Diệp Mặc


Update Phần 356

Phần 213: Ác mộng trong mắt Vân Băng

– Cậu chính là Diệp Mặc? Là Diệp Mặc của nhà họ Diệp ở Yến Kinh? Là Diệp Mặc khiến cho Diệp Bắc Vinh không nhận hai đứa con của mình?

Ông già này không dám nói gì tiếp nữa, từ khẩu khí của Diệp Mặc ông ta đã biết được Diệp Mặc đang đứng trước mặt mình chính là tên Diệp Mặc đó.

Nếu thực sự Diệp Mặc là đứa con bị bỏ rơi của nhà họ Diệp, đến ngay cả nhà họ Tống cũng không dám vuốt râu hùm, chứ đừng nói đến nhà họ Âu, tên Diệp Mặc này đã giết chết mấy người của nhà họ Tống rồi, tuần trước, trước khi Tống Thiếu Thành chết còn nói một câu:

– Tôi đã hiểu rồi…

Nhưng hiểu cái gì thì không ai biết, nhưng tất cả mọi người đều đoán chuyện đó có liên quan đến Diệp Mặc.

Cho dù tất cả người nhà họ Tống đều biết Tống Thiếu Thành bị Diệp Mặc xử lý, nhưng cũng không có người nào dám đi tìm Diệp Mặc. Đến cả nhà họ Tống cũng còn không dám đụng đến Diệp Mặc, nói Diệp Mặc không ngại ngần gì nhà họ Âu cũng chẳng khoa trương chút nào.

Tuy rằng ông già này không biết tại sao nhà họ Tống lại sợ Diệp Mặc như vậy, nhưng ông ta biết người đứng đầu nhà họ Tống là Tống Kỳ Minh là người cẩn thận, muốn ông ta bỏ qua cho kẻ đã giết con trai mình là điều không thể xảy ra. Điều khiến Diệp Mặc trở nên đáng sợ chính là ở chỗ này, nhưng Âu Kim Long cũng chỉ biết có thế mà thôi.

Sắc mặt của Âu Kim Long đã trở nên khó coi hơn rất nhiều, ông ta đã không muốn ngăn cản Diệp Mặc rời khỏi đây nữa rồi, bây giờ ông ta đang hối hận vì những lời vừa mới nói ra. Tại sao ông ta lại không điều tra chi tiết về Diệp Mặc đã chứ, ít nhất cũng phải biết được tướng mạo của hắn. Mặc dù Âu Kim Long cũng xác định nhà họ Âu không sợ Diệp Mặc, nhưng ông ta cũng không muốn gây chiến với hắn, để cho kẻ khác chuộc lợi.

Âu Kim Long có thể nghĩ được đến vấn đề này, người đàn ông trung niên đứng kia đương nhiên cũng có thể nghĩ đến vấn đề này.

Đại danh của Diệp Mặc, đã nổi tiếng khắp Yến Kinh rồi, không một gia tộc nào là không biết đến.

Nói đến chuyện mấy năm trước Diệp Mặc bị đuổi ra khỏi nhà, không ít kẻ còn cười nhạo, nhưng bây giờ Diệp Mặc là điều cấm kỵ với tất cả các gia tộc ở đây, ai cũng không dám đụng đến, không thể gây chuyện với Diệp Mặc được.

Trước khi Diệp Mặc chưa xuất hiện ở Yến Kinh, người vênh váo nhất ở đây đương nhiên là Lục Đại Thiếu.

Lục Đại Thiếu ở kinh thành rất kiêu ngạo, nhưng từ sau khi Diệp Mặc xuất hiện ở Yến Kinh, trong Lục Đại Thiếu bị đuổi đi một rồi. Một tên thì bị Diệp Mặc giết, còn lại bốn tên, những tên này cũng đều bị người trong gia tộc đuổi đi, họ sợ bị Diệp Mặc nhìn thấy. Nhưng bây giờ nhà họ Âu đã đưa người sang Mỹ rồi, vậy mà Diệp Mặc đã tìm đến cửa.

– Kiêu căng quá rồi đấy, ông mày đá chết mày.

Gã thanh niên có đôi mắt híp tịt, nhìn thấy Vân Băng sợ hãi núp sau Diệp Mặc, trong lòng cảm thấy vô cùng tức tối. Chỗ mình đây thì không núp, việc gì mà phải núp sau lưng cái tên Diệp Mặc đó? Bây giờ nghe thấy những lời của Diệp Mặc, gã ta không nhịn được nữa, giơ chân lên đá về phía Diệp Mặc.

Lúc này Âu Kim Long muốn gọi gã lại, nhưng đã muộn rồi.

Đôi mắt sắc lạnh của Diệp Mặc liếc nhìn tên thanh niên mắt híp tịt, đồng thời cũng giơ chân lên về phía gã.

Diệp Mặc tung một cước, đá trúng ngay vào đầu gối của gã thanh niên này, gã ta ngã về phía sau, thuận chân Diệp Mặc lại tung một cước nữa, trúng ngay vào ngực gã.

Gã thanh niên mắt híp tịt, bị Diệp Mặc đá cho văng xa đến mấy thước, đập vào tường, rồi rơi xuống.

Miệng không ngừng phun ra máu tươi, chân thì mềm nhũn, chắc chắn là đã bị Diệp Mặc đá cho dập nát.

– Cậu!

Âu Kim Long đã đoán trước được Diệp Mặc sẽ rất kiêu ngạo, nhưng không ngờ Diệp Mặc lại có thể kiêu ngạo đến mức này. Dám đá gãy chân thằng cháu yêu của ông ta ngay trước mặt ông ta, nếu dùng thêm chút lực nữa, chắc chắn sẽ xảy ra án mạng.

Vân Băng sợ đến ngây người. Đối với cô mà nói nhà họ Âu chính là ác mộng.

Nhà họ Âu nói bất cứ điều gì, nhà họ Vân của cô không dám không đồng ý, cho dù nhà họ Âu có muốn lấy mạng của cô, thì nhà họ Vân cũng chỉ có thể đưa cô từ Ninh Hải đến Yến Kinh, rồi ngoan ngoãn giao cho nhà họ Âu. Mặc dù cô rất nhớ Đình Đình, nhưng đến Yến Kinh cô cũng không dám quay lại, chứ đừng nói đến chuyện gặp Đình Đình.

Nhưng bây giờ, không ngờ Diệp Mặc lại dám đá cho cháu nhà họ Âu sống giở chết giở, làm sao mà cô không sợ được cơ chứ. Bây giờ trong đầu cô chỉ nghĩ phải làm như thế nào đây? Diệp Mặc vì cô mà đắc tội với nhà họ Âu, cô chỉ nghĩ là bằng mọi cách phải đưa Diệp Mặc ra khỏi nhà họ Âu, chạy càng xa càng tốt.

Điều khiến Vân Băng kinh hãi chính là Âu Kim Long không những không nổi trận lôi đình, mà chỉ giận dữ nói đúng một cchữ:

– Cậu…

Thì dừng không nói nữa…

Diệp Mặc cười nhạt một tiếng:

– Tôi làm sao? Kiêu ngạo đúng không? Ông nói đúng rồi, đối phó với ông thì đương nhiên tôi phải kiêu ngạo rồi, bây giờ tôi muốn đi, còn có người dám cản tôi không?

Khuôn mặt của Âu Kim Long tức giận đến tái xanh. Thậm chí trắng bệch. Mặc dù nhà họ Âu của ông ta không phải là một trong năm đại gia tộc ở Yến Kinh, nhưng thực lực cũng không thua kém là mấy, những chuyện bình thường, cho dù là người của năm đại gia tộc, cũng cố gắng giảm thiểu tối đa xung đột với nhà họ Âu, cho nên nếu như không nằm trong năm đại gia tộc, thì cũng phải là một trong số những gia tộc lớn.

Nhưng bây giờ lại bị một tên trẻ ranh đánh đến tận cửa như thế này, lại còn tỏ ra vô cùng kiêu ngạo trước mặt Âu Kim Long như thế này, nếu như có thể nuốt trôi được cục tức này, thì Âu Kim Long cũng không cần phải lăn lộn nữa rồi. Cho dù là ông ta có rút lui, thì cục tức này cũng không thể nuốt nổi.

– Được, được…

Âu Kim Long gần như không nhịn được nữa rồi. Ông ta bây giờ không hiểu tại sao Diệp Mặc giết người nhà họ Tống, mà nhà họ Tống lại có thể nhịn được? Diệp Mặc còn chưa giết người nhà họ Âu của ông ta, mà ông đã không thể nào nhẫn nhịn được nữa rồi, đến chuyện như vậy mà nhà họ Tống còn nhịn được, xem ra nhà họ Tống cũng đã xuống dốc rồi.

Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Mặc đầy căm tức nói:

– Được lắm, cậu đi đi, nếu nhà họ Âu chúng tôi đến cả cậu mà cũng không tìm được về, vậy thì nhà họ Âu chúng tôi không cần phải lăn lộn ở Yến Kinh này nữa.

Diệp Mặc cười nhạt một tiếng, nhìn Âu Kim Long nói:

– Hoan nghênh ông đến tìm tôi, nếu như đến thì đừng trách tôi không khách khí, tôi ghét nhất là bị người ta uy hiếp. Bây giờ tôi cho ông cơ hội tìm ra tôi, còn nữa, ông già chết tiệt. Tôi cảnh cáo ông, nếu như lần sau tôi nhìn thấy Vân Băng mất đi một sợi tóc nào, thì tôi sẽ cho nhà họ Âu các ông đi đời luôn đấy. Tôi đi đây, đợi ông đến tìm tôi đấy.

Diệp Mặc nói xong, nghênh ngang đưa Vân Băng và Đình Đình đi, căn bản là không thèm để ý đến Âu Kim Long đang giận đến phát run.

Âu Kim Long há mồm ra thở hổn hển, thiếu chút nữa thì ngất xỉu.

Một lúc lâu sau, sau khi được người hầu xoa ngực vuốt lưng cho, ông ta mới dần dần tỉnh dậy, sau khi tỉnh táo lại câu đầu tiên mà Âu Kim Long nói là:

– Bất kể phải tốn bao nhiêu tiền cũng đều phải chi ra để đánh cho thằng oắt con kiêu ngạo này một trận cho nó xuống mười tám tầng địa ngục, đúng là không coi nhà họ Âu ra gì, nó đúng là mù rồi.

Cho tới khi ba người đã đi được một đoạn cách khu biệt thự đó khá xa, Vân Băng mới tỉnh ngộ, vội vàng nói với Diệp Mặc:

– Diệp Mặc, anh mau trốn đi, trốn càng xa càng tốt. Mau lên, nếu như người nhà họ Âu đến thì anh xong đời đấy.

Diệp Mặc thản nhiên cười nói:

– Cô giáo Vân không cần phải lo lắng, em không sao đâu, đừng nói là nhà họ Âu, cho dù là nhà họ Tống cũng không dám đắc tội với em, bây giờ đã không còn giống như lúc trước nữa rồi.

Lúc này Diệp Mặc càng biết được tầm quan trọng của thực lực của mình, nếu như hắn chưa luyện đến cấp thứ ba, thì không chừng xương cốt đều đã bị nhà họ Tống gặm sạch bách rồi. Cho dù không phải là nhà họ Tông gặm, thì cũng đã bị đám người “Nam Thanh” cắn nuốt không còn một mảnh rồi.

– Anh không biết nhà họ Âu hung ác đến mức nào đâu, tôi van anh, anh chạy đi nhanh lên.

Vân Băng nhìn thấy Diệp Mặc thờ ơ như vậy, lập tức cầu khẩn.

– Mẹ, sao mẹ lại muốn anh Mặc đi? Anh ấy ở cùng chúng ta không phải sẽ tốt hơn nhiều sao?

Đình Đình nhìn thấy mẹ không ngừng cầu xin Diệp Mặc rời đi, không kìm được bèn cất tiếng hỏi.

Vân Băng ôm lấy Đình Đình, nói:

– Đình Đình, sao con lại gọi là anh Mặc? Sau này phải gọi là chú, biết chưa?

Đình Đình dẩu miệng nói:

– Nhưng lúc ở Hongkong con nhìn thấy một người rất lớn tuổi gọi là anh Mặc mà, nên con cũng gọi là anh Mặc luôn.
– Cái gì? Đình Đình, con đã đi Hongkong? Con đi bằng cách nào?

Vân Băng bây giờ mới nhớ tới việc phải hỏi tại sao Đình Đình lại đến Hongkong, lúc nhìn thấy Diệp Mặc cô nhất thời quên mất chuyện này.

Diệp Mặc đành phải kể chuyện bọn buôn người ở Hongkong cho cô nghe, sau đó chính những người bạn của mình đã cứu Đình Đình từ tay bọn buôn người, rồi việc dẫn Đình Đình an toàn trở về với Vân Băng.

– Anh nhận ra Đình Đình?

Vân Băng có chút tò mò nhìn Diệp Mặc.

Diệp Mặc đành phải nói:

– Hôm đó đã nhìn thấy ảnh trong phòng của cô.

Vân Băng lập tức nhớ đến chuyện Diệp Mặc đã ở trong phòng mình mấy hôm, không biết cô nghĩ đến chuyện gì, mà đột nhiên mặt lại đỏ bừng bừng. Mặt Vân Băng vì chuyện vừa rồi mà sợ đến trắng bệch, bây giờ đỏ lên, nên nhìn thấy rất rõ.

– Mẹ, sao mặt mẹ lại đỏ như vậy?

Đình Đình lập tức chú ý thấy, liền hỏi luôn.

Vân Băng hơi xấu hổ nói:

– Đình Đình, đi thôi, mẹ dẫn con đi ăn đồ ăn ngon được chứ.

Quả nhiên sự chú ý của Đình Đình đã dời sang những món ăn mà Vân Băng hứa hẹn, dường như Vân Băng không muốn nói đến chuyện bảo Diệp Mặc rời đi nữa. Không biết trong lòng cô đang nghĩ cái gì.

Đình Đình muốn đi ăn KFC, ba người phải ăn thức ăn nhanh, nhưng Đình Đình rất vui vẻ.

– Hôm nay phải về Ninh Hải luôn không?

Ra khỏi quán KFC, Vân Băng đột nhiên quay sang hỏi Diệp Mặc, cô rất muốn ở bên cạnh Diệp Mặc.

Hơn nữa Đình Đình lại đang ở bên cạnh cô, như vậy cô đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi, cho dù Diệp Mặc có bị nhà họ Âu trả thù, đồng thời bị giết ngay lúc này, thì cũng như nhau cả thôi.

Diệp Mặc đương nhiên không biết Vân Băng đang nghĩ gì, tuy đã là ban đêm, cũng chưa biết bao giờ quay về Ninh Hải, nên lập tức nói:

– Không về nữa đâu.
– Vậy chúng ta ở khách sạn sao?

Vân Băng lập tức nói, trong lòng có chút gì đó mong chờ.

Diệp Mặc lại lắc đầu…

– Ở Yến Kinh tôi có chỗ ở, đó vốn là chỗ của hai em tôi là Diệp Lăng và Diệp Tử Phong, nhưng từ trước đến nay bọn nó không ở đấy, hôm nay chúng ta đến đó ở tạm đi, cô giáo Vân thấy thế nào?

Nghe xong lời của Diệp Mặc, tâm trạng của Vân Băng không ngờ lại khá hơn, lập tức nói:

– Được lắm, không phải ở khách sạn là tốt nhất, thật không ngờ anh vẫn còn có nơi để ở ở Yến Kinh, nhưng mà từ sau anh không gọi tôi là cô giáo Vân được không? Gọi tôi là Vân Băng hoặc là chị Băng là được rồi.
– Không thành vấn đề, chị Băng.

Diệp Mặc biết hắn và Vân Băng quan hệ phải nói là khăn khít rồi, chỉ là 2 người không chịu thừa nhận mà thôi, đến một lúc có lẽ cả hai sẽ chính thức có quan hệ rõ ràng.

Bỗng nhiên Vân Băng như nhớ ra chuyện gì đó, nhìn Diệp Mặc hỏi:

– Em trai, em gái anh? Không phải anh bị nhà họ Diệp, ồ, xin lỗi, tôi chỉ nghe người khác nói như vậy thôi.

Diệp Mặc khẽ cười nói:

– Cũng không có gì, vốn dĩ đây là sự thật mà, nhưng em gái Diệp Lăng của tôi đối xử với tôi rất tốt, mặc dù tôi đã không còn là người của nhà họ Diệp nữa rồi, nhưng Diệp Lăng vẫn là em gái của tôi, Diệp Tử Phong vẫn là em trai của tôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Thông tin truyện
Tên truyện Diệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sắc hiệp
Ngày cập nhật 18/06/2022 11:00 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thời Cô Vy (Update Phần 4) - Tác giả Dienbaquan
Phần 4 Minh Anh mang thai đến tháng thứ 6 thì bị rỉ ối, bác sĩ sản khoa tư vấn với mình là hai vợ chồng nên hạn chế làm tình lại kẻo động thai. Thôi thì từ nay đành nhịn vậy, vốn mình đã quen với tần suất làm tình 3 4 lần một tuần rồi, cảm thấy người bí bách kinh khủng, bây giờ chả lẽ lại quay về điệp khúc quay tay như thời còn độc thân? Nhiều khi nhìn mấy đứa em của Minh Anh mà một lòng ham muốn mãnh liệt dâng lên trong mình nhưng phải cố kìm lại, đời mình đã nát một lần vì “thằng nhỏ” rồi, không thể để việc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Đụ bạn của người yêu
Thuyền tình nơi viễn xứ - Tác giả Lê Cương
Phần 5 Sau ba đêm cắm trại hoan lạc, cả bốn người về đến nhà của David lúc khoảng 4 giờ chiều. Vào nhà tắm rửa xong, Trang bảo Khôi sắp xếp hành lý lại để ra xe, Khôi không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cũng nhất nhất làm theo. David đưa mọi người đi ăn tối, rồi đưa xe thả Khôi và Trang trước cổng trang trại của Chuck và Sương. Thì ra Trang đã nói với David, nàng lỡ bỏ quên một ít vật dụng ở nhà của Chuck, muốn quay lại để lấy, và ra sân bay sớm vào hôm sau. David ôm Trang nút lưỡi thật tình tứ để chia tay. Linda vừa hôn Khôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Phá trinh lỗ đít Truyện bú vú Truyện liếm cặc Truyện móc lồn Tuyển tập Cô em vợ đa tình
Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu
Phần 77 Đừng, em hồ đồ rồi, dừng lại đi... Em biết em muốn gì mà... ẻm vẫn dúi mặt trên ngực tôi, ôm siết toi chặt hơn... ẻm vòng tay qua hẳn người ôm trọn tôi... Ái... Đau anh... nghe ái ái yếu đuối vãi... cơ đều lúc đó ẻm ôm thế nào tay vuốt lên vuốt xuống chạm vết xăm hồi tối của tôi nên tôi giật mình... Ý, em xin lỗi... Em nằm xích ra đi, không được đâu... dừng lại trước khi mọi chuyện quá trễ... Em muốn... anh đừng từ chối em... em muốn được như những người con gái khác khi bên anh, Anh sắp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng