Dương Thần - Quyển 1

Phần 14

Sau khi hỏi không ít người đi đường, Dương Thần mới từ từ đến Long Cảnh Uyển. Khi vừa đến nơi, hắn mới hiểu tài lực của bà xã xinh đẹp hùng hậu cỡ nào.

Long Cảnh Uyển chính là khu biệt thự xa hoa ở khu ngoại ô. Mỗi biệt thự cách nhau ít nhất một dặm, bao quanh bốn phía là lầu các với nước trong xanh, bày trí theo phong cách châu Âu cổ điển, rất tao nhã.

Nhìn thấy vẻ mặt của Dương Thần, bảo vệ tỏ ra nghi ngờ, tò mò rằng kẻ đó có tiền như thế nào mà lại vào được đây. Tuy nhiên, nhìn thấy bộ vest đắt giá của Dương Thần, cũng không ngăn cản nhiều, khiến cho hắn không phải tốn nhiều sức lực để giải thích.

Sau khi vào bên trong long cảnh uyển, Dương Thần còn phải đi bộ 2km mới đến biệt thự số 89. Toàn bộ biệt thự chiếm hơn 400 mét vuông không tính bể bơi ngoài trời và chỗ đỗ xe. Biệt thự của Baroque được xây từ đá cẩm thạch vừa dày vừa nặng, rất khó tưởng tượng được chí phí là bao nhiêu.

Sau khi ấn chuông, cửa gỗ lim với hoa văn điêu khắc tinh xảo được mở ra. Mở cửa là một người phụ nữ mang tạp dề, khuôn mặt hằn dấu vết thời gian, nhưng chăm nom không tồi, cũng tầm 40 – 50 tuổi. Vừa thấy Dương Thần, mắt ánh lên vẻ vui mừng nói:

– Là cậu sao, tiểu thư đã nói hôm nay cậu sẽ đến, mau vào đi.

Nhìn thấy bộ dạng không sợ người lạ của người phụ nữ, Dương Thần thả lỏng người, bước vào cửa hỏi:

– Chị tên gọi thế nào?

– Tôi là Vương Ngọc Lan, gọi tôi là vú Vương được rồi.

Vú Vương mặt mày tươi cười nói:

– Cậu gọi tôi là chị sao được, tôi chăm sóc tiểu thư từ nhỏ, gọi là thím còn được.

– Vú Vương không già chút nào, đi trên đường chắc chắn mê hoặc đàn ông.

Dương Thần nói từ tận đáy lòng.

Không có người phụ nữ nào không thích được khen đẹp. Vú Vương không quá già, đương nhiên cũng không ngoại lệ, nghe xong càng hài lòng. Sau khi Dương Thần ngồi xuống, khoái trá nói:

– Cậu ngồi một lát, tôi vào bếp chuẩn bị cho xong để đón tiếp cậu. Chỉ tiếc tiểu thư phải đi họp, không biết khi nào về.

– Vú Vương, nhà này chỉ có bà và Lâm… a… Nhược Khê ở thôi sao?

Dương Thần nhìn xung quanh, toàn bộ biệt thự phân 3 tầng, mọi thứ trong nhà hiện đại hóa, ghế tràng kỷ da trắng tinh, nền nhà đá cẩm thạch màu đen, bộ bàn ghế gỗ lim, trên tường còn treo mấy bức tranh to có nhỏ có của các họa sĩ nổi tiếng, mấy chậu hoa lan nở rộ đong đưa bên cửa sổ, có vẻ đơn giản mà cao nhã. Nhưng cửa phòng lầu 2 lầu 3 mở ra, hắn cảm thấy trống trải kinh khủng.

Bà Vương rầu rĩ thở dài:

– Đúng như vậy, hai người phụ nữ chúng tôi ở rất lạnh lẽo buồn tẻ, tiểu thư lại bận đi làm, cả ngày không ở nhà, thường ngày thì một mình tôi trông coi cái phòng lớn như vậy, nhưng giờ thì tốt rồi, tiểu thư giờ có cậu, nhà chúng ta có đàn ông rồi, như vậy mới là nhà chứ.

Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của vú Vương, Dương Thần không khỏi hiếu kỳ:

– Vú Vương, bà không cảm thấy kỳ lạ khi Lâm Nhược Khê đột nhiên kết hôn với tôi à?

– Ha ha.

Vú Vương cười:

– Cậu chủ, tôi nuôi tiểu thư lớn, từ nhỏ đến lớn tiểu thư chưa từng có bạn trai, đàn ông bên ngoài theo đuổi cô ấy không ít, song tiểu thư không vừa ý. Nhưng hôm nay nếu đã kết hôn với cậu, nhất định cậu không giống người bình thường. Tiểu thư thông minh như vậy, tôi tin vào con mắt của cô ấy, có gì kỳ lạ.

Dương Thần gật gật đầu đã hiểu. Tuy nhiên trong lòng lại nói thầm:

– Vú Vương làm sao nghĩ được đến chuyện hôn nhân giữa mình và Lâm Nhược Khê chỉ là hợp đồng chứ.

Ăn cơm trưa xong, Dương Thần ợ một cái, xoa tròn bụng cười:

– Tay nghề của vú thật tuyệt, ngon hơn so với những quán ăn lớn.

Niềm vui hiện lên khóe mắt vú Vương:

– Thật không, vậy sau này cậu về nhà ăn cơm thường xuyên nhé, tiểu thư luôn có việc đột xuất không về nhà, tôi làm cơm xong không ai ăn, đổ đi thì rất tiếc.

– Thật phung phí, không cần phải để ý tới cô ấy, sau này bà làm cơm ngon cho tôi ăn là được rồi.

Dương Thần vỗ ngực.

Biết Dương Thần nói giỡn, vú Vương vui vẻ gật đầu nhận lời.

Dọn dẹp xong, vú Vương cởi tạp dề, nói:

– Tôi dẫn cậu đi xem phòng ngủ, có gì cần mua thì nói tôi nhé.

– Phòng ngủ của tôi?

Dương Thần sửng sốt, nhớ tới mình đã đồng ý không ngủ cùng Lâm Nhược Khê.

Vú Vương vừa dẫn đường vừa nói:

– Cậu chủ, tiểu thư vì cậu mà nghĩ rất chu đáo, cô ấy nói cậu có thói quen ngủ một mình, cho nên sớm chuẩn bị cho cậu phòng riêng, còn mua không ít quần áo để bên trong.

– Thật không? Ừ… Nhược Khê đúng là chu đáo.

Dương Thần sờ sờ cái mũi, cảm thấy lời nói này của mình rất giả.

– Đúng như vậy, tôi còn không thấy tiểu thư để tâm người đàn ông nào như thế. Cô ấy nói bây giờ công việc của cậu rất bận, đăng ký kết hôn trước, đợi sau này rảnh rỗi lại làm tiệc chiêu đãi, đều nghĩ cho cậu.

Vú Vương cười tủm tỉm.

Dương Thần bỗng đổ mồ hôi, hóa ra cô nàng đã sớm phòng bị với vú Vương rồi, chuyện gì cũng tự lo liệu, bán thịt dê xiên nướng có gì là bận rộn đâu?

Đi vào phòng mình, Dương Thần cảm thấy hơi bất ngờ, phòng này quả nhiên đặc biệt, diện tích lớn hơn phòng trọ của hắn nhiều, cửa sổ sát đất màu trắng, giường King thấp phẳng, tivi Sony màn hình Led 42 inch, bên đầu giường còn có máy tính hiệu Apple, đèn bàn trang trí cổ điển, ánh sáng làm cảm nhận được sàn nhà gỗ. Lại hướng góc tường nhìn lại, trong tủ quần áo hai tầng to lớn treo đầy quần áo, cà – vạt, giày da mới tinh.

Dương Thần hiểu ý cười, bà xã xinh đẹp kia không đối xử tệ với hắn, trang phục và đạo cụ diễn kịch đều đã chuẩn bị đầy đủ.

– Thế nào, cậu vừa lòng chứ.

Vú Vương sốt sắng hỏi thăm.

– Vừa lòng, đương nhiên vừa lòng, so với tôi tưởng thì thật là tốt nhiều lắm, cảm ơn bà nhiều.

Dương Thần gật gật đầu.

– Phải cảm ơn tiểu thư chứ, tôi cũng có lo gì đâu.

Bà Vương đã bắt đầu thích tình cảm của đôi vợ chồng này.

Dương Thần biết suy nghĩ của vú Vương, cũng không nói ra:

– Vú Vương, tôi có vài thứ còn để ở chỗ ở cũ, tôi phải đi lấy một chút, tôi đi trước nhé.

– Cái đó cũng phải, luôn có vài thứ đồ đã quen dùng rồi.

– Tuy nhiên…

Dương Thần có chút xấu hổ nói:

– Vú Vương, trong nhà nhà còn có phương tiện giao thông gì không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 9
Trong Thánh Quân động phủ, đám người Chân Pháp Phật Đà, Ngọc phu nhân, Âu Chấn Đông đem không gian tòa động phủ này tìm tòi vài chục lần, thậm chí cùng Thần Mộc Thánh Quân Thi Thần giao thủ không dưới mười lần, vẫn là không có sưu tầm đến tung tích đám người Giang Nam. Trong lòng Chư vị Ma Thần không khỏi nôn nóng, đột nhiên Chân Pháp Phật Đà tỉnh ngộ, thất thanh nói: Nguy rồi, Giang giáo chủ kia tất nhiên là đã mang theo Thánh Quân thần thụ, tiến vào Đế mộ, cho nên chúng ta mới không cách nào tìm được tung tích của bọn họ! Chúng ta mau đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 37
Hùng Kỳ có vẻ hơi do dự, lấy ra tinh linh liên hệ Yêu Tăng, đem ý tứ Miêu Nghị chuyển cáo lại, sau khi được đến sẽ hồi phục, tiếp tục khống chế Lâm Ngạo Tuyết bước lên trước. Bên kia Yêu Tăng Nam Ba đã đồng ý với lời của Miêu Nghị, rốt cuộc đã trồng xuống Yêu chủng trong người Lâm Ngạo Tuyết, nếu Ngưu Hữu Đức thật không để ý Lâm Ngạo Tuyết chết sống, cũng không cần kỳ kèo như thế làm gì, cho nên hắng là tương đương có bảo chứng. Yêu Tăng lợi dụng Phi Hồng tạo áp lực cho Miêu Nghị để thúc thành giao dịch, mà Miêu Nghị lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hạ Thiên – Quyển 11
Hừ, không phải Vân Thanh đến “kỳ” sao? Chẳng lẽ sắc lang này thích “đi cửa sau”? Đúng là quá ghê tởm, quá lưu manh. Này, tôi biết mình rất tuấn tú, nhưng cô cũng đừng nhìn chằm chằm vào tôi như vậy. Hạ Thiên đột nhiên mở to mắt rồi dùng giọng mất hứng nói với Kiều Phượng Nhi. Tôi không thèm nhìn anh. Kiều Phượng Nhi căm giận nói một câu, sau đó nàng tránh đầu đi. Khi thấy Kiều Phượng Nhi quay đầu đi thì Hạ Thiên cũng không thèm quan tâm, hắn vẫn tiếp tục híp mắt, có vẻ giống như dưỡng thần nhưng thực tế lại đang hưởng thụ dư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng