Cái ý nghĩ này vừa sinh ra, Diệp Phi lại có chút kích động lên, hắn cũng không cho rằng mình rất tà ác, trong nội tâm hắn nghĩ chính là: Hai nữ nhân này cũng quá đáng thương, chỉ có thể làm những chuyện giả phượng hư hoàng kia, mình nhất định phải làm cho các nàng lĩnh hội một chút, cái gì gọi là nam nhân tư vị. Bất quá kế hoạch là có, nhưng đây cũng không phải chuyện một sớm một chiều là có thể hoàn thành, còn phải cần tới thời cơ thích hợp mới được.
Một lát sau, Diệp Phi rốt cục chậm rãi tỉnh táo lại, trong nội tâm có chút bất đắc dĩ, xem ra chính mình là thật sự thay đổi, nếu là mình trước kia, tối đa cũng chỉ đánh chủ ý tới Ngọc Vô Hà, khẳng định nghĩ cũng không dám nghĩ tới ngay cả tiểu di cũng muốn thu cùng một chỗ, nhưng là bây giờ loại ý nghĩ này vậy mà tự nhiên liền sinh ra, bất quá Diệp Phi cũng không ghét bỏ loại biến hóa này của mình, mình có thực lực này, vậy thì cứ theo ý nghĩ của mình mà làm đi, không cần cố ký quá nhiều giống như là người bình thường trước kia, hơn nữa tiểu di tựa hồ xuất hiện thành kiến trên quan niệm hạnh phúc này, mình phải làm cho nàng biết rõ hạnh phúc lớn nhất của nữ nhân là cái gì.
Nghĩ kỹ hết thảy những thứ này, Diệp Phi sửa sang lại một chút, liền ra khỏi phòng nghỉ, về phần người nói chuyện điện thoại cùng Tiền Bằng Phi kia, nếu đã nghĩ mãi mà không rõ là ai, hắn cũng lười nghĩ nhiều rồi, hiện tại việc cấp bách là mau chóng gia tăng thế lực trong tay mình, nếu như mình có được thực lực ngay cả quốc gia cũng không dám động, một chút âm mưu này lại coi là cái gì? Xem ra cũng là thời điểm để cho mấy người đầu trọc bọn họ xuất phát, dù sao mình đã làm tốt kế hoạch, sau khi bọn họ đến Lâm Hải, dựa theo kế hoạch của mình đi phát triển là được rồi, có đầy đủ tài chính, còn có thân thủ không thua võ lâm tông sư, coi như là một kẻ ngu chỉ sợ cũng có thể đánh ra một mảnh thế lực không nhỏ, huống chi đầu trọc bọn họ tuyệt đối không ngốc.
Bởi vì lần này cũng không phải yến hội chính thức, cho nên cũng duy trì thời gian quá dài giống như thương nhân tụ hội, mọi người chỉ đi qua chúc mừng Liễu Quân Di một chút sau đó lại ngây người một lát, liền tự hiểu chuyện mà ly khai, mà Liễu Quân Di sau khi đưa tiễn mọi người cũng chuẩn bị trở lại quân doanh, tuy rằng nàng thăng lên một bậc quân hàm, nhưng chức vị lại không có biến hóa, vẫn là đại đội trưởng đội đặc chủng quân khu Vọng Hải, hiện tại cùng người nhà ăn mừng xong xuôi, nàng cũng phải trở về chia sẻ khoái hoạt cùng những bộ hạ kia một chút, dù sao đều là chiến hữu cùng nhau vào sinh ra tử, tình chiến hữu cũng nồng đậm không thể thua kém so với người nhà là bao.
Diệp Phi cùng Diệp Vân Khinh vẫn là do đại tỷ Diệp Tư Kỳ đưa về, mà Lâm Linh thì là do Liễu Diệc Như tự mình đi đưa. Lâm Linh vốn còn muốn đến ở chỗ của Diệp Phi đêm này đâu, nhưng khi thấy Liễu Diệc Như, vị mẹ chồng tương lai này, nàng thật đúng là có chút ngượng ngùng, ngẫm lại dù sao ngày mai hắn có thể đến nhà mình, cũng không cần gấp gáp nhất thời, vì vậy cũng không quá bận tâm nữa.
Một đêm này, bởi vì bị một phen cảnh đẹp kia kích thích, Diệp Phi thập phần cuồng mãnh, Diệp Vân Khinh vốn đã không phải là đối thủ của hắn, mà bởi như vậy lại càng không được, cuối cùng trực tiếp bị ca ca khiến cho không ngừng cầu xin tha thứ, ca ca mới buông tha nàng.
Có chút không muốn mà rời ra từ trong thân thể của tiểu muội, nhìn qua tiểu muội mệt mỏi đã không có chút khí lực nào, lại cúi đầu nhìn gia hỏa mặc dù đã phun ra hai lần, nhưng vẫn dựng đứng như thường của mình, Diệp Phi nhịn không được cười khổ, xem ra có lúc nam nhân quá mạnh mẽ cũng không phải chuyện gì tốt, phải luôn cố nén mới ổn được.
Nhất định phải mau chóng nắm bắt Lâm Linh, vì tiểu muội không bị chà đạp thảm như vậy, vì mình không cần nhẫn nhịn khổ cực như vậy, cũng vì để cho Lâm Linh sớm ngày được biết rõ khoái hoạt lớn nhất của nữ nhân! Diệp Phi lập tức làm ra quyết định như vậy, hơn nữa hắn lại nghĩ tới một phen cảnh đẹp trong phòng nghỉ kia, rất muốn được ở gần thưởng thức một phen ah, bất quá tiểu di cùng Ngọc lão sư trong thời gian ngắn chỉ sợ là không có hy vọng, vậy không bằng lại để cho tiểu muội cùng Lâm Linh biểu diễn cho mình xem, mà mình đợi đến thời điểm các nàng động tình cực nặng lại bỗng chốc tiến vào thân thể các nàng, nghĩ đến cảnh đẹp tuyệt diệu như vậy, Diệp Phi liền cực kỳ kích động, nếu không phải quá mức quan tâm tiểu muội, hẳn là đã lại đem nàng lăn qua lăn lại một phen.
Bởi vì bị chà đạp quá hung ác, thời điểm phải rời giường ngày hôm sau, Diệp Vân Khinh có chút không muốn động đậy, lại phải sau một hồi mới từ trên giường lười biếng đứng lên, cho nên lúc huynh muội hai người tới trường cũng đã hơi trễ rồi, chính là không nghĩ tới, vậy mà tại cổng lớn đụng phải Lâm Linh gần đây đều phải đến sớm hơn so với bọn hắn.
Hôm nay Lâm Linh tựa hồ tận lực chăm chút cách ăn mặc, trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn có thêm một tầng phấn trang điểm hơi mỏng, khiến được nàng vốn là xinh đẹp tựa Tiên Thiên lại càng thêm xinh đẹp chiếu người, hơn nữa quần áo cũng bất đồng với ngày thường, cách ăn mặc của Lâm Linh và Diệp Vân Khinh cũng không giống nhau, ngoại trừ đồng phục ra, quần áo Diệp Vân Khinh phần lớn là loại đáng yêu đấy, mà Lâm Linh có lẽ là đã chịu ảnh hưởng do được mụ mụ giáo dục từ nhỏ, quần áo đều là hết sức nghiêm trang chính thức đấy. Hôm nay, nàng lại thay đổi cách ăn mặc bình thường, đổi thành một bộ váy nhỏ màu hồng nhạt ánh dương, tạo cho Diệp Phi một cảm giác bị đánh sâu vào thị giác, nhìn qua phía trên, nàng tựu như một công chúa xinh đẹp từ trong đồng thoại đi ra.
Lâm Linh cũng không nghĩ đến sẽ gặp được huynh muội bọn họ ở cổng trường, vô cùng cao hứng chạy tới, đầu tiên là cùng Diệp Vân Khinh ôm qua một chút, lập tức phát hiện ánh mắt Diệp Phi đang nhìn mình chằm chằm không nháy mắt lấy một cái.
Tuy rằng cách ăn mặc của Lâm Linh hôm nay chính là để cho Diệp Phi xem đấy, nhưng bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, vẫn còn có chút xấu hổ, gắt giọng:
– Nhìn cái gì vậy nha?
Diệp Phi lại không ngượng ngùng chút nào, cười hắc hắc nói:
– Lão bà, ngươi hôm nay thật đẹp!
Ngày thường, Diệp Phi đều gọi Lâm Linh là Linh Linh đấy, hai chữ “lão bà” này vừa ra khỏi miệng, Lâm Linh lại càng thêm ngượng ngùng rồi, trắng mắt không còn chút máu liếc hắn nói:
– Không đứng đắn, chẳng lẽ trước kia ta không đẹp sao?
– Trước kia cũng đẹp, Linh Linh của ta vẫn luôn là một đại mỹ nữ siêu cấp a!
Hiện tại da mặt Diệp Phi càng ngày càng dày, nói cái gì cũng dám nói.
Lâm Linh bị hắn khen ngợi khiến cho trong nội tâm cực kỳ vui thích đấy, bất quá sau khi nhìn sang Diệp Vân Khinh lại nói:
– Ta còn không phải là cái gì siêu cấp mỹ nữ, Khinh Khinh mới thật sự có thể dùng danh xưng này.
Nàng cũng không phải bởi vì xấu hổ mà nói lung tung đấy, tại sau khi trải qua song tu cùng ca ca, mỹ mạo của Diệp Vân Khinh thật sự cũng đã vượt qua Lâm Linh một cái cấp bậc rồi, thậm chí cũng đã có thể nói là đệ nhất mỹ nữ của Vọng Hải, đây cũng là việc để cho Lâm Linh rất không minh bạch, không rõ vì cái gì Diệp Vân Khinh trước kia cùng mình không sai biệt lắm vậy mà trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi lại có biến hóa lớn như vậy, hiện tại nếu để cho một người đã qua một tháng không chứng kiến Diệp Vân Khinh, chỉ sợ cũng không dám nhận thức nàng.
– Đó là đương nhiên!
Diệp Vân Khinh một chút cũng không khiêm tốn, nàng cũng biết rõ biến hóa của mình to lớn cỡ nào, càng biết rõ biến hóa của mình từ đâu mà đến, cười nói:
– Bất quá sau này Linh Linh ngươi nhất định cũng sẽ giống như ta đấy, ta có một cái bí quyết mỹ dung, đến lúc đó sẽ nói cho ngươi biết.
Lâm Linh không khỏi trừng lớn một đôi mắt đẹp, nàng còn tưởng rằng Diệp Vân Khinh là vì lớn lên mới có biến hóa tự nhiên như vậy đâu, không nghĩ tới nàng thậm chí còn có bí quyết, liền hỏi:
– Là bí quyết gì nha?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diệp Phi |
Tác giả | Dịch giả Sấu Bất Liễu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 18/03/2024 11:29 (GMT+7) |