Đời học sinh - Quyển 2

Phần 54

Tôi cười khi bắt đầu thưởng thức món cơm chiên do Lam Ngọc nấu.

Có thể nói món cơm chiên lần này so với lần trước ở nhà Ngọc Phương đã có tiến bộ rõ rệt. Theo như lúc trước thì nó đúng thật là có hơi mặn một tí, còn bây giờ thì khỏi chê. Màu sắc, mùi vị lẫn cách trình bày đều khá tốt, cứ tưởng như đang ăn món cơm này ở nhà hàng sang trọng vậy, mà thậm chí còn ngon hơn thế nữa chứ, làm tôi cứ cắm đầu ăn miết mà chẳng kịp lấy hơi.

Đến nỗi lam Ngọc phải cười tủm tỉm nhắc nhỡ:

– Nè, ăn chậm chậm thôi, nghẹn bây giờ!

– Hề hề, Ngọc nấu ngon mà sao cưỡng lại được!

– Hừm, bớt lẻo mép đi! Muốn giống như ông Toàn hay sao?

– Thiệt chứ bộ, dốc chết liền!

– Thôi ăn đi, thề thốt không nên!

Bữa ăn đó cứ tiếp tục cho đến khi dĩa cơm chiên to đùng trên bàn hết sạch. Mà Lam Ngọc thì chẳng ăn gì nhiều, đa số đã vào bụng tôi hết rồi, ngon quá xá mà. Nhưng bữa tối kết thúc cũng là lúc Lam Ngọc phải quay trở về nhà của mình. Tôi cũng tiếc lắm, có vẻ như tôi đã quen với hương hoa lily của nàng mất tiêu rồi, nếu vắng nó tôi chắc sẽ rất nhớ. Dù biết là hôm sau sẽ gặp lại nhưng có mấy khi được riêng với nàng như thế này.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi đã là gì của nàng đâu mà bắt nàng phải ở nhà tôi chứ. Thú thật là hiện giờ tôi vẫn chưa xác định được tình cảm của mình như thế nào. Yêu ai, ghét ai, thương ai tôi còn chưa biết thì làm sao tôi có thể làm tổn thương nàng được.

Tất cả chỉ tại tôi do dự không dứt khoát. Đối với cả Lam Ngọc và Ngọc Lan tôi đều có một cảm xúc gì đó khó tả lắm, có lẽ chính vì thế tôi mới không thể phân biệt được đâu là tình cảm của mình. Có thể nói Hoàng Mai đã mở ra cho tôi những cơ hội mới nhưng cũng đồng thời biến chúng thành những thử thách thực sự đối với tôi. Chẳng biết từ đây về sau tương lai của tôi sẽ đi về đâu đây, khổ gì đâu!

Tôi xách hộ Lam Ngọc những món đồ trang trí mà tôi với nàng đã mua lúc chiều ra khỏi cổng.

Đến đây, tôi mở lời chào biệt một cách miễn cưỡng:

– Tạm biệt Ngọc nhé, cảm ơn vì bữa ăn!

– Không có gì đâu! – Nhưng rồi nàng chợt khựng lại – Mà Phong nói Ngọc sau khi bất tỉnh rồi còn xảy ra chuyện gì khác à?

– Việc này…

– Không tự nhiên khi không mà Phong cởi trần nằm kế Ngọc đâu nhỉ?

Đột nhiên nàng nhắc đến vụ lúc chiều làm tôi nhất thời bối rối chẳng biết đáp lại như thế nào. Nhưng nhìn vẻ mặt mong đợi của Lam Ngọc, tôi chẳng muốn giấu diếm nàng việc chi.

– Nếu Phong nói Phong đã ôm Ngọc vào lúc trưa thì sao?

– …

– Ôm và… ngủ?

Có vẻ nàng ngạc nhiên lắm khi đôi mắt nàng cứ tròn xoe cả lên, nhưng không lâu sau đó nó trở nên ướt át và có phần e lệ như chính chủ nhân của nó lúc này.

– Ùm, nếu sự việc có thật như Phong nói thì hãy cất nó vào đâu đó đi nhé!

– Ơ, là sao?

– Phong không cần biết đâu! Thôi, Ngọc về đây, tạm biệt Phong nhé!

– Ơ này…

Tôi chưa kịp nói hết câu thì bóng dáng Lam Ngọc đã khuất sau con đường với ánh đèn le lói trước mặt.

Nàng đi để lại cho tôi biết bao nhiêu mối nghi vấn chưa được làm sáng tỏ. Vì sao Lam Ngọc lại cư xử lạ vào lúc chiều như vậy, cứ như là hai người hoàn toàn khác nhau và còn rất nhiều câu hỏi vì sao về nàng nữa mà tôi chẳng thể nào nói hết được. Nhưng lúc đó đầu óc tôi suy nghĩ đơn thuần lắm, chỉ nghĩ đó là cảm xúc của một cô gái tuổi mới lớn còn lẫn lộn nên cũng không quan tâm nhiều.

Sau khi Lam Ngọc ra về, tôi cũng vào nhà lôi lại đống bài cũ dài lăng ngoằng để chuẩn bị cho những tiết học ngày mai. Nhưng chắc là học để đối phó thôi, vì các giáo viên đều biết bọn tôi đang chuẩn bị cho việc cắm trại nên cũng không trả bài gì sấc. Nhưng riêng ông thầy Lí thì vẫn giữ nguyên tắc luật bất li thân của mình, hôm nào có mặt, hôm đó có đứa bị kêu lên trả bài. Cũng may là ngày mai không có môn nào quan trọng cả cho nên học được một lúc tôi bắt đầu bị cơn buồn ngủ lôi kéo.

Đúng là lúc trưa tôi có ngủ trưa đấy, nhưng chả thấm tháp là bao, cộng với vụ của Lam Ngọc nữa thì sao tôi có thể ngủ ngon được. Cho nên ngồi học mà tôi cứ ngáp lên ngáp xuống mấy bận, đôi mắt cứ trĩu xuống nặng kinh hồn như hai quả tạ chẳng làm tôi học vào chữ nào cả. Nhưng học được một lúc chuông điện thoại tôi bỗng réo vang lên làm tôi giật mình tỉnh giấc.

Đó là số của Ngọc Lan gọi đến…

Đây là lần đầu tiên nàng chủ động gọi cho tôi, chắc là chuyện gì quan trọng lắm, nên tôi vừa bắt máy đã vào đề ngay:

– Phong đây, có việc gì vậy?

– Bộ có việc gì mới gọi cho Phong được sao?

– À, không! Lan Muốn gọi lúc nào cũng được mà!

– Hì, tối nay rảnh rỗi không có việc gì làm nên muốn gọi cho một ai đó để tâm sự chút thôi!

– Hề hề, vậy Lan gọi đúng người rồi! Phong là Phong giỏi mấy việc này lắm nhé!

– Xì, tán phét! Thế tại sao mỗi lần đi chung với Lan Phong đều im lặng đi đằng sau không vậy?

– Ặc thì…

Tôi bị nàng gài hàng không nói được câu nào nhưng may sao lại nãy ra ý tưởng trả lời đúng lúc:

– À Phong theo sau làm vệ sĩ ấy mà, không thấy đi trong trường ai cũng nhìn đểu Lan hết sao?

– Chỉ giỏi mồm mép, thế tính ra Phong cũng quan tâm tới những người để ý Lan nhỉ?

– Éc, tại… à…

Lần này thì tôi đã bí đường thật chẳng biết dùng câu gì để đáp lời nữa. Có lẽ Ngọc Lan đã biết tôi đang túng quẩn nên khẽ cười khì giải vây:

– Hì hì, thôi tha cho Phong lần này! Hôm nay Lan gọi cho Phong là muốn nhờ Phong một việc thôi!

– Việc gì, Lan thử nói ra xem?

– Phong còn nhớ lúc đầu năm khi xe đạp của Lan bị hư thì Lan đã đến trường bằng cách nào không?

– Đương nhiên là nhớ rồi, một tay Phong chở cả mà hề hề!

Đột nhiên nàng nhỏ giọng thỏ thẻ:

– Vậy ngày mai Phong chở Lan đi học một bữa được không? Xe của Lan đem sửa bình rồi!

– Ồ, tưởng việc gì chứ việc đó không thành vấn đề!

– Hì, vậy Lan cảm ơn Phong trước nha! Mà giờ Phong có rảnh thật không?

– Có chứ, việc gì nữa à?

– Không phải, trò chuyện với Lan chút nữa đi, đang ở trong phòng buồn quá à!

– Hề hề, tuân lệnh tiểu thư!

Và tôi với nàng tiếp tục chuyện phím với nhau đến tận 10h đêm. Nhưng chắc là nếu tôi không cáo lỗi xin ngủ trước thì còn lâu cuộc trò chuyện mới kết thúc.

Hôm nay là một ngày khá thú vị đối với tôi. Từ Lam Ngọc cho đến Ngọc Lan đâu đâu cũng đều là bất ngờ cả. Đặc biệt là Ngọc Lan, ngày mai tôi sẽ chở nàng đi học bằng chính chiếc xe đạp của mình, điều mà tôi đã từng làm hồi đầu năm khi mới quen nàng. Giờ đây cảm giác đó lại sống dậy một lần nữa, liệu nó có giống lúc đầu tôi gặp nàng không, hay sẽ xảy ra một biến cố nào đó nhỉ?

Nhưng chỉ nghĩ đến đó, khối óc tôi đã bị cơn buồn ngủ xâm chiếm hoàn toàn. Đôi mắt tôi khép dần, khép dần cho đến khi nhắm hẳn, tôi đã chìm vào giấc ngủ…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 29/09/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Phong (Update Phần 336)
Phần 54: Tinh bích cứng rắn Trên một mảnh cánh hoa kia, có trận văn huyền diệu lấp lóe không gì sánh được, những trận văn kia, tựa hồ ẩn chứa thiên địa chí lý, hồn Lăng Phong vẫn như cũ bị hút đi vào. Trong một chớp mắt, hắn cảm giác chính mình tiến vào một vùng biển lửa, mà chính mình biến thành một chiếc thuyền nhỏ bên trong mảnh biển lửa này, tung bay trong biển kia, cuối cùng một cái sóng lớn đánh tới, tựa hồ muốn đem hắn thôn phệ... Không được! Lăng Phong hét lớn một tiếng, trong nháy mắt lấy lại tinh thần, cuối cùng mới phát hiện chính mình vừa rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang
Vết cắt 1 - Tác giả Hiroshi D
Phần 5: Nợ Sau vụ cháy nhà, may mắn là chỉ phần bếp bị thiêu rụi, không ai bị thương. Nhưng cảm giác bất an vẫn bám lấy Hoàng. Khi công an trích xuất băng ghi hình từ camera an ninh, một bóng người bịt mặt, bước đi lặng lẽ trong đêm, châm lửa rồi biến mất. Bình chỉ cần nhìn thoáng qua dáng đi ấy... đã biết. “Là hắn. Em phải về nhà vài hôm... em có chuyện cần làm.” Không ai liên lạc được với Bình sau đó. Vài hôm sau, My nhận được một tin nhắn lạ. Vừa đọc xong, sắc mặt cô tái mét, mắt dại đi như kẻ mất hồn. “Hoàng... em ở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cưỡng dâm Tuyển tập Vết cắt
Kỳ nghỉ khoái lạc (Update Phần 13)
Có lẽ do hôm qua quá sức với hai người đẹp nên sáng nay Phong ngủ một mạch tới 10 giờ sáng mới dậy. Tỉnh dậy thì Ngân đã không còn bên cạnh nữa. Xuống dưới nhà bếp thì đã thấy bữa sáng của cu cậu đã được chuẩn bị sẵn. Bên cạnh còn có tờ giấy. “Con trai ngoan của mẹ dậy thì ăn sáng đi nhé, hôm nay chủ nhật nên mẹ không đánh thức con dậy. Mẹ ra cửa hàng trước đây. Yêu con.” Đọc mẩu giấy nó chỉ biết mỉm cười, cuộc đời có nó thật hạnh phúc biết bao khi có người mẹ như vậy. Vù một cái nó hoàn thành xong thao...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng