Đời học sinh - Quyển 2

Phần 71

Nhưng nếu thoát ra khỏi phòng thiết bị thôi chúng tôi chỉ mới thành công một nửa. Bởi lẽ nơi cắm trại của chúng tôi rất xa, tít đến tận Thủ Đức. Nhẩm tính từ đấy đến đó mất khoảng 20 cây số là ít. Đi bằng xe đạp thì có mai mới tới. Lam Ngọc có một chiếc đạp điện nhưng đã để ở nhà rồi nên chúng tôi đành gọi taxi đi đến đó để tiệm kiệm tối đa thời gian nhất. Thế nhưng đó vẫn chưa phải là rắc rối lớn nhất của chúng tôi.

Toàn bộ cổng trường trước sau đều đã bị khóa lại, nếu muốn thoát ra ngoài gọi taxi thì phải leo cổng nhảy ra. Mà chân tôi bị đau như thế nay, đến đi đã rất khó khăn rồi huống chi phải leo lên những thanh cổng cao vút đó.

Tuy nhiên Lam Ngọc đã rất quả quyết:

– Phong lên đây Ngọc cổng cho!

– Ơ, như thế kỳ lắm, ai lại để con gái cổng chứ!

– Giờ này mà con ngại gì nữa, thế Phong không lo cho Lanna sao?

– Ơ… ùm… đành vậy?

Chẳng thể làm gì hơn, tôi đành leo lên lưng Lam Ngọc để nàng cổng.

Đây ắc hẳn là lần đầu tiên tôi được một người con gái cổng như vậy. Cảm giác thật lạ, nó cứ lâng lâng, chộn rộn trong lòng chẳng thể nào tả được. Nhưng tôi phải thừa nhận rằng, tấm lưng của Lam Ngọc rất ấm, cả bờ vai của nàng cũng thế. Còn mái tóc của nàng thì khỏi phải nói, thướt tha, mượt mà lại còn rất thơm nữa, nếu như có được ở trên lưng nàng như thế này cả đời, tôi cũng bằng lòng.

– Giờ sao đây, cổng cao quá, chắc Ngọc không cổng Phong leo nổi đâu!

Nàng nhăn mặt khi nhìn thấy chiếc cổng sau cao vút.

– Ẹc, cần gì phải cổng Phong leo lên chứ, mình đi đường tắt đi!

– Đường tắt hả?

– Phải, Ngọc đi lối này nè!

Men theo bờ tường cổng sau, chúng tôi đến một khúc tường cũ kĩ đã bị rêu bám xanh lờn khuất sau dãy phòng học dành cho lớp 12. Gần thêm một chút, chúng tôi lại thấy một tấm tôn dựng thẳng vào tường.

Tôi bảo Lam Ngọc thả tôi xuống:

– Ngọc nhất tấm tôn đó ra đi!

– Rồi, đợi tý!

Lam Ngọc xoắn tay áo cao hơn lúc nãy, dùng sức khiêng tấm tôn ra khỏi nơi ngự trị của nó từ nãy giờ. Núp sau tấm tôn đó, có một lỗ hỏng khá lớn bằng cánh cửa, thông thẳng ra một hẻm nhỏ nằm sát trường chúng tôi.

Việc đó làm Lam Ngọc tròn xoe mắt ngạc nhiên:

– Gì vậy, ở đây có chỗ ra à?

– Chỗ này vốn là nơi ra vào của mấy cô chú lao công trường mình nhưng tụi Phong tình cờ biết được nên sử dụng nơi đây làm lối ra vào luôn!

– À, thảo nào chẳng điều tra ra được những học sinh cúp tiết, thì ra là do Phong bày đầu hả?

– Bậy, Phong cũng được bạn bè chỉ lại thôi, chưa sử dụng lối này lần nào mà!

– Phong có biết đang nói chuyện với đội trưởng đội cờ đỏ hay không? Phen này thì tóm cả bọn cúp tiết nhé!

Nàng hấp háy đôi mắt đen tuyền trêu đùa tôi.

– Thôi thôi, cho Phong xin đi! Gia tài học sinh người ta có chỗ trú thân mà tóm kiểu này cho nước chết!

– Hì hì, nói thì nói vậy thôi Ngọc cũng là học sinh mà!

Tự nhiên thấy Lam Ngọc cười đùa thế này, tôi cảm thấy rạo rực vô cùng. Trước đây tôi thường hay tự hỏi, liệu những người lạnh lùng khi cười họ sẽ như thế nào. Và giờ đây tôi đã được chứng kiến. Nó còn đẹp hơn cả những người hay cười thường xuyên. Ở nàng có một sức hút ghê gớm lắm.

Những ai đối diện với nàng một là khiếp hãi bởi ánh nhìn như viên đạn, hai là bị cuốn hút bởi nụ cười đẹp huyển hoặc như tiên của nàng. Nhưng chắc là khiếp hãi nhiều hơn bởi vì chẳng khi nào nàng cười với bất cứ ai cả, ngoại trừ một số trường hợp như thế này thì mặc nhiên nàng chẳng cười một tiếng nào cho dù xung quanh có nhộn nhịp đến đâu, Lam Ngọc thì vẫn là Lam Ngọc thôi.

Thoát ra khỏi nhà tù bất đắc dĩ, chúng tôi gọi ngay một chiếc taxi để đến điểm cắm trại nhanh nhất có thể.

Vườn ông Mười có thể được coi là một khu du lịch sinh thái rộng lớn, ở đó có một bãi sân rất rộng chuyên dùng để cắm trại pinic các kiểu. Xung quanh bãi sân đó, có vô vàng các loại cây mọc bao quanh tạo thành một quân thể cảnh quan thiên nhiên hết sức nên thơ, trữ tình đủ làm xao xuyến bất cứ ai đến đây. Nhưng trước tiên muốn đến vườn ông Mười, ta phải bắt đò đi ngang qua Sông Gò Công rộng lớn, nơi khá là nhìu phù sa bồi đắp.

– Lên nào, chỉ còn một đoạn nữa thôi!

Lam Ngọc lại dìu tôi lên lưng mình khi đò đã đến bờ bên kia.

Từ lúc rời khỏi xe taxi đến giờ nàng vẫn cổng tôi mà chẳng hề than vãn tý nào. Nhìn những giọt mồ hôi lăn dài trên má nàng mà tôi thấy thương ghê gớm. Tấm lưng nàng giờ đây đã ướt mem vì mồ hôi. Tôi có thể cảm nhận được, nó còn thấm qua cả áo tôi nóng hổi. Với người ngoài có thể đó là một việc rất dơ bẩn, nhưng đối với tôi, đó có thể xem như chia sẽ gánh nặng cùng nàng, bởi những giọt mồ hôi đó đều đổ vì tôi cả.

Lam Ngọc cổng tôi chạy thật nhanh đến khu trại của cán bộ đoàn, nơi thằng bí thư đang tá túc trong đấy.

Đáng lẽ ra nàng sẽ không cổng tôi đến đó đâu, vì tôi cứ nằng nặc đòi qua đó với lời hứa sẽ không làm gì quá trớn nàng mới chấp nhận như thế. Nhưng tôi đã nói là sẽ làm, tôi thề sẽ đấm vào mặt thằng bí thư ấy một quả thì tôi sẽ thực hiện cho dù hậu quả có xấu đến mức nào.

Vừa vào trong ngôi trại, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là cảnh thằng bí thư đó đang ngồi dung dẻ với Ngọc Lan. Quả đúng y như tôi dự đoán rằng hắn sẽ giở trò gì đó với nàng, trông sắc mặt Ngọc Lan lúc này khá khó chịu, nên tôi liền nhảy phóc khỏi lưng Lam Ngọc bằng một chân, lao đến vung đấm vào mặt nó. Nhưng vì không kiểm soát được nhịp lao đến nên tôi đấm trượt xuống bụng làm nó quằng quại la thất thanh:

– Ahhh, có thằng du côn đánh tôi này! Bớ người ta!

Ngay lập tức, mấy đứa bí thư chi đoàn của những lớp khác chạy vào đông như kiến, có cả những đứa dân thường nhiều chuyện nữa.

Tôi thì chả quan tâm, đông như thế tôi mới làm nó xấu mặt được:

– Mọi người xem đây, thằng bí thư đoàn trường này nhốt tôi với bạn này vào phòng thiết bị đấy. Tôi suýt tý nữa đã chết trong đó rồi, cũng may mới bị gãy chân thôi!

Vừa nghe, bọn nó đã lao xao lên kể bàn ra người tính vào om cả khu trại.

Thằng bí thư chẳng phải loại thường, nó cắn trả ngay:

– Này, cậu đừng có vu oan cho tôi nhé! Tôi lừa cậu lúc nào? Cậu là trẻ mẫu giáo dễ bị lừa đến thế à?

– Đồ khốn… mày…

– Dừng lại ngay…

Tôi định vố nó thêm một đấm nhưng Lam Ngọc đã ngăn cản.

– Gì vậy, để Phong trừng trị nó đã!

– Đủ rồi đấy Phong, mọi người giờ này nhìn Phong chẳng khác gì kẻ điên sinh sự đâu, về trại lớp mình trước đi!

– Không đời nào, Ngọc tranh ra đi! Phong phải cho thằng bí thư này một bài học thích đáng đã.

Rồi tôi quay sang lườm nó:

– Mày đã hại tao ra nông nỗi thế này, hôm nay đừng có hồng mà chối tội…

– Chát…

Lần này không phải Lam Ngọc ngăn cản tôi, mà đó chính là Ngọc Lan. Ngay khi tôi định vung tay, nàng đã tát vào mặt tôi một cú tối trời. Tôi hoàn toàn mất hồn sau cú tát đó. Tôi nhìn nàng, nàng nhìn tôi. Nhưng trong ánh mắt của ngọc Lan, tôi có thể thấy một thứ gì đó đang rưng rưng chựt chờ tuông khỏi hàng mi cong vút của nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 29/09/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Xe ôm - Tác giả Oceano
Phần 25 Sau khi đưa chị Phượng đến chỗ làm, hắn đến nhà Minh để chúc Tết và cám ơn bác Nguyên. Bác Nguyên tiếp đón rất niềm nở như con cháu trong nhà, không còn khách sáo như những lần gặp trước khi Ngọc và Minh cưới nhau. Hắn cũng nhận được sự khuyến khích và lời hứa hỗ trợ từ bác, sau khi nghe hắn trình bày về việc kinh doanh của hắn và Ngọc. Sau khi rời nhà bác Nguyên, hắn kéo Ngọc và Minh đi café và thông báo các kế hoạch sẽ thực hiện sau Tết. Thằng Ngọc vẫn vậy, nó vẫn thái độ tao tin mày, nó đồng ý với tất cả dự định...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Sextoy Truyện bú vú
Vùng quê hẻo lánh
Phần 42 Khuya đó, Thủy đang ngủ thì giật mình vì ai chạm vào người, mở mắt ra nàng liền hoảng hốt vì Tuấn đang nằm trên người vừa bóp vừa bú đầu vú nàng. Làm gì vậy? Thủy đẩy Tuấn ra. Nằm im đi, muốn mẹ em tỉnh dậy à? Hay để nhà em biết chuyện của tụi mình là gì? Tuấn vẫn bóp vú Thủy. Không được, tôi... Thủy giữ tay Tuấn lại. Tuấn cười rồi rút tay ra. Mẹ ơi Tuấn vỗ vào vai cô An đang nằm ngủ say bên cạnh. Đừng mà Thủy bật khóc nắm lấy tay Tuấn. Ngoan đi. Tuấn cởi quần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Hạnh phúc gia đình (Update Phần 22)
Phần 22 Đốt đèn lên đánh cuộc cờ người... Cuộc sống những ngày cuối năm cứ trôi đi một cách bình lặng. À, bình lặng hay sôi động là do cảm nhận của mỗi người mà thôi. Tối cuối tuần, hai ông thông gia có hẹn uống rượu đánh cờ trên sân thượng nhà ông Huy. Cuộc cờ đã diễn ra được gần 2 tiếng. Có vẻ như phần thắng đang nghiêng về ông Quân ở ván thứ ba, ván cuối cùng theo thỏa thuận mỗi lần đánh cờ từ mấy năm nay. Trong lúc đợi Trang con dâu cũng con gái ruột của hai người mang trà lên, đột nhiên ông Quân buông một câu ỡm ờ ám...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện les Truyện loạn luân

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng