Trong lúc vô tình hoàn thành một lần song tu, huynh muội hai người không cần nhìn cũng biết là ai đến, bởi lẽ đối với thanh âm này bọn họ đã quá quen thuộc, người tới chính là bạn thân của tiểu di bọn họ, đồng thời cũng là người có quan hệ vô cùng tốt với Diệp Vân Khinh, chủ nhiệm lớp bọn họ Ngọc Vô Hà.
Đứng ở cửa phòng học, Ngọc Vô Hà cũng không phải cố ý đến tìm huynh muội bọn họ đấy, nàng buổi chiều không có tiết dạy, thời điểm tản bộ theo thói quen liền đi tới lầu bốn, không nghĩ tới đã thấy hai người Diệp Phi không hề lên phòng thí nghiệm, mà lại ngồi ngây ngốc ở trong phòng học, cho nên muốn tiến đến hỏi một chút là chuyện gì xảy ra, vừa mới vào cửa, nàng chợt nghe thấy Diệp Vân Khinh kêu lên một tiếng không rõ rốt cuộc là thống khổ hay là khoái hoạt mà gào thét kia, đồng thời cũng chú ý tới Diệp Vân Khinh lúc này đang dạng chân ngồi ở trên người Diệp Phi, toàn thân vô lực ngã vào trong ngực của hắn, trên mặt còn có chút đỏ ửng không bình thường.
Tuy rằng chưa từng cùng nam nhân làm loại sự tình này, nhưng ở phương diện này Ngọc Vô Hà vẫn là có một ít kinh nghiệm đấy, bộ dạng của hai huynh muội hiện tại làm cho nàng theo bản năng nghĩ tới một loại chuyện không quá phù hợp, bởi vì cái tư thế kia, cái biểu lộ kia, thật sự làm cho người ta không thể không hoài nghi, nhưng nàng lại nhanh chóng tự giễu cợt suy nghĩ này của mình, mình không phải bởi vì muốn tốt cho nàng, cho nên đã rất lâu không làm tới chuyện kia, thành ra nhớ đến mức lợi hại rồi, vậy mà suy nghĩ miên man như vậy, bọn họ chính là huynh muội song sinh, làm sao có thể làm loại sự tình này, huống chi nơi này còn là phòng học, quan trọng nhất là, với thân thể của Diệp Phi, có thể chống đỡ tu thế như vậy sao?
Buông tha cho loại suy đoán này, Ngọc Vô Hà liền không nghĩ thêm nữa, còn tưởng rằng Diệp Vân Khinh gặp phải chuyện gì không thoải mái, không khỏi bước nhanh tới, quan tâm hỏi han:
– Khinh Khinh, ngươi làm sao vậy? Có phải là cơ thể có chỗ nào không khỏe?
Diệp Vân Khinh lúc này ngượng ngùng đến độ sắp muốn chết rồi, đang lo không tìm cái cớ gì tốt đâu, không ngờ Ngọc Vô Hà lại giúp nàng tìm xong rồi, vì vậy thuận theo lời của nàng nói:
– Đúng vậy a, có lẽ đêm qua bị một ít phong hàn, thân thể có chút không khỏe, có thể là có chút phát sốt.
– Vậy có nặng lắm không? Có cần tới bệnh viện kiểm tra hay không?
Ngọc Vô Hà lại càng hoảng sợ, nàng cũng không phải không biết đến thực lực của Diệp Vân Khinh, bình thường nữ hán tử này căn bản không có khả năng trúng phải cái gì phong hàn, nhưng lúc này trên mặt nàng quả thật hồng hồng đấy, thật đúng là bộ dạng giống như đang phát sốt, không khỏi càng thêm lo lắng, nàng đâu biết rằng, Diệp Vân Khinh căn bản không phải cái gì phát sốt, mà là phát tình rồi.
Diệp Vân Khinh lúc này nào dám rời đi thân thể Diệp Phi, nếu đứng lên, mình có váy che chắn còn khá tốt một chút, nhưng còn đồ vật kia của Diệp Phi lúc này vẫn đang cắm thật sâu trong cơ thể mình, một khi mình lui ra liền chắc chắn sẽ phải bạo lộ trước mặt Ngọc Vô Hà rồi, vì vậy vội vàng nói:
– Ta không có việc gì, hơn nữa cũng đã uống thuốc rồi, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt.
– Vậy sao? Chỉ là ta vẫn cảm thấy có chút không yên tâm, nếu không, ngươi đi xuống phòng y tế dưới lầu kiểm tra một chút xem.
Quan hệ của Ngọc Vô Hà cùng Diệp Vân Khinh vô cùng tốt, vậy nên không phải Diệp Vân Khinh nói như vậy là nàng lập tức có thể yên tâm đấy.
Diệp Vân Khinh cười cười nói:
– Ta thật sự không có việc gì, Ngọc di, ngươi cũng biết ta luyện võ từ nhỏ, đối với thân thể của mình cũng hiểu rõ hơn so với người bình thường nhiều đấy.
Nàng vừa nói như vậy, Ngọc Vô Hà lại cảm thấy rất có đạo lý, liền không còn lo lắng, khẽ cười nói:
– Nếu đã không có việc gì, vậy ngươi còn không mau xuống khỏi người ca ca của ngươi đi, đều lớn như vậy rồi, còn cùng ca ca làm nũng? Hơn nữa ngươi không sợ thân thể của hắn ăn không tiêu sao?
Diệp Vân Khinh sợ nhất đúng là từ trên người ca ca đi xuống, bề bộn cười nói:
– Hắn không có việc gì, hiện tại vừa vặn rèn luyện cho hắn!
Nói xong liền khẽ động đậy vài cái, biểu lộ rằng Diệp Phi hoàn toàn có thể chống đỡ sức nặng này của nàng, chỉ là nàng lại quên mất một chuyện, chính là hai người lúc này đang dùng một phương thức cực kỳ thân mật để tiếp xúc cùng một chỗ đấy, động tác này của nàng, liền khiến cho gia hỏa đang rất cứng rắn kia lập tức ở trong cơ thể của nàng đâm loạn vài cái, lại để cho hai người sảng khoái đến mức thiếu chút nữa kêu ra, đặc biệt là Diệp Vân Khinh, nàng bởi vì vừa mới bộc phát xong, chỗ đó hiện giờ cực kỳ mẫn cảm đấy, hiện giờ khẽ động một cái, hơn nữa còn là đang ở trước mặt vị lão sư giống như tỷ tỷ này của mình, làm cho nàng kích động thiếu chút nữa điên cuồng tiết ra lần nữa.
Diệp Phi nhìn qua bộ dạng cố nên khoái cảm kia của tiểu muội, không khỏi nổi lên một ý nghĩ xấu xa, cười nói:
– Ngọc di, ngươi cứ yên tâm đi, thân thể của ta hiện tại cũng đã khá hơn rât nhiều, không tin ngươi xem!
Nói xong liền dùng sức đẩy lên vài cái, lại đẩy đến mức Diệp Vân Khinh ngồi ở trên người hắn cũng nhảy theo vài cái.
Có điều từ cái biểu hiện “khẽ vấp đừng lo” này của hắn, Diệp Vân Khinh liền chịu khổ cực lớn rồi, theo động tác mạnh mẽ của hắn, gia hỏa to lớn lại vô cùng cường tráng kia liền liều mạng va chạm từng đợt vào vùng non mềm trong chỗ sâu nhất của Diệp Vân Khinh, khiến cho Diệp Vân Khinh rốt cuộc mở ra cái miệng nhỏ nhắn, lập tức phát ra một tiếng rên khẽ cực kỳ yêu kiều, tuy nhiên may mắn là nàng phản ứng rất nhanh, thanh âm yêu kiều kia chưa ra khỏi cổ họng đã biến thành thanh âm giống như kinh hô, mà nàng cũng thừa cơ ôm chặt lấy cổ của ca ca, không cho hắn cử động nữa, trong miệng gắt giọng:
– Ngươi làm gì nha? Làm ta giật cả mình! Lại làm ta sợ, ta liền không chơi với ngươi!
Diệp Phi cũng biết mình làm có hơi chút quá mức, vạn nhất lại để cho Ngọc Vô Hà nhìn ra điều gì, vậy thật sự liền không dễ làm rồi, tuy rằng một ngày nào đó quan hệ của bọn họ cũng sẽ nói cho mụ mụ các nàng, nhưng bây giờ còn không phải lúc, vì vậy cũng cười làm hòa nói:
– Được rồi, được rồi, muội muội ngoan, ca ca không dám, không nên tức giận a.
Ngọc Vô Hà có chút buồn cười nhìn qua đôi huynh muội y hệt Kim Đồng Ngọc Nữ này, thầm nghĩ nếu không bởi vì cùng một mẹ sinh ra, bọn họ thật đúng là trời sinh một đôi đâu, mà câu “không chơi với ngươi” của Diệp Vân Khinh kia, lại làm cho nàng càng thêm buồn cười, không nghĩ tới Diệp Vân Khinh cũng đã mười sáu tuổi còn có thể nói ra lời mà chỉ có tiểu hài tử dưới mười tuổi mới có thể nói ra này, nàng không biết là, ý tứ chân chính của câu “không chơi với ngươi” này cũng chỉ có huynh muội Diệp Phi mới hiểu, ý là nếu còn làm như vậy, từ nay về sau sẽ không cho ngươi chơi ta.
Bởi vì Ngọc Vô Hà còn phải soạn bài, không có thời gian tiếp tục ở nơi này nói chuyện phiếm cùng hai người Diệp Phi, thấy Diệp Vân Khinh không có việc gì, nàng liền muốn ly khai, nhưng khi nhìn đến tư thế ngồi ôm cùng một chỗ của bọn họ hiện tại, còn là cảm thấy cực kỳ không ổn, vì vậy nhắc nhở:
– Tiểu Mãn, Khinh Khinh, các ngươi đã là đại hài tử, sau này động tác cũng phải chú ý một chút, bằng không làm cho người khác hiểu lầm sẽ không tốt.
Diệp Vân Khinh trong lòng cười thầm, nhưng trên mặt lại lộ ra bộ dạng khờ dại, hỏi lại:
– Hiểu lầm cái gì nha?
Ngọc Vô Hà lại có chút ngây ngẩn cả người, nhìn bộ dạng Diệp Vân Khinh tựa hồ còn không hiểu về phương diện này, chuyện kia lại thật đúng là không tốt giải thích ở trước mặt Diệp Phi, vì vậy chỉ có cười cười nói:
– Cũng không có gì, tóm lại sau này các ngươi chú ý một chút là được.
Trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ, xem ra phải tìm cơ hội cùng Diệp Vân Khinh tâm sự riêng rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diệp Phi |
Tác giả | Dịch giả Sấu Bất Liễu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 18/03/2024 11:29 (GMT+7) |