Đời học sinh - Quyển 5

Phần 64

– Alô! Thằng Huy đó hả? Tình hình trên đó sao rồi?

– Gì… tình hình gì? Nhà mày vẫn bình thường mà!

– Mày nói cái gì vậy Huy? Tao hỏi chuyện mày với Lam Ngọc sao rồi?

– À! Chuyện đó hả? Ờ thì vẫn cũng tốt, nhỏ Ngọc chịu nói chuyện với tao nhiều hơn rồi!

– Vậy hả? Nói về chuyện gì?

– À… thì nói về chuyện luyện võ trong giờ học! Nhỏ dạy riêng cho tao đó mày, hế hế!

– À… vậy hả? Vậy là xu… à không hên rồi đấy! Cứ tiếp tục như những gì tao chỉ nha!

– Ờ, tao biết rồi! Chừng nào mày lên Sài Gòn vậy?

– Khoảng chừng một tháng nữa!

– Sao sớm vậy? Ở chơi thêm 1 – 2 tuần nữa rồi lên.

– Chơi cái đầu mày! Lúc đó nhập học đến nơi rồi, muốn tao bị trừ hạnh kiểm à?

– À, hề hề! Tao giỡn tý mà! Nói chứ nếu mày có lên Sài Gòn thì báo tao một tiếng nhé! Để tao ra đón mày!

– Đù, tự nhiên mày siêng đột xuất vậy Huy! Hơn 1 tháng qua chắc mày bị Lam Ngọc đập vào đầu nhiều lắm phải không?

– Ậy! Không có gì đâu! Thôi tao cúp máy đây, nhớ lời tao dặn nghen!

Và thế là nó cúp cái rụp luôn không để tôi kịp chào thêm lời nào nữa.

Lạ thật, trước giờ thằng Huy chưa có biểu hiện kì lạ như thế này. Có cảm giác như thằng nó đang giấu tôi một chuyện gì đó. Nhưng nghĩ mãi tôi cũng không suy ra được nó có thể giấu tôi chuyện gì.

Đột nhiên, linh tính nhắc tôi phải gọi cho ba tôi ngay. Phải đến 5 – 6 hồi chuông, ông mới nhấc máy:

– Tao nghe đây! Mày gọi lên làm gì đấy?

– À, không có gì… con gọi hỏi thăm tình hình trên đó thôi mà! Ba đang ở đâu đó?

– Tao đang ở võ đường! Ở trên đây vẫn ổn! Mày liệu mà lo nội mày ở dưới đó đi! Nội mày mà gọi lên đây mắng vốn là tao đập mày mềm xương!

Và cũng như Huy đô, ba tôi cũng cúp máy cái rụp mà không cho tôi trả lời một câu nào nữa. Nhưng lần này tôi an tâm hơn khi thấy giọng ba mình vẫn khỏe mạnh qua âm điệu quát mắng như hổ gầm của mình ngày nào.

Như mọi khi, Ngọc Lan luôn là người tinh ý, nàng nhanh chóng nhận ra nỗi lo đang hiện trên gương mặt của tôi:

– Sao vậy anh? Trên đó đang xảy ra chuyện gì hả?

Tôi lắc đầu trấn an nàng như đang tự trấn an mình:

– Không có gì đâu em! Chắc thằng Huy nó bị Lam Ngọc hành quá nên điên điên dại dại đó thôi!

– Hì hì, chắc vậy rồi!

Nhắc đến chuyện của thằng Huy, tôi kéo Ngọc Lan lại hỏi nhỏ:

– Mà nè! Em thấy thằng Huy có một chút cơ hội nào không?

Nàng xoa cằm một lúc nhưng cũng đáp cầm chừng:

– Theo như tính cách của Lam Ngọc thì sẽ là một thử thách thực sự đối với Huy đó! Theo như em biết trước đây thì Ngọc không phải là một người dễ làm quen với người lạ đâu!

– Ừm, cũng phải! Hơn một tháng rồi mà mọi chuyện chỉ dừng lại ở việc dạy võ riêng thì có hơi bi quan cho thằng Huy đó!

Tuy nhiên, nàng cũng để lại một chút ít hy vọng:

– Hì! Cũng hên xui mà anh! Con gái luôn sống thiên về cảm xúc là nhiều! Huy cũng có cơ hội nếu chịu khó dùng cách mưa dầm thấm lâu đó!

– Ừ, hề hề! Để coi thằng này có làm nên chuyện không!

– Ê, tụi bây còn không đi thay đồ đi, còn ngồi đó!

Giọng thằng Toàn cất lên từ bên trong nhà nội tôi. Nó đang cùng bé Phương đi ra với những bộ trang phục có phần thời trang, lung linh một tí so với thường ngày.

Số là hôm nay đám cưới của chị thằng Mậu, bọn tôi nằm trong số những người được mời nên việc ăn mặc đẹp hơn thường ngày là một điều tất yếu. Và trong lúc chờ thằng Toàn với bé Phương thay đồ thì tôi đã cùng Ngọc Lan ra đây gọi cho thằng Huy hỏi thăm tình hình.

Giờ thì tụi nó đã thay đồ xong, đến lượt tôi và Ngọc Lan. Nghe qua thì giống như tôi và nàng sẽ thay đồ chung phòng vậy. Tất nhiên là không phải như thế. Nhà nội tôi trừ phòng của nội và phòng của cậu mợ ra thì chỉ có phòng tôi và nhà tắm ở phía sau hè là chỗ thay đồ tốt nhất. Thế nên mỗi lần đi theo cặp là một điều dễ hiểu.

Đi được một đoạn đến trước cửa phòng nội, Ngọc Lan đột nhiên khựng lại tựa lưng vào tường:

– Nè chéri! Em chưa đi đám cưới ở miền quê lần nào nên mặc thế nào là hợp hở anh?

Tôi suy nghĩ một lúc. Nhìn bé Phương lúc này đang mặc một bộ váy ôm ngắn ngang đùi, tôi gật gù:

– Không cần quá trang trọng như em đi dạ tiệc đâu. Chỉ cần mặc váy là ok rồi!

Vừa nghe, Ngọc Lan đã lườm tôi cháy mắt:

– Thích ngắm váy à? Nhìn mặt gian quá!

– À không! Thì đi ăn đám cưới mặc váy là hợp rồi, ực…

– Được rồi! Em vào phòng nội lấy đồ, anh cũng đi thay đồ đi!

– Hề hề, tuân lệnh!

Tôi thở phào vì qua được đôi mắt xanh biếc sắc xảo của Ngọc Lan.

Thú thật thì tôi rất con gái mặc váy, từ váy ngắn, váy dài, váy đồng phục cho đến váy búp bê như kiểu của Hoàng Mai. Ở họ toát ra một vẻ gì đó vừa nữ tính, vừa gợi cảm khiến cho tôi lúc nào cũng không rời mắt được.

Ngọc Lan cũng thế, nàng chuyên trị những bộ váy voan liền nhìn thật sang trọng và tinh tế. Cũng có khi nàng mặc nhưng bộ váy nhìn giản đơn hơn chẳng hạn như những bộ váy mùa hè nàng mặc khi đi dạo với tôi lúc còn ở Sài Gòn. Từ đó tôi nghiệm ra được một điều rằng, phàm là người đẹp thì… mặc gì cũng đẹp cả!

Ngọc Lan chứng minh những điều tôi nghĩ là đúng khi đi ra khỏi chỗ thay đồ với một bộ váy cổ yếm màu trắng và tất nhiên, nó được làm từ vải voan. Đôi vai nhỏ nhắn vốn đã quá xinh đẹp với những bộ quần áo thường nay lại được tôn lên nét trắng hồng nhìn vừa quyến rũ lại thật dễ thương.

Thấy tôi cứ đứng há hốc, nàng che miệng cười:

– Sao vậy? Thấy lạ hả?

Tôi đánh ực:

– Không phải, xinh quá! Em mặc bộ nào cũng đẹp!

Nàng cười tươi, hây hây đôi má hồng ửng:

– Hì, chỉ giỏi nịnh! Em còn định trang điểm thêm nữa đó!

Tôi vội ngăn ngay:

– Ấy! Em mà trang điểm vào khéo nổi bật hơn cả cô dâu mất!

Nàng chu mỏ đấm nhẹ vào ngực tôi:

– Thôi đừng có nịnh em nữa! Đi dự tiệc mà không trang điểm người ta cười cho!

– Hề hề, vậy trang điểm nhẹ thôi là được rồi!

– Hì, thôi anh ra nói chuyện với Toàn đi! Nhớ kêu bé Phương vào phòng trang điểm với em nha!

– À rồi rồi, thưa tiểu thư!

Tất nhiên thì với bộ trang phục quần tây áo sơ mi huyền thoại của mình thì tôi chả mất chút xíu thời gian để chuẩn bị. Còn các nường thì hơi lâu một chút, điều đó là lẽ dĩ nhiên thôi, con gái mà.

Do vậy, tôi lại có thời gian ngồi trò chuyện với Khanh khờ và Toàn phởn. Nhưng chủ yếu là Toàn phởn thôi, vì chỉ có nó mới đủ kiến thức uyên thâm để giải đáp nhưng gì tôi định nói với nó. Đó chính là về chuyện của thằng Huy.

Khỏi phải nói, vừa nghe qua nó đã sởn da gà:

– Trời… thằng Huy hết người thích rồi à lại đi thích con nhỏ Ngọc?

Tôi nhún vai đáp gỏn lọn:

– Ai biết! Tình yêu nó thế mà!

Toàn phởn vừa nói vừa suýt xoa hai bắp tay:

– Nghĩ đến cảnh nhỏ Ngọc mà nói mấy câu ngọt ngọt hoặc làm mấy động tác kiểu con gái chắc tao nổi da gà quá!

Thật sự, thì thằng Toàn tưởng tượng sai bét. Lam Ngọc chẳng những không làm tôi nổi da gà mà ngược lại, nàng có đôi lúc còn làm trái tim tôi thấy rung động. Đó là những lúc phần nữ tính trong nàng trổi dậy với nhưng cứ chỉ, ánh mà mà có lẽ tôi không bao giờ quên được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 21/12/2018 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bước chân lên phố lớn (Update Phần 5) - Tác giả Doanchibinh69
Phần 5 Tròn 2 tháng tôi lên thành phố, hôm nay tôi đón mẹ tôi ghé chơi, tôi đưa bà đi mua sắm ít đồ gia dụng rồi tiện mua ít quà gửi về nhà, trưa tôi dẫn mẹ đi ăn lẩu ở siêu thị K. Mẹ: “Dạo này ốm đi nhiều, học hành sao rồi... ráng học đừng đi làm suốt rồi lơ là việc học” Tôi “Dạ con biết rồi, con vẫn chăm chỉ mà” Chiều tôi chở mẹ ra bến xe để bà kịp giờ về quê, nhìn theo chiếc xe khách mà lòng buồn miên man, tôi vẫn miệt mài ở trên thành phố này, có đôi lúc tôi nhớ quê, nhớ gia đình, muốn buông...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện liếm lồn
Quả chanh ngọt của tôi (Update Phần 4) - Tác giả Salucci Morphin
Phần 4: Băn khoăn và suy nghĩ, nhưng như thế vẫn chưa đủ! “Mẹ đâu có ở với em được hoài, em biết chứ?” Những gì tôi nghe thấy được là “Mẹ không phải là của mày, không còn là của mày, không là gì của mày nữa rồi.” “Chị Thanh là mẹ của em! Mẹ là của em.” Tôi như một con rồng đang phừng phừng phun lửa, cố gắng bảo vệ lãnh địa của mình. Bạn trai lúc bấy giờ của mẹ xem đây là một phản ứng thú vị từ một đứa trẻ bị trêu chọc. Anh ta cũng không khác trẻ con mấy, khi tìm cách chọc tức một đứa trẻ 10 tuổi. Từ nhỏ, tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ ruột Truyện 18+
Mẹ kế tuổi đôi mươi (Full)
Trong căn phòng ngủ ấy... Từng âm thanh xác thịt nối tiếp cứ vang vọng... Dâm dục làm sao... Tiếng nữ cất lên... “Hiền ơi... con... con... Hức... hức... Con ra mấy lần rồi?” “Sao cái của con vẫn còn chưa xuống...” Pha lẫn giọng trẻ con... “Mẹ ơi... con ra đây... Con ra... lần thứ năm đây... Mẹ ơi... Lồn mẹ dính đầy tinh rồi này... nhớp nháp quá...” “Hiền... con đừng nói bậy bạ...” “A... con xin lỗi...” Lại giọng nữ... “A... cặc con xìu rồi này...” “Mẹ ơi... con hết ra được rồi...” “Chờ mẹ chút... mẹ ra rồi... ưm... a... a... a...” “Nhiều quá...” “Con mệt rồi...” “Ngủ đi con...” Hiền nhanh chóng chìm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện người lớn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng