Dục Uyển

Phần 26

Cô và Hoắc gia không chút liên hệ, người của Hoắc gia cũng không ưa gì chủ nhân của cái thân xác này, nếu đôi bên đều không thoải mái thì cô còn ở đây làm gì, rời khỏi Hoắc gia là một lựa chọn sáng suốt. Nhưng mà…

Kiếm đâu ra lộ phí đây.

Ngươi duy nhất Dục Uyển có thể nhờ cậy là Tiêu Tường, nhưng nghĩ đến người mẹ hờ của mình, cô cảm thấy rất đau lòng.

Tiêu Tường là người phụ nữ rất đơn giản, đơn giản tới mức không biết cách tiêu tiền là gì, mặc dù có người chồng giàu nhất Á Lạp Tân nhưng chưa bao giờ mở miệng xin số tiền lớn hay đòi hỏi một món trang sức đắt giá nào. Cho nên, sau 12 năm sống ở Hoắc gia, Tiêu Tường vẫn chỉ là người vô sản trong đại gia đình tư bản này, không biết chừng, một người làm lâu năm ở Hoắc gia còn giàu hơn bà ta.

Hơn nữa, nếu biết cô muốn rời khỏi đây thì Tiêu Tường nhất định sẽ sống chết đòi theo, chuyện này lại càng không thể được, bởi vì Hoắc Nghị không bao giờ để cho bà ta rời khỏi hắn.

Vậy thì chỉ có thể…

“Rầm!!”

Cánh cửa bị đẩy mạnh vào.

Một ý tưởng táo bạo chưa kịp lóe sáng đã tắt lụi, Dục Uyển nhìn thẳng ra cửa, xem kẻ đã thổi bay ý tưởng của cô là ai, nhưng chỉ có thể nhìn thấy nửa thân dưới của đối phương.

Hoắc Phi chết lặng trước cửa, nhìn Dục Uyển đang trong tư thế trồng cây chuối, đầu chống xuống đất, hai chân thon dài duỗi thẳng lên trời, chiếc váy ngủ rũ xuống tận cổ, chỉ còn lại bộ đồ lót viền ren màu đen và thân hình gợi cảm của Dục Uyển.

“Vèo!”

Gối bay lần thứ nhất.

“Vèo… o…”

Gối bay lần thứ hai.

“Biến thái, thần kinh, háo sắc… vào phòng sao không chịu gõ cửa”

Dục Uyển lộn người đứng dậy, nhanh tay lấy tất cả mọi thứ có trên giường, ném hết vào người của Hoắc Phi.

“Con điên này! Mày có khóa cửa sao”

Hoắc Phi rống giận lên tiếng, trái, phải chụp lấy hai cái gối của Dục Uyển vừa ném xong, nhưng vẫn còn chỗ trống.

“Bốp!!!”

Vật ném thứ ba bay thẳng vào mặt hắn.

“Trước khi vào phòng người khác thì phải xin phép, đó là phép lịch sự tối thiểu, anh không biết sao”

Dục Uyển vừa nói, vừa cúi người xuống sàn, thu gom hết số trang sức cho vào trong hộp nữ trang.

Hoắc Phi bước vào, quăng mấy cái gối hắn chụp được xuống đất.

“Phải! Tao quên mất… cho những đứa có hành động quái đãng như mày, thì gõ cửa trước chính là biện pháp để bảo vệ mình, lần sau tao sẽ chú ý hơn để bảo đảm an toàn cho bản thân mình”

Nhắc đến chuyện chú ý hơn thì Hoắc Phi mới để ý đến căn phòng của Dục Uyển, rất là “ấn tượng”.

“Mày làm quái gì với căn phòng…”

Từ tấm thảm dưới sàn, chậu hoa trong phòng, đến bức tranh treo trên tường đều bị tháo dỡ. Chẳng khác nào vừa có trộm đột nhập vào, mọi thứ đều ném lung tung.

“Làm gì là chuyện của tôi không liên quan đến anh, nếu anh đến để kiếm chuyện thì hiện tại tôi không rảnh”

Dục Uyển đóng hộp nữ trang lại, rồi trầm tư suy nghĩ. Số trang sức này đem bán đi, chắc chỉ có thể sống đủ trong một tháng, tiền thuê nhà trọ, tiền ăn, tiền…

“Cha mẹ chồng và chồng tương lai của mày đang ở dưới lầu, không xuống chào hỏi họ một tiếng sao”

“Anh thích thì tự mình đi, tôi đang bận”

Ngoài dự đoán của hắn, trước đây cứ mỗi lần người nhà họ Bạch đến Hoắc gia, thì nó giống như con chó nhỏ chạy đến trước mặt họ, que quẩy cái đuôi lấy lòng mọi người. Còn bây giờ lại thản nhiên như không phải chuyện của mình.

Tao xem mày còn bình tĩnh được bao lâu…

“Mày không muốn biết cha mẹ Ngạn Tổ đến đây làm gì sao”

“Nếu anh tò mò như vậy thì xuống mà hỏi họ”

Sau khi rời khỏi Hoắc gia, thì mình sẽ đi đâu đây. Ở Á Lạp Tân này, có nơi nào mà Hoắc gia không thể tìm đến, hay lên mạng search thử. Dục Uyển nhảy lên giường và mở laptop ra tìm kiếm.

Hoắc Phi bị lơ nặng, hắn không cam tâm…

“Bạch gia đến để từ hôn”

Ha! Ha… Để tao xem mày dửng dưng được bao lâu. Tao không tin mày có thể bình tĩnh sau khi nghe được tin này. Nào, khóc đi, khóc đi…

Nhưng…

Một giây…

Hai giây…

Và ba giây trôi qua…

Mọi chuyện vẫn bình lặng nhưng chưa từng có gì, khác xa với suy đoán của Hoắc Phi, Dục Uyển vẫn dán mắt lên máy tính, không hề tỏ ra đau khổ hay bi thương.

“Mày không nghe tao nói sao… Bạch gia đến để từ hôn”

Người không giữ được bình tĩnh lúc này lại là Hoắc Phi, hắn điên tiết lên, giật lấy laptop khỏi tay của Dục Uyển. Cô phát hiện ra, Hoắc Phi có phải bị cô đánh riết nên nghiện, không làm cô nổi điên hắn không chịu được.

Dục Uyển trừng mắt nhìn hắn, hắn mỉm cười nhìn cô.

Một giây sau…

“Hu… u… Tôi không thiết sống nữa… tôi đau khổ quá, tôi muốn chết đi… hu… u…”

Không hề báo trước, Dục Uyển gục đầu xuống giường, kêu gào khóc lóc, tỏ ra rất đau khổ. Còn Hoắc Phi thì đơ người nhìn Dục Uyển diễn trò, chưa kịp phản ứng thì cô lại ngẩng đầu lên tươi cười.

“Đã đủ thương tâm, đủ đau khổ chưa… có cần tôi diễn lại không, nếu đủ rồi thì… get out…”

Dục Uyển chòm người về trước, giật lấy laptop lại từ tay của Hoắc Phi.

“Rầm!!”

Hoắc Phi được Dục Uyển ném ra khỏi phòng, hắn chao đảo suýt nữa là úp mặt xuống sàn. Hắn xoay người lại đập cửa.

“Ầm… m…”

“Mở cửa ra mau, mở cửa ra…”

“Con khốn! Mày mở cửa ra… mày nghĩ mày là ai mà đối xử với tao như vậy… mở cửa ra… hôm nay tao nhất định sẽ dạy cho mày một bài học… mày đúng là con khốn không biết trời cao đất dày” Bị đạp ra khỏi phòng, Hoắc Phi điên tiết lên la hét ầm ỉ.

“Két… t!!”

Cánh cửa được bị mở ra, nhưng hắn còn chưa mở miệng thì…

“Bốp…”

Dục Uyển vung tay, đấm thẳng vào mặt của Hoắc Phi, hắn nằm do ván xuống sàn, trước mắt đầy sao với trăng.

“Bây giờ thì đã yên tĩnh hơn” Dục Uyển mỉm cười, đóng cửa lại.

“Rầm!!!”

Nghe tiếng cửa đóng sập. Hoắc Phi rống giận đập tay xuống sàn.

“Hoắc Dục Uyển! Tao nhất định sẽ chơi chết mày… y… y…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Anh hùng tại linh giới
Phần 26 Sau khi Lạc Hùng và Bá Hưng ra về. “Chị à. Chị cho Thảo Trinh ở cùng phòng với chị nhá. Hai người cỡ cùng tuổi nhau, chắc không sao đâu nhỉ?” Trường quay mặt hỏi Thúy Nhi. “Ừ. Chắc không sao đâu.” Nhi nhìn Trường đáp với giọng nói đầy lạnh lùng. Thảo Trinh thấy Thúy Nhi như vậy thì cúi đầu: “Nếu cô nương không cho phép thì nhờ công tử cho tiện thiếp ở với các nữ hầu cũng được rồi.” Trường lúng túng. Chàng vội kéo Thúy Nhi ra ngoài: “Chị sao vậy?” “Tưởng đi trả nợ, chị này không ngờ em dẫn gái về luôn đấy.” Thúy Nhi giọng bực dọc. “Chị ghen...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp
Quán Trọ Hạnh Phúc (Update Phần 3) - Tác giả Tích Liên Tiên Sinh
Phần 3 Từ đâu tôi cảm nhận được một đôi tay gầy guộc ôm chặt vào lưng tôi, tiếp đến là giọng rên the thẻ: Ưm... ưm... Là tiếng của mẹ, lông tay cho đến lông mu của tôi dựng đứng, tôi hồi hộp và đầy lo sợ. Tôi phải đối mặt thế nào với hành vi đồi truỵ của mình, tôi biết mẹ sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ vô lại như tôi, một đứa con dâm loạn với chính mẹ đẻ của mình. Tôi dừng lại! Có thể tôi sẽ tiến xa hơn khi cơn nứng mình hiện hữu, thế nhưng, tôi phải làm gì với một con cặc mềm dù tôi đẩy thế nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Ký ức tuổi trẻ – Quyển 1
Phần 26 Chơi hết một tháng rồi cùng vợ chồng anh Thái, CoCa, chị Chi ra Huế luôn. Máy bay đáp xuống là bắt xe về nhà. Xe vào đến nhà, mở cốp lấy đồ xong rồi vào nhà. Vừa vào thấy Vân đang ngồi nói chuyện với mẹ, em thấy tôi rồi chạy lại ôm tôi và khóc. Anh đi mô mà giờ mới về hả, có biết em lo lắm không, gọi điện anh chả bắt máy, huhuhu. Anh xin lỗi mà, đừng khóc nữa, xấu lắm. Hai đứa bay tình cảm thì vào phòng mà khóc ở đây chướng mắt lắm. Nghe anh Thái nói, Vân buông tôi ra gạt nước mắt rồi chào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thuốc kích dục Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng