Đỉnh cấp gian tình


Update Phần 12

Phần 10

Cả ngày hôm đó của hắn, cứ vô tình trôi qua lặng lẽ như vậy. Hắn chỉ biết vùi đầu vào ngủ chẳng cần ăn uống. Dương Diễm Vân đã lên gõ cửa phòng hắn hai lần, nhưng hắn đều giả vờ như không nghe thấy, cũng im lặng chẳng nói gì.

Lâm Văn thấy vậy liền nói với Diễm Vân, có lẽ hắn mới ốm dậy, nên cần nghỉ ngơi không cần lo lắng. Nàng đành xoay người lặng lẽ đi sớm.

Cũng chính đêm hôm đó, trời trở mưa bão, sấm chớp đầy trời nên quán ăn nhà hắn đóng cửa sớm hơn thường lệ. Có lẽ một phần vì Lâm Văn sau nhiều ngày xa Diễm Vân, có phần nổi hứng ham muốn.

Khi đã quá nửa đêm, bụng hắn bỗng déo lên từng hồi. Thì ra ngây ngốc hắn đã nhịn đói cả ngày nay. Hắn bèn thở dài, mò mẫm xuống bếp để tìm đồ ăn.

Lúc này, cả căn nhà tối om, phòng hắn trên đỉnh tầng 4, tầng 3 chính là phòng của vợ chồng Diễm Vân, bên phía đối diện là phòng Lâm Vãn Tình, cô con gái duy nhất của Diễm Vân, đang được học tại một ngôi trường nội trú trong thành phố.

Còn lầu 2 và lầu 1 chính là sảnh để gia đình nàng tận dụng kinh doanh buôn bán.

Tử Phong hững hờ bước từng bước xuống cầu thang, khi đi đến trước phòng của vợ chồng Diễm Vân, thì đột nhiên từ bên trong phòng vọng ra từng tiếng rên khẽ.

Hắn liền bước tới, thì ra cửa phòng còn chưa đóng kín, hắn khẽ liếc mắt vào, trong đầu hắn liền ong lên một tiếng như sấm động giữa trời quang, hắn sững sờ, bất động đứng chôn chân tại chỗ.

Trong căn phòng chỉ còn lại ánh đèn ngủ mơ hồ, trên chiếc giường lớn, một nữ nhân thân thể trần truồng đang nằm lõa thể, một tay đang bịt miệng để cố tránh phát ra những tiếng kêu rên rỉ ướt át, một tay nàng đang tự xoa nắn bầu vú căng tròn, trắng nõn của mình. Bên dưới hạ thể nàng, một nam nhân thân thể gầy gò, đang quỳ xuống trước giường, vắt đôi chân ngọc của nữ nhân qua cổ mình, rồi vùi đầu vào bú mút âm hộ của nàng một cách thèm thuồng như thú dữ bị bỏ đói lâu ngày.

– Diễm Vân, anh nhớ em quá…
– Văn ca, đừng… ưmm… ưmmm.

Thì ra là đôi vợ chồng Lâm Văn và Diễm Vân đang mải mê ân ái, có điều bọn họ không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một vị khách không mời mà tới.

Lâm Văn thấy vợ rên lên những tiếng âm ỉ, ướt át, điều mà đã rất lâu rồi hắn không còn được nghe thấy, thì không khỏi hưng phấn tột độ, càng ra sức liếm láp hai mép môi ướt át đầy dâm thủy của nàng. Nhưng lão đâu biết được, trong tưởng tượng của Diễm Vân lúc này, nàng chỉ nhớ tới những ngày trong căn phòng bệnh kia, nhớ tới những giây phút hoan lạc vô bờ mà tên tiểu tử kia đã mang lại cho nàng. Những phút giây điên cuồng đến cực hạn, những giây phút sung sướng nhất mà nàng từng được nếm trải.

Thấy dâm thủy từ trong hai mép lồn của Diễm Vân càng chảy càng nhiều, Lâm Văn không thể kiềm chế được, bèn đứng dậy, tách ra cặp đùi ngọc của Diễm Vân, kê con cặc trước âm hộ của nàng rồi đút một cái lút cán.

– A. Văn ca… ưmm… ưmm. Hôm… n… ay… em… r… ất… mệt… ưm. Ưm…

Nhưng Lâm Văn đâu để tâm lời nói của nàng, lão ra sức dập thật mạnh, tiếng hai quả cà của lão đập vào mép lồn nàng vang lên bành bạch.

Chỉ có điều đã từng được nếm trải qua những mỹ vị ngọt ngào, có một không hai ấy, một Lâm Văn yếu ớt làm sao có thể khiến nàng thỏa mãn. Nhưng nàng không thể áp chế được ngọn lửa dục vọng đang bùng cháy trong người mình. Nàng muốn được sung sướng, muốn được thỏa mãn.

– Ya… Văn ca. Mạnh nữa lên… ưm… Văn ca… nhanh… nhanh nữa…

Lúc này, đôi chân ngọc của Diễm Vân đã khóa chặt vòng eo gầy gò của Lâm Văn, ép sát mông hắn về phía hạ thể của nàng, nàng muốn con cặc hắn vào sâu nữa, sâu hết mức để có thể khỏa lấp khoảng trống của nàng, sự thèm khát, ham muốn của nàng.

Nhưng đáng tiếc chỉ có điều, Lâm Văn sau khi nghe vợ rên rỉ đầy gợi dục như thế, thân thể liền không thể kiềm chế được, lão khẽ run run lên, con cặc liền phun ra từng tia, từng tia tinh khí yếu ớt vào âm hộ nàng. Lão gục xuống trên người nàng thở phì phò.

– Diễm Vân, ta xin lỗi, ta… ta thật sự không nổi. Haizzz.

Diễm Vân vốn đã biết Lâm Văn thân mang trọng bệnh nan y, nên từ lâu đã hạn chế sự ham muốn của lão rất nhiều, sợ lão sẽ chẳng thể chịu nổi, nên nàng biết hôm nay, đã là quá sức với lão rồi.

Nàng nhẹ nhàng đưa bàn tay lên vuốt ve mái tóc hoa râm của lão một hồi, rồi để lão nằm lại trên giường, đắp chăn cho lão cẩn thận, rồi nhặt lấy chiếc váy ngủ, bước về phía phòng tắm. Đúng lúc đó thì:

– Oành… oành…

Ngoài trời vang lên một tiếng sấm lớn, sét rạch ngang trời, tia chớp lóe lên xuyên qua khe cửa phòng còn chưa đóng kín, Diễm Vân giật mình nhìn ra, chỉ thấy sau ánh chớp là một thân hình cao lớn đang đứng thất thần nhìn vào trong phòng.

Diễm Vân chợt a lên một tiếng, chiếc váy từ trên tay liền rơi xuống sàn, nàng rưng rưng nhìn ra thân hình lờ mờ bên ngoài bóng tối, chợt thân thể nàng như vô lực, yếu ớt, ngồi bệt xuống phòng, bưng mặt khóc, nước mắt dàn dụa.

Khi nàng ngẩng đầu lên thì cánh cửa phòng đã được khép kín, thân ảnh kia cũng đã biến mất. Nàng thì thầm:

– Phong nhi… Phong nhi… hắn… hắn sao có thể?
– À… đúng rồi, cả ngày nay hắn chưa ăn gì, có lẽ hắn rất đói.

Nghĩ tới đây, nàng liền lấy chiếc váy ngủ khoác lên người, rồi mở cửa phòng đi lên cầu thang, nàng đi tìm hắn, mặc kệ giữa hai chân nàng, dâm thủy và tinh khí hòa quyện còn đang chảy dài theo bắp đùi thon mượt.

– Cạch.

Cửa phòng hắn còn chưa khóa, nàng liền bước vào, một tay kia liền bật lên ánh đèn trong phòng.

– Phong nhi… Phong nhi… ngươi… ngươi đâu rồi, Phong nhi!

Nàng chỉ thấy trong căn phòng nhỏ ấy trống không, chẳng có lấy một bóng người.

– Phong nhi… Phong nhi… Hắn đi đâu rồi. Không… không thể nào, Phong nhi, ngươi không thể bỏ đi, không thể bỏ lại cô cô. Phong nhi. – Nàng vừa la, vừa chạy xuống lầu dưới.

Khi ánh đèn dưới lầu hai được bật lên, nàng chợt giật mình, chỉ thấy bên bàn ăn gần căn bếp, một thân ảnh cao lớn, đang ngồi quay lưng về phía nàng, gắp từng đũa mì, đưa vào miệng một cách vô thức, ánh mắt hắn đờ đẫn, vô hồn.

– Phong nhi.

Diễm Vân liền oà lên trong vô thức, chạy tới ôm sầm lấy hắn từ phía sau. Nhưng đúng lúc này, hắn liền đứng dậy, tránh đi cái ôm của nàng, một tay cầm bát, một tay cầm đũa đang liên tục đút mì vào miệng, dáng vẻ như kẻ bị đói cả năm trời.

– Cô cô. Người cũng đói bụng sao? Haha. Ta thực sự đói quá, không ngủ được nên mới mò dậy nấu mì. Ha ha.

Diễm Vân thoáng lặng người, sau khi thấy vẻ mặt hi hi ha ha của hắn, hắn thản nhiên như không hề có chuyện gì. Thản nhiên như thể nàng và hắn, chưa từng xảy ra những chuyện trước đó.

– Cô cô. Vậy để Phong nhi vào bếp nấu cho người một bát nhé. Một lát liền có.

Hắn vẫn vậy, vẫn thản nhiên cười nói, chỉ có điều, ánh mắt hắn chẳng thể nhìn thẳng vào nữ nhân này. Hắn sợ, hắn sợ nhìn vào đó, hắn còn không thể giả bộ được nữa.

Hắn húp một hơi hết những cọng mì cuối cùng, rồi giả bộ thu dọn bát đũa vào khay, rồi bưng vào phía phòng bếp.

– Phong nhi.

Một tiếng gọi của nàng, đã khiến hắn khựng người lại. Lúc này, ánh mắt hắn sớm đã nhoà đi, hay tay bóp chặt lấy chiếc khay, như cố gắng nén đi những kích động trong lòng.

– Phong nhi, nếu ngươi coi mình là một nam nhân, hãy quay lại nhìn ta, nhìn thẳng vào mắt ta.

Diễm Vân như điên cuồng, nàng không thể chịu đựng thêm nữa, sự thản nhiên vô tư kia của hắn như những lưỡi dao vô hình, đang không ngừng xuyên thấu trái tim nàng, cắt xé nó ra từng mảnh, từng mảnh nhỏ. Nàng liền níu tay hắn lại, kéo hắn quay người về phía nàng.

Đối diện với nàng lúc này, không còn là bộ dáng hi hi ha ha như lúc trước nữa, một khuôn mặt u buồn, một ánh mắt lạnh giá, không cảm xúc.

Nhìn vào ánh mắt hắn, nàng hoảng sợ rồi lùi lại. Tại sao, tại sao chỉ mấy ngày mà hắn đã thay đổi lớn đến như vậy. Ánh mắt hắn đang nhìn nàng nhưng lại tựa như nhìn vào hư không, nàng không còn cảm thấy bóng hình nàng trong mắt hắn, một tia nhu tình cũng không có.

– Ngươi… ngươi, ngươi không phải Phong nhi của ta, ngươi không phải, ngươi mau trả Phong nhi lại cho ta… hu hu.

Nàng liền lao tới, nắm lấy vạt áo trước ngực hắn mà lắc mạnh, nàng như muốn thức tỉnh hắn, nàng muốn hắn như trước đây. Người luôn nhu chiều chuộng nàng, ham muốn cực điểm, khao khát chiếm hữu lấy cơ thể nàng, yêu thương nàng.

Mặc cho nàng lắc lư, hai tay đấm thình thịch vào ngực mình mà khóc nức nở, hồi lâu, hắn mới lên tiếng:

– Cô cô. Nếu không còn chuyện gì nữa. Phong nhi đi lên trước.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Thông tin truyện
Tên truyện Đỉnh cấp gian tình
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Bác sĩ - Y tá, Đụ máy bay, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn
Ngày cập nhật 28/09/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cùng lúc với hai chị em (Full) - Tác giả Longhuongthao
Chiều nay tôi được về nhà, tắm rửa sạch sẽ, quần áo chỉnh tề, tôi đến quán của em. Cuối tuần lên có người về quê, có người ở lại, Quán chị em có 5 người làm tất cả, 2 chị em vợ tôi và 3 người ngoài. Nhìn ai cũng tươi tắn, mơn mởn ra, 1 tuần không được địt nhìn thấy các chị em cặc cứ cứng nhắc. Vợ tôi vui ra mặt, vì chồng về, Hương biết hôm nay mình được ăn no cặc rồi. Tôi thấy Hồng cũng nhìn tôi, nhưng ánh mắt không còn tự tin như trước, mà có tia xấu hổ, ngại ngùng. Không xấu hổ sao được phải không các...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Con gái thủ dâm Đụ công khai Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với chị vợ Sex public Some Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình
Truyện sắc gái 16 (Update Phần 33)
Âu yếm mang tới thủy triều Đêm xuống, Trí Khương tắm rửa xong, mặc áo ngủ đi ra khỏi phòng tắm, Dực Phàm biến mất cả ngày lại đang ngồi trên cái giường lớn màu anh đào của cô, cô quấn khăn lông lên ngồi xuống bên giường, gạn hỏi: “Hôm nay không thấy anh, Dịch Dương cũng không thấy, có chuyện gì sao ạ?” Dực Phàm không đáp lời, chỉ là nhìn cô thật thâm trầm, Trí Khương hơi lo, đột nhiên bị bộ ngực anh áp ngã xuống giường, cô nảy nhẹ trên giường một chút, mái tóc xoăn xõa tung, càng làm cô thêm bé nhỏ quyến rũ. Con ngươi Dực Phàm tối sầm lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện 18+
Chị dâu dâm (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Vâng ạ! Em bảo bố mẹ ngay! Tôi xuống dưới nhà, bảo bố mẹ: Bố mẹ ơi. Chị Phương bảo qua nhà chị ăn cơm chiều. Anh chị ấy ký được hợp đồng làm ăn gì đấy có vẻ thắng lớn nên vừa gọi điện cho con. Ờ thế hả, chiều là mấy giờ thế? Con cũng chẳng biết, chắc tầm 6 giờ thôi, mà tầm đó bố mẹ cứ đi trước con còn đón chị Thảo nữa, hôm nay con đưa chị ấy đi làm mà. Ừ! Thế thì đón chị sớm rồi qua đó ăn cơm luôn. Mà thằng Hùng đi công tác mấy ngày thế hả? Anh ấy bảo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện loạn luân Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng