Đời học sinh - Quyển 3

Phần 44

Tôi đau lắm, đau cả tinh thần lẫn thế xác, vừa đánh nó vừa dùng những lời lẽ lăng mạ nhất dành cho tôi mà tôi không thể nào chối cãi được. Đôi chân tôi tật nguyền thật mà, ngay cả đến cơ hội cuối cùng là ông hai Cú cũng có giúp được tôi đâu, tôi sẽ mãi bị như thế, mãi mãi vẫn không đứng bằng đôi chân của mình được nữa. Cả người tôi hiện giờ gần như mất cảm giác, có lẽ do quá đau, cũng chẳng trách, bọn nó cứ đánh tôi như vũ bão như thế. Xung quanh tôi hiện giờ chỉ toàn những tiếng đánh đấm chát chúa và tôi chỉ biết gồng lưng chịu đựng. Cơ thể tôi bắt đầu tê dại dần, lịm đi trong cơn đau.

Nhưng khi mọi hy vọng gần như đã vụt tắt đối với tôi, một bóng người nào đó chợt lao đến, nó đánh bật những cái bóng đen từ nãy giờ đã hành hạ tôi ra khỏi nơi đó, và đứng ngông ngênh ngay trước mặt tôi:

– Hề hề, xin lỗi nhưng người này đánh thế là đủ rồi!

– Mày là thằng nào thế, sao can dự vào chuyện của tụi tao?

– Mấy người không cần biết, chỉ cần biết tơi đây thôi, không được đụng vào người này nữa!

– Tao vẫn muốn biết đấy!

Thằng Hiếu bước lên toan nắm lấy cổ áo tôi thì đã bị cái bóng đen đó vung một cước tối mặt bật sang một bên suýt té.

– Tao đã bảo rồi, không nghe hử?

– Hừm, khá đấy, đi bọn bây!

Nói rồi cả đàm kháo nhau lùi dần rồi mất hút sau con đường ngoài đầu hẻm.

Đến giờ này tôi mới thở phào mà lịm dần trong cơn đau từ từ trở lại xâm chiếm lấy cơ thể. Tôi không biết mình đã lịm đi trong bao lâu, chỉ biết rằng khi mình thức dậy đã nằm tại chiếc giường quen thuộc của mình và bên cạnh là nhỏ Nhung đang nhẹ nhàng lăn trứng lên từng vết thương trên cánh tay của tôi.

Giật mình, tôi vội bật dậy cảm thấy cả cơ thể đau ê ẩm:

– Nè nè, ông mới tỉnh nắm tý đi đã!

– Au da, bị đánh có chút sao mà đau vậy nè!

– Bầm khắp người mà bảo không sao, phục ông rồi đó! Ăn ở sao mà bị người ta đánh ghê thế!

– Ai mà biết đâu, nó ghét thì nó đánh thôi, mà ai đưa tui về thế?

– Không biết nữa, một người con trai với một người con gái!

– Hử, hai người đó thế nào?

– Người con trai thì cao ráo, nhìn đĩnh đạt lắm! Còn người con gái thì nom còn nhỏ tuổi, nhưng dễ thương xinh xắn, đặc biệt cặp mắt nó khá to!

Nghe đến đây tôi chợt giật thót mà nhớ lại hình ảnh đôi mắt nai của con bé 10a1 kia, chẳng lẽ nó đã ra tay cứu tôi sao? Đó là điều không thể, con bé ấy nhỏ con như thế thì làm sao mà đánh lại 5 thằng cơ chứ, nhưng nghĩ một hồi tôi lại nhớ đến cái bóng đen đã đứng trước mặt tôi và cái người con trai mà nhỏ Nhung đã nói, có thể đó là cùng một người và cái người đó đã cùng con bé cứu tôi khỏi tình cảnh lúc nãy. Nhưng dù sao thì đó cũng chỉ là dự đoán của tôi thôi, vẫn chưa có căn cứ xác thực nào cả mà.

Thế rồi tôi lại nằm bệch ra giường mà thở dài ngao ngán, nó khiến nhỏ Nhung tròn mắt:

– Này, làm gì mà xuống sắc ghê thế?

– Bà Nhung này, có phải bây giờ tôi vô dụng lắm không, đi đến đâu lại trở thành gánh nặng đến đó!

– Ùi, ông khéo lo, tại ông bị thương ở chân thôi, mai mốt sẽ khỏi mà!

– Nhưng cũng đã hơn một tháng rồi, tập thì có tập, nhưng vẫn chả thấy tiến triển gì?

– Thì tại ông hồi phục chậm hơn người ta tý, không sao đâu!

– Hừm, bà không cần phải an ủi tui đâu, tui bệnh như thế nào tui biết rành hơn ai hết mà!

Nhỏ không nói gì nữa, đúng hơn là nhỏ không biết nói gì nữa nên chỉ lắc đầu rồi đứng lên gom hết mớ bông băng còn dư vào bịch:

– Tui đi về phòng mình đây, ông liệu mà dưỡng thương mai còn đi học đấy!

Dù cho nhỏ Nhung có nói thế nào, dù có an ủi đến đâu thật tình là tôi vẫn chẳng thấy khá hơn được, những lời nói của tụi thằng Tiến vẫn còn vang vọng trong đầu tôi rõ mồng một rằng tôi mãi là một thằng tật nguyền, tôi mãi mãi sẽ chẳng đi lại được và sẽ chẳng có ai ưng một thằng như tôi. Tâm trí tôi lúc này giống như đang chìm sâu xuống lòng đất vậy, càng ngày càng tăm tối, càng ngày càng lạnh lẽo.

Kể từ dạo đó, tôi ít nói hẳn, ngay cả khi Lam Ngọc chủ động bắt những câu chuyện vui mà thường ngày tôi rất thích cũng không thể nào làm tôi có hứng thú được, bọn thằng Tiến vẫn kiếm cớ để đi chơi với Lam Ngọc, còn tôi thì ngày càng cách xa nàng bởi vô vàn những lí do vô hình và cái con bé 10a1 kia càng làm tình trạng trở nên tồi tệ hơn rất nhiều. Cứ mỗi lần tan học tôi lại bắt gặp đâu đó cái đôi mắt nai ấy, có lúc gần có lúc xa, nhưng rõ ràng không khi nào là tôi không thấy sự xuất hiện của nó.

Lam Ngọc và nhỏ mắt nai, tưởng chừng như không có sự liên hệ gì với nhưng nếu cả hai xảy ra trong cùng một tình huống thì sẽ như thế nào, chắc ít ai có thể tưởng tượng được, nhưng tôi thì có thể. Cũng đơn giản thôi, tôi đã trực tiếp chứng kiến cảnh đấy, và cũng là nhân vật chính trong cảnh đấy thì làm sao có thể quên được.

Sự việc xảy ra trong một buổi tan học trời khá mát mẻ, thằng Toàn vẫn cõng tôi đến bãi giữ xe như thường lệ và Lam Ngọc vẫn đi cùng với chúng tôi. Nhưng mọi người biết rồi đấy, kể từ khi bị đánh đến nay tôi rất ít khi nói trừ khi có việc cần, cho nên đi song song với nàng tôi chẳng biết nói gì chỉ lẳng lặng cúi đầu đi mà thôi, nhưng rồi đắng đo thế nào, Lam Ngọc cũng mở lời:

– Phong này, làm gì mấy ngày qua phờ phạt thế, gặp chuyện gì sao?

– Không đâu, vẫn bình thường mà!

– Sao bữa hổm, cái hôm sau trung thu ấy, Phong lại bầm tím cả người vậy?

– Chỉ bị té thôi, không sao đâu!

Thế rồi nàng ngập ngừng:

– Um… bữa đó Ngọc xin lỗi, đáng lí ra Ngọc phải chở Phong về!

– Không sao đâu, ngoài ý muốn mà!

Rồi cả hai đứa lại chìm vào khoảng lặng, không nói được thêm câu nào nữa. Lòng tôi vẫn còn ngổn ngang lắm, tuy rất muốn nói chuyện cười đùa với Lam Ngọc nhưng tình cảnh hiện giờ là không thể, khó lắm.

Bọn tôi cứ đi, cho đến cầu thang dẫn xuống tầng trệt, đang định rẽ phải đi xuống thì lại gặp một đám người đang đứng ở đấy, định đi vòng qua thì bọn tôi lại bị cản trở. Đó là một người vừa lạ lại vừa quen, con bé mắt nai.

Vốn không có cảm tính với con bé ấy nên vừa gặp bọn tôi cũng không thèm chào hỏi gì, vậy mà con bé lại tiếp tục cản trở:

– Này, anh kia! Đi đâu ấy hở?

– Đi về không thấy à?

– Sao không tự đi mà để người khác cõng thế kia?

– Đó là việc của anh, con nít đi chỗ khác chơi đi!

– Việc của anh hở, hay là tại bị tật rồi, không đi được?

– Cái…

Con bé cưới khẩy nói với giọng khinh miệt làm tôi cứng họng không nói được câu nào, ấy thế nó càng lấn tới:

– Người như anh thế này chắc là lười vận động lắm nên bây giờ mới như thế nhỉ?

– Ai nói, anh cũng có luyện tập đấy, tại nó không lành thôi!

– Đối với tôi, mọi việc chỉ phụ thuộc vào kết quả, còn những thứ ngoài lề, coi như vứt!

– Mày…

Tôi ngoạt miệng định chửi con bé một tăng nhưng Lam Ngọc đã kịp chặn miệng lại, nàng tiến đến con bé chầm chậm:

– Em học lớp 10a1 phải không, Noemi? Tên có vẻ ngoại quốc nhỉ?

– Đương nhiên, việc đấy không cần phải hỏi?

– Vậy cho chị hỏi, em có quen gì với anh Phong này không?

– Vừa quen lại vừa không, thế thôi! Mà chị là ai, bạn gái của anh này à?

– Phải thì sao, mà không phải thì sao?

– Nếu không phải thì không sao, còn nếu phải, chị sẽ gặp hậu quả khó lường đấy, tốt nhất nên tránh xa anh ta ra đi!

– Thế à, chị cứ muốn tiếp cận Phong đấy, em làm được gì nào!

– Dù gì nói chuyện với thứ như chị cũng tốn hơi lắm, chị muốn làm gì thì làm!

– Nhỏ xíu mà ăn nói…

Con bé vừa nói xong đã quay đi làm Lam Ngọc hơi cáu, nàng đưa tay toan kéo vai con bé lại nhưng một bóng đen bỗng bay vào gạt phắng tay nàng ra. Lam Ngọc tuy có giật mình lúc đầu nhưng cũng bình tĩnh vung tay tát vào mặt đối phương, cái bóng đen ấy nhanh chóng lui về, vung chân giảng khoảng cách với nàng:

– À, xin lỗi bà chị nhé, cô bé này không được tùy tiện đụng vào đâu!

– Gì chứ, con nhà gia đình danh giá sao?

Lam Ngọc cười khẩy, phủi lại quần áo cho thẳng.

– À thì cũng gần như thế đấy, nhưng tốt nhất là bà chị hãy tin lời của bọn tôi đi, sẽ tốt hơn đấy!

– Hừm…

– Thôi chào tạm biệt, hẹn gặp một ngày gần đây bà chị ngực to…

Thằng Ngọc ấy lỉnh kỉnh cùng con bé xuống cầu thang rồi mất hút, chỉ còn nghe được những tiếng cười khoái trá.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 29/10/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Về quê ngoại (Update Phần 32)
Phần 32 Thằng Heo cúi xuống tiếp tục liếm dọc khe lồn Liên, tay xoa nắn hột le, nước ra ngày càng nhiều. A... a... a... a thôi đi mà. Thằng Heo thả người trùm lên mình dì Liên, nó dùng đầu gối gạt hai chân dì dạng rộng ra và hạ phần dưới đè xuống háng dì. Cái vật mềm mềm dài thòng thõng nằm dọc khe lồn dì, đầu chúc xuống dưới. Nó chống hai tay bên người đi day dướn lên xuống để cái đó trượt đi trượt lại giữa khe lồn ướt nhoét của dì... Ôi... hhh... Cơn sướng lúc nãy con dang dở, Liên thở hắt ra, cô nhắm tịt mắt lại không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex nặng
Bí mật sau cánh cửa (Update Phần 4)
Phần 4: Đường về nhà Bruhh! Phụtttt... Xíu trở lại với vị trí làm việc. Rất đúng giờ! Gương mặt trái xoan lạnh lùng tỏ ra chút mệt mỏi. Vì lúc nãy cô chưa ăn xong được phần cơm. Cô cũng chưa được nghỉ ngơi... Thật đói... Ọt ọt! Cái bụng phản kháng liên tục! Cơn đói kéo đến, khiến Xíu dù cố gắng vẫn khó mà tập trung được! Hai miếng trứng và vài thìa cơm... thật sự không đủ! Nhưng Xíu không thể làm gì khác cả! Bởi vì những gì cô ấy vừa làm, là một trong những yêu cầu để cô ấy được giữ lại nhà máy để làm việc. Thật không may, Xíu không thể...
Phân loại: Truyện sex dài tập Lão già bẩn bựa
Khát tình
Cô không muốn tin, cô không muốn tin, cô nhìn vào điện thoại, trong thư mục ẩn đó hình rất nhìu cô gái và chồng, ôm ấp, hun nhau, rồi cả clip ghi lại cảnh làm tình của chồng cô, rất nhìu clip cô không thể xem hết, cô phát hiện ra nó được ghi trên xe chồng, quán mát xa, kể cả trong phòng làm việc của anh ta, hình như anh ta có máy quay phim đặt lén, nhìn cảnh quan hệ của chồng Nhi, Nhi không thể không rùng mình, trong phòng làm việc mà quan hệ với những người mặc đồ đi làm, không lẽ anh ta quan hệ với nhân viên, rồi trên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện mút lồn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng