Dục Uyển

Phần 182

Rầm…

Hoắc Luật ngã lưng xuống giường, hắn vừa nhắm mắt lại thì những ký ức ở Ý sống động xuất hiện trong đầu, là một đêm trước khi họ trở về Á Lạp Tân. Sau khi Dục Uyển bị đám người đàn ông Ý tưởng nhầm là gái gọi.

Nếu chuyện đó không xảy ra, hắn có thể đã buông tay Dục Uyển, không còn bất kỳ ảo tưởng nào về cô.

“Đồ tồi! Anh biết rõ em đã vô dụng… còn bắt nạt em, làm em sợ… làm em khóc… đồ xấu xa.” Dục Uyển vừa khóc vừa đánh vào người hắn.

“Uyển! Anh xin lỗi… nín đi em.”

Hoắc Luật ôm lấy cô, và hôn nhẹ lên tóc. Hắn không có ý làm cô sợ, hắn chỉ muốn Dục Uyển nhận thức được một điều, cô đã không còn là Dục Uyển của trước đây.

“Cốc… cốc…”

Trong lúc này thì bên ngoài, có tiếng người đập cửa. Lúc đầu chỉ có một, nhưng tiếp theo lại có nhiều bàn tay cùng lúc đập mạnh, âm thanh nghe rất chấn động. Dục Uyển cảm thấy hồi hộp căng thẳng, không biết có phải bọn người khi nãy bị Luật đánh, quay lại trả thù.

“Khuya rồi, còn ai đến phòng anh?”

“Anh không biết, để anh ra mở cửa.”

Buông Dục Uyển ra, Hoắc Luật bước xuống giường.

Cửa vừa kéo ra thì cả mười mấy người Á, Âu, nam, nữ đều có đủ, bọ họ bắn pháo, rồi tràn vào trong phòng. Thì ra là những người bạn ở Ý của Hoắc Luật trước đây, bởi vì biết sáng mai hắn sẽ về nước nên mới rũ nhau kéo đến phòng, làm tiệc chia tay. Dục Uyển có gặp họ vài lần, Luật cũng từng giới thiệu họ với cô.

Nhìn thấy Dục Uyển xinh đẹp với chiếc khăn tắm xộc xệch trên người, bọn họ đều há mồn trố mắt, phụ nữ thì không nói đàn ông nhìn thì không được. Hoắc Luật lập tức bước đến dùng tay bịt mắt, lấy chân đá từng người một ra ngoài.

“Cút… cút hết ra ngoài.”

Hắn bước đến tủ quần áo, mở va li lấy quần short và áo sơ mi của mình, ném vào người của Dục Uyển. Sau khi đã chỉnh chu về hình thức bên ngoài, thì cánh cửa mới mở rộng đón khách…

Ăn uống, ca hát nhảy múa, bọn họ quậy nát cả căn phòng. Dục Uyển cũng bị kéo vào cuộc vui và quẩy hết mình. Hơn mười hai giờ đêm, tiệc mới tàn. Tất cả mọi người đều say khướt không biết đường về nhà. Hoắc Luật cũng say những vẫn đủ tỉnh táo để gọi taxi, tống từng người một lên xe.

Đến khi hắn quay lại phòng thì không nhìn thấy Dục Uyển đâu, nhưng nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, ngay cả cửa phòng tắm cũng không khóa.

Dục Uyển đang nằm co ro trên sàn, tay ôm chai rượu, không biết là ngủ hay say mà đầu gối lên chai sửa tắm. Nước chảy từ vòi sen vào bồn tắm đang tràn ra ngoài, lan ướt khắp người cô.

“Mở miệng là nói không biết uống nhưng lại uống hết cả năm chai rượu, em là bợm nhậu?”

Hoắc Luật liếc mắt nhìn những chai rượu trên sàn mà chóng mặt. Tức giận thì nói chứ lòng nào lại bỏ mặc cô nằm trong nhà tắm. Hắn bước tới gỡ chai rượu ra, nhưng Dục Uyển vẫn ôm chặt không buông, bất lực bó tay, vì không thể tách chúng ra khỏi người Dục Uyển. Chỉ có thể ôm cô về phòng cùng với nó.

“Đừng… tôi không biết uống.”

Hoắc Luật nhìn bộ dạng của Dục Uyển nhịn không được cười, miệng nói không biết uống, nhưng lại đang mút chặt chai rượu, mặc dù bên trong đã rỗng. Hắn đặt cô lên giường, giúp cô lau tóc thay quần áo là việc hắn sắp làm.

Trên cơ thể Dục Uyển có chỗ nào hắn chưa từng nhìn, chưa từng chạm tay vào. Vì vậy mọi thứ có vẽ rất tự nhiên với hắn, khi cởi sạch Dục Uyển và lau khắp người cô. Nâng hai chân, trượt nhẹ lên đùi, di chuyển đến bụng và xoa nhẹ hai bên vú với chiếc khăn bông mềm mại. Dục Uyển đã sạch khô. Nhưng hắn lại lưu luyến không muốn bỏ tay ra khỏi thân thể mềm mại xinh đẹp này. Hắn mỉm cười, chạm tay lần cuối vào nhũ hoa hồng thuận trước vú, rồi buông tay đứng dậy.

“Ưm… m…”

Một tiếng rên nhẹ của Dục Uyển làm cả người hắn điêu đứng, xương cốt muốn rụng rời. Nhưng một chữ, chỉ một chữ tiếp bật ra khỏi môi người đẹp, thì hắn chết lặng.

“Phi! Đừng làm loạn… để em ngủ.” Dục Uyển ôm chặt hai tay của Hoắc Luật trước ngực.

Biết là không đúng, nhưng hắn lại không làm chủ được mình. Hắn không thích Dục Uyển gọi tên người đàn ông khác trong lúc ngủ say, ngay cả em trai hắn. Có thể rượu là tác nhân thúc đẩy sự ghen hờn trong hắn, khi lý trí đã không còn đủ tính táo và nhường chỗ cho bản năng.

“Em rất yêu Phi sao?” Hắn phì cười nhìn Dục Uyển, chua chát thay cho hắn trong lòng lại rất đau.

Không biết là ai đang hỏi, Dục Uyển cũng không đủ sức để mở mắt ra. Chỉ trả lời theo bản năng khi có người đặt câu hỏi, và không do dự nói ra điều mà mình đang nghĩ, như một rôbot đã được lập trình sẵn.

“Yêu… anh ấy là vị hôn phu của tôi… tại sao tôi lại không yêu anh ấy.” Dục Uyển mỉm cười trong khi hai mắt thì nhắm chặt.

Lại một nhát dao cứa vào tim Hoắc Luật, hắn cúi người sát xuống nhìn vào cô. Và Dục Uyển sẽ không thể nhìn ra sự khó chịu đố kỵ đan xen trong mắt hắn.

“Vậy còn Hoắc Luật, em không còn yêu anh ta?”

“Không yêu… anh ta rất xấu, lúc nào cũng bắt nạt tôi… ưm…”

Một sự thơm ngát ướt át khiến kẻ say thèm khát, dòng nước ngọt mà cô đang cần. Uống rượu nhiều quen cái vị cay xè nên khi chạm vào nước bọt của Hoắc Luật, Dục Uyển lại tự mặc định đó là nước giải khát. Cô tham lam nuốt lấy cũng như Hoắc Luật đang điên cuồng cắn mút, nhưng càng uống lại càng khát, càng hôn thì lại càng mất tự chủ.

Sự phủ nhân tình yêu giành cho hắn của Dục Uyển, đã làm Hoắc Luật muốn cô ngay lúc này. Bàn tay vội vã trượt xuống bụng, kéo một chân của cô nâng lên, nhấp người đẩy dục vọng tiến vào hoa huyệt giữa hai chân Dục Uyển.

“Ưm… m…” Chỉ là cái nhíu mày của kẻ say, cơ thể cô vốn đã quen thuộc với Hoắc Luật, bên dưới lại chân thật hơn cô nhiều.

Ngọn lửa dục vọng được dấy lên mãnh liệt theo từng tiết tấu của Hoắc Luật, hắn không thể dừng lại sự đòi hỏi trên người cô. Sự nuối tiếc, hối hận đang kêu gào trong người hắn, cấp thiết muốn hắn chiếm lấy người phụ nữ này, nếu thời gian quay ngược lại hắn sẽ không giao cô cho bất kỳ ai, Dục Uyển chỉ là của hắn.

Hắn thỏa mãn trên người cô, Dục Uyển vẫn vùi sâu trong men say. Cô không hề ý thức được chuyện gì, những ký ức những lẫn chuyện xảy ra cùng Hoắc Luật tựa như một giấc mơ, khiến mặt cô đỏ bừng lúc sáng khi nhìn thấy hắn.

Nhưng quần áo trên người cô vẫn chỉnh tề, Hoắc Luật cũng chẳng có ở bên giường, hắn cư xử một cách rất bình thường khi bước vào phòng, như thể chưa từng có chuyện gì trong buổi sáng hôm đó. Càng làm cho Dục Uyển tin tưởng đó chỉ là giấc mơ xuân của mình. Chỉ là cô muốn xác nhận lại.

“Luật! Tối qua… tối qua…” Nhưng làm sao để mở miệng.

“Tối qua có chuyện gì?” Hoắc Luật lên tiếng.

Thái độ thản nhiên như vậy, chắc chắn là không có chuyện gì. Dục Uyển thở phào nhẹ nhõm. Cô đúng là càng ngày càng hư hỏng, có thể mơ loại giấc mơ đó với Luật.

“Không có gì… em chỉ muốn hỏi tối qua bạn của anh thế nào?”

Cô thì vui, nhưng có kẻ lại đắng lòng vì sự phủi sạch của Dục Uyển, nụ cười mừng rỡ của cô vừa rồi, lại gián tiếp đả kích đến tự tôn của hắn.

“Bọn họ không sao… em mau về phòng chuẩn bị, chúng ta sẽ đến sân bay sau nửa tiếng.”

“…”

Nửa tiếng nữa cô sẽ về nước…

Dục Uyển mong chờ ngày này rất lâu. Có thể gặp lại mẹ Tiêu và mọi người. Nhưng mong chờ nhất là nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hoắc Phi, sẽ trông thế nào khi nhìn thấy cô trở nên xinh đẹp. Nghĩ đến đó lại vui mừng đến bật cười thành tiếng.

Nhưng vừa bước chân xuống giường, cả người liền bủn rủn không có sức. Nếu không có người chân dài chạy nhanh đến đỡ, cô đã té xuống đất.

“Sau này uống ít rượu lại.”

Rượu thật là tai hại, không chỉ khiến cô hư đốn, còn làm cả người cô nhức mỏi như bị xe tải cán qua Luật nói đúng, sau này cô sẽ uống ít lại. Nhưng không có gì là chắc chắn cả…

Tất cả tội lỗi Hoắc Luật gây ra trên người của Dục Uyển, khiến cô kiệt sức thành công bị đỗ hết là do rượu. Dục Uyển cũng không còn thắc mắc hay nghi ngờ gì về buổi tối đêm đó, cô cũng hoàn toàn quên sạch cái gọi là giấc “mộng xuân” khi về nước.

Nhưng có người lại nhớ mãi không quên.

“Thật đê tiện… Hoắc Luật, mày đúng là đê tiện.”

Hoắc Luật tự cười, tự sỉ vả bản thân vì hành động của mình đã làm trong đêm đó với Dục Uyển, hắn nốc cạn chai rượu, rồi lại ngủ quên dưới sàn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bị ngạn lục sắc (Full)
Viên mãn Đi được đoạn đường, trời bỗng đổ mưa to, ánh mắt Tú Vy nhìn ra hai bên đường thông qua cửa kính trông thích thú như đứa trẻ con lần đầu được đi chơi xa, dọc đường cha mẹ Tú Vy hết tấp chỗ này đến chỗ khác mua đồ ăn đồ uống chật cứng hết cả xe. “Giờ nhìn ở đâu cũng khác quá cưng hé” Vừa hút trà sữa vừa quay qua Nhã Phương, hai người nãy giờ vẫn tay trong tay không buông giây nào, nghe cách Tú Vy xưng hô Nhã Phương thẹn trốn luôn xuống ghế, hai cô gái từ lâu đã thỏa thuận đổi cách xưng hô, vì Tú...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện les Truyện sex Full
Cô Mỹ Dung
Cô là mẹ của một thằng bạn của tôi. Tính đến nay thì tôi và thằng bạn này cũng quen nhau được 20 năm rồi. Hơn chục năm trước, khi cô và thằng bạn tôi vừa qua Mỹ, vì chưa biết tiếng nên đa phần có gì cũng gọi tôi giúp. Thằng bạn tôi thì không quan tâm mấy chuyện cô cần, nên lúc nào nó cũng để tôi và cô giải quyết. Vì lý do đó nên tôi ra vào căn phòng trọ của hai mẹ con nó như cơm bữa. Cô Mỹ Dung vào lúc đó thì chỉ tầm 40, còn tôi thì vừa qua 18. Người cô thấp nhưng vú thì to, mông to, dáng phải nói...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật
Em Vy dâm đãng - Tác giả Traidamdulich
2 Sau khi ăn cơm xong Vy ngồi dưới phòng khách tiếp tục xem tivi cùng ba mẹ. Khoản hơn 11h, cô về phòng để cho ba mẹ còn đi ngủ. Cả nhà tắt tivi, khóa cửa xong thì Vy đi lên lầu. Lên đến hành lang, Vy đứng tần ngần ở đó nhìn về cửa sổ cuối hành lang, cô đi đến đó mở khóa cửa sổ ra. Từ cái dạo Phong trốn ở nhà cô đến nay, ít khi Vy khóa cửa sổ đó khi đang ở nhà lắm, nhất là vào ban đêm. Vy đứng ngay đó nhìn xuống con đường hẻm tối tăm bên dưới chút xíu rồi mỉm cười. Nghĩ lại thì từ lúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Người và thú (Sex thú) Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng