Đời học sinh - Quyển 2

Phần 25

Chợ cận tết cũng không có gì nhiều ngoài rau cải còn tồn được mấy bà rán bán hết để kiếm thêm chút tiền về ăn tết. Vì là trái cây còn tồn lại nên lựa ra một quả còn tươi hơi khó, nhưng việc lựa ngũ quả loại gì còn khó hơn. Nhỏ thì đương nhiên lựa theo ý nhỏ:

– Mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài, sung thành cầu dừa đủ sài sung nhé!

– Không hay lắm, mãn cầu, quất, dừa, đu đủ, trái sung nhé!

– Thành gì?

– Cầu quất vừa đủ sung!

– Này thì đủ sung!

Nhỏ nghiến răng tọng vào bụng tôi một quả trời giáng đau đến nỗi suýt té vào hàng chè đậu làm bà kia ôm nồi chè la thất thanh. Cũng may là bà đó không khó tính, tôi chỉ xin lỗi vài câu rồi cho đi ngay, nếu gặp mấy thằng bóc vác chắc thế nào cũng có chuyện rồi, khổ gì đâu!

Đi chợ xong bọn tôi lại trở về nhà. Nhưng vấn đề bây giờ còn khổ hơn nhiều so với lúc cãi nhau ban nãy. Con bé Linh đã khóa phòng cứng ngắc, có gọi cửa cỡ nào nó cũng không chịu mở. Còn nhỏ Nhung thì xem ra đã tức điên, nhỏ tìm đủ mọi cách để mở cửa cho bằng được từ đập cửa, gọi tên cho đến tông cửa, thậm chí nhỏ đã tính leo ban công vào phòng mặc dù đang là tầng 2. Đúng là con gái quê chuyên gia mấy việc này, tôi mà không kịp cản thí chắc nhỏ đã leo thật.

Để tránh tình trạng kéo dài lâu, ảnh hưởng đến tình chị em và cả buổi đi chơi tối nay. Tôi bèn đề nghị một cách nhỏ nhẹ với nhỏ Nhung:

– Bà này, để tui vào phòng nói với con bé cho!

– Sao ông nói được, mà ông cũng có vào phòng được đâu mà nói!

– Nếu tui vào phòng được bà phải bình tĩnh ở ngoài đây nghe chưa?

Nhỏ nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới tỏ vẻ đăm chiêu lắm, nhưng suy nghĩ một lúc lâu sau nhỏ cũng đồng ý:

– Thôi được rồi, tui xuống phòng khách chờ! Ông làm gì làm đi, tui mệt lắm rồi!

Nhỏ Nhung vừa đi xuống cầu thang, tôi liền móc trong túi quần ra một đùm chiếc khóa. Đây vốn toàn bộ là chiếc khóa nhà tôi từ chìa khóa cổng, chiếc khóa cửa, chìa khóa phòng ngay cả chìa khóa nhà vệ sinh cũng có, và tất nhiên chìa khóa phòng 2 chị em nhỏ tôi cũng có nốt.

Lặng lẽ tra chìa khóa vào ổ, tôi hi hí cánh cửa phòng để ngó mắt vào trong. Trong phòng 2 chị em nhỏ lúc này vẫn bình thường chẳng có gì khác lạ cả, họa chăng là trên giường giờ này đang có nguyên một cục bông lớn. Nhìn sơ tôi biết chắc là con bé Linh đang trùm mền trong đấy. Thế nên tôi khẽ khàng ngồi xuống giường lay lay cục bông đó:

– Bé Linh à, em còn thức không, anh Phong nè!

Đáp lại tôi chỉ có tiếng nấc nghẹn ư ứ như đang khóc.

– Em con thức phải không, gỡ mền ra nói chuyện với anh này!

Lúc này tiếng khóc đã to hơn nó dồn dập như trống ngũ liên.

Nó đã không trả lời nên tôi bạo gan gỡ mền nó ra xem xét vì không chừng nó buồn quá rồi nghĩ quẩn lại nguy. Vừa lật tấm mền ra đúng như tôi dự đoán, con bé đang nằm sấp khóc tức tưởi trên gối. Bình sinh tôi sợ nhất là lúc con gái khóc nên chẳng biết làm gì ngoài lấy tay khiều khiều vai nó. Nhưng xem ra chả được lợi ích gì khi càng khều nó càng khóc lớn.

Bí quá tôi ngoặc miệng dỗ dành con bé:

– Bé Linh à, anh Phong nè! Nếu em có nghe anh nói thì ngồi dậy nói với anh vài câu đi, hoặc khóc với anh đã đời rồi nói sau cũng được.

Cứ tưởng nó sẽ bỏ ngoài tai những lời đó mà tiếp tục khóc nữa nhưng tôi đã lầm. Nó từ đại bản doanh là chiếc gối bỗng chồm lên đóng quân ngay tại ngực áo của tôi khóc thắm thiết. Chỉ trong phút chốc ngực áo của tôi đã ướt mem, chèm chẹp vì nước mắt của con bé. Nhìn con bé bây giờ tôi thấy tội vô cùng, tóc tai cứ bết vào nhau trông chẳng nghịch ngợm như lúc trước nữa.

Tôi vừa gỡ những cọng tóc còn dính trên trán của con bé vừa an ủi:

– Thôi, nín đi rồi kể cho anh nghe tại sao em khóc nào!

Cảm giác của tôi bây giờ cứ như là ông bụt hiện lên mỗi khi có ai đó đang khóc rồi nói một câu kinh điển: “Tại sao con khóc…” vậy, buồn cười không thể tả được. Nhưng giờ đang trót an ủi con bé nên tôi phải cố nặn bộ mặt cực kì nghiêm túc ra chịu đựng cơn lũ nước mắt đang tràn về miền Trung ngực áo của của tôi với lưu lượng cực khủng khiếp.

May sao khóc một hồi nó cũng bắt đầu thấy mệt, chỉ còn nấc lên vài tiếng lưu luyến rồi dừng hẳn. Tôi nhẹ nhàng đẩy nó ra nhìn vào mắt nó cười hiền:

– Nín rồi phải không, kể cho anh nghe xem tại sao em khóc nào?

Con bé gượng gạo, sụt sịt vài tiếng rồi cũng bắt đầu nói:

– Thì chị hai em ấy, lúc nào cũng bảo em làm việc này làm việc kia không cho em tự do gì hết!

– Ừ thì em cũng còn nhỏ mà, nên nghe lời chị đi!

– Anh hông biết đâu, nhiều khi em muốn đi chơi mà chị cứ gặn hỏi đi đâu, đi với ai, chừng nào về làm em bực lắm kìa!

– Chị em thương em mới làm thế đó mà!

– Em hông thích kiểu thương đó đâu, em muốn được tự do đi đây đó thôi!

Biết không thể nào lay chuyển được con bé cứng đầu này, tôi với lấy hộp phô mai que vừa mua ở chợ đưa cho con bé để dỗ dành nó. Vừa thấy đồ ăn, mắt nó sáng rỡ lên chộp lấy cái hộp:

– Oa, cảm ơn anh!

– Chậc, ăn từ từ, rớt vụn xuống giường bây giờ!

Nhìn thấy con bé thế này tôi cũng tội. Tuổi của nó là tuổi ăn chơi, chưa lo nghĩ nhiều mà chị nó lại quản thúc chặt quá đôi khi cũng làm nó cảm thấy ức chế, nhất là chuyện đi chơi với bạn bè mà bị hỏi han này nọ cũng nhạy cảm lắm.

Nhìn nó tôi dò hỏi:

– Bộ em thích đi đây đó lắm à?

– Thích chứ, ước mơ của em là đi du lịch khắp nơi đó!

– Ui chà, ghê nhỉ? Hông có tiền thì sao?

– Thì đi làm thêm, em sẽ vừa học vừa làm để kiếm tiền rồi đến hè đi du lịch đó!

Tôi suýt bật cười vì dự định của nó nhưng suy nghĩ lại thì tôi lại thấy ước mơ của nó rất chính chắn và rất thực tế. Không phải đứa con nít 14 tuổi nào cũng suy nghĩ thấu đáo như nó. Thật không thể nào ngờ một con bé 14 tuổi ăn chưa no lo chưa tới như con bé Linh lại có một ước mơ đứng đắn đến vậy.

Tôi phì cười khẽ cốc yêu lên đầu nó:

– Uầy, lo xin lỗi chị hai đi rồi hẳn mơ ước!

– Em hông xin lỗi đâu, chị hai có lỗi mà!

– Thôi được rồi, ít nhất cũng phải ra khỏi phòng đi, chị hai em đang giận lắm đó!

– Kệ chỉ!

– Hông ra anh hông cho đi chơi giao thừa đêm nay đâu à nghen!

– A, anh ăn hiếp em!

– Thôi thôi ra đi, trong phòng hoài hại sức khỏe lắm!

Năn nỉ gãy lưỡi một hồi nhỏ cũng chịu ra khỏi phòng xuống đến nhà dưới gặp chị nó nhưng là núp sau lưng tôi. Kể ra nó cũng sợ chị mình lắm, nhìn cái mặt lắm lét khi núp sau lưng tôi của nó mà tôi chẳng nhịn được cười. Con bé Linh dường như cũng biết tôi đang cười nó nên cứ véo lấy hông tôi đau thấy tía.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 29/09/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những mảnh ký ức
Phần 25 Trong khi mọi người đang vui vẻ với không khí của những ngày tết, gia đình sum họp với nhau, quây quần bên nhau thì tôi nằm bẹp dí ở một góc giường. Không nói chuyện, không đi chơi với ai, tôi nằm ngủ li bì, lúc nào thức dậy thì tôi lại gọi cho em, nhắn tin cho em, có lẽ phải đến cả nghìn cuộc gọi điện, hàng trăm tin nhắn, máy em có lúc không gọi được, có lúc gọi được, tôi không thấy dù chỉ một lần em nhấc máy hồi âm cho tôi. Cái tết tưởng chừng ý nghĩa với tôi bỗng trở nên tẻ nhạt và buồn bã nhất đối với tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Những em gái thèm đụ – Quyển 3 (Update Phần 18)
Tết đến bụng Ly cũng to dần nên Ly nghỉ việc về nhà hẳn. Mấy ngày tết nhậu suốt ngày cũng mệt hết nội rồi ngoại mãi mùng 3 với đi hết anh em hai bên. Chiều tối mùng 3 đi về mệt nằm nghỉ lấy điện thoại lướt fb thì thấy cái stt của con bạn thân: “Hết hôm nay nữa mai lại lên đường trở lại công việc”. Con bạn tôi tên Thu bằng tuổi tôi nhưng chưa lấy ck, hai đứa cùng khu học cùng nhau từ bé đến hết cấp 2, cấp 3 thì mỗi đứa một lớp nhưng vẫn chơi thân. Trước đùa nghịch vẫn hay bóp vú nó rồi chạy, nhưng đùa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật
Người mẹ xinh đẹp
Phần 25 Rồi tôi tỉnh giấc khi thấy cái gì đang cắn cắn vào ngực mình, ôi là cô Loan, Loan đang cắn cắn núm vú của tôi như trả thù, nàng thấy tôi tỉnh thì giơ tay ra: Thỏa mãn chưa, cởi trói cho em đi chứ, cái anh muốn cũng đã lấy rồi. Tôi cởi trói cho cô rồi xin lỗi cô vì đã quá thô bạo, cô lắc đầu giận dỗi rồi nói: Sau này em chưa cho phép thì anh không được... úi... vẫn còn đau này... chơi chỗ này nữa... ôi thế này thì cả tuần chưa chắc em đã ngồi yên ổn được... Ôi chết, 4h30 rồi, mình ngủ 2 giờ liền...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Đụ dì Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ nát lồn Đụ với hàng xóm Làm tình tay ba Liếm tinh trùng Phá trinh lỗ đít Thọc tay vô đít Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm cặc Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện người lớn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex cô giáo Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng