Bên kia, Tiểu Vũ bay lên cao, Bàn Thử ở dưới đất, ngẩng đầu nhìn theo nàng, cũng không bởi vì đòn tấn công trên không của nàng mà bối rối, thân thể như một quả cầu tròn chợt bắn lên, hai cái hồn hoàn trên người đồng thời loé sáng, lợi trảo trên tay chợt bắn ra, lấy tốc độ tuyệt không tương xứng với vóc người trực tiếp đón đầu Tiểu Vũ, tốc độ của hắn so với Sấu Miêu trước đó còn muốn nhanh hơn. Vóc người của Bàn Thử sinh ra tác dụng mê hoặc với đối thủ, kỳ thật so với phán đoán của Đường Tam lúc đầu không khác lắm, hắn cùng cô nàng Sấu Miêu giống nhau, đều là mẫn công hệ hồn sư, mà đệ nhất hồn hoàn kỹ năng của Sâu Miêu là tăng tốc, là hồn hoàn mười năm, mà đệ nhị hồn hoàn kỹ năng của hắn mới là tăng tốc, trăm năm hồn hoàn kỹ năng tăng phúc tất nhiên hồn hoàn mười năm không có khả năng so sánh nổi, cho nên, trên thực tế, tốc độ của Bàn Thử nhanh hơn so với Sấu Miêu, chỉ là trước khi hai cái hồn hoàn triển hiện lực công kích, hắn tỏ ra chậm hơn so với Sấu Miêu môt chút mà thôi. Hắn với Sấu Miêu đều là hồn tôn ba mươi bảy cấp, trong các tổ hợp hai người cùng là hồn tôn cũng được coi là đội cường hãn.
Hai bên đồng thời giao phong, trong một khắc đấu hồn triển khai mạnh như vũ bão.
Khi Sấu Miêu tiếp cận thân thể Đường Tam thì đệ tam hồn hoàn của nàng đã hoàn toàn phóng thích kỹ năng. Mục tiêu cả nàng, chính là muốn lấy thế sấm chớp (nhanh như chớp) đánh bại Đường Tam, sau đó giúp Bàn Thử mập. Khi nhìn thấy hồn hoàn của Tiểu Vũ và Đường Tam tốt hơn nhiều so với bọn hắn, Sấu Miêu với kinh nghiệm thực chiến phong phú đã quyết định dùng loại công kích cận thân cực đoan này phát động. Bình thường khi đấu hồn, song phương đều tiến hành dò xét nhất định… trước tiên là thăng dò hồn kỹ của đối phương, sau đó mới có thể phát động công kích toàn diện, mà nàng lúc này làm như vậy cũng là do bị hồn hoàn mạnh mẽ của Đường Tam với Tiểu Vũ bắt buộc. Nếu thành công, thắng lợi của tràng thi đấu hai – hai này thuộc về bọn họ. Bốn trận thắng liên tiếp không dễ dàng có được, bọn họ cũng không nguyện ý buôn tha cơ hội có được trận thắng thứ năm liên tiếp. Khi đó bất luận là tích phân hay tiền thưởng đều tăng lên gấp bội.
“Meo…” Một tiếng mèo kêu sắc nhọn chợt vang lên, thân thể cô nàng Sấu Miêu ngay giữa không trung xảy ra biến hoá, hai lợi trảo đột nhiên kéo dài ra gấp nhiều lần, biến thành mười thanh kiếm sắc đâm về phía Đường Tam, Hồn lực bám trên lợi trảo trong không trung phát ra âm thanh phốc phốc, đi qua nơi nào, không khí nới đó trở nên vặn vẹo.
Cái này hiển nhiên không phải thuộc về lực lượng của nàng mà là năng lực phụ gia của đệ tam hồn kỹ. Lúc này vốn nàng đã tới trước mặt Đường Tam, lợi trảo biến hoá trực tiếp đâm khắp toàn thân Đường Tam, mà năng lực công kích của nàng dưới tác dụng của hồn hoàn ngàn năm đã tăng lên gấp đôi, không phải là thứ hồn sư đồng cấp có khả năng ngăn cản.
Nếu đối mặt với một gã hồn sư khác, nói không chừng có lẽ đã bị khí thế chưa từng có của nàng đánh bại. Phía trước bị chặn đứng, chỉ có thể lui lại phía sau mới có thể tránh thoát được công kích của Sấu Miêu, mà lúc trước Đường Tam đã lui về phía sau một chút để tránh lợi trảo của nàng nên khoảng cách đến mép đấu hồn thai không còn xa, chỉ cần bây giờ hắn lui lại phía sau từng bước, Sấu Miêu chắc chắn có khả năng bức hắn ra khỏi đấu hồn thai dưới tình huống vũ hồn của hắn không phát huy được uy lực.
Rất tiếc tính toán của Sấu Miêu lại thất bại. Nàng đang đối mặt với Đường Tam, một người đã từng vào sinh ra tử, làm sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy chứ?
Mắt nhìn thấy lưỡi dao sắc bén đâm đến, nửa thân trên của Đường Tam không có chút dự báo nào đột nhiên biến mất.
Cô nàng Sấu Miêu nhất thời ngây người ngẩn ngơ, động tác nàng thực sự rất nhanh, vậy mà còn không kịp nhận ra Đường Tam làm cái gì. Kỳ thật động tác của Đường Tam rất đơn giản, chỉ làm ra một tư thế Thiết bản kiều chuẩn xác, nửa thân trên hoàn toàn ngửa ra đằng sau. Hắn mặc dù không dẻo tựa như không có xương giống Tiểu Vũ, nhưng để làm động tác này thì cũng không có vấn đề gì. Chỉ có điều lúc này hắn ở ngay trước mặt cô nàng Sấu Miêu bày ra động tác Thiết bản kiều, không khác gì đem toàn bộ sơ hở phần ngực và bụng phơi ra trước mặt đối thủ. Cô nàng Sấu Miêu mặc dù hơi sửng sốt một chút, nhưng ngay lập tức nàng phát hiện sai lầm trong cách ứng chiến của Đường Tam, lúc này, chỉ cần hạ cổ tay xuống để cho lưỡi dao sắc bén trên miêu trảo trực tiếp đâm xuống Đường Tam là thu được thắng lợi của trận đấu này.
Thắng lợi nằm ngay trước mắt, cô nàng Sấu Miêu không khỏi mừng rỡ, động tác hạ cổ tay đối với nàng mà nói thực sự quá đơn giản. Trong lòng thầm nghĩ, tên hồn sư mang theo mặt nạ này mặc dù không kém, nhưng kinh nghiệm thực chiến thì quá kém, dám dùng loại phương thức hoá giải công kích đem lộ điểm yếu này ra với mình. Nhưng nàng đã quên mất một điều, vũ hồn của đối phương là dạng gì.
Sự đắc ý trong lòng cô nàng Sấu Miêu chỉ duy trì trong nháy mắt mà thôi, ngay sau đó, nàng đã phát hiện ra thân thể của mình không thể động được, cho dù động tác đơn giản nhất là hạ cổ tay xuống cũng không cách nào làm được.
Ngay từ khi Tiểu Vũ từ trên vai mình phóng đi, Đường Tam đã phóng thích ra Lam ngân thảo, chỉ có điều Lam ngân thảo của hắn là dán mình trên mặt đất. Trong sát na cô nàng Sấu Miêu phát động công kích hắn, thân thể tự nhiên phải dừng lại, ngay lúc đó Lam ngân thảo được điều khiển vươn lên, nhân cơ hội quấn quanh thân thể cô nàng.
Nếu không phải có Lam ngân thảo quấn quanh, mặc dù tốc độ của đối thủ rất nhanh, nhưng làm sao Đường Tam lại có thể đem sơ hở của mình bày ra trước mắt đối phương chứ?
Sau thế Thiết bản kiều, thân thể Đường Tam ngã về phía sau, hai chân đá ngược lên vào cổ tay của đối phương.
Cô nàng Sấu Miêu chợt phát hiện thân thể mình bị Lam ngân thảo quấn quanh không thể cử động thì liều mạng giãy dụa, nhưng hai chân Đường Tam đá tới nàng lại không thể ngăn cản, từ trên tay truyền đến cường lực khiến cho thân thể nàng bật về phía sau, đồng thời trên thân Lam ngân thảo đột nhiên xuất hiện các tua mềm mại, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, khiến cho nàng không thể ngưng tụ hồn lực để chống cự.
Trong chiến đấu chính thức, sự thống khổ cùng cực của Đường Tam khi hấp thu hồn hoàn của Nhân diện ma chu mới thể hiện được uy lực, chẳng những thân mình Lam ngân thảo cứng cỏi dị thường, đồng thời độc tính trên đó cũng được tăng lên rất nhiều. Quấn quanh nhìn chỉ như đệ nhất hồn hoàn kỹ năng của Đường Tam, nhưng Lam ngân thảo quả thật là vũ hồn bản thể của Đường Tam, mỗi khi thu thêm được một hồn hoàn, Lam ngân thảo sẽ được tăng cường. Đấy là ưu điểm của Khí hồn sư so với Thú hồn sư, khí hồn sư mặc dù thân thể không được vũ hồn tăng cường, nhưng vũ hồn bản thể được tăng cường thì khi hồn kỹ xuất ra càng mạnh.
Mặc dù cô nàng Sấu Miêu dùng toàn lực giãy dụa, nhưng hồn lực của nàng còn không bằng Đái Mộc Bạch, vũ hồn cũng không khoẻ bằng Đái Mộc Bạch, Lam ngân thảo cực kỳ cứng cỏi của Đường Tam không phải là thứ mà nàng có thể thoát ra được, dưới tác dụng của độc tố tê dại, nàng đã bị Đường Tam khống chế hoàn toàn.
Đường Tam chân đạp quỷ ảnh mê tung, từng bước đến bên người cô nàng Sấu Miêu, mũi chân nhẹ dùng lực đem thân thể của nàng rơi xuống khỏi đấu hồn thai, dựa theo quy củ đấu hồn, rơi khỏi đấu hồn thai đồng nghĩa với việc đấu hồn thất bại.
Ngay khi cô nàng Sấu Miêu rơi xuống dưới đài, Bàn Thử đồng dạng bay lên, từ bên trong đấu hồn thai quăng ngoài. Nguyên lai, ở giữa không trung, Tiểu Vũ công kích về phía Bàn Thử, mắt thấy đối phương dùng tốc độ kinh người xông đến, không chút do dự phát động đệ tam hồn hoàn kỹ năng Thuấn di. Thân hình loé lên, chui ra sau lưng Bàn Thử, đuôi bím tóc bay ra, quấn lấy cổ đối phương, chân phải làm bàn đạp, đem hắn quăng ra ngoài.
Nếu tràng đấu này là Sanh tử đấu, hiển nhiên Bàn Thử bị đánh văng ra vẫn còn khả năng tái chiến. Tiểu Vũ mặc dù phát động kỹ năng Yêu cung, nhưng cũng không đủ để khiến đối phương bị thương nặng, dù sao, thân thể của Thú hồn sư cũng rất cường hãn, đối thủ lại có sự chuẩn bị, không giống như trước cái tên đại thúc hèn mọn bỉ ổi Bất Nhạc hôm trước dưới tình huống ngay cả hồn lực cũng chưa kịp phóng thích đã bị quăng tám lần chạm đất bảy lần. Dù sao đây cũng là thi đấu, vũ hồn của Bàn Thử cũng không phải loại vũ hồn phi hành, trong không trung không có khả năng khống chế thân thể, chỉ có thể lấy mắt nhìn bản thân bị quăng ra ngoài, cơ hồ rơi xuống bên ngoài đấu hồn thai cùng lúc với Sấu Miêu.
Trận đấu bắt đầu đã nhanh, kết thúc còn nhanh hơn, động tác mau lẹ, cơ hồ chỉ vài lần nháy mắt công phu đã phân định thắng bại.
Người xem trên đài, những người hoan hô cổ vũ tổ hợp Miêu Thử trong phút chốc trở nên hoàn toàn im lặng. Đường Tam cùng với Tiểu Vũ vững vàng hạ chân xuống đấu hồn thai, nhìn nhau cười. Bọn chũng không nghĩ rằng hôm nay thi đấu lại nhẹ nhàng như vậy. Trong lòng đều cho rằng nguyên nhân là do vũ hồn tương khắc, bất luận Đường Tam là khống chế hệ hồn sư, hay Tiể Vũ là cận thân cường công, đều là khắc chế rất mạnh đối với mẫn công hệ hồn sư. Vốn mẫn công hệ hồn sư là khắc chế của Tiểu Vũ, nhưng bây giờ nàng có kỹ năng Thuấn di đền bù khuyến điểm đó, trong trường hợp không kịp đề phòng, vị Bàn Thử kia thậm chí ngay cả kỹ năng của hồn hoàn ngàn năm cũng chưa kịp xuất ra đã bị nàng ném đi.
Đại sư ngồi ở trên đài xem hơi gật đầu, đối với biểu hiện của Đường Tam và Tiểu Vũ rất hài lòng. Là người đứng ngoài xem, hắn càng nhìn rõ hơn, trong nháy mắt, trước khi mấy đứa nhỏ này động thủ, Đường Tam hai người đã biểu hiện năng lực ứng biến cùng với kếy hợp vũ hồn tự thân thật tốt. Dễ dàng chiến thắng tổ hợp có hồn lực cao hơn, cũng không chỉ đơn giản là do vũ hồn tương khắc, mà chứng tỏ tiến hành huấn luyện thực chiến dưới sự chỉ điểm của đại sư trong mấy tháng qua đã âm thầm phát huy tác dụng.
Người chủ trì tuyên bố, tổ hợp Tam Ngũ tham gia đấu hồn 2 vs 2 giành được thành tích hai trận thắng liên tiếp, hai người thu được hai tích phân cũng đều lên tới rồi ba tích phân.
Cho đến lúc này, người xem trên đài mới hoan hô chúc mừng, mặc dù thời gian trận đấu này có vẻ quá ngắn ngủi, nhưng bất luận là Lam ngân thảo của Đường Tam hay Thuấn di của Tiểu Vũ, đều giúp cho bình dân mở rộng tầm mắt. Người xem là công bằng, lại càng không tiếc gì tiếng vỗ tay, tổ hợp Tam Ngũ trong tiếng hoan hô ngày càng lớn lặng lẽ đi xuống đài. Chờ đợi trước mắt bọn chúng còn là trận đấu hồn 1 vs 1.
Có lẽ hôm nay là ngày may mắn của Sử Lai Khắc thất quái, trong toàn bộ các trận đấu 1 vs 1 và 2 vs 2 đều thu được kết quả thắng lợi. Trong đó tổ hợp Áo Tư Tạp với Đái Mộc Bạch được bọn chúng đặt tên là Song dực bạch hổ, ám chỉ là nhờ sự trợ giúp của Tiểu Áo, tà mâu bạch hổ như được gắn thêm cánh. Bọn chúng gặp một tổ hợp hai hệ hồn sư tấn công và phòng thủ, dưới sự trợ giúp của ma cô tràng của Áo Tư Tạp, tốc độ vốn là thế yếu của Đái Mộc Bạch đã được bù lấp, hơn nữa với năng lực phi hành, dùng cách tấn công phủ đầu giông bão… trước đem một đối thủ đưa tiễn ra khỏi đấu hồn thai, tự nhiên cục diện không còn gì đáng để lo lắng nữa.
Tổ hợp Trữ Vinh Vinh với Chu Trúc Thanh các nàng mệnh danh là Thất bảo linh miêu, khi đối phương chứng kiến Thất bảo lưu ly tháp của Trữ Vinh Vinh thì chiến ý đã giảm đi rất nhiều. Đối mặt với tổ hợp có phụ trợ hệ hồn sư đáng lẽ nên công kích phụ trợ hệ hồn sư của đối phương trước, nhưng mà Thất bảo lưu ly tông la một trong bảy hồn sư đại tông môn, không phải là đối tượng mà hồn sư bình thường nguyện ý đắc tội. Cho nên hai gã hồn sư đồng dạng là hai mươi cấp chỉ có thể đối mặt với tốc độ và lực lượng chợt tăng lên ba mươi phần trăm của Chu Trúc Thanh. Dưới tác dụng phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp, bây giờ Chu Trúc Thanh ngoại trừ việc chưa có đệ tam hồn kỹ, thực lực đã siêu việt đạt đến trình độ ba mươi cấp, bằng vào tốc độ như tia chớp, giải quyết hai đối thủ này không phải là vấn đề lớn chút nào.
Năm trận một chọi một, ba trận hai chọi hai toàn thắng, Sử Lai Khắc thất quái có một khởi đầu hoàn mỹ trong hành trình tham gia đấu hồn. Đương nhiên, đấu hồn hôm nay của bọn chúng còn chưa có chấm dứt, vẫn còn một hồi cuối cùng đợi bọn chúng đi hoàn thành.
Bản thân ăn hai căn, cho những người khác mỗi người một căn khôi phục hương tràng, Áo Tư Tạp vẻ mặt đắc ý. Lần đầu tiên tham chiến thu được một cái tích phân, làm sao hắn lại có thể không hưng phấn cơ chứ, nhất là ngoại trừ việc tiêu hao một ít hồn lực cung cấp một cây Ma cô tràng cho Đái Mộc Bạch, căn bản là không phải làm gì nữa, ngay cả kế hoạch trốn tránh công kích của đối phương ở trên đài vốn đã chuẩn bị sẵn cũng chưa kịp dùng tới.
Đại sư, Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực nhìn bảy tên đệ tử đứng trước mặt mình, không khỏi âm thầm gật đầu. Đứa lớn tuổi nhất bất quá mới có mười lăm tuổi, có thể trên đấu hồn tràng thu được thành tích như vậy, bọn họ có cái gì mà không hài lòng nữa chứ?
Đại sư nói: “Các ngươi nên tham gia đoàn chiến, do số lượng báo danh không nhiều, các ngươi sẽ được xuất tràng ngay thôi. Nhớ kỹ, các ngươi sẽ đối mặt với các đội ngoài ba mươi cấp. Đoàn chiến khác với một chọi một, hai chọi hai, phối hợp tác chiến và hỗ trợ lẫn nhau so với việc mạnh ai người đó đánh quan trọng hơn rất nhiều. Đối phương đã tham gia đoàn chiến thì sẽ không thể thiếu các loại hồn sư. Về phần tổ hợp như thế nào, thì phải tuỳ vào từng cách tổ hợp của đối phương mới có cách ứng chiến phù hợp nhất.”
Đái Mộc Bạch nói: “Đại sư, đối với sự phối hợp của bọn ta chẳng lẽ ngài còn không yên tâm ư? Tiểu Tam, ngươi là khống chế hệ hồn sư, đánh như thế nào là do ngươi chỉ huy, bọn ta đều nghe theo sự điều khiển của ngươi.”
Đường Tam cũng không chối từ, là linh hồn của đội ngũ, đó là nghĩa vụ của hắn.
“Tốt, như thế này đi, Mộc Bạch, Tiểu Vũ, Trúc Thanh, ba người các ngươi chủ công. Mộc Bạch ở giữa, Tiểu Vũ với Trúc Thanh hai bên đối ứng. Ta ở giữa có thể khống chế đối thủ, đồng thời giúp đỡ các ngươi công kích. Mập mạp, ngươi ở đằng sau, dùng Phượng hoàng hoả tuyến của ngươi tấn công từ xa, đồng thời bảo vệ Tiểu Áo cùng Vinh Vinh. Tiểu Áo, ngươi bây giờ bắt đầu chuẩn bị, đem ba loại hương tràng cho mỗi người một cây, không thành vấn đề chứ?”
Áo Tư Tạp nói: “Không thành vấn đề, hồn lực của ta vẫn còn sung túc.”
Đường Tam sau cùng chuyển hướng sang Trữ Vinh Vinh, “Chú ý bảo vệ bản thân, ngươi cùng với Tiểu Áo không được rời xa khỏi mập mạp. Nếu đối phương hướng đến các ngươi công kích cũng không nên quá khẩn trương, ta sẽ trợ giúp mập mạp cùng nhau bảo vệ các ngươi.”
Trữ Vinh Vinh cười hì hì, “Khẩn trương là cái gì? Ta tựa hồ chưa bao giờ xuất hiện tâm tình như vậy.”
Đái Mộc Bạch nói: “Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Chỗ thi đấu đoàn chiến rõ ràng lớn hơn so với chỗ thi đấu một chọi một, hai chọi hai nhiều lắm, trong phòng nghỉ ngơi dành cho các tuyển thủ có vẻ rất náo nhiệt, ít nhất có hơn ba mươi hồn sư đang ở nơi này đợi.
Phải biết rằng tại vương quốc Ba Lạp Khắc, đấu hồn tràng có quy mô như Tác Thác thành này cũng chỉ có hai chỗ mà thôi, một là nơi này, chỗ còn lại là Ba Lạp Khắc đại đấu hồn tràng nằm ở thủ đô của vương quốc Ba Lạp Khắc. Có thể nói, hồn sư trong vương quốc Ba Lạp Khắc muốn tham gia đấu hồn cơ hồ đều tự tập ở hai thành thị này, nếu không nơi đây cũng không có nhiều hồn sư đến như vậy.
Căn cứ vào thống kê của Vũ hồn điện, trên toàn đại lục số lượng hồn sư cũng không vượt qua mười vạn, trong đó hồn sư thường trú tại Ba Lạp Khắc vương quốc cũng chỉ khoảng hai ngàn người mà thôi, bởi vậy có thể thấy được, đại đấu hồn tràng có thể hấp dẫn bao nhiêu hồn sư.
Cho dù là đạt đến cấp bậc hồn sư giống như Phất Lan Đức hay Triệu Vô Cực cũng không ít người tham gia đấu hồn đại tái, bởi vì cấp bậc càng cao, thực lực càng cường hãn, bọn họ có thể kiếm lời càng nhiều từ đấu hồn tràng. Nếu không phải Triệu Vô Cực có rất nhiều cừu nhân, Phất Lan Đức tính tự kiêu tự đại, dưới tình huống kinh tế của học viện như vậy, không chừng bọn họ đã tham gia đấu hồn đại tái rồi.
Quả nhiên đúng như lời đại sư nói, bảy người Đường Tam được an bài xuất tràng thứ hai, bọn chúng cũng không đi ra bên ngoài quan sát, trong bảy người có bốn người đã phải trải qua hai trận đấu hồn, hồn lực không khỏi bị tiêu hao, mặc dù có sự trợ giúp của khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp, nhưng trong thời gian ngắn hồn lực cũng không thể khôi phục lại toàn bộ. Thừa dịp chưa đến lượt xuất tràng, bảy người ngồi tại phòng nghỉ tĩnh tâm ngưng tụ hồn lực chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Nếu chỉ có một người đeo mặt nạ, có lẽ cũng không khiến người khác chú ý, nhưng bảy người đồng loạt đeo mặt nạ, ngay khi bước vào phòng nghỉ không khỏi khiến người khác chú ý. Hầu hết hồn sư nhìn thấy đoàn người Đường Tam đều toát ra thần sắc cảnh giác.
Mặc dù không nhìn thấy mặt mũi của Sử Lai Khắc thất quái, nhưng từ vóc người cùng với quần áo cũng có thể phân biệt bọn chúng là tổ hợp gồm bốn nam, ba nữ. Trong đoàn thể hồn sư, nữ hồn sư số lượng chỉ bằng một phần năm so với nam hồn sư, tổ hợp như vậy thực có chút kỳ quái.
Lúc bảy người Đường Tam đang yên lặng tu luyện chờ đợi thời điểm xuất tràng, một gã đại hán thân cao hơn hai thước cực kỳ cường tráng đột nhiên bước tới chỗ bọn chúng. Người này bộ dáng nhìn qua hơn ba mươi tuổi, nửa thân trên để trần, lộ ra cơ thể khoa trương ngăm ngăm đen. Không cần hỏi cũng biết, hắn là một gã lực lượng hình hồn sư.
“Uy, tiểu cô nương có vóc người quả là tuyệt, đeo mặt nạ làm gì, cho ca ca nhìn một cái.” Đối tượng hắn nói chuyện là người có vóc người bốc lửa (hoả bạo – 12 tuổi thì bốc lửa cái nỗi gì chứ) nhất trong ba nữ hài tử của Sử Lai Khắc thất quái, Chu Trúc Thanh. Mặc dù Chu Trúc thanh tuổi là nhỏ nhất, nhưng sự phát dục của nàng khiến Trữ Vinh Vinh với Tiểu Vũ ghen ghét không thôi. Lúc này lại dùng mặt nạ giả, căn bản không nhận ra nàng chỉ là đứa nhỏ mới mười hai tuổi.
“Lăn đi chỗ khác.” Lạnh lùng chỉ nói một câu, cách trả lời của Chu Trúc Thanh rất phù hợp với cá tính của nàng. (Thực ra Trúc Thanh nói ‘Cổn’ tức là Lăn, dịch là Lượn thì nó chợ búa quá, nên phải làm thành 1 câu nghiêm chỉnh, chứ tính con bé này nó chỉ nói 1 từ thôi > “<)
“Đeo mặt nạ không biết có phải vì xấu hổ hay không đây? Tiểu nha đầu, ngươi có biêt ta là ai không? Dám nói chuyện với ta như vậy ah.” Vừa nói, bàn tay to lớn của hắn đã giơ lên.
“Nàng bảo ngươi lăn đi chỗ khác, ngươi không nghe thấy sao?” Đái Mộc Bạch đứng vụt dậy, đi tới trước người Chu Trúc Thanh, mặc dù vóc người nhỏ hơn một chút so với đối phương, nhưng trong nháy mắt, khí thế bốc phát đã làm đối thủ không khỏi bị kìm hãm.
“Muốn chết” Đại hán đôi mắt hung dữ mở to, tay phải hạ xuống vỗ vào người Đái Mộc Bạch.
Đái Mộc Bạch hừ lạnh một tiếng, tay trái giơ lên đỡ bàn tay của đối phương.
Một tiếng “phanh” trầm muộn vang lên, thân thể đại hán có chút run rẩy, còn Đái Mộc Bạch thì lại lùi về sau hai bước, đôi tà mâu đồng thời hiện lên một tia lãnh quang, sát khí mãnh liệt nhất thời từ trên người lão đại của Sử Lai Khắc thất quái – Bạch hổ tà mâu bốc phát ra.
Mọi người bên phía Sử Lai Khắc thất quái tất nhiên đều nhìn ra được Đái Mộc Bạch chịu thiệt hơn. Là cường công hệ hồn sư, Đái Mộc Bạch mặc dù chưa xuất ra vũ hồn, nhưng hồn lực có thể dùng để công kích. Bị đối phương đẩy lùi hai bước, hiển nhiên hồn lực của đối phương còn cao hơn hắn. Phải biết rằng, Đái Mộc Bạch đã đạt đến ba mươi bảy cấp hồn tôn, hơn nữa còn sắp tiến vào cảnh giới tầng ba mươi tám mà còn bị đối phương đẩy lui. Vậy thì đại hán tráng kiện trước mắt có thể là một gã ba mươi tám cấp, thậm chí là ba mươi chín cấp hồn tôn. Trong cảnh giới hồn tôn (30 – 40 cấp hồn lực), hồn lực của hắn là tồn tại đỉnh phong rồi.
“Dừng ta.” Ngay khi hai bên đang ở trạng thái kiếm bạt nỏ giương, chuẩn bị đánh nhau, một âm thanh không lớn không nhỏ đột nhiên xuất hiện, chỉ thấy một gã trung niên nam tử nhìn qua hơn bốn mươi tuổi bước lại. Cũng không biết hắn làm cách nào, tựa hồ chỉ bước hai bước đã chen vào giữa Đái Mộc Bạch cùng tên tráng hán cao lớn kia.
“Các ngươi không biết khu chuẩn bị của đấu hồn tràng là không thể đánh nhau hay sao? Đây là quy củ của đại đấu hồn tràng. Muốn đánh, lên trên đấu hồn thai mà đánh.”
Nhìn thấy trung niên nhân này, tráng hán vốn vô cùng giận dữ ngay lập tức thay đổi sắc mặt, “Ngao chủ quản, là ta không đúng, nhất thời không kiềm chế được.”
Trung niên nhân được xưng là Ngao chủ quản đưa ánh mắt nhìn về phía Sử Lai Khắc thất quái bảy người, “Các ngươi là tổ hợp mới báo danh hôm nay, Sử Lai Khắc thất quái đúng không. Được rồi, các ngươi cũng không cần ở chỗ này đánh nhau, vừa hay, hôm nay các ngươi sẽ là đấu thủ của nhau trên đấu hồn thai. Có ân oán gì thì tự lên đấu hồn thai giải quyết. Cuồng tê, lần sau mà ta còn thấy ngươi làm loạn ở địa bàn của ta, đừn trách ta đối với ngươi không khách khí. Đây là lần cuối cùng ta cảnh cáo ngươi, ngươi hãy nhớ cho kỹ.”
“Được, được, sẽ không vi phạm, sẽ không vi phạm. ” Bộ dáng thân thể cường tráng cùng với vẻ mặt cười ngượng nghịu của Cuồng tê nhìn qua vô cùng không hợp. Khi ánh mắt hắn chuyển sang hướng Đái Mộc Bạch, lập tức trở nên sắc bén, vươn một ngón tay chỉ thẳng vào Đái Mộc Bạch, “Tiểu tử, chúng ta sẽ xem xem, không khiến cho mụ mụ của ngươi không nhận ra ngươi, lão tử không phải là Cuồng tê.”
Nói xong Cuồng tê mới quay người rời đi.
Vị Ngao chủ quản kia nhàn nhạt liếc mắt quét qua Đái Mộc Bạch, lạnh nhạt nói: “Không nên bị che mắt bởi cảm tính. Cuồng tê, là đội trưởng Cuồng chiến đội, tất cả các thành viên trong Cuồng chiến đội thực lực đều hơn ba mươi lăm cấp. Tới đấu hồn tràng được bảy ngày, đã dành được bảy trận thắng liên tiếp trong đoàn chiến. Nếu bọn chúng có thể lập thành tích mười trận thắng liên tiếp, sẽ trực tiếp được tiến giai lên đồng đầu hồn. Với thực lực của bọn chúng, cho dù là trong số các đội ngũ tham gia đồng đấu hồn ba mươi cấp, cũng sẽ là một loại tồn tại ngoại hạng. Các ngươi tự cầu phúc đi, nếu cảm thấy thực lực không đủ, sau khi lên đài lập tức nhận thua. Cuồng chiến đội đã ra tay, không chết thì cũng bị thương.”
Ngao chủ quản âm thanh không lớn, vừa đủ cho bảy người Sử Lai Khắc thất quái nghe được. Nói xong hắn xoay người rời đi, mà xung quanh, các hồn sư khác khi nhìn thấy Ngao chủ quản cũng đều không để ý bọn chúng chút nào.
Đái Mộc Bạch bĩu môi, “Không nghĩ tới, lần đầu tiên chúng ta lên đoàn chiến đấu hồn thai, lại gặp khúc xương khó gặm này. Không chết tức bị thương là sao chứ? Ta muốn xem xem, ai mới là kẻ không chết tức bị thương.”
“Cái gã Cuồng tê kia không đơn giản chút nào. ” Áo Tư Tạp nói, “Đái lão đại, ngươi có nhớ câu đầu tiên của vị chủ quản không nên bị che mắt bởi cảm tính không. Hắn muốn cảnh tỉnh chúng ta, cá gã Cuồng tê này tuyệt đối không thô lỗ giống như bê ngoài chút nào. Có thể trở thành đội trưởng một chiến đội, dẫn dắt chiến đội của mình thu được bảy trận thắng liên tiếp, mang lại cảm giác sợ hãi cho các tổ hợp khác, làm được điều đó tuyệt đối không phải chỉ dựa thực lực. Hắn ta chỉ e là cố ý đến dò xét thực lực của chúng ta.”
Đái Mộc Bạch gật đầu, “Rất có thể, nếu nói như vây, chúng ta nên cẩn thận một chút. Mọi người nghe đây, một khi tình thế không tốt, không nên cưỡng cầu, lập tức sử dụng ma cô tràng của Tiểu Áo bay ra khỏi đấu hồn thai. An nguy của mọi người mới là quan trọng nhất.”
Là đội trưởng chiến đội Sử Lai Khắc thất quái, Đái Mộc Bạch cũng không phải loại người hành động theo cảm tính, nhưng hắn tuyệt không đứng trơ mắt nhìn người con gái của mình chịu nhục. Đương nhiên mấy chữ người con gái của mình trước mắt chỉ do hắn tự nhận, Chu Trúc Thanh tuyệt đối không chấp nhận.
Đường Tam nói: “Ưu thế của đối phương chính là cấp cao, cái gã Cuồng Tê kia lấy Tê làm tên, vũ hồn hẳn là tê giác, là phòng ngự lực lượng hình hồn sư. Khi triển khai công kích, chúng ta phải tận lực tránh cùng hắn trực tiếp đối ngạnh… trước tiên việc chính là công kích các hồn sư khác ngoài hắn có phòng ngự không cao. Gã Cuồng Tê này giao cho ta đi, ta có thể khống chế được hắn.”
Mười ba khu đoàn chiến đấu hồn tổng cộng có năm trận, Sử Lai Khắc thất quái sau nửa canh giờ nghỉ ngơi rốt cục cũng đến lượt xuất trận ở tràng thi đấu thứ ba.
Sử Lai Khắc thất quái cùng với Cuồng chiến đội hùng dũng đi ra khu chuẩn bị dành cho hồn sư. Lúc này bọn chúng rốt cục có thể thấy được toàn bộ thành viên của Cuồng chiến đội.
Thân thể hùng tráng cao lớn đi đầu đội ngũ là gã Cuồng tê, theo sát sau đó là hai gã trung niên nhân sàn sàn tuổi hắn, nhìn qua tướng mạo hai người, chắc là một đôi huynh đệ, vóc người bình thường, sắc mặt âm trầm. Phía sau là một nữ tử xinh đẹp, là thành viên nữ duy nhất trong Cuồng chiến đội. Trang điểm đậm sắc khiến cho người khác không nhìn ra tuổi, nhưng từ vóc người của nàng thì có thể đoán nàng trên hai mươi tuổi. Cách ăn mặc thì cực kỳ hở hang, nửa thân trên chỉ mặc một cái yếm, nửa thân dưới mặc dù có mặc quần, nhưng mỏng như lụa, mơ hồ có thể dễ dàng nhìn thấy phía trong. Nữ tử xinh đẹp ném một tia mị nhãn sang khuôn mặt Đái Mộc Bạch đang đi đầu đội Sử Lai Khắc thất quái. Đái Mộc Bạch thì thậm chí không thèm liếc mắt qua nhìn nàng một lần, hắn đã gặp qua mỹ nữ xinh đẹp hơn nhiều, mà lại ghét nhất loại người trang điểm đậm sắc như vậy. Căn bản là không có nửa phần hứng thú.
Đái Mộc Bạch không có hứng thú, nhưng không có nghĩa là người khác không có hứng thú, thí dụ như tên mập mạp, lúc này tà hoả dâng lên, âm thầm nuốt nước miếng trong họng, trong đầu đang nảy ra một vài tia dâm ý đáng lẽ không nên xuất hiện ở thiếu nhi.
Sau lưng nữ tử xinh đẹp là hai gã thanh niên có vóc người nhỏ gầy, ánh mắt loé lên, không ngừng nhìn xung quanh. Đi cuối cùng của Cuồng chiến đội là người lớn tuổi nhất, có lẽ ít nhất cũng ngoài bốn mươi, nhìn qua rất bình thường. Cách ăn mặc cực kỳ đơ giản, nếu không phải nơi đây là đại đấu hồn tràng, rất khó có người nào có thể đem liên tưởng hắn với hay chữ hồn sư có quan hệ.
Sử Lai Khắc thất quái quan sát đối phương, đối phương tự nhiên cũng quan sát lại bọn chúng. Đáng tiếc chính là ngoại trừ vóc người tên mập có chút đặc dị, những thành viên khác của Sử Lai Khắc thất quái vóc người rất bình thường, lại đeo mặt nạ, rất khó có thể khai thác phán đoán được thêm điểm gì.
Đoàn chiến đấu hồn thai diện tích so với một chọi một hai chọi hai thì lớn hơn nhiều lắm, đường kính tới bốn mươi thước, lượng người xem xung quanh cũng phải hơn gấp đôi, lúc này người xem đã ngồi kín chỗ. Trên đấu hồn thai có vài vết máu, hiển nhiên là do trận trước lưu lại.
Cuồng chiến đội vừa bước ra đã khiến cho người xem cuồng nhiệt, tiếng hoan hô vang vọng toàn khu vực. “Xé nát bọn chúng ra… giết bọn chúng…” Tiếng gào thét ầm ĩ chẳng những sinh ra áp lực, lại khiến người khác nhiệt huyết sôi trào.
Người chủ trì trên đài không biết vô tình hay cố ý lại chính là vị Ngao chủ quản mới giải vây cho Sử Lai Khắc thất quái, hiện đang đứng ở trung tâm đấu hồn thai. “Đoàn chiến, trận thứ tư, hai đội: Cuồng chiến đội và Sử Lai Khắc thất quái. Với Cuồng chiến đội, ta nghĩ ta không cần phải dài dòng giới thiêu, bọn họ đã thu được thành tích cực tốt là bảy trận thắng liên tiếp, nếu bọn họ có thể tiếp tục thần dũng, tại nơi đây thắng liên tiếp vài trận nữa, thì bọn họ rất có thể sẽ sáng tạo ra kỷ lục nhanh nhất đạt tới Đồng đấu hồn tại Tác thác thành đại đấu hồn tràng này. Bên kia, là một đội ngũ thần bí giúp chúng ta chứng kiến đấu hồn ngày hôm nay. Đội ngũ này vừa mới báo danh ngày hôm nay, và đây cũng là trận đấu đoàn chiến đầu tiên của bọn họ. Thật không may, bọn họ lại gặp Cuồng chiến đội. Xin giới thiệu đội ngũ hồn sư đeo mặt nạ, Sử Lai Khắc thất quái.”
Không biết là bởi vì Cuồng chiến đội mà có rất nhiều người đến xem, hay là mặt nạ trên mặt Sử Lai Khắc thất quái khiến cho người xem có cảm giác bất hảo, nên ngay khi Ngao chủ quản vừa mới tuyên bố tên đội hai bên, người xem trên đài nhất thời vang lên một mảng ầm ỹ kèm theo tiếng huýt gió.
Đấu hồn thai hình tròn đường kính bốn mươi thước đã phi thường lớn, chừng hơn một ngàn thước vuông, cho nên hai bên mặc dù tổng cộng có mười bốn người, nhưng cũng không có chút nào đông đúc chật chội.
Theo sự tuyên bố của Ngao chủ quản, Sử Lai Khắc thất quái cùng với Cuồng chiến đội đều tại phía mình tự bố trí đội hình.
Bên phía Cuồng chiến đội, đứng đầu là đội trưởng Cuồng Têm, theo sát sau lưng là hai gã trung niên sắc mặt âm trầm, ba người này tạo thành một hình tam giác. Nữ tử xinh đẹp đứng ở vị trí trung tâm giữa bảy người, vẻ mặt tươi cười mị hoặc như cũ, hai thanh niên gầy nhỏ đứng hai bên cánh, gã trung niên nhân nhìn rất bình thương đứng cuối cùng. Đội hình nhìn như một hình nón bình thường.
Bên phía Sử Lai Khắc thất quái cũng đồng thời bày ra đội hình của mình. Khác với đội hình 3 – 3 – 1 của đối phương, bên này Sử Lai Khắc thất quái bày ra đội hình 3 – 1 – 1 – 2 (đá bóng mi ni sân bảy người 2 thủ môn ^^) bảy người chia làm bốn tầng. Đứng đầu là Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh, đứng thứ hai là Đường Tam, sau đó là Mã Hồng Tuấn, tầng cuối cùng là Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh. Áo Tư Tạp đứng sát Trữ Vinh Vinh, lúc này kỳ thật hắn cũng không có nhiệm vụ gì, lúc trước Đường Tam yêu cầu hắn đưa mỗi người ba căn hương tràng, nếu cần phải bổ sung hắn cũng có thể nhanh chóng hoàn thành.
“Ngươi đứng sát ta như vậy làm gì?” Trữ Vinh Vinh thấp giọng nói.
Áo Tư Tạp trả lời: “Vạn nhất có người công kích ngươi, ta sẽ làm lá chắn thịt cho ngươi.”
Nếu bình thường nghe được Áo Tư Tạp nói như vậy, Trữ Vinh Vinh nhất định sẽ nghĩ rằng hắn cố gắng chiếm tiện nghi của mình, nhưng lúc này ngữ khí của Áo Tư Tạp không có một chút ý tứ đùa giỡn nào, ánh mắt hắn thuỷ chung dán vào đối thủ trước mặt, thanh âm trở nên ngưng trọng.
Có hai phụ trợ hệ hồn sư tất nhiên rất tốt, nhưng như vậy chiến lực của phía bên Sử Lai Khắc thất quái chỉ có năm người, mà đối mặt với bọn chúng lại là một đội toàn bộ từ ba mươi lăm cấp trở lên. Áp lực không cần nói cũng có thể tưởng tượng ra được. Mà Trữ Vinh Vinh sở hữu vũ hồn Thất bảo lưu ly tháp, trong đoàn chiến hiển nhiên là đối tượng được “ưu tiên” công kích, phải biết rằng, với sự có mặt của nàng, toàn thể thực lực một đội có thể tăng lên đến ba mươi phần trăm.
Người chủ trì phân biệt hướng sang hai đội hỏi xem song phương đã chuẩn bị tốt chưa. Đái Mộc Bạch và Cuồng Tê thân là đội trưởng đồng thời tỏ vẻ đã chuẩn bị xong.
“Năm giây đếm ngược bắt đầu. Năm, bốn, ba, hai, một, đoàn chiến đấu hồn, trận thứ tư, bắt đầu.”
Cái vụ đếm ngược này ở khu thi đấu một chọi một, hai chọi hai không xuất hiện, bởi vì nếu song phương có thời gian phóng thích vũ hồn ra trước thì e rằng sẽ xảy ra vấn đề. Còn trong đoàn chiến, có thể tránh cho một số người gặp trục trặc do phóng thích vũ hồn chậm mà ảnh hưởng đên cuộc đấu. Đương nhiên, tại đại đấu hồn tràng mà nói, cũng là để cho quá trình đấu hồn trở nên đặc sắc càng đặc sắc hơn, hấp dẫn người xem hơn.
“Các huynh đệ, khai vũ hồn” Đái Mộc Bạch hét lớn một tiếng, khí thế tăng vọt, toàn bộ cơ thể trong nháy mắt bành trướng, hai tay đồng thời hướng hai bên mở rộng, phóng thích vũ hồn Bạch hồn phụ thể của mình.
Cùng lúc đó, vũ hồn song phương đồng thời phóng thích ra, thân thể thú hồn sư phát sinh biến hoá, khí hồn sư gọi ra vũ hồn của mình, cả đấu hồn thai nhất thời trở vô cùng chói sáng đẹp mắt. Đường Tam lúc này rốt cục hiểu rõ tại sao mọi người lại thích xem đoàn chiến đấu hồn. Ngay từ cách khởi đầu trận đấu, hai phương thức đấu hồn kia đã không thể nào so sánh nổi. Thử hỏi, mười bốn gã hồn sư đồng thời phóng thích ra các loại vũ hồn khác nhau, cùng với lượng lớn hồn hoàn xuất hiện tạo thành một khung cảnh huyễn lệ, khí thế gây ấn tượng mạnh mẽ.
Bên phía Sử Lai Khắc thất quái, trên người bốn gã hồn tôn Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Đường Tam, Tiểu Vũ, hồn hoàn màu sắc giống nhau như đúc, hai vàng một tím, hai cái trăm năm một cái ngàn năm hồn hoàn. Ba người con lại cũng đều là hai cái trăm năm hồn hoàn.
So với bên Sử Lai Khắc thất quái, Cuồng chiến đội đối diện hồn hoàn có vẻ xui xẻo hơn một chút. Cuồng Tê là một trắng, một vàng, 1 tím, tức là là tổ hợp hồn hoàn mười năm, trăm năm, ngàn năm. Hai gã trung niên nhân âm trầm bên cạnh hắn đều là một trắng hai vàng, rõ ràng yếu hơn không ít. Người có tổ hợp hồn hoàn cao nhất và duy nhất là vị nữ tử xinh đẹp kia, cùng với bốn gã hồn tôn bên Sử Lai Khắc thất quái là giống nhau, hai vàng một tím. Ba người còn lại, mặc dù đều là hồn sư hơn ba mươi cấp, nhưng ngàn năm hồn hoàn cũng chỉ xuất hiện tại gã trung niên nhân nhìn qua rất bình thường đứng cuối hàng, hồn hoàn của hắn giống với Cuồng Tê, hai gã kia là một trắng hai vàng.
Một bên Sử Lai Khắc thất quái nhan sắc chỉnh tề (đeo mặt nạ sao thấy được sắc mặt), thấy đối phương xui xẻo cũng không tỏ ra chút khinh địch nào. Mặc dù Cuồng Tê trước đó thử dò xét qua thực lực Đái Mộc Bạch đã chuẩn bị chút tâm lý, nhưng khi hắn chứng kiến trong đội ngũ Sử Lai Khắc thất quái có đến bốn gã hồn tôn sở hữu tổ hợp hồn hoàn cao cấp nhất, trong lòng thầm cả kính. Cũng may là vẫn còn ba người cấp bậc đại hồn sư, nếu không có lẽ hắn đã ngay lập tức sinh ra tâm lý đầu hàng.
Từ hồn hoàn trước mặt có thể nhìn ra cấp bậc hồn hoàn cao cấp sao đẳng khó được, hồn sư bình thường muốn thi được một cái hồn hoàn tốt là cực kỳ gian nan. Dù sao hồn thú sinh ra hồn hoàn cao cấp có thực lực cường đại hơn nhiều so với hồn sư bình thường, chỉ có nhờ hồn sư cường đại mới trợ giúp mới có thể bình an thu được.
Vốn người xem đang ầm ỹ bỗng lặng xuống một chút. Bốn cái hồn hoàn màu tím tạo thành một đòn mạnh đánh vào thị giác của bọn họ, càng huống chi bên phía Sử Lai Khắc thất quái còn không xuất hiện nổi một cái hồn hoàn mười năm màu trắng, điều này đủ để chứng mình sau lưng bọn chúng phải có bối cảnh nhất định.
Ngao chủ quản động dạng khi nhìn thấy hồn hoàn của đám Sử Lai Khắc thất quái lại càng hoảng sợ, nhưng hắn rất nhanh khôi phục lại trạng thái bình thường, sau một tiếng hô bắt đầu, hắn phi thân trở ra, động tác nhanh vô cùng, hiển nhiên cũng là một gã hồn sư thực lực không tầm thường chút nào.
Trước hết phát động lại không phải là chiến hồn sư của hai bên, mà lại là phụ trợ hệ hồn sư đứng ở phía sau. Tên trung niên nhân trong tay quang mang chợt loé lên, trong lòng ban tay đã xuất hiện hai vòng tròn màu bạc, trên người hai cái hồn hoàn màu trắng và màu vàng đồng thời rực sáng.
“Như ý chi bàn, phòng ngư chi quang trán phóng, như ý chi bàn, công kích quang hoàn trán phóng” Hai cái vòng cùng màu với hai cái hồn hoàn trong nháy mắt phóng thích thành một quầng sáng hình tròn, thả lên người sáu gã đồng bọn phía trước mỗi người một tầng quang mang màu trắng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đường Môn - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 27/11/2020 03:29 (GMT+7) |