Đường Môn - Quyển 4

Phần 67

Xà mâu đấu la chuyển hướng, hơi thở của hắn cũng đã hoàn toàn tập trung lên trên người Dương Vô Địch, bởi vì cấp bậc hồn lực áp chế, hắn hoàn toàn có thể tùy ý thay đổi đối tượng mà mình cần tập trung. Khi hắn tập trung vào Dương Vô Địch, lập tức đã phát hiện cơ hồ trên cơ thể người này dường như không có chỗ nào là không có sơ hở. Nhưng lại không phải là cố ý lộ ra sơ hở, mà là sơ hở chính thức. Phảng phất chỉ cần xà mâu của hắn phóng ra giống như lập tức có thể khiến hắn toi đời ngay.

Mà sự thật cũng đang là như thế, cho dù là sau khi Dương Vô Địch đâm ra một thương, xà mâu đấu la cũng có cùng loại cảm giác như trước, nhưng là, hắn cũng không thể sử dụng xà mâu của mình mà lưu lại vết thương trí mạng trên đối thủ, bởi vì cảm giác của hắn hoàn toàn minh bạch, nếu như xà mâu của mình đâm vào người đối thủ, thì thanh thương đen ngòm kia cũng đủ năng lực để đâm thủng ngực mình.

Lóe ra tại trường thương ngăm đen là mầu vàng rộ của đệ nhị hồn hoàn, nó chỉ có một năng lực đơn giản, tên là “Thấu”. Gia tăng sức xuyên thấu trăm phần trăm. Dương Vô Địch dù sao cũng là một cường giả cấp bậc hồn đấu la, hơn nữa tất cả hồn hoàn của hắn đều thuộc tính đều là tăng cường công kích, cho dù là vị phong hào đấu la trước mặt này, với khả năng công kích cực tinh thuần thì cũng không thể bằng hắn. Như vậy có thể thấy được lực công kích của Dương Vô Địch cường hãn đến mức nào.

Một thương tràn ngập hơi thở bá đạo kia không nhân nhượng làm cho vị xà mâu đấu la huyễn hóa ra chín đạo quang ảnh phải hợp lại làm một, thanh xà mâu mầu tím xanh cũng chỉ có thể từ trực tiếp đâm lên trên phá hồn thương của Dương Vô Địch mà thôi.

“Quát – ” Tại lúc Phá Hồn thương cùng xà mâu tiếp xúc, trong nháy mắt Dương Vô Địch chợt hét lớn, đệ nhất hồn hoàn trên người cũng đồng thời sáng rực lên, đó đúng là thứ đã gây cho Đường Tam phiền phức cực lớn, Đó chính là hồn kĩ với năng lực, “Chấn”.

Mũi thương thoáng run rẩy một chút khi thương tiếp xúc với thanh xà mâu, “Thấu” Cùng “Phá” Hai đại hồn kĩ được hồn lực tinh khiết của Dương Vô Địch rót vào đã phát ra toàn lực. Cùng lúc đó, Đường Tam phóng thích ra sát thần lĩnh vực, bạch quang chợt đại thịnh, để cho Dương Vô Địch có thể hoàn toàn ngưng tụ một thương này trên người đối thủ.

Đinh… vù vù…

Hai thanh âm bất đồng trước sau vang lên, âm thanh đầu tiên là sau khi trường thương cùng trường mâu va chạm sinh ra, tiếng thứ hai chính là thanh âm xà mâu bị rung động.

Bất luận là Tuyết Thanh Hà. Cầu gai đấu la, hay là xà mâu đấu la, trước trận chiến này đều không thể nghĩ đến có thể phát sinh tình huống này.

Trong tiếng kêu rên, xà mâu đấu la bị bắn ngược ra, Xà mâu trong tay kịch liệt run rẩy đến nỗi suýt nữa rời tay. Cả người hoàn toàn ngửa ra sau, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể một mực thối lui đến tận chỗ Tuyết Thanh Hà mới ổn định được. Tuy nhiên sắc mặt hắn đã trở nên trắng bệch. Dĩ nhiên dưới một thương này của Dương Vô Địch hắn đã bị thương không nhẹ.

Xem thường Dương Vô Địch chính là sai lầm lớn nhất của hắn. Như thế nào hắn cũng không nghĩ đến, một kẻ có cấp bậc chênh lệch cực lớn với mình là hồn đấu la mà có thể đâm ra một thương kinh khủng như vậy. Càng khiến hắn mê hoặc hơn chính là phụ trợ cho một thương này của Dương Vô Địch chỉ là hai hồn kỹ thứ nhất và thứ ba mà thôi. Mà lúc song phương va chạm hắn cũng phóng thích đệ tam hồn kỹ để phụ trợ xà mâu, nhưng không ngờ kết quả lại như thế này. Thế nhưng vị xà mâu đấu la làm sao có thể biết, Dương Vô Địch làm tộc trưởng của phá chi nhất tộc, cả đời hắn nghiên cứu chính là làm sao để lực công kích của mình trở nên cực mạnh, cùng hắn so về công kích thì dù là phong hào đấu la cũng bị bất lợi. Đây cũng là nguyên nhân tại sao lúc trương Đường Tam dùng đến bốn hồn cốt phụ gia, hồn hoàn mười vạn năm để tăng cường thế mà vẫn bị một thương của Dương Vô Địch đánh bay.

Càng huống chi lúc này Dương Vô Địch thi triển cũng không chỉ với năng lực của riêng hắn, hắn đã từng giao thủ với Đường Tam nên biết lợi hại của Sát Thần Lĩnh vực là thế nào, còn Đường Tam lại cũng nhận ra sát thần lĩnh vực của mình nếu kết hợp với lực công kích siêu cường của Dương Vô Địch sẽ sinh ra hiệu quả giống như biến đổi về chất vậy.

Phương thức chiến đấu của Dương Vô Địch chính là trọng khí thế. Từ trước đến nay chưa từng có thuần khí thế kết hợp với lực công kích tinh thuần đến vậy. Nhưng nay khi Sát thần lĩnh vực lại sẽ khiến bất kể lực công kích hay khí thế của người được tăng phúc sẽ tăng lên, như vậy khi phối hợp với Dương Vô Địch sẽ càng tăng hiệu quả. Sát khí khổng lồ tăng lên, lan tràn đến trong long Dương Vô Địch. Nhất thời làm lực công kích của hắn đạt tới trình độ trước nay chưa từng có. Cho dù là trong phong hào đấu la, Cũng chỉ có Kiếm đấu la trần tâm cùng với các Phong Hào Đấu La có được Hạo Thiên Chùy mới có tư cách trực tiếp cùng hắn so sánh lực công kích mà thôi.

Lực công kích chính thức của Dương Vô Địch đều ở trên Phá Hồn thương. Hồn kĩ phụ gia mặc dù trọng yếu, Nhưng cùng hồn sư bình thường so sánh thì hồn kỹ của hắn thậm chí kém hơn nhiều hồn sư khác. Hơn nữa khi thương mâu va chạm. Sát thần lĩnh vực đã tiến hóa thành Sát Thần Đột Kích của Đường Tam chợt lóe rồi biến mất. Khiến đồng đội được tăng cường lớn còn đối thủ bị suy yếu không nhỏ, thế nên nhất thời đã sinh ra hiệu quả phi. Vì vậy khi song phương va chạm, xà mâu đấu la bị bị thương nặng như vậy.

Sắc mặt Tuyết Thanh Hà nhất thời trở nên khó coi cực kỳ, Nhíu mày. Xà mâu đấu la sắc mặt tái nhợt cũng hiện lên một tầng thanh sắc. Những kẻ quen với hắn đều biết, lúc này vị phong hào đấu la đã thật sự nổi giận rồi.

Động tác của Dương Vô Địch cũng không đình chỉ. Một thương đẩy lui xà mâu đấu la, Thân thể lại chuyển động, Chân phải đạp mạnh trên mặt đất. Phá Hồn thương run lên. Đã chuyển hướng đến cầu gai đấu la. Nương theo khí thế khổng lồ khi đẩy lui xà mâu đấu la, lúc này khí thế trên người Dương Vô Địch càng tăng lên. Phương thức chiến đấu kiểu này của hắn chính là càng đánh càng hăng. Nhất là khi đang chiếm thượng phong thì lực công kích lại càng không ngừng mà tăng lên. Theo Đường Tam thì họ chỉ cần phòng thủ vững chắc là đủ, nhưng với hắn, lực công kích tinh thuần như của Dương Vô Địch thì công kích chính là cách phòng thủ tốt nhất.

Lúc này. Độc Cô Bác đang cùng vị cầu gai đấu la vẫn giằng co lẫn nhau. Ai cũng không dám coi thường vọng động. Một chum khí độc của Độc Cô Bác bị cầu gai đấu la thôn phệ. Hắn nhất thời hiểu được tên phong hào đấu la trước mắt này chính là được Tuyết Thanh Hà chuyên môn mời đến để đối phó với mình. Rất rõ ràng, Đối phương có được khả năng thôn phệ độc tố rồi chuyển hóa thành năng lực công kích bản thân. Nói cách khác. Độc Cô Bác phóng thích độc khí hoặc là độc dịch càng nhiều thì độc tố tại những gai nhọn trên cơ thể đối thủ càng mãnh liệt thêm mà thôi.

Cho nên, Độc Cô Bác không dám coi thường vọng động, mà tên cầu gai đấu la kia cũng hoàn toàn tập trung tại trên người hắn mà không nóng lòng công kích, bởi vì hắn rất rõ ràng, phong hào đấu la cấp bậc chính là đối kháng, cho dù là chính mình mạnh hơn Độc Cô Bác, nhưng tuyệt đối không thể toàn thắng. Một khi Phong hào đấu la sắp chết thì khả năng tàn phá của họ thật sự kinh khủng. Bởi vậy hắn đang chờ, chờ đồng đội mình sớm tiêu diệt được Dương Vô Địch cùng Đường Tam, rồi sau đó cùng hắn liên thủ tiêu diệt nốt Độc Cô Bác. Cứ như vậy chẳng những khả năng chiến thắng sẽ càng nắm chắc hơn, mà lại không dễ dàng bị thương nặng nữa.

Độc Cô Bác bất động là bởi vì hắn đang tìm đối sách, hắn rất rõ ràng, trong số các phong hào đấu la, chính mình ngoài việc am hiểu dùng độc ra thì chính là người yếu nhất, chỉ bằng việc trực tiếp đối kháng thì căn bản là khó có khả năng thắng được tên cầu gai đấu la trước mắt này, không hiểu phải đối phó với hắn thế nào đây?

Hai người đều chờ đợi, nhưng kết quả sau khi họ chờ đợi lại thật bất ngờ. Cầu gai đấu la không thể tưởng tượng được khi thấy xà mâu đấu la bị Dương Vô Địch nhất thương đẩy lui, mà Độc Cô Bác thì vui mừng khôn xiết, cơ hội như vậy hắn như thế nào bỏ qua. Thân thể nhoáng lên. Đã phóng xuất ra vũ hồn chân thân của mình.

Một tiếng huýt gió chói tai từ trong miệng hắn phát ra, lục quang như phỉ thúy từ trong cơ thể đột nhiên phát ra, trên người đệ thất hồn hoàn lóe sáng, thân thể cao gầy của hắn trong bích quang không ngừng bành trướng, đỡ thẳng thân hình lên. Lân Phiến xanh biếc cũng là hình lăng trụ, nhìn qua giống như là được bao quanh bở từng phiến phỉ thúy vậy. Thân thể loài người đã biến mất, lúc này Độc Cô Bác biến ảo thành một con đại xà xanh biếc, dài chừng ba mươi thước, to cỡ thùng nước. Hơn phân nửa thân rắn đứng thẳng lên, mang theo lục vụ dày đặc, thân thể cao lớn hơi chuyển, đuôi rắn thật lớn quét qya cầu gai hồn sư. Cùng Dương Vô Địch trở thành thế giáp công (Vây công).

Mà lúc này, Đường Tam đứng ở sau Dương Vô Địch cùng Độc Cô Bác chỉ là cười. Hắn cũng không phải cười vì tình thế trước mắt, mà là bởi vì vận khí của chính mình.

Dĩ nhiên Tuyết Thanh Hà đưa tới hai gã phong hào đấu la đủ để hoàn toàn khắc chế Độc Cô Bác, nhưng khi có mặt Dương Vô Địch thì hắn cũng đồng thời khắc chế hai gã hồn sư này. Đương nhiên một mình Dương Vô Địch còn chưa đủ, hắn dù sao vẫn chỉ là hồn đấu la. Nhưng là, Dương Vô Địch lại có thêm hỗ trợ của mình thì hiện tại thực lực đã không khác mọt vị Phong Hào Đấu La là mấy.

Cầu gai hồn sư bởi vì vũ hồn phụ thể mà trở nên cực kỳ xấu xí đột nhiên rít một tiếng lên, cứ việc thân ở dưới sự giáp công, nhưng phản ứng của hắn vẫn là cực nhanh, thân thể cầu trạng đột nhiên co rút lại một chút, ngay sau đó đệ ngũ hồn hoàn trên người tử quang nở rộ. Thân thể có rút lại như tia chớp lần nữa trở nên bành trướng. Phụ thêm trên người hắn là gần trăm căn gai độc đồng thời phun ra, phân biệt hướng Dương Vô Địch cùng Độc Cô Bác phóng đi như điện.

Gai độc ly thể đó thượng chẳng những có cả Bích Lân Xà Hoàng độc của Độc Cô Bác lúc trước phun lên, đồng thời còn có tất cả chất độc của bản thân cầu gai hồn sư. Lực phóng ra cũng mạnh mẽ tới một trình độ khủng bố. Mượn cơ hội này, hắn cũng rất nhanh lui về phía sau. Muốn cùng xà mâu hồn sư hội hợp lần nữa.

Độc Cô Bác với thân thể khổng lồ như vậy hiển nhiên là không có biện pháp né tránh, hắn cũng không có chuẩn bị né tránh, chiếc đuôi rắn cự đại cuốn ở trước người, tạo nên một mảnh gió lốc màu xanh biếc, che chắn trước người.

Công kích tính của Dương Vô Địch vẫn là kinh khủng như trước, Phá Hồn thương không có nửa phần dừng lại. Cả người thân thương hợp nhất, đệ ngũ hồn hoàn sáng lên, hắc diễm trải rộng toàn thân, mũi chân chỉ xuống đất, dĩ nhiên là muốn chui ra từ khe hở giữa đám gai độc.

Cầu gai hồn sư ở phía sau vừa lui vừa toát ra một tia cười lạnh, có thể dễ dàng né tránh được gai độc của ta như vậy sao? Gai độc giày đặc giữa không trung đột nhiên có hơn phân nửa bùng nổ, hóa thành một lượng lớn mảnh nhỏ bắn tung tóe. Nhưng này phạm vi bao trùm lại được khống chế cực kỳ xảo diệu, vừa vặn không dây đến đám hồn sư hóa trang thành cấm vệ quân ở bên ngoài.

Khuyết điểm của Dương Vô Địch nhất thời biểu hiện ra, là hồn sư tinh khiết công kích tính. Đối mặt với loại thủ đoạn công kích hay thay đổi này. Nhất thời lộ ra vẻ kém ứng biến. Hắn cũng không có bất cứ ý tứ lùi bước gì, chỉ là hắc diễm trên người trở nên càng thêm cường thịnh. Đem lực công kích tự thân cũng tăng lên tới trình độ càng thêm kinh khủng. Lấy công đối công là lựa chọn tốt nhất của hắn khi đối mặt với loại tình huống này. Thà rằng mình bị thương, cũng phải đồng dạng công kích của mình rơi lên người đối thủ.

Mà ngay tại lúc này, một hoàng lục sắc quang cầu đột nhiên xuất hiện tại trước người Dương Vô Địch, cũng không phải hướng về hắn phóng tới, mà là từ hắn dưới thân, hóa thành đường vòng cung xoay tròn mà lên, đồng thời nương theo thân thể hắn hướng về phía trước bay đi. Ngay lúc gai độc cùng mảnh nhỏ gai độc của cầu gai hồn sư sắp tới trước mặt Dương Vô Địch, hoàng lục sắc quang mang nọ chợt bộc phát ra, hóa thành một cái lưới thật lớn, trong sự xoay tròn kịch liệt, tựa như tấm chắn bình thường, đem tất cả công kích toàn bộ ngăn trở. Chính là Lam Ngân Hoàng đệ tam hồn kỹ của Đường Tam, Chu Võng Thúc Phược.

Năng lực của hồn kỹ là cố định, nhưng phương pháp hứu ích sẽ phải trông chờ vào linh tính của tự thân hồn sư. Ở phương diện này, Đường Tam không thể nghi ngờ là làm rất tuyệt a.

Chu võng bởi vì bị gai độc mãnh liệt trùng kích mà quay về, hướng về phía trên người Dương Vô Địch trùm tới. Nhưng tốc độ bắn ra của đám gai độc cùng gai độc mảnh nhỏ này cũng quá nhanh, bởi vậy toàn bộ đã bị gắn vào trên chu võng.

Đường Tam đương nhiên sẽ không để cho chu võng trùm ngược lại Dương Vô Địch. Dưới tinh thần lực khống chế của hắn, chu võng trong nháy mắt co rút lại, bao vây lấy gai độc, cuộn mình thành một quả cầu lớn, vị trí sau khi cuộn lại, vừa vặn là đầu mũi thương Phá Hồn của Dương Vô Địch.

Phá Hồn thương điểm trên chu võng cuộn mình lại thành hình cầu, không có nửa phần dừng lại, như trước đâm ra, đệ nhất hồn kỹ phóng thích, mũi thương chấn động, chu võng cầu bắn ra trước tiên, hướng phía cầu gai hồn sư ném tới, mà Phá Hồn thương Dương Vô Địch chợt hóa lớn, đệ thất hồn hoàn ở dưới loại tình huống này sáng lên.

Tại phương diện duy trì tính liên tục tăng lực công kích của mình lên này, Dương Vô Địch tuyệt đối có thể ở hồn sư giới xếp hạng ba người đứng đầu. Đây là dưới tình huống tính thêm cả toàn bộ Phong Hào Đấu La.

Lam kim sắc quang thải cũng cùng lúc đó dâng lên từ trên mặt đất. Mười sáu căn Lam Ngân Hoàng trong nháy mắt hóa thành một cái lồng giam đem vị Cầu Gai Đấu La kia bao phủ ở bên trong. Mặc dù đối với một cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La mà nói, loại giam hãm cấp bậc này không đáng kể chút nào, nhưng nếu như chỉ là trì trệ trong nháy mắt thời gian lại vẫn là đủ rồi. Dù sao, cho dù là Phong Hào Đấu La, cũng nhất định cần phải thông qua quá trình kích phá lồng giam này để thoát ly. Mà ở thời khắc chỉ chốc lát có thể quyết thắng này, một chút thời gian ngắn ngủi chỉ trong nháy mắt. Nhưng lại đủ để tạo thành kết cục hoàn toàn bất đồng.

Bên kia, Độc Cô Bác cũng bằng vào sự cường hãn từ hồn kỹ phòng ngự của mình cùng bản thể Vũ Hồn Chân Thân chặn lại công kích của gai độc, gai độc của Cầu Gai Đấu La trùng kích tính tuy mạnh, nhưng đối mặt với Độc Cô Bác sau khi thi triển Vũ Hồn Chân Thân có được cường hoành lân phiến hộ thể, hơn nữa bản thân mình còn am hiểu dùng độc, cũng chỉ có thể dẫn đến tác dụng trì hoãn. Lúc này Độc Cô Bác biến thân thành Bích Lân Xà Hoàng cũng đã ra tay, mặc dù hắn bị trì trệ, nhưng khoảng cách dù sao cũng gần, hơn nữa thân thể khổng lồ. Khẳng định tốc độ tiến nhập chiến trường phải nhanh hơn nếu so với Xà Mâu Đấu La.

Trong tình huống Đường Tam kiến tạo cùng với hiệu quả đột kích Dương Vô Địch mang đến, Cầu Gai Đấu La đã bị rơi vào quẫn cảnh ba vây một.

Ở dưới loại tình huống này thì tự nhiên sẽ biểu hiện ra thực lực của một cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La. Đối mặt với trói buộc chung quanh. Đòn cường công của Dương Vô Địch cùng với Bích Lân Xà Hoàng sắp tiến đến, Cầu Gai Đấu La làm ra lựa chọn chính xác nhất. Trên thân thể vốn cũng đã bành trướng của hắn, đệ thất hồn hoàn chợt quang mang đại phóng, chỉ là trong nháy mắt thì cả thân thể lại một lần nữa bành trướng lên, cùng so sánh với lúc trước, là to lên gấp bao nhiêu lần. Ở trong quá trình này, hắn trực tiếp bỏ qua hạn chế của Lam Ngân Tù Lung, không nhân nhượng kích phá lồng giam lam kim sắc khổng lồ nọ, ngay trước khi Dương Vô Địch cùng Phá Hồn thương đến nơi. Cả người đã biến thành một hình cầu khổng lồ đường kính đạt tới mười thước. Hơn nữa gai nhọn bị mất đi cũng một lần nữa sinh trưởng trở lại, mỗi một cây gai nhọn đều nanh ác như bát chu mâu, chiều dài đạt tới gần ba thước.

Hắc diễm phún thổ, Phá hồn Thương của Dương Vô Địch đạt tới đỉnh điểm khí thế, khí thế sắc bén toàn bộ rót vào trong một thương này, căn bản mặc kệ đối thủ có như thế nào biến hóa, công kích của Phá Hồn thương đều không có nửa phần thay đổi. Thảm liệt tới cực hạn.

Cùng lúc đó, bên kia đích Xà Mâu Đấu La cũng làm ra phản ứng tương ứng, bị Dương Vô Địch một Hồn Đấu La đả thương. Đối với hắn mà nói chính là kỳ sỉ đại nhục, bởi vậy mục tiêu công kích của tự nhiên là nhằm lên Dương Vô Địch. Xà mâu rời khỏi tay, dưới tác dụng của đệ ngũ hồn hoàn hóa thành một đạo tia chớp hướng thẳng đến Dương Vô Địch mà bay đi. Chính là tấn công địch để tự cứu.

Xà Mâu Đấu La đối với tính toán vị trí cực kỳ chuẩn xác, nếu như một thương này của Dương Vô Địch đâm trúng Cầu Gai Đấu La, như vậy, xà mâu của hắn cũng tất nhiên sẽ xuyên qua thân thể Dương Vô Địch. Mặc dù hắn không phải giống như Dương Vô Địch là tinh khiết công kích hồn sư, nhưng thân là Phong Hào Đấu La, một kích được ăn cả ngã về không này nếu thật sự rơi vào trên người Dương Vô Địch, Dương Vô Địch tất không may mắn.

Dương Vô Địch sẽ né tránh sao? Không. Đương nhiên không. Hắn cho tới bây giờ đều chưa bao giờ làm chuyện khiến cho khí thế của mình bị hạ thấp. Tựa như không cảm giác được uy hiếp mà xà mâu mang đến, Phá Hồn thương của hắn đạt tới khí thế cực hạn dưới tăng phúc từ Sát Thần Lĩnh Vực của Đường Tam như trước đâm trúng thân thể khổng lồ của Cầu Gai Đấu La.

Một tiếng “Phốc” khẽ vang lên. Phảng phất có thứ gì đó vỡ tan một nửa, thân thể bành trướng cực độ của Cầu Gai Đấu La như khí cầu bị đâm thủng bình thường, “phốc” một tiếng, cầu thể khổng lồ đường kính mười thước bay nhanh ra, ở trên không trung vẽ thành mấy đường vòng cung không có quy tắc rồi rơi xuống ở phía xa.

Lúc Phá Hồn thương đâm vào trên người Cầu Gai Đấu La, Dương Vô Địch tựu cảm giác được một tia không đúng, tựa hồ là đối thủ dường như cố ý để cho mình đâm thủng thân thể của hắn, mặc dù hắc diễm thành công xâm nhập thân thể đối phương, nhưng Dương Vô Địch nhưng lại không cảm giác được hắc diễm của mình gây ra cho đối thủ được bao nhiêu thương tổn. Điều này dĩ nhiên giống như là Cầu Gai Đấu La chủ động tại thoát ly chiến trường, mà không phải là bị hắn cho một thương đánh bay.

Cùng lúc đó, thân ảnh Đường Tam chợt xuất hiện bên cạnh Dương Vô Địch, kim quang hộ thể, trực tiếp chặn lại cây xà mâu mà Xà Mâu Đấu La ném ra.

Một tiếng “Đương” thật lớn vang lên, cây xà mâu bật ra, hiệu quả của Vô Địch Kim Thân, cho dù là Phong Hào Đấu La cũng không thể nào trong thời gian ba giây này gây ra thương tổn đối với hắn, đương nhiên, số lần Đường Tam sử dụng Vô Địch Kim Thân cũng là có hạn. Theo mấy ngày nay tới giờ, Đường Tam đối với hồn hoàn, hồn cốt mà Tiểu Vũ phú dư cho hắn cũng đã hiểu rõ thêm một bước, Đường Tam cũng phát hiện ra trong đệ lục hồn kỹ Tiểu Vũ của mình, Bạo Sát Bát Đoạn Suất chỉ có thể sử dụng một lần một ngày, mà Vô Địch Kim Thân, trong vòng một ngày, nhiều nhất cũng chỉ có thể sử dụng ba lần mà thôi. Không giống Thuấn Di có thể nhiều lần sử dụng.

Cầu Gai Đấu La khôi phục bộ dáng trước khi sử dụng Vũ Hồn Chân Thân rơi xuống bên cạnh Tuyết Thanh Hà, Xà Mâu Đấu La ở trên không cũng đã thu hồi xà mâu của mình, bởi vì vết thương lúc trước cũng không dám đơn độc xâm nhập, bật người quay về, cũng rơi xuống bên cạnh Tuyết Thanh Hà.

Dưới thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, Tuyết Thanh Hà như thế nào cũng không nghĩ đến, bên hắn có được hai gã Phong Hào Đấu La. Dĩ nhiên hoàn toàn rơi vào hạ phong.

Xà mâu đấu la bị thương không nhẹ, còn trên người cầu gai đấu la đã ở bốc lên một tầng sương mù màu đen, Gương mặt vồn nanh ác nay trở nên càng thêm khó coi. Hắn mặc dù bằng vào đặc thù năng lực của võ hồn chân thân để thoát ly chiến trường, nhưng lực công kích của Dương Vô Địch thật sự quá mạnh mẽ, một thương kia được bao quanh bởi hắc diễm cùng thêm với lực công kích của hắn lại càng khiến đối thủ bị thương tổn nặng nề hơn. Thậm chí thương thế hắn so với xà mâu đấu la còn có vẻ nặng hơn một ít. Điều này cũng là do bản thân ba người Đường Tam ba mạnh mẽ, đồng thời cũng là hai vị phong hào đấu La này khinh địch. Mặc dù Độc Cô Bác cũng là phong hào đấu la, nhưng bọn hắn căn bản là xem thường loại hồn sư thành danh do độc như của Độc Cô Bác. Gần như Đường Tam cùng Dương Vô Địch đều không được bọn chúng để mắt một chút nào. Chính vì thế nên chúng mới bị đả kích nặng nề như bây giờ.

Nhíu mày, Tuyết Thanh Hà nâng tay ngăn cản hai vị phong hào đấu la chuẩn bị một lần nữa lao vào chiến đấu, nhìn ba người Đường Tam, trong mắt hắn toát ra vài phần thưởng thức, “Tốt, tốt lắm. Không hổ là con trai của Đường Hạo. Còn chưa thỉnh giáo, vị hồn đấu la này có cao danh là gì, mà lực công kích lại mạnh mẽ đến vậy. Sợ rằng tại cấp bậc hồn đấu la thì cũng chẳng có ai có công kích mạnh như vậy.” Nếu như không phải Dương Vô Địch có lực công kích siêu mạnh thì chắc chắn hắn cũng không thể gây chút biến hóa nào trên chiến trường được. Mặt ngoài nhìn lại thì cầu gai đấu la cùng xà mâu đấu la đúng là bị một hồn sư chỉ đạt cấp bậc hồn đấu la đánh bại. Mà Đường Tam cùng Độc Cô Bác có tác dụng quan trọng hơn chính là dẫn dắt tập trung mà thôi.

Dương Vô Địch dựng thẳng Phá Hồn thương trong tay lên, vẻ cứng cỏi mà lạnh lùng nói: “Dương Vô Địch.”

Đứng ở bên trái Tuyết Thanh Hà, thần sắc xà mâu đấu la vừa động, “Ngươi chính là là Dương Vô Địch của phá chi nhất tộc?”

Dương Vô Địch ngạo nghễ nói: “Đúng vậy.” Trước sau đánh lui hai gã phong hào đấu la, lúc này khí thể của hắn đã đạt tới trạng thái đỉnh cao, mà võ hồn hắn đúng là phải ở dưới loại trạng thái này mới có thể phát huy ra thực lực cực mạnh. Hiện tại nếu để hắn và một Phong Hào Đấu La một đối một thì chỉ với khí thế cũng sẽ không có chút nào yếu hơn. Công kích tinh khiết của Phá Hồn thương có sở trường lớn nhất chính là không bị bất cứ khí thế của địch nhân nào áp đảo được, cho dù là uy áp từ cấp bậc phong hào đấu la cũng không có cách nào ảnh hưởng đến hắn.

Tuyết Thanh Hà bỗng nhiên nói: “Thì ra là thế. Hóa ra là Phá chi nhất tộc xuất thân từ Hạo Thiên Tông. Khó trách ngươi lại trợ giúp cho Đường Tam.”

Dương Vô Địch hừ lạnh một tiếng, “Phá chi nhất tộc của ta sớm đã không có chút dính líu nào với Hạo Thiên Tông nữa rồi. Ta giúp là giúp Đường Tam, chẳng có quan hệ nào với Hạo Thiên Tông.” Hận ý của hắn với Hạo Thiên Tông cũng không phải vì quan hệ cùng Đường Tam mà phát sinh biến hóa.

Tuyết Thanh Hà mỉm cười. “Đường Tam, ngươi lại một lần nữa gây cho ta sự ngạc nhiên lẫn vui mừng. Xem ra tư liệu mà ta thu thập được thật sự vẫn chưa đầy đủ lắm. Ngươi luôn luôn có thể sáng tạo kỳ tích. Chỉ là ngươi cho rằng hôm nay ngươi còn có thể may mắn thoát khỏi sao? Các ngươi sẽ không có viện quân. Tại trong hoàng thất đế quốc Thiên Đấu đế quốc ta, cho dù các ngươi có mọc thêm cánh cũng không thể thoát được đâu. Không bằng chúng ta hãy nói chút điều kiện có được không?”

“Bàn điều kiện gì?” Đường Tam thản nhiên hỏi.

Hắn hy vọng nhất chính là hắn có thời gian để trì hoãn, cho nên cũng không vội vã mà động thủ. Hai gã phong hào đấu la mặc dù đều bị thương, nhưng cũng giống lũ độc trùng, chết vẫn quằn quại hồi lâu. Càng huống chi cấp bậc này chính là cường giả đứng đầu. Một khi liều mạng, thực lực bọn họ có thể bộc phát ra thì chưa chắc họ có thể chống đỡ được. Nhân cơ hội này, Dương Vô Địch cùng Độc Cô Bác cũng có đủ thời gian tạm thời nghỉ ngơi để khôi phục tiêu hao lúc trước.

Tuyết Thanh Hà thong dong cười, nói: “Ta cũng không cần phải dấu diếm ngươi. Trước mắt tình huống bên trong Thiên Đấu đều được ta nắm trong lòng bàn tay rồi. Không sai, ta đã cùng hợp tác với Vũ Hồn Điện rồi. Hơn nữa, lần này ta từ võ hồn điện điều tới hơn ba nghìn danh hồn sư trà trộn vào bên trong Thiên Đấu thành. Hoàng thất tổng cộng có bốn nghìn danh hồn sư, trong đó hai ngàn đã được đại sư tiếp nhận huấn luyện, còn hai nghìn tên khác đang đóng tại hoàng cung. Thân là thái tử, bọn họ tự nhiên sẽ nghe theo điều khiển của ta. Nói cách khác, nắm giữ trong tay ta tổng cộng có năm nghìn danh hồn sư. Ta nghĩ, Ngươi sở dĩ thả ra đạn tín hiệu, không thể nghi ngờ chính là muốn cầu trợ giúp từ hai hướng, một là Thất bảo Lưu Ly tông đang trong hoàng cung, một hướng khác chính là Đại Sư của Sử Lai Khắc học viện. Lần này ta từ võ hồn điện điều đến ba nghìn danh hồn sư, trong đó gồm có bốn vị trưởng lão của võ hồn điện, ngoài hai vị này ra, còn có hai vị đang dẫn đầu mấy nghìn hồn sư đang bao vây Thất Bảo Lưu Ly tông, thế nên bọn họ sẽ khó có khả năng đến cứu viện ngươi.”

“Về phần đại sư bên kia, không lâu trước ta vừa mới gửi một phong thư cho người lãnh đạo của lũ hồn sư hoàng thất, ta bảo hắn rằng Sử Lai Khắc học viện có khả năng phản loạn, để hắn phải trông coi cẩn thận. Kể cả Đại sư có uy vọng rất lớn trong giới hồn sư thì hắn cũng không thể điều động những hồn sư thuộc về hoàng thất để công kích hoàng cung được. Hơn nữa những hồn sư này còn có thể chế trụ các đệ tử khác của Sử Lai Khắc học viện. Đồng thời, vì để cho ăn chắc, ta còn phái một ngàn danh hồn sư võ hồn điện giám sát Sử Lai Khắc học viện, cho dù có biến hóa thì cũng có thể đủ ngăn cản bọn họ lại. Vì thế các đệ tử của học viện dù thế nào cũng không thể phá được tầng hang rào phòng ngự này.”

Nói tới đây. Tuyết Thanh Hà khẽ cười một tiếng, “Mặc dù ta vốn đích kế hoạch còn muốn trì hoãn mấy tháng mới chuẩn bị hành động, hiện tại sớm một ít. Nhưng nhiều năm như vậy địa chuẩn bị, vừa lại há là ngươi một người là có thể phá hư đích chứ? Ở trong hoàng cung này, còn có ta tự mình thống soái đích một ngàn danh hồn sư cùng với của ta thân vệ quân khống chế cục diện, một khi phụ hoàng độc phát bỏ mình. Ta cũng có thể thuận lý thành chương đích kế thừa ngôi vị hoàng đế, đến lúc đó, không chỉ là Sử Lai Khắc học viện nọ vậy hai ngàn danh hồn sư cũng đem nghe ta điều khiển, đồng thời, cả Thiên Đấu bên trong thành đích quân đội cũng đem vào ta dưới trướng. Ta chính là Thiên Đấu đế quốc địa tân chủ. Nhiều năm đích tích điến tuyệt không phải các ngươi có khả năng phá hư. Các ngươi đích kiên trì sẽ chỉ làm quý giá của mình đích tính mạng uổng phí chết đi.”

Nói tới đây, Tuyết Thanh Hà tiến bước một bước, trên mặt đích tươi cười càng thêm đậm, cái loại này bày mưu nghĩ kế đích cảm giác biểu hiện ra hắn cường đại đích tự tin.

“Không nên thử lại đồ giãy dụa kiên trì, bất luận ngươi có bất cứ cái gì mục tiêu. Đầu tiên đều phải còn sống, có đúng hay không? Tựu tính ngươi không vì chính mình, cũng có thể vì thay ngươi hy sinh đích Tiểu Vũ ngẫm lại đi. Mặc dù ta không biết ngươi là như thế nào làm Tiểu Vũ sống lại địa. Nhưng ta xem đích ra, nàng bây giờ vẫn rất không bình thường. Thẳng thắn thuyết, ta có chút ghen ghét, ngươi có thể đạt được một cái mười vạn năm hồn hoàn, nhưng là, ta càng hy vọng ngươi có thể cùng ta đứng ở cùng phe cánh trong. Ngươi hẳn là nhìn ra được, ta là một người vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn đích nhân. Cho dù là thù giết cha, ta cũng có thể đặt ở một bên. Đường Tam, thần phục đến ta. Điều kiện có thể tùy ý ngươi mở. Chỉ cần ngươi thiệt tình giúp ta, ta thậm chí có thể cho ngươi trở thành Thiên Đấu đế quốc một người dưới, tuyệt đối nhân trên. Ta xem trung ngươi đích thiên phú, tiềm lực của ngươi. Từ vị này Dương Vô Địch tiền bối trên người có thể nhìn đích ra, ngươi thân mình cùng Hạo Thiên Tông đã không có quan hệ gì. Hạo Thiên Tông cái loại này rùa đen rút đầu tự nhiên cũng sẽ không cho ngươi xuất đầu. Thần phục đến ta, là ngươi tương lai phát triển lựa chọn tốt nhất.”

Nhìn Tuyết Thanh Hà trên mặt vừa lại toát ra cái loại này tràn ngập mê hoặc tính đích chân thành, Đường Tam chậm rãi gật đầu, “Mặc dù ta rất chán ghét ngươi, nhưng là không thể không thừa nhận. Ngươi nói đích không sai. Nếu như ta lựa chọn đối với ngươi thần phục, tương lai đích phát triển không thể nghi ngờ là vùng đất bằng phẳng. Bất quá, ta đưa ra địa điều kiện, cũng không phải ngươi có thể đáp ứng.”

Tuyết Thanh Hà mỉm cười, nói: “Nói vậy cũng không nhất định, ngươi vẫn là xem thường của ta thừa nhận năng lực. Nói không chừng, ta có thể đáp ứng ngươi đấy chứ?”

Đường Tam trong mắt quang mang chợt lóe, “Của ta điều kiện có hai cái. Ngươi nếu đã biết Tiểu Vũ chuyện, như vậy. Cũng tự nhiên hiểu được. Ta tương lai nhất định sẽ thay Tiểu Vũ báo thù. Của ta cái thứ nhất điều kiện chính là, ở trước mặt ta giết sạch tất cả từng tại Tinh Đấu đại rừng rậm trong. Vây công quá ta cùng Tiểu Vũ đích nhân, bao gồm cúc đấu la cùng quỷ đấu la. Ngươi có thể làm được chứ?”

Tuyết Thanh Hà nhíu mày, dĩ nhiên không có một khẩu từ chối Đường Tam, mà là làm ra tự hỏi trạng, tựa hồ tại cẩn thận tính toán được mất, sau một lúc lâu, hắn chậm rãi gật đầu, “Mặc dù điều kiện này rất khó, nhưng ta có thể cân nhắc. Nhưng điều kiện tiên quyết là, ngươi tự thân đích thực lực nhất định cần phải đạt tới phong hào đấu la sau, ta mới có thể đáp ứng ngươi điều kiện này. Bởi vì chỉ có tại ngươi trở thành phong hào đấu la, ngươi mang cho của ta ích lợi mới có thể lớn hơn nọ vậy hai vị trưởng lão mang đến ích lợi. Về phần người khác, ta nhớ kĩ hồ liệt na vẫn chưa đối với ngươi động quá thủ, trừ bỏ nàng ngoại trừ, khác đều không tính vấn đề.”

Đường Tam cẩn thận đích lưu ý Tuyết Thanh Hà bên người hai gã phong hào đấu la đích vẻ mặt, nghe xong Tuyết Thanh Hà nói, này hai gã phong hào đấu la mặc dù sắc mặt trở nên có chút khó coi, nhưng lấy bọn họ võ hồn điện trưởng lão đích thân phận, dĩ nhiên đều không có ra diễn phản bác Tuyết Thanh Hà. Cận từ điểm này là có thể nhìn ra, Tuyết Thanh Hà tại võ hồn điện đích địa vị cao bao nhiêu.

Mà Tuyết Thanh Hà đang tự hỏi Đường Tam đưa ra điều kiện đích lúc, chứng thật là lấy Đường Tam đích tiềm lực đến cân nhắc. Hắn thân mình chính là một người ích lợi chí thượng địa nhân, ở trong lòng hắn Đường Tam địa tác dụng so với hai gã đã lớn tuổi chính là phong hào đấu la muốn trọng yếu, hắn mới có thể nói ra sẽ ở tương lai đáp ứng, khi đó, cúc đấu la cùng quỷ đấu la tuổi tác đã lớn, còn thừa giá trị bị trá lấy địa cũng đã không sai biệt lắm, dùng bọn họ đến đổi lấy Đường Tam đích đầu nhập vào hiển nhiên là hết sức đáng giá.

Nhìn Đường Tam có chút ánh mắt kinh ngạc, Tuyết Thanh Hà mỉm cười nói: “Đường Tam, này đủ để chứng minh thành ý của ta chứ. Ta quả thật không phải người tốt lành gì, nhưng ta hứa hẹn chuyện còn không có chưa từng làm được.”

Đường Tam gật đầu, nói: “Ta tin tưởng ngươi. Chân tiểu nhân đôi khi quả thật so với ngụy quân tử đáng yêu một ít.”

Tuyết Thanh Hà trên mặt toát ra một tia sắc mặt vui mừng, “Nói như vậy, ngươi là đáp ứng?” Nếu như thuyết, tại Thiên Đấu bên trong thành hỏi hắn nhất coi trọng đích nhân là ai, cũng không phải trước mắt đích Đường Tam, cũng không phải Thất Bảo Lưu Ly tông tông chủ Trữ Phong Trí, mà là đang ở Sử Lai Khắc học viện đích đại sư. Đường Tam đích tiềm lực mặc dù là thật lớn, nhưng hắn dù sao chỉ là một người, nhưng có đại sư đích tồn tại, nhưng lại có thể nuôi dưỡng xuất thiên nghìn vạn lần vạn đích cường đại hồn sư. Mà Đường Tam là đại sư đích duy nhất đệ tử, nếu như hắn đồng ý lệch đi, như vậy, đại sư bên kia cũng tự nhiên không là vấn đề.

Cứ như vậy, một người Đường Tam mang đến đích giá trị tựu rất lớn, trừ bỏ đại sư ngoại trừ, còn có Sử Lai Khắc học viện. Tuyết Thanh Hà nhưng là rất rõ ràng Đường Tam tại Sử Lai Khắc Thất Quái trung đích địa vị, cùng với Sử Lai Khắc học viện trung địa vị.

Đường Tam lắc đầu, “Không, ta còn không có đáp ứng ngươi. Ta mới vừa rồi nói, ta có hai cái điều kiện. Mới vừa rồi nọ vậy chỉ là cái thứ nhất mà thôi.”

Tuyết Thanh Hà mỉm cười, nói: “Vậy ngươi đâu có. Ngay cả hy sinh hai vị phong hào đấu la đích điều kiện ta cũng có thể đáp ứng, còn có cái gì không thể đích chứ? Thiên Đấu đế quốc tại đại lục chiếm cứ phân nửa giang sơn, tại võ hồn điện đích ủng hộ hạ, tương lai rất có thể trên phiến đại lục này đều chỉ biết có một đế quốc.”

Nghe xong Tuyết Thanh Hà những lời này, Đường Tam không khỏi trong lòng phát lạnh, đối võ hồn điện đích kế hoạch nhất thời trong lòng hiểu rõ. Mặc dù hắn bây giờ còn không rõ tại sao Tuyết Thanh Hà có thể tại võ hồn điện có được cao như vậy đích địa vị cùng không hề giữ lại đích ủng hộ, nhưng có thể tưởng tượng, võ hồn điện nếu như hòng duy trì hắn đích phương thức, xứng lấy cả võ hồn điện làm hậu thuẫn, như vậy, Tinh La đế quốc là tuyệt đối không cách nào cùng Thiên Đấu đế quốc tranh phong. Tới rồi khi đó, võ hồn điện sẽ thông qua Thiên Đấu đế quốc thống nhất đại lục, đối với bình thường đích bình dân mà nói, này hiển nhiên là một cái dễ dàng nhất tiếp nhận đích phương pháp.

Từ võ hồn điện không tiếc vốn gốc đích hủy diệt Lam điện Bá Vương Long gia tộc, gây thương nặng Thất Bảo Lưu Ly tông bắt đầu, cả kế hoạch khổng lồ cũng đã vận chuyển đứng lên. Hai đại tông môn bị hủy, không chỉ là làm cho võ hồn điện tại hồn sư giới đích lũng đoạn địa vị trở nên càng thêm rõ ràng, đồng thời cũng tương đương với dọn sạch tại Thiên Đấu đế quốc đích chướng ngại. Hạo Thiên Tông phong bế, đã không là vấn đề, tựu tính trọng khai tông môn, cũng chỉ có trực hệ đệ tử, số lượng không đủ. Mà Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam điện Bá Vương Long gia tộc bị hủy diệt sau, tại cả Thiên Đấu đế quốc cảnh nội trừ bỏ võ hồn điện ngoại trừ, có được hồn sư thực lực cực mạnh, chính là Thiên Đấu đế quốc hoàng thất. Cứ như vậy, đầu tiên Thiên Đấu đế quốc bên này tựu cũng không có chướng ngại tồn tại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/12/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 7
Phần 67 Vốn ta muốn giết hết các ngươi, nhưng nể tình bọn Nguyên Phương đã từng đi theo bản tọa anh dũng hy sinh, nể tình trong bọn ngươi từng có người theo bản tọa vào sinh ra tử, bản tọa mở một góc lưới cho các ngươi một con đường sống! Hôm nay Trấn Hải sơn chỉ còn lại người của Lam Ngọc môn các ngươi, đây là cơ hội của các ngươi, có thể tranh thủ hay không vậy phải trông vào bản thân các ngươi, bản tọa đã trả xong nhân tình của Lam Ngọc môn! Chúng đệ tử Lam Ngọc môn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tất cả im lặng. Đang lúc này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 15
Phần 67 Thần đỉnh tất nhiên là khó được, nhưng mà mất mạng đi rồi thì cũng không có cơ hội mà dùng. Lăng Tiếu bắt đầu hành động! Những gốc linh thảo kia như thể không gió mà bắt đầu tự động trôi nổi. Đồng thời song chưởng của hắn múa may giống như mây bay nước chảy, Hỏa Diễm tím biếc giống như con Hỏa Long rít gào lao ra. Cùng với ngọn lửa tím này vừa ra, mọi người ở chỗ này đều cảm giác được Hỏa Diễm luyện hóa của chính mình đều đã bị chịu sự áp chế nào đó, đều là sinh ra sự kiêng kỵ đối với loại lửa tím kia. Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Dương Thần – Quyển 4
Phần 67 Kỳ thực Dương Thần cũng không rõ, bình thường Lâm Nhược Khê có thói quen khóa cửa khi ngủ hay không, nhưng lúc này cũng không nghĩ nhiều về vấn đề này, quan trọng nhất là, mình có thể “danh ngôn chính thuận” trực tiếp mở cửa đi vào. Răng rắc. Tiếng cửa mở rất nhỏ người bình thường sẽ không nghe thấy. Dương Thần rón rén chui người vào trong, cũng đóng cửa rất nhẹ nhàng. Vừa vào trong phòng, mũi đã đầy mùi thơm của phụ nữ, mùi thơm nhè nhẹ trên người Lâm Nhược Khê giống như mùi của cây, khiến Dương Thần thích thú hít một hơi thật lớn. Dương Thần cũng có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng