– Mau giúp em bóp ngực đi… em nứng…
Đan Đan lấy tay Diệp Mặc để lên trên ngực mình, vú cô không quá to nhưng cũng vừa đủ nắm trong tay, tay cô vẫn dang luồn xuống phía dưới lấy ngón tay chọc ra vào âm hộ. Diệp Mặc miệng khô khốc, hắn cảm giác hai cái miệng ướt át đang ở dưới liếm láp con cặc hắn.
Diệp Mặc vòng tay nắn hai vú Đan Đan, miệng vừa bú vừa liếm, cô gái sướng rên, hai tay đè trên đầu hắn để hắn bú thật mạnh.
– Ư… sướng quá… bú mạnh lên… thật quá đã… Lăng Tử thật có phúc…
Nói xong cô lại kéo đầu Diệp Mặc lại, cùng hắn hôn môi, đôi lưỡi giao hòa sục sục tiếng nước bọt, hai tay hắn vẫn không quên vừa bóp vừa nuốt nước bọt của cô. Nước bọt của cô do vừa uống bia nên có hơi men, mà cô gái trình độ hôn môi có phần điêu luyện, cùng hắn quấn lưỡi không rời.
– A… mình cũng nứng…
Lộ Lộ cũng theo cơn nứng mà thoát hết quần áo, cơ thể so với Đan Đan thì đầy đặn hơn, bầu vú cũng to cỡ D cup, quầng vú hơi thâm, núm vú cương cứng chọc chọc nhỏ như hạt đậu. Lồn cô chảy nước dâm, ướt át cả mảng lông lồn…
– Giúp em…
Lộ Lộ kéo hắn lại, muốn cùng hắn hôn môi, Diệp Mặc vừa tách môi Đan Đan thì đã cũng Lộ Lộ giao bồi, đôi lưỡi xa lạ lại quấn lấy nhau, Đan Đan bên cạnh lè lưỡi liếm trên mặt hắn, ngậm một bên lỗ tai, lưỡi luồn vào chọc nguấy.
– Ưm… chụt chụt…
Cứ như vậy, hắn hết hôn môi Đan Đan rồi đến Lộ Lộ, bóp ngực nhỏ mềm dẻo của Đan Đan rồi chuyển sang nắn xoa hai vú mềm của Lộ Lộ. Bên dưới Thiên Hà vẫn vì hắn mà bú cặc, đã có chút mỏi miệng, nước dãi chảy khắp thân cặc, nước bọt nhuyễn xuống hết xuống sàn.
Thiên Hà quay qua nhìn Diệp Mặc thủ dâm, cười trêu.
– Lăng Tử… cậu ở đó làm gì, bạn trai cậu lại để chúng tớ à…
– A…
Diệp Lăng hơi hoảng, cô rút tay khỏi quần giấu đi mấy ngón tay đã ẩm ướt, nghe Thiên Hà nói, cô còn muốn giải thích nhưng không tài nào tập trung được. Sau cùng dưới sự lôi kéo của Thiên Hà, cô ngồi trước mặt Diệp Mặc, mắt nhìn con cặc hắn, cả khuôn mặt đều đỏ. Thiên Hà cười, há mồm liền nuốt tiếp con cặc, vừa bú vừa chỉ dẫn cho Diệp Lăng.
– Lăng Tử, nhìn cậu như vậy là chưa bú cặc bao giờ rồi… để mình chỉ cậu… lè lưỡi liếm vậy nè… rồi lại bú… ừm… nhẹ thôi…
Diệp Lăng lạc hồn phách, lè ra lưỡi nhỏ liếm trên cặc Diệp Mặc, lúc đầu có hơi vụng về, về sau càng ngày càng quen, miệng vừa hôn vừa liếm, mồm ngậm đầu quy trong mồm nút lấy. Thiên Hà cũng hướng xuống bú mút hai hòn bi, vừa ngậm vừa mút…
Diệp Mặc nhìn thấy Diệp Lăng đang vì hắn bú cặc, không hiểu sao toàn thân sướng run, con cặc trương phồng muốn bắn, cả 4 đứa con gái làm hắn sướng đến điên. Sau một hồi con cặc liền muốn bắn, giật giật đỉnh đầu, tinh trùng bắn ngập trong mồm Diệp Lăng khiến cô ô ô kêu lên, miệng ngậm tinh trùng đầy cả một miệng, có phần không chịu nổi liền nhả cặc hắn ra, tinh trùng từ miệng như muốn nhổ ra.
Thiên Hà nhanh tay hôn lấy miệng cô, lưỡi quấn cùng nuốt lấy tinh của Diệp Mặc trong miệng Diệp Lăng, càng trông Diệp Mặc càng nứng.
Hai nữ thấy hắn ra cũng liền cúi xuống, bú liếm hết tinh dịch còn sót lại…
Thiên Hà nuốt tinh hắn, càng cảm thấy nứng, cô còn không kịp lột áo, chỉ tụt quần xuống, nằm trên giường, mông tròn chĩa ra, nhìn về Diệp Mặc cầu xin.
– Mau dùng con cặc to dài của anh làm em sướng đi…
Diệp Mặc không có khả năng cho nàng chịu thiệt, liền đi đến bên giường, cắm con cặc to lớn vào trong lồn Thiên Hà. Lồn cô khá nhỏ nhưng lại co giãn, con cặc hắn đi vào một lúc thì khó nhưng hết vào trong thì đơn giản cực kỳ…
– A… vào rồi… cặc to quá… quá lớn… sâu đến rồi… chọc hết vào hoa tâm rồi…
Thiên Hà nhấc mông, lúc đầu còn chịu không được, nhưng về sau càng sướng khiến cô thật không chịu được, lồn chảy nước bôi trơn cơ âm hộ.
Diệp Mặc vừa địt Thiên Hà, vừa ôm lấy Diệp Lăng hôn môi, cả hai bị kích thích khoái cảm làm cho thoải mái, đôi môi hôn lấy nhau không ngừng. Lưỡi hắn và em gái hắn quấn quýt như đôi tình lữ, lúc thì hắn nuốt lưỡi cô, khi thì cô nuốt lưỡi hắn.
Hai nữ Đan Đan và Lộ Lộ thì trần truồng ôm lấy nhau, hạ thể cả hai cọ xát, vừa chơi đùa vú nhau, vừa rên rỉ…
Thiên Hà bị hắn địt cho toàn thân cao trào, nước nôi chảy ra đầy sàn, thân thể mệt nhọc nằm trên giường thở dốc… Vừa địt Thiên Hà xong, thì đến lượt Đan Đan và Lộ Lộ. Lồn cả hai đều dâm đãng đầy nước, chả mấy chốc đã phun nước tung tóe cả phòng…
Từng mảnh quần áo rơi vãi trên đất, Diệp Mặc vừa địt Đan Đan theo kiểu chó, để cô chống tay lên sàn, vừa nhấp con cặc vào trong lồn. Miệng thì hướng tại lồn Diệp Lăng đang nằm ngửa trên giường banh lồn cho hắn bú…
Một lát Đan Đan liền sướng run, toàn thân giật giật ngã trên đất, lại đến phiên Lộ Lộ, hắn để cô nằm trên giường cùng Diệp Lăng, con cặc vừa địt Lộ Lộ, tay lại chơi đùa âm hộ Diệp Lăng khiến em gái hắn sương run, phun ra dâm thủy, cao trào mấy lần làm cô cũng bất tỉnh.
Tuy vậy 3 nữ còn tỉnh táo được nhiều, hắn kéo cả 3 qua một bên giường khác, để cả 2 người nằm lên nhau, một người nằm một bên để hắn luân phiên địt.
Tầm tiếng sau, Diệp Mặc cao trào, tinh trùng trắng đục bắn đầy 3 cái lồn dâm đãng, còn đâu vươn vãi trên cơ thể trắng mềm của bọn họ. Cả 3 nữ đều phê đến bất tỉnh, trần truồng ôm lấy nhau.
Diệp Mặc sau khii tỉnh táo lại, hắn mới cảm thấy không ổn, liền giúp cả 4 người mặc đồ lại, tuy quá trình có phần khó khăn, nhưng đây cũng không phải là lần đầu hắn giúp con gái mặc đồ. Dọn dẹp phòng sạch sẽ nhưng vẫn không xóa được mùi hương dâm loạn. Hắn nhìn Diệp Lăng ngủ trên giường, lấy vòng tay đeo trên cổ tay cô, sau đó rời đi…
…
Tuy đã rất muộn rồi nhưng nhà họ Tống vẫn đèn đuốc sáng trưng, chính là đến Tống Thiếu Thành cánh tay bị thương cũng xuất hiện ở hội nghị gia tộc. Đây cũng không biết là vinh hạnh hay bất hạnh của anh ta.
Diệp Mặc đoán không sai, nhà họ Tống quả nhiên vẫn không dám trở mặt với Diệp Mặc như vậy. Tống Kỳ Minh rất thận trọng, trước khi quân bài chưa lật của Diệp Mặc chưa hoàn toàn rõ ràng, ông ta không dám động. Nếu như Diệp Mặc thực sự có kiểu bản lĩnh dễ dàng tiến vào phòng vệ nghiêm khắc của Nam Thanh, hắn muốn tới giết vài người nhà họ Tống, thậm chí sẽ giết toàn bộ mấy người quan trọng nhà họ Tống, cũng không phải là chuyện không có khả năng. Hơn nữa Diệp Mặc làm việc không kể hậu quả, thực sự có khả năng này.
Vừa nghĩ tới Diệp Mặc đối đầu với nhà họ Tống có bản lĩnh như vậy, sắc mặt của Tống Kỳ Minh liền vô cùng khó coi, đối với nhà họ Tống khổng lồ mà nói, đến một Diệp Mặc cũng không dám động vào thực sự là cực kỳ mất mặt. Nếu như đổi Diệp Mặc thành người khác, đừng nói là một người, là một tổ chức bang phái nhà họ Tống nói xong thì liền xong.
– Thiếu Thành, cháu nói chỉ trong vòng nháy mắt, thi thể toàn bộ trong phòng đều không thấy nữa?
– Thậm chí hắn có thể dùng tay bắt đạn?
Tống Hải đối với những việc này nhất định phải hỏi rõ ràng, ông ta vẫn luôn phụ trách hệ thống tình báo của nhà họ Tống, những bản lĩnh này của Diệp Mặc, vẫn là lần đầu tiên ông nghe thấy, đã cho thấy y thất chức rồi.
– Đúng ạ, chú Hải. Cháu không nói sai một chữ nào, hơn nữa không phải hắn bắt lấy viên đạn là dùng hai ngón tay kẹp lấy viên đạn. Súng lục của cháu là Walter PPK, tốc độ kia cháu không nói thì mọi người cũng biết, nhưng hắn dùng ngón tay kẹp lấy. Còn có cháu chắc chắn cháu ngất đi không quá năm phút, lúc tỉnh lại lại nhìn thấy tất cả đều không thay đổi chỉ là thi thể không thấy đâu.
Lúc Tống Thiếu Thành nói lời này hiện tại trong lòng còn sợ hãi.
Tống Kỳ Minh nhìn thoáng qua Tống Hải, muốn hỏi chút chuyện bán đảo Senna điều tra như thế nào, lại nghĩ đến hôm nay mới đưa ra mệnh lênh, nghĩ tới chắc sẽ không nhanh như vậy.
Trong lòng Tống Hải có chút lo sợ, gia chủ tuy không nói gì, trong lòng ông rõ ràng, rất nhiều bản lĩnh của Diệp Mặc bản thân ông không điều tra ra được, điều này thuộc về không làm tròn bổn phận của ông. Ông đã hạ quyết tâm, sau khi trở về nhất định phải tăng cường điều tra Senna, tuyệt đối không thể lại bại lộ.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tống Hải, Tống Kỳ Minh không nhìn ông nữa mà là lại lần nữa quay đầu qua hỏi Tống Thiếu Thành:
– Hắn còn nói những gì?
Tống Thiếu Thành hơi lo lắng nhìn sắc mặt xanh mét của Tống Kỳ Minh, do dự một lát vẫn trả lời:
– Trước khi hắn đi, để cháu mang tin trở về nói là đừng chọc giận hắn nữa, nếu chọc giận hắn sẽ khiến cho nhà họ Tống biến mất trong một đêm. Đúng rồi, lúc hắn đi, hắm ôm Diệp Lăng nhảy từ của sổ tầng bốn thoát ra ngoài.
– Cái gì?
Tống Kỳ Minh rõ ràng không phải không nghe rõ mà là vì nghe quá rõ ràng, y mới khếp sợ kêu thành tiếng. Nếu như Diệp Mặc một mình nhảy xuống từ tầng bốn có lẽ y cũng không kinh ngạc, nhưng ôm một người nhảy xuống từ tầng bốn, điều này có chút xa dời thực tế.
Đang lúc tất cả mọi người cho rằng gia chủ nghe được lời uy hiếp của Diệp Mặc, sắc mặt sẽ rất khó coi, không ngờ Tống Kỳ Minh ngược lại lại bình tĩnh. Sau khi y nói ra hai từ cái gì xong liền bắt đầu cúi đầu trầm tư, một lúc lâu sau mới nhìn Tống Kỳ Trạm bên cạnh hỏi:
– Kỳ Trạm, con thấy thế nào?
Tống Kỳ Trạm nhíu nhíu mày nói:
– Con nghĩ căn cứ vào phong cách hành sự từ trước tới nay của Diệp Mặc, còn có sự tình Thiếu Thành thông báo, Diệp Mặc đã nói như vậy cho thấy có lẽ hắn thực sự có thể làm được. Ý kiến của con là, tốt nhất bên Senna điều tra có kết quả, chúng ta biết rõ về Diệp Mặc rồi, lại động thủ nữa cũng chưa muộn. Huống hồ nếu muốn động thủ cũng không thể để nhà họ Tống chúng ta đơn độc động thủ, chuyện này tốt nhất phải mời một số người. Đương nhiên, nhất định phải thông báo cho sự phụ Hồ Khâu.
Tống Kỳ Minh gật đầu:
– Ta cũng là có ý này, được rồi, hôm nay thế này đi, chuyện buổi tối Tống Hải cậu đi tổng kết một chút, đừng dây dưa. Một khi có kết quả điều tra của Senna chúng ta lập tức lại triệu tập hội nghị gia tộc, nhưng trước đó nếu như vẫn còn người đi dây vào Diệp Mặc hoặc người có quan hệ với hắn thì đừng trách ta không khách khí, tan họp.
Tống Kỳ Minh tuy nói hai chữ tan họp, nhưng sự buồn bực trong lòng y chỉ có y biết, đường đường được là một người chủ gia tộc, đến một tên Diệp Mặc cũng không thể làm gì.
Diệp Mặc ra khỏi đại học Hoa Thanh, đang chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi, điện thoại reo lên. Không ngờ là Lý Hồ gọi tới, anh ta biết được Diệp Mặc đến Yến Kinh thì rất vui vẻ, chỉ là ban ngày anh ta có việc, ngắt điện thoại. Còn về chuyện gì anh ta không nói.
Diệp Mặc vừa mới nói một vị trí, điện thoại của hắn tự động tắt máy rồi, cái di động mới mua này vẫn chưa sạc điện, chỉ nhận hai cuộc điện thoại thì đã hết pin rồi.
Làm đến bây giờ Diệp Mặc vẫn chưa ăn, vốn là Trác Ánh Tình muốn mời hắn ăn cơm, nhưng vì chuyện Tần Tin, Trác Ánh Tình vẫn chưa kịp thực hiện, Diệp Mặc liền đi tìm Diệp Lăng.
Lý Hồ đến rất nhanh, lái một chiếc xe jeep bình thường, vừa xuống xe liền kích động bắt lấy tay Diệp Mặc nói:
– Anh Diệp, lần trước nếu như không phải anh, chúng em đừng nói đến lấy lại được đồ, nói không chừng cái mệnh nhỏ cũng chết trên sa mạc rồi.
– Em ngày đêm trông mong, cuối cùng cũng mong được anh đến. Đi, tối nay ở chỗ em, ngày mai anh nhất định cùng em đi tới căn cứ, đám ranh con luôn nói em khoác lác, anh giúp em đi giáo huấn chúng một phen.
Tính tình Lý Hồ hào sảng hơn nữa lương thiện, tương đối dễ dàng thân thuộc với người ta, hơn nữa anh ta đã coi Diệp Mặc là bạn mà đối đãi.
Diệp Mặc vừa nghe liền biết tên này chắc chắc ở trước mặt ở người khác tâng bốc hắn rồi, sau đó không tìm được hắn, nếu như tìm không thấy hắn vậy thì lời của anh ta đương nhiên bị người ta không để ý. Diệp Mặc cười, hắn cũng không có nhiều thời gian đi đánh rắm cùng đám người kia cùng Lý Hồ, hắn chỉ muốn cầm được tiền sau đó giải quyết vấn đề bên này, lập tức trở về tu luyện, người đắc tội càng nhiều, hắn cảm thấy thực lực của mình càng kém.
Từ trong miệng Lang Cực Diệp Mặc biết được Nhàn đạo nhân Thiết Giang lợi hại hơn nhiều so với Điểu Cường, hơn nữa nghe nói Nhàn đạo nhân sắp sửa đột phá. Nếu như sự thực đúng như lời Lang Cực nói, bản lĩnh của hắn đối phó với người bình thường ở đây rất đơn gian, nhưng đối phó với người lợi hại thực sự, xem ra còn kém một chút. Nghĩ đến những thứ này, Diệp Mặc làm gì có tâm trí đi tỉ thí cùng đám binh lính với Lý Hồ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diệp Mặc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sắc hiệp |
Ngày cập nhật | 18/06/2022 11:00 (GMT+7) |