Dương Thần - Quyển 10

Phần 68

Lâm Nhược Khê không biết trả lời câu hỏi của Dương Thần như thế nào.

Không thích? Điều đó không có khả năng, trừ phi cô điên rồi.

Thích? Điều này có thể dùng thích đơn giản để hình dung tâm tình lúc này sao?

Lâm Nhược Khê cảm thấy, cô phải làm gì đó, để thưởng cho người đàn ông đã thỏa mãn hoàn toàn ảo tưởng của tất cả phụ nữ đối với đám cưới này!

Vì thế, Lâm Nhược Khê xoay người, ôm lấy cổ Dương Thần, vô cùng ngọt ngào tặng cho nụ hôn thơm ngát.

Nụ hôn này, không nóng bỏng, không cảm xúc mãnh liệt, nhưng tỏ ra vô cùng tinh tế tỉ mỉ, vô cùng ấm áp, vô cùng nồng tình.

Trên màn hình, tất cả mọi người đều chứng kiến sự thâm tình của giờ khắc này, phát ra tiếng vỗ tay và hoan hô nhiệt liệt.

Quách Tuyết Hoa và Vú Vương ôm nhau cũng che miệng cười rơi lệ.

Đám người Solon không cần phải nói mà tự đứng lên vỗ tay, đến Kathleen và Giản cũng đều hiểu ý mà cười đối diện cảnh này, chỉ có điều khó tránh khỏi chút chua xót.

Lúc buông Dương Thần ra, hai má Lâm Nhược Khê đỏ ửng.

– Anh làm sao làm được, chỗ hoa kia đến từ đâu?

Lâm Nhược Khê kìm không nổi tò mò hỏi.

Dương Thần ôm eo cô:

– Hôm nay thực ra là một ngày nắng đẹp, nhưng anh vì khiến thời tiết hơi mát mẻ một chút, cũng vì khiến trận mưa này nhìn có vẻ tự nhiên một chút, lúc sáng sớm, đặc biệt sai người dùng hợp thành khí đặc biệt, tiến hành tạo mây nhân tạo.

Bây giờ quanh tầng mây phía trên khu vực biển, có ít nhất hai trăm tàu bay, sẽ tiến hành thay phiên bay lên, dùng công cụ đặc biệt phun cánh hoa, đem cánh hoa hồng dự trữ hơn nửa năm, rắc xuống toàn bộ.

Sở dĩ dùng tàu bay, là bởi vì thứ đó rất yên tĩnh, sẽ không làm ồn đến mọi người, nhưng tốc độ của nó lại nhanh, có thể hữu hiệu mà rắc cánh hoa cân đối.

– Dự trữ hơn nửa năm?

Lâm Nhược Khê giật mình nói:

– Thế hoa hồng kia sao có thể để lâu như vậy?

Dương Thần cười nói:

– Cái này phải cảm ơn Giản, anh nhờ cô ấy giúp làm ra một loại sương mù có hiệu quả trong một năm khiến cho hoa tươi không bị héo và hư hỏng, dựa vào thứ kia, anh sai Ron thu thập hoa hồng từ khắp thế giới, đều có thể bảo tồn đến hôm nay, hơn nữa có thể yên tâm đó là sương mù kia không có hại đối với cơ thể con người.

Trong đôi mắt của Lâm Nhược Khê tràn đầy ánh sáng:

– Trận mưa hoa hồng này, sẽ rơi bao lâu đây?

– Anh cho bọn họ đặt thời gian, vừa vặn mười ba tiếng mười bốn phút, cũng chính là vào đêm hôm nay mưa mới ngừng, trước đó, chúng ta sẽ trải qua cả ngày trong mưa hoa hồng.

Dương Thần trêu ghẹo nói:

– Đương nhiên rồi, nếu như em không muốn lúc ăn cơm đồng thời ăn phải cánh hoa hồng, thế thì anh cũng có thể để bọn họ ngừng sớm một chút.

– Mới không cần ấy, cứ mưa liên tục đi.

Lâm Nhược Khê mặc niệm mấy câu, giật mình nói:

– Anh nói… Mười ba tiếng mười bốn phút?

– Ừ.

Dương Thần vui vẻ nói:

– Mới hiểu ra à?

– Ừ…

Lâm Nhược Khê gật gật đầu, dịu dàng nói:

– Thu thập nhiều cánh hoa như vậy, hẳn là rất khó đi.

Dương Thần hơi cảm thán nói:

– Kỳ thật khó cũng không khó, chính là mệt tên Ron kia, vườn hoa khắp thế giới, đều tới mua hoa hồng, bà xã em phải biết rằng, cánh hoa của một bó hoa hồng, cũng không đủ một mét vuông mưa cánh hoa đâu, càng huống hồ phải rơi hơn nửa ngày.

Anh nghe Ron nói, chỉ thu mua hoa hồng, đã mất của anh hơn năm tỷro, sắp bằng tổng ngạch xuất khẩu hoa tươi hai năm của Hà Lan rồi.

Lâm Nhược Khê mở to đôi mắt đẹp, đối với con số năm tỷro vẫn có chút kinh ngạc.

Hơn nữa, không ngờ là thu thập hơn nửa năm từ các vườn hoa trên thế giới?

Đây cũng không phải là chuyện có tiền là có thể làm được, e rằng người giàu khác cho dù có tiền như này cũng không làm được bằng người này.

Đây không chỉ các chủ vườn hoa nể mặt Dương Thần, còn phải có chính phủ các nước xuất khẩu hoa tươi quan trọng, ví dụ như Hà Lan, Thái Lan vân vân, đều mạnh mẽ ủng hộ mới được!

Cũng chính sự uy hiếp của Dương Thần, có thể khiến họ kiên trì tặng hoa hồng cho hắn!

Bỗng Lâm Nhược Khê nghĩ tới một chuyện, ngẩng đầu nói:

– Em nghĩ ra rồi! Lúc trước ở nhà họ Viên, Viên Dã tặng Đường Đường hoa hồng, mọi người đều oán giận, sao giá hoa hồng nửa năm nay tăng mạnh, khắp thế giới còn thiếu hàng! Hóa ra… Hóa ra là…

Dương Thần cười ta nói:

– Ha hả, thế nào, có phải anh giả vờ rất giống không?

– Căn bản chính là anh thu thập hoa hông khắp thế giới mà! Còn giả vở dáng vẻ chẳng biết gì.

Lâm Nhược Khê dở khóc dở cười.

Dương Thần không nói cho cô, lúc trước ở nhà họ Đường, tên Lý Độn ngu ngốc kia vì tiết kiệm tiền, mua hoa hồng trắng đi tặng Đường Tâm đấy, cũng là tên “Đầu sỏ” hắn tạo thành.

Những vườn hoa dường như nổi tiếng khắp thế giới, hoa hồng đều bị Dương Thần thần dùng giá cao mua hết, những hoa hồng còn lại, đương nhiên bán vô cùng đắt.

– Bây giờ biết, tại sao anh chưa từng chân chính tặng em một bó hoa hồng chứ.

Dương Thần âu yếm khuôn mặt cô.

– Anh muốn tặng, thì phải tặng oanh oanh liệt liệt, tặng khiến em suốt đời khó quên.

Lâm Nhược Khê chun mũi.

– Hừ, chúc mừng anh, làm được rồi đấy, bánh viên gạo nếp hôm nay và mưa hoa hồng, suốt đời khó quên!

Nhìn dáng vẻ vui sướng của cô, càng tỏa ra nét mặt rạng rỡ.

Dương Thần không kìm nổi hôn một cái giữa tóc mai và trán cô, sau đó tiếc nuối nói:

– Món quà anh chuẩn bị này, cái khác chắc hẳn không có vấn đề gì, nhưng trong các vị khách mời, thực sự không thể mời nhiều, bởi vì vị trí địa lí của nơi này tương đối đặc biệt, anh phải suy nghĩ vì những người khác.

Lâm Nhược Khê gật đầu, dịu dàng nói:

– Em hiểu mà, phàm việc gì cũng không thể hoàn mỹ hết, vừa nãy không phải em nói rồi sao, kết hôn là chuyện hai người, hôm nay có mẹ và vú Vương là đủ rồi.

– Ối trời, nhanh như vậy liền đi theo ý của ông xã rồi, vừa nãy không phải còn suýt chút nữa tức chết sao?

Dương Thần trêu đùa.

Lâm Nhược Khê nhe răng.

– Được đằng chân lân đằng đầu, được rồi, người chứng hôn mau tuyên bố mở tiệc đi.

Dương Thần nhìn các vị khách phía dưới đều mặt mày rạng rỡ nhìn hai người nói chuyện phiếm trên sân khấu, mới nghĩ ra hắn không mở miệng, đám người này cũng không dám ăn uống.

Vậy là đi tới trước micro, mở miệng tuyên bố nói:

– Các vị, hôm nay liên tục ăn từ trưa đến tối, ăn từ tối tới đêm, mọi người muốn ăn đến ngày mai, chỉ cần không đau bụng ở đây thì hãy ăn hết mình…

Nhà vệ sinh ở đằng sau mỗi hướng của khu rừng, có dựng nhà vệ sinh di động tạm thời, còn về rượu, hôm nay chỉ dùng rượu trái cây và rượu sữa dừa trên đảo, chính là vì kích thích ngành ủ rượu phát triển…

Mặt khác, phần khách nữ, mọi người chú ý giúp tôi một chút, đừng uống say để cho đàn ông được lợi còn không biết, nếu tham gia xong hôn lễ của tôi, ngược lại các cô có bầu, thế cũng không phải quy về tôi quản…

Mọi người cười ngặt nghẽo, mà Quách Tuyết Hoa ở hàng ghế trước lại có vẻ mặt xấu hổ.

Lâm Nhược Khê chịu không nổi tên này lại tán gẫu ở dây, nhanh chóng gõ gõ lưng Dương Thần, để hắn đừng nói bừa.

Dương Thần lúc này mới chính thức tuyên bố bắt đầu bữa tiệc, nhận được một tràng hoan hô của mọi người.

Đây nhất định là một ngày vui mừng nhất, cũng chỉ có hôn lễ của Dương Thần, mới có thể khiến tất cả mọi người từ bốn phương tám hướng nhanh chóng trở về tham dự.

Từ buổi trưa đến tối muộn, tất cả mọi người đắm chìm trong tiếng hát tiếng cười tiếng nói chuyện vui vẻ.

Mưa hoa hồng bao phủ khắp nơi, trên người, trên tóc mỗi người, dù ít dù nhiều đều hỗn loạn rơi xuống.

Gió mát ấm áp trên biển đảo, đem những cánh hoa thổi bay, cuối cùng rơi vào trong biển.

Đại dương xung quanh, cũng dần dần nhuộm thành màu đỏ…

Bởi vì tửu lượng Lâm Nhược Khê kém, đương nhiên cũng sẽ không kính rượu hơn hai nghìn người ở đây, chỉ là sau khi uống hai ly rượu tượng trưng, liền đơn giản cùng một chỗ với Quách Tuyết Hoa và vú Vương, ngồi trên ghế nói chuyện.

Bởi vì có Kathleen và Giản ra nhập, lại có không ít cô gái đến tham gia nói chuyện, nói một loạt quá khứ và chuyện xấu hổ của Dương Thần, tiếng cười không ngớt.

Mà chú rể Dương Thần, đương nhiên cũng không có bận tâm gì mà cùng chè chén cùng toàn bộ dân của đảo.

Từ trước đại não đã trong sự nâng cao công lực, vô thức tiêu tan cồn, cồn đã không còn tác dụng phụ gì nữa, đối với Dương Thần mà nói, chỉ cần không muốn say, thì đó chính là ngàn chén không say!

Vẫn chè chén say sưa đến gần đêm, mưa hoa hồng mới đúng giờ ngừng rơi.

Mà người dân, quà sớm đã được chuẩn bị cũng đã tặng rồi.

Một hàng các cô gái mặc váy hoa, chàng trai mặc váy cỏ, ở bốn phía của nơi tổ chức hôn lễ, làm thành một vòng tròn, nhảy vũ đạo của dân bản địa.

Bó đuốc bay lên, giống như vô số những vì sao rơi xuống đảo.

Lâm Nhược Khê và Dương Thần cùng ở giữa, cùng với tiếng ca và vũ đạo nguyên sinh thái động lòng người, không tự chủ được cũng nhún nhảy cơ thể.

Cảnh tượng náo nhiệt liên tục duy trì đến đêm khuya, càng ngày càng nhiều người bị rượu kích thích, mơ màng ngủ, tự nhiên cũng tiến vào hồi kết thúc.

Công tác kết thúc và sửa sang lại hội trường, đương nhiên không cần Dương Thần đến chỉ huy.

Đợi bố trí ổn thỏa cho đám người Quách Tuyết Hoa và vú Vương, Dương Thần mới đem theo Lâm Nhược Khê, đi tới phòng tân hôn lúc trước đã nói.

Tuy rằng cả một ngày như thế, theo lý thuyết là vô cùng mệt mỏi, huống hồ mặc bộ áo cưới nặng trịch kia, lo lắng bẩn, cũng không ăn uống gì.

Có thể bởi vì trên đường đi Dương Thần có truyền một ít Thiên Địa Diễn Sinh Lực, tiến hành điều chỉnh thân thể cho Lâm Nhược Khê, cũng không có trạng thái mệt mỏi gì, ngược lại tinh thần sáng láng.

Hai người ngồi trên xe đạp leo núi, sau khi xuyên qua một con đường rừng nhỏ, lại lướt qua một bãi cát trắng.

Dưới dải ngân hà rực rỡ, cảm nhận gió lạnh mằn mặn của biển khơi, yên lặng thoải mái.

Bỗng xe dừng lại tại một chỗ của vách núi phía tây bắc.

Lâm Nhược Khê lúc này mới lấy lại tinh thần, biết đã đến phòng tân hôn rồi.

Cô vốn cảm thấy phòng tân hôn như lời Dương Thần nói sẽ không tầm thường, nhưng lúc này theo hướng Dương Thần chỉ, thực sự thấy được “Phòng tân hôn” kia, Lâm Nhược Khê vẫn đáng yêu mà há miệng, hơi ngẩn ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 17
Phần 68 Thời gian ngày lại ngày trôi qua. Mặc dù trong lòng mọi người trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, nguy cơ vẫn còn. Nhưng bọn họ hiểu rõ, bất luận là Thánh Hoàng hay Bạch Tiểu Thuần, đều đang cố gắng, đều đang thử đi thay đổi trận tai họa lớn này. Mà cái bọn họ cần phải làm, chỉ có chờ đợi, cùng với ở trong chờ đợi như vậy không ngừng tu hành, cho dù tu hành không có tác dụng quá lớn, nhưng không người nào nguyện ý buông tha quyền lợi sinh tồn. Cho dù là tu luyện tác dụng không lớn, nhưng chung quy so với không có việc gì làm, trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại có hẹn đi ăn sáng với cô nàng đối tác xinh đẹp tên Anna. Anna là Việt kiều Mỹ, cô là đối tác thân thiết lâu năm của Đại. Lúc đang ngồi ăn, Đại vô tình làm đổ nước lên ngực của Anna. Đại xin lỗi và lấy khăn lau chỗ ngực Anna. Anna...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 8
Phần 68 Vân Mộng Kỳ bị Lăng Tiếu cưỡng hôn trong chốc lát, cuối cùng cảm nhận được rất nhiều ánh mắt của người khác, dùng sức đẩy Lăng Tiếu ra mắng nhẹ: Ngươi xấu lắm, ngươi bảo ta sau này làm sao đi ra ngoài gặp mọi người. Dứt lời, nàng bay xuống bên trong viện tử, chạy vào trong phòng, đem cửa phòng hung hăng đóng lại. Nàng đưa lưng về phía cửa phòng, rặng mây đỏ trên mặt lan tràn xuống bên tai: Nhiều ngươi nhìn thấy như vậy, thật là mắc cỡ chết người! Vân Mộng Kỳ nói như thế nào cũng là nữ tử hai mươi, chưa bao giờ cùng bất kỳ một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng