Mặc dù biết hiện tại đây là biện pháp tốt nhất rồi nhưng mà Diệp Phi lại nghĩ cũng không nghĩ đến đã lắc đầu bác bỏ biện pháp này của Diệp Vân Khinh.
– Vì cái gì nha?
Diệp Vân Khinh có chút không rõ mà hỏi lại:
– Chẳng lẽ hiện tại ngươi đổi ý rồi? Hay là ngươi không muốn dùng biện pháp như vậy.
Diệp Phi lắc đầu nói:
– Không phải, chủ ý của ta một mực chưa từng đổi qua, hơn nữa chỉ cần có thể để cho mụ mụ làm một nữ nhân hạnh phúc chính thức, dùng chút thủ đoạn cũng không phải là không thể nhưng mà thứ này tuyệt đối không được. Nếu như chỉ có tác dụng kích tình thì thôi nhưng loại tác dụng mê hoặc này lại có hại đối với đại não của con người đấy.
– Thì ra là ngươi đang lo lắng vấn đề này!
Diệp Vân Khinh có chút bất mãn vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn:
– Ngươi cho rằng ta sẽ đem đồ vật có hại để cho mụ mụ dùng sao? Ngươi yêu nàng, ta cũng yêu nàng không kém nha, làm sao lại có thể đi hại nàng? Đây chính là đồ vật ta đặc biệt sai đầu trọc bọn họ từ con đường rất đặc thù lấy về đấy, tuyệt đối không có bất kỳ tác dụng phụ nào, hơn nữa, cho dù bọn họ tính toán sai, thứ này thật sự có chút tác dụng phụ nhưng như vậy cũng sẽ chỉ đối với người bình thường mà thôi… Ngươi cảm thấy với nội lực thâm hậu của mụ mụ, có thể sợ cái tác dụng phụ nho nhỏ này hay sao? Còn có một cái chính là, thứ này không mùi không vị hơn nữa tác dụng nổi lên cũng sẽ rất chậm, thông thường ăn vào phải sau từ 3 đến 5 giờ mới có thể chậm rãi cảm giác. Sau hơn 10 giờ trở đi mới có thể đạt tới hiệu quả mạnh nhất cho nên ngươi cũng không cần lo lắng nàng sẽ phát hiện ra điều gì.
Diệp Phi sững sờ, lập tức nở nụ cười khổ, mình lại một lần nữa quan tâm quá mà bị loạn rồi. Tuy rằng trước đó cũng đã nhắc nhở qua chính mình, những nữ nhân mình yêu quý này không có một người nào, không có kẻ nào là kẻ yếu nhưng mà tại thời điểm đối mặt với các nàng, mình lại căn bản không thể duy trì một tâm thái bình tĩnh, đặc biệt là đối với mụ mụ tồn tại như nữ thần trong lòng của mình, mình lại càng nơm nớp lo sợ nàng sẽ phải chịu một chút tổn thương nho nhỏ gì, bởi vậy thường xuyên sẽ xem nhẹ một thân thực lực không tầm thường của nàng.
Diệp Vân Khinh thấy Diệp Phi rơi vào trầm tư, biết rõ hắn cũng là đã từ trong ngõ cụt đi ra rồi, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười, đem cái miệng nhỏ nhắn hôn lên trên mặt hắn một cái, lại đem bình nhỏ trong tay mình đưa tới trong tay hắn, nói ra:
Ta liền đi trước nha, chúc ngươi sớm ngày thành công, để cho mụ mụ cũng có thể cảm nhận được tâm tư hiếu thuận lớn nhất của ngươi đối với nàng.
Nói xong, Diệp Vân Khinh từ bên người Diệp Phi ngồi dậy, mặc lại quần áo muốn rời đi, không ngờ Diệp Phi lại ôm nàng lại, làm cho nàng nằm xuống một lần nữa, nhẹ giọng nói:
– Không cần đi vội, lại cùng ta nằm thêm một chút đi.
– Thế nhưng, để cho mụ mụ phát hiện thì làm sao bây giờ?
Diệp Vân Khinh trong lòng cũng rất không muốn rời đi, dù sao cùng Diệp Phi tách ra khá lâu, nhớ nhung trong lòng nàng như thế nào lại thiếu được? Chỉ là hiện tại Diệp Phi đang làm chuyện liên quan đến hạnh phúc của mụ mụ và cả hạnh phúc của mình sau này, nàng cũng không muốn bởi vì cảm giác thèm muốn ở bên cạnh hắn của mình mà phá hỏng chuyện này.
Hoàn toàn hiểu rõ Diệp Vân Khinh trong nội tâm suy nghĩ Diệp Phi không khỏi dùng sức được ôm nàng, cười nói:
– Không có việc gì, mụ mụ đã ngủ rồi, ngươi chỉ cần rời đi trước khi nàng thức dậy là được.
– Ân.
Mặc dù không hiểu rõ tại sao ca ca lại biết rõ tình huống bên kia của mụ mụ nhưng Diệp Vân Khinh đối với hắn lại cực kỳ tin tưởng. Vì vậy cũng không hề vội vã rời đi, khẽ uốn éo thân thể mềm mại, làm cho mình dùng một cái tư thế thoải mái nhất yên lặng ghé vào trong lồng ngực của hắn.
So sánh với vừa rồi kích tình như lửa, hiện tại yên tĩnh tựa ở trên người Diệp Phi đối với Diệp Vân Khinh lại là một loại hưởng thụ hạnh phúc khác mà chính nàng cũng không nói lên được là càng thêm ưa thích loại cảm giác nào hơn… Bởi vì bị hắn khiến cho dục tiên dục tử cũng tốt, mà yên lặng vùi mình vào trong ôm ấp của hắn hiện giờ cũng tốt. Đều làm cho nàng cảm thấy mình là thuộc về hắn. Cũng chỉ có như vậy, nàng mới có thể triệt để yên tâm mà nếu như không có hắn ở tại bên người, nàng sẽ cảm giác ở trong nội tâm phảng phất như có khoảng trống vắng thật lớn.
Kế hoạch của ta ngươi có nói cho Linh Linh hay không? Nếu như không nói, vẫn nên nói cho nàng biết đi, miền cho nàng lo lắng.
Qua một hồi lâu, Diệp Phi đột nhiên nói ra.
Lúc này Diệp Vân Khinh bị hắn khiến cho mệt mỏi muốn chết cũng đã đang sắp ngủ, mơ mơ màng màng nói:
– Yên tâm đi, chỗ Linh Linh và Tiêu a di ta đã nói lại tất cả rồi, các nàng cũng đều rất ủng hộ ngươi đấy.
– Vậy là tốt rồi.
Diệp Phi khẽ vỗ nhẹ nhẹ trên lưng ngọc bóng loáng của muội muội, nói:
– Ngủ một chút đi.
Thời điểm hơn 5 giờ sáng, Diệp Vân Khinh cũng đã ngủ được một giấc thật thư thái liền tỉnh lại, tuy rằng thời gian ngủ cũng không dài, nhưng bởi vì có Diệp Phi ở bên người, nàng cảm thấy đặc biệt an tâm, cho nên lúc này tinh thần cũng là cực kỳ tốt. Thấy thời gian cũng đã không còn sớm, trời bên ngoài cũng đã sáng lên, vì vậy khẽ hôn lên khóe miệng của Diệp Phi hôn một cái, sau đó nhanh chóng mặc lại quần áo tử tế. Rồi lại từ khung cửa sổ đêm qua tiến vào mà chui ra ngoài, hiện tại thân thủ của nàng cũng đã cao hơn Liễu Diệc Như rất nhiều, vì vậy cho dù lúc này Liễu Diệc Như tỉnh lại cũng không có khả năng phát hiện ra nàng.
Thân ảnh của Diệp Vân Khinh vừa biến mất, Diệp Phi liền mở mắt, vừa rồi khi Diệp Vân Khinh tỉnh lại hắn cũng đã tỉnh, chỉ là không mở mắt cũng không nói gì mà thôi, bởi vì hắn biết rõ, Diệp Vân Khinh thật sự là không rời bỏ được mình, nếu như dưới tình huống mình tỉnh lại lúc nàng rời đi nhất định sẽ rất lưu luyến cho nên hắn đành phải giả bộ đang ngủ, dù sao không bao lâu nữa là có thể quang minh chính đại thân mật cùng nàng ở trong nhà rồi, cũng không cần tiếc nuối nhất thời khắc này nữa.
Sau khi Diệp Vân Khinh rời đi Diệp Phi liền chuẩn bị bắt đầu kế hoạch của mình, nhìn qua lọ nhỏ đặt ở đầu giường kia, khóe miệng của hắn khẽ nở một nụ cười, bởi vì hắn biết rõ Liễu Diệc Như có một thói quen nhiều năm, đó là mỗi lần trước khi đi ngủ đều sẽ chuẩn bị một ly nước lọc, ngày hôm sau khi tỉnh dậy sẽ lại một hơi uống hết như vậy nàng sẽ nhanh chóng lấy được tinh thần. Nếu như loại thuốc Diệp Vân Khinh đem tới này có tác dụng nhanh mà nói, cái thói quen này có lẽ sẽ không có chỗ dùng nhưng nó đã có thể chậm rãi phát huy tác dụng sau mười mấy giờ đồng hồ, vậy thì Diệp Phi sẽ không đắn đo điều gì.
Tiến vào loại ý cảnh đặc thù kia, Diệp Phi phát hiện lúc này Liễu Diệc Như vẫn chưa tỉnh lại so sánh với tối hôm qua lúc này ở trên người nàng đang đắp một tấm chăn nhỏ, cái chăn kia đem tất cả bộ vị trọng yếu trên người đều che đậy lại, chỉ lộ ra một đôi đùi đẹp thon dài mượt mà trong suốt như ngọc cũng một nửa bộ ngực sữa tuyết trắng đầy đặn của nàng nhưng mà vẫn không giảm bớt sự hấp dẫn của thân thể tuyệt mỹ thành thục này đối với Diệp Phi ngược lại bởi loại hiệu quả thị giác như ẩn như hiện này lại càng khiến cho Diệp Phi trong lúc giật mình thiếu chút nữa tự động thoát ly khỏi loại ý cảnh này.
Vội vàng rời khỏi loại trạng thái đặc thù kia, Diệp Phi không dám tiếp tục nhìn thêm nữa, bởi vì hắn sợ mình nhìn nữa sẽ nhịn không được mà ở dưới tình huống nàng còn không nguyện ý, lại làm ra chuyện ngoài ý muốn…
Lặng lẽ ra khỏi gian phòng, Diệp Phi cũng lười mặc lại quần áo, liền cứ trần truồng như vậy đi đến ngoài cửa phòng của mụ mụ, lặng yên không một tiếng động mà hé cửa ra một đoạn nhỏ, từ trong cái chai nhỏ kia đổ ra một viên thuốc, búng tay một cái viên thuốc chuẩn xác rơi vào trong ly nước mà Liễu Diệc Như đã đặt trước ở đầu giường.
Làm xong hết thảy, Diệp Phi nhanh chóng trở lại phòng ngủ của mình, thu dọn một chút đống lộn xộn do đêm qua mình cùng Diệp Vân Khinh làm ra. Sau đó dùng cùng một tư thế giống hệt lúc Liễu Diệc Như đi ra ngoài ngày hôm qua mà nằm xuống.
…
Lúc Liễu Diệc Như tỉnh lại, liền cảm giác đầu mình có chút mơ hồ, tối hôm qua nàng lại nằm mơ mộng rồi, xuất hiện trong mộng vẫn là nhi tử Diệp Phi của nàng, loại mộng này nàng cũng đã không phải là lần đầu tiên mơ thấy, cũng không phải là lần thứ hai, mà là mấy ngày qua mỗi ngày đều sẽ có giấc mộng như vậy mà còn lại ngày càng hoang đường. Lúc mới bắt đầu chỉ là mơ tới cùng Diệp Phi dùng tay trợ giúp lẫn nhau, về sau chậm rãi phát triển đến hôn khắp toàn thân đối phương, mà tối hôm qua càng là mơ tới cái đồ vật to lớn mà mình vẫn luôn tiếp xúc mấy ngày nay của hắn trực tiếp tiến vào trong thân thể của mình còn mang cho mình khoái cảm vô hạn.
Loại giấc mộng lại khiến cho Liễu Diệc Như rất là khốn đốn, thế nhưng nàng lại phát hiện trong nội tâm của mình cũng không chán ghét nó, ngược lại còn có chút yêu thích, đặc biệt là giấc mộng đêm qua, hiện tại nhớ tới còn làm cho nàng cảm thấy toàn thân như nhũn ra, có một loại xúc động rất muốn nhắm mắt lại tiếp tục nằm mơ đến nó.
Cầm lấy ly nước trên tủ đầu giường, Liễu Diệc Như đem nước lọc đã chuẩn bị từ hôm qua một hơi uống hết. Đầu óc lúc này mới trở nên có chút tỉnh táo, mà bởi vì đã tỉnh táo trở lại, nàng không khỏi bởi vì có ý nghĩ vừa rồi của chính mình mà có chút đỏ mặt, đành phải tự an ủi mình trong lòng, đây chỉ là giấc mộng thôi, đùng, chính là giấc mộng!
Sau khi thuyết phục được bản thân, Liễu Diệc Như đứng dậy mặc lại quần áo, lặng lẽ mở ra cửa phòng của Diệp Phi, vén lên chăn mỏng đắp trên người của hắn, nhìn thoáng qua một phen, thấy chỗ đó tuy là dựng lên rất cao nhưng mà rõ ràng không có đạt tới mức độ tăng vọt kia, mới yên tâm ra ngoài.
Nguyên liệu nấu ăn trong nhà cũng đã không còn nhiều lắm, Liễu Diệc Như nhất định phải đi ra ngoài mua một chút về. Tuy hiện tại bởi vì chuyện của Diệp Phi nàng căn bản không có tâm trạng đi ăn uống, nhưng mỗi bữa nàng đều bắt buộc mình phải ăn một chút gì đó, bởi vì nàng biết rõ, nếu như thân thể của mình cũng suy sụp, vậy thì căn bản không có người trợ giúp con trai rồi. Hơn nữa nàng cũng biết, Diệp Phi cũng là cực kỳ quan tâm đến mình nếu như sau khi hắn tỉnh lại thấy mình trở nên gầy gò, trong nội tâm nhất định sẽ rất là đau lòng. Cho nên coi như là không muốn ăn nàng cũng phải để cho trạng thái của mình được tốt giống như ban đầu.
Ở trên đường lái xe đến siêu thị cũng không biết chuyện gì xảy ra trong đầu Liễu Diệc Như lại không ngừng hiện lên một màn trong mộng kia. Đặc biệt là tỉnh cảnh hắn xâm nhập vào chỗ đó của mình lại luôn hiện ra đặc biệt rõ ràng trong trí óc của nàng, điều này làm cho nàng rất là ngượng ngùng, tuy nhiên lại nhịn không được mà suy nghĩ về nó.
“Chẳng lẽ mình thật sự cũng đã sinh ra khát vọng đối với Tiểu Mãn?”
Liễu Diệc Như thầm tự hỏi trong nội tâm của mình. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng nàng cũng hiểu được mình giống như thật sự là có chút trầm mê trong đó rồi. Bằng không vừa rồi cũng sẽ không ở trong tình huống, biết rõ hắn buổi sáng sẽ không tới trình độ đó còn muốn cố ý qua nhìn đồ vật xấu xa kia.
Có chút tâm phiền ý loạn Liễu Diệc Như tùy tiện mua một ít đồ tại siêu thị, liền quay trở lại nhà. Sau khi đem nguyên liệu mua được bỏ vào tủ lạnh, nàng lại ngồi xuống ngây người trong phòng khách, có điều lần này yên tĩnh xuống, nàng lại nhịn không được mà nhớ tới những tình cảnh ngượng ngùng khác trong mộng của mình.
Bình thường Liễu Diệc Như là một người rất an tĩnh coi như là lặng yên ngồi một chỗ cả ngày mà mặc kệ mọi thứ nàng cũng sẽ không có chút cảm giác bực bội nào nhưng mà hôm nay nàng lại phát hiện mình căn bản là làm không được như vậy, hơn nữa ngay cả muốn tu luyện nội công tâm pháp gia truyền một chút cũng không thể bình ổn tâm tình trở lại.
“Ai… chết tiệt… Đều là do giấc mộng đáng chết kia”
Liễu Diệc Như đem loại trạng thái này của mình quy tội cho giấc mộng đêm qua, thế nhưng tuy là trong miệng mắng chửi nhưng trong nội tâm nàng lại nhịn không được mà chút dư vị, cảnh tượng trong giấc mộng đêm qua lại giống như một bộ phim ảnh mà hết một lần lại một lần nữa hiện ra trước mắt nàng.
Một mực chịu đựng như vậy đến giữa trưa, Liễu Diệc Như đứng lên muốn đi vào phòng bếp làm cho mình ít đồ ăn, chính là chỉ vừa động một chút lại cảm giác phía dưới của mình có chút ẩm ướt đến khó chịu, loại cảm giác này nàng tuyệt đối không lạ lẫm, bởi vì mấy ngày qua mỗi lần sau khi tỉnh ngủ đều sẽ có cảm giác như vậy, chỉ là không nghĩ tới hôm nay lại dưới tình huống không ngủ mà cũng như vậy.
Có chút bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Liễu Diệc Như đi vào phòng tắm, nàng muốn tắm qua nước lạnh một chút để làm cho mình tỉnh táo lại.
Đem quần áo cởi hết ra, lại đứng ở trước gương thử đồ trong phòng tắm, Liễu Diệc Như cẩn thận đánh giá mình trong gương, khuôn mặt vẫn còn kiểu diễm như ở tuổi 20, dáng người cũng không có theo thời gian trôi qua mà có chỗ biến đổi. Tuy rằng cũng đã sinh ra một cặp huynh muội song sinh nhưng mà bụng của nàng vẫn là bằng phẳng như lúc thiếu nữ, vòng eo cũng thon thả như trước, hơn nữa bởi vì từng nuôi con bằng sữa mẹ, một đôi gò bồng đảo vĩ đại trước ngực những năm gần đây lại càng thêm to tròn, hơn nữa không có một chút nào rủ xuống.
Từ lúc chào đời tới nay, Liễu Diệc Như lần đầu tiên bởi vì khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người hoàn mỹ của mình mà dâng lên một cảm giác tự hào, hai tay không khỏi ngả vào trước ngực của mình, nhẹ nhàng đặt tại một bên bầu ngực sung mãn. Ân… thật sự rất lớn hơn nữa xúc cảm rất tốt, tin tưởng coi như là hắn, một tay nhất định là nắm không được đấy? Liễu Diệc Như ngượng ngùng nghĩ đến hẳn là vậy a, dù sao lúc ở trong mộng, một tay hắn cũng là không nẳm đủ được.
Vươn tay mở ra vòi hoa sen, Liễu Diệc Như lại để dòng nước lạnh buốt chảy tới trên người của mình, không ngờ tia nước chảy nghịch ngợm kia vậy mà thoáng cái liền xối đến hai đỉnh ngọn nhô lên trước ngực nàng, dẫn tới thân thể yêu kiều của nàng khẽ run rẩy rất nhỏ một hồi.
Liễu Diệc Như cảm giác thân thể của mình phảng phất như nhóm lên một mồi lửa, dòng nước lạnh buốt kia chẳng những không thể dập tắt được nó, ngược lại khiến nó có loại xu thế càng ngày càng nghiêm trọng, tại thời điểm này, nàng không khỏi nhớ tới Diệp Phi ở trong phòng, nhớ tới cái đồ vật xấu xa to dài kia của hắn, trong nội tâm dường như có loại ma lực dẫn dắt nàng muốn đi đến gần vật kia.
Đã đến giữa trưa cũng nên giúp hắn bắn ra một lần. Tìm cho mình một lý do thuyết phục, Liễu Diệc Như tùy tiện cằm lấy một chiếc khăn tắm quấn lại trên người mình, xoay người ra khỏi phòng tắm, đi tới phòng ngủ của Diệp Phi.
Xốc lên chăn mềm trên người Diệp Phi. Quả nhiên vật kia của hắn cũng đã căng trướng tới cực hạn rồi. Liễu Diệc Như trong lòng khẽ chấn động một chút, liền vội vàng đưa tay nắm lấy nó, thế nhưng làm cho nàng có chút khó hiểu chính là hôm nay mình lại nắm chặt lấy nó thì tâm thái cùng với lúc bình thường cũng không giống nhau, trước kia đều là muốn giúp hắn trị liệu nhưng mà hôm nay lại có chút kìm lòng không được rồi.
Cắn chặt môi của mình Liễu Diệc Như muốn làm ra cử động giống như trước kia, thế nhưng lại lập tức ngừng lại bởi vì nàng đột nhiên ngửi thấy mùi mồ hôi nhàn nhạt.
Đúng vậy, hắn cũng đã nằm nhiều ngày coi như là không thể cử động trên người cũng sẽ có chút mồ hôi chảy ra, vậy mình phải giúp hắn lau sạch một chút.
Nghĩ tới đây Liễu Diệc Như đỡ lấy Diệp Phi đi vào phòng tắm trong phòng của hắn, đối với nội lực thâm hậu của nàng thể trọng nặng hơn 100 cân của Diệp Phi căn bản không tính là gì.(1 Cân TQ = 0.6kg).
Vào phòng tắm Liễu Diệc Như đem Diệp Phi buông xuống, lại để cho hắn nằm thẳng trên mặt đất bên cạnh bồn tắm, mình đi theo đó ngồi xuống bên cạnh, lại cảm giác khăn tắm trên người rất không thoải mái. Dù sao cũng sẽ không có người nhìn thấy! Tìm được lý do thích hợp, Liễu Diệc Như trực tiếp cởi bỏ khăn tắm trên người, sau đó cầm lấy vòi hoa sen đem nước ấm chỉnh đến mức phù hợp, nhẹ nhàng giúp Diệp Phi tắm qua một lượt.
Đợi cho thân thể Diệp Phi đã đủ ẩm ướt, Liễu Diệc Như cầm lấy chai sữa tắm ở bên cạnh đổ ra một chút, nhẹ nhàng chà xát thành bọt trong lòng bàn tay, muốn giúp nhi tử thoa lên, không ngờ hai tay lại kìm lòng không được trực tiếp cầm lấy côn thịt đang cương cứng của hắn, mượn độ trơn của sữa tắm, khuấy động càng thêm dễ dàng so với trước đó.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diệp Phi |
Tác giả | Dịch giả Sấu Bất Liễu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 18/03/2024 11:29 (GMT+7) |