Dương Thần - Quyển 14

Phần 5

– Cô bé ngốc, sợ cái gì, anh là loại người nào chứ?

Dương Thần quay người vỗ vỗ vào tay Tuệ Lâm, không khỏi cười nói.

Tuệ Lâm cắn chặt môi, nhìn Dương Thần khổ sở đáng thương:

– Em… Em biết anh sẽ không thể, nhưng vẫn sợ…

Ở một vùng đất mà khắp nơi đều có Yêu tộc hùng mạnh hơn so với mình, cô gái khó tránh khỏi việc để lòng tự tin giảm tới mức thấp nhất, tất cả đều chỉ có thể giao cho Dương Thần.

Hỉ Mai hiểu rõ cười:

– Tiểu mỹ nhân, không phải chị xem thường em, nếu em cứ đi theo anh Dương như vậy, chỉ làm cho anh ấy thêm phiền phức. Khách ở đây đặc biệt thích phụ nữ loài người, nếu em đến đây, chị bảo đảm em sẽ được hưởng phú quý bất tận.

– Cho dù em không suy nghĩ cho mình, thì cũng nên nghĩ cho anh Dương, trông em thuần khiết như vậy, sẽ hấp dẫn một vài yêu tinh hư hỏng, anh Dương đem theo em, sớm muộn gì cũng sẽ dẫn đến việc một vài Yêu tộc muốn cướp lấy em… Dù sao, cũng không phải mỗi yêu tộc, đều dễ nói chuyện như bà chị này như vậy…

Tuệ Lâm càng nghe càng sợ, đôi mắt trông mong nhìn Dương Thần, kéo kéo áo Dương Thần:

– Anh, chúng ta mau đi được không?

Dương Thần vốn còn muốn hỏi vài chuyện khác, nhưng nhìn thấy Tuệ Lâm đã vô cùng sợ, cũng đành nhanh chóng rời đi.

Hỉ Mai nhìn thấy Dương Thần hoàn toàn không để ý tới ý của cô, biết được có nói thêm gì đi chăng nữa cũng chẳng ăn thua gì, cười quyến rũ vài tiếng, liền tiễn hai người rời đi.

Đợi cho Dương Thần và Tuệ Lâm đi xa, Hỉ Mai ngửa đầu hướng về phía một nữ yêu trên lầu các nháy mắt.

Nữ yêu đó dường như nhận được tín hiệu gì, lắc mình một cái, nhanh chóng biến hóa thành một con chim nhỏ màu vàng kim, mau chóng bay mất tích…

Rời đi từ yêu mị cư, Dương Thần đem theo Tuệ Lâm đã trở lại bình thường đi lại vài vòng trong thành Bạch Vân, nhìn thấy đủ loại Yêu tộc muôn màu.

Hỏi một vài Yêu tộc có nét mặt hiền hòa, cũng hiểu ra vài chuyện, muốn ra khỏi Vạn Yêu Giới, quả thật cần đi đến hồ Thông Thiên ở trung tâm, trải qua chín mươi chín trọng Tử Thanh thần lôi của tháp Thông Thiên.

Chẳng qua, gần như mỗi yêu tộc đều tỏ vẻ hơi khuyên giải và giễu cợt, vào tháp Thông Thiên, quả thực là tự tìm đến cái chết…

Qua hỏi đường, Dương Thần tìm thấy hai chợ rao bán yêu thú làm vật cưỡi, nhưng lại phát hiện, những yêu thú có tốc độ thuần hóa tương đối nhanh này, giá cao chót vót, yêu thú có thể bay càng đắt hơn, cần có một lượng lớn linh thạch để tiến hành trao đổi.

Đối với cái thế giới khan hiếm linh thạch này mà nói, linh thạch có thể thu thập được trong Vô Tận hải, là để tiếp tế cho chiến đấu, và tăng thêm tư liệu trọng yếu của tu vi.

Khai thác linh thạch là vô hạn, Yêu tộc cũng được, Ma Tu cũng được, chỉ cần có thể lẻn vào Vô Tận hải, không e ngại những yêu thú hung mãnh trên biển thỉnh thoảng xuất hiện, ai cũng có thể thu thập được.

Chẳng qua, linh thạch bình thường đều bị chôn ở sâu trong đáy biển, khi phát hiện ra cực kỳ khó khăn, còn phải đối mặt với đủ loại cướp giật trên đường, bị tàn sát một cách hung ác nham hiểm, vậy nên sự may mắn có được cho tới nay có mức độ không cao.

Do sự nâng cao của tu vi cũng không che giấu nổi sự thật rằng không ai có thể ra khỏi Vạn Yêu Giới, vậy nên, cực ít người có thể thực sự lấy linh thạch làm tư liệu đột phá tu vi, phần lớn chỉ là đem theo bên mình một ít để bổ sung chân nguyên, hoặc sử dụng như tiền tệ.

Dương Thần hận không thể cướp sạch những thương gia trên đường và linh thạch của Yêu tộc, tuy nhiên loại hành vi “giật tiền” này, tất nhiên là gặp phải sự tấn công quần chúng của Yêu tộc, Dương Thần cũng không muốn chẳng lý do gì mà trở thành cường đạo bị người người đánh đập.

Không còn cách nào khác, Dương Thần đành ngoan ngoãn đem theo Tuệ Lâm ra khỏi thành, tiếp tục đi về phía Đông Bắc.

Ngay cả khi không có được con vật cưỡi, sau khi xuyên qua dãy núi Ngọc Hồ, cùng với hơn nửa địa bàn cung Ngọc Hồ, liền có thể tới được hồ Thông Thiên.

Đoạn đường này tuy rằng tương đối dài, nhưng Dương Thần biết rằng Vạn Yêu Giới cũng có quy củ của nó, không phải một thế giới hỗn loạn, cũng yên tâm phần nào, dám sử dụng nhiều chân nguyên hơn để tăng nhanh tốc độ.

Sau khi ra khỏi thành Bạch Vân hơn mười dặm, tiến vào giải đất đồi núi, những dãy núi xanh lục trùng trùng điệp điệp, ngước mắt vô biên, cảnh sắc làm vui lòng người.

Dương Thần định kéo Tuệ Lâm tăng tốc, nhưng lại nhận thấy ở phía trước có một lượng lớn nhân mã đang vọt tới.

Tuy nhiên chỉ trong chốc lát, trong bụi đất tung bay, một đàn Yêu tộc đại Hán ăn mặc khác nhau cưỡi thằn lằn sấm khổng lồ có tiếng chạy nhanh, ngăn cản đường đi.

Những con thằn lằn sấm cao ba, bốn mét, toàn thân hiện ra vảy sáng màu vàng kim, dường như khôi ngô, tính tình lại tương đối ôn hòa, sự linh hoạt và trí tuệ khá thấp, chỉ có thể dùng móng vuốt cứng chắc để tiến hành tấn công, là yêu thú để cưỡi tương đối phổ biến.

Giờ phút này, ước chừng hai mươi mấy Yêu tộc đại Hán đang nghênh ngang kiêu ngạo nhìn hai người Dương Thần.

Một tên đại Hán mặc chiếc áo gi – lê da hổ, tóc vàng rủ xuống vai, vẻ mặt dữ tợn, bộ dạng hung ác gần ngay trước mắt.

– Theo tôi quan sát, chẳng phải là người mới đến sao?

Tên đại Hán mặc áo da hổ giả vờ giả vịt hỏi han.

Dương Thần hơi cảnh giác, tu vi của tất cả những Yêu tộc này đều khá cao, tên đại Hán này cảm giác không kém cỏi như cậu Tử Mạch kia, nói dứt khoát:

– Là người mới đến, có việc gì không?

Tên đại Hán cười gằn nói:

– Muốn qua cũng được thôi, nhưng ngọn núi này, những huynh đệ chúng tôi đã bao hết rồi, nếu đã lên đây thì phải nộp phí qua đường.

Dương Thần cảm giác mình quá xui xẻo, sao bản thân không đi cướp giật, mà ngược lại lại có người đến cướp giật bản thân?

Xem xét việc dẫn theo Tuệ Lâm bay lên, không biết có thể thoát khỏi tên đại Hán này hay không, nhưng đáp án là phủ định, người ta nhất định cũng sẽ bay lên, khi không có sự giúp đỡ của lực thiên địa một cách trọn vẹn, tốc độ của bản thân khi dẫn cả người khác bay theo, thấp hơn rất nhiều so với tốc độ bên ngoài, chắc sẽ không đi tới đâu.

– Các vị, chúng tôi chỉ là người mới đến, trên người không có linh thạch, phí qua đường có thể miễn vào lúc này không?

Dương Thần cười dài nói.

Tên đại Hán cười nhạo:

– Tu sĩ loài người quả nhiên thích tán dóc, nếu nói miễn liền miễn, vậy mấy vị huynh đệ chúng tôi sẽ ăn không khí sao? Không có linh thạch cũng đừng lo, nữ tu loài người bên cạnh cậu, dù sao cũng không có tu vi gì, để cô ấy lại gán nợ, huynh đệ chúng ta sẽ thả cho cậu con đường sống.

Dương Thần lần này đã hiểu ra đôi chút, cười lạnh nói:

– Vốn tưởng rằng Yêu mị cư đó chỉ mua bán thanh bạch rõ ràng, hóa ra còn có mánh khóe cướp bóc ở nơi hoang dã, nước ở Vạn Yêu Giới cũng rất sâu đó.

Cậu thanh niên trai tráng nhéo mày một cái:

– Cái gì mà Yêu mị cư? Đại gia tôi đi không đổi danh ngồi không đổi họ, khắp đỉnh núi phía Bắc của thành Bạch Vân này, ai không biết tôi là Yêu quân hổ gầm, cậu tốt nhất nên thức thời một chút, để tránh việc chút nữa trở thành thức ăn cho lũ thằn lằn sấm của huynh đệ chúng tôi.

Thì ra yêu tu xưng “Yêu quân”, cho dù không đạt tới cấp bậc thiên yêu, cũng đã gần kề, cũng có thể xuất hiện anh chàng đích thực có tu vi không cạn này.

Nhưng Dương Thần cũng không rảnh rỗi mà tán gẫu với anh ta, ánh mắt những con người này đúng là đang chuẩn bị quấn chết không tha, sắc mặt cũng tối sầm lại.

– Nếu đã khách khí không chịu cho qua, vậy tốt thôi, đang không ai cho ta cướp bóc, các ngươi để lại toàn bộ linh thạnh và yêu thú cho ta, ta sẽ cho các ngươi được toàn thây.

Dương Thần vừa hô lên một tiếng, khiến đám Yêu tộc đại Hán cười ầm lên.

– Ha ha! Tôi không nghe nhầm chứ? Cậu là người mới đến cực kỳ tầm thường, còn định cướp lại đám người chúng ta? Chắc cậu cũng biết đây là lãnh địa của nhà ai chứ?

Tiếng cười hô hố như hổ gầm.

Vừa dứt lời, bóng dáng Dương Thần chợt lóe, giống như được bắn ra từ một đạn pháo không nòng, sau khi bắn lên từ mặt đất, nắm đấm tà tà oanh lên cơ thể một yêu tu đại Hán gần nhất!

Phốc!

Một âm thanh rung động xuyên thủng, máu tươi như cầu vồng bắn ra dưới ánh mặt trời!

Dương Thần ngạo nghễ đứng trên thằn lằn sấm, đạp ngã tên đại Hán đã bị đánh xuyên thủng bộ ngực, bay lên một đám bụi đất!

Trong nháy mắt tên đại Hán đó ngã xuống, do chết đi, lui trở lại bản thể Yêu tộc, lại là một con tê giác đen.

Con tê giác đó có bì giáp và cơ thể khỏe mạnh, giờ phút này lại có một lỗ thủng cực đại, máu chảy như suối.

Tất cả những điện quang hỏa thạch này, không ai nghĩ rằng Dương Thần thực sự nói giết liền giết, không chút khách khí!

Con tê giác đen đó vốn là đại yêu tứ phẩm, căn bản do không kịp phản ứng, bị giết chết trong nháy mắt!

Tuệ Lâm đứng nguyên tại chỗ kinh hồn bạt vía, có chút mờ mịt lúng túng, kinh ngạc nhìn Dương Thần, không biết làm sao cho phải.

Hổ Gầm cảm thấy nóng mặt, sự nhục nhã lớn này làm anh ta phát điên, gầm lên một tiếng nổi giận:

– Giết! Giết hắn!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 31
Phần 5 Sưu. Nhưng vào lúc này thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm đột nhiên thoáng chấn động. Trên thân thể Lục Thiếu Du, quang mang bốn loại thộc tính mộc, thủy, hỏa, thổ biến mất lúc nào không hay. Giờ phút này chỉ còn có quang mang màu vàng không ngừng tản mát ra kim quang chói mắt. Bên trong kim quang có t cỗ khí tức bắt đầu có dấu hiệu lan tràn. Nhân loại, rốt cuộc ngươi tỉnh rồi sao? Dưới cỗ khí tức này trong lòng Thái Cổ U Minh Viêm cũng run lên, lập tức kinh hỉ lên tiếng, ít nhất nhân loại này dường như đã có phản ứng. Chỉ tiếc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít, và những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Cô mua được chiếc xe hơi, thuê tài xế riêng. Mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe, cuối cùng cũng về được đến quê. Căn nhà này năm xưa bèo lắm, nhờ Thảo làm ca sĩ gửi tiền về cho mẹ sửa nhà nên nhà mới...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 9
Phần 5 Đối với Phương Nghi dây dưa, Hướng Nhật trực tiếp lấy không rảnh đuổi rồi, cùng lão thái thái cáo từ một tiếng, liền trở về Dịch gia. Phương Nghi muốn đuổi theo, bất quá đối mặt Hướng Nhật không lưu tình chút nào cự tuyệt, nàng cũng chỉ có thể cáu giận tháo chạy. Trở lại Dịch gia, Hướng Nhật đụng phải chờ đợi ở nhà Dịch lão lục, để cho hắn kỳ quái chính là, tiểu tử này lại có thể buổi chiều ở nhà rồi biến mất có đi ra ngoài lêu lổng, thật sự là quá ít thấy. Đối với Hướng Nhật đi ra ngoài không bao lâu liền chạy trở về, Dịch lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng