Dương Thần - Quyển 13

Phần 80

Đứng lại! Cậu là ai?

Chiến sĩ bên ngoài đại viện giơ súng mini trên tay, nghiêm chỉnh đối đãi.

Người thanh niên trẻ tuổi với áo khoác rộng thùng thình tới gần, tướng mạo chưa thể nói là trưởng thành, ánh mắt lộ ra chút quỷ dị.

Khóe miệng cong lên một cái, người thanh niên nói:

– Nói cho tư lệnh của các ngươi biết, Dương Thần tôi đến tìm ông ấy.

Dương Thần?

Một đám quân lính nếu như trong quá khứ chưa từng biết đến cái tên này, hai ngày nay lại vang dội như sấm bên tai!

Đây chính là đại thiếu gia của Dương gia tại Yến Kinh đã giết chết đứa con thủ trưởng!

– Cậu vào bằng cách nào? Dựa vào cái gì để chứng minh cậu là Dương Thần?

Một quan viên đứng đầu hoài nghi nói.

Dương Thần nhíu nhíu mày, có chút thở dài.

Bỗng nhiên!

Bóng dáng Dương Thần chợt lóe lên, đã đứng sau lưng hàng chiến sĩ quân đặc chủng, sau khi đoạt lấy súng từ trong lòng một quân nhân ngay sát, hướng về mười mấy quân nhân phía trước bắn phá một trận!

Đùng đùng đùng đùng!!

Tia lửa văng khắp nơi, một đám chiến sĩ còn chưa kịp phản ứng, đã bị bắn đến nỗi lảo đảo ngã quỵ ngay tại chỗ, chết thẳng cẳng!

Ba quân sĩ còn sót lại, gào thét tên Dương Thần, theo bản năng tránh né về phía sau vật ngăn che.

Tiếng động lớn này, làm kinh hãi những quan binh khác trong đại viện.

Trong tiếng ồn ào của toàn bộ đại viện Lương gia, rất nhiều quân lính đuổi theo về phía cửa lớn.

Dương Thần không thèm đếm xỉa tới những binh lính còn sót lại, sau khi bóng dáng chợt lóe lên, biến mất từ cửa lớn.

Khi lại một lần nữa xuất hiện, Dương Thần đã vào tới phòng tiếp khách lộng lẫy trong đại viện của Lương gia.

– Dương Thần?

Lương Thắng Xuyên mặc bộ quân phục với mái tóc chải tóc bóng loáng lạnh cả người, phình cái bụng, đứng giữa phòng tiếp khách, vừa bị căng thẳng do tiếng động bên ngoài.

Nhìn thấy người thanh niên trẻ tuổi đột ngột xuất hiện, Lương Thắng Xuyên liếc một cái là có thể nhận ra!

Dù sao cũng là kẻ thù đã giết chết đứa con mình yêu thương, Lương Thắng Xuyên từ sớm đã có rất nhiều tài liệu về Dương Thần, đương nhiên, cũng không bao gồm các tư liệu bí mật của Dương Thần tại hải ngoại mà Viêm Hoàng Thiết Lữ nắm giữ.

Xung quanh phòng tiếp khách, bảy tám tướng quân cùng mặc quân trang giống nhau đang ngồi, vốn cùng với Lương Thắng Xuyên thương thảo cuộc duyệt binh ngày mai, lúc này nghe được người đến là Dương Thần, đều hoảng sợ đứng dậy.

Sau khi Dương Thần liếc mắt tất cả mọi người một lượt, nhếch miệng cười tà nói:

– Những binh lính ngu xuẩn của ngươi, đều chạy ra ngoài cổng hết rồi, ở đây chỉ còn lại mấy người các ngươi, còn có lời gì trăn trối không?

– Cậu… Sao cậu có thể ở đây?

Lương Thắng Xuyên sắc mặt trắng bệch, tình huống trước mắt hoàn toàn vượt ra ngoài ranh giới suy nghĩ của ông ta.

Dương Thần nhìn lên chiếc đồng hồ kiểu cũ treo trên vách tường:

– Haz, cho các ngươi cơ hội nói lời trăn trối, thì chỉ hỏi một vài vấn đề nhàm chán, thời gian rất quý giá, nếu các ngươi đã không có gì để nói, vậy thì ta sẽ động thủ.

Nói xong, hai đồng tử của Dương Thần thoáng chốc chuyển thành màu xám bạc, sau khi bóng hình chớp sáng liên tục, bàn tay tát lên trán vài tên tướng quân ở xung quanh!

Bập bập bập.

Sau vài tiếng vang giòn tan liên tục, toàn bộ những tên tướng quân có mặt ở đó đã biến thành những thi thể không đầu, quỳ gối ngã xuống đất!

Trong toàn bộ gian phòng, máu và óc bay khắp nơi, mùi hôi thối bao phủ.

Lương Thắng Xuyên nhìn thấy cảnh tượng này, đã hoàn toàn không nói nên lời, dù là tác phong của ông ta dũng mãnh, cũng khó mà chịu đựng được sự tấn công tinh thần và thị giác như vậy!

– Ngươi… Ngươi rốt cuộc là ai?

Lương Thắng Xuyên bị dọa tới mức mặt mày tái mét.

– Ta?

Người thanh niên trẻ tuổi nhe răng cười độc ác:

– Ta đương nhiên là “Dương Thần”…

Ngay sau đó, cơ thể của “Dương Thần” cũng dần dần hóa thành một đám màu xám bạc, giống như một cái bóng, bao phủ toàn bộ cơ thể của Lương Thắng Xuyên!

Trong chớp mắt, cơ thể của Lương Thắng Xuyên dần trở nên mờ nhạt, giống như dần dần tiêu tan, lại giống như hòa làm một thể với “Dương Thần”.

Sau vài giây đồng hồ, “Dương Thần” đã không còn trong phòng tiếp khách, chỉ thấy “Lương Thắng Xuyên”, nguyên vẹn, không tổn thương.

Bóp bóp nắm tay, hoạt động gân cốt, Lương Thắng Xuyên quét mắt một vòng những tử thi xung quanh, trong mắt hiện ra một tia cười lạnh.

Lúc này, một đám binh lính cuối cùng đã kịp phản ứng, dưới sự dẫn dắt của sĩ quan phụ tá tham mưu, sau khi xông vào phòng tiếp khách, liền nhìn thấy ngay “Lương Thắng Xuyên” một mình đứng trơ trọi, còn những tướng quân khác thì đột tử tại chỗ.

– Tư lệnh! Ngài không sao chứ? Đây đều là do Dương Thần làm sao?

Một tướng sĩ không chịu nổi sự buồn nôn, vội vàng hỏi.

Lương Thắng Xuyên bình tĩnh phất tay ra hiệu đừng ngại, trầm giọng xuống nói một cách cực kỳ bi ai:

– Tên tiểu tử Dương Thần đó quả thực hung tàn, cũng may Lương gia ta không dễ chọc, tạm thời anh ta không dám giết ta, sợ sẽ dẫn đến đại loạn tướng sĩ của năm tỉnh chúng ta. Nhưng không ngờ rằng, lại để cho anh ta nắm được cơ hội giết những vị tướng quân này, để tỏ rõ uy lực của bản thân với ta.

– Tư lệnh! Dương gia thật khinh người quá đáng! Dương Thần ỷ vào bản lĩnh phi phàm mà coi trời bằng vung! Chúng ta tuyệt đối không thể khuất phục!

Vài vị tướng sĩ trung thành và tận tâm nhìn thấy tình trạng thê thảm trước mắt, lòng đầy căm phẫn nói.

Lương Thắng Xuyên gật đầu nói:

– Đúng vậy, chúng ta hiển nhiên không thể khuất phục, nhưng hắn ta đến vô hình đi vô tích, vẫn phải bàn bạc kỹ hơn.

Nói xong, ra lệnh cho một vài quân sĩ thu dọn những thi thể trong phòng, đem đi hỏa táng cẩn thận, điều này làm cho tình cảm bi phẫn càng phát ra dày đặc.

– Lương tư lệnh, tên Dương Thần này tuy rằng khó đối phó, nhưng Dương gia dù sao cũng đã cắm rễ, binh lực của chúng ta ở phía Bắc, không đến nửa ngày nữa liền có thể tiếp cận thành Yến Kinh, không bằng liên kết với tư lệnh Uông thuộc quân khu Yến Kinh, tiến hành áp bức Dương gia, bắt buộc bọn họ phải giao Dương Thần ra, bắt con quỷ đó đền tội!

Một tên tham mưu đề nghị.

Lương Thắng Xuyên lắc đầu nói:

– Tư lệnh Uông của quân khu Yến Kinh, là phe phái thân với Dương gia, ông ta sao có thể cùng một phe với chúng ta, chinh phạt Dương Thần.

– Tư lệnh, ngày hôm nay đã khác với ngày xưa, hiện giờ trong thành Bắc Kinh, người người bất an, không ít gia tộc chỉ mong sao Dương Thần cút ra khỏi Dương gia, thậm chí chết không yên lành! Chúng ta điều động và sắp xếp cuộc duyệt binh quân đội, chẳng phải là để không phải chịu uất ức sao?

– Chỉ cần kể lại tình hình thực tế đêm nay cho tư lệnh Uông, tôi tin rằng ông ấy sẽ hiểu, Dương gia mà ông ấy vốn trung thành, sau này nếu như giao vào tay con quỷ giết người, quang cảnh sẽ như thế nào!

– Nếu cứ trung thành một cách ngu ngốc, sớm muộn gì sẽ có một ngày, Dương Thần nhìn ông ta không vừa mắt, liền sẽ đâm đầu vào đại họa!

Nghe được chỉ thị của các vị tham mưu như vậy, Lương Thắng Xuyên sau một hồi tựa như cân nhắc đắn đo, gật đầu nói:

– Được rồi, tôi sẽ liên lạc với tư lệnh Uông của quân khu Yến Kinh, mọi người thay tôi lấy lại Video quay lại cảnh vừa rồi Dương Thần xông vào cửa từ máy giám sát, cùng với những bức ảnh tại hiện trường này, chuẩn bị thật tốt, giao cho tư lệnh Uông!

– Vâng!

Sự đồng ý vang lên rầm rầm từ các tướng sĩ quân khu, trong mắt đốt lên lửa giận hừng hực.

Khóe miệng Lương Thắng Xuyên tràn ra một tia cười mỉm âm u lạnh lẽo, chợt lóe lên rồi biến mất.

Sáng sớm, sắc trời sáng lên khoan thai, từ phương Đông hiện ra một màu trắng bạc, tầng mây dày đặc, giống như một bầu trời mây.

Lúc đi ra từ trong phòng, Dương Thần còn nhìn thấy thần sắc có chút phức tạp trên khuôn mặt của Lâm Nhược Khê.

– Vẫn đang nghĩ về tin nhắn mà người đó gửi cho em?

Dương Thần hỏi.

Lâm Nhược Khê cũng không phủ nhận:

– Em đang nghĩ, ông ta bảo em cẩn thận, rốt cuộc là có ý gì…

– Còn có ý gì nữa, Dương gia hiện giờ chỉ vì anh mà trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích ở thành Yến Kinh, anh cảm thấy hay là em về Ninh gia lẩn trốn, chịu khổ cùng một người chồng như anh thật sự rất thua thiệt.

Dương Thần rung đùi đắc ý nói.

Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái:

– Anh còn có lòng dạ thanh thản mà nói giỡn, buổi tối lại còn ngủ ngon như vậy, hôm nay Lương gia phải duyệt binh rồi, rốt cuộc anh định thế nào?

– Yên tâm đi, trước khi ông ta duyệt binh, anh chỉ cần khống chế tên họ Lương đó, ông ta tự nhiên sẽ không thể tham gia, ông ta không tham gia, trận duyệt binh này sẽ giống như một trò cười, còn có ý nghĩa thực tế gì để mà nói nữa?

Dương Thần nhẹ nhàng và khéo léo nói.

Hai mắt Lâm Nhược Khê tỏa sáng:

– Hóa ra anh nghĩ như vậy, em còn tưởng anh muốn…

– Tưởng rằng anh muốn giết sạch người của Lương gia?

Dương Thần cười đau khổ nói:

– Tuy rằng anh rất muốn, nhưng nếu không phải thực sự bế tắc, anh cũng không bằng lòng làm như vậy, cuối cùng sẽ kích thích hứng thú chống lại hàng loạt, làm ồn ào tới mức lòng người bàng hoàng cũng không nên.

Hai người trò chuyện, khi sắp vào tới nhà ăn, lại nhìn thấy một gã đầy tớ vội vã chạy tới, khom người nói:

– Thần thiếu gia, lão thái gia mời ngài đến tiền sảnh nghị sự.

Dương Thần đau đầu sờ sờ lên trán, xem ra mới sáng sớm đã xảy ra vấn đề rồi, nhưng cũng không bỏ lỡ, bước nhanh tới tiền sảnh.

Dương Công Minh mấy ngày nay tinh thần cũng có chút mệt mỏi, lúc này đang nhíu chặt đôi lông mi trắng, nhìn vào vài tấm hình được in ra trên mặt bàn trà.

Dương Phá Quân vẻ mặt u ám, cùng với vẻ mặt mang thần sắc thổn thức của Dương Liệt, giữ im lặng ở bên cạnh.

Dương Thần tiến lại gần xem xét, mới thình lình phát hiện ra, người đàn ông đang đứng ở cửa cầm súng bắn phá trong tấm ảnh lại chính là mình!

Mà trong những bức ảnh khác, một đám thi thể không đầu, lại cực kỳ giống phương pháp mà bản thân đã đánh chết Lương Chấn!

Càng tồi tệ hơn là, bản thân Dương Thần cũng không biết, chính mình đã đến những nơi xa lạ đó giết người như thế nào?

– Lương Thắng Xuyên, bốn tiếng rưỡi trước, khi đang ngủ trong nhà, bị người bắn chết rồi.

Dương Công Minh trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cũng lên tiếng một cách mệt mỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai vợ chồng Tú – Khánh - Tác giả The Kid
Truyện kể về các sự kiện tình dục của hai vợ chồng Tú và Khánh. Trong công ty ai cũng biết anh chàng Tú và cô nàng Khánh đang thích nhau, nhưng họ nhút nhát không dám tỏ tình với nhau. Tú chỉ là một anh chàng bình thường, không có gì đáng kể. Còn Khánh, một cô gái dễ thương, duyên dáng, nói giọng Bắc, nhí nhảnh, hết mình trong công việc. Các đồng nghiệp rất muốn Tú và Khánh đến với nhau. Hôm đó trong công ty có chuyện vui nên các nhân viên rủ nhau đi nhậu để ăn mừng. Những người đồng nghiệp đã ép Tú và Khánh uống thật say. Khi cả hai đã say...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 1
Phần 80 Năng lượng đỏ thẫm to ba mét này ngưng tụ thành thân chim chẳng khác gì hỏa phượng, có vài cộng lông vũ bảy màu ngưng tụ thành mũ phượng, trên cái đuôi có lông vũ bảy màu kéo dài, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư lên xuống, hỏa điểu này chẳng khác gò hỏa phượng hàng lâm. Ba ba ba... Nói thì rất dài dòng, nhưng trên thực tế cũng chỉ diễn ra trong hai ba nháy mắt mà thôi, lúc này Vương Quang thúc dục lực lượng cuồng bạo đã tới trước mặt Lục Thiếu Du. Đến đây đi, Chu Tước Quyết. Lục Thiếu Du hét...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Phần 33 Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh lại, một tay gá vào cạnh hòm, một tay duỗi thẳng đặt trước đầu gối, thậm chí tay cũng chẳng chỉ trỏ gì, trên mình ngoài chiếc áo mục nát như mùn, bên ngoài khoác lên một tấm da dê ra, thì không còn gì khác. Tìm kiếm xung quanh, xem xem có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng