Cuộc đời mình còn nhiều tham vọng, sẽ còn gặp những người, và chịu những đòn như hôm nay, có thể hình thức khác nhau, nhưng bản chất như nhau. Cô bình tỉnh, cất sâu cuốn anbum vào căp, cô ngồi suy xét các việc phải làm.
Cuối cùng cô móc điện thoại gọi cho ông chủ trong tinh thần của cô, người đêm đó gửi video cho cô, người cô sợ, nhưng cô hiểu, đó là cái phao của cô. Suy cho cùng, cô như cô gái trong clip kia, bị ông chủ bắt gặp đang làm chuyện xấu xa, ông ta trừng phạt cô gái đó, nhưng không đuỗi việc. Đó cũng là cách của hắn, cô hư hỏng, sai với hắn, hắn phạt cô, đánh đít cô, nhưng hắn sẽ không bỏ cô. Nghe lời bài nhạc chờ của hắn cài, “ Xin trời cho thêm 500 năm” trong phim Khang Hy đại đế, cô hiểu ý hắn, hắn xuất phát thấp hơn những người như Tuấn, anh Duy, hắn cần xin trời cho thêm 500 năm, để tung hoành ngang dọc, để giúp những người khác, đó chính là niềm vui của hắn.
Hạnh họp xong với anh Tính, về đến ngân hàng thì hết giờ làm việc buổi chiều, cô xếp đồ vào tủ rồi gọi cho anh.
Hôm nay cô muốn gặp anh, sau hôm phỏng vấn thành công, mấy ngày nay chưa liên lạc, cô cũng hay nghĩ về anh. Thật lòng trong thâm tâm cô, ngoài cảm giác biết ơn anh, cô còn có cảm giác thần tượng anh. Hơn 2 tuần nay, trong cô lâu lâu lại muốn vài ngày gặp anh một lần, để nghe anh nói, để anh làm mình cười. Để thấy mình lớn hơn vì lắng nghe kinh nghiệm anh sẽ chia
Nghe anh đang ở quán café, nhưng tý nữa anh về nhà Hồng và An, anh bảo cô ghé qua đó luôn, rồi anh chỉ đường, hóa ra nó cũng gần nhà Hương.
Cô nghe vậy tự nhiên thấy thú vị, một người đàn ông dâm… Nhưng có văn hóa, theo lời anh mô tả, tuy bong đùa nhưng cô biết là sự thật. Người đàn ông như vậy, ở chung với 2 cô gái làm cái đó, cái mà Hương kể cô nghe hoàn cảnh Hương gặp họ, thơm tho va xinh đẹp, không kém gi cô và Hương, rồi sẽ làm gì nhỉ, họ… Làm chuyện đó như thế nào ? Cô bật cười trước câu nói của 1 chương trình tivi, áp dụng vào anh khá đúng. Không lẽ 3 người cùng nhau… Không thể… Cô không nghĩ như thế được, anh đâu có bỏ tiền như Chui mà mua 2 cô cho Hương 1 lúc đâu. Mà nói không có gì, thì chỉ lừa con nít ba tuổi thôi. Hay là lần lượt, canh 1 người ra khỏi nhà… Nghĩ tới nghĩ lui thấy cái nào cũng không ổn, lại mắc cỡ, lại phần vì thấy mình nong nóng khi tưởng tưởng… Cô dẹp qua một bên, chạy xe vào nhà 2 cô.
Thấy anh ngồi đó, chân duỗi ra, trước cửa nhà, chỗ Hồng và An ở nói là nhà trọ, nhưng thật ra nó là 1 cái nhà ống cấp 4, rộng gấp 2 cái phòng ngủ, có vườn hoa nhỏ và hồ cá ở trước. Không hiểu có chuyện gì, cô dừng xe lại, tháo kinh mát chạy xe ra, đeo kính cận vô, nhìn kỹ thì thấy anh già sọp hẳn đi, 2 mắt hoe hoe đỏ
Đoán có việc gì đó anh đang buồn, cô không làm ồn, vào nhà lấy 2 ly nước đá, cô pha ra rồi mang ra, ngồi kế anh, cũng im lặng. Biết tính anh, cô không nói khi anh còn im lặng.
Chợt nghe từ laptop trước mặt anh vang lên tiếng nhạc của bài hát rất hùng tráng, hình như là bài hát trong phim Vua Khang Hy, cô nhìn xéo qua, đọc được loáng thoáng mấy đoạn” làm người phải can đảm, làm người sao phải sợ hiểm nguy, hào tình không biến đổi theo tháng năm, cuộc sống buồn vui lẫn lộn, thiện ác phân chia rõ rang, tất cả làm nên giấc mộng tương lai… ”
Bài hát hung tráng và hay thật, cô cũng im lặng nghe, cô hiểu, anh cần nghe để vực dậy khí thế của anh, ủ rủ thì không phải là anh…
Hai người cứ ngồi đó, bài hát cứ lặp đi lặp lại, rồi anh tắt.
– Em đến thăm anh hay có việc gì? Anh mỏi mệt khó nhọc mở miệng
– Em đến thăm anh thôi, lâu lâu coi anh còn sống không
– Anh còn muốn sống thêm 500 năm nữa, không nghe hả
– Hihi, cô bật cười, anh bắt đầu trở lại là anh., Cô mừng lắm
– Em ăn gì chưa, tý đi ăn gì không, anh sáng giờ chưa ăn gì
– Sao mà không ăn uống đi, có gì buồn sao
– Việc gia đình thôi, rồi cũng qua
Cô nghe rõ sự nặng nề mệt mỏi trong câu này, cô hiểu ý nên đổi đề tài
– Hồng và An đâu anh?
– Về quê rồi, anh vửa nói vừa đi vào nhà, nằm dài ra nệm
– Anh ăn cháo nhé, em đi chợ mua gì nấu cháo cho anh, trông anh suy quá
– Uh em đi đi, mua hộ anh gói dunhill đỏ và ly café
Hạnh chạy xe đi rồi, gã vẫn nằm đó, kiệt sức vì chưa ăn uống gì sáng đến giờ, tinh thần thì đã khá hơn, từ khi gã biết bài hát đó, gã hay dùng nó như 1 liệu pháp tinh thần
Hương về đến nhà, cô mệt mỏi về tinh thần và kiệt sức vì thể xác. Vào buồng tắm, hôm nay tắm rất lâu, dường như cô muốn kỳ cọ cho hết những gì liên quan đến Tuấn trong quá khứ và hôm nay, kể cả những không khí lan tỏa bên ghế nó ngồi bay lan qua cô. Vừa tắm cô vừa suy nghĩ.
Trước tiên cô thừa nhận Tuấn là tay ghê gớm, trong lúc cô tấn công vào tâm lý nó, mà hắn còn nhớ ra lấy khăn tay bọc tay nó lại, không thể hiện thành bằng chứng để quy là nó làm rồi đưa cho cô, cô biết từ hôm cô nói chuyện với nó ở quê, nó đã chuẩn bị cho ngày hôm nay. Rõ rang như thế, đi ra khỏi nhà tắm, cô vừa lau người, nằm lên giường, vừa suy nghĩ.
Nó chuẩn bị cái bẫy ngụy trang kỹ lưỡng như thế, con mồi như cô không sập mới lạ.
Cô cũng biết nó chưa đưa ai coi, nếu không 2 năm qua, nó sưu tập mà khoe ra tùm lum, thì thế nào mà không đến tai cô. Lúc trước nó vẫn còn dùng cô, nên giữ cho cô, chính là giữ cho nó, vì trước những người xung quanh nó, cô là bạn sắp cưới, theo lời nó oang oang sủa ra như thế khi bạn bè nó hỏi. Tự hào vì có bạn gái hấp dẫn như cô, nó hay mang cô khoe khắp nơi. Như vậy có thể tạm kết luận là album này, toàn bộ bộ sưu tập sự dâm dục của cô, chỉ có cô và nó nhìn.
Hai là nó còn 1 USB nữa chứa mấy cái này, nó không ngu mà giữ bằng album nữa, giữ USB an toàn hơn, kín đáo, dễ dấu hơn, nó cũng phải nghĩ đến 1 khả năng là cô đi tố cáo, dù công an chưa có chứng cứ, nhưng biết đâu công an khám xét nó thì sao. Như vậy là còn 1 bộ gốc nó giấu ở đâu đó.
Ba là cô biết, nếu xảy ra tranh chấp tố cáo công khai, cô thua nó. Nó có tiền, có danh phận xã hội, còn cô quen ai, chơi với ai, 10 thì nó không biết, chứ 7, 8 thì nó cũng biết. Nó biết nếu khui vụ này ra, nó có lợi thế hơn cô, với lại cô để ý tâm lý người dân mình, xảy ra scandal tình dục, đa số đàn bà thiệt thòi, dư luận sẽ đánh giá không có lửa sao có khói, đàn bà không yêu mà vẫn vào khách sạn với đàn ông, chịu chụp hình như thế, vì tiền thôi, thì giờ có gan ăn cắp thì có gan chịu đòn, khóc lóc cái gì.
Nó cũng có vợ rồi, cô thì chưa chồng, đám lửa mà bùng lên, nhà cô cháy trước, ba mẹ ở quê chắc bán nhà bỏ xứ ra đi quá. Phải chi hình chụp làm tình như nhật ký vàng anh thì còn một nhẽ, còn đường binh tâm lý là yêu nhau để lý giải với thiên hạ. Cái này toàn những hình ghê gớm kinh tởm, giờ cô còn không dám xem lại hết, có những tư thế rất tục tĩu, khó mà thông cảm được.
Cầm cuốn album trong tay, cô có cảm giác nghe được tiếng tích tắt của quả bom sắp nổ
Cô biết nếu cô không cho nó chơi nữa, không chìu chuộng nó như vừa qua nữa, chắc chắn nó cho nổ bom, nó chuẩn bị trái bom công phu như thế 2 năm qua, không bao giờ vì thương hại mà nó bỏ cuộc. Hiễu nó, từng chứng kiến nó dùng thủ đoạn diệt những công ty nhỏ, trong đó có những người mà hồi nó chưa giết họ, nó còn xưng huynh gọi đệ, vậy lời năn nỉ của cô chẳng có tác dụng.
Mà giờ cho nó chơi nữa, thì chỉ như uống thuốc độc cho đỡ khát, chỉ làm lùi giờ G của trái bom lại, và nó còn đó, có khi nó còn chụp thêm hình, thì trái bom sẽ càng to lên. Mà cô bây giờ coi nó còn ghê tởm hơn con chó ghẻ, nghĩ đến nó là cô đã buồn nôn, nói chi vuốt ve ôm ấp.
Nó chỉ cho cô có 2 ngày, một trái bom làm trong 2 năm, lại cho có 2 ngày để tháo.
Cô chỉ có 1 điều để an ủi mình, đó là cô không khóc, không rối loạn hôm nay, so với 3 tuần trước, đêm nó bỏ rơi cô, cô đã bình tĩnh và lạnh lung hơn nhiều
Cô biết hôm nay cô còn bình tĩnh mà suy tính cho đại cuộc, là do Hùng. Những hành vi bỉ ổi của hắn, việc hắn gửi phim cho cô coi, tuy có vẻ thô bĩ, nhưng hắn biết cô cần như thế, cô cũng biết trong cô có 1 con đĩ dâm dục thèm khát đàn ông. Tuấn thì nghĩ cô chụp hơn 300 tấm đấy là vì cô thích nó, cô mê tiền nên chìu nó, nhưng nếu là Hùng, cô hiểu, hắn sẽ biết ngay là cô thích như thế, vì nếu không thích, cảm hứng đâu mà làm tới 300 tấm.
Cô sợ hãi hắn, vì hắn biết hết bí mật của cô
Nhớ lời hắn hẹn buổi tối 9h cô gọi lại cho hắn khi cô xin gặp hắn, cô nghĩ hắn bận rộn, cô không bao giờ biết hắn cần bình tĩnh lại trước khi tiếp cô, hắn cần phải giấu nhược điểm của hắn, không thì có ngày cô biết được, cô sẽ tiêu diệt hắn từ chỗ đó, con mèo dạy võ cho con hổ, phải giấu lại chiêu trèo cây, cô không hề biết hắn cẩn thận với cô như thế
Cô tự nhủ trong lòng, nếu chút nữa hắn hứa hắn tháo được trái bom này, nếu hắn muốn, cô cũng sẽ hiến thân cho hắn, vì cô cũng không có gì khác, tiền, hắn không cần kiểu tiền lấy như thế này, cô hiểu.
Cô chỉ cần nghe hắn hứa, thì cô sẽ ngủ yên, tuy hắn bỉ ổi lưu manh vĩa hè với cô, nhưng qua việc hắn đưa Hạnh vào ngân hàng làm, cô biết hắn là người thủ tín, nếu hắn hứa được, là hắn làm được
Cô hiểu Tuấn chẳng là gì so với hắn, chẳng qua Tuấn có xuất phát tốt hơn, gia đình giàu trong gốc. Nhưng nếu so găng tay đội, loại như tuấn không có cửa. Chưa có ai luồn tay vào váy cô thô bỉ như hắn, và đánh đập cô được như hắn, mà cô không dám phản kháng, nên hơn 10 ngày vừa qua, 2 người không liên lạc với nhau, vì con cái sợ không dám đến gần con đầu đàn, và cũng sợ đến gần rồi không bỏ đi được, khi đến rồi mà ông chủ của nó chưa cho nó đi, đứng đó cầm roi đợi nó, nó không dám tự ý chạy.
Đã có quyết định, cô đứng dậy, trang điểm, cố ý ăn mặc hấp dẫn, không hở hang lắm, nhưng làm đàn ông liên tưởng. Cô làm chậm rãi kỹ lưỡng, không phải vì còn sớm, mà vì con cái biết đêm nay có khi nó phải hiến thân cho con thú đầu đàn.
Do ôm 1 trái bom to tổ bố trong ngực, con cái hết cảm giác, chứ con cái hiểu, chỉ cần con cái nghĩ về con thú đầu đàn, là nó muốn con thú đó chà đạp nó, lúc đó, nó mới là chính nó.
Cô ngồi ôm cuốn anbum như 1 quả bom, nghe thời gian 48h đang đếm ngược
Gã nằm đó mệt mỏi, cái đói và cái mệt lả làm gã mê man, nửa ngủ nửa tỉnh, không còn nhận thức không gian và thời gian nữa rồi dần dần gã thiếp ngủ.
Phải công nhận thiên nhiên ban cho con người giấc ngủ giống như 1 cầu chì bảo vệ hữu hiệu cho hệ thần kinh, khi mọi căng thẳng về thể xác và tinh thần đến cực độ, cơ thể tự ngắt mạch để bảo vệ những gì còn lại tối thiểu cho việc hồi phục.
Về đến nhà trọ của 2 cô, Hạnh thấy anh nằm ngũ, thĩnh thoảng kêu khe khẻ, cô thở dài, con người không ai được trời cho trọn vẹn, được cái này thì trời lấy đi cái khác. Nhìn anh ngủ, cô hiểu hết, ai cô không biết, chứ ngoài cô, An, Hồng, Hương và cả anh Tính nữa, 4 người mà cô biết là có quen biết anh, cũng không ai hiểu anh mệt mỏi như cô hiểu. Không hiểu gia đình anh có chuyện gì,, thôi kệ, cô bắc nồi nấu cháo cho anh, chờ sườn non nhừ, cô sửa soạn lặt vặt những món ăn kèm linh tinh như hành ngò tiêu tỏi ớt.
Ai đi ngang qua không biết, nhìn cảnh đó lại nghĩ một người chồng đi làm về mệt lăn ra ngủ, vợ nấu cho chồng ăn.
Đang ngồi bên bếp lửa, quay lại nhìn anh chợt cô đỏ mặt, 2 năm rồi cô không gần đàn ông, từ lúc cô đi thực tập, cô không quen ai thân mật nữa, đầu năm 4
Cô thấy phản xạ mắc tiểu làm vật đàn ông của anh cứng lên, đội vun lớp quần thể thao anh mặt.
Cô bối rối quá, lúc này nhìn mặt cô đỏ bừng bừng, không biết vì bếp lửa hay vì cái cô thấy
Chút sau, cố gắng gạt bỏ sự xấu hổ, cô lại lấy mền đắp ngang bụng anh. Nhìn sự che đậy của mình, cô vửa xấu hổ vừa buồn cười
Ngày thường cô cũng hay nói chơi nói bậy, ngay cả với anh, nhưng nói trước mặc nhau là 1 chuyện, còn như thế này lại là chuyện khác, có cảm giác như mình nhìn lén anh thay đồ vậy. Bị cái mền đậy lên, mà nó còn nhô nhô, thôi kệ, mình không nhìn thì thôi, cô lại bếp lửa ngồi tiếp
Chút sau cô lại tự nhiên quay qua nhìn nó, dường như có ai đó xoay đầu cô vậy
Cũng may là cháo đã chin, cô tắt lửa, rồi tiến lại kêu anh dậy ăn, tối rồi, cô muốn cùng ăn cho vui với anh, rồi về nhà Hương ngủ ké bữa nay, về quận 7 xa quá
Cô đứng dậy, đi lại chỗ anh
Gã nằm đó, Hạnh về làm công việc loạt soạt, gã lơ mơ nghe thấy nhưng dậy không nổi, lại nhìn thấy thấp thoáng cái bóng mảnh mai đi lại. Mới đầu trong vô thức gã cũng còn nhớ là đây là nhà An và Hồng, nhưng mà…. Không đúng…. Nhà An và Hồng thì phải 2 người chứ, đằng này có 1 bóng ah, hay la…. Nhà vợ mình… Đúng rồi…. Mình về nhà rồi.
Lúc Hạnh tiến lại, cũng là lúc gã nghĩ là vợ gã lại kêu gã dậy
Khi ngồi xuống kế anh, Hạnh đưa tay tính lay anh dậy đột nhiên thấy anh lôi cô lọt vào lòng, rồi áp miệng vào miệng cô hôn cô. Vừa xấu hổ, vừa ghét anh thô bỉ, cô giằng mạnh.
Quá bất ngờ, Hạnh đang vùng vằng thì nghe anh gọi tên… Vợ anh, khi miệng cô giằng ra được khỏi miệng anh
– Ngọc, em theo anh đi, anh không cần ai hết, cần em ở bên anh thôi, anh đang xây trụ sở công ty ở sài gòn, không về liền được, mà ba em vậy, sao mình vui được, dù anh có về
Đến đây thì cô hiểu ra anh nhầm cô với vợ anh, cô không giận anh nữa nhưng lúc này anh lại đè lên cô, co cảm giác hết toàn bộ sức nặng của anh,
Khi thấy cái vật cứng của anh mà nãy giờ cô nhìn lén nó chèn vào giữa 2 đùi non của cô, dù cách 2 lớp vải quần cô và anh, cô cũng thấy nó nóng quá
Sợ hãi và giật mình theo bản năng tự vệ của con gái, cô la lên rồi xô anh văng ra
Gã bị cái xô của Hạnh làm thoát khỏi sự mớ ngủ, Nhìn thấy mình dựa lưng vào tường, còn Hạnh xộc xệch ngồi gần đó, gã không biết phải làm sao.
Sự im lăng kéo dài, nghe rõ cả tiếng thằn lằn chắc lưỡi. Hai người không ai dám nhìn ai. Mà cũng không ai dám đứng lên trước. Cô thì biết anh lầm, nhưng cũng sợ anh xông lại nữa nên ngồi yên thủ thế. Còn gã sợ gã đứng dậy, cô tưởng gã tính làm gì nữa, cô la lên hay kêu cứu thì chết dở. Tình thế hết sức vi diệu.
Cố gắng hít thở sâu cho bình tĩnh lại, gã cố cử động những khớp xương tê cứng vì giấc ngủ dở dang, gã lết lại góc phòng, mục đích làm Hạnh yên tâm
Hạnh hiểu ý gã, cô cũng đứng dậy đi ra phía cửa.
Ngồi ở bật cửa, cô hít một hơi gió đêm, thấy mình bình tĩnh lại
Gã bưng ra cái mâm có 2 tô cháo và chén chấm, đặt lên cái bàn đá kế hồ cá, rồi quay lại cô gật đầu một cái
Cô và gã lăng lẽ ăn cháo, họ chăm chú ăn đến nỗi dường như nào giờ 2 người này chưa biết ăn cháo ra sao, nên im lặng tập trung thưởng thức.
Gã thì cố xua đi cái mùi con gái, và cái mềm mại của cô nằm dưới gã đi, không muốn nghĩ đến nữa
Còn cô thì muốn xua đi cảm giác lúc gã hôn cô, và cảm giác đùi cô nóng lên vì cái của gã nằm kẹp ở đó khi gã đè lên cô
Hết cháo, gã vô nhà rót nước lạnh ra 2 ly, rồi ngồi xa cô ra chút.
Chợt có tiếng chuông điện thoại, cả hai thở phào, An và Hồng gọi hỏi thăm gã.
Lợi dụng vào trong nhà nghe dt, gã ngồi im trong đó, cô ngồi ngoài sân.
Lát sau vợ gã gọi, không hiểu sao nghe gã nói chuyện với vợ gã, Hạnh thấy hơi buồn buồn, cô lắc đầu như xua cảm giác đó đi
Rồi chút nữa nghe gã nói chuyện với ai đó nữa, cô đoán là Hương.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dĩ vãng nhạt nhòa |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Chat sex, Đụ cave, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Đụ thư ký, Sextoy, Thác loạn tập thể, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex hiếp dâm |
Ngày cập nhật | 20/07/2021 02:36 (GMT+7) |