Đời học sinh - Quyển 5

Phần 6

Vừa định quay qua thông bao tin mừng cho hai đứa thì đã thấy tụi nó nổi mặt gian lên:

– Chà, ngọt ghê hen? Anh anh, em em đồ các kiểu! – Toàn phởn vuốt cằm bình loạn.

– Hi, hạnh phúc ghê! – Bé Phương cũng hùa theo.

Tuy nhiên, tôi đã biết cách ứng phó liền phởn mặt:

– Hạnh phúc vậy sao hai đứa không xưng với nhau?

Chỉ bằng một câu nói, tôi đã có cú lật kèo ngoạn mục khi bé Phương thì đỏ mặt không dám nhìn lên. Còn Toàn phởn thì ú ớ chưa biết cách trả lễ lại như thế nào. Tôi biết bé Phương là một đứa khá trẻ con và ngây ngô. Những kiểu xưng hô như thế này sẽ làm cho con bé mắc cỡ và ngượng miệng. Đó là lí do vì sao thằng Toàn và bé Phương tới giờ vẫn chưa thay đổi cách xưng hô như tôi và Ngọc Lan được. (Mà nhờ câu nói này của tôi tụi nó đã dần thay đổi cách xưng hô ấy chứ, hề hề!)

Sau cuộc nói chuyện ở quán trà sữa, bọn tôi đến nhà Ngọc Lan ngay. Hôm nay cũng là một ngày nắng nóng như mọi thường. Nắng trải dài ra khắp mặt đường và biến nó thành một dãy lụa màu vàng rực làm tôi muốn lóa mắt. Nhưng như một tỉ lệ thuận, nắng càng gắt, tiếng ve kêu càng lớn như muốn át đi cái nắng mùa hạ.

Ở những nơi cây cối nhiều, chốc chốc lại có những tiếng ve ngân lên râm rang. Đó là hình ảnh của nhiều năm trước đây. Còn bây giờ, những nơi cây cối nhiều đã được thay bằng nhưng tòa nhà nhiều tầng, những trung tâm mua sắm. Mùa hè bây giờ ở Sài Gòn chỉ có nắng và gió. Không biết tiếng ve râm ran đi đâu mất tiêu!

Đúng như Ngọc Lan nói, khi chúng tôi đến nhà, mẹ của nàng đã ra mở cổng. Bây giờ có cơ hội nhìn kĩ. Ngọc Lan mang rất nhiều nét giống bà, từ mái tóc, màu mắt trước đây và tính cách vô tư lự.

Vẫn với giọng lơ lớ, bà mỉm cười:

– Mấy đứa sang chơi với Lanna phải không, con bé có nói với cô!

– Dạ, vậy tụi con vào nha cô! – Toàn phởn lễ phép đáp.

– Ừ, mấy đứa vào đi, con bé đang ở trong bếp đấy!

Chúng tôi cười chào mẹ nàng rồi kéo nhau vào trong nhà. Do mẹ nàng chỉ mở cổng phụ phía bên hông nên chỉ đủ một người vào lần lượt, thế nên vốn đằng sau Toàn phởn nãy giờ, tôi dĩ nhiên là vào cổng sau cùng.

Đợi đến lượt tôi đi qua, mẹ nàng mới mỉm cười:

– Cô biết chuyện giữa con với bé Lan rồi!

Vừa nghe, tôi liền giật mình:

– Ơ, cô?

Tuy nhiên, cô cười tươi xóa tan cảm giác lo sợ trong lòng tôi:

– Haha, dì không có cấm cản gì đâu, cả bé Lan và bé Mi đủ lớn để quyết định mọi thứ mà!

Nhớ đến chuyện của Ngọc Mi, tôi liền hỏi:

– Vậy cô ơi, có cách nào giúp Ngọc Mi không?

Cô thở dài, gương mặt trầm đi hẳn:

– Cô với bé Lan vẫn đang tìm cách con à! Thôi con cứ vào nhà chơi đi, không sao cả đâu!

Nghe cô nói vậy tôi cũng không muốn hỏi thêm đành cười chào cô rồi đi nhanh vào trong nhà để có thể gặp được người con gái tôi yêu thương.

Với tinh thần sảng khoái do mẹ của Ngọc Lan mang lại, tôi bước đi vào nhà với bộ mặt phởn thấy rõ. Cảm thấy có nguy cơ biệt danh Toàn phởn sẽ về tay tôi, nó bỉu môi nhíu mày:

– Gì đây, lượm được tiền trên đường đi à?

– Bậy, hế hế! Thôi bàn chuyện đó sau, tao vào thăm em yêu của tao đây!

– Xì xéo khỏi mắt bố mày cho không khí nó trong lành! – Toàn phởn bỉu môi xua tay.

Bỏ qua Toàn phởn ở phòng khách. Tôi ung dung đi vào căn bếp phía trong nơi Ngọc Lan và bé Phương đang chế biến món ăn ngon lành trong ấy. Mà tôi không chắc đó là món ăn nữa, giống như một món bánh ngọt hơn.

Thấy tôi bước vào, Ngọc Lan đã mỉm cười tươi tắn:

– Hì, chờ anh nãy giờ nè! Anh thử một miếng đi!

Nhìn gần hơn, tôi có thể thấy rõ, đó là một chiếc bánh flan màu vàng tươi được phủ một lớp cà phê nâu đậm ở bên trên. Dù đã chuẩn bị tinh thần rằng chiếc bánh đó sẽ rất ngon, nhưng tôi vẫn không thể không trầm trồ cái vị đắng béo của nó. Quá ư là tuyệt vời! Dường như nàng làm chiếc bánh này cho riêng một mình tôi vậy.

Tôi bật ngón tay cái lên tấm tắc:

– Quá ngon! Chưa đầy một tiếng mà em đã làm được món ngon thế này rồi!

Nàng lắc đầu cười:

– Hì, hông phải đâu! Cái này em làm từ hồi tối hôm qua còn một hũ thui! Cái em đang làm vẫn còn đang trong nồi hấp đó!

Bé Phương đang đập nhuyễn đá kế bên nhìn thấy hũ bánh flan tôi đang ăn liền phồng má:

– Ư, sao hông cho Phương ăn? Hông chịu đâu!

Ngọc Lan cười phởn hỏi tôi:

– Nè Phong! Có phải bé Phương là em kết nghĩa của anh hông?

Tôi nghệch mặt gật đầu:

– Đúng rồi!

Và nàng cười tinh nghịch quay sang xoa đầu bé Phương:

– Hì hì, vậy từ nay phải gọi Lan bằng chị hai luôn nghen!

Bị Ngọc Lan chọc, bé Phương giẫy chân đành đạch:

– Ư, hai người ăn hiếp em, hông chịu!

Và cũng như tôi, Ngọc Lan thừa biết cách dỗ dành bé Phương. Nàng lấy trong tủ lạnh ra một hũ bánh flan nữa:

– Hì hì, đùa thôi! Lan vẫn còn một hũ nữa, cho Phương nè!

Khỏi phải nói, bé Phương cười tít mắt:

– Hi hi, thương chị hai nhất!

Ngọc Lan cười tươi bẹo má con bé:

– Hì, chịu kêu chị hai rồi hen?

Bé Phương dịu giọng ôm chằm lấy Ngọc Lan. Và với chiều cao khiêm tốn của mình, con bé lọt thỏm trong lòng nàng:

– Nói thật chứ em chờ ngày này lâu lắm rồi! Cũng tại anh Phong lề mề quá!

Tôi chẹp miệng chống chế:

– Uầy, cũng phải có một quá trình chứ, đâu phải cứ muốn là được!

Bé Phương phồng má cự lại:

– Xí, chứ hông phải tại anh cứ lưỡng lự hả?

Tôi chấp tay thở dài thí đều muốn van xin con bé:

– Thôi thôi, anh lạy em luôn, chuyện qua rồi mà!

Thấy bộ dạng thất thiểu như bị ai dựt hụi của tôi, con bé cũng niệm tình:

– Ừm, cũng may là cuối cùng anh cũng quyết định được nên em bỏ qua đó!

Ngọc Lan cũng thuận theo ý bé Phương cười tươi:

– Hì hì, anh thấy rồi đó! Từ nay em có bé Phương là đồng minh rồi!

– Trời sao số tui khổ vậy nè!

Bé Phương lại một lần nữa cau mày:

– Có chị Lan rùi mà than khổ! Giờ em coi anh và chị Lan như anh chị ruột của em rùi, phải cố gắng chăm sóc cho chỉ đó!

– Ừa, anh biết rồi mà! Em yên tâm! – Tôi mìm cười bẹo má bé Phương, đồng thời cũng nhìn Ngọc Lan với ánh mắt chân thành nhất.

Câu nói đó tôi trả lời cho cả hai.

Đối với bé Phương, người thân duy nhất của em bây giờ chính là ba của con bé và Toàn phởn mặc nhiên không còn một anh chị em nào khác. Do thế, tôi và Ngọc Lan bây giờ không khác gì anh chị ruột của con bé. Chắc chắn có chuyện gì, tôi sẽ giúp đỡ con bé hết mình như khi nó giúp đỡ tôi.

Đối với Ngọc Lan, nàng bây giờ đang là bạn gái của tôi. Vì thế quan tâm, chăm sóc và thương yêu nàng là là những gì tôi phải làm để bù đắp lại những chuyện tôi đã làm nàng buồn trước đây. Và chắc chắn tôi cũng sẽ là chỗ dựa vững chắc cho nàng trong quãng thời gian sau này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 21/12/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Sóng gió cuộc đời
Phần 6 Bị khống chế hoàn toàn những phần có thể gia lực trên cơ thể. Sau một hồi giãy giụa, gắng sức thoát ra thì cái My dường như đã mệt lử. Chỉ còn cái miệng cong cớn là vẫn còn chút sức lực. My: Bỏ tao ra thằng chó... Đồ mất dậy!!! Tôi: Chửi đã chưa!!! Chửi tiếp đi!!! My: ... Mày... Hic..hic... Hức... Huhuhuuu... Tôi: Cũng biết khóc cơ à. Láo lếu thật, dám đánh chửi cả thầy của mình. Học sinh kiểu gì đây??? My: ... Huhuuu... Tôi: ... Hừ..hmm... Mệt chưa!!! Hajzzz... giờ anh cũng mỏi rồi, tay còn đau nữa. Thế này nhé, giờ để anh nói rõ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Dì út Hằng (Update Phần 9)
Phần 6: Vượt giới hạn Thấy dì co người ngồi xấu hổ. Tôi đóng khóa cửa tiến lại gần dì. “Phim hay đúng không út.” Tôi hỏi đố để đánh tâm lý dì. Dì vẫn im lặng không trả lời câu nào. Tôi thì không ngừng chăm vào những câu tế nhị. “Lúc con xem cũng mất kiểm soát như út á. Mà phim này chắc hay hơn Chuyện ngày mưa há út.” Út hổ thẹn nên cáu gắt với tôi. “Con đi ra ngoài đi.” “Cho con xem nốt phim nha.” “Con muốn làm gì làm dì ngủ đây.” Dì ngại ngùng đến nỗi hai chân run tê không đứng dậy được nên đành trùm chăn mặc tôi muốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ dì
Chị hàng xóm cực dâm (Update Phần 13)
Phần 6 Từ khi chị cho địt chính thức thì tình cảm chị em ngày càng gắn bó hơn, chị cũng hay qua nhà mình chơi với vợ chồng mình, mình thỉnh thoảng cũng qua nhà chị giúp đỡ mẹ con nhà chị những việc vặt khi cần, chủ yếu là để tranh thủ thì được chị bóp chim và nhỏe miệng cười khiêu khích và dâm đãng, mình thì cũng có thêm cơ hội để sờ bướm và bóp vú chị. Chỉ có Chim với Lồn mới làm cho người với người được gần nhau hơn, qua đó chị cũng tâm sự chuyện đời chị cho mình nhiều hơn, mình mới thấy rằng cuộc đời thật nhiều điều kỳ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Kinh nghiệm làm tình Nhân viên công sở Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Váy công sở

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng