Mặc dù lúc trước Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm của Phong Tiếu Thiên bị thua bởi Loạn Phi Phong chùy pháp của Đường Tam, nhưng uy lực Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm cũng cường đại tương đương. Mà hiện tại Đường Tam phải đối mặt cũng không phải chỉ mỗi mình hắn, chỉ cần cấp Phong Tiếu Thiên đủ thời gian điệp gia lực công kích, mà bản thân Đường Tam thì bị Hỏa Vũ, Hỏa Vô Song cuốn lấy không cách nào súc lực sử dụng Loạn Phi Phong chùy pháp, như vậy, Phong Tiếu Thiên hoàn toàn nắm chắc sẽ khiến cho Đường Tam thất bại thảm hại. Cái chiến thuật này bọn họ đã diễn luyện rất nhiều lần, bởi vì Đường Tam cường đại ngoài sự suy nghĩ, rốt cuộc vẫn đem ra dùng.
Đầu tiên bay đến trước mặt Đường Tam, là năm khối Hỏa Diễm Lưu Tinh. Thân hình Đường Tam nhoáng lên, cước đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, Sát Thần Lĩnh Vực trong nháy mắt bộc phát, sát khí mạnh mẽ không nhân nhượng phá tan sự tập trung vào thân thể mình của Hỏa Vũ. Tại khe hở giữa năm khối Hỏa Diễm Lưu Tinh này chui qua, đồng thời chỉ thấy tay phải hắn vung lên, một đoàn quang cầu màu xanh biếc hướng không trung bắn đi, đệ tam hồn kĩ Chu Võng Trói Buộc phóng thích, đuổi theo thẳng hướng Phong Tiếu Thiên đang bắn lên trời.
Mà khi đó, nhóm Hỏa Diễm Lưu Tinh thứ hai cùng Hỏa Vô Song đã đồng thời lướt tới trước mặt Đường Tam.
Quang mang trong mắt Đường Tam ngưng tụ, thân hình lóe ra bay nhanh lui về phía sau, đồng thời, cùng với đệ ngũ hồn hoàn lóe sáng, trên cánh tay hắn phải cũng đã phát ra kim quang trong suốt.
Các đệ tử Sử Lai Khắc Thất Quái đang xem cuộc chiến tự nhiên sẽ không quên lúc đầu Lam Ngân Bá Vương Thương lưu lại cho bọn hắn ấn tượng sâu sắc như thế nào, cả đám đều nín thở, tập trung tinh thần xem cuộc chiến.
Kim sắc trường thương dài đến ba thước xuất hiện tại cánh tay phải của Đường Tam. Hỏa diễm lưu tinh mặc dù nhanh, nhưng dĩ nhiên đuổi không kịp thân thể của hắn. Có xương đùi phải Lam Ngân Hoàng tăng phúc, tốc độ Đường Tam thậm chí so với thuần mẫn công hệ hồn sư Mẫn Chi nhất tộc còn nhanh hơn. Lúc này tốc độ hắn có khả năng đạt tới tự nhiên không phải Hỏa Vũ bọn họ có thể tưởng tượng.
Giữa không trung Phong Tiếu Thiên đã bắt đầu Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm của hắn, mắt thấy Chu Võng Trói Buộc bay tới, thân thể hắn chợt xoay tròn, đôi cánh sắc bén trực tiếp huy động, cố gắng chặt đứt nó. Nhưng, hắn lại một lần nữa cảm nhận được trình độ cứng cỏi của Lam Ngân Hoàng sau khi tiến hóa. Lấy lực công kích Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm của Phong Tiếu Thiên. Đối với Lam Ngân Hoàng bình thường có lẽ còn có thể miễn cưỡng chặt đứt. Cũng không nên quên, Chu Võng Trói Buộc đã khiến trình độ cứng cỏi của Lam Ngân Hoàng tăng lên trăm phần trăm. Một cánh chém tới này của hắn, dĩ nhiên không thể phá vỡ được, ngược lại là Chu Võng trói buộc mượn lực lượng của hắn nhanh chóng bay tới quấn lấy trên người hắn. Nhất thời cắt đứt hồn kĩ hắn tự nghĩ ra.
Phong Tiếu Thiên không cam lòng gầm nhẹ một tiếng, phải biết rằng, trên Chu Võng Trói Buộc có độc. Nếu thật sự bị trói buộc lại, như thế kế tiếp hắn cũng không cần tiếp tục chiến đấu. Dưới sự bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể tạm dừng Tật Phong Ma Lang Tam Thập Lục Liên Trảm của mình, đệ ngũ hồn hoàn trên người trong nháy mắt bộc phát. Một tầng mãnh liệt thanh quang từ trên người bắn ra, hóa thành vô số khí thế cực kì mạnh mẽ tựa như thật thể phong nhận bộc phát thành một đoàn long quyển (gió lốc) chói mắt, đem Chu Võng chung quanh thân thể xé đến nát bấy.
Tật Phong Song Đầu Lang đệ ngũ hồn kĩ, Long quyển phong nhận.
Hỏa Vô Song bởi vì Đường Tam không ngừng lui về phía sau đã có chút không kiên nhẫn. Đột nhiên dừng lại cước bộ, hai tay đẩy ra. Xoay quanh thân thể hắn đệ ngũ hồn kĩ Công Phòng Nhất Thể hỏa long biến ảo rít gào bay ra. Đuổi theo thẳng đến Đường Tam. Hỏa long bộc phát lực cực kì kinh người. Chẳng những rất nhanh đến gần thân thể Đường Tam. Thậm chí ngay cả Sát Thần Lĩnh Vực của Đường Tam làm giảm sức tập trung của nó.
Hỏa Vũ cũng kịp thời phối hợp với huynh trưởng. Khống chế Hỏa Diễm Lưu Tinh còn lại từ hai bên vòng lại hướng Đường Tam, khoá hắn vào góc chết. Nàng dùng tinh thần lực của mình mà khống chế. Hiệu quả cũng rất khá. Huynh muội hai người nhất thời đem Đường Tam đưa thân vào trong sát cục.
Mà kim quang kia. Cũng trong nháy mắt phóng thích. Đệ ngũ hồn kĩ của Đường Tam, Lam Ngân Bá Vương thương bộc phát.
Kim quang chợt lóe rồi tắt. Hỏa long trong nháy mắt tại không trung đọng lại. Bất luận Hỏa Vô Song có khống chế như thế nào. Nó cũng không nhúc nhích nửa phần. Mà kim quang tại không trung vẽ ra một đạo đường vòng cung xuyên qua thân hình nó, chạy thẳng tới Phong Tiếu Thiên vừa mới ổn định thân hình bắt đầu thi triển Tật Phong Ma Lang Tam Thập Lục Liên Trảm. Mặc dù kim quang kia đã bị hỏa long suy yếu một nửa. Nhưng khí thế cực độ mạnh mẽ với hơi thở chưa từng có từ trước đến nay vẫn là gây cho Phong Tiếu Thiên cảm giác hít thở không thông.
Tật Phong Ma Lang Tam Thập Lục Liên Trảm của hắn vừa mới xoay một vòng. Tự hỏi không cách nào tiếp được công kích tập trung như vậy. Dưới sự bất đắc dĩ. Hắn đành phải lần dừng lại thứ hai. Đệ ngũ hồn kĩ lần nữa phóng thích. Bằng vào khống chế tinh diệu Long quyển phong nhận từng đợt rồi lại từng đợt đánh sâu vào. Cùng với bản thân tại không trung bay ngược. Lúc này mới miễn cưỡng đem uy thế công kích còn lại của Lam Ngân Bá Vương thương tiêu trừ hết.
Cùng lúc này, hỏa long được ngưng tụ không xa trước người Đường Tam nương theo hàng loạt Hỏa Diễm Lưu Tinh song song đồng thời cùng nổ mạnh, hóa thành một trận mưa lửa bắn tới trong tiếng nổ kịch liệt. Mà Đường Tam vốn là mục tiêu công kích của chúng, lúc này lại biến mất.
Đường Tam chỉ là biến mất tại trước mặt Hỏa Vô Song, nhưng lại không hề mất đi tung tích trong mắt Hỏa Vũ. Bởi vì khi lúc hắn lần nữa xuất hiện, vừa lúc thấy Hỏa Vô Song cùng Hỏa Vũ huynh muội trong lúc đó. Hơn nữa khoảng cách Hỏa Vũ cũng chỉ có một bước dài.
Mắt thấy Đường Tam đột nhiên tại trước mắt nhanh chóng lao tới, Hỏa Vũ nhất thời thất kinh, cơ hồ là không chút do dự tựu phóng xuất ra Kháng Cự Hỏa Hoàn của mình. Nàng cũng không có nắm chắc cùng Đường Tam mặt đối mặt ngạnh kháng.
Theo Kháng Cự Hỏa Hoàn phóng thích, Đường Tam rồi lại một lần biến mất. Tốc độ phóng thích đệ tam hồn kĩ này của Hỏa Vũ có mau nữa, cũng không thể so với tốc độ thuấn di trong nháy mắt của Đường Tam.
Lúc này đây. Khi Đường Tam tái xuất hiện. Đã ở sau lưng Hỏa Vũ. Lam Ngân Thảo trong suốt, thô to trực tiếp quấn quanh trên thân thể vị nữ hồn vương này. Gai nhỏ bén nhọn đâm xuyên qua quần áo đâm vào trong da thịt Hỏa Vũ đang lúc hồn lực nàng bạc nhược yếu kém khi vừa mới phóng thích Kháng Cự Hỏa Hoàn.
Mãnh liệt tê dại cảm giác. Nhất thời truyền khắp toàn thân Hỏa Vũ. Lấy năng lực thân thể nàng, làm sao có thể từ trong Lam Ngân Hoàng này giãy ra chứ?
Lúc này Hỏa Vô Song cũng đã phản ứng lại, Phong Tiếu Thiên đang ở trên không trung lại càng buồn bực tới cực điểm, chẳng quan tâm tới súc lực, phi nhanh xuống, đôi cánh lợi hại thẳng hướng Đường Tam đánh xuống.
Đường Tam chỉ làm ra một động tác đơn giản, đã vừa lại một lần ngưng hẳn hồn kĩ Phong Tiếu Thiên tự nghĩ ra. Lam Ngân Hoàng vung vẩy, Hỏa Vũ bị trói chặt như lưu tinh chùy bình thường hướng về Phong Tiếu Thiên ném tới. Nghìn vạn lần không nên hoài nghi sự chuẩn xác của Đường Tam, đem Hỏa Vũ trở thành ám khí khổng lồ để sử dụng, thủ pháp ám khí của hắn cũng sẽ không xuất hiện bất cứ khác biệt chút nào.
Lam kim sắc quang mang huyễn lệ chợt từ mặt đất bạo khởi, Hỏa Vô Song đang lao tới Đường Tam nhất thời tại nơi lam kim sắc quang mang thôn phệ trì trệ xuống.
Lam Ngân Hoàng đệ tứ hồn kĩ Lam Ngân Lồng Giam biến dị kĩ năng Lam Ngân Đột Thứ Trận phóng thích.
Sau một khắc, Đường Tam đã tới trước mặt Hỏa Vô Song, thuấn di rời đi như trước, Lam Ngân Hoàng cùng lục hoàn huyễn lệ đồng thời biến mất, thay thế trong tay là Hạo Thiên Chùy nện xuống.
Hỏa Vô Song bởi vì lúc trước Hỏa Vũ bị bắt cũng đã có chút rối loạn, hộ thể hồn lực toàn bộ chuyển hóa thành lực công kích ngưng tụ tại trên hai tay. Mặc dù thời gian choáng váng rất ngắn. Mà khi hắn tỉnh táo lại, chỉ thấy Hạo Thiên Chùy khổng lồ.
Vị hồn vương có được Độc giác Hỏa Bạo Long này chỉ có thể kêu lên một tiếng đau đớn, trực tiếp bị một chùy của Đường Tam đập ngất trên mặt đất. Đây vẫn là Đường Tam hạ thủ lưu tình. Nếu như là người của Võ Hồn Điện, một chùy này hoàn toàn có thể trực tiếp giết chết.
Phong Tiếu Thiên có cảm giác muốn hộc máu. Tật Phong Ma Lang Tam Thập Lục Liên Trảm của hắn so với năm năm trước, đã tiến hóa tới năm mươi tư trảm liên tục, tự hỏi uy lực vô cùng, nhưng uy lực phải cần có kĩ năng, ngươi mới có thể sử dụng ra được. Đường Tam liên tục ba lần mạnh mẽ ép cắt đứt kỹ năng của hắn. Lại còn bức bách hắn hai lần dùng ra đệ ngũ hồn kỹ làm tiêu hao đại lượng hồn lực. Lúc này hắn mặc dù bắt được Hỏa Vũ, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỏa Vô Song dưới chùy của Đường Tam ngất xỉu.
Quang mang tử kim sắc chợt từ trong mắt Đường Tam bộc phát ra, Phong Tiếu Thiên kinh hãi, vừa định né tránh, nhưng mà quang mang đã từ bên cạnh hắn xẹt qua.
Quang diễm chậm rãi từ hai mắt Đường Tam thu liễm, thanh âm trầm ổn của hắn vang lên, “Còn muốn tiếp tục sao? Ngươi cũng muốn thử một lần Loạn Phi Phong chùy pháp của ta?”
Phong Tiếu Thiên nhẹ nhàng hạ xuống đất, nhìn Hỏa Vũ trong lồng ngực thấy Lam Ngân Hoàng trên người nàng cũng đã biến mất. Khi Đường Tam hạ chùy lên Hỏa Vô Song, trên mặt còn lại cũng chỉ có tia buồn khổ. Năm năm hắn cố gắng vì cái gì? Không phải là vì để vượt qua người trước mắt này sao. Để hướng Hỏa Vũ chứng minh mình so với hắn mạnh hơn, mới có thể đường hoàng đón nàng vào cửa sao? Nhưng là, hôm nay sau năm năm. Thất bại lại vẫn như trước là mình. Chênh lệch chẳng những không có bởi vì mình cố gắng mà thu nhỏ lại, ngược lại trở nên càng thêm lớn hơn.
Mặc dù vẻ mặt Hỏa Vũ không cam lòng, nhưng nàng cũng biết Đường Tam mới vừa rồi đã hạ thủ lưu tình. Tử kim quang mang là cái gì nàng không biết, nhưng tinh thần ba động mạnh mẽ nàng vẫn là cảm thụ vô cùng minh bạch. Bất luận nó một chút là rơi vào trên người nàng hay là Phong Tiếu Thiên, đều sẽ không dễ chịu gì. Nhất là chính mình, cảm giác tê dại trên thân thể bây giờ còn chưa có khôi phục lại.
Mã Hồng Tuấn ha ha cười, la lớn: “Sử Lai Khắc vạn tuế, Sử Lai Khắc tất thắng.”
Thanh âm của hắn nhất thời làm các đệ tử đang xem cuộc chiến như si như say tỉnh lại, nhất thời tiếng hò hét: Sử Lai Khắc vạn tuế, Sử Lai Khắc tất thắng chợt bộc phát, cơ hồ truyền khắp mỗi một góc học viện.
Đường Tam sớm đã tới cảnh giới không quan tâm thắng thua, đưa tay kéo Hỏa Vô Song đang trên mặt đất lên, tại đầu vai hắn liên tiếp phách vài chưởng, dùng Huyền Thiên Công kích thích huyết mạch trong cơ thể hắn vận chuyển, Hỏa Vô Song lúc này mới tỉnh táo lại. Nhìn Đường Tam, mặt không khỏi có chút đỏ lên, cho dù không phục. Hắn cũng biết, trận này tỉ thí bọn họ thua. Hoàn toàn thua như thế, đây chính là ba đối một a!
Đường Tam thấy Hỏa Vô Song đứng vững, lúc này mới đi tới trước Phong Tiếu Thiên cùng Hỏa Vũ đang mang vẻ mặt buồn nản, một cây Lam Ngân Hoàng lộ ra, bắn lên cánh tay Hỏa Vũ, đem độc tố tê dại rót vào trong cơ thể nàng thu hồi.
Kháng tính thân thể Hỏa Vũ vốn là rất cao, dưới sự trợ giúp của Đường Tam, cảm giác thân thể tê dại nhất thời biến mất.
Các đệ tử bốn nguyên tố học viện vốn vênh vang tự đắc lúc này đều cúi đầu.
Phong Tiếu Thiên thở dài một tiếng. “Xem ra. Ta đây cả đời cũng đừng nghĩ vượt qua ngươi.”
Đường Tam quay đầu nhìn về phía bên kia, bởi vì tiếng hoan hô mà Tiểu Vũ có vẻ có chút kinh hoảng, than nhẹ một tiếng. “Nếu như Tiểu Vũ có thể khôi phục bình thường, ta có một thân tu vi này thì lại thế nào? Thực lực hồn sư tất nhiên trọng yếu, nhưng đối với ta mà nói, nàng mới càng thêm trọng yếu.”
Nhìn vẻ mặt Đường Tam cô đơn cùng bi thương nơi đáy mắt chợt lóe rồi biến mất, Phong Tiếu Thiên tâm bị xúc động một chút, ánh mắt dưới ý thức nhìn hướng sang Hỏa Vũ ở bên người. Đúng vậy, chính mình đã chiếm được thứ trân quý nhất, cần gì bởi vì một hồi thất bại này mà uất ức chứ?
Hỏa Vũ không nhịn được hỏi: “Tiểu Vũ làm sao vậy? Nhìn qua hình như nàng có điểm bất bình thường.”
Đường Tam không trả lời vấn đề của nàng, “Phong huynh, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện thế nào?”
Phong Tiếu Thiên gật đầu, nói: “Đang có ý này. Hỏa Vũ, ngươi cùng Vô Song trước tiên mang theo mọi người trở về đi thôi. Ta cùng Đường Tam tâm sự.”
Hỏa Vũ có chút quật cường nói: “Không, ta cũng muốn nghe. Để cho đại ca dẫn bọn hắn trở về là được.”
Phong Tiếu Thiên đối với Hỏa Vũ luôn luôn không có biện pháp gì, bất đắc dĩ địa nhìn về phía Đường Tam, Đường Tam lạnh nhạt nói: “Như vậy cùng đến đây đi.”
Hỏa Vô Song mang theo đệ tử Bốn nguyên tố học viện vẻ mặt có chút xám xịt rời đi, mấy vị sư phụ Sử Lai Khắc học viện tự nhiên sẽ không bỏ qua cái cơ hội tốt này để giáo dục đệ tử. Đương nhiên, điều này Đường Tam bọn họ cũng không cần phải chú ý.
Sử Lai Khắc Ngũ quái (thiếu Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh) mang theo Phong Tiếu Thiên, Hỏa Vũ đi tới nhà gỗ nơi bọn họ ở lại, Đường Tam lại vừa nắm lấy tay Tiểu Vũ, tâm tình có chút bối rối của Tiểu Vũ lúc trước bây giờ bởi vì cùng hắn tiếp xúc đã không còn sót lại chút gì.
Hỏa Vũ thỉnh thoảng đem ánh mắt rơi vào trên người Tiểu Vũ, nhưng tại trong mắt nàng, Tiểu Vũ nhưng lại phản ứng gì cũng đều không có. Tựa như chưa bao giờ gặp qua nàng. Tâm tính tò mò của Hỏa Vũ luôn luôn rất lớn, muốn hỏi, lại bị Phong Tiếu Thiên dùng ánh mắt ngăn lại.
Trở lại trong nhà gỗ, tìm một gian phòng lớn nhất, mọi người phân biệt ngồi xuống, mọi người thân mình cũng không có cái gì thù hận. Đường Tam lại vừa mới đánh bại bọn họ, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, Trữ Vinh Vinh tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục đối với bọn họ có địch ý mãnh liệt gì. Phong Tiếu Thiên ngồi xuống xong, đã hướng Đường Tam nói: “Đường Tam, ngươi tin hay không tin, lúc trước cùng đệ tử học viện các ngươi động thủ, cũng không phải là chúng ta cố ý khiêu khích? Có lẽ là bởi vì danh tiếng học viện đệ nhất thiên hạ của Sử Lai Khắc học viện các ngươi rất vang dội, làm cho đệ tử cũng sẽ kiêu ngạo một chút.”
Áo Tư Tạp ở bên cạnh nói: “Như thế cũng không thể biến thành bộ dáng sau này được. Nếu như ta không đoán sai, ngươi là cố ý để các đệ tử Bốn nguyên tố học viện tùy ý khiêu khích, để dẫn chúng ta đi ra.”
Phong Tiếu Thiên có chút kinh ngạc nhìn Áo Tư Tạp. Trong lòng thầm nghĩ, xem ra trước kia Sử Lai Khắc Thất Quái quang mang phần lớn đều bị Đường Tam che khuất, Áo Tư Tạp này cũng không giống bình thường. Không chỉ là hơi thở trên người. Mà ngay cả tâm tư cũng kín đáo như vậy.
Phong Tiếu Thiên không hề che giấu, “Đúng vậy, ta có loại ý nghĩ này. Nhiều năm không thấy, một là muốn nhìn một chút thực lực các ngươi tiến bộ như thế nào. Còn lại, cũng hy vọng thông qua các ngươi đến dẫn xem một chút địa phương của quý học viện. Hiện tại Phất Lan Đức viện trưởng bọn họ đều không ở đây, các ngươi cũng có thể nói vài lời tốt đẹp.”
Trữ Vinh Vinh nói: “Tìm chúng ta dẫn xem, chính là vì chiếm lấy giáo khu của chúng ta sao?”
Phong Tiếu Thiên có chút xấu hổ nói: “Đương nhiên không phải. Thật sự mà nói, chúng ta thực sự rất coi trọng giáo khu của quý học viện. Nhưng không có ý tứ chiếm lấy. Chỉ là hy vọng có thể cùng quý học viện thương lượng một chút, có thể hay không cho chúng ta mở ra một khối địa phương. Chúng ta nguyện ý bỏ tiền ra mua. Thuận tiện cũng mua một ít khu tu luyện có sẵn. Các ngươi cũng biết, học viện sau khi di dời, rất nhiều đồ vật đều phải làm lại từ đầu. Mà Sử Lai Khắc học viện tại Thiên Đấu thành đã là thâm căn cố đế, chính là dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát, nếu có thể mượn vài phần, chúng ta cũng càng dễ dàng đặt chân.”
Mã Hồng Tuấn tức giận nói: “Vậy như thế nào các ngươi không đi Thiên Đấu Hoàng Gia học viện nơi đó, địa phương nơi đó của bọn họ cũng không nhỏ, phương tiện trang bị so với chúng ta nơi này cũng không thể ít hơn. Các ngươi chẳng lẽ không biết hiện tại hồn sư dưới trướng Thiên Đấu Đế Quốc Hoàng Thất thường xuyên tại nơi này của chúng ta tiếp nhận tập huấn. Chúng ta địa phương tuy lớn, nhưng nếu các ngươi bốn học viện cùng nhau tiến vào. Nơi này cũng không có chỗ.”
Hỏa Vũ bĩu môi, nói: “Thiên đấu hoàng gia học viện? Các ngươi để ý bọn họ sao? Chúng ta còn sợ cùng bọn họ cùng một chỗ, sẽ bị không khí ăn chơi trác táng đó ảnh hưởng tới đệ tử của chúng ta đấy chứ. Đúng là bởi vì coi trọng Sử Lai Khắc học viện, mới hy vọng có thể cùng các ngươi hợp tác.”
Từ tiến vào nhà gỗ Đường Tam vẫn không có mở miệng rốt cuộc cũng nói chuyện, lúc này, Tiểu Vũ đang tựa vào bờ vai của hắn, hai tay nắm lấy bàn tay to lớn của Đường Tam, mặc dù yên lặng nhưng bộ dáng vô cùng xinh đẹp khiến cho Hỏa Vũ cũng không khỏi âm thầm có chút ghen ghét.
“Phong huynh, ngươi vẫn là không có nói toàn bộ sự thật. Nếu như ta đoán không sai. Hiện tại cảnh ngộ bốn nguyên tố học viện hẳn phải là không tốt lắm sao. Nếu như ngươi không thể thẳng thắn chân thành nói ra khó khăn cụ thể của các ngươi. Ta nghĩ, chúng ta cũng không có cách giúp các ngươi.”
Phong Tiếu Thiên sắc mặt hơi đổi. Đường Tam thông minh ra sao, chỉ một câu nói, đã nhằm ngay chỗ yếu hại.
Bất đắc dĩ đích cười khổ một tiếng, “Đường Tam a Đường Tam, cùng ngươi quan hệ, thật sự là một sự thống khổ. Miếng khố cuối cùng này của chúng ta ngươi cũng không nên giật ra chứ?”
Đường Tam lạnh nhạt cười, “Ta chỉ là muốn biết tình huống thực tế, còn có thể hướng Phất Lan Đức viện trưởng góp lời tốt. Nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, nói vậy bốn học viện các ngươi cũng sẽ không liên hợp cùng một chỗ, lại sẽ càng không di dời đến Thiên Đấu Thành này.”
Phong Tiếu Thiên gật đầu, “Được rồi. Có dấu diếm nữa cũng không có có ý tứ gì. Không sai, ngươi đoán được rồi. Hiện tại tình huống bốn nguyên tố học viện thật không tốt. Tại Thiên Đấu đế quốc, chúng ta bốn nguyên tố học viện luôn luôn đều là nổi trội trong giới cao cấp hồn sư học viện, cho dù là Sử Lai Khắc học viện các ngươi nhiều quái nhân nổi lên, cũng không có cách ảnh hưởng địa vị của chúng ta vốn tại trong thành thị. Nhưng là, Võ Hồn Điện lại đột ngột hành động, làm thay đổi hoàn toàn hiện trạng. Đầu tiên bị đả kích chính là Lôi Đình học viện. Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị diệt, trực tiếp làm cho Lôi Đình học viện mất đi hậu thuẫn duy trì. Có không ít đệ tử về đến gia tộc đã bị chết vì vụ việc đó. Cho dù là còn sống sót, chỉ cần không phải là người của Lam Điện Phách Vương Long gia tộc, sau chuyện kia đại bộ phận đều lập tức thoát ly Lôi Đình học viện, cùng bọn chúng lập thành giới hạn. Đến lúc này, cả Lôi Đình học viện cơ hồ là vườn không nhà trống, số lượng sư sinh (giáo sư + học viên) còn lại không đến một phần năm. Ngay cả con số một trăm người cũng không đến.”
Nói tới đây, Phong Tiếu Thiên trên mặt rõ ràng toát ra thần sắc thỏ chết cáo khóc thương (đau buồn), “Nhìn biểu hiện bên ngoài, Võ Hồn Điện đề xuất bảy đại tông môn sang năm tiến hành trọng tuyển hãy thu liễm. Nhưng trên thực tế, bọn họ dùng thế lôi đình vạn quân đã hủy diệt hai đại tông môn làm cho cả giới hồn sư đều lâm vào chấn động. Các tông môn đều liều mạng đối với chung quanh tiến hành thôn tính, học viện chúng ta cũng chính thức nhận được yêu cầu của Võ Hồn Điện.”
Hỏa Vũ đích tâm tình rõ ràng trở nên kích động hơn. “Yêu cầu chó má, Võ Hồn Điện đạo mạo trang nghiêm đúng là hỗn đản, dĩ nhiên yêu cầu bốn nguyên tố học viện chúng ta làm phân viện Võ Hồn Điện học viện của bọn họ. Rõ ràng chính là muốn thôn tính chúng ta.”
Phong Tiếu Thiên nghiêm mặt nói: “Việc này đã xúc phạm tới giới hạn của học viện. Chúng ta tự nhiên sẽ không đáp ứng. Nhưng ngay ngày thứ hai sau khi chúng ta chính thức cự tuyệt Võ Hồn Điện, tình huống gần giống Lôi Đình học viện xuất hiện, một lượng lớn đích đệ tử cùng sư phụ tuyên bố thoát ly học viện. Mặc dù không có tổn thất lớn như Lôi Đình học viện, nhưng cũng vượt qua chừng hai phần ba sư sinh rời đi. Vừa lúc Thiên Đấu đế quốc hoàng thất đến mời, dưới sự bất đắc dĩ, chúng ta chỉ có thể quyết định di dời đến Thiên Đấu thành, hơn nữa một lần nữa chỉnh hợp thành một học viện. Gọi là Bốn nguyên tố học viện. Hiện tại sư sinh còn lại của chúng ta phần lớn đều là không hề có bối cảnh gia đình gì, không có dính dáng tông môn, hoặc là tương ứng với tông môn hoàn toàn đối lập cùng Võ Hồn Điện. Là Võ Hồn Điện hoàn toàn đem chúng ta đẩy sang Thiên Đấu đế quốc bên này.”
Đường Tam suy nghĩ một chút, nói: “Vậy hiện tại Bốn nguyên tố học viện các ngươi tổng cộng có bao nhiêu sư sinh?”
Phong Tiếu Thiên cười khổ nói: “Tổng cộng có hơn sáu trăm người. Cho nên, các ngươi căn bản không cần lo lắng chúng ta đến chỗ này sẽ chiếm quá nhiều địa phương của các ngươi. Chúng ta chỉ là muốn tìm một địa phương tiếp tục sinh tồn mà thôi. Tương lai cũng vì đối phó Võ Hồn Điện nỗ lực cố gắng một chút. Bốn nguyên tố học viện nhiều năm kinh doanh, cũng xem như có chút tích súc, chỉ cần Sử Lai Khắc học viện các ngươi đồng ý, cải tạo khu dạy học, trường học, thậm chí mở rộng phạm vi học viện, chúng ta đều nguyện ý đưa tiền xuất lực. Như vậy mọi người cùng một chỗ, chẳng những có thể luận bàn với nhau, cũng coi như có thể quan tâm lẫn nhau.”
Thất Bảo Lưu Ly tông đồng dạng chịu nhiều hãm hại này. Nhìn bộ dáng vẻ mặt đau thương của Phong Tiếu Thiên, Trữ Vinh Vinh tiềm thức gật đầu, “Có thể phối hợp lẫn nhau cũng xem như chuyện tốt, dù sao Võ Hồn Điện là địch nhân chung của chúng ta.”
Áo Tư Tạp kéo nhẹ áo Trữ Vinh Vinh một chút, ra hiệu nàng không nên nhiều lời. Dù sao, Bốn nguyên tố học viện nhập trú Sử Lai Khắc học viện, chuyện liên lụy trong đó rất nhiều, mặc dù Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không phải là tầng lớp quản lý học viện, nhưng Trữ Vinh Vinh thân là người thừa kế Thất Bảo Lưu Ly tông. Lời của nàng rất có phân lượng.
Phong Tiếu Thiên nói: “Như vậy phiền toái các ngươi.”
Đường Tam lạnh nhạt cười, nói: “Phong huynh, nếu thật sự theo lời ngươi như vậy, mọi người liên hợp lại cũng không có chỗ xấu. Nhưng là, các ngươi dù sao cũng là khách, nhìn qua biểu hiện hôm nay của các ngươi, tựa hồ cũng không chuẩn bị buông tha địa vị chủ đạo. Nói như vậy, ta sợ tương lai song phương sẽ sinh ra mâu thuẫn. Dù sao, số lượng đệ tử các ngươi đông đảo. Thẳng thắn mà nói. Chỉnh thể thực lực đã ở trên Sử Lai Khắc học viện. Hiện tại hết thảy đều chưa có gì, nhưng tương lai nhưng lại chưa chắc cũng vẫn như thế. Ta nghĩ. Ngươi hẳn là hiểu được ý của ta.”
Phong Tiếu Thiên giả bộ không hiểu, nói: “Chúng ta nhất định sẽ ước thúc đệ tử, tuyệt sẽ không cùng đệ tử các ngươi phát sinh xung đột. Hơn nữa, chuyện này đã được Thiên Đấu đế quốc hoàng thất tán thành. Hiện tại chỉ thiếu chỗ ở.”
Đường Tam mỉm cười, “Đã nói như thế, ta đây nghĩ thấy chúng ta thật không có gì hay để nói cả. Hai vị xin cứ tự nhiên đi. Sử Lai Khắc học viện chính là tư sản, cho dù là Thiên Đấu đế quốc hoàng thất cũng không thể vô cớ cướp đoạt sản nghiệp học viện. Đồng thời, ta nghĩ Trữ thúc thúc vẫn là có thể nói đỡ vài lời với bệ hạ. Ta rất không tin tưởng bệ hạ sẽ để các ngươi trực tiếp đến trú vào Sử Lai Khắc học viện. Huống chi, nếu như các ngươi thật sự cho rằng có thể được như thế, vậy, ta không có cách khác. Các ngươi cứ việc thử xem là được.”
Hiện tại nói thật dễ nghe, tương lai các ngươi phản khách làm chủ, chẳng lẽ còn thật không có xung đột giết lẫn nhau? Càng huống chi, Sử Lai Khắc học viện vốn chính là tư sản, ngay cả tất cả mọi người là cùng ở một chiến hào, nhưng muốn không bỏ đại giới nỗ lực đi vào, như vậy làm sao có thể?
Đường Tam tại Sử Lai Khắc học viện, tuyệt đối là tiếng nói có trọng lượng, hiện tại Đái Mộc Bạch không có ở đây, Sử Lai Khắc Thất Quái rõ ràng do hắn cầm đầu. Cho dù là lúc này Đái Mộc Bạch ở đây, phân lượng tiếng nói của Đường Tam trong Sử Lai Khắc Thất Quái cũng là cuối cùng. Mà hắn vừa là đệ tử đích truyền của Đại Sư, Liễu Nhị Long là lão bà của Đại Sư, Mã Hồng Tuấn là đệ tử đích truyền của Phất Lan Đức. Trữ Vinh Vinh hoàn toàn có thể ảnh hưởng tới thái độ của Thất Bảo Lưu Ly tông, trước mắt Sử Lai Khắc Ngũ Quái mặc dù biểu hiện ra tại trong học viện không có bất cứ cái chức vụ gì, nhưng trên thực tế, sức ảnh hưởng của bọn họ nhưng lại đủ để làm Sử Lai Khắc học viện, thậm chí thái độ Thiên Đấu đế quốc hoàng thất sinh ra biến hóa.
“Ngươi…” Hỏa Vũ vỗ bàn bật dậy, đưa tay chỉ vào Đường Tam muốn bộc phát, bị Phong Tiếu Thiên vội vã đứng lên theo ngăn cản.
“Hỏa Vũ, tỉnh táo, bình tĩnh một chút. Chúng ta đây không phải đang hiệp thương sao?” Phong Tiếu Thiên phỏng chừng khuyên bảo Hỏa Vũ cũng đã thành thói quen. Nhìn bộ dáng vẻ mặt cười làm lành của hắn, Đường Tam không khỏi có chút buồn cười. Mặc dù tính cách Hỏa Vũ rất thẳng thắn. Nhưng để ý tên Tiếu Thiên thông minh, rụt rè mà lại cứng đâu này. Có lẽ, cái này gọi là vỏ quít dày có móng tay nhọn a!
Vừa nói, Phong Tiếu Thiên mặt lộ vẻ tiếc nuối nhìn hướng Đường Tam, nói: “Đã như vậy, chúng ta khác nhau thật sự rất lớn, vẫn là chờ quý học viện viện trưởng trở về bàn lại đi. Ta nghĩ, cuối cùng nhất định có thể tìm được một phương pháp vẹn cả đôi đường. Hy vọng lần sau khi gặp mặt chúng ta có thể ở cùng dưới mái hiên.”
Đường Tam kéo tay Tiểu Vũ đúng dậy, làm ra động tác tiễn khách, Phong Tiếu Thiên lôi kéo Hỏa Vũ hai mắt đang như phun hỏa, hướng mọi người cáo từ đi ra cửa.
Trữ Vinh Vinh đôi mi thanh tú cau lại. Nói: “Tam ca, cứ như vậy cự tuyệt bọn họ không hay lắm đâu. Bốn nguyên tố học viện nhìn qua cũng rất bi thảm, hơn nữa lại có chung địch nhân với chúng ta.”
Đường Tam mỉm cười. Nói: “Vinh Vinh, ngươi không cảm thấy bọn họ tới thật trùng hợp sao?”
Áo Tư Tạp vuốt vuốt đích đầu Trữ Vinh Vinh, cưng chiều nói: “Nha đầu ngốc. Bốn nguyên tố học viện chọn lúc này đến, không phải là khi dễ học viện chúng ta không người sao? Tin tưởng bọn họ sớm đã đến trước hỏi thăm rõ ràng viện trưởng bọn họ đều không ở đây, chúng ta cũng không có ở đây. Đây là cố ý đến lập uy. Đầu tiên là muốn dùng thực lực áp đảo học viện chúng ta, còn lại, cũng muốn cho Thiên Đấu đế quốc hoàng thất xem. Để cho Thiên Đấu đế quốc hoàng thất chứng kiến, bốn nguyên tố học viện so với Sử Lai Khắc học viện chúng ta càng thêm trọng yếu, tiến thêm một bước tốt thôn tính chúng ta. Chiếm lấy địa phương của chúng ta. Nhưng lại bị Tiểu Tam vừa mới phá hủy, đánh không lại, Phong Tiếu Thiên lại bắt đầu sử dụng bi tình chiến thuật, lời của hắn có lẽ không giả. Nhưng có cái gọi là khẩu quyết vô bằng (nói miệng vô căn cứ). Mời thần dễ dàng tiễn thần khó khăn, chờ bọn hắn thật sự nhập trú học viện chúng ta, nếu như song phương phát sinh xung đột mà nói, muốn đuổi bọn hắn đi cũng có thể không dễ dàng.”
Trữ Vinh Vinh ngơ ngác nghe Áo Tư Tạp vừa nói, “Trong đó còn có nhiều ẩn tình như vậy? Tiểu Áo, không ngờ a, ngươi cũng giống như Tam Ca, một bụng tâm địa gian xảo.”
Áo Tư Tạp đưa tay sờ sờ đích vết sẹo trên mặt, cười khổ nói: “Nếu như gặp chuyện không suy nghĩ nhiều một chút, chỉ sợ ta tựu không cách nào trở về gặp ngươi.”
Trữ Vinh Vinh sắc mặt nhất thời nhu hòa, chủ động kéo tay Áo Tư Tạp, mặc dù chưa nói cái gì, nhưng bộ dáng nàng như chim nhỏ nép vào người lại làm Đường Tam cùng Mã Hồng Tuấn nhìn thấy không khỏi đồng thời bật cười. Áo Tư Tạp cũng cười, bất quá hắn cười là thỏa mãn đắc ý.
Mã Hồng Tuấn hỏi: “Chúng ta đây làm sao bây giờ? Chờ sư phụ bọn họ trở về định đoạt sao?”
Đường Tam lạnh nhạt cười, nói: “Bọn họ khẳng định sẽ không buông tha. Nếu tới lần thứ nhất, khẳng định sẽ có lần thứ hai. Bốn nguyên tố học viện tương lai có lẽ sẽ là minh hữu của chúng ta. Nhưng xem ra trước mắt. Sử Lai Khắc học viện chúng ta nhất định cần phải nắm giữ địa vị chủ đạo. Việc này chúng ta không cần phải lo lắng. Chờ Phất Lan Đức viện trưởng trở về, hắc hắc…”
Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh tự nhiên hiểu được Đường Tam nghĩ tới điều gì. Lấy tính cách bất cứ lúc nào cũng cơ hội của Phất Lan Đức, cho dù cuối cùng bốn nguyên tố học viện thật sự trú tiến vào, chỉ sợ cũng sẽ bị hắn lột da. Nói về xảo trá, âm hiểm, hết thảy chỉ vì tiền, ai có thể so với được với Tứ Nhãn Miêu Ưng Phất Lan Đức viện trưởng vĩ đại của chúng ta chứ?
Trữ Vinh Vinh nhìn Tiểu Vũ hai mắt trống rỗng bên người, “Tam ca, Tiểu Vũ nàng đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?”
Đường Tam ôm chiếc eo nhỏ nhắn tràn ngập co dãn của Tiểu Vũ, đem chuyện trải qua này nói đơn giản một lần, đối với các đồng bọn hắn tự nhiên cũng không có giấu diếm cái gì, hắn đem tình huống trước mắt của mình với Tiểu Vũ đơn giản địa phân tích nói ra.
Nghe xong Đường Tam phân tích, Trữ Vinh Vinh nói: “Nói như vậy, muốn Tiểu Vũ chính thức sống lại, Tam ca ngươi sẽ phải nỗ lực trả giá bằng Vũ hồn của chính mình? Còn là chín mươi cấp vũ hồn. Điều này…”
Đường Tam thản nhiên cười cười, “Cùng so sánh với Tiểu Vũ, nỗ lực này thì tính là cái gì chứ? Nếu như không phải nàng, ta đã chết. Mạng của ta, linh hồn của ta cùng với hết thảy đều là của nàng.”
Đường Tam nói vô cùng tự nhiên, không có chút ngập ngừng, phẫn nộ, phảng phất chuyện này chẳng qua chỉ là một việc bình thường mà thôi. Nhưng càng là như vậy, Trữ Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp ba người đích tâm tình lại càng trầm thấp.
Trữ Vinh Vinh vành mắt ửng đỏ, nhìn Đường Tam cùng Tiểu Vũ, muốn nói cái gì, nhưng dường như giữa yết hầu lại phảng phất như bị tắc nghẹn, nói không nên lời. Nàng cùng Áo Tư Tạp cũng đồng dạng chia ly năm năm, nhưng nếu so sánh với Đường Tam, Tiểu Vũ, bọn họ lại hạnh phúc hơn nhiều lắm. Ít nhất bọn họ hiện tại đã gặp lại sau xa cách, có thể chính thức ở cùng nhau. Nhưng trong lúc này Đường Tam cùng Tiểu Vũ, lại phải thừa nhận thống khổ nhiều như vậy. Chỉ có bọn họ Sử Lai Khắc Thất Quái mới thật sự biết, bề ngoài thiên phú cùng thực lực Đường Tam rất cường đại, nhưng phía sau đó, có bao nhiêu chuyện cũ đau lòng. Cha mẹ, người yêu, đều khiến hắn phải chịu đựng rất nhiều…
Đường Tam mỉm cười, nói: “Các ngươi đừng như vậy, Tiểu Vũ thân thể khôi phục, mọi người hẳn là thay chúng ta cao hứng a! Tiểu Áo, chúng ta đi mấy ngày này, Thiên Đấu thành không có biến hóa gì chứ?”
Áo Tư Tạp thu liễm tâm tình, nắm chặt tay Trữ Vinh Vinh, hướng Đường Tam nói: “Thiên Đấu thành ít nhất biểu hiện ra coi như bình thường. Chỉ bất quá nghe nói Trữ thúc thúc nói, hiện tại tình huống bên trong hoàng thất rất khẩn trương. Tuyết Dạ đại đế thân mang bệnh nặng, làm tất cả ngự y thúc thủ vô sách. Nói không chừng, qua không được bao lâu nữa sẽ có biến cố.”
Đường Tam trên mặt toát ra một tia mỉm cười thản nhiên, tình huống này hắn đương nhiên biết, hơn nữa, Tuyết Dạ đại đế bị trúng độc từ lâu nhưng cũng không đủ để trí mạng, có Độc đấu la ở đó, tác hại của hỗn độc hẳn là cũng không kém nhiều lắm đã chữa hết, sở dĩ hiện tại truyền ra tin tức như thế, chính là vì hoàn toàn thanh tẩy một ít nhân tố bất an trong hoàng cung. Chuyện này, Đường Tam đã cùng Trữ Phong Trí thương lượng qua.
Lần trước khi cùng Trữ Phong Trí nói chuyện với nhau, Đường Tam cũng tỏ vẻ, khi Thiên Đấu đế quốc hoàng thất không có hoàn toàn yên ổn xuống tới, hắn sẽ không chủ động cùng hoàng thất hợp tác. Bởi vì như vậy hắn không biết là giúp địch nhân hay là giúp chính mình. Điều kiện tiên quyết lớn nhất cùng hoàng thất hợp tác, chính là bên trong hoàng thất không còn có bất cứ vấn đề gì tồn tại.
Trữ Vinh Vinh: “Ba ba đã đem vốn liếng nhà cửa trợ giúp tài chính Đường Môn chúng ta cho ta. Lần này các ngươi bỗng nhiên đi mà không nói, thoáng cái Đường Môn chúng ta đã có hơn một ngàn danh hồn sư. Xem ra, không được bao lâu, nhân số là có thể vượt qua Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta.”
Đường Tam lắc đầu, nói: “Không, Đường Môn tuyệt không dễ dàng nhận người, chúng ta hiện tại lấy dòng dõi bốn tông tộc làm gốc, trừ phi là hồn sư tuyệt đối tin được, nếu không tuyệt không chiêu mộ người mới vào. Hơn nữa, hết thảy đều phải bằng phương thức vô danh xử lý. Hiện tại trừ người của Đường Môn chúng ta cùng Trữ thúc thúc ở ngoài, ai cũng không biết Đường Môn là thuộc về chúng ta. Bất luận chúng ta ở bên ngoài như thế nào, đều cần phải một nơi bí mật để tránh gió. Lúc trên đường trở về ta đã cùng Thái Thản tiền bối thương lượng qua, Đường Môn bên kia, tạm thời vẫn treo biển Lực Chi Nhất Tộc.”
Áo Tư Tạp đồng ý nói: “Cẩn thận sẽ giữ được thuyền vạn năm, Tiểu Tam, lúc nào mang chúng ta qua đó?”
Đường Tam mỉm cười, nói: “Bốn nguyên tố học viện xuất hiện, chúng ta phải đợi được sư phụ bọn họ đều trở về mới có thể rời đi. Sử Lai Khắc học viện cũng là nhà của chúng ta, cũng không thể để cho người ta tới nhà khi dễ.”
Trữ Vinh Vinh hì hì cười, nói: “Cái này kì thật dễ xử lý, ta trở về mời Cổ gia gia đi theo, xem ai còn dám đến nháo sự. Tam ca, các ngươi mới ra đi lâu như vậy, ta cùng Tiểu Áo ở trong học viện buồn bực đến chết. Chúng ta hãy mau đi. Huống chi, Đường Môn cải tạo nhưng cần có tiền nga.”
Đường Tam bật cười nói: “Ngươi nóng lòng như vậy a, Tiểu Thần Tài của chúng ta.” Hắn cùng Trữ Phong Trí đạt thành hiệp nghị rất rõ ràng, tài vụ Đường Môn do Trữ Vinh Vinh chưởng quản. Dù sao, Thất Bảo Lưu Ly tông cũng không bỏ tiền ra vô ích, do Trữ Vinh Vinh đến khống chế, Trữ Phong Trí tự nhiên yên tâm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đường Môn - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/12/2020 11:29 (GMT+7) |