Nếu là mấy ngày trước thì sau khi ăn cơm tối xong. Dục Uyển nhất định sẽ leo lên giường nấu cháo điện thoại với Tiểu Nhã, hoặc chạy sang phòng mẹ Tiêu mèo nheo. Còn bây giờ cô lại đứng trước cửa phòng của Mạn Ni, dán tai lên cửa, hành động như một kẻ rình mò.
“Sao lại không có tiếng động, bọn họ đang làm gì trong phòng chứ…”
“Mày rất muốn biết bọn họ đang làm gì trong phòng…”
“Phải… đương nhiên là muốn”
Theo quán tính Dục Uyển gật đầu đáp lại, vì đó cũng là câu hỏi cô đang thắc mắc. Khoan đã, giọng nói này không phải là của…
“Ầm… ầm… m…”
Dục Uyển vừa xoay người lại, thì Hoắc Phi đã đập cửa ầm ầm. Ai mượn hắn gõ cửa thay cô. Lỡ như Luật nghĩ cô là dạng phụ nữ nhỏ mọn, ghen tuông vớ vẫn thì sao, cô…
“Là ai đó…”
Giật mình khi nghe được giọng nói của Hoắc Luật vang ra khỏi phòng, Dục Uyển hốt hoảng, lập tức nắm lấy tay của Hoắc Phi lôi đi.
“Két… t…”
Khi cánh cửa được mở ra. Hoắc Luật chỉ nhìn thấy một khoảng không vắng lặng, không có một bóng ma lãng vãng trước cửa, chẳng lẽ hắn nghe nhầm.
“Luật! Là ai vậy…” Là giọng nói của Hoắc Mạn Ni.
“Không có ai cả…”
Hắn vừa xoay người vào trong thì Mạn Ni cũng từ trong phòng tắm bước ra. Hoắc Luật như chết lặng tại chỗ trước sự gợi cảm chết người của cô lúc này.
Trên người Mạn Ni chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ voan màu hồng, vạt áo thì chỉ vừa đủ chạm tới mông, còn là loại mõng trong suốt như cánh ve, có khả năng nhìn xuyên thấu từng bộ phận nhạy cảm, lẫn những đường nét nữ tính quyến rũ trên người cô.
Ánh mắt của Hoắc Luật như bị hút sâu vào đó, không thể thoát ra.
Mạn Ni vừa tắm xong nên thân thể thật ướt át, váy áo dính sát vào da thịt. Theo từng cử động của cánh tay đang lau tóc, hai dây vai cứ tuột lên tuột xuống, 2/3 bộ ngực xinh đẹp đều lộ hết ra ngoài. Một bên vú căng tròn trắng nõn và nhũ hoa phấn hồng kiều diễm cứ thấp thoáng thách thức khả năng chịu dựng của Hoắc Luật.
Cổ họng của hắn bắt đầu có chút khô rát, khi lướt nhìn xuống nơi mềm mại bên dưới vạt áo và đôi chân thon dài thẳng tấp mà nuốt vào nước một ngụm nước bọt.
“Chị…”
Lúc này thì Hoắc Luật giật mình nhận ra, bên dưới váy ngủ của Mạn Ni không hề mặc đồ lót. Nên lập tức xoay mặt đi, không phải vì hắn xấu hổ mà lo sợ bản thân không thể kiềm chế được dục vọng.
Mạn Ni là người phụ nữ hắn yêu suốt nhiều năm, nếu nói hắn chưa từng mơ một giấc mộng xuân, hay nghĩ về thân thể của cô là dối trá. Thậm chí nhiều lần làm tình với người phụ nữ khác, hắn luôn tưởng tượng ra người bên dưới là cô. Hiện tại Mạn Ni gần như không mặc gì đứng trước mặt hắn, dục vọng chôn giấu nhiều năm có thể không thức tỉnh sao.
Nếu là người người phụ nữ khác thì Hoắc Luật sẽ nghĩ cô ta muốn quyến rũ hắn, nhưng vì là chị Mạn Ni nên chuyện đó là không có khả năng.
“Cũng muộn rồi, em về phòng mình… chị nghỉ ngơi đi”
Hoắc Luật vừa bước ra cửa thì Mạn Ni lại chạy đến nắm lấy tay hắn. Hắn chấn động khi cánh tay mình vô tình chạm vào ngực mềm mại của Mạn Ni.
“Luật! Có phải cậu và Dục Uyển đang hẹn hò”
Hoắc Luật kinh ngạc đứng yên, có phải chị Mạn Ni đang bận tâm về hắn. Hắn rất muốn nhìn thấy vẽ mặt ghen tuông đố kỵ của cô, chí ít cho thấy trong lòng cô, hắn còn có chút địa vị, nhưng khi xoay người lại nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp và đôi mắt trong veo của Mạn Ni, hắn lại không muốn cô chịu chút ủy khuất nào.
“Là ai nói nói cho chị biết…”
“Cậu không cần biết, chỉ cần trả lời chị… phải hay là không…” Hoắc Mạn Ni nằn nặc đòi cho được đám án mình muốn.
Tại sao hắn lại có cảm giác chị Mạn Ni sẽ đau lòng, khi hắn thừa nhận đang hẹn hò với Dục Uyển. Nhưng hắn đã suy nghĩ quá nhiều, chị Mạn Ni vốn xem hắn là em trai thì làm sao có thể đau lòng và ghen tuông.
“Phải! Em đang hẹn hò với Dục Uyển” Sau khi đắn đo suy nghĩ, Hoắc Luật đã gật đầu thừa nhận.
“Nếu chị nói cậu chia tay với Dục Uyển, cậu có làm được không…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dục Uyển |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp |
Ngày cập nhật | 17/12/2018 03:39 (GMT+7) |