– Em thích ăn gì để anh gọi?
– Em mệt, chắc chẳng ăn được gì nhiều đâu anh…
– Này này này… Em gái anh dặn đừng để cho anh gầy, về là nó phạt. Giờ em không ăn, em gầy bố mẹ em phạt anh thì anh biết làm sao? Tôi hóm hỉnh chút nhằm tạo không khí cho bữa ăn…
– Gớm, ai bắt đền anh mà anh lo… Thôi được, anh gọi đi, nhưng 1 suất thôi, anh em mình ăn chung.
Ái dà, tự nhiên gớm. OK em thôi, tôi vào gọi 1 suất nhiều cơm và nhiều thức ăn, kêu luôn một bát canh nấu riêng cho nóng. Hai anh em ăn ngon lành, gắp qua gắp về nhường nhau nom đến là tình cảm. Cũng đến là lạ cho con người, khi xung quanh là người quen thì không dám làm gì, khi không ai biết mình là ai thì lại tự nhiên như thể “tình trong như đã”. Được thể, tôi bắt đầu nhìn em lộ liễu hơn và xoáy hơn.
– Anh nhìn gì em mà ghê thế? (Dâm thì có)
– Mắt em đẹp quá.
– Không phải nịnh.
Không thèm đôi co với em, tôi chỉ nói và nhìn em như muốn hôn em ngay giữa đông người…
– Bạn trai em sẽ là người có diễm phúc đấy. Người có đôi mắt như em, ắt phải là người tình cảm tràn trề.
Cứ đoán mò và khen lấy khen để, nhưng cũng phải công nhận đôi mắt của em khó tả. Hàng mi cong vút, dài và đen, lại còn hay chơm chớp mơ màng. Chỉ muốn hôn lên đôi mắt cho bõ thèm. Định bụng tối nay sẽ lên chương trình mây mưa, đưa em vào chốn thần tiên.
…
Thêm 3h đồng hồ ròng rã nữa trên chuyến xe mệt mỏi, cuối cùng cũng đến nơi. Ra đón hai anh em là đối tác đã chuẩn bị sẵn sàng. Đưa hai anh em về khách sạn, 2 phòng cạnh nhau. Tắm rửa xong, tôi yêu cầu cho tôi đi ngó qua dây chuyền sản xuất. Dẫu biết rằng nguyên nhân chỉ có một vài, loay hoay cũng chỉ là mối quan hệ mà thôi, tôi vẫn để công việc lên trên.
– Vội gì hả chú? Chiều nay anh đưa hai em đi biển, ăn hải sản. Sáng mai hẵng hay.
– Không anh, em chỉ muốn ghé qua chút thôi. Mai bàn cụ thể anh ạ.
Là nói vậy, nếu mình đi theo con đường họ vạch sẵn âu khó mà hoàn thành công việc. Biết thế nên tôi yêu cầu cho tôi đi ngay. Thoáng vẻ không hài lòng, nhưng không có cách nào từ chối, ba anh em lên đường.
Đối tác bố trí cho hai anh em một chiếc xe máy, bảo là trong thời gian công tác, rỗi rãi chở nhau đi chơi. OK liền.
Xuống tới công xưởng, tôi rảo bước tới những chỗ ít nghi ngờ nhất, rồi sau đó sải bước đi qua chỗ tôi đang nghi ngờ… Quả nhiên, đúng như tôi dự đoán. Những kinh nghiệm lăn lộn ở nhà ốm lăn ốm lóc để xử lý vấn đề khiến cho tôi “đầy kinh nghiệm”. Thầm nghĩ, lãnh đạo của tôi mà đi kiểu này… chắc họ xỏ mũi như bỡn.
Liếc qua đối tác đang song hành, tôi nói nhỏ đủ nghe…
– Em biết rồi, chắc anh và xếp em đang cãi nhau về vấn đề này phải không?
– Phải, em ạ.
– Em có cách rồi, mai sẽ bàn với anh cụ thể hơn. Giờ chúng ta đi ăn tối thôi anh.
– Nhất trí.
Ánh mắt đối tác vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi tôi kết thúc chuyến thị sát nhanh như thế, lại còn để ngỏ khả năng làm hài lòng cả hai.
Bữa tối vui hơn thường lệ, đặc sản vùng miền được đưa ra. Rượu ngon cũng được rót. Đối tác thì lo chăm tôi, còn tôi thì lại lo chăm em. Trong ánh mắt của em, tưởng như chuyến đi công tác này là cãi nhau to thì lại vui như bạn bè cùng lớp lâu mới gặp. Cũng có lúc em thầm thì… nói nhỏ vào tai tôi “Việc sao rồi anh, em không hiểu”. Tôi cười và cứ nhìn xoáy vào ánh mắt lo lắng của em “Để anh lo”!
Đối tác sau một hồi tiếp hai anh em, lời nói cũng bắt đầu chơi vơi, suồng sã hơn. Quay sang em tôi và ép uống rượu. Đưa ánh mắt nhìn tôi như dò hỏi, tôi mỉm cười và nói:
– Đừng từ chối đối tác em, họ đang lo lương bổng cho công nhân mình đấy. Họ nhiệt tình thì anh em mình cũng phải đáp lại thôi. Nếu em uống không được thì anh uống hộ. Nguyên tắc là không được để đối tác buồn. (Một câu mà hai ý, khiến cho cả hai đều vui).
– Anh ấy nói đúng đó em, nào anh em mình cùng uống.
Cả ba người trong cơn vui vẻ và thoải mái, chai rượu dần vơi. Em tôi uống chừng được 3 – 4 chén gì đó rồi đá qua cho tôi uống hộ. OK em, tôi được giúp em, say cũng chịu. Chỉ vui vui khi ép em đá lưỡi vào chén rượu, lại cố tình uống vào chỗ em vừa đá lưỡi (phải xoay chén) và mắt nhìn em sâu thẳm (rượu ngấm rồi chăng?)…
Cuộc vui rồi cũng đến lúc tàn, đối tác dường như cũng chịu không được nhiệt. Vả lại ngồi trong cái khung cảnh tôi và em, họ cũng muốn về sớm. Thanh toán xong, họ để cho hai anh em tự đi về khách sạn.
Ngồi sau xe ở một khung trời hoàn toàn xa lạ, em áp hẳn người vào lưng tôi, mặc cho tôi đi chậm hay nhanh, đến đâu thì đến. Gửi xe máy ở khách sạn, tôi dìu em lên phòng…
…
Xin cắt 1 đoạn cho anh bớt nóng, xin nói bâng quơ một chút về cái đêm ở phòng y tế
Tôi lặng lẽ gật đầu và hôn em một nụ hôn tràn đầy xấu hổ…
Mãi sau này, gần 10 năm sau… tôi mới hiểu! Ôi phụ nữ, chúng ta chạy đâu cho thoát!
…
Buổi offline gần 10 năm sau, tôi ghé tai thì thầm hỏi nhỏ:
– Sao cái bữa ở phòng y tế cơ quan, em lặng im khó hiểu vậy???
– Ngốc ạ, em bẫy anh đấy. Bữa đó anh mà không có BCS, em dính là cái chắc.
– Á à?
– Mà em nói cho anh biết nhá, phụ nữ chúng em… các anh chạy đi đâu???
Trời ạ, tôi cười nhịu.
Quay trở lại cái đêm đang đi công tác nào
Dìu được em lên phòng bằng vòng tay nóng rẫy, tôi về lại phòng của tôi. Vẫn biết là cả hai đang rực lửa, nhưng tôi vẫn để dành cho em một khoảng thời gian tĩnh trí, và cả thời gian làm các công việc cá nhân như thay đồ, đánh răng. Tôi về tắm lại một lần nữa, thay đồ ngủ rồi lựa chừng như em đã xong, tôi gõ cửa. Bước ra là một em hoàn toàn khác. Lộng lẫy trong bộ đồ ngủ màu hồng, mỏng và… híc, không thèm mặc áo ngực.
– Anh xin tí thuốc đánh răng. Anh quên mang đi. (Cố tình quên, vì biết em không quên).
– Vâng, em để trong phòng tắm.
– Anh đánh răng luôn ở đây nhé?
– Ai cấm anh đâu?
Trả lời tôi bằng một câu hỏi khêu gợi. Tôi bước vào phòng tắm của em. Chậc, nhìn bộ đồ lót của em treo trên móc mà cậu nhỏ đã đòi biểu tình. “Từ từ đã chú, chỉ sợ chú không đủ sức” tôi tự nhủ.
Đánh răng xong, tôi bước ra ngoài và vào phòng em. Em ngồi bó gối và xem TV, ánh mắt không thèm nhìn tôi và quan tâm đến tôi sẽ làm gì. Tôi ngồi xuống giường bên cạnh (phòng 2 giường, lãng phí thế không biết…).
– Phim gì đấy em? Hỏi nhưng tôi biết thừa vì hồi đó rộ lên cái loạt phim của Mexico hay Braxin gì đó.
– Anh không xem phim này à?
– Anh ít theo dõi, nhưng ở nhà thấy mẹ anh và cô em gái anh thích lắm.
– Vâng, nhà em cũng thế. Chỉ bố em và em trai em là không thôi.
Để thể hiện sự không quan tâm tới phim ảnh, mặc cho em ngồi xem phim, tôi quay qua ngắm em. Phim ảnh cũng bắt đầu lướt qua những cảnh nhạy cảm, kiểu như hôn hít gì đó. Tôi thì chỉ thích hôn thật, chứ hôn trên phim, chả thèm. Em quay sang như để tránh cảnh nóng trên màn hình và cũng là chống đỡ những ánh mắt như muốn lột truồng em ra của tôi.
– Anh nhìn gì em mà nhìn ghê thế? (Hỏi để mà hỏi hả em?)
– Sao em lại không xem nữa mà nhìn anh? Em có nhìn anh thì mới biết anh nhìn em chứ? – Tôi vặc…
– Kệ em, lúc nào thích thì em xem. Anh hỏi làm gì?
– Này này, người ta làm gì trên phim thì kệ người ta chứ, hà cớ gì phải tránh?
Tà lưa ba cái vụ này, chắc em sẽ phải thua tôi thôi, tôi thầm nghĩ…
– Người ta làm phim hay anh nhỉ? Chắc gì ngoài đời đã như thế. Vậy mà…
– Ôi giời, nghề người ta nó như thế. Em có thích làm diễn viên không?
– Em chả thích.
– Biết đâu đấy… Tôi buông lửng.
– Chả thèm, ôm thì ôm, hôn thì hôn. Nhưng tóe loe cho người ta ngắm, em không thích.
Tôi nhìn xoáy vào mắt em, em nhìn đáp lại không chớp. Ánh mắt nhìn nhau như thể biết rõ về nhau lắm rồi.
Đứng dậy, không nói, tôi bước ra cửa chậm rãi. Đủ cho em ý nghi hoặc. Tôi về hay ở lại.
Nhưng chỉ đơn giản là tôi ra khép cửa, nhẹ nhàng nhưng quyết đoán. Tay đưa vào cái chốt cửa, chốt cái rõ to và quay lại với em. Ngồi ngay cạnh em và bốn mắt nhìn nhau.
– Giờ thì không ai có thể ngắm anh em mình được nữa nhé.
– Anh làm gì thế?
Ánh mắt không rời đôi mắt huyền bí của em, đôi tay đặt nhẹ nhàng lên bờ vai tròn lẳn của em và từ từ đưa khuôn mặt của tôi sát lại khuôn mặt của em… Chỉ nhìn nhau thôi, nhưng cả em và tôi đều biết là khó cưỡng lại nhau trong đêm nay.
…
Cả hai cũng đều đã tắm, rượu trong người hai anh em cũng dần tản bớt trên khuôn mặt. Nhưng rõ ràng là tác dụng của nó vẫn còn lẩn quất trong con người của cả hai. Khuôn mặt em dần ửng đỏ trong mắt tôi. Đôi môi tôi dần ghé sát vào trán em, chỉ là trán thôi. Bắt đầu một nụ hôn nhè nhẹ. Không thèm phản ứng, mi mắt em dần khép lại và chờ tôi khám phá. Dẫu biết trong lòng đã nứng lắm rồi, nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để hiểu là đêm còn dài. Nhấc nhẹ khuôn mặt em ra xa một tí, tôi thì thầm.
– Em đẹp lắm, nhất là đôi mắt. Anh hôn nó nhé.
Em ngước mắt nhìn tôi và lặng lẽ gật đầu. Lần đầu tiên tôi hôn mắt một người con gái. Tôi muốn mọi chuyện hôm nay phải thật là lãng mạn. Sau một lúc lướt bờ môi lên đôi mắt tuyệt đẹp của em, tôi đè em nằm xuống nệm. Lệch sang một bên, tôi ngắm nhìn em trong mê muội. Lại từ từ tôi ghé sát mặt nhau. Rất từ từ và chủ động, tôi bắt đầu hôn môi. Đôi mắt em lúc này lại mở và nhìn tôi hôn. Đáp lại tôi chỉ là một bờ môi hờ hững nhưng nóng bỏng. Á à, chờ mình xin đây.
– Sao thế em?
– Em phải hỏi anh câu đó mới đúng.
– Trang này, anh không thể chịu được khi ở bên cạnh em như thế này. Nhưng anh thà chịu còn hơn là em hờ hững với anh như thế.
– Sao anh lại làm thế với em? Anh biết gì về em đâu?
– Xin lỗi em, anh chỉ là anh thôi. Em đừng từ chối anh nhé. Anh xin đấy.
Vừa nói tôi vừa làm, lần này thì tôi cố gắng chủ động trong nụ hôn, làm sao và cũng như cố tình bắt em phải đáp ứng. Cuối cùng thì em cũng chịu đáp ứng đôi môi tham lam của tôi. Làn môi em hé mở cho tôi thực hiện nụ hôn ướt át. Lưỡi em và tôi bắt đầu quấn lấy nhau. Nằm đè hẳn lên người em, tôi hôn nồng nàn…
Làn áo mỏng và cặp vú không mặc áo con khiến cho con người tôi nóng cùng cực. Vẫn biết chỉ một lát nữa thôi là hai thân thể sẽ trần truồng với nhau, nhưng cái cảm giác hôn trong làn áo mỏng vẫn có hứng lạ. Dẫu sao, em cũng là dân văn phòng, tôi sẵn sàng để cho em quyết định cuộc chơi ngang cơ. Vẫn những nụ hôn nóng bỏng, vẫn lướt nhẹ trên cơ thể của em nhưng hoàn toàn tôi phó mặc. Tôi có lừa em không? Em có ý định như thế nào với tôi. Những ý nghĩ tỉnh táo cứ lẩn quất trong đầu.
– Anh cởi áo cho em nhé?
– Em chỉ lặng lẽ gật đầu…
Đỡ em ngồi dậy và chậm rãi tôi cởi từng nút, từng nút. Vòng tay ra sau lưng em, tôi nắm lấy cánh tay của em và luồn áo qua. Trời ạ, cặp vú trên cả mức mong đợi. To vừa phải, tròn nồng nỗng và không hiểu sao lại mát rượi. Cũng chỉ một thoáng, tôi cũng cởi áo tôi. Úp mặt vào đôi gò bồng đảo mát lịm ấy, tôi bắt đầu nút, hôn, liếm. Miệng bên này thì tay bên kia, tất cả tôi làm một cách nhẹ nhàng và tình tứ. Lại đè em xuống và hôn, ngực tôi và em ép chặt với nhau. Lưỡi tôi lại rà vào những chỗ nào nhạy cảm nhất của em, Lạy chúa tôi, em nồng nhiệt hơn tôi tưởng…
Chậm rãi và thưởng thức, từng động tác của tôi đã được trau dồi và tu luyện mấy năm qua tôi đưa vào thi triển. Không gian như đông cứng lại trong căn phòng rì rào tiếng máy lạnh và tiếng rè rè vô nghĩa của cái TV hết giờ. Chỉ tôi và em, làm cái bản năng gốc. Đôi bàn tay và lưỡi của tôi vừa khám vừa phá trên phần trên của em trong sự khoái cảm cuồng nhiệt. Vẫn để cho em một giới hạn cuối cùng…
Khi lưỡi tôi đã rà xuống rốn, hôn nhẹ và rà sang bên vòng eo. Tôi lặng lẽ theo dõi cảm xúc của em. Lạ thay, em vẫn nóng bỏng nhưng rất tỉnh táo. Chỉ có hơi thở gấp gáp và tấm thân nổi da gà thôi. Tôi mạnh dạn hôn ngoài bím của em, dường như em đang tận hưởng. Nhẹ nhàng trườn lên, phả hơi nóng vào tai em, tôi hổn hển:
– Cho anh hôn… nhé?
Em mở mắt đã có phần buông xuôi ra từ từ và cười nhẹ:
– Ai cấm anh đâu?
Trời ạ, đến lúc này còn hóm được…
Vẫn từ từ và nhẹ nhàng, tôi nâng mông em lên trong sự hưởng ứng của em. Lột quần ngủ và quần lót của em trong sự chính xác và phối hợp 2 người đến từng chi tiết. (Các bro tự tưởng tượng nhé, ví như lột ống quần của chân em co lên, xong rồi lại hạ xuống và co chân kia lên… đại loại là như thế, rất nhịp nhàng).
Quỳ xuống dưới chân em, tôi hôn và liếm vòng quanh vườn địa đàng của em. Cũng chưa vội khi nút bím em, vì rồi cũng đến cả thôi. Nhưng quả thật là bím em rất đặc biệt, tựa như lông mi của em được sắp xếp rất gọn gàng, rất quy luật. Ngắm đã sướng tê chym. Sau 3 vòng khởi động xung quanh vườn địa đàng thì em bắt đầu tỏ rõ sự không kiềm chế được mình nữa. Lặng lẽ em đưa hai bàn tay ôm lấy đầu tôi, má tôi và hướng đôi môi của tôi vào trung tâm. Tôi ngước mắt lên nhìn em trước khi tung cú quyết định. Bốn mắt nhìn nhau tê dại…
Dùng hai tay tôi nhẹ nhàng rẽ lạch đào nguyên, dùng đôi môi và cái lưỡi tựa như rắn tôi bắt đầu hôn, hôn lấy hôn để. Rượu ngon trong người đã bắt đầu phát tác khiến cho tôi không kìm chế được cảm xúc. Những mong em tôi được sung sướng, được lên đỉnh và vượt qua giới hạn cùng tôi.
Quả nhiên, không chịu được nhiệt, em tôi sau một lúc được tôi chăm sóc kỹ lưỡng vườn địa đàng, em bắt đầu rên rỉ, uốn éo. Hai tay ôm chặt lấy đầu tôi, ấn mãi vào bím, hai đùi khép lại áp chặt vào má tôi dường như sợ tôi không chăm sóc nữa. Đáp lại, tôi càng bú mãnh liệt hơn cho đến khi em tôi hứng nhất thì tôi trườn lên người em, cố tình để cho con giống cứng ngắc trong quần tôi áp chặt vào bím em. Tôi thì thào:
– Anh không chịu được nữa Trang ơi.
Đáp lại chỉ là ánh mắt tê dại của em và hai bàn tay lóng ngóng rờ xuống cạp quần sooc của tôi kéo xuống. Vậy là em đã OK cho tôi rồi. Tôi nhẹ nhàng nghiêng người cho em tụt quần tôi ra một cách thuận tiện nhất. Nhưng cũng chỉ được hết mông là tôi phải trợ giúp em vì tư thế đó khó mà tuột được hết. Mãi đến đầu gối thì tôi nhờ em dùng chân để tuột nốt!
100% Nude cho cả hai, hôn lên đôi mắt cho em nhắm lại, chân tôi khẽ tách hai đùi em ra cho thuận tiện nhất và nhẹ nhàng tôi đưa cả hai vào cõi đê mê. Chính xác và không vội, tôi từ từ ấn chym tôi vào bím em. Quá trình khởi động kỹ càng khiến cho mọi chuyện thật là mỹ mãn. Vì là lần đầu tiên tôi với em nên tôi thầm nghĩ, chỉ nên đơn giản thôi. Vậy là chỉ một tư thế truyền giống, tôi nhấp nhổm trên người em lúc một nhanh dần, mạnh dần trong tiếng thở hổn hển của em, tiếng rên rỉ của tôi cho thêm phần xúc cảm…
Một lúc sau thì tôi biết em chuẩn bị ra khi người em mềm nhũn thì thấy tay em quờ quạng lên cái túi xách để trên đầu giường. Lôi ra một cái BCS làm tôi ngỡ ngàng.
– Anh đeo vào đi.
Cố giấu sự ngạc nhiên, tôi lặng lẽ làm theo. Rút chim ra trong tư thế còn cứng ngắc, tôi đeo cái của nợ vào rất nhanh. Cũng được thôi vì nếu như không có nó, tôi phải chờ cho em thỏa mãn rồi mới phóng phụt trên người em. Còn có nó thì sướng kiểu khác.
Cuộc chiến lại tiếp tục trong sự hưởng ứng rất nhiệt tình từ phía em, uốn éo, hẩy ngược, rồi bíu chặt vào mông tôi, em hiện nguyên hình là một dâm nữ. Một lúc sau, em căng cứng người lại và bíu tay không cho tôi dập nữa. Lấy hết sức bình sinh tôi dập một phát lút cán cuối cùng…
Ngón chân cái tôi kẹp ngón chân cái của em, lưỡi lùa vào miệng em. Toàn thân tôi bây giờ chỉ có nằm trong và trên em, tôi ra từng đợt, từng đợt. Chim tôi co giật liên hồi trong bym em, bím em cũng co thắt liên hồi, lưỡi em nút lưỡi tôi như muốn chẳng rời…
Đồng quy một điểm!!!
…
Hóa ra em biết nhiều hơn tôi tưởng. Không biết tự lúc nào em quan tâm đến tôi… Sự băn khoăn cứ lớn dần…
Ôm em trong vòng tay lơi lả, tôi thì thầm:
– Tối nay anh ngủ đây nhé?
– Ai cấm anh đâu? Em vẫn cái điệp khúc đầy quyến rũ.
– À, giám đốc kêu em lên bảo đi công tác cùng anh bao giờ vậy? – Tôi gợi chuyện.
– Sáng sớm hôm kia, còn anh?
– Tầm 10h em…
– Xếp nói gì với anh?
– Thì cũng công việc thôi, chủ yếu là giải quyết vấn đề khúc mắc giữa hai bên.
– Mà sao rồi anh. – Em nhỏm dậy nhìn tôi lo lắng.
Vú vê trều trào trên vai tôi, khuôn mặt lộ vẻ căng thẳng. Hóa ra em rất quan tâm đến chuyện này. Sao vậy ta, cứ tưởng là chỉ mình mình thôi. Không lẽ em cũng nằm trong dây làm ăn của xếp? Nếu thế thì hay rồi…
Như dần dần gỡ được mối băn khoăn, tôi nhẹ nhõm trong lòng và đưa ra phương án mèo vờn chuột với em một tý.
– Anh có cách rồi. Anh đã biết vì sao giữa hai bên lại căng thẳng. Tuy nhiên, sáng mai anh sẽ đưa ra vấn đề giải quyết, tùy thuộc vào thái độ hợp tác của đối tác mà anh sẽ đưa ra phương án tiếp theo.
– Anh làm em hồi hộp muốn chết.
– Em yên tâm, khi anh đưa ra bước 1, nếu họ OK thì anh em mình chỉ việc đi du lịch.
Tôi cười nhằm tạo yên tâm cho em. Còn bước 2, họ chỉ việc đồng ý mà thôi.
– Xếp còn nói gì nữa với anh không?
– Không em, chỉ là chuyện vui…
– Vui gì kể cho em nghe. Em đang sốt ruột đây.
– Chuyện là vui với anh, nhưng không biết em nghe có buồn không? Tôi đưa đẩy.
– Anh vui thì em cũng vui, sao lại phải buồn nhỉ?
– À á, xếp nói thế này này “Đừng để em Trang buồn nhé”
Em đấm vai tôi thùm thụp, rõ ghét. Vẫn chưa khai thác được câu chuyện của em và xếp, tôi hỏi:
– Vậy xếp nói gì với em?
– Nói ra sợ anh mừng mà chết, em không nói đâu!
– Nói đi em, tôi hôn má em và năn nỉ.
– Anh phải hoàn thành nhiệm vụ xếp giao em mới nói.
– Xếp giao cho anh 2 nhiệm vụ, nhiệm vụ thứ nhất thì anh đảm bảo với em. Còn nhiệm vụ thứ 2, nếu em không nói, chắc chắn anh không hoàn thành đâu. Tôi hóm.
– Xếp nói với em này này “Đừng để anh buồn!”
…
Trời đất, tôi thoáng giật mình. Bao nhiêu sự khó hiểu, bất ngờ mà tôi đang nghi hoặc lại được giải đáp như này ư? Từ chuyện trên xe, chuyện “Ai cấm anh đâu” đến chuyện BCS… Trời đất, ta đang đi theo quỹ đạo do ai vạch ra thế này??? Đã thế mình phải cảnh giác mới được. Xem xem có thể khai thác được gì thêm.
Rất nhanh, để xóa bỏ sự băn khoăn trên khuôn mặt tôi, vả lại trong cái tư thế ôm nhau nude 100% này tôi tăng nhẹ vòng tay siết.
– Vậy là anh em mình cùng có chung một nhiệm vụ nhé. Tôi lả lơi.
– Hứ, đã hoàn thành đâu?
Cảm hứng trong người đã lại dâng tràn, em nhận ra điều đó trong mắt tôi.
– Em mệt rồi anh, cả ngày đi lại. Nhưng em cảm ơn anh, anh tuyệt vời của em ạ.
– Anh cũng cám ơn em. Chúng mình ngủ nhé?
– Vâng.
Ôm em nhẹ nhàng và quyến rũ, kê đầu trên cánh tay em, tôi rơi vào giấc ngủ mệt mỏi và sung sướng.
Tuy nhiên, lý trí căng thẳng khiến cho giấc ngủ của tôi tràn đầy mộng mị. Tôi mơ tôi và em tung tăng trên bãi biển, sóng vỗ rì rào dưới chân, ánh nắng vàng soi bóng hai người đổ dài trên bãi. Rồi đột nhiên một gương mặt ma quỷ gớm ghiếc đuổi sau lưng hai đứa. Tôi dắt em chạy mãi, chạy mãi nhưng dường như nó sắp tóm được tôi và em…
Giật mình tỉnh giấc, trán toát mồ hôi, tôi nhìn em trong giấc ngủ êm đềm. Tĩnh trí, tôi trở mình, ôm lại em theo tư thế em gối đầu vào cánh tay tôi. Em cựa mình, nhìn tôi rồi cũng ôm tôi ngủ tiếp. Giấc ngủ lại đến vô tư như rõ ràng là tôi phải như vậy!
Liếc nhìn đồng hồ thấy đã gần 5h sáng. Với tôi, giấc ngủ này đã là quá đủ, vì hay phải dậy sớm làm ca sáng. Nhưng dậy cũng chẳng có việc gì, đầu óc lại bắt đầu nghĩ suy… Nhưng nghĩ mãi cũng không đâu vào đâu. Công việc thì chỉ có như thế. Chỉ sáng nay thôi là xong, tôi tin chắc như vậy. Còn em tôi, gọn gàng như con mèo mềm mượt trong lòng tôi, hơi thở nhẹ nhàng. Ngực em vun cao và phập phồng theo hơi thở làm tôi lại bấn loạn. Cậu nhỏ lại bắt đầu cứng dần bên đùi em…
Lặng lẽ nằm thêm một lúc, chỉ để cho em ngủ thêm, định bụng khi em tỉnh sẽ chiến tiếp. Chịu sao nổi! Như hiểu lòng tôi, một lúc sau em mở đôi mắt yêu kiều ra, nhìn tôi và hỏi.
– Anh không ngủ nữa à?
– Không em, anh tỉnh lâu rồi, nhưng không muốn làm em tỉnh giấc. Dân văn phòng nhà em, giờ này làm sao tỉnh được?
– Em ngủ lạ giường, tại mệt đó thôi…
Cái cục cưng của tôi nãy giờ cương cứng áp vào đùi em, hình như em cũng cảm nhận được độ cứng và độ nóng của nó. Tuy nhiên, em vẫn tỉnh queo.
– Em giờ có mệt nữa không?
– Em đỡ rồi.
Tôi chồm lên nửa người em, lại hôn em ướt át. Em đáp lại không chút ngượng ngùng. Đam mê lại trỗi dậy cho cả hai. Tay tôi vòng xuống xoa nhẹ lên bướm em, môi lưỡi lại kích thích em trên bờ môi, cổ và cả hai bầu vú mượt mà. Ngón tay tôi chọc nhẹ và khe bím, xoay, ngoáy dịu dàng. Cho đến khi thấy em đã sẵn sàng, tôi lại giao ban cùng em. Lần này thì em không còn phải chờ đợi lâu, các cử chỉ và hành động của em như muốn đáp ứng hết các nhu cầu của tôi. Em vật hẳn tôi ra, nằm lên trên và nắc không kìm chế. Cơn sướng lại từ đâu ra, tràn ngập trên các giác quan và cơ thể…
Tôi lại lật em lại đút chim vào chỗ cũ, nắc dứt khoát và hổn hển vào tai em.
– Còn bao không em?
– Để em lấy.
Tôi nắc như điên cuồng trong sự hưởng ứng nhiệt tình của em, từng đợt, từng đợt tinh khí của tôi phun ra trong cái bao của em, cái bao của sự chuẩn bị từ trước…
Nằm trên người em một lúc lâu, bàn tay xoa nắn nhẹ nhàng cơ thể của em. Tôi biết rằng phụ nữ sau khi lên đỉnh, cần phải sự chăm sóc trong khi đàn ông, cơn sướng hạ xuống rất nhanh.
Đến khi đủ dùng, em khẽ nghiêng người. Tôi hiểu. Hôn môi em và nói.
– Chúng mình dậy nhé.
– Vâng anh.
Vệ sinh cá nhân xong, vẫn còn sớm. Em bảo tôi về thay quần áo, đưa quần áo bẩn sang để em giặt.
– Thôi em, để anh bảo lễ tân. Làm gì cho mệt.
– Còn sớm mà anh, ở nhà em vẫn thường thế mà. Mà anh không cho em giặt cho anh ư?
– Tùy em, tôi nhìn em âu yếm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ gái cơ quan |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ công khai, Làm tình nơi công cộng, Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 12/11/2020 08:29 (GMT+7) |