Học viện chiếm một vùng địa thế rộng lớn, cạnh một khu rừng r, bốn khu vực lớn nhất là ký túc xá, tòa nhà văn phòng, bãi diễn tập và sân huấn luyện. Ngoài ra còn có phòng y tế, phòng ăn, nhà tắm công cộng và những khu vực nhỏ khác. Ngoài sân, bốn phía là những binh lính vũ trang áo quần chỉnh tề vác súng trường canh gác.
Sau một buổi sáng làm đủ thứ thủ tục rắc rối, khám sức khỏe bước cuối cùng, kiểm tra hành lý, Trần Phong nhận phòng ký túc xá trong một gian phòng cuối hành lang tầng hai.
Cùng phòng với Phong là một thanh niên rất gầy, da nâu rám nắng, khá thấp, chỉ cao đến vai Phong là cùng, nhưng được cái khuôn mặt thanh tú, đôi mắt rất sáng và có hồn. Anh ta đến trước, chiếm cái giường cạnh cửa sổ, thấy Phong vào, anh ta chào hỏi:
– Chào cậu, tôi là Vũ Thanh Tâm, chúng ta sẽ ở cùng nhau, mong cậu giúp đỡ!
Vũ Thanh Tâm chìa tay ra bắt tay với Phong một cách niềm nở. Phong cũng không ngại:
– Trần Phong! Giúp đỡ!
Bàn tay anh ta cũng nhỏ như cậu ta vậy, lọt thỏm trong bàn tay lớn của Trần Phong, làm Phong chú ý. Có hơi mềm?
Vũ Thanh Tâm chỉ vào cái giường còn lại:
– Giường cậu!
Trần Phong đặt hành lý xuống, sắp xếp vào tủ đựng đồ, nghe Vũ Thanh Tâm thuyết trình:
– Chúng ta có hai người, sống lâu dài với nhau, để tránh tổn thương tình cảm, tôi đề xuất phân công trực nhật, giữ gìn căn phòng sạch sẽ. Cậu ngày chẵn, tôi ngày lẻ. Ok?
Trần Phong nhướng mày:
– Ok!
– Tắm xong giặt ngay, không để quần áo trong phòng!
– Ok!
– Không để đồ đạc bừa bãi!
– Ok!
– Không…
– Okeeee! – Phong quay đầu nhìn Vũ Thanh Tâm. – Sao cậu lải nhải như đàn bà thế?
Vũ Thanh Tâm tắc nghẹn, không nói, quay đầu bỏ đi.
Bữa trưa tại nhà ăn khá rộng, suất ăn đầy đủ thịt, trứng, rau, đậu, trái cây.
Nhìn quanh thì cũng có rất nhiều nữ sinh. Vũ Thanh Tâm cũng đang ngồi giữa đám nữ sinh đó nói nói cười cười. Trần Phong lắc đầu:
– Lùn lùn mà cũng đào hoa ghê!
…
Buổi chiều, Trần Phong vác súng, dừng bước sau hai mươi vòng quanh sân huấn luyện, khoảng 4000m.
Giáo quan râu rậm ghi nhận thành tích:
– 10 Phút 10 giây! Người thứ nhất!
Giáo quan râu rậm liếc Trần Phong:
– Đi lại hít thở, không được ngồi!
Phong chống báng súng xuống, bản thân không cảm thấy quá mệt, mồ hôi cũng không quá nhiều, thong thả nhìn lại người vừa chấm điểm vừa chờ đợi những người sau chạy về.
Tuần đầu tiên là phải rèn luyện thể lực và kỷ luật. Ngày đầu tiên của chuỗi ngày huấn luyện nghiêm khắc, điều duy nhất khiến Phong tiếc nuối, đó là lối sống sinh hoạt còn khắc nghiệt hơn hòa thượng, không thể có đàn bà bên cạnh thỏa mãn. Vậy thì không có cách nào dự ngôn được. Chưa gì đã gặp việc ngoài dự liệu rồi.
Trần Phong ăn cơm tối xong là ngồi lên giường nghỉ ngơi. Nhưng đến đêm vẫn chưa thấy Vũ Thanh Tâm trở về.
– Chẳng lẽ chạy qua bên ký túc xá nữ rồi?
Tối muộn, Trần Phong đã thiu thiu ngủ. Một bóng người thất thểu lê bước vào, làm Phong giật mình cảnh giác.
– Vũ Thanh Tâm? Cậu làm sao vậy?
– Tôi… tôi mới chạy xong!
Phong nuốt nước bọt:
– Cậu yếu như con gái vậy hả?
Vũ Thanh Tâm yếu ớt trừng mắt:
– Yếu thì làm sao?
Trần Phong gượng cười, giơ tay đỡ:
– Tôi giúp cậu vào nhà tắm nhé?
– Không cần!
Trần Phong về giường, giương đôi mắt khó hiểu, nhìn anh bạn cùng phòng giận dỗi như thiếu nữ kia lê lết về nhà vệ sinh. Hắn cũng chả quản nữa. Lăn ra ngủ!
Ngày hôm sau, hôm sau, hôm sau nữa, Vũ Thanh Tâm tiếp tục về muộn.
Trần Phong thở dài, ngó đầu ra sân huấn luyện, bóng dáng nhỏ gầy kia vẫn miệt mài chạy. Trần Phong lại đến nhà ăn, xin một phần cơm, để sẵn trong phòng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đào tạo dâm nữ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 09/04/2024 05:39 (GMT+7) |