Đời học sinh - Quyển 1

Phần 116

Thông thường cứ vào chiều chủ nhật hàng tuần thì tôi sẽ đi đá banh với tụi thằng Huy cho giản gân giản cốt sau một tuần học mệt nhọc, nhiều khi cũng có rũ thêm thằng Toàn và Khanh nếu tụi nó rảnh, mà chúng tôi mới học tới lớp 10 à, ngoài học ra còn đi đâu nữa đâu nên cứ mỗi lần rũ là tụi nó đi ngay không cần suy nghĩ.

Và tuần này cũng thế, hôm nay được cái là có Hoàng Mai đi theo chung nữa, cảm giác như bữa nay tôi và Hoàng Mai không thể tách rời ra được vậy, đi đâu cũng có nhau hết nhìn rất ư là tình tứ, trong cứ như là vợ chồng son vậy.

Tạm gát qua chuyện ấy một tí đã, bởi vì giờ đây hai tụi tôi hết sức là ngạc nhiên khi thấy có mấy chiếc xe đạp lạ đậu trước sân nhà nó, có vẻ như nó đang tiếp khách thì phải, mà cũng không đúng, khách ai lại đi xe đạp, vậy chắc có thể là bạn cũ của nó cũng không chừng.

Đột nhiên tôi chợt thấy một chiếc xe đạp điện rất quen cũng đậu trong sân nhà nó, chiếc xe đạp này, từ kiểu dáng, cho đến màu sắc đều rất giống với chiếc xe đạp mà tôi đã từng thấy trước đây. Phải rồi, không sai vào đâu được, đó chính là chiếc đạp điện màu xám bạc của Lan, còn chiếc đạp điện kế bên thì nhìn rất giống chiếc của Lam Ngọc đang chạy, chẳng lẽ hai cô đó đang ở trong nhà thằng Toàn hay sao?

– Ơ Toàn ới! – Tôi đánh bạo cất tiếng gọi.

– Ai đấy! – Tiếng nó vọng ra từ trong nhà.

– Tao Phong nè, ra mở cửa tao vào nào!

– Ố, đợi tý!

Một lúc sau nó cũng đi dép lẹp xẹp từ trong nhà ra ngoài mở cổng cho chúng tôi. Hôm nay nhìn nó ăn mặc lịch sự gớm, quần tây áo sơ mi làm như đi xin việc làm ấy. Thấy vậy tôi tò mò hòi:

– Hôm nay nhà mày có khách hả?

– Ờ, nhỏ Ngọc với Lanna qua nhà tao bàn chuyện tý!

– Thế tụi tao tới có bất tiện gì không?

– Làm gì có, buổi họp chỉ còn thiếu hai tụi bây thôi đó!

– Gì nghe hình sự thế mày! – Tôi dè chừng.

– Cứ vào đi thì biết, có ăn thịt tụi bây đâu mà lo! – Nó đẩy chúng tôi vào trong rồi đóng cổng lại.

Lăm le bước vào trong nhà của thằng Toàn thì đã thấy nhỏ Ngọc và cả Lanna đang ngồi uống nướ cở đó, trông bộ dạng có vẻ căng thẳng lắm, nhất là Lam Ngọc khi thấy tôi bước vào thì cứ như đang gặp kẻ thù vậy, mặt mày cứ sừng sộ cả lên làm tôi nhất thời hú vía mà chững bước, đến khi Hoàng Mai lây vai, tôi mới hoàn hồn mà ngồi xuống ghế.

– Được rồi, nhóm mình cũng đã đầy đủ nên tôi đề nghị là bắt đầu đến thăm bệnh Ngọc Phương đi!

– Sặc, thăm bệnh hả? – Tôi sững sốt.

Gì thế mày, có thăm bệnh không cũng giãy đành đạch lên nữa!

– Nhưng…

– Xin lỗi, mình và Phong không thể đi thăm bệnh Ngọc Phương được! – Hoàng Mai lên tiếng đỡ hộ.

– Lí do gì mà không đi thăm, tất cả là lỗi của Phong, người nên đi thăm nhất cũng chính là cậu ta! – Lam Ngọc quả quyết.

– Phong không có lỗi gì trong này cả, bạn biết gì mà nói!

– Sao lại không? Lanna, nói cho bọn họ nghe đi!

– À, mình nghĩ hai bạn nên bàn tính lại vụ này đi! Ngọc Phương đã kể cho mình nghe hết rồi – Lan nhẹ nhàng nói khéo.

– Mình không cần biết các bạn đã biết sự thật đến đâu nhưng Phong trong vụ này hoàn toàn không có lỗi gì hết, tất cả chỉ do sự ngây ngô của Ngọc Phương thôi!

– Hoàng Mai, những lời như vậy mà bạn còn nói được sao, đừng có bênh vực Phong quá đáng! – Lam Ngọc điên tiết.

– Mình không có bênh vực gì cả, đó là sự thật! Nếu đổi ngược lại bạn trai của hai người lâm vào tình cảnh như thế thì sẽ giải quyết thế nào đây? Trách rằng “sao anh không đồng ý à? ”

– Hoàng Mai này, bạn đừng có nói ngang như thế, sự việc dù đúng dù sai thì Phong cũng là người trong cuộc, dù bạn có là ai đi chẳng nữa cũng không được quyền xen vào một khi Phong chưa cho phép, đúng chứ! – Lan vẫn bình thản phân bua.

– Thế em có quyền xen vào không Phong? – Hoàng Mai lườm tôi khó chịu.

– Phong này, đàn ông con trai phải có chủ kiến riêng của mình, không phải lúc nào cũng núp sau bóng con gái đâu… – Lam Ngọc xuất ngôn lạnh lùng.

– Hê, có chuyện gì đã xảy ra với bé Phương thế! – Toàn phởn ngây ngô.

– Không biết đừng xía vào! – Cả đám hét lớn vào nó làm nó ngồi xếp re ngay tức khắc.

– Thế nào Phong, em có quyền không? – Hoàng Mai vẫn hỏi dồn.

– Ơ, anh…

– Bạn là mẹ của Phong à Hoàng Mai, sao lúc nào cũng bắt cậu ấy phải nghe lời của bạn thế!

– Lam Ngọc, đừng có ỷ mình là lớp trưởng rồi muốn nói sao thì nói nhé! Như thế là lạm dụng chức quyền đấy! – Mai phản pháo.

– Nực cười chưa, việc này có liên quan gì đến lạm dụng chức quyền nhỉ! Tôi chỉ muốn Phong đến thăm bệnh Ngọc Phương thôi.

– Muốn thăm bệnh hay không là tùy thuộc vào chúng tôi, nếu chúng tôi không muốn thì không ai bắt ép được, hiểu rõ chưa!

– Bạn là Phong à Hoàng Mai, sao bạn có thể tự quyết định dùm Phong được? Đùa chắc!

– Mình không đùa, nhưng…

– Tất cả im hết điiiiiiiiiiiiiiiii… – Tôi bực dọc quát lớn.

Căn phòng bỗng trở nên im phăng phắt, mọi tiếng cãi cọ, xỉa xói giờ không còn nữa mà thay vào đó là một sự im lặng đến rợn người. Hít một hơi thật sâu, tôi mới trầm giọng nói rõ:

– Phải, đây là lỗi của tôi, là trách nhiệm của tôi phải gánh lấy! Cảm ơn em đã nói hộ cho anh Hoàng Mai, nhưng từ đầu anh đã nói là sẽ chịu trách nhiệm mọi việc do mình gây ra, vì thế em không phải tốn công nói hộ cho anh đâu, anh sẽ hổ thẹn rất nhiều nêu em vẫn làm như thế nữa – Rồi tôi nhìn sang Lam Ngọc – Tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn về việc này, bà không cần nói nữa, tôi tự biết mình sẽ làm gì.

– Thế thì đi qua nhà Ngọc Phương đi! – Nhỏ vẫn lạnh lùng.

– Không, không ai được phép qua nhà Ngọc Phương hết!

– Tại sao thế Phong? – Hoàng Mai nói khẽ.

– Tôi sẽ qua nhà Ngọc Phương một mình!

– Sao, ông tính qua nhà Ngọc Phương một mình à?

– Phải, việc do tôi gây ra tôi sẽ tự giải quyết!

– Có khí khái đấy, nói thì phải làm nhé! – Nhỏ nhếch môi.

– Nhưng Phong…

– Anh đã quyết rồi Mai à, không cần dong dài nữa đâu! Bây giờ mọi người về hết đi, còn em hãy ở lại đây chờ anh về được chứ? – Tôi nhìn em nghiêm nghị.

– Nhưng…

– Mai à…

– Ùm, thôi được rồi, cứ làm theo ý anh đi, miễn là đừng có quá lố đấy!

– Vậy mọi người về nhà nghỉ ngơi đi, mọi việc cứ để tôi giải quyết, khi nào có tin tôi sẽ báo!

– Nếu Phong đã nói thế thì bọn mình về đây, không làm phiền bạn nữa! – Lan lúi húi mặc áo khoác vào chuẩn bị ra về.

– Thôi được rồi, bọn này về, liệu hồn mà giải quyết khôn khéo vào! – Lam Ngọc quay đi không quên dọa tôi lần cuối.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 31/08/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Truyện sex nhà cô giáo Nga (Update Phần 90)
Phần 90 Hôn nhẹ lên bầu vú đánh thức Hồng rồi Dũng nói khẽ: Dậy tắm rồi đi dạy nào em, khéo muộn mất bây giờ. Đã sáng rồi à? Sáng rồi đó. Dậy đi nào. Hồng uể oải vươn vai rồi ngồi dậy. Hai cái bầu vú nảy tưng từng khiến cho Dũng thích thú. Chàng bò lại gần đỡ nó mà bóp nhẹ nhẹ. Nhìn cái mặt là biết vẫn thèm thuồng lắm? Đấy cho đấy bú đi Hồng mỉm cười hất hàm lên nói... Thèm thì thèm nhưng thôi, bú rồi lại hứng lên rồi đè ra làm thì muộn giờ mất chết. Hồng nghe thế liền cười rồi vào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Làm tình tay ba Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex cô giáo Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Vườn hồng (Full) - Tác giả Sài Lang
Phần 20: Ngày buồn, tháng nhớ, năm thương Tiếng súng nã rầm rầm giữa chốn rừng thiên nước độc, vậy là người của Đạt đã đến cứu trợ giữa lúc tàn cuộc dâm dục. Nhân sự hai phe bắt đầu lao vào nhau rồi giáp lá cà như trong phim hành động, âm thanh mã tấu va đập vào nhau leng keng, tiếng đạn vi vu lướt trong gió, những con người xấu số lần lượt ngã xuống và bỏ mạng, cảnh tượng đâm chém bắn lộn đẫm máu không khác gì các cuộc chiến tranh chống ngoại xâm của những thập niên bốn mươi, sáu mươi của năm một ngàn tám trăm hồi đó. Những tên cầm đầu nhóm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện loạn luân Truyện sex Full
Cơn mưa Sài Gòn
Phần 41 Tờ mờ sương khói, đâu ai biết trước chuyện mai sau. Khi yêu, người ta luôn thả hồn vào nó chứ mấy ai lại dự định chặt chẽ chuyện sẽ xảy ra. Chính sự ngây ngô trong tình cảm đã bẻ gãy con đường mơ mộng của hai đứa. Tôi lại ngồi suy ngẫm đủ thứ trên đời. Giá như tôi đừng ba hoa với Tầm về mấy cái tư tưởng đồi trụy. Giá như những lần bắt gặp mấy mảnh ghép lố lăng ở phòng trọ tôi của Tầm không xảy đến. Giá như tôi không để Nhiên ảnh hưởng đến sự hời hợt trong suy nghĩ mê mụi. Giá như tôi yêu em nhiều hơn, chứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng