Dương Thần - Quyển 16

Phần 64

– Mong Lạc gia chủ lượng thứ, Ninh mỗ cũng không có cách nào khác với Tam muội, trước giờ vẫn có bất hòa. Từ nhỏ đến giờ Tam muội không bao giờ nghe lời tôi, làm theo ý mình, nên tôi cũng không có cách nào.

Ninh Chính Phong buông tay bất đắc dĩ nói.

– Hừ.

Tiêu Mạnh Nhạc cười lạnh đúng là lo lắng sợ để tổn thất cao thủ gia tộc, nên mới cố ý không cho Ninh Nhược Trúc đi.

Ninh Chính Phong cũng không tức giận, cười tủm tỉm nói:

– Tiêu gia chủ quá lo lắng rồi, lần này chúng ta tập hợp nhiều đại cao thủ như vậy rồi, còn có thể có nguy hiểm gì nữa? Cho dù tất cả các chư thần và cả tên phản tặc Dương Thần kia nữa, người đến thì giết người, thần chắn thì giết thần, chẳng qua cũng chỉ là ra tay vì đạo mà thôi.

– hy vọng là như thế.

Tiêu Mạnh Nhạc hừ lạnh.

– Chẳng nhẽ, Tiêu gia chủ vẫn còn chưa tin tưởng hay sao? Cũng đừng đánh mất uy phong như thế chứ.

Ninh Chính Phong cười dài nói.

Tiêu Mạnh Nhạc biến sắc, quay đầu lại không nói nhiều nữa.

Lạc Bình Triều bấy giờ mới lên tiếng:

– Nếu đã đến đông đủ rồi, thì lên đường thôi.

Ninh Chính Phong đối với con người thâm trầm khả trắc của Lạc gia này cũng không dám chậm trễ, khách khí đáp lại một tiếng, sau đó vung tay lên, dẫn theo đám người, bay về phía tây nam.

Buổi sáng ở quốc gia bị bỏ quên, Địa Trung Hải.

Đám sương mù trên biển dần dần tan đi, mang lại ánh nắng nhè nhẹ ấm áp.

Nhưng nhiệt độ không khí không ngừng giảm xuống, Địa Trung Hải đang là tháng năm, đáng lẽ ra chỉ có cảm giác là hơi lạnh, nhưng thời tiết này có vẻ bất thường.

Ở trong một căn phòng tương đối rộng, Ron đã để cho Vú Vương và Mẫn Quyên ở cùng với nhau, hiện giờ còn thêm cả Tố Tâm nữa.

Lam Lam lúc này mặc một cái áo len màu hồng nhạt, mái tóc kẹp một cây kẹp màu xanh lục, đang ngồi ở bàn ăn dài trong nhà bếp.

Cô bé Tiểu mập hai tay để trên mặt bàn, đôi mắt đen lúng liếng, trên mặt hiện lên vẻ vui thích, nhìn một đống thức ăn phong phú trên mặt bàn.

– Ôi, tiểu quỷ thèm ăn của chúng ta, nhìn cháu kìa, nước miếng chảy hết ra rồi kìa.

Vú Vương bưng một mâm đùi dê đã nướng chín, từ phòng bếp đi ra, đặt đống đùi dê lên bàn, sau đó lấy ra một chiếc khăn giấy lau miệng cho Lam Lam.

Cô bé Tiểu Mập phồng miệng, hơi mất hứng hỏi:

– Vú Vương, các dì và mẹ còn chưa về tới sao, Lam Lam đói bụng rồi.

– Sắp tới rồi, cố chờ thêm một chút nữa nha.

Vú Vương cười nói.

Cuộc sống trên đảo an nhàn, không tranh giành quyền thế, cũng không có gì ồn ào, chỉ hy vọng thoát khỏi sự trói buộc, sinh hoạt bình thường như những người dân trên đảo.

Vú Vương và Mẫn Quyên, cả Tố Tâm nữa đều rất nhanh chóng làm quen với cuộc sống trên đảo, muốn có thứ gì là có thứ đó, lại còn có nhiều người hàng xóm từ khắp các nơi trên thế giới đến đây ẩn cư, cùng nhau ăn cơm và nói chuyện phiếm, cuộc sống rất thoải mái.

Lần trước, Tiêu Chỉ Tình ăn cơm với Vú Vương và Tố Tâm, cũng mang cả Lam Lam theo, nên từ lúc đó cô bé Tiểu Mập này lại thích ăn cơm trong căn phòng ở đây.

Cũng không phải có đồ ăn gì đặc biệt, mà là trong lâu đài này, với cô bé mà nói, là một khoảng không vô cùng to lớn.

Mặc dù có mười mấy người dì và một đống người hầu, nhưng không có người chủ nhân là Dương Thần ở đây nên tòa lâu đài cũng khá lạnh lẽo.

Chỉ cần một gian nhà đá, cũng đủ chỗ tụ tập cho mọi người, có một bữa cơm ấm áp.

Trên thực tế, hiện giờ các cô đều đã có tu vi nhất định, có ăn hay không cũng không quan trọng, chẳng qua người dân trên đảo vẫn ăn một ngày ba bữa, hơn nữa bữa ăn đã trở thành thói quen, không thay đổi ngay lập tức được, cho nên vẫn tổ chức những bữa ăn.

Vú Vương vừa mới nói dứt lời, bên ngoài đã có mấy người tiến đến.

– Ron tiên sinh, ông đã tới rồi sao.

Vú Vương gặp lão già, cao hứng chào hỏi.

Ron cũng cao hứng, gật đầu cười:

– Vú Vương mời tôi ăn thế này, tôi cảm thấy hơi xấu hổ.

– Có gì đầu, Ron tiên sinh cũng giống như người nhà cả mà.

Vú Vương cười hỏi:

– Làm sao thế, Ron tiên sinh vẫn còn lo lắng chuyện trang trại hoa hay sao?

Ron xoa đầu Lam Lam sau đó tìm một cái ghế ngồi xuống, thở dài một tiếng nói:

– Haizz… bị hỏng… đều hỏng… nhiệt độ không khí ngày càng xuống thấp, cây hoa trồng trong trang trại không ra hoa, lại còn bị chết rét một phần lớn, chủ yếu là do nhiệt độ không khí buổi tối quá thấp, giống như đây là mùa thu chứ không phải mùa hè.

– Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ cây cối ở đây cũng không thể chịu nổi, ở đây có rất nhiều giống cây nhiệt đới, sẽ không thể chịu nổi.

– Đúng thế, cũng không biết vì sao lại như thế.

Tố Tâm từ phòng bếp đi ra bưng một mâm bánh mì đã nướng chín.

– Hiện tại người trên đảo đều nói, không biết có phải ngày tận thế sắp đến rồi hay không.

– Chuyện như thế chúng ta cũng không cần phải bận tâm, không phải tiểu thư Jane đang nghiên cứu hay sao, cô ấy là nhà khoa học đại tài, chắc chắn sẽ có đáp án.

Vú Vương thở dài.

Cửa căn nhà mở ra, mấy bóng hồng duyên dáng đi đến.

Lâm Nhược Khê đi cùng với Thái Nghiên, Thái Nghiên không biết đang nói cái gì, khiến cho Lâm Nhược Khê không nhịn được cười.

Ở phía sau, Mạc Thiện Ny cùng với Thái Ngưng và các cô gái khác vừa nói vừa cười lục tục đi đến chào hỏi Ron và Vú Vương.

– Được ăn cơm rồi!

Cô bé Tiểu Mập bật người dậy ngồi thẳng trên ghế, Lâm Nhược Khê tiến đến ôm lấy Lam Lam, nhéo nhéo đôi má phúng phính, giả vờ giận nói:

– Đã nói với con bao nhiêu lần rồi, ở đây con là nhỏ nhất, cho dù cha con không có ở đây, cũng không được ngồi ở chỗ của cha, đúng là không biết lớn nhỏ.

Nói xong, đem đặt Lam Lam ngồi ở cái ghế bên cạnh, Lam Lam chu môi, cô bé không có cảm giác mình vẫn còn nhỏ, tuy rằng đầu chỉ cao đến mặt bàn, nhưng vẫn có thể leo được lên bàn ăn.

Lúc này, có hai cô gái vào nhà là Jane và học sinh của cô Grace.

Hai người còn khoác chiếc áo dài màu trắng ở phòng thí nghiệm, sau khi vào nhà thì cởi ra treo lên tường, sau đó cùng ngồi xuống.

Trên một cái bàn dài, thức ăn được để khá đầy, khá nhiều món súp, bánh mì nướng, đương nhiên Lam Lam thấy như vậy vô cùng vui sướng bắt đầu cầm lấy mấy chiếc đùi dê mà gặm.

– Chị Jane, tình hình nghiên cứu như thế nào rồi, làm sao mà nhiệt độ lại thấp như vậy.

Trinh Tú tò mò hỏi.

Trong mắt Jane hiện lên vẻ ưu tư, sau đó miễn cưỡng mỉm cười:

– Hiện tại chị chỉ biết được nguyên nhân mặt ngoài, còn nguyên nhân thật sự là cái gì thì vẫn còn phải nghiên cứu thêm.

– Hả? Nguyên nhân mặt ngoài là cái gì? Xem ra cô rất lo lắng.

Lưu Minh Ngọc buông chiếc thìa bằng bạc hỏi.

– Năng lượng mặt trời bị suy giảm nghiêm trọng!

Không đợi Jane trả lời, Grace đã không kìm nổi nghiêm túc hô lên.

Jane vỗ vỗ Grace:

– Cần cô nói sao, đúng là không biết lớn nhỏ.

Việc này giống như việc Lâm Nhược Khê bình thường dạy dỗ Lam Lam.

Grace thè lưỡi, buồn bực lầm bầm.

Các cô gái được một trận cười vui vẻ, cảm thấy Grace thật giống một đứa trẻ.

Jane bất đắc dĩ lắc đầu nói với mọi người:

– Đúng vậy, năng lượng mặt trời truyền đến trái đất, đúng là đang dần yếu đi.

– Chuyện này làm sao xảy ra được… Tôi không học qua thiên văn nhưng cũng có biết được chút ít, chẳng phải mặt trời là một ngôi sao, tuổi không phải lớn, năng lượng của nó làm sao có thể giảm bớt được?

Mạc Thiện Ny buồn bực nói.

– Chuyện này là do phát hiện của tôi, thông qua số liệu mà vệ tinh truyền về, năng lượng mặt trời truyền đến tầng khí quyển đúng là ngày càng giảm.

– Nói cách khác, vấn đề mấu chốt là ở trên địa cầu, tôi tạm thời vẫn chưa thể đoán ra được, quả thực không thể tin nổi.

Mọi người thấy Jane lộ ra vẻ buồn rầu, cũng không khỏi nhíu mày, bọn họ càng không có khả năng tìm ra đầu mối.

Jane nói tiếp:

– Dựa vào tình hình hiện nay, chỉ thêm một tháng nữa, nam bán cầu sẽ bước vào mùa đông lạnh nhất từ trước đến nay, mà đến tháng mười, ở bắc bán cầu chúng ta, nhiệt độ còn có thể thấp hơn cả mức đó…

– Hiện tại, điều tôi lo lắng nhất là sẽ khiến rất nhiều người chết, ngoài ra còn có rất nhiều chủng loại động thực vật không chịu được giá lạnh, sẽ bị tuyệt chủng, dẫn đến diệt vong.

– Có đến mức như vậy không?

Vú Vương sợ hãi nói.

Jane cười chua chát nói:

– Ở trong thế giới của khoa học, việc gì cũng có nguyên nhân, nếu không tìm ra được nguyên nhân thì không thể thay đổi được hiện trạng.

Mọi người ở đây có chút lo lắng, Jane vẫn luôn tự tin từ trước đến nay phải có chút lo lắng, có thể thấy chuyện đã nghiêm trọng đến mức nào rồi.

Chỉ có cô bé Tiểu Mập vẫn tiếp tục ăn, sau khi đã ăn hết đống đùi dê, bắt đầu chuyển sang ăn tảng thịt bò lớn.

Đột nhiên, Jane, Sắc Vi và Thái Ngưng bỗng nhiên đứng dậy, chạy ra khỏi nhà khiến tất cả mọi người sửng sốt.

– Có rất nhiều tu sĩ đến gần… rất nhiều người…

Trinh Tú và Thái Nghiên cũng kinh ngạc đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/11/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu hút một chút máu. Sau này vợ chồng Đăng sinh ra một đứa con gái đặt tên là Hân, không ngờ cô bé cũng là ma cà rồng. Hân càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ, năm nay đã 17 tuổi, và cô bé cũng thèm hút máu của ba mình. Gia...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 7
Phần 64 Hừ, đừng nói đùa, đây là mười triệu, dù đem cô ấy bán đi cũng không đáng giá như vậy, đừng nói chỉ làm sính lễ. Hạ Thiên khẽ gật đầu, hắn nghiêm trang nói: Đúng vậy, đây là sính lễ. À, tốt quá. Vân Tiểu Đông dùng hai tay ôm một mớ tiền nói: Mẹ, chúng ta phát tài rồi. Chu Hoa thấy tình cảnh như vậy mà không khỏi cảm thán, thần y chết tiệt này đúng là quá phóng khoáng, tuy hắn có thể lấy ra nhiều tiền như vậy, nhưng hắn sẽ không đưa ra nhiêu đó tiền cho một con đàn bà. Đúng là xài tiền người khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Giang Nam – Quyển 11
Phần 64 Giang Nam mở ra con đường, cười tủm tỉm nói: Ta là đang nghĩ, Thánh Thiên Đại Tôn cũng không thể vạch trần sắc lệnh, vạn nhất tiền bối bị sắc lệnh chấn tổn thương, cái kia cũng có chút không ổn rồi. Chân Thần kia cười ha ha: Ngươi không nên làm ta sợ! Ta biết rõ Thánh Thiên Đại Tôn, người này tâm nghi kỵ rất nặng, nhất định là lo lắng Vãng Sinh Thần Đế phục sinh, mình lại trở thành người Tín Ngưỡng Thần Đế, lúc này mới không có vạch trần sắc lệnh. Mà ta lại không lo lắng cái này, Vãng Sinh Thần Đế trọng sinh, trèo lên trên đế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng