Dương Thần - Quyển 10

Phần 7

Thật ra bảo mẫu cũng chỉ thuận miệng nói ra, tuy rằng Lam Lam rất đáng yêu nhưng làm sao có thể thật sự nhận ra sự giống nhau với một Lâm Nhược Khê đã quá trưởng thành.

Chỉ là Lam Lam cảm thấy Lâm Nhược Khê giống mẹ của cô bé, và Lâm Nhược Khê cũng rất thích cô bé này, đương nhiên là tâm hồn hai người sẽ xích lại gần nhau hơn.

Lúc này cô bảo mẫu ngồi xuống, cười nói:

– Lam Lam, Macdonald và khoai tây chiên đã mua rồi, chúng ta vào trong ăn hay ăn ngoài này?

Không đợi Lam Lam quyết định, Lâm Nhược Khê ngắt lời nói:

– Thôi khỏi, đừng ăn nữa.

Bảo mẫu và Lam Lam ngạc nhiên, không hiểu ra làm sao.

Lâm Nhược Khê nhíu mày nói:

– Cô này, xin hỏi cô tên là gì?

Bảo mẫu kinh ngạc một hồi, sau đó bị vẻ cao nhã lạnh lùng diễm lệ của tầng lớp nhà giàu toát ra từ người Lâm Nhược Khê làm cho có chút hoảng hốt, trong lòng lo lắng ít nhiều.

– Tôi… Tôi tên là Thiệu Mẫn Quyên, gọi tôi là Mẫn Quyên là được.

Lâm Nhược Khê gật đầu, nói:

– Tôi tên là Lâm Nhược Khê, cô cũng có thể gọi tôi là Nhược Khê. Mẫn Quyên, thứ thức ăn nhanh như Macdonald và KFC không nên cho Lam Lam ăn, những thứ này không tốt cho con bé.

Lam Lam vốn không gầy, ăn vào rất dễ béo, như vậy sẽ không tốt, bây giờ có rất nhiều trẻ con mắc bệnh béo phì.

Mẫn Quyên nghe xong ngây ra một hồi, trước đây cô chưa từng nghĩ đến chuyện này, bản thân cô được thuê để chăm sóc Lam Lam, Lam Lam muốn ăn gì thì cứ thế mua cho, đành ra vẻ không có tội nói:

– Cô Lâm, là Lam Lam đòi ăn, tôi không làm thế nào được.

Lâm Nhược Khê thở dài, quay đầu nhìn cô bé.

Lam Lam với đôi mắt to long lanh, trông có vẻ không hay biết, lại giống như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.

– Cô là người lớn, sao có thể để trẻ con nói muốn ăn gì là cho ăn nấy được.

Mấy thứ này, thỉnh thoảng ăn thì không sao, nhưng tôi thấy cô mua túi to đồ ăn như thế, nhìn cũng đủ bốn người ăn rồi, chắc chắn bình thường ăn cũng không ít, không chừng sau này sẽ có chuyện cho xem.

Lâm Nhược Khê lại khuyên bảo Mẫn Quyên.

Mẫn Quyên ngại ngùng cười cười:

– Cái chính là khẩu vị Lam Lam quá tốt, mua ít nó ăn không đủ, thực ra là tôi đã mua ít đi rồi… Lão gia không cho Lam Lam ăn quá nhiều.

Nhược Khê có chút sửng sốt, còn có chuyện như thế nữa, dạ dày đứa trẻ này lớn vậy sao?

Lam Lam kéo váy Lâm Nhược Khê, nói:

– Chị, Lam Lam sau này không ăn Macdonald nữa, chị đừng giận.

Lâm Nhược Khê mỉm cười nói:

– Chị không giận, Lam Lam nghe lời sau này không ăn nữa là được, như vậy đi, chị dẫn Lam Lam đi ăn mì làm bằng tay nhé, chị cũng chưa ăn tối.

Lam Lam nghe xong, cười tươi, gật đầu.

– Vâng.

Mẫn Quyên nhìn thấy bóng hình một lớn một bé tay nắm tay bắt đầu đi vào trong đường dành cho người đi bộ, cũng có chút ngây người, hình như, họ đúng là mẹ con…

Cùng lúc đó, trước cổng biệt thự của Jane.

Dương Thần coi cỏ như chiếu ngồi luôn xuống thảm cỏ xanh ngắt, gió đêm khẽ thổi, nhìn về phía khu rừng màu xanh đen ngòm về đêm có chút suy nghĩ.

Một chai rượu tỏa ra hơi lạnh xuất hiện trước mắt, chủ nhân cầm nó trên đôi bàn tay trắng nõn nà.

– Cảm ơn.

Dương Thần đón từ tay Jane.

Jane bước đến bên cạnh người đàn ông, trong tay cũng cầm một lon bia đã mở.

– Em còn uống bia sao, không sợ có bụng bia à?

Dương Thần mở nắp, uống liền một ngụm, cảm thấy sảng khoái hết cả tinh thần.

Jane cúi đầu hé miệng cười, vẫn là bộ váy ngủ ấy, người đàn bà cũng lười thay, máy tóc màu hổ phách buông xuống, về đêm quả là yên tĩnh đến động lòng người.

– Cũng không phải là ngày ngày uống, chỉ cảm thấy anh bây giờ không thích hợp uống Whiskey cũng không thích hợp uống rượu vang, cho nên em uống bia cùng anh vậy.

Dương Thần gật đầu, ngậm ngùi thở dài:

– Những lúc như thế này tìm em đúng không sai, chưa nói với em điều gì mà em cũng đoán ra được anh cần loại đồ uống nào.

Jane quay đầu hỏi:

– Bây giờ có thể nói chưa?

Dương Thần trầm ngâm một hồi, xót xa cười, im lặng gật đầu, cũng không có gì phải giấu đem chuyện của hắn với Tiêu Chỉ Tình xảy ra ở Los Angeles và chuyện ngày hôm nay kể ra bằng hết.

Jane cứ im lặng lắng nghe, ngoại trừ chốc chốc uống ngụm bia, sau đó nhíu mày một cách đáng yêu, thì không có một vẻ mặt nào khác.

– Jane… Bây giờ ngay cả anh cũng coi thường chính mình, em nói xem có phải anh là óc lợn không? Chẳng phải là phụ nữ chỉ có bề ngoài xinh đẹp, thân hình hấp dẫn một chút sao? Chẳng phải là chuyện đã làm rất nhiều lần trong vài trăm năm sao? Những chuyện nam nữ sao? Sao cả chuyện cỏn con này cũng không nhịn được?

Dương Thần đau khổ hỏi.

Jane đột nhiên cười khẽ cười hừ một tiếng:

– Em lại hy vọng anh không nhịn được, nhưng từ trước đến giờ anh không chịu đụng vào người em, cái cô Tiêu Chỉ Tình ấy xinh hơn em sao?

Dương Thần sửng sốt, cười đau khổ nói:

– Emcòn rảnh rỗi ngồi mà nói trò cười này sao, anh chẳng đã nói rồi sao, em không giống bọn họ.

– Ít nhất cũng có thể chứng minh, không phải là anh không nhịn được, mà là anh không muốn vì Tiêu Chỉ Tình mà chịu đựng.

Jane nói.

Mắt Dương Thần có chút mơ màng:

– Thế là ý gì?

Jane thản nhiên nói:

– Đàn ông khác thì em không tin, nhưng khả năng tự khống chế của anh, em rất rõ, có lẽ trước kia, khi não anh chịu sự ảnh hưởng của Thần Quang, sức miễn dịch đối với phụ nữ của anh quả thực giảm đi đáng kể, nhưng cũng lập tức lúc đó, anh cũng không thể làm được những chuyện đó với tất cả phụ nữ, càng không thể nói, đại não của anh không còn căn bệnh đó.

Anh có thể làm chuyện đó với Tiêu Chỉ Tình nhưng lại không làm với em, nguyên nhân chỉ có một, anh vốn không coi cô ta là một người mà anh phải đối xử một cách nghiêm túc, cũng giống như nhiều năm trước đây khi anh vẫn là một con số không, và trong quá trình trải qua huấn luyện anh có từng coi nữ sát thủ cùng anh liều chết tranh sống là phụ nữ và thương tiếc họ không?

Dương Thần sửng sốt một lúc lâu, cứng ngắc lắc đầu:

– Bọn họ không phải là phụ nữ, bọn họ là kẻ địch của anh.

– Đúng vậy, chính là như thế.

Jane cười nói:

– Trước khi Tiêu Chỉ Tình chưa được anh coi là người phụ nữ anh yêu, thì thực ra cô ta cũng chỉ là một sinh mệnh mà anh có thể ra tay giết chết bất cứ lúc nào, cùng lắm anh chỉ coi cô ta như thứ đồ chơi, căn bản không có tình cảm.

Anh tất nhiên là không có nhiều sự nhẫn nại cho một thứ đồ chơi, bản năng của anh, hoặc là trong một lúc nào đó anh muốn và thế là anh làm, còn về những thứ khác, anh chỉ có thể nói suy nghĩ không chu toàn hoặc là cái cô Tiêu Chỉ Tình ấy không đơn giản như anh nghĩ, cho nên mới thành ra như bây giờ.

Nếu như nói về phương diện tình cảm, anh không có gì có lỗi với cô Lâm, ít nhất là với Tiêu Chỉ Tình.

Dương Thần sau khi nghe xong ngồi thất thần, cười xót xa:

– Sự phân tích này, cũng chính là đầu em nghĩ được, nhưng Lâm Nhược Khê thì không thể nghĩ được như thế, không thể lấy đấy làm lý do anh làm tổn thương cô ấy.

Jane dỏng môi nói:

– Căn bản anh cũng không thể đi giải thích như vậy.

Nếu như nói trước đây có thể, bây giờ anh tuyệt đối không thể.

– Tại sao?

– Bởi vì.

Jane cười giảo hoạt:

– Em nhìn ra, tình cảm của anh đối với Tiêu Chỉ Tình lúc này khá phức tạp, em không biết đã có thứ gì kích động đến tình cảm trong lòng anh, anh đối với cô ta hiển nhiên đã không như đối với một món đồ chơi, nếu không, trong lúc ở bệnh viện anh đã giết cô ta, dựa vào bản lĩnh cô ta sao có thể giở thủ đoạn với anh được.

Dương Thần cảm thấy tâm sự đáy lòng mình đã bị ngôn ngữ của người phụ nữ này toàn bộ đã bị đào bới lên hết toàn bộ.

– Quả nhiên anh vẫn là một tên đa tình, chết cũng không thay đổi được.

Dương Thần tự cười nhạo.

Jane nhún vai:

– Mỗi người đứng ở một góc độ khác nhau thì cách nghĩ cũng không giống nhau, ít nhất thì em cũng hy vọng anh đa tình chút nữa, sức đề kháng kém hơn chút nữa đủ để có thể xuống tay với em, em ghét phải đi quản mấy việc trung trinh hôn nhân gì đấy, đó đều là những con người bình thường trong xã hội dùng nó để quản lý đạo đức xã hội.

Dựa vào bản lĩnh của anh, có rất nhiều phụ nữ muốn tiếp cận, hai lão già Solon và Macedonia ghê tởm kia còn có mười mấy người tình nhân, anh chỉ có mười người, căn bản không tính là gì cả, ít nhất là trong mắt em, anh cũng là một người đàn ông rất ga lăng rồi.

– Em xem anh như vậy thật?

Dương Thần dở khóc dở cười, đây là lần đầu tiên Jane nói về hắn mà không tỏ ra khách sáo.

Bỗng nhiên Jane nở một nụ cười quyến rũ:

– Anh cho rằng chỉ có mình em? Em tin rằng đám tình nhân của anh, cô Mạc, cô Sắc Vi, cô An Tâm gì đó tuy rằng không nói gì nhưng thực ra trong lòng cũng nghĩ như vậy, cho nên họ mới đặc biệt trân trọng anh đến thế.

Đương nhiên, không phải bọn họ yêu cái bên ngoài của anh, bởi vì hai người đã trải qua vô số chuyện mới được bên nhau… Nhưng anh không thể phủ nhận, nếu như anh thuần túy chỉ là một nhân viên nam bình thường trong Quốc Tế Ngọc Lôi, ngay cả móng chân của mấy người đẹp đấy anh cũng đừng mơ mà đụng vào, cả đời cũng không dám mơ.

Dương Thần thở một hơi:

– Em đang là rải đầy vết nhơ lên người anh, giải vây tẩy tội sao?

– Ừm, đương nhiên là không phải rồi.

Jane lắc đầu nói:

– Em chỉ nói suy nghĩ của em, nhưng những quan điểm này, đối với vợ anh là Lâm Nhược Khê mà nói, hoàn toàn không thể nào.

Dương Thần nhíu mày:

– Vì sao?

Jane thở dài nói:

– Bởi vì thân phận cô ta không giống, cô ta là vợ anh, từ một ý nghĩa nào mà nói, tình nhân của anh đã cướp đi toàn bộ tình yêu và hôn nhân trong tay cô ta.

Anh nên biết rằng, anh là một tình nhân lý tưởng, bọn họ cũng là hồng nhan tri kỷ lý tưởng của anh.

Nhưng anh không phải là một người chồng hoàn thiện, nhưng cô ta lại là một người vợ hoàn thiện.

Điều này là vì sao, chịu tổn thương chính là cô ta, nhưng cô ta vì không muốn rời xa anh mà phải nuốt những uất ức này xuống, điều này thật là tàn nhẫn, là một người phụ nữ, tuy rằng em cũng rất thích anh, nhưng em cũng rất khảng khái nói cho anh những thương tổn của cô ta.

Dương Thần mặt buồn bã:

– Chính vì thế anh lúc này cũng cảm nhận được sự ghê tởm của chính mình.

– Vậy thì ngài ghê tởm thân mến, anh có biết câu sau khi một người đàn ông nói với một người vợ rất yêu anh ta câu “anh yêu em” xong là ba từ gì không?

Jane nháy mắt tinh nghịch hỏi.

Dương Thần mơ màng lắc đầu.

– Câu gì?

– Anh, xin, lỗi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 27
Phần 7 Tâm Đồng! Đông Vô Mệnh ổn định thân hình, nhìn thấy thiếu nữ chợt sửng sốt, nháy mắt lộ ý cười, thiếu nữ xinh đẹp kia chính là đồ đệ bảo bối của hắn. Sư phụ, ngài không sao chứ? Lục Tâm Đồng quay lại bên người Đông Vô Mệnh, đôi mắt liên tục quan sát thân thể hắn, nhìn thấy sư phụ vẫn ổn mới yên lòng. Ta không sao, con không có việc gì thì tốt rồi! Đông Vô Mệnh cười nói, vốn trong lòng đang lo lắng cho đồ đệ, hiện tại nhìn thấy nàng bình an hắn mới yên tâm, chỉ sợ thực lực đồ đệ lại có tiến bộ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 7 Lôi Tiểu Thiên nói xong, nhìn qua Lục Thiếu Du, cực kỳ chân thành nói: Ta cùng với Lục huynh đệ tuy rằng thời gian quen biết không dài, thế nhưng lúc trước vừa mới biết đã trở nên thân quen. Về sau nghe nói Lục huynh đệ bị đám tạp chủng Thiên La minh vây công vẫn lạc, ta thiếu chút nữa muốn xông tới tìm đám người này liều mạng. Cũng may hiện tại Lục huynh đệ bình yên vô sự, ta vui mừng cao hứng không thôi. Đợi lát nữa chúng ta phải đi uống vài chén, quan hệ của Lục huynh đệ và Lục Linh sư đệ cũng không phải là nông cạn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
ngày để ngủ, nó cũng vậy chỉ khác 1 điều... 6 phút của nó bây giờ có thể bằng 6 giờ của người khác. Nói ngắn gọn và dễ hiểu... khả năng mới của nó là kéo dãn thời gian. Nếu như thế giới ngoài kia là 1 chương trình Tivi khổng lồ thì nó chính là chiếc điều khiển của cái tivi kia... tua nhanh, chậm, dừng lại hay tiếp tục tất cả đều phị thuộc vào quyết định của nó. Thời điểm hiện tại, đã 2 tháng...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng