Đời học sinh - Quyển 1

Phần 112

Cứ tưởng như thế là đã quá sức chịu đừng rồi nhưng còn chưa hết, gió đêm bắt đầu thổi mạnh hơn kéo theo những hạt sương lạnh buốt thấm vào người chúng tôi nghe sởn cả da gà, tôi biết giờ này bé Phương đang lạnh lắm, tựa vào người tôi mà nhỏ vẫn còn run bần bật kia mà. Cũng phải thôi, từ lúc nhỏ ngồi sít vào tôi đến giờ thì chỉ có nhỏ tựa vào tôi chứ tôi chưa hề đụng vào nhỏ một lần nào cả, chẳng qua là vì chưa chủ động ôm con gái bao giờ với lại tay của tôi đang rung lẩy bẩy lên đây này ôm kiểu gì được.

Nhưng mà trước thời tiết ngày một lạnh thế này mà nhỏ Phương vẫn chưa chịu về nhà thì thôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc sử dụng cách nãy giờ mình chưa dùng thôi.

“Nam mô, cái này là để giúp người ta khỏi lạnh thôi chứ không có lỗi gì với Hoàng Mai hết, thiện tai thiện tai! ”

Cầu khấn xong, tôi rụt rè choàng tay kéo bé Phương sát vào người mình, lúc đầu khi thấy tôi làm thế nhỏ cũng ngạc nhiên lắm, cứ lắm la lắm lét nhìn tôi nhưng khi được giải thích thì nhỏ chẳng phản ứng gì nữa, mặc nhiên rụt đầu vào lòng tôi hệt như cái lúc bị mắc mưa trên sân thượng 4 tháng trước đây vậy.

Lúc đó, cũng như bây giờ, trong lòng tôi chỉ có một ý nghĩ duy nhất rằng phải bảo vệ người con gái trước mặt mình cho bằng được, quyết không được để người đó bị tổn thương một chút nào cả, không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ đó nhưng nếu bỏ mặc họ nhưng thế tôi cảm thấy rây rức lắm. Tôi đã từng nghe Hoàng mai nói rằng đó là một cái nghiệt mà tôi mắc phải, nếu muốn thoát khỏi thì tôi phải dứt khoát hơn nữa, nhưng xem ra tôi chẳng thế nào thoát được rồi.

Độ chừng 15 – 20 phút sau, trời cũng ngưng gió hẳn, cái lạnh vì thế cũng không còn cắt da cắt thịt như trước nữa, nhìn xung quanh thì đã thấy các cặp tình nhân đã về từ lúc nào rồi, chẳng còn một ai. Đáng lí ra thì tôi có thể thấy họ về đấy, nhưng lúc nãy cảm thấy mệt nên tôi chợp mắt một tí đến bây giờ thì họ mất tăm luôn.

Nhìn đồng hồ thì cũng đã 9h50 rồi, trời cũng đã về khuya, tối mịt chỉ còn một vài ánh đèn le lói đủ để soi sáng đường đi mà thôi, vừa định vươn vai ngáp dài thì tôi bắt gặp một trở ngại vô cùng lớn, bé Phương giờ này đã ngủ khò trong lòng tôi tự lúc nào rồi, ngủ say mê luôn chỉ thì điều chưa có mút ngón tay như em bé mà thôi.

Nhưng mà đến khi đánh thức nhỏ thì tôi lại đổi ý, hiếm khi được thấy nhỏ ngủ mê như thế mà, phải kiếm cách gì đó chọc nhỏ trả thù hôm bữa mới được, mà nhìn quanh thì chẳng có thứ gì để quậy phá được cả, viết thì ở trong cặp rồi, mà cái cặp lại gửi ở ngoài chỗ giữ xe, cũng như không.

Bí cách tôi đành vừa nhìn nhỏ vừa suy nghĩ, nhưng càng nhìn tôi lại càng rối, bởi lẽ khi ngủ nhỏ quá ư dễ thương, hai má do được sưởi ấm nên cứ hồng ửng cả lên làm tim tôi cứ đập thình thịch từng cơn như bị nhồi máu cơ tim vậy. Bất giác, tôi đưa tay lên định véo má nhỏ một cái nhưng may là kịp kềm nèn lại được.

Véo má nhỏ lúc này chẳng khác nào tên sở khanh, lợi dụng con gái mà làm chuyện đồi bại, vậy nên ngoài ngồi yên ra tôi quyết không làm gì nhỏ cả, đây chính là lúc luyện thần kinh thép đấy, qua được vòng này tôi sẽ lên thần luôn, tu thành đắc đạo.

Bỗng nhiên từ phía sau tôi có một tia đèn chiếu thẳng tấp, đó có vẻ như là ánh đèn pin nhưng ánh đèn pin của ai mới được, ai mà giờ này cầm đèn pin đi rọi lung tung trong công viên chứ.

Chợt tôi giật mình: “Chết cha, ông bảo vệ công viên”

Thường thì khi công viên sắp đóng cửa, sẽ có một toán bảo vê đi lùng sục xem còn người nào” tá túc” trong công viên không để mà đuổi thẳng cẳng ra ngoài, thảo nào mấy cặp kia ra về hết rồi, chỉ còn một mình chúng tôi đơn độc trong công viên mà thôi, bây giờ mà bị mấy ông bảo vệ bắt được thì thế nào cũng bị hỏi tên rồi giao cho trường xử lí thôi, đến nước đó thì tiêu, nổi tiếng luôn ấy chứ, vậy nên chẳng còn cách nào khác, tôi liền bế bé Phương lên trốn khỏi sự truy lùng của mấy ông bảo về rồi tìm cách thoát ra ngoài.

Nhưng do trời tối cộng với quá gấp rút nên tôi sơ ý vấp phải thành chắn của bồn hoa mà ngã nhào luôn vào đó.

– Hơ, ức… – Bé Phương giật mình tỉnh giấc.

– Suỵt, nhỏ tiếng thôi! Mấy ông bảo vệ đang tìm chúng mình đó, để bị bắt là nổi tiếng khắp trường luôn đấy!

– Vậy giờ phải làm sao?

– Nằm trong này chờ cho mấy ổng đi qua rồi chuồn lẹ!

– Ùm… Nhỏ khẽ gật.

Thế nhưng mấy ông bảo vệ đó dường như nghe được tiếng động lạ lúc nãy do tôi vấp té nên cứ quanh quẫn ở chỗ này mà chưa chịu đi, thậm chí còn tiến gần hơn đến chỗ chúng tôi ẩn nấp nữa chứ:

– Phong ơi, cúi thấp xuống đi, kẻo bị thấy đấy!

– Kh… không tiện đâu!

– Không sao cả mà, bị thấy còn phiền hơn!

Chả là bây giờ tôi và Ngọc Phương đang kẹt vào một tình thế rất nhạy cảm, nam trên nữ dưới, bây giờ có muốn thay dịch khỏi chỗ cũng không được nữa rồi, mấy ông bảo vệ đang ở gần quá, thế nào cũng sẽ bị phát hiện thôi, nhưng nếu còn giữ nguyên tư thế thì sớm hay muộn cũng sẽ lòi ra vì giờ này tôi đang chồm người khá cao để tránh đụng chạm với Ngọc Phương đang ở bên dưới, nhưng yêu cầu đặt ra là phải cúi thấp người xuống để khỏi bị thấy mà việc này thì bất khả thi:

– Thấy kì kì quá! – Tôi ngượng ngùng.

– Giờ này còn kì kì gì nữa, bị phát hiện là chết đó, cúi xuống đi!

– Thiệt là Phương không để tâm chứ! – Tôi dè chừng.

– Không có gì đâu mà!

– Vậy phong cúi xuống đấy nha!

– Ừa, nhanh đi!

Chẳng còn cách nào khác, tôi đành hạ người xuống thấp mà mặt kề mặt với nhỏ, đây là lần đầu tiên tôi đối diện gần với nhỏ như thế, cảm giác không thể nào diễn tả thành lời được, nó chộn rộn, bối rối lắm, nói chung là tôi không thể nào nhìn thẳng mặt của nhỏ một cách bình thường như mọi khi. Nhưng quay sang hai bên thì lại bắt gặp cái cổ trắng ngần của nhỏ, thứ này còn nguy hiểm gấp nhiều lần khuôn mặt nữa ấy chứ.

“Không được nhìn, tuyệt đối không được nhìn, nhìn là mù mắt, nhìn là mắt nổi mụt lẹo, nhìn là bị trời đánh” – Tôi nhập tâm nhắm mắt mà tự kỉ ám thị.

– Nè Phong! – Tiếng nhỏ Phương gọi be bé.

– Gì vậy?

– Ông bảo về đi rồi, mau ngồi dậy chạy đi, bộ muốn thế này tới sáng sao?

– Ớ à, đâu có! Đi thôi! – Tôi ngồi phắt dậy dòm ngó tình hình xung quanh rồi kéo nhỏ ngồi dậy theo.

Sau khi chạy bán sống bán chết khỏi cái góc khuất đó thì tôi với Ngọc Phương mới có thể thở phào nhẹ nhõm, à không, thở hộc hộc như trâu điên mới đúng à mà cũng không phải, nhỏ đâu có thở đâu, chỉ có mình tôi thở thôi, nhỏ là chuyên gia chạy 100m mà, lúc nãy còn chạy vụt lên bỏ lại tôi một đoạn làm tôi hú vía mà chạy vắt giò lên cổ theo luôn ấy chứ.

Vậy mà sau bao nhiều đó chuyện thì nhỏ vẫn nhìn tôi mà cười hì tỏ vẻ khoái chí lắm:

– Cười gì, bộ vui lắm hở… hộc…

– Hi, từ đó đến giờ mới có bữa đi chơi vui như ngày hôm nay đó!

– Sặc, vậy mà vui! Ấm đầu hả?

– Có muốn tàn phế chân không?

– Ẹc, không không! Vui mà hề hề!

– Phong cũng cảm thấy vui hả, hi!

– Vậy về được chưa cô nương trễ rồi đó!

– Còn một chuyện nữa Phong à… – Nhỏ đột nhiên ghì tay tôi lại.

– Sao, có chuyện gì…

– Phong đừng quay mặt lại! Cứ nhìn về phía trước đi!

– Rồi, nhìn thì nhìn! Còn gì nữa không… ơ…

Vừa dứt lời thì nhỏ đã vòng tay nhẹ nhàng ôm tôi thật nồng thắm. Tôi thì chằng hiểu việc gì nên cứ ú ớ trong họng chẳng nói được lời nào ngoài đứng chết trân vì quá đỗi kinh ngạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 31/08/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bà ngoại dâm đãng của tôi
Phần 2: Em là con đĩ của anh Hoàng ơi cháu về rồi à Bà gọi... Vâng cháu về rồi à thuốc của bà đây này Tôi trả lời... Nói rồi tôi cầm thuốc xuống cho bà thực chất tôi đổi hết đống này thành thuốc kích dục liều trung bình. Bà cảm ơn cháu ăn cơm một mình nhé, bà ăn rồi. Tôi ngồi ăn cơm còn bà uống thuốc xong thì ngồi xem tin tức, thực chất tôi đang đợi tác dụng của thuốc. Một lúc sau ăn cơm xong tôi đứng trước mặt bà nói: Cháu ăn xong rồi... Vậy à để bà ra dọn khuôn mặt bà lúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ bà Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện loạn luân
Lão Thọt (Full) - Tác giả nguoikechuyendoi
Phần 7 Một tuần sau! Đứng ngập ngừng trước cửa căn chòi nhỏ nằm ở mép chợ mất một lúc, Lan Anh mới đủ can đảm bước thẻ thọt vào trong. Dù đã chuẩn bị từ trước, thế như khi gặp lão thọt, nàng vẫn ngập ngừng không thốt được thành lời. Cô giáo kiếm lão có việc gì không? Thấy nàng cứ đứng đó, lão thọt lên tiếng trước... Cô ngồi đỡ trên giường nha. Vừa nói, lão quơ đại cái áo vắt trên thanh giường phủi phủi tấm dạt giường Ngại quá, nhà lão có mình, nên hổng có bàn có ghế gì hết. Dạ không sao đâu. Lan Anh, à... em, à... tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex Full
Hạnh và bố chồng
Phần 3 Sáng hôm sau ông Kiên dậy rất sớm chạy ngay ra thị xã nói là thị xã nhưng nhà ông chỉ cách thị xã khoảng chừng 5 cây số. Ông tìm đến ông bạn người tàu ngày xưa từng chữa hiếm muộn cho vợ ông. Sau một hồi gặp gỡ ông vào đề và đề nghị với ông bạn người tàu của mình hốt cho ông 2 thang thuốc một thân thuốc tăng cường sinh lực cho ông còn lại 1 than có tác dụng kích thích ham muốn của phụ nữ 1 loại thuốc kích dục gia truyền từ phương đông của ông bạn người tàu của ông. Đem 2 than thuốc về lòng ông như mở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng