Đời là câu chuyện buồn

Phần 40

– Ơ bọn kia về hết rồi à?

– Vâng. Mấy anh ý vừa về. Ăn gì để em nấu.

– Thôi mua cháo cho anh được rồi, không cần nấu gì đâu. Thế em ăn gì?

– Vậy em ra mua cháo ăn cùng luôn.

– Ừ cần anh đi cùng không?

– Thôi nằm nghỉ đi, em đi tí rồi về.

Nhỏ vừa đi thì thấy tiếng chuông điện thoại, nhỏ để quên ở trên giường, tôi quay qua thì thấy số lạ gọi, nhấc máy ú ớ 2 chứ alo rồi bên kia tắt luôn. Chẳng hiểu sao? Rồi có tin nhắn cũng của số đấy ”Tối mình gặp….” Xem được có vậy, thôi để lại chỗ cũ coi như chưa có gì xảy ra, trời sinh tôi vào cái tính đa nghi. Ngồi suy nghĩ mãi không biết Nhỏ có dấu tôi cái gì không nữa… Được lúc thì nhỏ về, xách 2 cái cặp lồng nhìn ngộ ngộ.

– Này ăn đi.

– Ừ. À điện thoại em đâu.

– Đầu giường kìa.

Tôi cầm lấy, rồi giả vờ.

– Có tin nhắn này.

Nhỏ cầm, đọc một hồi từ vui chuyển sang nghiêm túc. Không trả lời mà đưa điện thoại cho tôi, giả vờ vậy là đủ tôi coi cái kết quả sổ xố xong thì đặt trên bàn. Ăn xong nhỏ đem rửa bát chút rồi quay qua nhắc.

– Em qua nhà chút có việc, anh dọn đồ đi tí em qua đón.

– Ừ.

Rồi nhỏ vào nhà tắm, có để vài bộ quần áo trong tủ nên tiện luôn, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho thằng Quang vì chỉ có nó mới giúp được. ”Mày theo Quỳnh giúp tao xem nhỏ đi đâu gặp ai nhé, nghe lén được càng tốt, nhỏ đang tắm ở nhà tao, giúp tao với nhé.”

Nhỏ tắm xong rồi sấy tốc vội vàng chuẩn bị đi trong hớt hải, tôi ngẩn ngơ không hiểu điều gì khiến nhỏ phải vội vàng đến vậy. Thằng Quang nháy lại là biết nó đã ở ngay dưới kia rồi, nhỏ nhắc lại tôi sếp đồ đi lần nữa và rồi nhỏ vút đi theo tiếng đóng cửa.

Tôi thay quần áo luôn, bảo Quang đi chứ không có nghĩa là tôi không đến, để lại tin nhắn ”Quỳnh đi đâu bảo tao đợi tao đến”.

Nếu như mọi chuyện bình thường, nếu như nét mặt của nhỏ không phải hoảng hốt thì tôi chẳng phải lo đến những điều xấu nhất như thế này, ai cũng vậy, phải có phương án dự phòng. Trong lòng tôi giờ như lửa đốt, tôi lo lắm, tôi sốt sắng muốn tới nơi nhỏ hẹn người gọi nhỏ đến, tôi vừa lo vừa muốn biết lí do vì sao nhỏ lấy cái cớ là về nhà.

Quá lâu, gần 20′ thì có điện thoại của thằng Quang, tôi tin tưởng ở nó, nó làm mọi việc đều suôn sẻ mà không có chút sơ sẩy, mấy thằng kia thì vụng như tôi vậy, nên mấy chuyện này không thể để nó tham gia hoặc nhúng tay vào được.

– Tao bật định vị rồi, Vào Maps xem địa chỉ nhé, tận bên Gia Lâm cơ. Tao ngồi trong quán rồi không muốn ra xem địa chị vì sợ lộ. Thế nhé mày đến được đến nhanh tao cúp đây. Đi taxi đừng đi xe máy

Nó nói một lèo rồi vẫn nói được một câu quan tâm cho tôi, nó biết tôi vừa mổ sợ đi xe máy sóc mà hại người. Tôi đi xuống dưới, định gọi taxi hoặc ra đường vẫy mà lười quá, lấy xe máy đi cho lẹ lại cơ động hơi không bị gò bó. Cầm con ip4s thần thánh lên, tra maps từ ở nhà vì có wifi và cuối cùng cũng biết địa chỉ. Tôi phóng nhanh lắm, tránh ổ gà hết sức có thể, đi sang Gia Lâm thì xa thôi rồi luôn, đúng gần bằng thời gian đợi thằng Quang. Tôi đã đứng đối diện quán, là quán cafe trên phố Thượng Thanh. Cafe cửa kính trong suốt hoàn toàn nên tôi có thể nhìn từ ngoài, trời đã tối, tôi lựa một gốc cây ngồi dựng xe bên đường như thể một xe ôm thực thụ. Nhỏ đang ngồi với một chàng trai, thằng Quang ngồi khá xa và gọi cho tôi, thấy nó giơ điện thoại lên chỉ chỉ vào mới biết là nó gọi zalo.

– Xa quá, đến gần tao sợ lộ.

– Ừ nhìn nét mặt đoán nội dung đi.

– Quỳnh vui lắm, thằng kia thì nắm tay bấu vai Quỳnh không biết mày thấy không.

– Thế à? Còn gì nữa không.

– Trước lúc mày đến thằng kia đưa cho tờ giấy gì ấy, nhìn ăn mặc sang trong thế kia chắc cũng con ông tướng nào đấy rồi.

– Còn gì nữa không?

– Mỗi thế thôi, thằng kia muốn gần với Quỳnh hơn, tao cảm thấy nó có ý nghĩ đen tối lắm.

– Ừ rồi có biến gọi nhé.

Tôi cúp máy rồi đứng từ xa nhìn nhỏ, đơn thuần chỉ vì lời nói dối vu vơ cũng làm tôi có suy nghĩ hoàn toàn khác về nhỏ, tôi biết nhỏ yêu tôi là thật lòng, nhìn tôi chẳng có gì đáng giá giống người có thể lợi dụng cả. Tôi cũng bất chấp hết tất cả lời dị nghị từ người khác, những lời bàn tán rồi cuối cùng chúng tôi đã đến với nhau. Nếu điều này khiến nhỏ cảm thấy xấu hổ, tôi không nhỏ nhen đến mức níu kéo và đòi hỏi cái gì đó từ nhỏ.

Nhìn nhỏ vui lắm, họ nắm tay nhau, tôi ghét cái thái độ đó, nhỏ là người thoáng về việc gặp gỡ mông lung này, nhưng vì thoáng quá mà nó có thể giết nhỏ bất kì lúc nào. Nhỏ mạnh mẽ, nhưng dễ khóc, tôi đâu thể ở cạnh 24/24 để cho nhỏ mượn bờ vai hoặc kèm theo là những câu vỗ về.

Ngó sang, cả 2 đều dừng lại cuộc nói chuyện, nhìn thằng vào mắt nhau hồi lâu mà tôi cảm giác có cái gì đó không ổn, chẳng ai chịu mở miệng cả. Tuy cả 2 đều ngồi hướng ra cửa nhưng không thể nào nhận ra thằng ”xe ôm” như tôi đang chăm chú quan sát. Nhìn nhau, không nói gì, thằng kia từ từ chạm tay vào má, vào mũi rồi đến bờ môi của nhỏ, mặc sự ranh ma từ bàn tay của nó nhưng nhỏ vẫn mặc kệ để nó dạo chơi trên khuôn mặt nhỏ. Rồi từ từ năng cằm nhỏ lên và kèm theo một nụ hôn, tôi nhìn mà đau lắm, đau lắm chứ. Tôi thấy mình như một thằng ngu bị cắm sừng, một thằng thất bại khi chẳng thể giữ người mình yêu đi với kẻ khác. Tôi không đổ lỗi cho nhỏ, tôi chỉ hận bản thân mình quá khờ dại, quá ngu ngốc khi chẳng thể nhốt trai tim nhỏ vào trong chiếc lồng tình yêu do tôi tạo ra mà lại để nó dạo chơi ở ngoài với kẻ khác. Không dữ nổi bình tĩnh, tôi đẩy xe xuống dưới rệ đường chuẩn bị rồ máy thì điện thoại rung, tôi nhìn sang phía thằng Quang thì đúng là nó gọi.

– Mày thấy hết rồi phải không? – Nó nói.

– Ừ, tao chỉ cần biết thế thôi.

– Mày bình tĩnh, để xem thêm chút nữa xem Quỳnh hành xử ra sao đã chứ.

– Vẫn vui cười kia – Tôi hất mặt sang phía nhỏ ngồi rồi tắt máy.

Những suy nghĩ lẫn lộn nhau, tôi biết thằng Quang ngồi quan sát thôi nó cũng bực bội lắm, tính nó điềm tĩnh không sồn sồn như tôi, có lẽ một cuộc gọi để đính chính mọi việc là lựa chọn tốt nhất. Tôi gọi cho nhỏ, đôi mắt vẫn hướng vế phía 2 người ngồi với nhau, nhỏ lục tìm điện thoại trong túi sách rồi dơ bàn tay ra hiệu im lặng với thằng kia.

– Alo em nghe.

– Em đang đâu thế? Anh xếp hết đồ rồi này.

– Em đang dọn nhà này, chút em qua nhé.

– Ở đâu mà sao nhạc ồn thế. – Thực ra chẳng ồn chút nào.

– À em thích bài này mà, lời bài hát rất hay.

– Nhạc không lời mà em.

Nhỏ bị hớ, khuôn mặt lộ rõ sự bối rối.

– À tại vừa hết xong chuyển bài anh ạ.

– Ừ thằng đấy nó nhanh tay hơn anh nhỉ.

– Ý anh là sao?

– Là nó chuyển bài cho em đấy.

– Anh khó hiểu quá đấy – Nhỏ gắt trong điện thoại.

– Áo kẻ xanh, đeo kính, đúng chưa.

– Anh… anh đang đứng ở đâu…

Nhỏ quay người kiếm tìm trong quán, vừa lúc thằng Quang đi ra, rồi nhỏ nhìn sang tôi đang đứng bên kia đường, nhỏ để tay che miệng như thói quen của nhỏ, như biểu lộ sự đau khổ sắp khóc. Tôi chẳng nói thêm gì cả, lắc đầu rồi đập tan cái điện thoại ngay trước nhỏ rồi phóng đi. Giờ tôi chẳng quan tâm thứ gì cả, tôi chỉ muốn đi thật xa để trốn tránh cái hiện thực quái quỷ này, vài giờ trước tôi vẫn tin vào một tình yêu đẹp, một tình yêu đúng nghĩa chỉ riêng 2 người chứ không phải thêm người thứ 3. Tôi dặn lòng mình tự nhủ rằng tôi vẫn chỉ là một kẻ thất bại, hoặc là một thằng kì đà cản mũi cuộc tình tình của em với thằng kia.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Thông tin truyện
Tên truyện Đời là câu chuyện buồn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 06/03/2017 06:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hối hận vì lấy vợ sớm
Phần 9 Em quay sang thì vợ ngồi cạnh bên, vợ nhìn em với ánh mắt đẫm nước mắt, đôi mắt đa sưng húp lên. Có lẽ đêm qua đã khóc nhiều rồi, vợ lo cho em làm gì chứ! Từ lúc cưới em đến giờ, vợ có bao giờ nghĩ đến cảm giác sợ hãi của em khi vợ đối xử như vậy, đã bao giờ em được sống thật với bản thân mình hay chưa. Vợ ép em sống trong cái khuôn lệ do vợ đặt ra, bắt em phải làm cái này, cái kia, em đi đâu, em mua gì cũng phải xin phép vợ. Kể từ ngày về sống chung, mỗi lần gặp mặt bạn bè...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen Vợ chồng
Tình nghiện (Update Phần 62)
Phần 40 Du Niên cứ như vậy ở lại nhà, cậu học ở đại học trong nội thành, cách bên này không xa, đi xe buýt chỉ cần hơn mười phút, rất thuận tiện, mỗi ngày ra ra vào vào, nụ cười sáng lạn, nếu ai không biết, còn tưởng rằng trong nhà bày ra một cái mặt trời nhỏ, nhưng mà một ngươi như vậy, lại thích chơi SM, si mê chị gái như vậy, Trần Trừng như thế nào cũng nghĩ không ra. Anh rể bình thường rất ít khi ở nhà, khi ra vào gặp phải Du Niên, còn có thể chủ động chào hỏi cậu nói chuyện phiếm, thậm chí còn cùng Du Niên ở tầng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Dâm thư Trung Quốc Truyện bóp vú Truyện dịch Truyện mút chân
Chiếc vòng thần kỳ (Update Phần 12)
Trải qua một tuần, Tùng chăm chỉ làm hai việc: Luyện tập Thanh Diệp tâm pháp mà chiếc vòng đã truyền cho nó, và đè Mộng Thi ra chơi! Trải qua một tuần, công lực của nó tăng tiến cũng không ít, dù không tăng tối đa, vì nó còn đụ Mộng Thi nữa mà. Sáng nay, Tùng đến Hưng Đạo vương phủ. Vừa gặp nó, Hưng Đạo vương đã hỏi: Hôm nọ hình như người đánh dưới sức mình? Tùng cười khổ, không phải nó đánh dưới sức, mà là nó chả còn sức mà đánh. Công lực từ 12 linh vật mà nó hấp thu, đã phải trấn xuống dưới đan điền để từ từ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú lồn Truyện cổ trang Truyện liếm lồn Truyện xuyên không

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng