Diệp Mặc


Update Phần 356

Phần 13: Tôi thật tâm muốn mời anh ăn cơm

Vừa thấy ánh mắt thanh niên này tái nhợt, chỉ biết hắn sẽ tuyệt đối không buông tha cho mình. Tuy rằng Diệp Mặc hắn không sợ bất cứ kẻ nào, nhưng vô duyên vô cớ bị tính kế như thế này, trong lòng của hắn rất là không thoải mái. Hơn nữa đây là hắn, đổi lại nếu là Diệp Mặc, tổn hại sau chuyện này tuyệt đối là nghiêm trọng.

Sắc mặt tái nhợt của thanh niên vừa thấy cũng không phải là đồ tốt, nếu bỏ qua Diệp Mặc hắn, vậy hắn ở Tu Chân giới mười mấy năm đã thật uổng công.

Mắt không biểu tình nhìn chằm chằm mỹ mạo cô gái bên người liếc mắt một cái, Diệp Mặc không nói gì, tuy rằng hắn rất phản cảm với động tác không chịu trách nhiệm của nữ sinh này, không chút nào suy xét động tác này sẽ mang đến hậu quả cho người khác. Nhưng hắn cũng không thích sắc mặt tái nhợt xanh lét như mắt cá chết của người đó, nếu người này dám tìm hắn gây phiền phức, hắn không ngại khiến hắn ta nhớ cả đời.

– Bằng hữu, không tồi a, thậm chí ngay cả hoa khôi Tô Mi cũng vài phần kính trọng cậu, mình làm quen một chút đi, ta tên là Trịnh Văn Kiều, thấy cậu rất quen, hẳn là người quen nhỉ.

Trịnh Văn Kiều đi đến phía trước Diệp Mặc, thản nhiên nói. Trong mắt sự khinh thường và ác độc chợt lóe lên, thậm chí còn toát ra một ít thương hại, dường như nhìn thấy bộ dạng Diệp Mặc quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

– Cút…

Diệp Mặc không chút do dự quát Trịnh Văn Kiều, lấy kinh nghiệm sinh tồn của hắn ở Tu Chân giới, chỉ nhìn ánh mắt Trịnh Văn Kiều, liền biết y đang suy nghĩ gì rồi.

Nếu quả thật cấp bách, hắn không ngại giết người này, nơi này không có chỗ cho ta, nhưng nơi khác sẽ có. Tuy rằng hắn cũng hiểu được nơi này là xã hội pháp chế, giết người đều là sau lưng, lộ liễu giết người, vẫn là rất nghiêm trọng đấy, nhưng một số bản tính không phải nói sửa liền sửa được. Hắn là người Tu Chân, cho dù là ở rừng sâu núi thẳm cũng giống như vậy thôi.

– Cậu, được, thật can đảm…

Diệp Mặc chuẩn bị một khi Trịnh Văn Kiều động thủ, trước hết giáo huấn y một chút, không nghĩ tới Trịnh Văn Kiều không ngờ nói chỉ là vài chữ, vẻ mặt âm trầm xoay người rời đi.

Diệp Mặc nghĩ Trịnh Văn Kiều hẳn là thấy thân thể hắn cường tráng, sợ chịu thiệt cũng không dám động thủ, đoán chừng là đi gọi người, nhưng hắn căn bản không để vào mắt.

– Diệp Mặc, anh? Anh có biết hắn là ai không?

Tô Mi cũng không nghĩ đến Diệp Mặc này dũng mãnh như thế, ngay cả đệ nhất công tử đều không để vào mắt, cha Trịnh Văn Kiều là Phó thị trưởng Ninh Hải, hơn nữa thực nghiệp Khâu Thị của mẹ y cũng là một trong Top 100 xí nghiệp ở Trung Quốc, có lẽ không ai ở trường này không biết đến.

Một anh cả công tử như vậy, không ngờ bị Diệp Mặc giáp mặt nói cút, Diệp Mặc này đầu óc quả nhiên có chút vấn đề, tuy nhiên hành vi của hắn mình lại rất thích.

Tô Mi rất nhanh liền kịp phản ứng, trong lòng lại cũng là khâm phục Diệp Mặc, hắn giúp mình đuổi ruồi bọ đi, hơn nữa là loại ruồi bọ cô rất chán ghét. Lập tức cười khanh khách nói:

– Diệp Mặc, đã sớm nghe nói đại danh của anh, không nghĩ tới anh ngay cả Trịnh Văn Kiều cũng dám mắng, hôm nay thật sự là cảm ơn anh rồi, thế nào, em mời khách, cùng đi ăn một bữa cơm đi.

Tô Mi nói ra lời nói này, cô cho rằng hẳn là đã cho mặt mũi, còn có người nào có thể khiến Tô Mi mời khách đây, người muốn mời nàng đã xếp hàng vượt ra khỏi Ninh Hải rồi. Ý nghĩ của nàng, Diệp Mặc hẳn là niềm vui bất ngờ đáp ứng mình, sau đó vui vẻ đi theo phía sau nàng, không ngừng cảm tạ nàng mời khách.

Nhưng điều vượt ra ngoài dự kiến của nàng chính là, Diệp Mặc lại có chút chán ghét nhìn cô một cái, thậm chí ngay cả một trả lời đều không có, xoay người liền tiến vào thư viện, dường như cô chỉ giống như không khí, đem Tô Mi ngây ngô như gà gỗ gạt ở bên ngoài.

Mãi cho đến khi Diệp Mặc đi vào thư viện đã lâu, Tô Mi lúc này mới phản ứng lại. Người này không ngờ làm vẻ ta đây như thế, Tô Mi chưa khi nào chịu lạnh nhạt như thế, huống chi là chính mình mời hắn ăn cơm. Bị một tên vô dụng không nhìn như vậy, trong nội tâm nàng cảm giác khó chịu tựa như ăn phải ruồi bọ, sắc mặt thoạt đỏ thoạt trắng.

Không được, bất kể như thế nào, mặt mũi này không thể mất, tôi cũng không tin tôi mời không được anh, nghĩ đến đây, Tô Mi cũng đi vào thư viện.

Mặc dù là thứ Bảy, nhưng người cũng rất nhiều, không có chỗ trống ngồi nữa, Tô Mi đã nhìn thấy Diệp Mặc. Hắn đứng ở phía trước một cái giá sách y dược, trong tay đang liếc nhìn một quyển sách.

Tô Mi một tiếng cười lạnh, còn giả học y nữa, ngay cái chỗ ngồi đều không lấy được, trong lòng có chút khinh bỉ người này.

Tuy nhiên Tô Mi vừa đi vào thư viện, lập tức liền có mấy người gã bảnh bao tranh nhau nhường chỗ. Có thể làm cho Tô Mi ngồi bên người là một loại vinh hạnh, cô là đệ nhất mỹ nữ mà.

Người khác tiến vào không có chỗ ngồi, nhưng Tô Mi có thể lựa chọn chỗ ngồi. Cô lựa chọn một chỗ có thể dễ dàng thấy được Diệp Mặc rồi ngồi xuống, chỉ là một cái mỉm cười khiến cho gã bảnh bao nhường chỗ hôn mê nửa ngày. Tô Mi tùy tiện cầm lấy một quyển sách, trên thực tế là nhìn chằm chằm Diệp Mặc. Theo cô thấy, Diệp Mặc tiến vào hoàn toàn là vì giả bộ, tuyệt đối sẽ không kiên trì nửa giờ, liền sẽ rời đi.

Nhưng điều khiến Tô Mi thật không ngờ chính là, vài cái nửa giờ trôi qua, Diệp Mặc không có ý muốn rời đi, cũng không có ý muốn tìm chỗ ngồi một chút.

Tốc độ đọc sách của hắn thật nhanh, hơn nữa cứ đứng bên cạnh giá sách y dược, một giờ trên cơ bản phải thay đổi ba đến bốn quyển sách, hơn nữa Tô Mi xem rất rõ ràng, hắn mỗi quyển sách đều xem vô cùng mau, nhưng đều là từ đầu tới đuôi, một tờ cũng không bỏ qua, tuy nhiên tốc độ giở sách quả thực quá là nhanh.

Giả vờ, anh cứ giả vờ đi. Loại tốc độ giở sách này, không cần nói xem nội dung, còn phải lý giải, ngay cả xem cái tiêu đề đều có chút quá nhanh.

Diệp Mặc đã đắm chìm trong y học tại nơi này, viện y học Đại học Ninh Hải vẫn tương đối nổi danh đấy, cho nên sách y học nơi này cũng khá đầy đủ hết, nhưng khiến Diệp Mặc thất vọng chính là, tuy rằng cũng có chút mới mẻ độc đáo, lại đều không vượt ra ngoài một dàn giáo.

Bất kể là trung y hay là Tây y, đều là giống nhau. Tuy nhiên mặc dù là như vậy, hắn vẫn ghi nhớ qua từng nội dung. Hắn vốn có trí nhớ rất tốt, hơn nữa hiện tại đã là luyện khí một tầng rồi, đã có một chút thần thức, cho nên hắn xem những sách này trên cơ bản không tốn phí bao nhiêu thời gian.

Mấy thứ này so sánh với nội dung công pháp hắn tu luyện, thực sự kém quá xa. Nếu hắn là Trúc Cơ Kỳ, hắn có thể dùng năm canh giờ xem hết toàn bộ sách y học trên giá sách. Nếu hắn đã là Kết Đan Kỳ, hắn ba giờ có thể xem hết toàn bộ thư viện, nếu hắn đã là Nguyên Anh, hắn thậm chí đều không cần tiến vào thư viện, thần thức thoáng quét một chút, những thứ kia liền không chỗ nào che giấu.

Bộ sách dù sao cũng là bộ sách, so với nội dung Ngọc Giản còn kém quá xa. Nhưng Nguyên Anh kỳ làm sao có thể, chính là kiếp trước, hắn cũng chỉ là Trúc Cơ tu sĩ mà thôi.

Tô Mi lại càng đợi càng nóng lòng, đã hơn ba giờ chiều rồi, hắn rõ ràng còn đang xem sách, ngay cả cơm trưa cũng không đi ăn, cô bởi vì phải theo dõi hắn, chỉ có thể đói bụng chờ.

Cô không hiểu tại sao mình nhất định phải khiến cho hắn nghe lời mình, đi ăn một bữa cơm, nhưng hắn cự tuyệt chính mình, trong nội tâm nàng chính là rất không thoải mái.

Đang lúc Tô Mi không thể nhịn được nữa, Diệp Mặc rốt cục buông sách trong tay xuống, đi ra thư viện.

Tô Mi thấy thế, ngay lập tức đi theo ra ngoài.

– Cô còn có chuyện gì?

Diệp Mặc thanh âm rất lạnh, rất rõ ràng, hắn vẫn biết Tô Mi đi theo hắn.

– A…

Tô Mi bị Diệp Mặc đột nhiên hỏi ngơ ngác một chút. Tuy nhiên lập tức liền phản ứng, vội vàng nói:

– Là như vậy, bởi vì anh buổi sáng giúp tôi, tôi là thật tâm muốn mời anh ăn bữa cơm. Tôi không muôn nợ của anh một ân tình, bằng không tôi sẽ rất, vô cùng…

Diệp Mặc lạnh lùng nhìn chằm chằm liếc mắt nhìn Tô Mi một cái, trong lòng thầm than, chỉ có loại nữ nhân này tự cho mình là công chúa, mới có thể ưu việt có chút tự tin cho là đúng đi. Cô căn bản cũng không nghĩ động tác của mình mang đến hậu quả cho người khác, chỉ suy xét đến cảm giác về sự ưu việt của chính mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Thông tin truyện
Tên truyện Diệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sắc hiệp
Ngày cập nhật 18/06/2022 11:00 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình mãi xanh - Tác giả Hoài Cổ
Tôi vẫn lên đều đặn với em một tuần 2, 3 buổi, thời gian này em đang ôn thi hết môn, cũng sắp kết thúc năm học đầu tiên rồi. Em bảo tôi lên ít thôi để em còn học, lên nhiều toàn ra khoa Pháp ngồi em không học được, về lại thao thức không ngủ được nữa. Nhưng tôi nhớ em lắm, buổi tối ở nhà không lên với em là tôi cứ nằm nghĩ ngợi linh tinh, tôi tưởng tượng em và tôi đang ở trong khoa Pháp hoặc một góc nào đấy bên SP, tôi luồn tay vào áo em rồi xoa ngực em. Có những hôm lạnh lạnh em mặc áo khoác, bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Làm tình nơi công cộng Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh
Nghệ Phong – Quyển 3 (Update Phần 175)
Hung hiểm Nghệ Phong đi vào trung tâm, nhất thời cảm giác được áp lực rất lớn. Cổ lực lượng cuồng bạo kia uy áp qua đây, khiến đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong bạo phát tiến ra, ngăn trở cổ áp lực này. Đồng thời năng lượng Phệ Châu của Nghệ Phong, cấu thành một vòng năng lượng thật lớn ở bên ngoài, bao trùm Nghệ Phong và Tình Nhi ở trong đó. Hiệu quả thôn phệ của Phệ Châu có thể nghĩ, cho dù năng lượng cuồng bạo này tiếp xúc đến năng lượng Phệ Châu, đồng dạng cũng bị thôn phệ. Có Phệ Châu thôn phệ năng lượng Thánh trì, sắc mặt Tình Nhi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Nghệ Phong
Đụ vợ ông anh họ 2 (Full)
Ngồi nghỉ mệt một chút mà gió biển mát quá, 2 người thiếp đi một chút dưới gốc cây... Tỉnh dậy cũng hơn 12h trưa, chị thì vẫn dựa vào vai mình thiu thiu ngủ, chắc cả buổi đi lòng vòng lên đồi xuống đồi, rồi lại lên đỉnh đuối quá. Mình lay nhẹ... “Em, dậy đi, trưa rồi, ra nhà hàng ăn trưa” Chị ngái ngủ mở mắt... “Em đang relax mà, gió biển thích quá, anh cho em ngủ xíu nữa đi” Nói 12h chứ dưới tán cây thì mát rượi, thêm gió biến thốc vào nhè nhẹ... Mình mỉm cười kéo đầu chị dựa vào vai mình lại... “Em ngủ chút nữa đi, 1h mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ cave Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Đụ vợ ông anh họ

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng