Diệp Mặc


Update Phần 356

Phần 164: Đệ nhất cao thủ của Thiên Long Đầu

Rất nhanh sau đó, một gã lính truyền tin chạy vào vội vã nói:

– Báo cáo, mấy phút trước Đông Phương quân sư đã ngồi máy bay trực thăng rời khỏi đây rồi, còn đi đâu thì hiện tại vẫn chưa rõ.
– Cái gì?

Thiên Long Đầu mặt tái mét, không ngờ Đông Phương Tê lại hành động nhanh đến vậy. Hơn 90% kế hoạch của Nam thanh đều là từ gã mà ra, vả lại nội bộ Nam Thanh gã nắm rõ như lòng bàn tay. Có thể nói, gã giống như nhị long đầu của Nam Thanh, vậy mà bây giờ lại dám bỏ chạy.

Sắc mặt Thiên Long Đầu hết xanh rồi lại trắng bệch ra, hết trắng lại chuyển sang tối sầm lại. Một lúc sau mới trấn tĩnh lại được, bởi gã đã quá rõ sự giảo hoạt và cơ trí của Đông Phương Tê. Phản bội lại Thiên Long Đầu nghĩa là Đông Phương Tê đã không còn xem trọng gã nữa. Nhưng vì sao? Thiên Long Đầu vẫn còn hai ngàn tên thủ hạ trong tay, lẽ nào một tên Diệp Mặc cỏn con mà cũng không đối phó nổi sao?

Nhưng Thiên Long Đầu cũng là kẻ biết suy nghĩ, gã liền nhớ ra kế sách của Đông Phương Tê đúng là vẫn còn có những thiếu sót. Thiên Long Đầu chợt nghĩ, có lẽ nào mình cũng phải bỏ chạy không? Đông Phương Tê thì đã cao chạy xa bay rồi, còn mình thì biết trốn đi đâu đây? Còn chỗ nào an toàn hơn Senna nữa đây?

Và gã chợt nhận ra rằng sự quản lý của mình vẫn chưa hoàn toàn chặt chẽ, ở bên dưới còn rất nhiều những thiếu sót và sơ hở. Nếu muốn sử dụng máy bay trực thăng thì nhất định phải thông qua mình, vậy thì không thể nào xảy ra việc Đông Phương Tê dùng trực thăng chạy trốn được. Gã còn nhớ ra mấy tâm phúc của mình khi ra vào đều không có vệ binh báo cáo, muốn vào là vào muốn ra là ra, đây cũng là một điểm mà quản lý vẫn chưa được sát sao.

Đông Phương Tê là quân sư của mình, y không thể không biết những thiếu sót đó, vậy mà y chưa từng một lần nhắc nhở mình, điều này chứng tỏ y đã sớm tính đến chuyện bỏ trốn này rồi.

– Được lắm Đông Phương Tê, ta cho dù có phải lật tung quả đất này lên cũng phải tìm bằng được ngươi.

Thiên Long Đầu đập mạnh xuống bàn, nghiến răng ken két nói.

– Ta muốn xem Diệp Mặc này có ba đầu sáu tay gì mà dọa được cho quân sư của ta cũng phải bỏ chạy như vậy. Người đâu, điều tra cho ta nội dung của cuộc điện thoại vừa rồi. Ta nhất định phải bắt bằng được Diệp Mặc, để cho hắn biết rằng Thiên Bạch Hạc ta vẫn chưa lẩm cẩm đâu.
– Không cần bắt nữa, ta đã tới rồi đây.

Tiếng của Diệp Mặc vang vọng cả căn phòng.

Thiên Long Đầu im bặt, kinh ngạc nhìn về phía cửa. Vệ sĩ của gã tầng tầng lớp lớp như vậy, Diệp Mặc làm sao có thể tùy tiện xông vào đến tận đây, mà thậm chí đến một chút động tĩnh cũng không có chứ?

Và rất nhanh, gã đã trông thấy Lang Cực, sắc mặt lập tức lại trở nên xanh mét:

– Lang Cực, tên ăn cháo đá bát. Không ngờ đến mày mà cũng dám phản bội lại ta. Ta nhất định phải giết tên súc sinh này.

Dứt lời, Thiên Long Đầu đang định lấy súng thì phát hiện ra bàn tay của mình không còn chút cử động nào. Một dòng máu tươi từ từ tuôn ra, nhưng tại sao một chút cảm giác đau cũng không có? Đinh sắt ư? Lẽ nào là đinh sắt trong truyền thuyết?

Lang Cực vẫn yên lặng không nói.

Thấy cổ tay mình đã bị đinh sắt đâm trúng, Thiên Long Đầu chột dạ, gã biết mình không sống nổi qua hôm nay rồi. Chẳng ngờ Diệp Mặc lại lợi hại như vậy. Cho dù có được sự hỗ trợ của Lang Cực hắn cũng không thể đột nhập vào địa bàn của mình một cách dễ dàng như thế. Chẳng lẽ thuật ẩn thân là có thật?

Thiên Long Đầu đã hoàn toàn bình tĩnh lại, gã hết nhìn Lang Cực rồi lại nhìn sang Điểu Cường. Gã biết rẳng muốn giữ lại tính mạng thì chỉ còn cách duy nhất đó là dùng Điểu Cường để “thương lượng” với Diệp Mặc.

Một gã thanh niên hơn hai mươi tuổi vội vã chạy tới, thậm chí không thèm để ý tới Thiên Long Đầu. Bởi y là tâm phúc của Lang Cực, cũng là người mà sau khi Lang Cực gia nhập ‘Nam thanh’ thì giới thiệu vào. Đưa bức thư cho Lang Cực, gã vội vàng nói:

– Đông Phương quân sư trước khi đi đã dặn tôi đưa cho anh bức thư này, nói là có tác dụng cứu mạng anh đó.

Lang Cực lập tức mở phong thư ra, bên trong chỉ có một dòng chữ duy nhất: “Năm đó khi anh bị bao vây ở Macao, chính là Thiên Long Đầu là kẻ đứng sau chủ mưu vụ này.”

Sắc mặt Lang Cực lập tức thay đổi. Gã một lòng tuyệt đối trung thành với kẻ chủ mưu hãm hại chính mình. Đáng buồn cười hơn là gã lại còn mù quáng phụng sự cho Thiên Long Đầu tới mười năm, biết bao lần vào sinh ra tử mà trong mắt Thiên Long Đầu, mình không bằng một con chó.

Chẳng trách mỗi khi đặt vấn đề truy tìm hung thủ năm xưa hãm hại mình, Thiên Long Đầu tìm mọi cách viện cớ, nói rằng thời cơ chưa tới, cần phải đợi thời cơ chín muồi thì mới có thể hành động được. Vả lại nhớ lại năm đó, khi Lang Cực đang lẩn trốn thì lại “vô tình” gặp ngay Thiên Long Đầu ở Macao…

“Sự trùng hợp” này hóa ra không phải là trùng hợp. Mặc dù Thiên Long Đầu thích đánh bạc thật, nhưng trước nay gã chưa bao giờ tới tận Macao để đánh bạc cả.

Năm đó khi Lang Cực mới gia nhập ‘Nam thanh’ thì quy mô của nó vẫn chưa được như bây giờ. Chính vì biết được danh tiếng của Lang Cực nên Thiên Long Đầu mới bày ra âm mưu này để chiêu mộ Lang Cực vào tổ chức Nam Thanh của gã, mà lại khiến cho Lang Cực một lòng cúc cung tận tụy trung thành hết sức với mình.

Dù không biết vì sao tên Đông Phương Tê này lại đưa bức thư này ình, nhưng bây giờ Lang Cực cũng chẳng còn tâm trí nào mà suy nghĩ tới chuyện này nữa. Vò nát mảnh giấy trong tay, gã hướng về phía Thiên Long Đầu hét lớn:

– Thiên Bạch Hạc, chẳng trách mày năm lần bảy lượt thoái thác việc báo thù của tao. Hóa ra chính mày là kẻ đã bày ra chuyện này. To nhổ vào. Hôm nay ông phải tận tay giết chết tên khốn kiếp nhà ngươi.

Diệp Mặc chưa đọc những gì ghi trong mảnh giấy nhưng chỉ cần nhìn vẻ giận dữ của Lang Cực lúc này, hắn đã có thể hiểu ra tất cả. Vốn định giải quyết xong chuyện này sẽ nghĩ xem có nên giết Lang Cực hay không. Giờ không cần nữa, tên này xem ra vẫn còn có chút giá trị lợi dụng.

Thấy vậy, Lý Tam Đao lập tức giữ lấy Lang Cực:

– Lang Cực, hiện giờ tay anh vẫn đang bị thương. Anh nhất định không phải đối thủ của tôi. Tôi không muốn ra tay với huynh đệ của mình.
– Huynh đệ? Tôi nhổ vào. Để giăng bẫy tôi, Thiên Bạch Hạc dám đâm sau lưng tôi như vậy. Tôi còn tưởng năm đó gã thực sự cứu tôi, ai ngờ… Lý tam, anh cũng giống tôi, đã bị tên khốn khiếp kia lừa rồi.

Lý Tam Đao lắc lắc đầu:

– Giáo chủ thực sự có ân cứu mạng tôi, tôi sẽ không để anh ra tay với ông ấy đâu.

Lý Tam Đao trong lòng rất rõ Thiên Long Đầu đối với y như thế nào. Năm đó khi y còn đang lang bạt đầu đường xó chợ, nếu không có Thiên Long Đầu sẽ không có y của ngày hôm nay. Từ đó y đã thề là cả đời sẽ trung thành tuyệt đối với ông chủ. Có điều Lý Tam Đao cũng là một kẻ bản tính chất phác, mặc dù là đệ nhất tâm phúc của Thiên Long Đầu nhưng y cũng chỉ có thể giúp Thiên Long Đầu lãnh đạo quân doanh mà thôi.

Diệp Mặc thấy Lang Cực và Lý Tam Đao là ngang sức ngang tài. Xem ra Lý Tam Đao này cũng là nhân vật không tầm thường đây.

Điểu Cường đảo mắt, gã không ngu gì mà trung thành với Thiên Long Đầu. Nhưng đối mặt với Diệp Mặc lần này, y cũng muốn thử ra tay xem mình có phải là đối thủ của hắn không.

Dù biết rằng có lẽ mình còn chưa phải là đối thủ của Nhàn đạo nhân nhưng khoảng cách đã không còn xa lắm rồi. Dù sao y cũng đã hơn ba mươi tuổi, mà tên tiểu tử Diệp Mặc trước mắt đây có lẽ chỉ quá hai mươi. Có lẽ đây là cơ hội có một không hai mà không phải ai cũng có được. Điểu Cường mười tuổi đã gặp được cao nhân ở Miêu Cương, tới nay đã học võ được mười sáu năm rồi. Mỗi ngày y đều rất nỗ lực, trước nay chưa hề bị phân tâm bởi chuyện khác. Đàn bà y đương nhiên là thích, nhưng vì học võ, đã ba năm rồi y chưa lên giường với một cô gái nào.

Y không tin gã thanh niên mới hai mươi tuổi kia lại có thể là đối thủ của mình.

– Ta là Điểu Cường. Ta biết anh có những vũ khí và pháp thuật rất lợi hại, nhưng ta cũng muốn thử xem anh có thật là lợi hại như lời đồn hay không.

Điểu Cường cười khẩy nói. Còn chưa dứt lời thì y đã hành động.

Sức mạnh của Điểu Cường dồn cả vào chân, có điều đòn sở trưởng của y lại không phải ở chân. Bởi những kẻ biết được sự thật ấy đều đã bị chết dưới tay y rồi. Mặc dù đã có vài lần chạm trán với Nhàn đạo nhân nhưng đều là đánh chơi nên xem như y vẫn chưa bao giờ dùng tới đòn sở trưởng của mình.

Chân của Điểu Cường tạo ra những âm thanh rất có nhịp điệu, ngoại trừ Diệp Mặc, những người khác thì không ai cảm nhận được. Y vừa động thủ Diệp Mặc đã biết tên này lợi hại hơn Lang Cực rất nhiều.

Đối với loại cao thủ như vậy, thuật ẩn thân của hắn xem chừng không có tác dụng gì. Bởi hắn mới luyện tới tầng thứ 3, sau khi ẩn thân xong nếu lập tức triển khai chân khí thì sẽ bị Điểu Cường phát hiện ra. Còn nếu không triển khai chân khí và sát khí ẩn thân thì đòn tấn công sẽ không có hiệu quả.

Hơn nữa Diệp Mặc cũng muốn thử xem, gã Điểu Cường này rốt cuộc lợi hại đến đâu nên cũng dùng chân phản đòn.

Thấy Diệp Mặc cũng dùng chân để đối phó với cú đá của mình, trong lòng Điểu Cường cảm thấy chuyện này bắt đầu trở nên thú vị. Đến Nhàn đạo nhân khi tỉ thí với mình cũng không dám dùng chân đá lại, tên Diệp Mặc này đúng là không biết tự lượng sức mình.

Bụp, bụp, bụp…

Sau mấy âm thanh phát ra, Diệp Mặc cảm giác có cơn đau buốt ra từ trong xương đùi mình. Hắn đứng yên tại chỗ bất động. Đây là lần đầu tiên hắn phải đối mặt với một kẻ luyện võ bình thường mà lại có đôi chân lợi hại đến vậy.

Điểu Cường lùi lại mấy bước, mặc dù chân của y vẫn chưa bị gãy nhưng cơn đau đã xuyên cả vào đến xương khiến y suýt nữa thì không kiềm chế được mà kêu lên. Ban nãy y đã xuất ra liền lúc hai mươi mấy chiêu, còn Diệp Mặc cơ hồ còn chưa nhúc nhích, vậy mà lạ thay, chân y đã bị đá bay ra rồi.

Chưa bao giờ y tưởng tượng được rằng có ngày chân của mình lại bị kẻ khác đả thương như vậy. Điểu Cường đã tốn công phu hai mươi mấy năm trời vào đôi chân này, còn Diệp Mặc kia dù có luyện chân từ trong bụng mẹ cũng không thể đạt tới độ điêu luyện như y được.

Dưới sự vận chuyển của chân khí cơn đau của Diệp Mặc đã gần như tiêu tan hết. Chân của Điểu Cường lại lợi hại như vậy, đây là điều hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn. Diệp Mặc không muốn lãng phí thêm thời gian nữa, vừa vung tay là lập tức một cây đinh sắt vung ra. Cứ giết chết Điểu Cường rồi hãy nói.

“Ting tang”. Gần như đồng thời, lúc Diệp Mặc xuất ra đinh sắt thì cổ tay áo của Điểu Cường cũng lóe sáng, lập tức cây đinh sắt bị chặn lại. Tuy nhiên Điểu Cường cũng phải lùi lại mấy bước rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Trong lòng Diệp Mặc rất đỗi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên đinh sắt của hắn bị chặn lại như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Thông tin truyện
Tên truyện Diệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sắc hiệp
Ngày cập nhật 18/06/2022 11:00 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bệnh dâm
Phần 5 Thì mẹ tớ đạp xe đạp, tớ ngồi sau ôm mẹ cùng đi. Hôm đó mẹ lại mặc cái áo kiểu tầu bó sát lấy thân hình, ngực căng trắng nõn nà cậu ạ. Cảm tưởng mấy hàng cúc áo sắp bung ra đến nơi ý vì ngực mẹ tớ to lắm. Khi đến nơi thì phòng có mỗi chú Vinh ở nhà, còn chú ở cùng phòng đã về quê mấy ngày cuối tuần. Phòng bé tẹo teo, lại nấu ăn cả trong đấy nên giường là giường tầng cho hai người ở. Nghe hấp dẫn quá! Ưm, đoạn này hấp dẫn lắm. Mẹ và chú Vinh ngồi ở giường dưới nói chuyện, còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex ngoại tình
Con đường bá chủ – Quyển 10 - Tác giả Akay Hau
4 Có tài nguyên cấp Thánh cung cấp lực lượng, giới linh của Phượng Vũ Đế Thiên Giới khôi phục nhanh chóng như chưa từng có, kích thích cơ thể còn to lớn hơn ban đầu. Vù vù vù vù vù vù... Tiên khí cấp tốc phục hồi, cường độ so với trước khi Phượng Nghi điều động còn nồng đậm hơn gấp mấy lần. Rõ ràng được ăn vào ba cánh của Cửu Nguyên Thảo khiến Phượng Vũ Đế Thiên Giới cực kỳ được lợi. Giới linh nịnh nọt dụi dụi vào tay Lạc Nam, còn thèm thuồng nhìn lấy nhánh Cửu Nguyên Thảo, hiển nhiên là ăn chưa đã ghiền. Lạc Nam lườm nó một cái cười...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Nhân tình của mẹ (Update Phần 52) - Tác giả Davout
Phần 52 Rồi một ngày mới lại bắt đầu, đêm qua tôi đã có được một trải nghiệm mà chắc chắn tôi sẽ không bao giờ quê. Đêm qua là lần đầu tiên tôi được đụ người mẹ xinh đẹp của mình, nghĩ lại thì tôi cũng chả hiểu sao mọi chuyện lại có thể tiến triển đến mức này. Ban đầu tôi giúp mẹ và anh Vũ đến với nhau chỉ vì tôi mong muốn mẹ được vui vẻ và hạnh phúc nhưng rồi sau những lần lén xem mẹ và anh Vũ đụ nhau thì dần dần suy nghĩ tốt đẹp đó lại được thay thế bằng những ham muốn tình dục khi tôi luôn khao khát được...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng