Dục Uyển

Phần 171

“Mạn Ni”

Tô Lân ra ngoài với chiếc áo choàng tắm trên người, nhìn thấy Hoắc Mạn Ni đang thẩn thờ nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ.

Mưa đã tạnh, cơn đã đi qua, thứ còn lại chính là là một con đường đầy lá rụng, sỏi, cát và không gian tĩnh lặng, lại thưa thớt người. Cô ghét những lúc thế nào, khung cảnh này sẽ làm cho người ngắm nó cảm thấy cô đơn trống trải.

“Em đang suy nghĩ gì?” Tô Lân từ phía, lấy ly rượu ra khỏi tay của Mạn Ni đặt lên cửa sổ rồi ôm cô vào lòng.

“Không có gì…” Cô xoay người lại nhìn Tô Lân.

“Khi nào anh sẽ rời khỏi đây? Trở lại Cabo.”

Chuyến đi của hắn đến Á Lạp Tân dự định sẽ là một tuần, nhưng nó đã kéo dài quá lâu. Lâu đến mức đủ để ông già luôn kiên nhẫn của hắn, phải mất bình tĩnh và bay sang đây hộ tống hắn về. Ông già của hắn hiện giờ đang ở Bạch gia, và hạ tối hậu thư cho cả hắn và em gái. Sáng mai cả hai phải theo ông quay về Cabo.

“Ngày mai.”

Không thể giải thích được cảm giác hụt hẫng của Hoắc Mạn Ni lúc này. Hay đó là sự quyến luyến không muốn buông tay, nhưng tại sao… Gã đàn ông này chỉ là tình nhân một đêm của cô, giúp cô giải quyết ham muốn, khi nào cô cần thì gọi hắn đến, không ràng buộc. Nhưng khi nghe tin ngày mai hắn sẽ đi, cảm lại cảm thấy buồn bã.

“Mạn Ni! Đi cùng tôi được không? Rời khỏi Á Lạp Tân… quên đi Hoắc Luật, chỉ có tôi và em.”

Hắn nâng cằm của Mạn Ni lên, hắn biết rõ con người của Mạn Ni, không thánh thiện, không trong sáng như cô gái khác, cô đen tối và xấu xa. Nhưng hắn lại bị cô cuốn hút, không phải vì cô đẹp, mà vì cô cho hắn một cảm giác không thể nào hiểu thấu. Mạn Ni hiện tại dù tỏ ra mạnh mẽ cứng rắn, nhưng hắn cảm thấy ẩn sâu bên trong là một Mạn Ni rất yếu đuối, khao khát được yêu thương và cần được bảo vệ. Hắn muốn hiểu hết con người thật của cô.

“Muộn rồi… về thôi.”

Đây chính là câu trả lời của Hoắc Mạn Ni, Tô Lân hiểu hắn không thể nào thay thế được tên nhóc Hoắc Luật trong lòng cô, cười giễu cợt bản thân thật là ngu xuẩn, lại nói ra những lời ngốc nghếch vừa rồi.

Hoắc Mạn Ni bước vào phòng tắm và cởi ra chiếc áo choàng, thay vào chiếc đầm màu xanh lá rẻ tiền, mà Tô Lân mua tặng cô. Nếu là trước đây cô sẽ không bao giờ đáp ứng cái yêu cầu trẻ con này của Tô Lân, nhưng vì sáng mai hắn sẽ rời khỏi Á Lạp Tân, nên cô đã đồng ý mặc cho hắn xem.

Mạc Ni bước ra khỏi nhà tắm với bộ dạng thật thuần khiết, mái tóc đen dài buông xỏa, làn da trắng tuyết càng nổi bật trong bộ đầm xanh đơn giản, cổ tròn, không tay và làn váy xòe, cũng không phải đến từ một nhà thiết kế nổi tiếng. Tô Lân chỉ vô tình nhìn thấy trong một cửa tiệm đại hạ giá lúc trên đường đến đây, và nghĩ nó sẽ rất đẹp nếu mặc trên người Mạn Ni.

Tô Lân mỉm cười, rồi bước tới gần bên Mạn Ni, trên tay cầm theo một trang sức đắc tiền.

“Mạn Ni! Em rất đẹp.”

Hắn vòng ra sau lưng và đeo lên cổ Mạn Ni một sợi dây chuyền kim cương chói mắt. Sư rung động nhẹ, sự ấm áp ngọt ngào, khi cánh tay của Tô Lân vòng qua người cô, không phải vì giá trị hàng tỉ đồng đến sợi dây chuyền. Mà vì Mạn Ni cảm nhận được sự chân trọng của Tô Lân, cách hắn đặt nó trên cổ cô, cách hắn xem cô là người đặc biệt nhất với hắn.

Rất lâu rất lâu cô đã không cảm nhận được cái cảm giác này.

“Tên Dương Phàm đó… là tình nhân cũ của em?”

“Quan trọng sao?”

Không rõ tại sao Tô Lân lại đột nhiên nhắc đến Dương Phàm. Nhưng Cô và hắn không chút cảm tình nào, chỉ là “em gái” cô ngu muội lại vì những lời lẽ đường mật đó đánh lừa. Ngay cả tên Tống Thiếu Hoành cũng vậy, nếu cô có quyền làm chủ. Thì cô và Luật đã có một kết viên mãn.

“Anh và anh ta đã nói những gì? Tại sao hắn lại muốn tôi sắp xếp cho hai người gặp mặt?” Mạn Ni luôn tò mò về chuyện này, Dương Phàm không nói cho cô biết, chỉ có thể hỏi Tô Lân.

Tô Lân mỉm cười, rồi xoay người đi. Hắn không bước vào phòng tắm như Mạn Ni, mà tự cởi áo choàng và mặc vào quần áo của mình ngay trong phòng. Mạn Ni cũng không có gì xấu hổ, cô tựa cửa nhìn thẳng hắn.

“Hai người có thỏa thuận gì… không thể nói cho tôi biết sao?”

Phải, bọn họ có thỏa thuận. Dương Phàm sẽ không đi khởi kiện Mạn Ni về tai nạn giao thông hai năm trước. Đổi lại Tô Lân sẽ phải giúp hắn làm một việc. Và Tô Lân đã đồng ý.

“Hắn muốn tôi sắp xếp gặp một người?” Tô Lân ngồi xuống giường, thông thả cài lại nút khuy tay áo.

“Là ai?”

Tô Lân ngẩn đầu lên, nhếch miệng cười.

“Sát thủ ở Đảo Chết.”

Khuôn mặt của Mạn Ni liền đổi sắc, sửng sốt lo lắng và bất an. Tuy cô không phải người của Hắc đạo. Nhưng cô cũng nghe đồn. Sát thủ ở Đảo Chết là đáng sợ vô cùng, sinh trưởng trong vùng đất không có pháp trị, bọn họ vốn không hề biết sợ là gì. Chỉ cần có tiền, bất cứ đó là ai, thân phận, địa vị sẽ không là gì với họ.

Nhìn thấy vẻ mặt tái xanh của Mạn Ni, Tô Lân đứng dậy, lúc này quần áo trên người hắn đã chỉnh tề. Hắn đi đến trước mặt, đặt tay lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô xoa nhẹ.

“Đừng lo! Đối tượng Dương Phàm nhắm đến không phải là em, nếu thật… tôi sẽ giết hắn trước khi kịp gặp bọn sát thủ đó.”

“Vậy người mà Dương Phàm muốn giết thật ra là ai?”

Nếu không phải là cô, thì còn ai gây ra mối hận lớn trong lòng Dương Phàm. Không khó để bộ óc thông minh như Mạn Ni suy luận ra. Từ một đại thiếu gia sau khi tỉnh dậy lại trở thành kẻ không có gì, Dương thị đổi chủ, cha hắn lại nằm bất động trên giường bệnh. Và người nào đã gây ra tất cả chuyện đó.

“Là Hoắc Khiêm thật sao…”

Bên ngoài.

Bạch Ngạn Tổ thật không thể nào hiểu nổi Hoắc Luật, biết rõ Mạn Ni đang cùng Tô Lân ở ngay trong căn phòng này. Tại sao không phá cửa tông vào, bắt gian tại trận, cho đôi cẩu nam nữ làm chuyện ác đó không còn đường phải chối cãi.

Nhưng gần một tiếng, bọn họ chỉ đứng ở trước cửa. Mà không có bất cứ hành động gì khác.

“Luật! Mày không định xông vào thật sao?”

Hoắc Luật không lên tiếng, hắn chỉ tựa lưng lên cửa, cách đó một căn phòng. Mọi chuyện đã quá rõ ràng, thứ hắn muốn tìm cũng đã có đáp án. Điều Hoắc Luật cần cho chính hắn lúc này, không phải là đập cửa xông vào, chửi bới Mạn Ni hay trừng phạt tên Tô Lân đó. Hắn cần một chút thời gian, để bản thân thật bình tĩnh và thích ứng. Hóa ra, từ trước giờ hắn chưa từng hiểu Mạn Ni là người thế nào.

“Két… t…”

Mạn Ni và Tô Lân vừa bước ra khỏi cửa thì thì đứng lặng tại chỗ, khi nhìn thấy Hoắc Luật. Ánh mắt không có gì là kinh ngạc khi nhìn thấy cô cùng một người đàn ông lạ bước ra khỏi phòng, đồng nghĩa với việc, Hoắc Luật đã biết từ trước, và đứng chờ rất lâu.

Nói gì đây vào ngày lúc này, đương nhiên là giải thích.

“Luật! Thật ra… chuyện này… chị…”

“Em đợi chị ở trong xe.”

Cắt đứng những lời biện minh chưa kịp nói xong của Mạn Ni, Hoắc Luật xoay người đi. Mạn Ni cũng lập tức chạy theo sau, không ngừng giải thích nhưng Hoắc Luật vẫn không hề nhìn đến. Họ bước vào thang máy, cánh cửa đóng lại.

Tô Lân vừa định đuổi theo Mạn Ni, thì Bạch Ngạn Tổ đã giơ tay ngăn lại, cản đường Tô Lân.

“Tôi nghĩ ông nội và cha anh có rất nhiều chuyện muốn nói…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dân buôn đồ âm – Quyển 3 (Full)
1 Lý mặt rỗ bò dậy ôm lấy Vương Huân Nhi chạy ra bên ngoài, Như Tuyết trông thấy liền cầm chủy thủ đuổi theo. Tôi khống chế Vô Hình Châm ép Như Tuyết dừng bước, ả xoay người lạnh lùng nói: “Trương Cửu Lân, ngươi sẽ hối hận!” “Kẻ nên hối hận chính là ngươi!” Tôi cắn răng nói. “Kim cương cũng có lúc nổi giận, Phật Tổ cũng có cử chỉ diệt thế.” Bạch Mi thiền sư đột nhiên quát một tiếng: “Bần tăng phải khai sát giới!” Bạch Mi thiền sư tuy rằng vẫn luôn giúp đỡ tôi, nhưng rất ít khi lấy mạng người khác, trong lòng tôi căng thẳng quay đầu đã thấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Yêu nữ quầy bar
0 “Cái bài này quen lắm nè” Xuka đấm lưng Ly Ly bùm bụp. I saw him dancin’ there by the record machine. I knew he must a been about seventeen. “A! Nhớ rồi, Britney Spears”. Cùng lúc Hifi lên tiếng “kiểu nhạc này thật sự là thử thách rất khó với các cô gái của chúng ta, để xem ai là người có khả năng qua được”. I love rock n’ roll. So put another dime in the jukebox, baby. I love rock n’ roll. So come and take your time and dance with me. “Thật tuyệt vời, cặp đôi bùng nổ của Nhi và Hồng đã giành kiểm soát sân khấu. Nhi ơi, anh luôn thích...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện sex hay Truyện xã hội
Những em gái thèm đụ – Quyển 2
Phần 34 Tôi rút cu ra một chút rồi lại đâm vào cho nước nhờn ở lồn Hoa bôi trơn cu tôi một lúc rồi tôi giữ lấy mông Hoa nhấp. Vừa hôn Hoa vừa rên, hai tay ôm lấy vai tôi, tôi nhấp một lúc rồi đẩy người Hoa ngồi dậy, mặt Hoa nhăn nhó hai tay tì xuống ngực tôi. Ngồi một tí rồi Hoa bắt đầu nhổm người lên rồi lại hạ xuống. Đúng là chơi gái ngoan nó khác các bác ạ, thổi kèn cũng chỉ ngậm mút rồi luc cưỡi ngựa cũng chỉ nhổm lên hạ xuống cho nó đâm vào rút ra giống lúc địt. Tôi giữ eo Hoa ghì xuống rồi đưa đẩy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện không loạn luân Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng