Đường Môn - Quyển 4

Phần 98
Xuất thân từ mẫn chi nhất tộc, Bạch Trầm hương am hiểu nhất chính là tốc độ, nhưng sau khi nàng đặt bước đầu tiên tiến vào Hải Thần chi quang, Bạch Trầm Hương lập tức biến sắc. Chỉ mới một bước đầu tiên này, nàng đã sinh ra cảm giác nửa bước cũng khó đi. Áp lực như thủy triều bài xích thân thể nàng, sương mù màu vàng kim nhàn nhạt bắt đầu bốc lên ở dưới chân nàng.

Khó trách, khó trách bọn họ chỉ lên được mấy mươi bước đã không chịu được. Xem ra, ta tựa hồ ngay cả mười bậc thang cũng đã rất khó khăn. Không, không được, ta không thể tiếp tục rớt lại nữa. Tuổi tác mọi người không chênh lệch lắm, tại sao bọn họ có thể làm được, ta lại không được?

Cắn răng, trong mắt Bạch Trầm Hương lộ ra quang mang kiên nghị, bắt đầu bước tiếp.

Đường Tam nhìn Bạch Trầm Hương gặp khó khăn mà vẫn kiên định tiến bước, trên mặt nở ra một nụ cười cười hài lòng, hy vọng nàng có thể có chút thu hoạch ở nơi này.

Giơ tay phải lên, chậm rãi rót tinh thần lực vào trong đó, Đường Tam gọi linh hồn Tiểu Vũ đang ngủ say trong hồn cốt tay phải của hắn phát.

Đây là lần đầu tiên hắn chủ động gọi linh hồn Tiểu Vũ dậy, trước kia hắn đều sợ vì linh hồn Tiểu Vũ xuất hiện mà gây tổn thương tới nàng, nhưng lần này không giống, nếu không để Tiểu Vũ linh hồn phụ thể, mang theo thân thể nàng leo lên, rất dễ tạo thành tổn thương không thể cứu chữa.

Lam Ngân Hoàng phóng thích, linh hồn Tiểu Vũ ngủ say trong hồn hoàn cùng hồn cốt dưới sự dẫn đường của tinh thần lực Đường Tam lặng yên phóng thích, thân thể mềm mại của Tiểu Vũ trong lòng Đường Tam run nhè nhẹ một chút, ánh mắt vốn mờ mịt dần dần phát ra thần thái chói mắt.

“Ca… ” một tiếng hô nhẹ, nơi mềm nhất trong lòng Đường Tam hết sức kích động, cố nén cảm giác xung động muốn hôn nàng, Đường Tam nói: “Tiểu Vũ, chúng ta đã tới Hải Thần đảo. Ngươi có thể cảm nhận được tất cả những gì chúng ta đã trải qua lúc trước được không?”

Làm Đường Tam ngoài ý muốn chính là, sau khi Tiểu Vũ gọi hắn một tiếng, thì sắc mặt đột nhiên biến đổi. Bao phủ bởi một tầng sương lạnh, từ trong lòng Đường Tam thoát ra. Quay đầu đi không thèm nhìn hắn.

Từ khi Đường Tam và Tiểu Vũ quen biết tới nay, loại tình huống này lần đầu tiên xuất hiện. Đường Tam không khỏi có chút bối rối.

“Tiểu Vũ, ngươi làm sao thế?”

Tiểu Vũ hừ một tiếng, vẫn không để ý đến Đường Tam, mà là trực tiếp hướng thềm đá đi đến. Hiển nhiên, linh hồn nàng mặc dù ẩn nấp trong hồn hoàn cùng hồn cốt của Đường Tam. Nhưng đối với tất cả sự việc bên ngoài thì vẫn rõ ràng, cũng biết được mục đích Đường Tam gọi nàng ra.

Nhìn Tiểu Vũ bắt đầu leo lên thềm đá, Đường Tam gãi gãi đầu, mặc dù thông minh như hắn, cũng không rõ Tiểu Vũ tại sao lại đột nhiên không để ý tới mình. Hơn nữa bộ dáng tựa hồ rất tức giận. Hai người quen biết nhiều năm như vậy, Tiểu Vũ chưa bao giờ nóng giận với hắn. Cơn tức giận của nàng từ đâu mà đến?

Không dám chậm trễ, Đường Tam vội đuổi theo, đi theo bên cạnh Tiểu Vũ đang bước lên thềm đá.

Lần thứ hai đắm chìm trong Hải Thần ánh sáng, cảm giác của Đường Tam lại có chỗ bất đồng. Có kinh nghiệm lần trước, hắn phát hiện, năng lực thừa thụ của thân thể mình tựa hồ tăng thêm một ít. Nhất là mấy bậc thềm phía trước này, mặc dù áp lực vẫn có nhưng phảng phất không quá kinh khủng.

“Tiểu Vũ, ngươi đừng phớt lờ ta mà! Rốt cuộc là tại sao?” Đường Tam một bên leo lên, không để ý đến nói chuyện sẽ ảnh hưởng hồn lực vận hành. Một bên lo lắng thấp giọng hỏi.

Tiểu Vũ lúc này đã đi đến bậc thứ ba. Liếc ngang nhìn Đường Tam một cái, đôi môi nhỏ nhắn rõ ràng có chút mấp máy. Rồi lại tiếp tục bước lên.

Sương mù màu vàng kim tràn ngập, leo lên cầu thang, áp lực dần dần tăng cường, Huyền Thiên Công trong cơ thể Đường Tam cũng bắt đầu tăng tốc độ lưu chuyển. Làm hắn có chút kinh ngạc chính là tốc độ leo thang của Tiểu Vũ thế nhưng lại rất nhanh, không chút do dự tiếp tục hướng lên, một lát sau thì hai người đã vượt qua Bạch Trầm Hương phía trước.

Động tác Bạch Trầm Hương đã trở nên rất chậm, đứng ở bậc thang thứ mười bốn, gian nan nhấc chân bước về phía trước. Khuôn mặt đỏ bừng, bốn hồn hoàn trên người không ngừng lóe ra quang mang, thân thể nhẹ nhàng lắc lư, tựa hồ đang tìm chỗ sơ hở của áp lực. Một tầng hỗn hợp hơi nước cùng sương mù kim sắc kia xoay quanh thân thể nàng, hiển nhiên, nàng đã đạt tới cực hạn rồi.

Đây là chêch lệch về thực lực, thân thể, vũ hồn, hồn lực, hồn cốt, thêm vào đó là các phương diện thực lực, nàng cùng Sử Lai Khắc thất quái có một khoảng cách không thể vượt qua. Nhưng nàng không bỏ cuộc, vẫn như trước cắn răng chống chọi.

Đường Tam đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, sau đi qua bên người Bạch Trầm Hương, nói với nàng: “Không nên quá miễn cưỡng, ngàn vạn lần đừng để ánh sáng Hải Thần đem thân thể bắn ngược ra khỏi phạm vi Hoàn Hình Hải. Ngươi không có quang mang khảo nghiệm hộ thể, sẽ bị hải hồn thú trong Hoàn Hình Hải công kích.”

Làm Đường Tam kinh ngạc chính là, sau khi hành động của Bạch Trầm Hương kéo dài hồi lâu, rốt cục cũng bước lên bậc thứ mười lăm, chỉ là thân thể nàng run rẩy lắc lư không ngừng. Khuôn mặt đỏ bừng nhưng lại toát ra một chút vui mừng, chỉ có nàng mới tự mình biết được, một bước vừa rồi đã dẫn nàng đột phá cực hạn. Nàng rõ ràng cảm giác được, hồn lực đã lâu không đề thăng của mình đã đột phá, tăng lên tới trình độ bốn mươi sáu cấp.

Không tiếp tục miễn cưỡng nữa, lời nhắc nhở của Đường Tam khiến nàng không dám thử tiếp, học bộ dáng của Đường Tam lúc trước, chậm rãi lui về phía sau.

Đường Tam trong lúc cùng Bạch Trầm Hương nói chuyện, Tiểu Vũ đã lại tiếp tục leo lên, tới bậc thứ hai mươi. Đường Tam giật mình phát hiện, tốc độ Tiểu Vũ leo thang lúc này so với hắn lần đầu tiên tiến vào Hải Thần ánh sáng còn nhanh hơn một ít.

Thế này là thế nào? Chẳng lẽ nói, thực lực của Tiểu Vũ đã vượt qua mình rồi sao? Không, không thể nào. Đường Tam còn nhớ rõ, Tiểu Vũ lúc hiến tế cho mình, cấp bậc hồn lực ước chừng sáu mươi mốt cấp đến sáu mươi hai cấp. Từ ngày đó tới nay, nàng lại không thể tu luyện, làm sao có thể càng mạnh hơn so với mình được?

Bước nhanh hơn, cân bằng nội lực, Đường Tam đuổi theo Tiểu Vũ. Dưới áp lực cường đại của Hải Thần ánh sáng, hồn lực hắn vừa khôi phục đến trạng tái tốt nhất lại bắt đầu tiêu hao với tốc độ cao. Nhưng lúc này Đường Tam đã thông minh hơn. Để tiết kiệm hồn lực, khi hắn leo lên bậc thềm thứ hai mươi thì thi triển Sát Thần Lĩnh Vực cùng Lam Ngân Lĩnh Vực của mình. Quả nhiên đúng như hắn suy đoán, dưới tác dụng của hai đại lĩnh vực, áp lực đã giảm đi, từ bậc hai mươi đến bậc ba mươi quá trình leo lên rõ ràng thoải mái hơn đầu tiên rất nhiều, hồn lực tiêu hao tự nhiên cũng giảm nhiều. Lĩnh vực tiêu hao là hồn lực cùng tinh thần lực, nhưng bởi vì đều là thiên phú lĩnh vực, kỳ thật tiêu hao cũng không phải là quá nhiều, ít nhất so với sự tiêu hao dưới áp lực ánh sáng Hải Thần mang đến ít hơn.

Nhưng mặc dù như thế, Đường Tam khi leo lên bậc thềm thứ ba mươi, mới đuổi kịp Tiểu Vũ.

Cước bộ Tiểu Vũ đi tới cũng trở nên khó khăn hơn. Mỗi bước đều cực kỳ chậm chạp, Đường Tam vẫn nhớ rõ ràng. Đái Mộc Bạch lần đầu tiên bước lên đã dừng ở vị trí bậc thềm thứ ba mươi lăm, mà lúc này, Tiểu Vũ cũng đã leo lên đến bậc thềm ba mười sáu.

Sao lại thế này? Thực lực Tiểu Vũ đã vượt qua Mộc Bạch? Đường Tam trong lòng cả kinh, sự khống chế đối với hồn lực nhất thời buông lỏng. Lập tức bản thân cảm giác được áp lực đang thừa thụ tăng nhiều, bước đi cũng trì trệ xuống. May mắn đây chỉ là bậc thềm ba mười lăm. Hắn vội vàng thu liễm tinh thần, đi theo Tiểu Vũ cùng tiến về phía trước.

Hiện tại hắn vốn có thể đi nhanh hơn một chút so với Tiểu Vũ nhưng hắn nhưng không vượt qua Tiểu Vũ, chỉ thủ hộ tại bên người Tiểu Vũ, hắn không hy vọng Tiểu Vũ gặp chuyện gì không may. Đi theo nàng, một khi xuất hiện tình hình gì thì mình cũng kịp thời ứng biến.

Làm cho Đường Tam được mở rộng tầm mắt chính là, Tiểu Vũ bước đi mặc dù gian nan. Nhưng dần dần cũng đã vượt qua bậc thềm thứ bốn mươi.

Đây là lần đầu tiên nàng leo, hơn nữa nàng cũng không sử dụng bất cứ kỹ năng gì, vì sao xuất hiện tình huống này chứ? Phải biết rằng, sau khi cơ thể người thừa nhận áp lực đạt tới cực hạn, dù là tiến thêm một bước cũng thập phần khó khăn. Lẽ nào thân thể Tiểu Vũ lại có khả năng tốt hơn Đái Mộc Bạch sao?

Mang theo nghi hoặc đầy đầu, Đường Tam rất muốn nhắc nhở Tiểu Vũ, ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng. Nhưng vượt qua bậc thềm bốn mươi, áp lực mà hắn phải tiếp nhận cũng cực kỳ lớn, căn bản không thể lên tiếng nhắc nhở Tiểu Vũ. Nếu không chính bản thân mình cũng không thể tiếp tục đi tới nữa.

Nhưng là sự kinh ngạc mà Tiểu Vũ gây cho hắn còn không chấm dứt, thân thể của nàng bắt đầu có chút lắc lư. Nhìn qua, tựa hồ là không chịu nổi áp lực mà sinh ra biến hóa, nhưng Đường Tam rất nhanh phát hiện cũng không phải đơn giản như vậy. Tiểu Vũ thoáng vặn vẹo thân thể trước sau vẫn duy trì một tiết tấu cố định, tựa hồ mỗi lần vặn vẹo, ánh sáng Hải Thần gây cho nàng áp lực đều từ bên người lướt qua, mà nàng vẫn như trước giữ được thế tiến.

Đồng thời, trên làn da trắng nõn của Tiểu Vũ, bắt đầu xuất hiện một tầng hào quang kim hồng sắc. Chứng kiến tầng kim hồng sắc này, Đường Tam nhất thời tỉnh ngộ, cũng đã hiểu vì nguyên nhân gì mà Tiểu Vũ cùng mình đồng thời leo đến chỗ này còn có thể tiếp tục đi tới.

Đúng vậy, Tiểu Vũ đem linh hồn hiến tế cho chính mình, nhưng cơ thể của nàng đã ăn hai loại tiên phẩm dược thảo.

Nếu nói Thủy Tinh Huyết Long Tham chỉ là thuốc dẫn, vậy Tương Tư Đoạn Trường Hồng chính là cực phẩm trong cực phẩm. Dược vật lúc trước Đường Tam mang về từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, trân quý nhất chính là cây đế vương trong tiên phẩm Tương Tư Đoạn Trường Hồng này. Lúc Tiểu Vũ có được cây dược thảo này, bởi vì thương tiếc nó mà không nỡ ăn, dẫn đến hồn lực của nàng kém xa mọi người.

Về sau nàng đem bản thân hiến tế cho Đường Tam, lúc sắp bỏ mình, Đường Tam giúp nàng ăn cây tiên phẩm dược thảo này vào, do đó làm thân thể Tiểu Vũ khởi tử hồi sinh. Rồi sau đó tới Thủy Tinh Huyết Long Tham, ngoại trừ bản thân dược hiệu bị Tiểu Vũ hấp thu ra, tác dụng lớn hơn là đem dược hiệu của Tương Tư Đoạn Trường Hồng ẩn giấu trong cơ thể Tiểu Vũ phát huy ra đầy đủ. Từ ngày đó tới giờ, Tiểu Vũ sở dĩ thích ngủ như vậy cũng bởi vì muốn trong trạng thái nghỉ ngơi hấp thu hiệu quả dược thảo. Hồn lực của nàng chẳng những tăng lên, hơn nữa còn tăng lên đến trình độ tương đối khủng bố, thậm chí không thấp hơn mình. Đó chính là hai đại tiên phẩm mà! Còn cả Tương Tư Đoạn Trường Hồng trong truyền thuyết có thể giúp người ta tu luyện thân thể kim cương bất hoại. Khó trách năng lực thừa thụ của thân thể Tiểu Vũ lại mạnh như vậy, hồn lực cũng rõ ràng tăng nhiều. Chính xác là vì nguyên nhân này.

Lúc này, trên người nàng hiện ra quang mang màu kim hồng, chính là đến từ Tương Tư Đoạn Trường Hồng. Chỉ là không biết thân thể của nàng phải đã đạt tới trình độ kim cương bất hoại hay chưa.

Nghĩ thông suốt được vấn đề mấu chốt rồi, trong lòng Đường Tam nhất thời trở nên rất bình tĩnh, đi theo bên cạnh Tiểu Vũ, hai người tiếp tục hướng về phía trước.

Tiết tấu kỳ dị vặn vẹo của Tiểu Vũ tựa hồ rất có tác dụng, mặc dù kém lĩnh vực của Đường Tam, nhưng khiến năng lực tiếp nhận áp lực của nàng tăng cường lên, sau khi được Tương Tư Đoạn Trường Hồng tẩy cân dịch tủy, thân thể của nàng cũng đã đạt tới tình trạng rất kiên cường dẻo dai, từng bước từng bước tiến về phía trước, dần dần tiếp cận bậc thềm thứ năm mươi.

Bước lên bậc thứ năm mươi, bước chân Tiểu Vũ rốt cục ngừng lại, trên mặt lộ ra vài phần thần sắc thống khổ, không tiếp tục đi tới nữa, mà chậm rãi bắt đầu lui về phía sau. Đường Tam cũng không tiếp tục đi về phía trước, mà đem hồn lực còn thừa toàn bộ rót vào trong hai đại lĩnh vực của mình, phạm vi lĩnh vực khuếch trương, đem thân thể Tiểu Vũ bao phủ trong đó, cùng nàng đồng thời đi xuống dưới.

Được Đường Tam dùng hai đại lĩnh vực giúp đỡ, lông mày Tiểu Vũ lúc này mới giãn ra, liếc mắt nhìn Đường Tam, cước bộ dần dần nhanh hơn. Rất nhanh, hai người đã tới chân núi.

Bạch Trầm hương toàn thân mồ hôi ướt sũng đã ngồi ở một bên bắt đầu tu luyện. Đường Tam vừa xuống lập tức đỡ lấy thân thể mềm mại Tiểu Vũ. Bởi vì lần này hắn không trùng kích đến cực hạn, cho nên hồn lực còn thừa không ít, tình hình thân thể coi như không tồi.

“Tiểu Vũ, ngươi sao rồi? Không sao chứ?”

Tiểu Vũ nhẹ nhàng lắc lắc đầu: “Thân thể còn chưa đạt tới cực hạn. Nhưng linh hồn ta đã có chút ít chịu đựng không được. Nếu dưới lĩnh vực của ngươi trợ giúp, ta nghĩ là đi đến bậc thềm sáu mươi cũng không vấn đề gì. Cho nên, nếu ngươi chỉ mang theo thân thể ta, trước bậc thềm sáu mươi không cần lo lắng năng lực thừa nhận của ta. Kỳ thật, ta còn có khả năng thừa nhận lớn hơn nữa. Tương Tư Đoạn Trường Hồng đối với việc cải tạo thân thể thật sự khiến người ta phải giật mình. Sau khi ta xem lại thân thể mình có thể thấy kinh mạch, máu, xương cốt mình, tựa hồ đều biến thành màu vàng kim. Chẳng những cứng rắn, hơn nữa mềm dẻo dị thường. Điều này có thể có liên quan với việc ta tu luyện nhu kỹ.”

Đường Tam gật đầu, nói: “Nhanh trở lại trong cơ thể ta đi. Linh hồn ngàn vạn lần không thể bị hao tổn.”

Tiểu Vũ mặc dù tựa ở đầu vai Đường Tam, nhưng trong mắt đã mất đi sự ôn nhu lúc trước: “Cho dù bị hao tổn thì thế nào? Ngươi thì sẽ lo lắng cho ta, vậy chính ngươi thì sao?”

“Ta?” Đường Tam sửng sốt một chút, thấy Tiểu Vũ tức giận, không khỏi có cảm giác câm như hến.

Tiểu Vũ oán hận nói: “Đường Tam, ngươi nhớ kỹ cho ta, lần sau nếu lại gặp nguy hiểm ngươi còn mạnh mẽ ngăn cản linh hồn ta đi ra, ta sẽ không thèm để ý đến ngươi nữa.”

Nhìn thấy ánh mắt Tiểu Vũ tràn ngập oán trách. Đường Tam lúc này mới hiểu được sự phẫn nộ của nàng là từ đâu mà đến. Ngày đó đối mặt với một kích cuối cùng của Thâm Hải Ma Kình. Đường Tam vì bảo vệ đồng bọn, chuẩn bị hy sinh chính mình phát động công kích. Hơn nữa vì không để linh hồn Tiểu Vũ bị thương. Hắn đã mạnh mẽ dùng tinh thần lực hạn chế linh hồn Tiểu Vũ trong hồn hoàn hồn cốt, không cho ngoài đi ra. Nói như vậy, cho dù chính bản thân Đường Tam đã chết, linh hồn Tiểu Vũ còn có thể ẩn trong hồn cốt, còn có hy vọng sinh tồn.

“Thì ra ngươi tức giận vì điều này…” Đường Tam muốn giải thích, nhưng kẻ luôn thông minh như hắn, lúc này lại không biết nên nói như thế nào.

Tiểu Vũ há miệng, dùng sức cắn mạnh một cái vào vai hắn, đau đến nỗi làm Đường Tam nhăn cả mặt, “Ca, sau này mỗi ngày để ta đi ra cùng ngươi đồng thời leo lên. Vừa rồi cảm giác áp lực, tựa hồ đối với thân thể cùng linh hồn của ta đều có tác dụng rèn luyện. Nếu ta đoán không sai, sau khi linh hồn được rèn luyện, thời gian linh hồn sẽ dài hơn. Ta về trước đây. Chớ quên lời ta nói, hừ, ngươi có tì vết nào, thì ta…”

Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt của nàng rốt cục hóa thành mềm mại đáng yêu, động lòng người suýt nữa khiến linh hồn Đường Tam bị câu dẫn, trong ánh hồng quang dũng động, thân thể mềm mại của Tiểu Vũ mềm oặt xuống, linh hồn cũng một lần nữa trở về hồn hoàn, hồn cốt trong cơ thể Đường Tam.

Linh hồn Tiểu Vũ trở về, Đường Tam cũng không khỏi thở dài một hơi, hắn phát hiện, Tiểu Vũ phát nộ đối hắn ảnh hưởng còn lớn hơn leo lên đến bậc thềm thứ năm mươi lăm Hải Thần ánh sáng.

Đúng lúc này, Đường Tam nghe được sau lưng truyền đến tiếng cười trộm đang bị cố gắng áp chế. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ngoại trừ Bạch Trầm Hương, đồng bọn đều đã tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, đang cười toe nhìn mình, trong đó không phải là không có ý hạnh tai nhạc hoạ (cười trên nỗi đau của người khác).

Trong đó cười to nhất tự nhiên chính là Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn ba gã bạn đểu này.

Đường Tam có chút thẹn quá hóa giận nói: “Cười cái gì mà cười?”

Đái Mộc Bạch ho khan một tiếng, nói: “Tiểu Tam, là như vậy. Kỳ thật sợ lão bà cũng là một loại hạnh phúc. Tất cả mọi người đều là nam nhân, ta hiểu ngươi mà.”

Đường Tam tức giận nói: “Nói như vậy, ngươi cũng là rất sợ Trúc Thanh?”

Đái Mộc Bạch ưỡn ngực, nói: “Sao hả? Ta mà sợ lão bà sao?” Vừa nói, hắn lặng lẽ nhìn lướt qua U Minh Linh Miêu bên cạnh sắc mặt đã bắt đầu có khuynh hướng biến đổi, vội vàng nói thêm một câu: “Chúng ta là tương kính như tân (kính nhau như khách) mà.”

Áo Tư Tạp cười ha ha, nói: “Được rồi, Đái lão đại, ngươi không cần giải thích. Sự tình của ngươi cùng Trúc Thanh huynh đệ chúng ta ai chẳng biết. Chỉ có điều, ta không nghĩ tới luôn cứng rắn như Tiểu Tam mà cũng có một mặt mềm yếu như thế, hắc hắc, hắc hắc hắc hắc.”

“Tiểu Áo.” Sắc mặt Đường Tam đột nhiên trở nên bình tĩnh trở lại.

Áo Tư Tạp sửng sốt một chút: “Làm sao?”

Đường Tam bẻ tay phát ra tiếng răng rắc: “Ngươi hiện tại mặc dù có Phục Chế Kính Tượng Tràng, có thể sử dụng hồn kỹ của bất kỳ ai trong chúng ta. Nhưng mà ngươi trước kia dù sao cũng là một thực vật hệ hồn sư, năng lực thực chiến vẫn còn phải đề thăng. Đến đây đi, để ta giúp ngươi đề thăng năng lực thực chiến cho thật tốt một chút nào. Ta nghĩ, dưới áp lực ta gây cho ngươi, nhất định đối với thực lực của ngươi có lợi lớn.”

Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Đường Tam, nụ cười trên mặt Áo Tư Tạp nhất thời cứng lại. “Tiểu Tam, không được như vậy mà. Ngươi đây là công báo tư thù. Vinh Vinh, cứu ta.” Vừa nói, hắn rất không có khí phách rất nhanh trốn sau lưng Trữ Vinh Vinh.

Nhưng ai biết được, Trữ Vinh Vinh lại tự nhiên gật đầu, nói: “Ta cảm thấy Tam ca nói cũng đúng! Năng lực thực chiến của ngươi quả thật cần đề thăng.”

Áo Tư Tạp ánh mắt khẽ chuyển. Cười đùa cợt nhả nói: “Vậy ngươi phải tăng phúc cho ta, có được không?”

Không đợi Trữ Vinh Vinh mở miệng. Đường Tam đã nói: “Được. Đến đây đi.”

Áo Tư Tạp lập tức từ sau lưng Trữ Vinh Vinh nhảy ra: “Tiểu Tam, chúng ta hiện tại bắt đầu, thời gian thực chiến là ba phút.”

Đường Tam liếc mắt nhìn hắn: “Còn chưa chiến. Khí thế đã tiết. Ba phút là đủ rồi.”

Ý nghĩ của Áo Tư Tạp hắn làm sao lại không nhìn ra, tên gia hỏa này rõ ràng là tự mình vừa mới leo năm mươi bậc thềm. Hồn lực tiêu hao rất lớn, mà chính hắn lại được tăng phúc từ Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh, tự nhận nắm chắc thắng lợi. Nhưng mà giống như lời Đường Tam, trước kia hắn thân là thực vật hệ hồn sư, năng lực thực chiến sao có thể so sánh với Đường Tam?

Ba phút sau…

“A~, Tiểu Tam, ta hận ngươi. Đây là ngươi trả thù trắng trợn, lấy công làm tư~”

Hình dáng Áo Tư Tạp lúc này muốn bao nhiêu thảm hại có bấy nhiêu. Trong ba phút chiến đấu vừa rồi, hắn trực tiếp ăn một cây Phục Chế Kính Tượng Tràng lấy Đường Tam máu tươi làm vật dẫn. Cũng lập tức cho phân thân sử dụng. Bản thể sử dụng vũ hồn Lam Ngân Hoàng, phục chế thể sử dụng Hạo Thiên Chùy. Tăng phúc của Trữ Vinh Vinh cũng đồng thời rơi trên người hắn.

Nhưng cho dù như vậy, kết quả vẫn là thảm bại như trước.

Phục Chế Kính Tượng Tràng duy nhất không thể phục chế chính là kỹ năng có được từ hồn cốt. Đường Tam chỉ dùng phương thức rất đơn giản là triệt để công kích bản thể Áo Tư Tạp cùng phục chế thể.

Thuấn Di thêm vào Quỷ Ảnh Mê Tung cùng Cầm Nã Thủ Khống Hạc Cầm Long. Võ học Đường môn không thuộc về phạm vi hồn kỹ, tự nhiên cũng không thể phục chế. Dưới sự công kích không ngừng như cuồng phong bạo vũ của Đường Tam. Áo Tư Tạp chỉ vừa mới bắt đầu đã phải dựa vào đệ tứ hồn kỹ của Đường Tam kéo dài tàn hơi, thậm chí là vậy nhưng trong nháy mắt cũng đã bị đánh tan.

Đương nhiên, Đường Tam cũng sẽ không tiến hành công kích quá mạnh đối với hắn, chỉ quăng ngã hắn vài cái mà thôi. Bị ngã đau đến mức Áo Tư Tạp thấy thân thể của mình đều muốn rời ra thành từng mảnh.

Nhìn thấy bộ dạng của Áo Tư Tạp có vẻ không phục, Đường Tam cười hắc hắc, nói: “Không còn cách nào khác, thực lực của kẻ sợ lão bà đều mạnh.”

Áo Tư Tạp vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Đường Tam, từ trên mặt đất nhảy dựng lên, vẻ mặt đau khổ nói: “Thực sự không phải chỉ chênh lệch một chút, xem ra kinh nghiệm thực chiến của ta quả thật không được. Bất quá, mấu chốt là kỹ năng hồn cốt kia của ngươi quá biến thái. Thuấn Di là kỹ năng rất xấu a! Còn có cái chiêu tuyệt đối phòng ngự kia. Quá biến thái.”

Đường Tam nói: “Kỹ năng chỉ là một phương diện thôi. Nếu không, ta không cần Thuấn Di cùng Vô Địch Kim Thân, chúng ta lại thử thêm một lần nữa?”

Nhìn thấy quang mang giảo hoạt trong mắt Đường Tam, Áo Tư Tạp rùng mình một cái: “Quên đi, đừng mong ta sẽ cắn câu. Ta không cho ngươi cơ hội ngược đãi ta đâu. Chờ ta tu luyện thật tốt đã rồi nói sau. Kinh nghiệm thực chiến phải tăng mạnh, nếu không thì làm sao bảo vệ được Vinh Vinh?”

Đường Tam đương nhiên có ý lấy công báo tư thù, dù sao, là nam nhân bị người ta nói là sợ lão bà, cho dù là sự thật, ít nhiều cũng sẽ có chút thẹn quá hóa giận. Nhưng đồng thời hắn cũng là nhắc nhở Áo Tư Tạp, hắn xuất thân là thực vật hệ, muốn trong chiến đấu phát huy ra cường đại thực lực, nhất định phải càng phải nỗ lực cố gắng tu luyện thực chiến thật nhiều.

“Mập Mạp, ngươi trốn cái gì?” Đái Mộc Bạch vươn tay, đem Mã Hồng Tuấn trốn sau lưng mình ra.

Mã Hồng Tuấn cười ngượng ngùng, nhìn Đường Tam nói: “Tam ca, vừa rồi ta chưa nhìn thấy cái gì cả. Ta không cần thực chiến chứ?” Vừa nói, hắn còn nhìn Bạch Trầm Hương bên cạnh đang tu luyện, tựa hồ sợ nàng thấy hình dáng mình đang chịu thua thiệt.

Nhìn thấy vẻ mặt tức cười của Mập Mạp, mọi người không nhịn được đều nở nụ cười.

Đường Tam đặt mông ngồi xuống đất, nói: “Ai muốn cùng ngươi thực chiến? Không thấy ta mới từ trên núi xuống sao? Lại cùng Tiểu Áo đánh một hồi, hồn lực sớm tiêu hao sạch sẽ.”

Vừa nghe lời này, Áo Tư Tạp nhất thời ở một bên xúi giục: “Mập Mạp, đây là cơ hội tốt hiếm có để ngược đãi Tiểu Tam a! Lên, cùng hắn thực chiến.”

Mã Hồng Tuấn nhất thời thể hiện dáng vẻ lòng đầy căm phẫn nói: “Tam ca, ta không phải người gây chuyện. Ngươi xem tên Tiểu Áo này muốn khiêu khích quan hệ huynh đệ ta, ta nếu là ngươi thì không nhẫn nại được rồi. Không sao cả, huynh đệ thủ hộ giúp ngươi, nhanh chóng hồi phục hồn lực, sau đó dạy dỗ hắn thật kỹ như thế nào là thực chiến.”

Áo Tư Tạp trợn mắt há mồm nhìn Mập Mạp: “Ta kháo, Mập Mạp, ngươi biết xúi bẩy từ bao giờ thế hả? Còn khiêu khích lại ta nữa.”

Mã Hồng Tuấn cười hắc hắc, nói: “Người thông minh nên biết đứng ở bên cường giả. Ta đương nhiên là bên Tam ca. Nếu ngươi thật sự cho rằng Tam ca hồn lực không đủ, tại sao ngươi lại không lên? Ta mà nghe ngươi lên. Thì ta chính là đồ ngốc.”

“Ngươi…” Áo Tư Tạp tịt họng nhìn Mã Hồng Tuấn, nhấc chân muốn đá hắn. Lại bị Mập Mạp linh hoạt né thoát.

Bất đắc dĩ, gây sự thất bại, Áo Tư Tạp ném ra hai cây khôi phục đại hương tràng cấp cho Đường Tam, ho khan một tiếng. Lại nói, bản thân hắn tướng mạo anh tuấn. Chỉ cần không cười, thực sự có vài phần bộ dáng chính nhân quân tử: “Không náo loạn nữa. Đến đây đi, mọi người thảo luận một chút kinh nghiệm lên thang.”

Tất cả mọi người đều có vẻ mặt buồn cười nhìn Áo Tư Tạp nói lảng sang chuyện khác, nhưng lúc này cũng không có người nào vạch trần hắn. Đường Tam hỏi: “Lúc trước ta tu luyện. Các ngươi leo được bao nhiêu bậc thang?”

Áo Tư Tạp sắc mặt đỏ bừng, nói: “Ta dùng Phục Chế Kính Tượng Tràng, miễn cưỡng đến bậc hai mươi bẩy. Mập Mạp ba mươi, Vinh Vinh bi thảm nhất mới hai mươi bậc đã không được. Trúc Thanh tới bậc thềm ba mươi hai. Lại nói tiếp. Ta cùng Vinh Vinh xuyên qua ánh sáng Hải Thần thua thiệt cực kỳ. Bản thân chúng ta không thuộc chiến đấu hệ hồn sư. Mặc dù hồn lực không tồi, thuộc tính bản thân đã được hồn hoàn tăng phúc. Nhưng so sánh với các ngươi chiến đấu hệ hồn sư vẫn còn kém rất nhiều. Chủ yếu thể hiện tại trình độ kiên cường dẻo dai của thân thể cùng hồn kỹ phụ trợ. Không có hồn kỹ trợ giúp quả thực là nửa bước khó đi. Ta còn tốt một chút, còn có Phục Chế Kính Tượng Tràng trợ giúp. Có thể sử dụng kỹ năng của các ngươi. Nhưng Vinh Vinh thì thập phần khó khăn. Nàng thân thể yếu nhất, cho dù dùng Thất Bảo Lưu Ly tháp tự tăng phúc cho bản thân, cũng không thể nào làm cho thân thể của mình mạnh mẽ hơn. Hơn nữa bậc thềm nàng phải leo nhiều hơn chúng ta. Một trăm ba mươi sáu bậc thềm, chỉ có thời gian một năm, sợ rằng…”

Nói tới đây, Áo Tư Tạp không hề nói sang chuyện khác, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng khó có thể che dấu. Đường Tam cũng không nghĩ đến Trữ Vinh Vinh vậy mà chỉ có thể lên hai mươi bậc thềm, Áo Tư Tạp nói đúng, hắn cùng Trữ Vinh Vinh bởi vì tính chất đặc thù của phụ trợ hệ hồn sư, vũ hồn đối với thân thể tăng phúc không mạnh như chiến hồn sư. Leo những bậc thềm này tự nhiên so với những người khác phải lao lực hơn nhiều.

“Ta trước sau hai lần tiếp nhận áp lực của ánh sáng Hải Thần, ít nhiều cũng cảm nhận được một ít biến hóa trong đó. Nhìn qua, khảo nghiệm này đối với mỗi người chúng ta mà nói đều cực kỳ khó khăn. Nhưng mà trong đó cũng có sơ hở tồn tại. Khảo nghiệm mà Hải Thần ban cho tuyệt không phải là không thể hoàn thành. Nếu như ta tính toán không sai, thậm chí hiện tại có thể trợ giúp một người hoàn thành nhiệm vụ này.”

Đường Tam nói nhất thời làm mọi người kinh ngạc, bọn họ không hiểu sự tự tin của Đường Tam từ đâu mà đến.

Đường Tam tiếp tục nói: “Vừa rồi ta cùng Tiểu Vũ cùng leo lên bậc thềm, từng dùng sức mạnh lĩnh vực phụ trợ nàng quay về. Lĩnh vực của ta đồng dạng có thể tác dụng lên người khác. Mà trải qua dò xét lúc trước, chúng ta phát hiện, ánh sáng Hải Thần này mặc dù cường đại, nhưng không thể ngăn cản phụ trợ hình hồn kỹ cùng hồn kỹ tăng phúc bản thân. Chúng ta cũng không phải đơn độc một mình ở chỗ này nhận khảo nghiệm, đừng quên, chúng ta là một chỉnh thể.”

Trữ Vinh Vinh nói: “Tam ca, ý của ngươi là, nếu chúng ta đem sức mạnh của mọi người tập trung lên một người, vậy có thể trợ giúp người ấy hoàn thành lần khảo nghiệm này sao?”

Đường Tam gật đầu, nói: “Chính là ý này. Mặc dù chúng ta cũng không phải tất cả mọi người đều có thể sử dụng kỹ năng phụ trợ người khác. Nhưng mà hương tràng của Tiểu Áo, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của ngươi đều là có năng lực phụ trợ, hai lĩnh vực Sát Thần, Lam Ngân của ta, đều có thể tiến hành tăng phúc đối với đồng bọn. Nhất là như Mộc Bạch bản thân có ba kỹ năng cường hóa thân thể. Chỉ cần trước khi hắn tiến vào ánh sáng Hải Thần, đem tất cả kỹ năng tăng phúc của bản thân toàn bộ dùng ra, lại thêm vào hiệu quả khát máu trong hồn cốt của hắn, cùng với chúng ta ba người toàn lực phụ trợ, tin tưởng có thể trợ giúp hắn hoàn thành khảo nghiệm.”

Đái Mộc Bạch tà mâu quang mang sáng ngời, mãnh mẽ nhảy dựng từ mặt đất: “Thì ra là thế, chúng ta còn chờ gì nữa, bây giờ thử một chút luôn đi.”

Đường Tam nói: “Không, đừng có gấp. Mặc dù ta có bảy mươi phần trăm nắm chắc có thể giúp ngươi hoàn thành khảo nghiệm, nhưng hiện tại cũng không thể đi hoàn thành nó. Hơn nữa, ngươi chẳng những không thể trở thành người thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ, thậm chí còn là cuối cùng, cùng ta đồng thời hoàn thành cuối cùng mới được. Trình tự cụ thể, ta còn phải cẩn thận ngẫm lại.”

Mã Hồng Tuấn nói: “Tam ca, vì sao không giúp Đái lão đại hoàn thành nhiệm vụ trước chứ? Thêm một người hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta chẳng phải có thể thoải mái một phần sao?”

Đường Tam liếc mắt nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: “Ta chính là không hy vọng bất kỳ ai trong chúng ta sớm cảm nhận được cảm giác thoải mái. Ta đã suy nghĩ cẩn thận, từ vẻ mặt Hải Mã Đấu La khi nhìn thấy các ngươi xuất hiện hắc cấp khảo hạch là có thể nhìn ra, hắc cấp khảo hạch này cực kỳ khủng bố. Hơn nữa rõ ràng là từ đẳng cấp chúng ta mà nói là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành. Bọn họ hải hồn sư hoàn thành mỗi khảo nghiệm cần mười năm, với chúng ta chỉ có một năm. Nhưng Hải Thần thật sự sẽ cho chúng ta nhiệm vụ không thể hoàn thành sao? Đáp án tất nhiên là không phải. Bởi vậy, trong khảo nghiệm của Hải Thần ban cho chúng ta nhất định có tồn tại huyền bí gì đó có thể trợ giúp chúng ta thông qua khảo nghiệm. Mà huyền bí đó là ở đệ nhất khảo nghiệm của chúng ta, xuyên qua ánh sáng Hải Thần.”

“Bất luận Hải Thần có phải thần hay không, từ tình huống Hải Thần đảo có thể nhìn ra, hắn ít nhất cũng là tồn tại cường đại đến mức chúng ta không thể tưởng tượng ra nổi. Đã như vầy, ánh sáng Hải Thần này vì cái gì mà cho chúng ta cơ hội dối trá chứ? Trên Hải Mã thánh trụ xuất hiện ánh sáng Hải Thần đã có thể căn cứ từng người chúng ta có tình huống bất đồng mà cho chúng ta khảo hạch với trình độ bất đồng, vậy thì không thể nào không biết chúng ta có thể phụ trợ lẫn nhau. Chúng ta có thể nghĩ đến, ông ta thân là thần, tự nhiên sẽ không tính sót. Cho nên, sơ hở này đối với chúng ta mà nói, kỳ thật là một dụ hoặc. Nếu chúng ta không chịu đựng được mà bị hấp dẫn, có lẽ khảo nghiệm thứ hai sẽ là lúc chết của chúng ta.”

Lúc này, ngay cả Đái Mộc Bạch cũng có chút không thể hiểu nổi: “Tiểu Tam, ngươi nói có khoa trương quá không?”

Đường Tam lạnh nhạt cười, nói: “Không. Lão Đại, ngươi hãy nghe ta nói hết. Ta nói tuyệt không khoa trương, hơn nữa ta nắm chắc chín mươi phần trăm trở lên có thể chứng minh chính mình đoán đúng. Ta hỏi các ngươi, trải qua lần leo trước rồi lại tu luyện, phải chăng cảm giác được tốc độ tu luyện rõ ràng gia tăng, hơn nữa thân thể cũng có phản ứng không tồi?”

Mọi người liên tục gật đầu, trên người bọn họ cũng xuất hiện tình huống tương tự Đường Tam.

Đường Tam nói: “Vậy thì đúng rồi. Ánh sáng Hải Thần ở nơi này đối với chúng ta mà nói là áp lực cực lớn, có thể ép hồn lực chúng ta tiêu hao rất nhiều, dưới tác dụng của loại áp lực này, tốc độ tu luyện của chúng ta sẽ ít nhiều sinh ra hiệu quả. Đồng thời, cũng không ngừng tăng cường năng lực kháng áp của thân thể bản thân. Vậy nếu sau khi hoàn thành khảo nghiệm, ánh sáng Hải Thần còn có thể ngăn cản chúng ta leo lên Hải Thần điện sao? Đáp án cũng là không phải. Nói cách khác, chỉ cần chúng ta hoàn thành đệ nhất khảo nghiệm, sẽ mất đi do áp lực ánh sáng Hải Thần mang đến. Cho nên, ta có thể khẳng định ý nghĩa cho mọi người xuyên qua ánh sáng Hải Thần làm đệ nhất khảo nghiệm cũng không phải làm khó chúng ta, mà là cơ hội cho mỗi người chúng ta tăng cường thực lực bản thân. Chỉ có trong một năm này, thông qua ánh sáng Hải Thần trợ giúp tận khả năng tăng thực lực của mình lên, chúng ta mới có khả năng thông qua những khảo nghiệm sau. Bởi vậy, chúng ta chẳng những không thể hoàn thành sớm khảo nghiệm này, còn phải đem thời gian hoàn thành kéo dài đến ngày cuối cùng. Khiến ánh sáng Hải Thần đem lại cho chúng ta lợi ích lớn nhất.”

Ba ba ba (pặc pặc pặc/bộp bộp bộp), khi mọi người ở đây nghe Đường Tam nói xong thì lâm vào trầm tư, một tiếng vỗ tay vang lên, không biết từ khi nào, thân ảnh hồng sắc kia lại một lần nữa xuất hiện, chỉ có điều lần này chỗ nàng xuất hiện, là cầu thang đi thông lên Hải Thần điện.

Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây chậm rãi đi xuống, trên gương mặt cao quý tràn ngập thần sắc tán thưởng, tiếng vỗ tay đến từ đôi tay trắng nõn của nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/12/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 23
Phần 98 Đồng thời Lăng Bác dặn dò Lăng Phi Vũ, chấp hành biện pháp ban thưởng cho ngoại môn Thiên Long môn tương tự, chuẩn bị thu mua trung tâm của người trong Thiên Long môn. Làm cho mọi người không còn nghĩ đến chuyện nội đấu, không nghĩ đến lật đổ sự thống trị của Kim tộc bọn họ. Thủy lão thần thể phái đã biết tình hình không thể cứu vãn, không tiếp tục đòi hỏi quyền lực khống chế Thiên Long môn, tiếp tục dựa vào Kim tộc để nhận thêm càng nhiều ưu đãi. Vì thế vài thủy lão thần thể phái cùng nhau đi tới Kim tộc, buông tư thế tỏ vẻ trung tâm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 21
Phần 98 “Là Luyện Ma Thảo!” “Không thể nào!” Âm thanh thất kinh từ Bảo Hoa cung Nguyên Yêm nối nhau truyền đến. Bảo Hoa trong lòng tuy có chút kinh ngạc nhưng vẫn đứng yên bất động. Còn Nhuyên Yểm bên cạnh chỉ sau một tiếng quát to đã nhoáng lên rồi mơ hồ biến mất. Trước mặt Hàn Lập hắc quang vừa chợt lóe đã tháy Nguyên Yểm thánh tổ thần không biết quỷ không hay mang theo một cổ ô quang xuất hiện ngay trước mặt hơn nuawrx thủ trảo liền hóa lớn hung hăng hướng về gốc linh thảo màu nhạt bạc chụp tới. Toàn bộ động tác như mây bay nước chảy, thủ trảo cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một cô gái người Hàn Quốc đáng yêu, sang Việt Nam học tập rồi tình cờ quen Thành. Cả gia đình sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Trong nhà ai cũng yêu thương nhau. Hôm nay Khang và Thành phải đi công tác ở dưới Vũng Tàu, đến sáng mai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng