Đời học sinh - Quyển 1

Phần 122

Chẳng hiểu sao khi vừa dứt xong câu đó thì Hoàng Mai đột nhiên khựng lại, chẳng nói được câu nào nữa, đôi mắt của em bắt đầu đỏ ké lên những mạch máu, từng dòng nước mắt bắt đầu tuông ra từ trong khóe mi, chảy dài xuống khuôn mặt thon mịn của em giờ đây đang đỏ ửng lên vì cái nắng nóng nực ban trưa.

– Anh vừa bảo em không hiểu anh ư?

– Đúng em không hiểu anh tí nào cả.

– Phong, anh nghe cho kĩ đây! Những lúc anh vui, anh thành công ai đã chia sẽ cùng anh?

– Ơ…

– Còn những lúc anh buồn, anh thất bại anh đã đến bên an ủi, sớt chia nỗi buồn cùng anh?

– Anh…

– Đến khi anh ngã bệnh ai đã thức đêm chăm sóc cho anh?

– Thì…

– Không trả lời được chứ gì? Thật ra ai mới là người không hiểu đối phương đây, là anh hay là em?

– Vẫn là em… – Tôi chẳng còn cách nào khác ngoài nhắm mắt cãi cùng giữ thể diện.

– Phong, anh cứng đầu đến như thế sao? Em chịu thua rồi đấy!

– Em đi đâu thế? – Tôi ngạc nhiên.

– Nếu bây giờ anh chấp nhận lại đây, nắm lấy tay em thì em sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra cả! – Em một tay chìa ra, một tay lau đi hàng nước mắt đang chảy dài.

Tôi lúc đó phân vân lắm, nhưng nghĩ đến danh dự con một thằng con trai đang bị tổn thương thì làm sao có thể chấp nhận được lời đề nghị đó chứ, thế nên trong cơn tức giận tột cùng, tôi đã có một hành động được coi là sai lầm nhất trong cuộc đời mình:

– Không…

– Anh… sao…

– Em đi đi…

– Hức, Phong… anh nhẫn tâm… đến thế sao?

– Anh không sai, anh hoàn toàn không sai!

– Đồ cứng đầu, em sẽ không bao giờ gặp mặt anh nữa, anh đi chết đi! – Em giận dỗi chạy đi.

Tôi vẫn nhìn em, theo dõi từng bước chạy nặng trĩu của em cho đến khi hình bóng đó khuất khỏi tầm mắt tôi qua dãy lớp trắng bệch. Phải chăng tôi đã sai, phải chẳng tôi đã quá cứng đầu, nhưng quả thật danh dự của tôi đã bị hạ nhục thậm tệ, người ngoài có thể nói sao cũng được nhưng bị chính người yêu của mình chứng kiến cảnh đó thì còn gì nhục nhã hơn nữa chứ, bây giờ tôi đã phóng lao rồi, chẳng thể nào rút lại được nữa, chỉ ngặc một nỗi rằng, bây giờ tôi sẽ làm gì tiếp theo đây?

Chẳng còn biết đi về đâu, tôi bèn leo lên chiếc xe đạp cà khổ của mình đạp từng vòng nặng nề trên những con đường quen thuộc cốt chỉ để tìm một nơi nào đó có thể giải tỏa đi nỗi buồn đang âm thầm gặm nhắm trái tim tôi. Người ta nói nỗi buồn là con quái vật gặm nhắm ghê lắm, chỉ trong một thời gian ngắn không tìm cách tiêu diệt nó thì nó có thể làm trái tim bạn trở nên trống rỗng, vô hồn, không cảm xúc.

Thế nhưng mãi đạp trong vô thức thế nào tôi lại trở về căn nhà trước đây tôi đã thường lui tới rất nhiều, nó có một cái cổng rất cao màu trắng, đằng sau cái cổng đó là một bãi cỏ xanh rì với những miếng đan nhỏ dẫn lối vào một căn nhà ống mang đậm kiến trúc phương Tây, và đặc biệt phía sau căn nhà đó còn có một cây táo nhỏ nơi mà trước đây mỗi lần đến nhà này tôi đều tâm tia xem chừng nào có trái.

Đó không gì khác hơn chính là ngôi nhà thân yêu của Lan, nơi tôi trước đây đã có những tháng vui vẻ dạy võ cho nàng.

“Sao mình lại đến đây nhỉ, rõ ràng là mình muốn đến một nơi nào đó để giải tỏa nỗi buồn mà, chẳng lẽ lại là nơi này sao? ”

Nhưng đã lầu rồi tôi không còn nói chuyện với Lan nữa, bây giờ gặp nàng trong tình cảnh này biết nói gì đây, chào nàng xong rồi về sao, nhưng như thế chỉ làm tôi lại thấy lưu luyến hơn thôi, chi bằng đã không gặp nhau rồi thì không gặp nhau nữa nếu không tôi lại khơi gợi chuyện xưa mà không tự chủ được mình mất.

– Thì ra Phong ở đây à? – Vừa quay gót dẫn xe đi thì tiếng Lan lại vang lên ở sau lưng.

– Ơ, Lan! Bạn đi đâu vậy!

– Trời thì đi về nhà chứ đâu, mình mới đi chợ về mà! – Nàng cười tươi giơ giỏ đồ đi chợ trên tay lên.

– Ừ nhỉ, nhà Lan ở đây mà, haha! – Tôi gãi đầu cười trừ.

– Vậy còn Phong làm gì ở đây?

– À, Phong định đi dạo một chút thôi, giờ chắc phải về rồi!

– Phong này, đã đến đây rồi thì vào nhà Lan nghỉ chân một tí được chứ?

– Nhưng…

– Bộ Phong không nễ mặt Lan sao?

– À ừ, được rồi, một chút thôi nhé!

– Biết rồi, vào nhanh thôi! – Nàng lại cười giả lả đẩy vài tôi vào trong.

Hôm nay đúng dịp chủ nhật nên ba mẹ của nàng có mặt đông đủ ở nhà làm tôi mới vào đã phát hoảng lên mà gật đầu, khoanh tay lia lịa còn hơn cả rô bốt. Nhưng xem ra ba mẹ của em cũng không khó mấy, thấy tôi có vẻ rụt rè sợ sệt thì ông bà cũng vui vẻ mà mời tôi ngồi uống nước.

– À Phong ơi! Lan với ba vào trong bếp nấu bữa trưa nhé, rán ở lại dùng chung đấy!

– Ơ, dùng bữa trưa à?

– Đã đến đây rồi thì dùng bữa cùng gia đình cô cho vui! – Mẹ em vui vẻ bảo tôi với chất giọng lớ gặt của người Pháp.

– Dạ nếu cô mới thì con xin làm phiền ạ!

– Trời, khách sao làm gì! Cứ xem đây là nhà con đi!

– Dạ dạ!

Giờ đây tôi mới phát hiện ra một điều là tính tình của Lan giống ý như đúc mẹ mình luôn, rất phóng khoáng, tự do và hiếu khách, dám em mà tóc vàng nữa thì y như một bản sao chính cống rồi, duy chỉ có ba của nàng là hơi nghiêm nghị một tí thôi, cũng không biết là do khó chịu khi có một thằng con trai vào nhà hay là tính tình sẵn đã như thế nữa, lúc nãy khi vừa vào đến nhà thôi thì ông đã dò xét tôi muốn đổ cả mồ hôi hột rồi.

Có lẽ vì hiểu được thắc mắc của tôi nên mẹ Lan vui vẻ giải thích:

– À, con đừng để tâm đến những lời nói của bác trai nha, tính tình của ổng từ đó đến giờ là thế rồi, tuy có hơi gay gắt một tí nhưng một khi đã thân quen rồi thì thấy ông ấy tốt ngay ấy mà!

– Dạ, không sao đâu cô! Nhưng con còn thắc mắc một điều nữa là…

– Vì sao bác trai đi nấu ăn đấy hả?

– Dạ, phải ạ!

– À, thế này! Nói ra chỉ sợ con cười chứ cô chỉ biết nấu món Pháp thôi, còn bác trai thì rất rành nấu món Việt nên cứ xen kẻ một tuần món Pháp, một tuần món Việt vậy đấy!

– Thế hôm nay là tuần món Việt ạ!

– Phải đó, con Lan nhà cô cũng y như cô vậy, chỉ biết nấu món Pháp thôi, nên ông ấy mới chỉ thêm cho con bé nấu mấy món Việt đấy!

– Hì, gia đình bác vui ghê?

– Ừ, nếu như hai vợ chồng cô không bận việc cả tuần thì chắc còn vui hơn nữa rồi con nhỉ!

– Dạ, hẳn thế rồi!

– Nói chuyện với con vui thật đấy, haha! – Bác cười tươi.

– Dạ cô quá khen rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 31/08/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Anh hùng tại linh giới
Phần 30 Trường mở mắt, thấy Thế Mỵ đang nằm trên giường thút thít. Chàng định ôm Mỵ vào lòng nhưng bàn tay nàng ngăn cản lại. “Cơ thể em đã bị vấy bẩn. Em không thể gặp anh được nữa.” Trường cốc nhẹ vào đầu nàng: “Con điên này. Vậy anh mày cứu mi để làm gì?” “Đau em.” Mỵ nhõng nhẽo. Nước mắt nàng vẫn rơi nhưng trên môi đã hé nụ cười. Nàng ôm chầm lấy Trường mà khóc nức nở. Trường tự bao giờ đã trở thành tượng đại mà Mỵ hết sức ngưỡng mộ. Và giờ đây, chàng cũng là tấm khăn để nàng lau đi những giọt nước mắt. Mỵ nhận ra tình cảm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp
Đời học sinh – Quyển 4
0 Mãi đến một lúc sau, nàng mới sờ nhẹ vào miếng cao dán trên người tôi: Anh còn đau nhiều hông? Tôi ngồi dậy xoay người, nắn bóp hai bên cánh tay: Cũng đỡ đau rồi, nhờ em hết đó! Đột nhiên nàng hấp háy mắt lay tay tôi: Giờ còn sớm, anh muốn tới nhà thờ cùng em hông? Tôi nghệt mặt: Tới nhà thờ hả, anh đâu có theo đạo đâu! Hì, hông phải! Chỉ là em muốn đi thăm con cún ở nhà thờ thôi! Tôi chẹp miệng cau mày: Con cúng của anh Long gì đó hen? Ừ, đúng rồi! Sao anh lại hỏi vậy? Hay là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Đời học sinh
Nhân tình của mẹ (Update Phần 52) - Tác giả Davout
Phần 52 Rồi một ngày mới lại bắt đầu, đêm qua tôi đã có được một trải nghiệm mà chắc chắn tôi sẽ không bao giờ quê. Đêm qua là lần đầu tiên tôi được đụ người mẹ xinh đẹp của mình, nghĩ lại thì tôi cũng chả hiểu sao mọi chuyện lại có thể tiến triển đến mức này. Ban đầu tôi giúp mẹ và anh Vũ đến với nhau chỉ vì tôi mong muốn mẹ được vui vẻ và hạnh phúc nhưng rồi sau những lần lén xem mẹ và anh Vũ đụ nhau thì dần dần suy nghĩ tốt đẹp đó lại được thay thế bằng những ham muốn tình dục khi tôi luôn khao khát được...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng