Đời học sinh - Quyển 3

Phần 101

Nhưng tôi không phủ nhận rằng mình lại có một chút hứng thú với ngày này sau khi nghe nhỏ Nhung kể xong. Ngay lập tức tôi gọi sang thằng Toàn để biết thêm thông tin:

– Ngày valentine trắng à? Mày cũng chịu tìm hiểu nữa hả?

– Thì tao chỉ hỏi thế thôi!

– Có gì đâu, valentine trắng lần này tao tính làm sô cô la tặng bé Phương này! À mà hôm valentine có ai tặng cho mày rồi, có cần theo bố học cách làm sô cô la trả lễ không?

– Ừ cũng có, mà tao không biết làm tặng ai!

– Được mấy cái mà phân vân thế?

– Thì hôm đó tao được tặng đến 2 món lận!

Như biết trước được sự việc, Toàn phởn dẻo giọng:

– Đù, sướng hen, ăn sô cô la đã đời luôn rồi! Mà ai tặng mày thế?

– Thì Lam Ngọc, Noemi!

– Gì, bà Ngọc cũng tặng mày hả?

Giọng nó có phần tò mò hơn.

– Ừ thì cái bữa thi đấu giải trẻ đấy!

– À ra vậy, tưởng nhỏ chịu hông nổi lôi mày vào phòng thay đồ làm gì chứ!

– Lôi lôi tía cưng! Giờ tính sao đây?

– Tính sao là tính sao?

Nó cắc cớ hỏi ngược lại tôi.

– Thì 2 món quà, tính sao?

– Thì làm 2 món đáp trả, thằng này hỏi ngộ?

– Thế thì khác gì tao bắt cả 2 tay à?

– Mày thì đó giờ vậy rồi, còn khác gì nữa?

– Tao hông giỡn nhen mạy, giúp tao tí coi!

– Chắc tao giỡn với mày? Cứ làm 2 hộp sô cô la tặng lại, có làm sao?

– Vậy luôn hả?

– Chứ làm sao nữa. Trưa mai qua nhà tao sẽ rõ ngay!

Vì vậy trưa ngày hôm sau, vừa mới ăn cơm xong tôi dã phải xách mông sang nhà Toàn phởn học cách làm sô cô la.

Sau một hồi bàn bạc, tôi và nó quyết định ra siêu thị gần nhà tìm mua nguyên liệu.

Trước giờ tôi chỉ có mua rau mua thịt về nấu ăn chứ chả bao giờ đi làm những trò rảnh rỗi này cả. Nhìn hàng loạt bao bì sô cô la trước mặt là tôi đã thấy choáng, huống chi giá thành của nó không hề rẻ chút nào.

Khua tay lựa một hồi, tôi quyết định bóc đại một bịt lên. Toàn phởn thấy được, nó cười đùa:

– Đó là loại sô cô la đắt nhất đấy, mày chịu chi thật!

– Gì mạy?

Tôi hốt hoảng bỏ xuống.

– Tao nói đùa thôi, đó là loại rẻ nhất rồi!

– Cờ hó, trêu bố này!

Tôi cốc đầu nó một cú tóe lửa làm nó ôm đầu xuýt xoa:

– Chứ mày lựa loại nào lựa đại đi, còn mua nhiều thứ lắm đấy!

– Tao có mua mấy loại này bao giờ đâu mà!

– Uầy, thôi thì lựa theo tao này!

Hết cách tôi đành lựa sô cô la nguyên liệu giống với thằng Toàn cho dễ chế biến.

Tiếp đến tôi với nó tiếp tục mua các nguyên liệu khác như bơ, bột cacao, sữa tươi. Cũng như lần trước, tôi đều chọn nguyên liệu giống với nó cho đỡ mất thời gian lựa chọn. Duy chỉ có lúc mua khuôn làm sô cô la là phát sinh nhiều chuyện lằn nhằn nhất. Nó có quá nhiều khuôn để tôi lựa chọn trong khi trong đầu tôi chẳng có một chút ý tưởng nào.

Đó lại là một dịp để Toàn phởn trêu chọc tôi, nó cầm khuôn hình trái tim lên mặt gian đểu:

– Ê, hay lấy khuôn này làm để tặng mấy nàng nhá, tao cũng định mua khuôn này!

– Thôi cho tao xin, tao có phải tặng quà bạn gái đâu!

– Chứ con Noemi không phải bạn gái mày à?

– Dẹp!

Tôi lại đi lòng vòng quanh dãy hàng khuôn làm sô cô la để lựa chọn.

Tôi nhớ lại hình dáng sô cô là mà 2 người đã tặng cho tôi. Của Lam Ngọc có hình xoắn ốc tựa như chiếc bánh quy rất đơn giản trong khi hộp của con bé Ngọc Mi lại có hình mặt gấu và cái còn lại có hình trái tim.

Sau một lúc suy nghĩ kĩ càng. Tôi quyết định dùng khuôn hình chữ nhật cho sô cô là tặng Lam Ngọc, thêm một khuôn hình trái tim nữa cho giống với cái của con bé. Chỉ khác là lần này khuôn hình trái tim có thêm đôi cánh do không muốn giống hình với Toàn phởn.

“Trái tim có cánh, cũng hay!”

Vậy là đã xong phần lựa chọn nguyên liệu. Tôi với Toàn phởn lại dong xe về nhà tiếp tục chế biến dựa trên những nguyên liệu có sẵn.

Đầu tiên là nấu chảy sô cô la nguyên liệu ra, pha với sữa tươi và một chút bơ tùy theo độ ngọt mong muốn.

Thiết nghĩ với tính cách của Lam Ngọc thì chắc chắn nàng sẽ thích loại sô cô la đắng ngọt hơn cho nên với phần sô cô la của nàng, tôi cho ít sữa tươi với bơ lại. Theo đó phần của con bé Noemi là ngọt nhất phù hợp với tính cách dịu dàng, thông minh của mình.

Phần còn lại chỉ là đổ số sô cô la đó vào khuôn để nguội và cho vào tủ lạnh để làm đông.

Xong việc, tôi ngồi chễm chệ trên chiếc sô pha nhà Toàn phởn, không ngừng cảm thấy tự hào về mình. Thì ra việc làm sô cô la không khó, thế mà tôi lại tưởng việc đó là một thứ gì cao siêu lắm, tính ra tôi cũng được gọi là đầu bếp rồi chứ nhỉ?

Đang ngon trớn, Toàn phởn ngồi ngay hướng đối diện hỏi một câu làm tôi tắt cả lửa:

– Rồi, giờ mày nghĩ cách nào tặng sô cô la chưa?

Cho đến bây giờ tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện tặng sô cô la như thế nào nữa. Khi Toàn phởn hỏi tôi mới sựt nhớ đến chuyện đó và giờ cảm giác lúng túng đang chiếm dần niềm tự hào trong lòng tôi, nó thể hiện ra mặt khi Toàn phởn hỏi tới:

– Chưa tìm ra cách nào chứ gì? Nhìn mặt ngáo là biết rồi!

– Chứ mày nhỉ xem làm sao mà tặng 2 phần quà đây?

– Thì gặp mặt mà tặng!

Nó vẫn thản nhiên đáp như thường lệ những việc mà tôi cho là hệ trọng nhất. Tuy nhiên tôi vẫn chưa hiểu:

– Gặp mặt á, như nào?

– Xời, thì gọi riêng ra mà gặp, ai bảo mày gặp một lúc.

– Ờ hén!

Một tia lửa bắn ra trong đầu tôi rằng đâu nhất thiết phải tặng cùng một lúc nhiều người, lựa từng thời điểm ra mà tặng có khi lại hay.

Theo đó, khi đến trường người đầu tiên tôi gặp sẽ là Lam Ngọc, nhân cơ hội đó tôi sẽ tặng sô cô la cho nàng luôn. Tôi còn có cả một buổi học lận mà, chẳng lẽ lại không tặng được cho nàng được buổi nào hay sao. Như thế, khi ra về tôi chỉ cần lên lầu 2 tặng luôn số sô cô la còn lại cho Ngọc Mi. Quá tuyệt cho ngày valentine trắng!

Thế là tôi ung dung ôm thành quả về nhà đợi cho đến ngày valentine trắng sẽ hành động.

Vào ngày đó, tôi ôm 2 hộp theo kè kè bên người như bảo vật, đồ rằng có người nào đụng vào chiếc cặp của tôi lúc này chắc chỉ có liều mạng với nó.

Tuy nhiên tôi chưa tặng sô cô la cho Lam Ngọc vội. Buổi sáng còn rất nhiều việc và nhất là buổi truy bài đầu giờ, những lúc đấy Lam Ngọc như là một người khác lúc nào cũng giám sát tôi học bài một cách sát xao vả lại giờ đấy cũng còn rất nhiều người trong lớp, rất khó để tôi tặng quà cho nàng được, chỉ cần một đứa thấy thôi là cả đám sẽ rần rần lên như ong vỡ tổ vậy.

Thời gian mà tôi chờ đợi nhất chính là giờ ra chơi, lúc mà mấy đứa nhiều chuyện nhất lớp đã phân tán ở mấy lớp khác. Lúc đó tha hồ cho tôi có thể tặng quà cho nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 29/10/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện sex gay] Anh em kết nghĩa
Lúc đó là vào kỳ thi đại học. Tôi nằm trong số sinh viên được trường chọn làm giám thị, dù mới học năm 3, bởi tôi có sinh hoạt trong Đoàn trường, uy tín cũng khá. Tôi rất háo hức với trách nhiệm này, hôm nhận phòng tôi tới rất sớm. Nhìn những khuôn mặt trẻ trung đầy bồn chồn hồi hộp của các cô cậu thí sinh, tôi lại nghĩ tới mình mấy năm trước. Đọc xong quy chế thi, tôi bảo các em về sớm để chuẩn bị hôm sau thi thật tốt. Lúc đó tôi vẫn còn ngồi lại trong lớp, chuẩn bị niêm phong phòng thi. Nhưng trong phòng vẫn còn một thí...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex gay
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14) - Dịch giả Meode
Tống Thanh Thư tuyệt không nghĩ tới, Đường Tái Nhi chuyến này lại là vì Vệ Nhược Lan mà đến, trong lòng hắn, hai người này cách ba đời cũng không có quan hệ gì với nhau... Nghĩ đến Vệ Nhược Lan không chỉ có là có một thiên kim Sử đại tiểu thư đối với hắn khăng khăng một mực, bây giờ còn có một thánh nữ thiên kiều bá mị Bạch Liên giáo không tiếc tính mạng cũng muốn cứu hắn, Tống Thanh Thư chợt phát hiện mình cũng có chút ghen ghét cái mị lực kinh người của Vệ Nhược Lan rồi... Ta thấy kỳ quái Vệ Nhược Lan một thân công phu phái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện dâm hiệp Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp
Chuyện đời tự kể
Phần 33 Tôi thức dậy đón cái buổi sáng lạnh lẽo... nhưng hôm nay thay vì cái lạnh giá thông thường... có gì đó rất khác... tôi lèm kèm mở đôi mắt thì trước tôi... trong cái chăn phồng lên 1 cục to tướng... tôi khẽ lật nhẹ cái chăn lên... em đang nằm ngủ ngon lành một tay vẫn còn ôm nhẹ eo tôi. Không biết từ lúc nào em đã chui tọt vào chăn tôi nữa... nhưng nhìn em... 1 sự thoải mái 1 cách lạ thường... Tôi như đứng lặng... phần vì sợ em đang ngủ, phần vì vẫn đang bất ngờ... nhưng rồi gì cũng đến, cái ấm áp của cái chăn và tôi không thể...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh Truyện sex sinh viên Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng