Đường Môn - Quyển 1

Phần 42

Đường Tam có phương pháp tu luyện Huyền Thiên Công, tốc độ tu luyện trong tương lai tất nhiên so với đại bộ phận Hồn sư thì tốt hơn nhiều. Mà theo như lời Đại sư nói, phương pháp tu luyện mà hắn nghiên cứu, hẳn là cùng loại vận hành lộ tuyến với tu luyện nội lực. Có thể nghiên cứu tới bước này, Đại sư đã phải cố gắng biết bao nhiêu? Phải biết rằng, Huyền Thiên Công chính là kinh nghiệm của vô số Đường môn tiền bối toàn tâm toàn ý mà đạt được. Mà Đại sư lại chỉ có một người.

“Mặt khác, bây giờ ngươi đi tới Vũ hồn điện của Nặc Đinh thành đi. Trên đường tùy tiện hỏi là có thể tìm được vị trí của Vũ hồn điện, nó nằm ở khu vực trung tâm thành, ngươi tới nơi đó tiến hành một chút Hồn sư giám định, một là trắc thí hồn lực tình huống của mình, mặt khác, coi như là chính thức đăng kí tại Vũ hồn điện, sau này mỗi tháng có thể lĩnh tiền trợ cấp. Cũng không cần tiếp tục làm công độc sinh.”

Đường Tam cẩn thận thu quyển sách Đại sư cho hắn vào trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ, bản thân Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ không biết chế tác bằng cái gì, nó cực kỳ đàn hồi, rút lại nhỏ nhất, vóc người còn nhỏ của Đường Tam đều có thể miễng cưỡng đeo ở trên eo, nhưng nếu kéo dài ra, sợ là đại hán có eo hơn bốn thước cũng đồng dạng có thể đeo lên, hơn nữa độ rộng của đai lưng thủy chung không thay đổi.

Lúc này, Đường Tam mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, bên hông lại mang đai lưng mà Đại sư cho hắn, cả người tinh khí thần cùng với lúc vừa mới tới học viện thì hoàn toàn bất đồng, cái gọi là nhân cần quần áo, mặc dù hắn không tính là anh tuấn, nhưng nhìn qua sạch sẽ cũng làm cho người ta cảm giác vài phần nhẹ nhàng khoan khoái.

“Sư phụ, vậy người hãy ngủ đi trong chốc lát, con đi. Giữa trưa con quay lại sẽ mang thức ăn cho người.”

Từ phòng Đại sư ra, Đường Tam vừa nghe thấy tiếng “keng keng” báo hiệu kết thúc buổi học, thời gian đi học của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện cũng không dài, giữa trưa sau khi hết buổi học thì còn có thời gian nghỉ ngơi nửa canh giờ căng tin mới phục vụ bữa trưa.

Vừa lúc hết giờ, Đường Tam quyết định trước về túc xá cùng chúng bạn cùng phòng nói một tiếng rằng mình đã trở lại.

Nhưng là, trong khi hắn trở lại túc xá, lại kinh ngạc phát hiện, cả túc xá trống rỗng, một bóng người cũng không có, giường của mình vẫn giống như lúc mới đi, cùng giường của Tiểu Vũ ghép cùng một chỗ, ở giữa có bao y phục ngăn cách.

Sau khi hết giờ không có một người quay lại? Trong lòng Đường Tam không khỏi nghi hoặc. Xoay người đi ra khỏi túc xá, đi tới thao trường.

Những đệ tử cuối cùng đang từ bên trong giáo học lâu phía đối diện đi về hướng phía túc xá, trong khi Đường Tam đang chuẩn bị tới đi tới Vũ hồn điện tiến hành Hồn sư nhận chứng theo như lời Đại sư thì, trong mơ hồ nghe được mấy đệ tử cao niên cấp hơn so với mình tựa hồ nói tới ba chữ Công độc sinh.

Vội vàng tập trung tinh thần, thông qua nội lực lấy phương thức Thính thanh biệt vị nghe nội dung bọn hắn nói chuyện với nhau.

“Công độc sinh này thật sự là không biết tự lượng sức mình, cư nhiên muốn đi gặp Tiêu lão đại sáu niên cấp để khiêu chiến. Phỏng chừng trong khi đi học ngày mai khó thấy thân ảnh của công độc sinh rồi.”

“Cũng không có thể nói như vậy, công độc sinh giám khiêu chiến Tiểu phách vương của học viện chúng ta cũng có chút dựa vào, nghe nói, một đệ tử công độc sinh mới tới một niên cấp rất lợi hại. Tất cả công độc sinh đều gọi nàng là Tiểu Vũ tỷ. Sự việc lần này hình như chính là nàng chủ động khơi ra. Lần này đánh cược của bọn họ cũng rất tuyệt, nếu Tiêu lão đại thắng, sau này tất cả công độc sinh đều là sủng vật của hắn, nếu bên công độc sinh thắng, sau này Tiểu Vũ tỷ đó sẽ là Tiểu Vũ tỷ của toàn học viện chúng ta.”

“Những công độc sinh này tuyệt đối là muốn chết, một tiểu nha đầu một niên cấp dù có lợi hại đi nữa thì có thể lợi hại tới như thế nào. Tiêu lão đại là một trong vài người của học viện chúng ta sáu niên cấp đệ tử đạt tới cảnh giới Hồn sư. Xem ra, sau này Tiêu lão đại lại muốn thêm một đám người hầu rồi.”

Nghe hai người cao niên cấp đệ tử đối thoại, Đường Tam trong lòng căng thẳng. Mặc dù thời gian tiếp xúc cùng Tiểu Vũ không dài, nhưng hắn đối với tính cách của Tiểu Vũ còn có hiểu rõ nhất định, tỳ khí của tiểu nha đầu nhìn qua phấn nộm này tuyệt không giống nàng nhìn qua ôn nhu như vậy, ngược lại có điểm mạnh mẽ. Hơn nữa trước kia Vương Thánh nói qua về việc công độc sinh bị khi dễ, hắn có thể dám chắc, hai gã cao niên cấp đệ tử nói nhất định là thật.

Đường Tam cũng là một thành viên của công độc sinh, hắn tự nhiên không thể nhìn bạn cùng túc xá của mình bị khi dễ.

“Hai vị học trưởng, xin hỏi Tiêu lão đại và công độc sinh đang ở chỗ nào?” Đường Tam nghênh đón hai gã đệ tử đang nói chuyện.

Hai gã đệ tử rõ ràng sửng sốt một chút, gã đệ tử bên trái nói: “Làm gì vậy? Tiểu học đệ, ngươi cũng muốn đi xen một chân vào sao? Nhân thủ của Tiêu lão đại cũng đủ dùng rồi, nhìn bộ dáng của ngươi hẳn là hai, ba niên cấp, ta khuyên ngươi chính là đừng đi nữa, bị ngộ thương thì không tốt đâu.”

Từ trang phục sạch sẽ và phẩm chất chiếc đai lưng rất tốt ở bên hông của Đường Tam, hai gã đệ tử này hiển nhiên là không đoán được thân phận của hắn là công độc sinh.

“Học trưởng, ta chỉ là muốn đứng ở xa xa nhìn xem thôi.” Đường Tam tự nhiên sẽ không cho thấy chính mình thuộc loại công độc sinh.

“Bọn họ hẳn là tại trong rừng cây phía sau núi của học viện quyết đấu.”

Có được tin tức chuẩn xác, Đường Tam nhanh chóng chạy đi, hướng phía sau học viện mà chạy.

Cái gọi là núi phía sau của học viện cũng không tại trong Nặc Đinh học viện, mà là một tòa núi nhỏ phía bên ngoài cửa sau của học viện, Đường Tam thấy bốn bề vắng lặng, lập tức triển khai Quỷ Ảnh Mê Tung hướng trên núi chạy như điên.

Trong rừng cây yên tĩnh, nhưng cũng không phải đại biểu bình tĩnh, ngược lại hào khí có vài phần kiếm bạt nỗ trương.

Ngoại trừ Đường Tam thì tất cả công độc sinh đều đứng ở sau lưng Tiểu Vũ, phía đối diện bọn họ, là đội ngũ do tổng cộng hơn hai mươi cao niên cấp đệ tử tạo thành.

Người cầm đầu, thân mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, thân hình cao lớn, mặc dù vẻ mặt vẫn ngây thơ, nhưng đã có điểm bộ dáng của người lớn. Nhìn qua, hắn ít nhất phải cao hơn so với Tiểu Vũ nửa thân, trông cũng tính là anh tuấn. Chỉ là vẻ kinh miệt và coi thường ở trên mặt đã phá hủy sự hài hòa.

“Tiểu nha đầu, bây giờ ngươi hối hận còn kịp. Đương nhiên, ta cũng không ngại thêm một con thỏ làm sủng vật. Vũ hồn của ngươi là thỏ, không sai chứ?”

Đường Tam có phương pháp tu luyện Huyền Thiên Công, tốc độ tu luyện trong tương lai tất nhiên so với đại bộ phận Hồn sư thì tốt hơn nhiều. Mà theo như lời Đại sư nói, phương pháp tu luyện mà hắn nghiên cứu, hẳn là cùng loại vận hành lộ tuyến với tu luyện nội lực. Có thể nghiên cứu tới bước này, Đại sư đã phải cố gắng biết bao nhiêu? Phải biết rằng, Huyền Thiên Công chính là kinh nghiệm của vô số Đường môn tiền bối toàn tâm toàn ý mà đạt được. Mà Đại sư lại chỉ có một người.

“Mặt khác, bây giờ ngươi đi tới Vũ hồn điện của Nặc Đinh thành đi. Trên đường tùy tiện hỏi là có thể tìm được vị trí của Vũ hồn điện, nó nằm ở khu vực trung tâm thành, ngươi tới nơi đó tiến hành một chút Hồn sư giám định, một là trắc thí hồn lực tình huống của mình, mặt khác, coi như là chính thức đăng kí tại Vũ hồn điện, sau này mỗi tháng có thể lĩnh tiền trợ cấp. Cũng không cần tiếp tục làm công độc sinh.”

Đường Tam cẩn thận thu quyển sách Đại sư cho hắn vào trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ, bản thân Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ không biết chế tác bằng cái gì, nó cực kỳ đàn hồi, rút lại nhỏ nhất, vóc người còn nhỏ của Đường Tam đều có thể miễng cưỡng đeo ở trên eo, nhưng nếu kéo dài ra, sợ là đại hán có eo hơn bốn thước cũng đồng dạng có thể đeo lên, hơn nữa độ rộng của đai lưng thủy chung không thay đổi.

Lúc này, Đường Tam mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, bên hông lại mang đai lưng mà Đại sư cho hắn, cả người tinh khí thần cùng với lúc vừa mới tới học viện thì hoàn toàn bất đồng, cái gọi là nhân cần quần áo, mặc dù hắn không tính là anh tuấn, nhưng nhìn qua sạch sẽ cũng làm cho người ta cảm giác vài phần nhẹ nhàng khoan khoái.

“Sư phụ, vậy người hãy ngủ đi trong chốc lát, con đi. Giữa trưa con quay lại sẽ mang thức ăn cho người.”

Từ phòng Đại sư ra, Đường Tam vừa nghe thấy tiếng “keng keng” báo hiệu kết thúc buổi học, thời gian đi học của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện cũng không dài, giữa trưa sau khi hết buổi học thì còn có thời gian nghỉ ngơi nửa canh giờ căng tin mới phục vụ bữa trưa.

Vừa lúc hết giờ, Đường Tam quyết định trước về túc xá cùng chúng bạn cùng phòng nói một tiếng rằng mình đã trở lại.

Nhưng là, trong khi hắn trở lại túc xá, lại kinh ngạc phát hiện, cả túc xá trống rỗng, một bóng người cũng không có, giường của mình vẫn giống như lúc mới đi, cùng giường của Tiểu Vũ ghép cùng một chỗ, ở giữa có bao y phục ngăn cách.

Sau khi hết giờ không có một người quay lại? Trong lòng Đường Tam không khỏi nghi hoặc. Xoay người đi ra khỏi túc xá, đi tới thao trường.

Những đệ tử cuối cùng đang từ bên trong giáo học lâu phía đối diện đi về hướng phía túc xá, trong khi Đường Tam đang chuẩn bị tới đi tới Vũ hồn điện tiến hành Hồn sư nhận chứng theo như lời Đại sư thì, trong mơ hồ nghe được mấy đệ tử cao niên cấp hơn so với mình tựa hồ nói tới ba chữ Công độc sinh.

Vội vàng tập trung tinh thần, thông qua nội lực lấy phương thức Thính thanh biệt vị nghe nội dung bọn hắn nói chuyện với nhau.

“Công độc sinh này thật sự là không biết tự lượng sức mình, cư nhiên muốn đi gặp Tiêu lão đại sáu niên cấp để khiêu chiến. Phỏng chừng trong khi đi học ngày mai khó thấy thân ảnh của công độc sinh rồi.”

“Cũng không có thể nói như vậy, công độc sinh giám khiêu chiến Tiểu phách vương của học viện chúng ta cũng có chút dựa vào, nghe nói, một đệ tử công độc sinh mới tới một niên cấp rất lợi hại. Tất cả công độc sinh đều gọi nàng là Tiểu Vũ tỷ. Sự việc lần này hình như chính là nàng chủ động khơi ra. Lần này đánh cược của bọn họ cũng rất tuyệt, nếu Tiêu lão đại thắng, sau này tất cả công độc sinh đều là sủng vật của hắn, nếu bên công độc sinh thắng, sau này Tiểu Vũ tỷ đó sẽ là Tiểu Vũ tỷ của toàn học viện chúng ta.”

“Những công độc sinh này tuyệt đối là muốn chết, một tiểu nha đầu một niên cấp dù có lợi hại đi nữa thì có thể lợi hại tới như thế nào. Tiêu lão đại là một trong vài người của học viện chúng ta sáu niên cấp đệ tử đạt tới cảnh giới Hồn sư. Xem ra, sau này Tiêu lão đại lại muốn thêm một đám người hầu rồi.”

Nghe hai người cao niên cấp đệ tử đối thoại, Đường Tam trong lòng căng thẳng. Mặc dù thời gian tiếp xúc cùng Tiểu Vũ không dài, nhưng hắn đối với tính cách của Tiểu Vũ còn có hiểu rõ nhất định, tỳ khí của tiểu nha đầu nhìn qua phấn nộm này tuyệt không giống nàng nhìn qua ôn nhu như vậy, ngược lại có điểm mạnh mẽ. Hơn nữa trước kia Vương Thánh nói qua về việc công độc sinh bị khi dễ, hắn có thể dám chắc, hai gã cao niên cấp đệ tử nói nhất định là thật.

Đường Tam cũng là một thành viên của công độc sinh, hắn tự nhiên không thể nhìn bạn cùng túc xá của mình bị khi dễ.

“Hai vị học trưởng, xin hỏi Tiêu lão đại và công độc sinh đang ở chỗ nào?” Đường Tam nghênh đón hai gã đệ tử đang nói chuyện.

Hai gã đệ tử rõ ràng sửng sốt một chút, gã đệ tử bên trái nói: “Làm gì vậy? Tiểu học đệ, ngươi cũng muốn đi xen một chân vào sao? Nhân thủ của Tiêu lão đại cũng đủ dùng rồi, nhìn bộ dáng của ngươi hẳn là hai, ba niên cấp, ta khuyên ngươi chính là đừng đi nữa, bị ngộ thương thì không tốt đâu.”

Từ trang phục sạch sẽ và phẩm chất chiếc đai lưng rất tốt ở bên hông của Đường Tam, hai gã đệ tử này hiển nhiên là không đoán được thân phận của hắn là công độc sinh.

“Học trưởng, ta chỉ là muốn đứng ở xa xa nhìn xem thôi.” Đường Tam tự nhiên sẽ không cho thấy chính mình thuộc loại công độc sinh.

“Bọn họ hẳn là tại trong rừng cây phía sau núi của học viện quyết đấu.”

Có được tin tức chuẩn xác, Đường Tam nhanh chóng chạy đi, hướng phía sau học viện mà chạy.

Cái gọi là núi phía sau của học viện cũng không tại trong Nặc Đinh học viện, mà là một tòa núi nhỏ phía bên ngoài cửa sau của học viện, Đường Tam thấy bốn bề vắng lặng, lập tức triển khai Quỷ Ảnh Mê Tung hướng trên núi chạy như điên.

Trong rừng cây yên tĩnh, nhưng cũng không phải đại biểu bình tĩnh, ngược lại hào khí có vài phần kiếm bạt nỗ trương.

Ngoại trừ Đường Tam thì tất cả công độc sinh đều đứng ở sau lưng Tiểu Vũ, phía đối diện bọn họ, là đội ngũ do tổng cộng hơn hai mươi cao niên cấp đệ tử tạo thành.

Người cầm đầu, thân mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, thân hình cao lớn, mặc dù vẻ mặt vẫn ngây thơ, nhưng đã có điểm bộ dáng của người lớn. Nhìn qua, hắn ít nhất phải cao hơn so với Tiểu Vũ nửa thân, trông cũng tính là anh tuấn. Chỉ là vẻ kinh miệt và coi thường ở trên mặt đã phá hủy sự hài hòa.

“Tiểu nha đầu, bây giờ ngươi hối hận còn kịp. Đương nhiên, ta cũng không ngại thêm một con thỏ làm sủng vật. Vũ hồn của ngươi là thỏ, không sai chứ?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 4
Phần 42 Không chỉ đồng tử, lão giả bên cạnh cũng hãi hùng, hít thở dồn dập, ngoài Không Hà Viện, tất cả tu sĩ cũng đều hoảng sợ. “Đây là ai vậy, khí tức này... Hơi thở này...” “Gặp phải lão tổ thiên nhân, ta cũng còn chưa run thế này...” “Nghịch Hà Tông này, không ngờ lại có linh bảo như thế!!” Huyết Khê Phong Thần Tử mở to mắt, thì ra Linh Khê Nhất Mạch đúng là người giỏi che giấu nhất, quả thực là sâu không lường được, thực không ai đoán nổi Linh Khê Nhất Mạch rốt cuộc còn cất giấu cái gì... Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, bé gái này hắn biết, chẳng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Giang Nam – Quyển 7
Phần 42 Sơn Hải Đỉnh của hắn đã hoàn toàn đốt hủy, chỉ còn lại có một Ngũ Sắc Kim cầu trôi ở trong hư không, loại thần hỏa này bộc phát uy năng, đừng nói đạo văn trong đỉnh, cho dù là đạo tắc cũng sẽ bị thiêu hủy sạch sẽ. Hắn tâm niệm hơi động, trong Minh Đường Thần Phủ lại có một ngụm Sơn Hải Đỉnh bay ra, miệng Sơn Hải Đỉnh này là pháp bảo dự phòng của hắn. Thất Bảo của hắn đều có pháp bảo dự phòng, chẳng qua là uy lực hơi không bằng. Giang Nam vốn cho là mình không dùng đến những pháp bảo dự phòng này, bất quá giờ phút...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dân buôn đồ âm
Phần 42 Nam nhân nói: “Ngươi đã bị Long tuyền sơn trang để mắt. Cũng không biết bọn chúng coi trọng ngươi ở điểm nào, lại chuẩn bị biến ngươi thành thi khôi, để bọn chúng sử dụng.” Tôi lập tức trợn tròn mắt, cảm giác từ đầu tới chân bị ngâm vào nước lạnh, tê cóng cả người. Trên lưng tôi có hai con mắt, hiển nhiên là Long Tuyền sơn trang âm thầm ra tay. Ấy vậy mà tôi lại không hề hay biết. Nếu như bọn chúng tìm được thi châu, cho dù nam nhân kia có lợi hại nào đi nữa, cũng vô pháp vãn hồi tôi biến thành thi khôi. Cho nên hắn mới bằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng