Dương Thần - Quyển 15

Phần 55

Xoẹt xoẹt… xoẹt xoẹt…

Âm thanh chói tai vang lên.

Khi Minh Thủy và Nghiệp Hỏa vừa chạm nhau, liền sản sinh hai dòng lực lượng cực kỳ bài xích, giống như hai bên đều xem đối phương là kẻ thù không đội trời chung vậy!

– Không hay rồi!

Dương Thần trong lòng hét lên một tiếng không ổn, trước mắt hai dòng sức mạnh màu xanh đen và màu đỏ thắm của trời đất, trong nháy mắt không chịu sự không chế của mình, bắt đầu bành trướng kịch liệt.

Giống như là trơ mắt nhìn quả đạn hạt nhân đang hình thành một cách nhanh chóng trước ngực mình, sau đó nổ tung!

Ầm!

Một tiếng nổ kịch liệt, ở trên không trung rung động mở ra một đạo sóng xung kích.

Màu xanh đen và màu đỏ thắm của Minh Thủy cùng Nghiệp Hỏa, tạo thành một khối rực rỡ lóa mắt, nhưng lại là vòng tử vong cắn người kinh khủng.

Quần áo trên người Dương Thần trong nháy mắt đã biến thành tro bụi, thân thể cũng bay ra ngoài theo sự nổ tung, liên tục di chuyển vài km ở trên không mới dừng lại!

Nếu không phải tố chất của cơ thể Dương Thần mạnh mẽ như quái vật, lần này không chết thì cũng trọng thương!

Dương Thần ổn định thân hình, nuốt một cái, nhìn từ trên xuống toàn thân trụi lủi, đầy bụi bẩn, không ngừng cười ngượng.

– Con mẹ nó, người sáng tạo Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh, rốt cuộc nghĩ thế nào, công pháp này có thể chuyển hóa sức mạnh trời đất thành thiên hỏa, huyền thủy và thần lôi, nhưng cũng không nói rõ là không thể trộn lẫn, điều này cũng quá nguy hiểm rồi…

– Chỉ tiếc thủ đoạn này của mình đến cả bản thân cũng khống chế không được, đem đi đánh nhau e là cũng không quá thích hợp…

Dương Thần lắc lắc đầu, thầm nghĩ may là mình đủ khỏe, nếu không thì vẫn chưa lĩnh ngộ Nhược Thủy, mà đã bị trọng thương, chẳng phải là khóc không ra nước mắt.

Ấy, khoan đã!

Trong đầu Dương Thần bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ.

– Mình dùng là Tam dương chân hỏa, Nghiệp hỏa tầng thứ ba cuối, phối hợp cảnh giới tầng thứ hai của Hàn thủy, Minh thủy… Nếu là dùng tầng thứ hai của Tam Muội chân hỏa thì sao? Sẽ khác chứ…

Dương Thần lẩm bẩm tự nói, rơi vào trong suy nghĩ của tu luyện.

Trên bầu trời, nhiệt độ dưới 0 độ, nhưng điều này cũng giúp suy nghĩ của Dương Thần rất nhanh bình tĩnh.

Tuy nhiên cũng may vùng này không có máy bay nào bay qua, bằng không có người nhìn thấy một người đàn ông toàn thân không mặc gì, mặt mày nhem nhốc đứng trên trời suy nghĩ, chỉ sợ bị dọa đến chết ngất mất.

Dần dần, một cảm giác càng ngày càng rõ ràng trong lòng Dương Thần, tuy là không thích bị nổ bay, nhưng Dương Thần rất muốn thử lần nữa, dù sao cũng không chết được.

Vì thế, cũng không quan tâm đến việc thay bộ quần áo khác, Dương Thần lại vận lên một luồng Tam Muội chân hỏa màu bạch kim, ngưng tụ một luồng Minh thủy màu u lam, chầm chậm, đem hai luồng năng lượng, dung hợp với nhau…

Bỗng nhiên! Hai luồng năng lượng đã phát sinh cảm ứng màu nhiệm khác hoàn toàn với lúc nãy!

Màu bạch kim của Tam Muội chân hỏa giống như rất có sức hấp dẫn với Minh thủy, cổ nhân nói, thủy hỏa bất dung, nhưng lần này, Dương Thần thấy được một khái niệm hoàn toàn khác!

Chỉ thấy được, Minh thủy và Tam Muội chân hỏa, như là thuốc màu bị hòa tan, dần dần, hình thành một loại năng lượng màu vàng xanh.

Loại này là sức mạnh thuần túy của thiên địa, nhưng lại kết hợp tính ăn mòn cực mạnh của nhiệt độ cao sáng rực của Tam Muội chân hỏa, và Minh thủy.

Ngọn lửa màu lam…

Dương Thần sửng sốt nhìn sự chuyển động của ngọn lửa trên tay, tựa như ngọn lửa của tinh linh, bản thân đã sử dụng hai luồng Minh thủy và Chân hỏa lớn như vậy, không ngờ chỉ cô đọng lại thành ngọn lửa lam to bằng quả đấm!?

Về mặt này, lực lượng bao hàm, có thể tưởng tượng!

Dương Thần vui sướng vô cùng, chẳng lẽ đây là sự huyền bí ẩn chứa trong đó.

Minh thủy và Tam Muội chân hỏa nhìn có vẻ như thủy hỏa bất dung, nhưng lại bao hàm cùng một loại đặc tính, đó chính là ăn mòn, ăn mòn này không phải sự ăn mòn bình thường trên ý nghĩa, mà là ăn mòn vật chất, linh hồn.

Nói như vậy, Ly hỏa và Quỳ thủy, tuy một cái là thiêu hủy, một cái là đông đặc, nhưng đều đại diện một loại năng lượng của tính phá hủy sao…

Dương Thần kìm nén kích động, lại cô đọng ra một luồng Nam Minh Ly hỏa, một vũn�n chẳng qua chỉ đi theo bước chân của người sáng tạo, từng bước một tu luyện, tuy rằng dựa vào nhận thức thiên phú của mình, tìm thấy con đường thiên địa của mình, nhưng vẫn chỉ đứng trên dấu chân của người đi trước.

Cho đến giờ phút này, Dương Thần bắt đầu dùng góc độ của một “người ngoài cuộc”, xem quy luật của trời đất này!

Trong nháy mắt, Dương Thần cảm thấy thế giới trước mắt mình, càng huyền dịêu mà mới lạ, dường như có vô số của cải, huyền bí chờ đợi mình đi thăm dò.

– Ha ha, tu luyện quả là một việc thú vị, đây mới là con đường mà loài người theo đuổi – nguồn gốc vũ trụ, chẳng trách đám người trong Huyễn cảnh (thế giới huyền ảo) câu nệ việc tu luyện như vậy…

Người sáng tạo này, e rằng sớm đã đứng bên ngoài trời đất, quan sát khổ hải thương sinh linh, mới có thể sáng tạo ra môn công pháp này, cũng không biết nhân vật như vậy rốt cuộc là thời đại đại chiến của các vị thần mấy vạn năm trước, hay là đạo pháp thông thần của những vị tiên nhân của thời đại thái cổ…

Dương Thần sinh lòng bái phục trong lòng, đây là một loại tôn trọng đối với tổ tiên cường nhân.

Bùi ngùi đứng lặng hồi lâu trên bầu trời, bất giác đã đến đêm rồi.

Dương Thần bất giác giật mình, nhớ đến lúc trước mình còn định li4nh ngộ Nhược Thủy, lúc này lại cười ha hả, tính sẵn trong lòng.

– Nếu như Tam dương chân hỏa này và Hàn thủy điểm tương thông như vậy, Nhược Thủy cũng phải có quy luật tương thông với Nghiệp hỏa…

Những điều trước đây Dương Thần mê hoặc, giờ phút này giải quyết dễ dàng, hơi suy nghĩ, giơ tay gọi một luồng sức mạnh đất trời, chầm chậm ngưng tụ trên tay…

Từ sức mạnh phá hủy cơ bản nhất, đến sức mạnh xâm nhập của gặm nhấm ăn mòn, đến cuối cùng, nên là sức mạnh của tinh lọc đến hư vô…

Trên tay Dương Thần, dần dần xuất hiện một luồng sức mạnh xám trắng thần bí, giống như sinh mạng đang ngọ nguậy, tỏa ra ra hơi thở nguy hiểm như muốn thôn tính vạn vật trong thế gian…

– Nhược Thủy… Cũng chỉ như thế thôi.

Dương Thần nhìn lên bầu trời ảm đạm, lẩm bẩm:

– Chẳng lẽ… Thái thanh thần lôi là…

Gió lạnh thổi qua bầu trời, lời nói rất nhỏ, bị gió thổi thành từng mảnh vụn…

Trung Hải, trước cổng trường mầm non Vân Hoa.

Hàng xe nối liền không dứt chầm chậm chạy qua cổng trường, giờ tan học của các bé, hiển nhiên là thời gian xếp hàng chờ đợi của rất nhiều phụ huynh và bảo mẫu.

Khi một đám học sinh mặc đủ màu sắc, giọng nũng nịu hô hào chạy ra, trong đó một bé gái mặc quần yếm màu lam, khuôn mặt tròn, cột hai bím tóc càng làm người khác chú ý.

Thứ nhất làn da đứa nhỏ này trắng nõn, ngũ quan tinh xảo như là những tiểu minh tinh đóng quảng cáo trên TV, cực kỳ đáng yêu, hai là trên tay đứa nhỏ này đang cầm con diều hình chú ếch màu đỏ đã bị rách một lỗ.

Đây chính là cô bạn nhỏ Lam Lam, tuy nhiên lúc này bé mập đang bĩu môi, vẻ mặt không vui.

Con ếch đỏ? Các phụ huynh đều cảm thấy những người làm diều nhân phẩm rất đặc biệt.

– Lam Lam, sao vậy, con diều rách rồi?

Một cô gái mặc áo len xám, váy ngắn đen và quần tất thời trang, bước lên ngồi xổm xuống ôm lấy bé mập, đương nhiên là Mạc Thiện Ny đến rước đứa bé.

Xung quanh có vài người làm bộ dạng hiểu rõ, đều xem cô gái là mẹ của Lam Lam, cảm thấy người mẹ như thế, sanh đứa con đẹp như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Lam Lam gật gật đầu, không vui nói:

– Bị Trần Hâm Hâm trong lớp đạp hư đó!

Mạc Thiên Ny nghe xong, lập tức hỏi:

– Là con trai hả? Bạn đó ăn hiếp con sao?

Lam Lam lắc lắc đầu.

– Lúc Lam Lam thu dây diều, bạn đó đang đuổi theo mấy bạn khác, vừa hay chạy tới đã giẫm hư rồi…

– Phùuu.

Mạc Thiện Ny thở phào nhẹ nhõm, nhéo nhéo khuôn mặt Lam Lam.

– Vậy thì tốt, dù sao thì cũng đã thả qua, sau này lại làm cho Lam Lam là được rồi.

– Hừ! Lam Lam nổi giận rồi, đá vào đít Trần Hâm Hâm một cái, bạn đó ăn hết mấy ngụm bùn, cũng không dám đứng dậy đánh nhau với Lam Lam, còn là con trai đó, thật vô dụng!

Bé mập cao ngạo nói.

Mạc Thiện Ny đành cười trừ, ai mà đánh lại con chứ… Đây đúng là đã bị Dương Thần “chiều hư rồi”, đoán chừng trên lớp không ít bạn nam đã bị Lam Lam “ức hiếp”, ai bảo đến cả giáo viên cũng sợ Dương Thần muốn chết chứ.

Đột nhiên, Lam Lam đưa đầu nhìn về phía sau Mạc Thiện Ny, chớp chớp đôi mắt to, nói:

– Mẹ đến rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 26
Phần 55 Người này nhìn qua trẻ tuổi hơn Khương Ngụy Chinh một chút, nhưng mà thực lực không yếu hơn bao nhiêu. Lôi Chấn không thể không ra tay ngăn cản người này. Nhưng mà đối phương không liều mạng với hắn, chỉ lo đuổi giết người khác, còn tránh né đuổi giết của Lôi Chấn, không có chính diện ứng chiến. Ngăn cản hắn cho ta, cùng chém lão cẩu này! Lôi Chấn tức giận, hắn và hai tên Chí Tôn đỉnh phong của Lôi tộc cùng truy sát lão yêu quái này. Hôm nay các ngươi đều đi chết đi! Lão yêu quái này cũng không sợ, phát ra ngoan thoại, bộc phát chiến lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Phần 55 Hai người huyên náo một trận, nhưng lại chưa bao giờ được giải thoát vui vẻ như vậy. Đại tiểu thư được thoả tâm nguyện, liền mặc cho hắn nắm bàn tay nho bé trở về. Dù sao lúc này bầu trời tối đen, không ai nhìn thấy rõ. Nhìn Đại tiểu thư tươi cười ngọt ngào Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ có chút cảm thán, lão tử trong tình trường còn phải lịch duyệt hơn a, nếu bỏ lỡ Ngọc Nhược, vậy đúng là phải hối tiếc trọn đời. Khi hai người trở lại phủ, đám người Tống tẩu vẫn đang lo lắng chờ đợi. Đại tiểu thư hai má ửng đỏ, có chút lúng túng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Phần 55 Nói ngắn gọn là sau khi tôi trở lại Ba Nãi, trước tiên là phải ăn một bứa no nê rồi mới bắt đầu đi tới thị trấn gần đó mua đồ lặn. Dặn A Quý mang vào núi sau đó lên tàu rời khỏi đất Thập Vạn Đại Sơn. Một đường xóc nảy, trong lòng lại có chút gấp gáp nên cảm thấy vô cùng khó chịu. Trên xe tôi còn bắt gặp người cháu họ xa nói giọng Bắc Kinh của lão Bàn Mã, nhìn ra được là ông ta cũng có một nỗi băn khoăn gì đó, suốt chuyến đi không nói lời nào, rõ ràng là đang đăm chiêu suy nghĩ. Ông ta cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng