Dương Thần - Quyển 11

Phần 27

Lâm Nhược Khê mơ hồ, nhìn về hướng Nam tìm kiếm ánh mắt của Dương Thần, vừa lúc nãy còn không có gì bất thường vậy mà vừa nháy mắt một cái, trước mắt đột nhiên lại xuất hiện hai hình bóng đang đứng trên nóc nhà.

Đấy là một đôi nam nữ, người con trai dáng cao lớn, mặc áo đen, khuôn mặt lạnh lùng.

Người con gái khá xinh đẹp, khuôn mặt trầm ngâm, ăn mặc giống ni cô, trên tay cầm một cây phất trần trắng bay phấp phới.

Đôi nam nữ này đến để tìm Dương Thần, chính là anh em Yến Phi Vân và Yến Phi Vũ.

Dù sao thì Yến Phi Vũ cũng nhớ rõ mặt mũi của Dương Thần, sau khi kể lại tỉ mỉ mọi chuyện, đã cử cao thủ trong số cao thủ ít ỏi của Hồng Mông Hoàng Giai đi điều tra, lập tức điều tra ra Dương Thần hoàn toàn ăn khớp.

– Chồng à! Bọn họ là ai vậy?

Lâm Nhược Khê nhìn bộ dạng những người khách này, đến đây có lẽ không phải có ý tốt gì, lo lắng hỏi.

Dương Thần vỗ vỗ tay cô, để cô đứng sau lưng mình, nói:

– Chuyện này nhất thời không thể nói rõ được, tóm lại chắc chắn không phải đến để mời anh ăn khuya rồi.

Trên nóc nhà, nhìn thấy dáng vẻ của Dương Thần thong dong như vậy, Yến Phi Vân nhíu mày, y phát hiện ra rằng y cũng không thể nhìn thấu được tu vi của Dương Thần.

Trước khi đến đây cũng đã điều tra qua thân thế của Dương Thần, con cháu nhà Dương gia không đáng cho Hồng Mông phải bận tâm tới, chỉ có điều Dương Thần thực sự mới chỉ hai mươi mấy tuổi, từng tuổi này đối với một kẻ tu luyện mà nói, tuyệt đối không phải ngộ tính bình thường mà có thể đạt được đến trình độ này.

Nhưng Dương Thần ngộ tính dù có cao thế nào, chẳng qua cũng chỉ là một tán nhân, còn sau lưng hai anh em họ có cha con Hồng Mông Thiên Giai, lại có cả toàn bộ Hồng Mông làm chỗ dựa, đương nhiên không có gì phải sợ Dương Thần.

– Phi Vũ, nhưng người này cũng không tồi.

Yến Phi Vũ ánh mắt đầy sát khí, nói:

– Không tồi, anh à! Chính hắn đã hủy hoại Yên Vũ Am của em, còn xém chút nữa đã đẩy em vào chỗ chết nữa.

– Này! Lão ni cô, rõ ràng là do bà hạ độc thủ với người phụ nữ của tôi trước, sao lại xấu xa tới mức đi kể tội tôi trước vậy?

Dương Thần cười nhạo.

– Câm miệng! Là ngươi tự tiện xông vào nơi tĩnh tu của ta không phải sao? Anh, đừng để ý tới hắn nữa, loại người không biết trời cao đất dày này, không cần phải để ý tới.

Yến Phi Vũ quát lớn.

Yến Phi Vân gật đầu, trầm giọng:

– Tên nhóc Dương gia này, ta là Yến Phi Vân, là trưởng lão của Hồng Mông Địa Giai, em gái Yến Phi Vũ của ta có chút hiểu lầm với cậu, cậu liền hủy hoại nơi tĩnh tu của em ta, còn muốn ra tay giết hại nó. Thân làm anh trai, ta phải đến tính toán rõ ràng với cậu.

Dương Thần đánh giá qua Yến Phi Vân, tu vi của Yến Phi Vân quả thực hơn Yến Phi Vũ rất nhiều. Tuy Dương Thần không thể đánh giá được rõ ràng tu vi của y, nhưng dù thế chắc hẳn cũng phải là Thủy Quỳ của Lục Hợp Hàn Thủy Kiếp tương đối hoàn chỉnh.

Cũng có thể nói, là so sánh với năng lực của Yến Phi Vũ thì ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.

Nhưng nếu như có thể biết được tu vi của y ở mức độ nào thì chắc chắn sẽ có cách để đối phó.

Đáng tiếc đối phương lại là cái gì mà trưởng lão của Hồng Mông Địa Giới, e rằng thế lực đằng sau y không hề tầm thường, nếu như tùy tiện giết, chưa nói đến không biết có giết được hay không, chẳng may lại chuốc lấy phiền phức, mất nhiều hơn được, xem ra phải cẩn thận đối phó rồi.

Nhưng mọi động tĩnh ở nơi này, đã đánh động đám quân bảo vệ của Dương gia rồi, có rất nhiều người đang hướng về nơi này.

Những quân nhân đã xuất ngũ chịu trách nhiệm bảo vệ Dương gia này đều có mang theo súng ống, giờ phút này, dĩ nhiên đã có vài chục họng súng đang chĩa lên nóc nhà. Cùng lúc đó, ở vài góc kín đáo nào đó, cũng đang có người âm thầm mai phục, vào vị trí, sẵn sàng chiến đấu.

Yến Phi Vân hừ nhẹ một tiếng:

– Lâu không ra ngoài xã hội, vậy mà chỉ một Dương gia, cũng đã cuồng vọng như vậy rồi sao?

– Cậu chủ Dương Thần, những người này là ai, có cần phải mời lão gia ra mặt không?

Một tên đội trưởng tiến lên hỏi.

Dương Thần nhíu mày, những động tĩnh của nơi này, không có lý do gì Dương Công Minh không biết cả. Huống hồ có Yến Tam Nương ở đây, lát nữa chắc chắn sẽ đến đây, cũng không thể để liên lụy tới họ.

– Mọi người lui hết ra, không cần nhúng tay vào.

Dương Thần nghiêm giọng ra lệnh.

Đây không phải là chuyện mà người thường có thể can thiệp vào. Dương Thần cũng không muốn những người hầu cận trung thành của gia đình mất mạng một cách vô ích.

Đám hộ viện khó xử, nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh, nhanh chóng lui ra.

Dương Thần ngẫm nghĩ một lúc mới ngẩng đầu nói:

– Am ni cô đã bị tôi hủy hoại rồi. Nếu như các người muốn xây dựng lại, tôi có thể giúp các người xây dựng lại. Nhưng mà, người phụ nữ của tôi bị ni cô kia đánh lén, còn muốn đánh cắp pháp môn của tôi, chuyện này nên tính thế nào đây?

– Nói linh tinh! Ta chỉ muốn thu nhận Sắc Vi làm đồ đệ, dùng thuốc để cô ta quên đi trần thế, loại bỏ mọi vướng bận, chuyên tâm tu luyện. Đâu có như ngươi lúc nào cũng toàn những suy nghĩ xấu xa, không chịu thay đổi!

Yến Phi Vũ khinh thường nói.

Dương Thần cười nhạt:

– Nếu như bà vẫn không chịu nhận sai, vậy cũng không cần thiết phải nói tiếp, các người nói mục đích đến tìm tôi là được rồi, tôi sẽ hầu tới cùng.

Yến Phi Vân nói:

– Người của Hồng Mông chúng ta từ trước đến nay không quan tâm đến chuyện thị phi đời thường, nhưng lần này lại là trường hợp đặc biệt. Đầu tiên, cậu không phải là người bình thường, đã bước vào cảnh giới của thần, theo lý nhất định phải đưa về Hồng Mông. Nhưng cậu lại là người của tứ đại gia tộc, dựa vào quy định thì có thể là ngoại lệ.

Tiếp đến, người mà cậu đụng tới không phải là ai khác mà lại là em gái của Yến Phi Vân này. Lần này cậu ra tay độc ác với em gái ta, nếu như không chịu nhận lỗi, để người khác biết được, lại cho rằng dòng họ Yến Thị ta dễ bắt nạt. Cho nên, hôm nay ta không chỉ bắt cậu xây dựng lại Yên Vũ Am cho em gái ta, mà còn bắt cậu giao ra phương pháp tu hành làm bồi thường nữa.

Lòng dạ hai anh em nhà này đều đen tối như nhau, những điều này cũng có thể nói ra miệng được. Rõ ràng là ỷ vào Dương Thần không thể đối đầu với Hồng Mông, hơn nữa tu hành còn kém cỏi mà cố ý làm khó đây!

Bọn họ cái khác không cần, lại cần phương pháp tu hành do chính mình sáng tạo ra. Họ nhất định cho rằng, mình có thể tạo ra môn pháp Nam Minh Ly Hỏa, cũng chính là môn pháp mà mình truyền thụ cho Sắc Vi.

Xem ra bọn họ và gia tộc đã mất tích muốn cướp đoạt Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh hoàn toàn không có liên hệ gì.

Nhưng điều mà Dương Thần không nghĩ tới chính là đối với anh em nhà Yến gia thì không cần phải giảng giải đạo lý này nọ. Đối với họ, chỉ cần sớm lấy được lợi ích, nhanh chóng về tu luyện mới là chính đạo. Một cậu ấm nhà thế tộc, cho dù có Độ Kiếp kỳ hộ thân cũng không thể làm trái ý họ được.

Đối với những nhân vật không cần quan tâm đến, bọn họ cũng không cần thiết phải giấu diếm vòng quanh.

– Nếu tôi không giao thì sao? Chẳng lẽ các người lại giết tôi hay sao?

Dương Thần cười lạnh hỏi.

Yến Phi Vũ cười khẩy nói:

– Ngươi nghĩ bọn ta không dám hay sao? Tu vi của anh trai ta hơn ngươi gấp nhiều lần, lần trước ngươi ỷ mình có Nam Minh Ly Hỏa mới thắng được ta coi như ngươi may mắn. Anh trai ta không sợ cái đốm sáng kia của ngươi đâu.

Tuy rằng người của Hồng Mông chúng ta không can thiệp vào chuyện thế tục, nhưng ngươi đã bước qua cánh cửa của Hóa Thần, đáng lý nên loại bỏ ngươi trước, lại thêm chuyện ngươi dám mạo phạm ta trước đây, giết chết ngươi cũng sẽ không ai dám có ý kiến gì.

– Cướp còn nói lý lẽ, ta thấy Hồng Mông chẳng qua cũng chỉ là đám trộm cắp mà thôi.

Dương Thần vẫn biết đạo lý người hiền sẽ bị người bắt nạt, đối phương tất nhiên không hề có suy nghĩ sẽ đàm phán, thì bản thân mình cũng không cần phải nể mặt.

– Nhãi ranh, ngươi dám! Xem ra ngươi rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, dám làm nhục Hồng Mông, hôm nay cho dù giết chết ngươi cũng không có gì là quá đáng cả.

Yến Phi Vân lòng đầy phẫn nộ, Giới Tử Tu Di Giới trong tay đột nhiên lóe sáng, trong tay nắm một thanh trường kiếm có hình dáng cổ xưa vô cùng đặc biệt.

Cả thanh trường kiếm sáng loáng như ánh trăng, chính giữa có một khe rỗng, hai đầu hẹp, thân giữa rộng, dưới bầu trời sao cả thanh trường kiếm lóe sáng, giống như nó được làm từ ngọc lưu li vậy.

Dương Thần bỗng dưng thấy rùng mình, phẩm chất của thanh trường kiếm này xem ra tuyệt đối không tầm thường, đặc biệt là nó được thiết kế theo kiểu cổ điển, chắc hẳn phải có huyền cơ pháp bảo nào đó.

– Em gái ta vì cậu mà chịu nhục, ta đến chỉ để cảnh cáo, cậu bỏ ra chút quà gọi là bồi thường thì có đáng gì. Nhưng cậu lại không có phép tắc gì, lại còn nói năng thô lỗ, vậy thì đừng trách Yến Phi Vân ta thay mặt Hồng Mông, thay trời hành đạo.

Yến Phi Vân sớm đã biết được Dương Thần không sử dụng pháp bảo gì, cho nên chỉ dựa vào một Dương Thần tu luyện còn non kém, lại không có pháp bảo, còn bản thân mình lại có pháp bảo trung thượng đẳng trên tay, phần thắng chăc chắn sẽ lớn hơn.

Yến Phi Vũ nhìn thấy anh trai lấy kiếm, ánh mắt chắc chắn phần thắng trong tay, quay ra nhìn Dương Thần châm chọc:

– Tên nhóc kia, tốt nhất ngươi nên thức thời mà giao ra pháp môn, ngoan ngoãn dập đầu nhận sai đi, Không Minh Kiếm của anh trai ta đã xuất hiện, cho dù có tu sĩ của Lục Hợp Hàn Thủy Kiếp tầng thứ hai cũng không làm được gì đâu.

Lục Hợp Hàn Thủy Kiếp tầng thứ hai, vậy thì là tu sĩ của Minh Thủy Chi Kiếp rồi, Yến Phi Vân có pháp bảo lại càng khó đối phó hơn. Trong lòng Dương Thần có chút bồn chồn.

– Không cần nhiều lời. Sau khi chém giết, bắt lấy người đàn bà của cậu ta, tất sẽ có cách lấy được công pháp ấy.

Yến Phi Vân dứt khoát, đến cả những chuyện sau khi giết Dương Thần cũng đã tính toán kỹ.

Dương Thần sắc mặt trầm xuống, tuy kẻ địch rất mạnh, nhưng trước những lời xúc phạm như vậy, thì hắn tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

Không nói thêm lời nào, Dương Thần đột ngột từ mặt đất bay lên.

– Người phải chết chính là các ngươi.

Bóng dáng Dương Thần đột nhiên hiện ra cách chỗ Yến Phi Vân vài bước chân, hư ảnh vút lên, tay phải vung về phía Yến Phi Vân, hung hãn chộp lấy ngực của y.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 17
Phần 27 Ngay tại lúc Hàn Lập đang rùng mình thì Ma viên lại gầm nhẹ một tiếng rồi há mồm phun ra một đoàn tinh khí màu hắc hồng gắn lên thanh tử sắc cự kiếm trước người. Nhất thời từ thân kiếm tử quang đại phóng, vật vô danh bên trong kia thân hình nhất trướng rồi lại hiện ra mặt ngoài cự kiếm có vẻ dữ tợn dị thường. Cự kiếm quay tròn vừa chuyển động thì đột nhiên dựng đứng lên, mũi kiếm nhắm ngay phương hướng Hàn Lập đứng mà trảm xuống. Một đạo tử sắc kiếm quang dài hơn mười trượng vọt ra, vô thanh vô tức hướng về quầng sáng màu xanh chém...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 17
Phần 27 Từ sáng đến giờ, Chu Hồng Cơ đã biến mất được mười mấy tiếng đồng hồ, nếu đến giữa trưa ngày mai mà vẫn không có tin tức của anh ta, sẽ phải chính thức tuyên bố anh ta bị mất tích. Hiện tại, tuy rằng Hạ Tưởng nhìn giống như đang dạo chơi, thật ra cũng đã sớm an bài rất tốt các công tác tìm kiếm. Không chỉ hắn, ngay cả Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân cũng đều có tinh thần chỉ thị. Đương nhiên, mọi người đều đang âm thầm tiến hành, không thể gây ra náo loạn lớn, bởi vì đến bây giờ, còn chưa thể chính thức tuyên bố Chu Hồng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 9
Phần 27 Ta muốn nhìn xem ngươi giữ chúng ta lại như thế nào. Sắc mặt Lộc Sơn lão nhân lạnh lùng, thân thể tiến lên một bước. Một cỗ chân khí bắt đầu lan tràn. Mọi người trong Quỷ Vũ Tông nghe lệnh. Giết cho ta, tất cả đám người Phi Linh môn này không để lại một ai. Hai mắt khẽ đảo. Đới Cương Tử cắn răng nói. Thanh âm lạnh lẽo quanh quẩn trên đỉnh núi. Thanh âm của Đới Cương Tử vừa dứt, không khí trên Quỷ Vũ Tông lập tức trở nên ngưng trọng. Không chỉ có các trưởng lão, chung quanh lúc này chậm rãi xuất hiện không ít đệ tử Quỷ Vũ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng