Dương Thần - Quyển 12

Phần 56

Thái Nghiên ngạc nhiên hô lên một tiếng, nhìn vẻ mặt hung hãn của Dương Thần, ý thức được rằng mình đã kéo tay gã đàn ông kia, liền lập tức buông tay ra.

Hai tay che lấy miệng, run rẩy muốn nói gì đó, nhưng Thái Nghiên nửa chữ cũng không thể nói ra.

Gã đàn ông kia lại nhíu mày:

– Nghiên Nghiên, ai vậy? Hai người quen nhau sao?

Nghiên Nghiên?

Dương Thần càng cười lạnh hơn:

– Được lắm, thân thiết thật, cảnh sát Thái Nghiên, chẳng lẽ cô không giới thiệu với tôi về bạn trai của cô sao?

Khuôn mặt xinh đẹp của Thái Nghiên trắng bệch, nghe thấy Dương Thần gọi mình là “cảnh sát Thái Nghiên”, không cần nghĩ cũng biết trong lòng Dương Thần đã rất tức giận, lửa giận còn hừng hực đến nhường nào rồi.

– Không phải… Dương Thần, anh hãy nghe em nói… Em… Chúng em đến…

Đúng lúc này, đám thuộc hạ A Chính vừa rồi đỡ Lôi Hoành vào liền bước ra, nhìn thấy người đàn ông đi trên hành lang, đều cười chào hỏi.

– Chủ nhiệm Tiếu, ông đến rồi à? Đây là cô bạn gái mà ông đã nói sao? Ồ, trông thật xinh đẹp. Ha ha, ông chủ chúng tôi đợi ở trong, mời ông.

Lão Tam cười lớn nói.

Nhìn thấy Dương Thần ở một bên, đám người lão Tam coi như không nhìn thấy gì, dường như Chủ nhiệm Tiếu ở trước mắt quan trọng hơn cả.

Chủ nhiệm Tiếu cũng cười mấy tiếng chào hỏi, ra hiệu ánh mắt cho Thái Nghiên, nắm lấy tay của Thái Nghiên.

– Vị này, tôi và Thái Nghiên còn gặp nhau nhiều, lần sau có cơ hội hãy kết bạn nha.

Chủ nhiệm Tiếu mỉm cười gật gật đầu với Dương Thần, kéo Thái Nghiên vào trong.

Dương Thần ngơ ngác đứng yên tại chỗ, bên tai vẫn còn văng vẳng hai chữ “bạn gái”.

Chủ nhiệm Tiếu là ai? Tại sao Thái Nghiên lại là bạn gái của tên này?

Dương Thần siết chặt quả đấm, lần gần đây nhất mình ở cùng Thái Nghiên cũng chưa đến một tuần, tại sao lại nghĩ không nghĩ thông được việc, tại sao đột nhiên lại xuất hiện một người đàn ông như vậy?

Đang muốn quay người đi hỏi rõ, thì điện thoại di động trong túi liền rung.

Dương Thần lấy ra xem, đúng là một tin nhắn của Thái Nghiên.

– Đợi chút nữa em giải thích, đừng vào trong này.

Dương Thần nhìn tin nhắn chỉ ngắn gọn có vài chữ, liền cố nén cơn tức giận lại, để bản thân tỉnh táo hơn chút.

Mặc dù Thái Nghiên hấp tấp, nhưng cũng không đến nỗi cẩu thả, người phụ nữ của mình thì phải tin tưởng trước tiên.

Nếu cô ấy nói sẽ giải thích, không ngại bảo mình phải chờ, cứ về phòng uống rượu với tổ kịch trước đã, rồi tính sau.

Chỉ có điều nghĩ tới việc Thái Nghiên tay trong tay với người đàn ông kia là Dương Thần cảm thấy bực tức.

Quay lại phòng, Tuệ Lâm lo lắng hỏi sự việc ra sao rồi, Dương Thần chỉ nói không có việc gì, mọi người lại tiếp tục cuộc vui.

Vì Tuệ Lâm còn muốn trở về Yến Kinh, đã chuẩn bị cho tiết mục của Xuân Vãn hai tháng trước, thời gian cũng không còn nhiều, cùng ngồi chơi đến hơn 10h tối liền vội vàng ra về, trước khi từ biệt cô đã bảo Dương Thần thay mình gửi lời hỏi thăm đến mọi người trong nhà.

Tuệ Lâm vừa đi, những người trong tổ kịch cũng lần lượt ra về, chế tác hậu kỳ của phim vẫn còn đang tiến hành, hy vọng sẽ khởi chiếu vào thời gian tết âm lịch.

Dương Thần ở lại cuối cùng, đợi đám người kia đi hết, liền vào trong xe ở bãi đỗ xe, lẳng lặng chờ Thái Nghiên và người đàn ông họ Tiếu kia đi ra.

Mãi cho đến nửa đêm, Thái Nghiên mới gọi điện lại.

Trong điện thoại, giọng nói của Thái Nghiên có chút vội vã và khẩn trương, nhỏ giọng nói:

– Dương Thần, em ra rồi, anh ở chỗ nào? Em sẽ lập tức qua đó.

– Bãi đỗ xe.

Dương Thần thản nhiên nói ngắn gọn, rồi cúp điện thoại xuống.

Một lúc sau, bóng dáng của Thái Nghiên bước đến, người phụ nữ này cũng không sợ lạnh, đôi chân thon dài chỉ đi có một đôi tất giấy mỏng, nhưng thoạt nhìn sẽ làm cho người khác thấy cô là một người thích lạnh.

Dương Thần còn chưa từng nhìn thấy cách ăn mặc đầy nữa tính này của Thái Nghiên, nên không thể không nghĩ đến việc cô ở cùng với người đàn ông khác, cảm thấy không hài lòng.

Điều càng làm cho Dương Thần cảm thấy không vui, chính là Chủ nhiệm Tiếu kia không ngờ cũng đi theo.

Thái Nghiên nhìn thấy sắc mặt xanh mét của Dương Thần tựa vào xe BMW, miễn cưỡng mỉm cười một cái, đi lên trước, nắm lấy tay Dương Thần.

– Anh thân yêu, anh sẽ không tức giận chứ? Em đang làm việc, không phải như những gì anh nghĩ đâu…

Thái Nghiên giải thích một cách khổ sở.

Dương Thần liếc mắt nhìn Chủ nhiệm Tiếu ở sau cô, mà Chủ nhiệm Tiếu cũng đang nhìn Dương Thần một cách quái dị.

– Làm việc? Anh muốn nghe xem, làm việc gì mà cần tới em, đường đường là Cục trưởng cục cảnh sát mà lại phải làm bạn gái của người khác.

– Không phải, em và Tiếu Dã là bạn học thời đại học, em chỉ giả bộ làm bạn gái anh ấy, lừa người của tên Lôi Chính Phúc kia thôi.

Thái Nghiên vội nói.

Tiếu Dã lúc này cũng bước lên, mỉm cười nói:

– Xin chào, tôi tên Tiếu Dã, là bạn học của Thái Nghiên, tôi nghĩ cậu là người mà Thái Nghiên nói – bạn trai của cô ấy – Dương Thần. Tôi hy vọng cậu không hiểu lầm, mặc dù tôi cũng đang theo đuổi Thái Nghiên, nhưng bây giờ cô ấy thực sự không phải là bạn gái của tôi.

– Tiếu Dã! Đừng nói nữa… Anh… Ai da!

Thái Nghiên nóng nảy, hai má đỏ ửng lên.

Dương Thận giận quá hóa cười:

– Ha ha, tôi như một thằng hồ đồ vậy, lúc thì là bạn gái, lúc lại không phải, là công việc, cũng là chuyện tình cảm riêng, các người rốt cuộc đang nói gì vậy?

Thái Nghiên vội vàng nói:

– Dương Thần, anh đừng nghe nhầm nha. Anh còn không hiểu em sao? Làm sao em dám lăng nhăng sau lưng anh được, hôm nay thực sự là công việc. Em muốn thu thập chứng cứ phạm tội của Lôi Chính Phúc kia, nên đã cố ý mượn cơ hội để tới nơi này.

– Chứng cứ phạm tội?

Dương Thần nhíu mày.

– Ừm.

Thái Nghiên gật đầu nói thêm:

– Em sẽ nói rõ sự tình cho anh nghe…

Thái Nghiên bắt đầu kể lại một cách chi tiết từ đầu đến cuối cho Dương Thần.

Hóa ra ông chủ Lôi của nơi này tên thật là Lôi Chính Phúc, là một cường hào ở thôn Đả Võng, thuộc thị trấn Lộc Sơn phía tây, thành phố Trung Hải.

Sở dĩ nói gã đó là thổ hào vì tên Lôi Chính Phúc này sớm đã là một tên xã hội đen, sau đó cũng không biết dùng thủ đoạn gì và gặp vận may như thế nào mà bắt được một mỏ đá, sau đó lại phát triển thành ông chủ khoáng sản, bắt đầu luyện luyện thép, dần dần trở thành kinh doanh lớn.

Nhưng mấy năm gần đây, Lôi Chính Phúc dựa vào tài nguyên bằng còn đường xã hội đen, làm một xưởng sản xuất giấy, ở trong thôn Đả Võng, có thể gọi là Hoàng đế.

Nhà máy chế biến giấy vốn không được phép mở cửa, vì ô nhiễm quá nghiêm trọng, nước thải đổ ra bừa bãi. Nhưng người trong thị trấn của Lôi Chính Phúc còn liên hệ với người trong thành phố Trung Hải, bỏ qua vấn đề môi trường, cho phép gã mở cửa.

Lợi nhuận thu về một năm là hàng chục nghìn, tuyệt đối không phải bình thường như những gì dân chúng tưởng tượng, cũng vì mối quan hệ của Lưu Chính Phúc với cán bộ chính quyền, nên việc làm ăn của gã vững như Thái Sơn.

Nhưng dã tâm của Lôi Chính Phúc lại không dừng lại ở đó, gã còn gia nhập Đảng viên, chuẩn bị năm nay thông qua việc bỏ phiếu đại biểu thôn, trở thành trưởng thôn của thôn Đả Võng.

Không vì cái gì khác, sau khi trở thành trưởng thôn, Lôi Chính Phúc có thể dễ dàng xây dựng thêm những xưởng chế biến giấy nữa, đồng thời đổ nước thải vào con sông ở trong thôn, làm giảm đi lượng nước sạch dùng cho sinh hoạt.

Căn bản là thôn ủy có phản đối cách làm này, còn cho người đi đệ đơn kiện, mặc dù Lôi Chính Phúc đã thông qua các mối quan hệ, không sợ bị tố giác, nhưng cũng không thể đạt được như những gì gã muốn, nếu như gã trở thành Trưởng thôn thì tất cả những vấn đề này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Dương thần biết xung quanh thành phố Trung Hải có nhiều thị trấn, không ít các thôn xóm. Vì Lâm Nhược Khê cũng đặt công xưởng của Ngọc Lôi ở những thị trấn xung quanh, dù sao thì sức lao động và đất đai đều rẻ.

Nhưng Dương Thần không hứng thú gì với việc đả kích bọn ác ôn trong các thôn xóm. Những việc như thế này đầy trên thế gian, mình cũng chẳng phải Bồ Tát, quản sao nổi?

– Cho dù có việc này, tại sao em lại ở cùng tên đó, ăn mặc như vậy, lại còn làm bạn gái anh ta?

Dương Thần buồn bực hỏi.

Thái Nghiên giải thích:

– Tiếu Dã là bạn học của em, bây giờ anh ấy đang là Chủ nhiệm văn phòng thị trấn Lộc Sơn. Anh ấy là người của thôn Đả Võng. Cha anh ấy phản đối việc bầu Lôi Chính Phúc làm Trưởng thôn.

Nhưng quan hệ của Lôi Chính Phúc quá nhiều, liên lụy đến nhiều cán bộ bảo vệ gã, vì vậy việc muốn lật đổ gã rất khó khăn. Lần trước họp lớp, Tiếu Dã biết em là Cục trưởng cục cảnh sát khu đồn tây Trung Hải, nên muốn nhờ em truy tìm căn cứ phạm tội của Lôi Chính Phúc.

Em không thể điều tra gã một cách minh bạch được, gã là người làm ăn, tiêu tiền một cách tùy tiện, không có gì phải nói.

Đúng lúc Lôi Chính Phúc muốn khuyên mỗi đại biểu các hộ gia đình bỏ phiếu cho gã, nhà Tiếu Dã không đồng ý, hôm nay gã đặc biệt mời Tiếu Dã đến nơi này để ăn uống.

Chúng em muốn lợi dụng cơ hội lần này, em giả bộ làm bạn gái của Tiếu Dã, cùng anh ấy đến gặp Lôi Chính Phúc, muốn ghi âm những khoản hối lộ của gã, sau đó sẽ kiện lên tòa án.

Dương Thần nhíu mày, nghe thấy có chút sững sờ, nhiều việc như vậy mà người phụ nữ này còn đi quản mấy việc ngoài nữa.

Mặc dù nói những thị trấn xung quanh cũng nằm trong phạm vi của Trung Hải, nhưng cô ấy là Cục trưởng ở khu tây, xa như vậy, chỉ có thể nói rằng chính nghĩa của Thái Nghiên quá mạnh mẽ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 24
Phần 56 Nói không chừng tùy tiện một đóa cũng có thể chế tạo ra một cái thần thể Thủy Mộc song thuộc tính, có lẽ ăn nó vào còn có thể sinh ra trí tuệ của yêu, tăng cường thiên phú lĩnh ngộ, như vậy cũng là kiếm lớn rồi! Trước mắt bọn họ chỗ này có bốn người, nhưng có bảy đóa hoa, là không thể chia đều rồi! Mà Lăng Tiếu cũng chưa từng nghĩ tới muốn chia đều với bọn họ, bởi vì người đều là ích kỷ, hắn tính toán cho Dương Hải cùng Bàng Thống Các một đóa, đây tuyệt đối là đã vô cùng hào phóng rồi! Đổi lại là người khác đối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 23
Phần 56 Bạch Quả Nhi, mới một thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã tu luyện đến Hóa Thần Hậu Kỳ, cuối cùng thì thiên phú danh bất hư truyền của thân thể Băng Tủy mới chịu hiện ra. ‘ Hàn Lập ngắm nhìn Bạch Quả Nhi trong chốc lát rồi cười nói. “Điều này cũng là nhờ có sư phụ chỉ bảo cùng với các loại đan dược trợ giúp, nếu không để tử đã chẳng thể nào tiến đến Hóa Thần Hậu Kỳ nhanh như vậy được.” Bạch Quả Nhi cung kính đáp lời. “Khí Linh Tử, lúc này ngươi đang gặp chướng ngại ở cảnh giới hậu kỳ phải không?” Hàn Lập vẫn giữ vẻ mỉm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Phần 56 “Vào cung?” Từ Vị hoảng sợ liếc mắt nhin hắn một cái nói: “Lâm tiểu huynh sao lại có ý nghĩ này? Không phải ngươi cùng mấy vị nương tử ở chung xảy ra bất hoà khiến ngươi không hài lòng hoặc các nàng không làm cho ngươi hài lòng đó chứ?” Mẹ nó, chẳng phải chỉ là vào cung thôi sao, làm sao kéo cả chuyện lão bà của ta vào. Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười nói: “Từ đại nhân nói đi đâu xa xôi vậy, ta với mấy lão bà ở chung, hàng đêm mọi người cùng nhường nhịn nhau, sao lại xảy ra bất hoà được. Từ đại nhân tưởng tượng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng