Dương Thần - Quyển 15

Phần 82

Dương Thần âm thầm ghi nhớ những vị trí này, suy nghĩ nên đến nhà Tiêu gia tìm, hay đến Lạc gia tìm, cũng không biết nơi ở của Ẩn Thế gia tộc là như thế nào, đều có những người gì.

Tiêu Chỉ Tình nếu bị bắt về huyễn cảnh, cũng có khả năng là đến thẳng Lạc gia, mình nên tìm hiểu từ đâu đây? Tùy tiện tìm kiếm, đụng phải người có tu vi cao thâm, điều tra được thần thức của mình, e rằng sẽ khó mà dẫn Tiêu Chỉ Tình rời khỏi một cách bình yên.

– Tiêu huynh đệ nếu không có việc gì khác, huynh muội chúng tôi xin cáo từ.

Lúc này Triệu Mộc Dương nói, dường như có việc gấp phải giải quyết.

Dương Thần nghĩ đến phương hướng hai người vừa đi, không khỏi hỏi:

– Xin hỏi Triệu huynh đi đâu, tôi có thể đi cùng không?

Triệu Mộc Dương cũng không đa nghi.

– Tôi cùng xá muội định đến Tiêu gia giải quyết chút việc.

Dương Thần thầm nghĩ quả nhiên, lần này thì có “hướng dẫn viên” rồi, liền nói:

– Nếu là đi Tiêu gia, có thể dẫn tiểu đệ đi cùng?

Huynh muội Triệu gia nhìn nhau, đều cảm thấy có chút ngạc nhiên, đều nói quan hệ của Hồng Mông và Ẩn Thế gia tộc không tốt, sao tên này còn muốn đi.

– Cái này…

Triệu Mộc Dương khó xử nói:

– Bởi vì Triệu gia chúng tôi từ xưa là gia tộc chư hầu của Tiêu gia, cho nên thuận tiện đi lại. Nhưng Tiêu huynh đệ không có lý do gì để đi, nếu chúng tôi dẫn anh đi, tất nhiên sẽ bị cao thủ của Tiêu gia điều tra được, đến lúc đó anh lại là người trong Hồng Mông, không tiện giải thích…

Dương Thần xua tay.

– Triệu huynh, tôi thấy anh nói chuyện thẳng thắng, không ngại nói thật với anh, tôi thật sự không thích ở trong Hồng Mông… Sớm nghe nói Ẩn Thế gia tộc có tài nguyên tu luyện xuất sắc hơn, cho nên muốn…

– Tốt nha! Anh muốn lén Hồng Mông nương nhờ Ẩn Thế gia tộc!?

Triệu Đình ở bên kinh ngạc hét lên.

– Vừa rồi còn nói anh gan lớn, bây giờ xem ra anh không muốn sống! Chút tu vi này của anh, đừng nói Tiêu gia có muốn anh không, anh nên nhớ nếu bị Hồng Mông phát hiện, sau này anh sẽ bị người trong Hồng Mông xem là phản đồ, trực tiếp giết anh cũng không ngạc nhiên!

Dương Thần thản nhiên cười nói:

– Tu luyện vốn là nghịch thiên cải mệnh, nếu không mạo hiểm sao có thể có cơ duyên. Tôi cũng họ Tiêu, nương nhờ Tiêu gia có vẻ tương đối dễ.

Trong mắt Triệu Mộc Dương lóe lên ánh nhìn khác lạ, ngẫm nghĩ, nói:

– Nếu ý Tiêu huynh đã quyết, cũng không phải không được.

– Đại ca! Anh điên rồi! Hắn ta Hóa thần sơ kỳ, lại không quen thuộc huyễn cảnh, sau khi phản bội Hồng Mông thì có hối hận cũng không kịp!

Triệu Đình ngạc nhiên nhìn huynh trưởng.

Triệu Mộc Dương gật đầu ra ý biết, thản nhiên nói:

– Em gái, anh hiển nhiên hiểu được các tai hại, nhưng Tiêu huynh đệ đã có lòng này, vừa hay lần này chúng ta lại thiếu trợ lực, dẫn theo hắn không phải mọi người đều có lợi sao?

Triệu Đình sửng sốt, sau khi nghĩ chuyện gì, sắc mặt bình tĩnh trở lại, trong mắt có chút giằng xé.

Dương Thần thầm nghĩ chẳng lẽ hai huynh muội này có mưu mẹo? Nhưng Triệu Mộc Dương không giống người âm hiểm giả dối, đây là cảm giác nhìn người vô số mà Dương Thần có được.

Người trong hoan cảnh, kỳ thật rất nhiều người đều dựa vào tuổi tăng lên mới có sự từng trải không tầm thường, đại đa số tu sĩ trẻ tuổi, đều không có tâm cơ bằng người thế thục.

– Tiêu huynh đệ, chúng tôi có thể dẫn anh đi, trên thực tế, nếu anh đi cùng chúng tôi đến Tiêu gia, và nương nhờ Tiêu gia, huynh muội chúng tôi thật đúng là cần anh giúp một việc.

Triệu Mộc Dương nói.

– Giúp việc gì?

Dương Thần hỏi.

Triệu Mộc Dương thở dài, trong mắt có chút đau thương, đem đầu đuôi sự việc nói ra.

Hóa ra, Triệu gia làm gia tộc chư hầu của Tiêu gia, tuy là lịch sử lâu đời, nhưng cũng vì nhân tài ít đi, đến bây giờ trở thành một trong những gia tộc chư hầu yếu nhất.

Mà hiện giờ Triệu gia chỉ có một tu sĩ Lục Hợp Hàn Thủy kiếp có tu vi không tầm thường, chính là ông nội của huynh muội Triệu gia tu vi, Triệu Lương Ngọc quỳ thủy kỳcuối.

Nhưng, bởi vì tuổi tác Triệu Lương Ngọc quá cao, khi đột phá Quỳ thùy kỳ thì đã bước vào tuổi già, mấy năm nay thường xuyên bế quan, tuy rằng cố gắng tiến vào Quỳ thủy kỳ cuối, nhưng từ đâu đến cuối khó xung kích Minh thủy kỳ.

Nếu cứ như vậy, e rằng chưa đến 3 năm thì dương thọ hao tàn, trừ phi trong vòng 3 năm đột phá tiến vào Minh thủy kỳ, thì có thể kéo dài tuổi thọ khoảng trăm tuổi.

Trong lúc đường cùng, Triệu gia chỉ có thể nghĩ cách đến nhà Tiêu gia cầu xin, xem có thể từ Tiêu gia có được chút linh đan thượng phẩm, cho dù là trung phẩm, như vậy có lẽ sẽ giúp Triệu Lương Ngọc tiến vào Minh thủy kỳ.

Tuy nói Triệu gia là gia tộc chư hầu, nhưng tài nguyên linh đan trong huyễn cảnh vẫn rất khan hiếm, huống chi là linh đan thượng phẩm trung phẩm dùng trong độ kiếp kỳ, người của bổn gia cũng không đủ.

Cho nên nói, lần này huynh muội Triệu gia đến Tiêu gia thỉnh cầu, cũng là cùng đường, biết rõ cơ hội không lớn, nhưng vẫn muốn thử một lần xem sao.

Dương Thần nghe xong, không khỏi cảm thấy những người này thật đáng thương, trong nhẫn không gian của mình, đừng nói linh đan thượng phẩm, linh đan cực phẩm cũng có không ít, nhưng những người này lại vị một viên thượng phẩm, thậm chí vài viên linh đan trung phẩm, ăn nói nhỏ nhẹ cầu xin gia chủ của bọn họ.

Nói là gia tộc chư hầu gì, chi bằng nói là “nô bộc” của Tiêu gia, căn bản không để ý đến tình trạng sống chết và sinh tồn.

Đương nhiên, đây cũng liên quan đến sự xuống dốc của chính nhà Triệu gia, nếu Triệu gia cường thủ như lâm, vậy chắc chắn Tiêu gia sẽ cực lực làm tốt mối quan hệ, để củng cố địa vị của Tiêu gia trong thế chân vạc.

Tuy nói là cảm thấy bọn họ tội nghiệp, nhưng Dương Thần không ngốc đến nỗi đem đan dược tặng cho bọn họ, hỏi:

– Triệu huynh nói những cái này, tôi vẫn không biết tôi có thể giúp được gì.

Triệu Mộc Dương cắn chặt răng, cúi đầu chắp tay nói:

– Tiêu huynh đệ, huynh muội chúng tôi muốn làm người đề cử, đưa anh đến Tiêu gia.

– Người đề cử.

Dương Thần nhíu mắt lại, liền nghĩ thông suốt tình huống gì.

Ẩn Thế gia tộc nếu đã bất hòa với Hồng Mông, vậy kéo tu sĩ từ Hồng Mông gia nhập bọn họ, cũng là điều hiển nhiên.

Triệu gia huynh muội nếu trở thành người đề cử, dẫn mình đến Tiêu gia, vậy chẳng khác giúp Tiêu gia kéo một tu sĩ gia nhập trận doanh, ít nhiều có thể tăng điểm để đi xin được linh đan.

Dương Thần vui vẻ nói:

– Có gì mà không được chứ, vốn là hai người Triệu huynh dẫn tôi qua đó, tôi có cầu cạnh Triệu huynh, đây là điều hiển nhiên.

Sắc mặt Triệu Mộc Dương và Triệu Đình vui vẻ, nhìn Dương Thần vài phần cảm tạ.

– Con người anh không tồi, hy vọng sau này anh sống ở huyễn cảnh lâu một chút, nhìn anh rất thuận mắt, có thể làm bằng hữu.

Triệu Đình cười ngọt ngào nói.

Dương Thần nhìn đôi huynh muội này, trong lòng cũng có chút thả lỏng, không ngờ vừa tiến vào huyễn cảnh, đã gặp hai người không tồi, xem ra trong tu sĩ cũng không hoàn toàn chạy theo lợi ích, lừa bịp lẫn nhau.

Chí ít, huynh muội Triệu Mộc Dương chịu đem nội tình thẳng thắng nói ra, không có lén lút lợi dụng mình, chỉ điểm này, Dương Thần sau này có cơ hội, có thể tặng bọn họ vài viên linh đan. Người tốt nên có báo đáp tốt.

Sau khi nói xong, Dương Thần theo hai huynh muội đi về phía tây, trên đường đi, Dương Thần lại hiểu rõ không ít tình trạng của tam đại Ần Thế gia tộc cùng với Hồng Mông.

Bất giác, 3 người bắt đầu hạ xuống.

Phía dưới không còn là dãy núi đầy tuyết, mà là dòng sông lớn ngang dọc giao nhau, uốn lượn khúc chiết, cuồn cuộn chảy.

Dọc theo sông, là rừng cây nguyên thủy do cây cổ thụ tạo nên không nhìn thấy bầu trời, rất nhiều cây cối đã tuyệt chủng trong tục giới, ở đây đều có thể nhìn thấy.

Xanh đậm xanh nhạt của rừng cây giao nhau, một mảng lớn cổ kính, khu kiến trúc cổ điêu khắc rồng bay phượng múa, rất thu hút ánh nhìn.

Dương Thần không khỏi ngạc nhiên thán phục, diện tích này, e rằng lớn bằng 10 mấy cái Cố Cung, giữa các phòng ốc cách nhau rất xa, gần như đều là kết cấu bằng gỗ, nhưng có cái có vẻ đã lâu đời, có cái lại có phong cách tương đối gần dân quốc.

Chính giữa những đình đài lầu các cùng với các từ đường miếu lớn, là một tòa tháp cao hơn trăm tầng, cũng là kiến trúc duy nhất có kết cấu bằng đá.

Xung quanh tòa tháp này, từng đường phù văn màu đỏ tím, màu vàng kim, không ngừng lượn lờ lóe sáng, có lẽ là trận pháp có tính phòng hộ của tòa tháp này.

Triệu Mộc Dương giới thiệu sơ lược:

– Tiêu huynh đệ, đây chính là phủ chính của Tiêu gia, tam đại Ẩn thế gia tộc đều có không ít chỗ ở cách hơi xa bổn gia, nhưng đại đa số người đều sống và tu hành ở bổn gia. Thanh Đế tháp ở chính giữa, chính là nơi Tiêu gia cất giấu điển tích và luyện chế đan dược, là gia tộc trọng địa, không có sự cho phép của gia chủ không được đến gần.

Là nơi cất giấu điển tích và đan dược? Dương Thần nói thầm trong lòng, vậy đó là nơi tốt, thật muốn vào cướp sạch đồ tốt trong đó…

Huynh muội Triệu gia không ngờ “tên Hóa Thần sơ kỳ” lại có ý nghĩ to gan lớn mật, bọn ho đang cẩn thận suy nghĩ xem làm sao mở miệng với người Tiêu gia.

Dương Thần do dự một chút, cũng không tỏa ra thần thức vào Tiêu gia, tìm Tiêu Chỉ Tình, bởi vì như vậy rất dễ bại lộ chính mình, cho nên an phận theo huynh muội Triệu gia đậu xuống sân diễn võ rộng lớn ngoài chủ điện.

Tiêu gia chiếm đất rộng lớn, trong gia tộc cũng có không ít dòng chính và chi thứ, bao gồm không ít khách khanh và tôi tớ, nhìn gần, xung quanh sân diễn võ có không ít kiến trúc bao quanh, đều có người ra vào, nhưng cũng không ai đặc biệt nhìn qua, gần như đã quen với việc có người đến thăm viếng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 44
Phần 82 Vậy thì về sau thế nào? Lục Thiếu Du nghe có chút nhập thần. Về sau... Ánh mắt Phong Hành thiên chủ có chút khinh động, nói: Về sau, thê tử Thất Tuyệt Hoàng Tôn không đành lòng Thất Tuyệt Hoàng Tôn cứ tiếp tục giết chóc như thế, liền khắp nơi ngăn cản Thất Tuyệt Hoàng Tôn đã tẩu hỏa nhập ma, rốt cục có một ngày tìm được Thất Tuyệt Hoàng Tôn đang đại khai sát giới, sau đó... Bị Thất Tuyệt Hoàng Tôn lỡ tay đánh chết. Thất tuyệt chi khí này quá kinh khủng. Trong lòng Lục Thiếu Du cảm thán, mấy loại diệt tuyệt bạo lệ, vô sinh vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 7
Phần 82: Chia Hàng... A Khắc Lợi nhìn đống Thần tinh vung vãi dưới đất, trợn mắt há mồm ngây dại, mãi mà không nói gì. Thổ Giáp thi vứt đống Thần tinh trên mặt đất rồi đứng bên cạnh Hàn Thạc nhìn A Khắc Lợi đầy thù địch, giống như chỉ cần Hàn Thạc ra lệnh một tiếng là hắn sẽ lao vào xé A Khắc Lợi thành mảnh nhỏ. Từ khi được Thổ Giáp thi cho biết Kim Giáp thi không có gì đáng ngại, Hàn Thạc thở phào một hơi. Hắn ngồi xổm xuống phân loại các khối Thần tinh, nói: Chín khối Thần tinh Địa hệ, ba mươi hai khối Phong hệ, mười hai khối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 13
Phần 82 Bản thân ta thật muốn nhìn một chút ngươi thật là cái gì cũng có thể thôn phệ hay không! Lăng Tiếu cắn răng kinh quát một tiếng, thân ảnh cấp tốc lui lại, thế giới lực lần nữa bắt đầu phát sinh biến hóa. Một phiến thiên địa tựa hồ trở nên vô cùng hắc ám xuống, từng đạo cụ phong âm lãnh vô cùng bắt đầu cuồng thổi lên. Vù vù! Hắc phong cường đại mang theo khí tức khiến người sợ hãi bắt đầu tàn sát bừa bãi lên. Trong phương thiên địa này tựa hồ đều vì đó mà biến sắc, hồ nước cũng là bị hủ thức đến biến thành màu đen...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng