Dục Uyển

Phần 209

Đảo Chết.

Nắng nóng chói mắt, gió thổi nhè nhẹ, lá vàng thỉnh thoảng rơi. Thiên thời địa thời nhân hòa hội tụ lại gốc cây lọng ô. Là thời điểm thích hợp nhất để chúng ta.

Hai mắt khép hờ, hít vào, thở ra, hít vào và lại thở ra.

Nhưng đừng nhầm lẫn với bất kỳ bài tập dưỡng sinh nào bạn từng biết, vì đây chỉ là mô phỏng lại hành động của anh Hợi miệng rộng và Từ Tam đang làm. Họ…

“Khò… ò…”

Họ đang làm gì chắc mọi người đã đoán ra.

“BỐP… P…”

“BỐP… P…”

“BỐP… P…”

Đó cũng là nguyên nhân cho âm thanh mãnh liệt vừa rồi. Mưa “táo” rơi táo bạo theo phương ngang tiến thẳng, bao nhiêu bất mãn khó chịu của người ném đều dồn hết lực trên mấy quả táo, đủ đau để hai người họ phải bật người tỉnh giấc.

“Là thằng nào? Chán…”

Vừa mở mắt ra, Từ Tam và Hợi miệng rộng lại bị thứ to lớn trước mặt ngán tầm nhìn. Lần đầu tiên trong đời họ nhìn thấy một quả táo to như vậy, vừa căng vừa cứng, không dừng lại ở đó. Nó còn biết nhúc nhích và đạp rất là mạnh nữa.

Đây rốt cuộc là loại táo gì?

“Sờ đủ chưa? Đủ rồi thì lập tức lấy hai bàn tay thối của các người ra.”

Giọng nói chua chát như khế chua chấm muối của người phụ nữ, khiến cho lông măng khắp người họ đều dựng ngược, hàm răng tê cứng, thức tỉnh bốn con mắt quáng gà kia. Giỏ táo thì vẫn nằm yên trên đất, vậy trái táo họ đang cầm trên tay là…

“He… e… Dục Uyển… cô ra mang cơm cho thằng ngốc?” Là cái bụng bầu của cô.

“Hai người thật quá đáng… công việc của hai người lại để một mình anh ấy làm, còn mình lại nằm đây ngủ… các người có lương tâm không? Còn nói là anh em tốt”

Nhìn thấy Hoắc Khiêm đại thiếu gia trước giờ quen làm việc bàn giấy, bây giờ lại lưng trần chân đất khum lưng gieo từng hạt xuống đất, Dục Uyển sót cả ruột gan. Dù nói chỉ phạt sáu tháng nhưng phần việc của Hoắc Khiêm làm lại bao gồm của cả ba người, chỉ hận mình không thể mài sắt thành kim, thất bại trong việc giáo dục tư tưởng cho Hoắc Khiêm.

“Dục Uyển! Chúng tôi không hề bắt ép chồng cô… là hắn tự nguyện làm giúp bọn này.”

“Không tin thì cô hỏi hắn, bọn này không hề ép buộc… là hắn vui vẻ, hạnh phúc và khát khao được làm giúp bọn này… cô nhìn xem, nụ cười hạnh phúc của hắn khi làm giúp bọn này” Từ Tam choàng tay qua vai của Dục Uyển, và kéo cô lại gần hơn.

Mặc dù nắng nóng chói sáng, nhưng vẫn không lu mờ nụ cười rạng ngời của Khiêm đại Thiếu gia, không rõ nụ cười này là đồng tình với quan điểm của Từ Tam, hay vì vui mừng khi nhìn thấy Dục Uyển.

“Ngày mai trên đảo có lể hội hóa trang, bọn này về trước chuẩn bị.”

“Thằng ngốc! Bọn anh đi trước… chú từ từ làm”

Chuẩn bị cái gì chứ, lể hội hóa trang là ngày mai. Các người rõ ràng là đang trốn việc.

Kẻ trước người sau, Từ Tam và Hợi miệng rộng vẫy tay chào với Hoắc Khiêm, rồi ung dung sải bước, để lại bao nhiêu bất mãn cho người ở lại, tức tối không biết làm gì.

“Các người… các người”

Ôm theo cái bụng to tướng của mình, Dục Uyển lê từng bước nặng nhọc đến chỗ người chồng ngốc nghếch của mình. Càng nhìn càng sót, còn đâu dáng vẻ thư sinh môi hồng da trắng của trước đây.

Hoắc Khiêm đã trở thành một người đàn ông rắn rõi, làn da cũng đen sạm đi, cánh tay cũng trở nên thô ráp, lòng bàn tay còn có nhiều vết chai. Chỉ có một điều không đổi, là mị lực của hắn vẫn còn đủ sức để điên đảo ba bà chị này.

“Cục cưng! Khát nước không?”

“Đói bụng chưa? Có muốn ăn gì để chị nấu cho cưng ăn.”

“Trên người có chỗ nào nhức mỏi, để chị giúp cưng xoa bóp.”

Ba chị đại của Động Thiên Tơ cứ rảnh rỗi là chạy đến quấn lấy Hoắc Khiêm, còm làm thay phần việc của Dục Uyển, cơm bưng nước rót, phục vụ tận tâm bao gồm tất cả các khoản.

“Uyển không thích tôi đến gần các chị, để cô ấy nhìn thấy nhất định sẽ giận… các chị về đi”

Không phải hoàn toàn quên sạch những gì Dục Uyển đã dạy, chí ít về khoản đụng chạm thân thể với người khác giới, Hoắc Khiêm hoàn toàn tuân thủ, chỉ cần là giống cái có ý đồ tiếp cận thì hắn nhất phải né ra xa ba bước. Bao nhiêu tâm huyết của cô, không phải đổ sông đổ biển.

“Ực… ực… c!!!”

Tiếng tằng hắng liên tục của Dục Uyển, nhắc khéo cho ba bà chị ở đằng kia biết, vẫn còn cô trên đời này. Nhưng xem ra âm lượng quá nhỏ, bọn họ còn hành động táo bạo hơn.

“Con bé dữ dằn chỉ biết nấu cho cậu mỗi trứng luộc? Nó thật xấu tính… nếu là tôi sẽ không bao giờ giận cậu, cho dù cậu làm sai bất cứ chuyện gì đi chăng.”

“Các chị còn có thể làm nhiều thứ khác cho cậu, giống như thế này…” Bàn tay nhẹ nhàng của chị đại vuốt một đường dài từ lòng ngực chạy thẳng đến thắt lưng.

“Còn biết cách làm cậu thoải mái hơn.” Chị nhị phà hơi vào lỗ tai của Hoắc Khiêm với giọng nói đầy ma mị, cùng lúc cọ xát bộ ngực hùng vĩ của mình vào tấm lưng trần nhễ nhãi mồ hôi của hắn.

Sức đoàn kết tập thể bao giờ cũng hơn, hắn gần như bị họ đẩy xuống đất.

“Các chị…”

Cô mà còn không ra tay, con của cô nhất định sẽ mất cha.

“Ây za… đau quá…”

Nghe thấy tiếng hét của Dục Uyển, Hoắc Khiêm hoảng hốt đẩy cả ba ra, khẩn trương chạy đến đỡ lấy cô.

“Khiêm! Em thấy chóng mặt, chắc bị say nắng.”

“Đừng cử động! Để anh bồng em vào trong.”

Nhìn thấy nụ cười đắc ý giương oai diệu võ của Dục Uyển, khi được Hoắc Khiêm ôm vào lòng. Ba bà chị kia biết rõ là cô đang diễn trò, nhưng vẫn mang theo cục tức mà rời đi. Nếu không họ nhất định sẽ nhìn thấy những cảnh âu yếm trướng mắt.

“Khiêm! Bỏ em xuống được rồi”

“Nhưng… nhưng vẫn chưa…”

“Em nói bỏ em xuống!”

“Ừ…”

Vẫn ngu ngơ ngốc nghếch như trước, Hoắc Khiêm nới lõng tay nhẹ nhàng đặt Dục Uyển xuống đất. Chỉ cần là mệnh lệnh của Dục Uyển hắn tuân thủ vô điều kiện.

“Uyển! Vừa rồi em bị làm sao?”

“Anh muốn em có sao?”

“Không có… anh… anh không có.”

Dục Uyển chỉ nhướng đôi mắt lên thì Hoắc Khiêm đã co rúm người lại. Vẫn biết là hắn dễ bắt nạt, không biết làm gì lại khóc, nhưng cô lại thích nhìn bộ dạng lúng túng của hắn như bây giờ.

“Đùa với anh… anh mà dám, em sẽ bỏ mặt anh… ngồi xuống đi, em có mang cơm cho anh.”

“Hôm nay em cho anh ăn gì?”

“Yên tâm đi… em biết anh ngán ăn trứng luộc, nên… em đã đổi trứng luộc thành trứng chiên.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lén lút (Full) - Tác giả Khởi nguồn dục vọng
Phần 59 “Pạch pạch pạch...” những nhịp nhấp vẫn đều đều vang lên. Lưng cô đã lấm tấm mồ hôi, việc chiến đấu 1 lúc với 2 người phụ nữ phòng kế bên khiến cô có vẻ đã hơi đuối sức, tôi cần phải giúp cô hoàn thành giai đoạn về đích. Cô cũng rất tinh nghịch, quỳ gối, quay mông về phía tôi, nghiêng mặt, tai cô áp vào bức tường, nghe ngóng tình hình phòng của Thuỳ Linh, hiện tại tôi sẽ thay thế cô tạo ra những nhịp nhấp. Tôi đẩy hông, đưa cây hàng cứng ngắc trở lại bên trong cô, tôi bắt đầu nhấp. “Pặc Pặc Pặc...” những nhịp nhấp của tôi bắt đầu đầm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện sex cô giáo Truyện sex Full
Tình nhân nhỏ (Full)
Phần 46: Kết thúc Nhưng Tô Tình không thể chờ đến lễ hội tiếp theo thì bà nội Vân Tú đã qua đời. Cuối tháng 11, thời tiết đột nhiên trở lạnh. Cô mặc một thân màu đen, trầm mặc đi tới tang lễ của bà nội Vân Tú, tặng hoa cúc, quỳ xuống cúi đầu. Lại ôm lấy Vân Tú, người đang khóc với đôi mắt đỏ hoe. Khi đi ra cô lại gặp được cha mẹ Lý Quân, bọn họ giúp đỡ xử lý tang lễ, đang nói chuyện với một nhóm người thân. Lý Quân đem cô đưa đến trên xe, để cô nghỉ một lát. Cô gần đây có chút mệt rã rời, người cũng gầy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc
Em tôi
Mở mắt ra thì đã 9h sáng, em vẫn thở nhẹ nhàng trong vòng tay tôi. Dậy đi nhóc, 9h rồi em. Em mỉm cười quay lại ôm hôn tôi, ấm sực... Về thành phố đi anh Hai, ở đây chán quá. Anh có muốn ở lại thêm không? Ừm thôi về, ở đây cũng chẳng có gì xem... ngoài em... Tôi cười gian xảo. Xiiiii... Em nhảy tót xuống giường trần truồng nhún nhảy đi vào nhà tắm. ... Chúng tôi đi xe lửa trở lại Interlaken và lái xe về là Lucerne. Trên đường đi em nói: Anh có khó chịu chỗ đó không? Ngẩn ra một hồi: À...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Tâm sự bạn đọc Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng