Chị vẫn cắm mặt vào công việc, nghe thấy giọng tôi chị giật mình, cười rất tươi…
– Ơ đến sao không bảo chị…
– Em bảo đây rồi còn gì, hôm nay định ngồi thử Q2 xem như thế nào nhưng nghĩ lại, muốn toàn mạng chắc không nên làm vậy, tôi tươi cười…
Chị nhoẻn cười:
– Chắc chắn là không rồi…
Chị làm giao dịch cho tôi mà mỉm cười suốt, thi thoảng lại nhìn tôi, tôi vui lắm, chắc chị cũng thế…
– Trưa đi ăn không chị xinh đẹp – tôi lấy dth nhắn tin…
– Chị nhìn qua điện thoại ấn đọc nhưng không nt trả lời lại mà nói…
– Làm xong giao dịch đã rồi tính…
Xong việc tôi ra lấy xe thì chị nhắn tin…
– Đợi được không? Tầm 11h30 chị mới đóng quầy cơ…
– Em đợi chị 22 năm nay rồi mà, thêm 1h30p nữa có chết được đâu…
– Nham nhở ghê, thế tí đợi chị nhé, có chỗ này ăn ngon lắm, chụt!
Bây giờ cứ sau mỗi lần tạm biệt là lại chut, chị hồi teen thật rồi hay sao ý…
Tôi tìm đại 1 quán nét gần đó vào nạp số tiền mà bác gửi về, đập ngọc tóe loe, vào yahoo thấy bác đã hỏi đập ngọc chưa, làm pet chưa để bác vào xem, tôi log acc khác để bác vào, 2 bác cháu chơi đến tầm 11h15 thì tôi out để đón chị, tôi nhắn chị:
– Em đón nhá!
– Hâm ah, mọi người nhìn thấy thì sao, để chị tự đi, ra cạnh bank đợi chi đi thì đi theo nhé.
– Đón người yêu cũng không được chứ!
– Ai đã nhận lời đâu, phải vượt qua kỳ sát hạch đã nhé! Đợi chị tí, chị ra nhé…
Chi dẫn tôi đến 1 quán phở ở giữa khâm thiên, sau này thi thoảng tôi cũng qua ăn lại, phở ở đây chiên giòn như cái bánh đa, xong cắt ra, ăn cùng với bò xào, ngon phết nha các bác. Tôi với chị cứ thế ăn, cứ thế rủ rỉ nói chuyện như 1 cặp tình nhân thực sự vậy. Hay tôi yêu chị thật nhỉ?
Thế giới song song ấy cứ thế tồn tại bên tôi, ngày qua ngày, thứ 7 tuần này là tròn 4 tháng từ ngày chị đến bên tôi, tôi với chị vẫn chỉ dừng lại ở những nụ hôn, nhưng tuyệt nhiên khi tôi động vào cô bé của chị thì chị lại sợ, rất sợ, từ sau hôm đó tôi vẫn luẩn quẩn suy nghĩ trong đầu, không hiểu có việc gì nữa…
– Chị đã bao giờ bị bắt cóc chưa?
– Hở, sao lại hỏi thế ông tướng?
– Thứ 7 này em bắt cóc chị đấy! Bắt cóc chị 1 ngày được không!
– Khiếp vậy chứ, làm gì mà đòi bắt cóc chị vậy!
– Chị cứ đợi đấy, chị mà trốn thì đừng trách đó nha!
– Em làm chị tò mò quá đấy, được rồi thứ thứ 7 kế hoạch như thế nào để chị nhờ bà trông cháu…
– Sáng 7h30 em đến đưa chị đi ăn sáng, chủ nhật em đưa chị về!
– Gì mà bắt cóc người ta cả ngày vậy??? Bán đi đâu ah ông tướng???
– Bí mật, kẻ bị bắt cóc thì không được biết gì hơn ngoài thời gian bị bắt…
– Nhưng đi qua đêm như thế chị sợ bé con lại nhớ mẹ ấy…
– Chị bảo đi công tác được mà hoặc đi họp lớp ở xa, đi mà, năn nỉ chị đấy, cho em bắt cóc chị 1 ngày đi mà L…
– Thế là 2 ngày đấy ông tướng ạ, để chị tính đã nhé! Mà đi đâu đấy? Bán đi TQ ah cưng?
– Bí mật, nói ra chị chạy mất thì sao, hihi…
– Em làm chị buồn cười quá, mà chị ôm cháu ngủ đây! Nhớ em!
Chị nói nhớ tôi các ông ạ, tôi sướng vãi đái ra ấy, mai mà không phải đi làm thì tôi đến bắt chị luôn chứ đừng nói là đợi đến thứ 7 nhé. Vậy là còn 3 hôm để tôi chuẩn bị mọi thứ cho ngày hôm ý. Tôi quyết định sẽ mua 1 món quà tặng chị, cơ mà chưa biết mua gì, lò dò lang thang trên mạng cùng với hỏi han các thế lực khác xung quanh, tôi quyết định mua tặng chị 1 bộ đồ lót thật đẹp, cơ mà tôi chỉ dám đoán đoán số đo thôi, áo thì có thể sai được nhưng quần thì không nhé he he, tôi còn gạ kèo của shop là em mua mà không vừa phải cho đổi nhé, chị bán đồ okie luôn vì tôi mua bộ này cũng đắt mà 600k liền chứ ít đâu @@
Thề với các ông là thứ 6 nó hồi hộp vcl ra ấy chỉ sợ chị có kế hoạch lại miss thì buồn hơn cả ép xịt đồ ấy chứ T. T. Cả ngày tôi đi học mà thi thoảng lại nt hỏi han chị, xem chị có thay đổi kế hoạch không, chị vừa làm nên nhắn tin cũng nhát ngường thôi.
– Ông tướng sao hôm nay lạ thế sợ tôi thay đổi kế hoạch ah, hỏi từ sáng luôn…
– Đâu em quan tâm chị thôi mà – tôi để mặt cười…
– Thôi đi ông tướng ạ, hứa mai là mai, mai 7h30 chị đi ra công viên xong gửi xe ở đấy, không phải đón chị đâu…
– Tuân lệnh hihi, chị mang theo quần áo nữa nhé, còn nghỉ lại mà…
– Chị biết rồi, mà chi chuẩn bị đồ, với cho bé con đi ngủ đây, hẹn cưng mai nhé!
Tôi sướng như muốn nhảy câng cẫng lên, làm hụt mẹ con boss, anh em chửi quá…
6h00 tôi dậy, thằng kia vẫn đang chổng dái lên ngủ, mà thằng này có cái kiểu ngủ mặc mỗi sịp, 1 chân gác lên tường, kỳ dị vcd. Ra đầu ngõ làm đôi quả trứng vịt lộn với bát mỳ bò cho chắc dạ, tôi phi đến công viên thì mới 7h, ngồi trà đá đợi chị, bắn điếu thuốc mà phê tí đổ…
Thời gian kiểu trôi chậm vd, hồi ý dung con 7810 chỉ có mỗi trò rắn săn mồi chơi đi chơi lại cuối cùng chị cũng đến, chị gọi tôi, tôi nhìn ra phía cửa công viên. Hôm nay chị mặc 1 bộ váy hoa, hơi bánh bèo, cổ khoét khá sâu, đi guốc cao gót. Đeo 1 quả kích Gucci bản vuông nhìn sang chảnh vcd. Chị dáng đã cao, da lại trắng, đeo thêm quả kính nhìn chất chơi dễ sợ luôn ý. Tôi tiến lại chỗ chị, đứng hình mất 1 tí, chị lại cợt nhả tôi.
– Sao lại đứng hình hả cưng? Xong cười cười…
– Đùa, lại trêu em, chị mặc bộ này xinh thật, thế chị ăn gì chưa?
– Chị ăn cùng bé con rồi, nó cứ hỏi mẹ đi đâu mà mặc váy thế, chị phải nói là đi họp lớp đấy! Thế bây giờ đi đâu em?
– Ra bãi giữa nhé tôi nheo mắt cười…
– Là ở đâu chứ?
– Theo em lên xe em đèo là đến, hôm nay chị có cả ngày để tìm hiểu luôn…
Tôi đưa chị vòng qua đường Thanh Niên, tạt qua Yên Phụ, tiến đến Âu Cơ, điểm đến của chúng tôi là 1 nhà hàng trên đường An Dương Vương. Trên đường đi, bắt đầu đến đoạn Yên Phụ là chị ngồi sát vào tôi, ôm tôi, gục đầu vào vai tôi.
– Thích nhỉ, được như thế này mãi thì thích nhỉ…
Chị như 1 con mèo lười ôm lấy tôi, 1 tay lái xe 1 tay tôi cầm tay chị, tay chị rất mềm và thuôn, thích cực ý.
– Cứ sống như mình thích đi chị, đừng nghĩ nhiều nữa nhé, em sẽ luôn bên chị…
Điểm đến xuất hiện, nhà hàng này như 1 hệ sinh thái mở rộng, xung quanh là các lán rộng. Ngăn nắp, xen kẽ là từng bụi tre vàng, cao. Đây là 1 khu phức hợp sinh thái vừa ăn uống ngủ nghỉ, ngắm cảnh chèo thuyền mà thằng ở cùng chỉ cho tôi, nó chỉ cho thôi chứ tôi cũng chưa đến bao giờ.
– Uồi, mát mẻ thế, không khí ở đây khác với ở trong trung tâm nhỉ, chị rạng lên cười…
– Chưa hết mà, đây chỉ là điểm dừng chân thui – tôi theo hướng dẫn của thằng D, vào quầy lễ tân làm thủ tục…
Tôi sẽ thuê 1 phòng nghỉ bên kia bờ sông, phải đi thuyền qua, sẽ ăn uống ngủ nghỉ bên đó, bên đó rộng rãi và thoáng hơn cả bên này (nghe D nó quảng cáo vậy). Làm xong thủ tục tôi dẫn chị mẹn theo lỗi đường gạch nhỏ ra bến đò không quên vác theo cái balo mà tôi đã chuẩn bị sẵn đồ từ hôm qua, lúc này trên đò có 1 em gái khoảng 15 tuổi đang ngồi khua khua nước, tôi hỏi:
– Em ơi anh muốn sang bãi giữa, cô bé quay lại nhoẻn miệng cười – vâng anh chị lên đò đi, em đưa qua…
– Chỗ này đông khách không em? Lần đầu tiên anh chị đến đây chơi…
– Trước đây cũng đông lắm, nhưng bây giờ họ đi lên Hà Tây, Ba Vì thay đổi không khí chứ không qua đây nữa anh ạ…
Tôi với chị vừa ngồi vừa hỏi chuyện cô bé lái đò, chị thì lấy tay khua khua nghịch nước, do cúi xuống nên chị lộ ra cả mảng lưng trắng póc, có pha chút long lơ thơ. Hóa ra bộ chị mặc là áo và chân váy, nhưng áo nó che chân váy đi nên tôi tưởng nhầm là 1 chiếc váy liên các cụ ạ…
– Anh chị lấy sdt em nhé, nếu lúc về không thấy đò thì còn gọi em, không là không về được đâu, hihi…
Tôi lấy sdt của cô bé và được dặn dò 1 số chỗ không nên ra do cát lún hoặc bãi lở rồi cùng nhau tiến vào trung tâm bãi giữa. Tôi chọn 1 phòng bằng tre, quay mặt về phía bên kia của bờ sông, căn phòng có 1 đoạn hiên để được cái ghế dài, cùng 1 cái bàn nhỏ để ngồi uống trà ngắm cảnh sông, bên trong là 1 chiếc đệm để luôn trên sàn nhà, chứ không có giường, bên cạnh là 1 chiếc bồn tắm khá lớn. Tôi và chị để đồ lại và chuẩn bị đi khám phá xung quanh. Tôi lấy trong balo ra 1 đôi dép đưa chị…
– Ớ em chuẩn bị ah?
– Vâng em đoán chị đi cao gót, sợ khó di chuyển nên em chuẩn bị cho chị…
– Chu đáo nhỉ hihi, để chị thay đồ đã nhé, mặc quần sooc cho thoải mái chạy…
Chị cầm túi, vào tắm thay đồ, phòng tắm cũng được ngăn bằng tre nên có các khe hở, tôi đứng ngoài rình nhìn lén chị.
Tôi cố hé mắt vào 1 khe hở to nhất, lúc này chị đang quay lưng về phía tôi, 2 tay kéo cái khóa áo sau lưng, từ từ chiếc áo được kéo ra, lưng chị trắng, rất trắng, không có tí vế gì, chỉ có 1 vệt lông mờ chạy từ gáy xuống tận khe mông thôi, tiếp theo là chiếc váy, chị hơi cúi xuống để cởi, đập vào mắt tôi là bờ mông của chị, đây là lần đầu tiên tôi được ngắm nhìn mông chị như thế, nó tròn xoe, núng nính, tôi nhìn mà thằng bé cứng ngoắc cả lên, chỉ muốn lao vào phòng, rúc mặt vào bờ mông ấy luôn và ngay, hôm nay chị mặc 1 chiếc quần lót ren màu tím, che đi 1 phần nào những vết rạn ở mông chị, tôi đoán do chị sinh em bé nên sẽ bị rạn thôi, các chị họ tôi cũng vậy luôn á.
Bỗng chị quay người lại, tôi giật mình sợ chị phát hiện ra, nên né sang 1 bên…
– Nhìn lén chị đúng không? Hừ hừ…
– Đâu em nhìn gì đâu…
– Im im không 1 tiếng động thì chả thế. Ăn đòn bây giờ đó nha…
Tôi vẫn chống chế, và giục chị nhanh còn đi chơi, chị bước ra khỏi nhà tắm với 1 chiếc chân váy đen ngắn ngủ đến gần bẹn, 1 chiếc áo phông croptop chứ không bó sát, chị đi 1 đôi giày thể thao trắng, nhìn teen dã man, mà chân chị dài nên càng cuốn hút ấy…
– Thôi chị chuẩn bị giày rồi, dép để đó tí đi loanh quanh thì dùng nhé.
Tôi vâng vâng dạ dạ rồi nắm tay chị tiến ra cửa…
– Hôm nay chị và tôi đến sớm nên còn khá vắng vẻ, tôi cầm tay chị đi qua hết ruộng ngô này đến bãi khoai khác, tiến ra 1 bãi cát dài trắng, không khí rất mát mẻ và trong lành. Bỗng chị hét lớn lên…
– AAAAA thích quáaaaaa…
– Tôi đứng sau chị cũng hét lên:
– Em yêu LLLLL…
– Hâm ah, hét lên thế chứ?
– Kệ em, chị hét được em cũng hét được chứ.
Tôi và chị ngồi chơi trên một phiến đá, vừa nói chuyện…
– Thích nhỉ, bên em chị thấy vui lắm, thấy thoải mái lắm, rồi chị nhìn tôi cười.
Tôi ôm chầm lấy chị hôn chị giữa bãi cát.
Nếu nhìn từ xa mọi người chỉ thấy 2 chấm bé bé đang hôn nhau đắm đuối, không rời nhau, tôi với chị không rời khỏi môi nhau, chị trở nên cuồng nhiệt hơn bao giờ hết, tay tôi bắt đầu khám phá, tay tôi không còn đặt trên eo chị nữa mà tiến dần đến đùi chị, đùi chị mát, rất mát luôn, lưỡi tôi và chị vẫn quyện lấy nhau, tay tôi bắt đầu luôn vào váy chị, hôm nay chị không phòng hộ mà chỉ mặc quần lót, tay tôi nhanh chóng khám phá vào khu vực ẩm ướt của chị, nhưng trái với nhưng gì tôi tưởng tượng, quần lót chị vẫn khô, chỉ lơ thơ vài sợi lông bị lòi ra bên ngoài, tôi hùng hổ vạch viền quần chị ra để cho tay vào thì chị cản lại.
– Đùng – mặt chị hơi cúi xuống, chị rời môi khỏi môi tôi…
– Sao thế? Chị không tin em ah?
– Không phải, nhưng chị ngại – chị nhìn ra hướng khác, chúng tôi im lặng 1 lúc, chị khóc, nước mắt chị lăn dài trên gò má. Tôi khẽ kéo chị về phía mình, ôm chị, khẽ hôn lên mái tóc chị…
– Sao thế, cứ nói đi, sao lại khóc, người ta vẫn luôn ở bên L mà – tôi đổi cách xưng hô…
Chị vẫn im lặng, vẫn khóc, khóc nức nở trên vai tôi…
– L bị lãnh cảm, cùng gần 2 năm nay rồi – chi bắt đầu trải long, chị kể lại mọi thứ.
Khi anh với chị có vấn đề, chị đã suy nghĩ rất nhiều đã khóc rất nhiều, thời gian trôi qua chị cứ sống thế cứ áp lực, cứ bí bách, không thể giải tỏa được, để đến bây giờ chị bị lãnh cảm, cô bé không có cảm giác tiết ra chất nhờn, có những lần chị thủ dâm 1 mình để giải tỏa nhu cầu, nhưng chị phải dùng gel bôi trơn, nhưng cũng chỉ 1 lúc là cô bé lại khô, khiến chị đau rát, việc đó lại càng làm chị thấy tự ti hơn và càng lãnh cảm hơn. Chị khóc, khóc rất to, chị tự trách bản thân mình về mọi thứ. Tôi chỉ im lặng ôm chị nghe chị kể, để đến khi chị bớt khóc, tôi mới xoay người chị lại nói.
– Hôm nay để N chữa cho L nhé, L yêu N không?
– Chị lấy tay gạt nước mắt, khẽ nói bên tai tôi “em yêu anh”
Tôi nắm tay chị kéo về khu trung nhà nghỉ – nhanh lên, phải ăn cái gì đã, bác sĩ đói lắm rồi không có sức đâu.
Chị nhoẻn miệng cười, đi theo tiếng gọi của tôi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đời sinh viên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện mút chân |
Ngày cập nhật | 25/09/2023 03:30 (GMT+7) |