Đường Môn - Quyển 4

Phần 25

Đường Tam mỉm cười nói:

“Chẳng phải là con sao? Mặc dù con có thay đổi một chút bề ngoài, nhưng trước hết chúng ta nên vào học viện rồi con giải thích cho người. Phất Lan Đức viện trưởng, Liễu Nhị Long phó viện trưởng, các lão sư khác, bọn họ có khỏe không?”

Triệu Vô Cực mặc dù có chút không tin rằng thanh niên tuấn tú, ưu nhã trước mặt chính là Đường Tam, nhưng Bát chu mâu sau lưng và Hạo Thiên chuỳ trong tay hắn đều không phải là giả, lập tức gật đầu nói:

“Bọn họ đều khỏe. Đi thôi, đầu tiên cứ vào học viện rồi nói. Mấy người các người đang làm gì thế? Sao lại có dáng vẻ bạt kiếm, giương cung vậy? Chẳng lẽ định phá hủy học viện à?”

Đái Mộc Bạch mau chóng lấy từ trong hồn đạo khí ra một bộ trường sam, thu hồi võ hồn, mặc vào trong nháy mắt.

“Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm. Chúng con đều không nhận ra tiểu Tam. Đến bây giờ con vẫn không thể tin nổi. Nhưng ngươi hẳn cũng không biết thời gian ước định tụ họp của chúng ta mà!”

Đường Tam có chút bất đắc dĩ nói:

“Chờ sau này ta sẽ giải thích cho mọi người. Thực ra, khi lão sư gặp bộ dạng này của ta thì ta cũng phải giải thích cho họ. Khi gặp lão sư, các ngươi tự nhiên sẽ tin.”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“Ta nghe Đại sư nói ngươi đã từng trở về một lần, có điều lại vội vã đi ngay. Đừng đứng đó nữa, mau đi vào thôi. Các ngươi đều là vinh quang của học viện, nếu lão thần giữ của Phất Lan Đức kia mà biết các ngươi đã trở về, sợ rằng sẽ hưng phấn muốn bay lên trời mất.”

Có Triệu Vô Cực dẫn đường, đương nhiên sẽ không có bất cứ gì ngăn cản nữa, Sử Lai Khắc ngũ quái đi theo lão vào trong học viện. Bởi vì Đường Tam đã thể hiện ra thực lực, hơn nữa hắn cũng đã giải thích đơn giản mấy câu nên nhóm người Đái Mộc Bạch cũng dần dần tin lời hắn.

Dù sao, hiện tại Đường Tam cũng đã đạt tới chuẩn năm hồn hoàn, với tuổi tác như vậy mà có thể đạt được mức đó cũng thực sự rất ít người.

“Tam ca, huynh nói đã từng đưa cho ta cái gì vậy?”

Trữ Vinh Vinh đi bên cạnh Đường Tam hỏi.

Đường Tam mỉm cười nói:

“Còn chưa tin ta sao? Ngươi đã dùng Phi thiên thần trảo một lần phải không? Còn những ám khí khác nữa, Thất bảo lưu ly tông có trang bị không?”

Trong mắt Trữ Vinh Vinh toát lên ánh hiểu ra:

“Xem ra huynh đúng thật là Tam ca rồi. Có điều sao huynh lại thay đổi nhiều như vậy? Thật khiến người khác khó mà tin nổi, không ngờ lại trở nên anh tuấn đến thế.”

Đái Mộc Bạch đi trước cũng không nhịn được quay đầu nhìn về phía Đường Tam, cười khổ nói:

“Ngươi thực sự là tiểu Tam, ta phải ghen tị mất thôi. Thiên phú của ngươi vốn đã tốt hơn chúng ta nhiều, bây giờ lại còn đẹp trai như vậy, định không cho người ta sống nữa sao?”

Đường Tam mỉm cười nói:

“Ngươi đã có Trúc Thanh, còn nghĩ đến mỹ nữ làm gì. Sao còn nói như vậy? Trúc Thanh cũng sẽ không bởi vì ngươi xấu trai hơn ta mà thay lòng đổi dạ. Ngươi còn chưa đủ sao? Chờ khi gặp các lão sư, ta sẽ giải thích hết. Ta đã nói hai lần rồi mà.”

Chủ giáo học lâu (Tòa nhà giảng dạy chính) của Sử Lai Khắc học viện lớn gấp đôi so với trước kia, nhưng quy mô chiêu sinh vẫn không tăng, chỉ có các điều kiện tu luyện thì hoàn thiện hơn trước. Mô phỏng tu luyện đã cơ bản đầy đủ hơn, thích hợp cho các loại võ hồn của học viên tu luyện.

“Tiểu Áo sao còn chưa đến? Lẽ nào hắn đã quên ngày hôm nay rồi?”

Đường Tam nghi hoặc hỏi.

Nghe hắn nói, khóe mắt Trữ Vinh Vinh không khỏi đỏ lên. Lúc này, mọi người đã đi vào Giáo học lâu, Đái Mộc Bạch quay người, vỗ vỗ vào vai Đường Tam:

‘Đừng hỏi nữa. Để gặp lại đại sư và các sư phụ đã rồi nói. Năm năm rồi chúng ta không gặp họ, quả là nhớ.

Phất Lan Đức khoan thai ngồi trên ghế bành trong phòng làm việc. Vài năm gần đây, sinh hoạt của lão có thể nói là rất thỏai mái. Mặc dù bản thân là viện trưởng nhưng nhiều công việc trong học viện đã không cần đến lão tự xử lý nữa. Các sự vụ của học viện thì có Liễu Nhị Long chủ trì, giáo dục học viên thì có Đại sư là nhà lý luận siêu cấp rồi.’

Thân là viện trưởng, lão lại càng không cần lo lắng đến vấn đề tài chính. Toàn bộ nhu yếu phẩm của học viện đều do Thiên Đấu đế quốc chuyên môn chi trả.

Hơn nữa, được đế quốc coi trọng, lão hiện tại có địa vị cực cao trong Thiên Đấu đế quốc, là đối tượng mà vô số nhà quyền quý muốn dựa thế.

Có thể là bởi vì quan hệ tới tâm tình nên vài năm gần đây, hồn lực của lão đã tiến bộ không ít, đã tới cấp 83, chính thức trở thành Hồn Đấu La, ngay cả Triệu Vô Cực cũng vừa mới đột phá cấp 80. Trong học viện, ngoại trừ Độc Đấu La như thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi, coi như là có hai Hồn Đấu La. Liễu Nhị Long hiện tại cũng đã tới cấp 79, chỉ còn cách cấp 80 phải đột phá một chút.

Vị viện trưởng đại nhân này đang suy nghĩ xem có nên uống trà do triều đình mới đưa tới không thì cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa.

“Cửa không khóa, vào đi.”

Phất Lan Đức lười biếng nói.

Đến phòng làm việc của lão cũng chỉ có vài người, đều là những bạn bè quen thuộc, đương nhiên là rất tùy ý.

Cửa mở, bóng dáng quen thuộc của Triệu Vô Cực đi đến.

“Lão đại, lão đang làm gì thế?” Triệu Vô Cực cười hì hì hỏi Phất Lan Đức…

Phất Lan Đức liếc mắt nhìn lão, cười hắc hắc, nói: “Ngươi tới vừa lúc, ta đang chuẩn bị uống trà. Ngươi tới rồi thì pha đi, đừng bắt ta làm.”

Triệu Vô Cực trợn mắt, ngẩn người nhìn Phất Lan Đức: “Viện trưởng đại nhân của ta, sao ngươi càng ngày càng lười biếng thế?”

Phất Lan Đức lập tức thể hiện dáng vẻ chính khí, nghiêm nghị: “Thân là viện trưởng Sử Lai Khắc học viện, nhiệm vụ của ta là phải lo toan cho toàn cục, việc vặt đương nhiên là không cần ta phải tự mình đi làm. Để Sử Lai Khắc học viện có thể bồi dưỡng ra ngày càng nhiều nhân tài ưu tú, mỗi ngày ta đều phải vắt hết óc suy nghĩ phương hướng phát triển trong thời gian tới.”

Triệu Vô Cực cười ha ha: “Được rồi, ngươi không chỉ càng ngày càng lười biếng mà càng ngày càng bỉ ổi. Các tiểu tử, thấy bộ dạng của viện trưởng đại nhân của các ngươi hiện tại thế nào rồi chứ. Vào cả đi.”

Phất Lan Đức hơi sửng sốt. Ở trong phòng làm việc của mình, lão đương nhiên không cần phải để tâm phòng bị, nghe Triệu Vô Cực nói vậy, hồn lực mới dao động cảm thụ các khí tức bên ngoài.

Cửa mở, nhóm năm người từ bên ngoài đi vào. Thấy bọn họ, vị viện trưởng lười biếng mà bỉ ổi của chúng ta nhất thời trợn tròn mắt. “Ngươi, các ngươi…”

Phất Lan Đức kích động đứng bật dậy khỏi ghế, ánh mắt đảo trên mặt năm người, Sử Lai Khắc thất quái, là niềm kiêu hãnh vĩnh viễn trong lòng lão, cũng là niềm kiêu hãnh của Sử Lai Khắc học viện. Bọn nhỏ này xuất hiện trước mắt, cảm xúc dâng trào khiến lão không thể kiềm chế nổi bản thân.

Mã Hồng Tuấn tiến lên rất nhanh, ra sức ôm chặt lấy lão sư: “Lão sư, con nhớ người quá.”

Đái Mộc Bạch cười nói: “Phất Lan Đức viện trưởng, người đã quên hẹn ước năm năm của chúng ta hay sao? Hôm nay đúng là ngày đó.”

Phất Lan Đức ra sức ôm mập mập, lại đưa mắt nhìn mọi người.

Khi ánh mắt lão rơi vào Đường Tam thì không khỏi sửng sốt. Lão đương nhiên nhận ra được những người khác, nhưng còn người thanh niên mặc áo trắng, tướng mạo anh tuấn, khí chất ưu nhã này thì, không khỏi chần chừ, nói: “Ngươi là…”

Đường Tam cười khổ nói: “Phất Lan Đức viện trưởng, con là tiểu Tam mà!”

Phất Lan Đức không thể tin được dụi dụi hai mắt của mình: “Ngươi là tiểu Tam? Trời ạ, thảo nào lần trước Đại sư đã nói với ta rằng sau khi Lam Ngân Thảo thức tỉnh lần thứ hai đã cải biến dung mạo của ngươi rất nhiều. Xem ra đó là sự thật. Ta phải ghen tị với ngươi mất. Tiểu tử này vốn đã có thiên phú rất rốt rồi, không ngờ còn thay đổi cả bề ngoài, thực sự là không tin nổi.”

“Ghen tị, ghen tị cũng vô dụng. Đây chỉ có thể nói đôi mắt ta cực kỳ tinh tường.” Hai người từ ngoài cửa đi vào, chính là Đại sư và Liễu Nhị Long.

Đường Tam trở lại học viện đương nhiên muốn đi gặp Đại sư trước, nhưng dù sao Phất Lan Đức cũng là viện trưởng, mọi người cùng trở về, cùng tới đây đầu tiên. Đại sư và Liễu Nhị Long được Triệu Vô Cực phái người thông báo.

“Sư phụ.” Tâm tình Đường Tam trở nên kích động hẳn lên, không thể nào giữ được phong thái ưu nhã, quay người về phía Đại sư, gập người cúi chào.

Đại sư đỡ lấy vai Đường Tam, không để cho hắn cúi xuống vái, khuôn mặt cứng ngắc nở một nụ cười, không thể giấu nổi kích động trong mắt: “Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi. Xem chừng thực lực của ngươi lại được nâng cao rồi.”

Trữ Vinh Vinh dịu dàng nói: “Viện trưởng đại nhân, trà của ngài ở đâu? Để con pha trà cho các thầy.”

Phất Lan Đức cũng không khách khí, cười ha ha, nói: “Tốt lắm, nghe nói Vinh Vinh đã được xác định là người thừa kế vị trí Tông chủ. Có thể khiến Tông chủ tương lai của Thất Bảo Lưu Ly tông pha trà cho chúng ta, ta đúng là rất vinh dự.”

Chu Trúc Thanh ở bên cạnh không nhịn nổi nở một nụ cười: “Để con và Vinh Vinh cùng pha trà.”

Đái Mộc Bạch nói: “À, đúng rồi, Trúc Thanh hiện giờ chính là Thái phi tử của Tinh La đế quốc.”

Chu Trúc Thanh trừng mắt nói: “Ta gả cho ngươi sao?”

Đái Mộc Bạch cười ha hả nói: “Điều đó không sớm thì muộn thôi.”

Phất Lan Đức đưa trà cho Trữ Vinh Vinh, nhìn Đái Mộc Bạch hỏi: “Mộc Bạch, ngươi được lập làm Thái tử à?”

Ở đây đều là những người thân cận nhất, sau năm năm, Mộc Bạch cũng đã hoàn toàn trưởng thành, cũng không che giấu gì cả, mỉm cười nói: “Nếu không có viện trưởng, Đại sư và các thầy dạy dỗ con những năm trước thì con đã không được như ngày hôm nay.”

Tất cả mọi người đều biết, Đái Mộc Bạch cũng không phải nói lời khách sáo, tất cả những gì hắn nói đều xuất phát từ tận đáy lòng.

Bởi vì cùng ở một nơi với Sử Lai Khắc thất quái, học tập tại Sử Lai Khắc học viện, giúp cho hắn một lần nữa lấy lại sự tự tin. Sau khi đoạt giải tại Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, năm năm qua, ngoại trừ việc khắc khổ tu luyện, hắn còn chăm lo việc nước, chiếm được sự ủng hộ của gia tộc.

Vị huynh trưởng không được lòng người của gã đã ngày càng không thể chống lại nổi hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/12/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 13
Phần 25 Tiểu Long! Trong lòng Lục Thiếu Du nóng như lửa đốt, nhưng hoàn toàn không có cách nào. Hoa lạp lạp! Ngay sau đó lôi vân quay cuồng, đột nhiên mạnh mẽ co rụt lại, điện quang quanh quẩn, từng đạo lôi đình như cự mãng bạo lướt xé rách không gian hung hăng bổ lên mai rùa. Phốc! Tiểu Long lại phun máu tươi, trực tiếp rơi lên mai rùa, liền bị bí văn hấp thu. Lão đại, ta hộ không được ngươi, lôi điện quá lợi hại! Tiểu Long uể oải vô lực nhìn Lục Thiếu Du, lập tức ngất đi, hoàng mang ảm đạm biến mất không còn nhìn thấy. Tiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Phần 25 Theo sự luyện hóa, chân khí được thôn phệ vào trong cơ thể đang nhanh chóng bị luyện hóa, cuối cùng trở thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền của Lục Thiếu Du. Trong đan điền của Lục Thiếu Du, vũ đan ngũ sắc lúc này xoay tròn. Huyết Lục cùng với vũ đan kia cùng nhau hấp thu chân khí, màu sắc trên Huyết Lục ngày càng sáng bóng. Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du đã được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt, tiến vào trạng thái tu luyện. Có Tiểu Long hộ pháp, tuy rằng bên cạnh hắn có không ít người của Quỷ Vũ Tông thế nhưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 24
Phần 25 “Năm đó vãn bối lưu lại Huyết Thiên đại lục một thời gian khá lâu, đối với đại lục này đúng là có chút hiểu biết” Huyết Phách trả lời. “Huyết Đạo Ma Công chính là công pháp thường thấy nhất ở Huyết Thiên đại lục, hầu như trong mười người tu luyện ở Huyết Thiên thì có 4 5 người chắc chắn tu luyện công pháp này, mà Huyết Đạo Đại Tông lại người đông thế mạnh, có thể nói là thế lực đứng đầu ở Huyết Thiên đại lục. Còn truyền thừa thần bí như Hàn tiền bối nói, tại Huyết thiên cũng tồn tại, hơn nữa cũng có không ít người len lén tu...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng