Dương Thần - Quyển 4

Phần 7

Sáng sớm ngày hôm sau, Dương Thần vừa dậy, liền nhìn thấy ngoài cửa sổ, tuyết đang rơi.

Bông tuyết phong phú, bao trùm trên nhà cửa cây cỏ, thế giới dát phủ màu trắng bạc khiến người ta hoa mắt.

Đây đã là trận tuyết thứ hai ở Trung Hải rồi, dường như là vì Giáng Sinh đã đến mà đặc biệt phái một nhân vật quan trọng đến phối hợp.

Trên đường lái xe đi làm, phía trước rất nhiều cửa hàng đã thắp đèn nê ông, treo búp bê Giáng Sinh và vật phẩm trang sức, cây thông Nô – en giống như cây sau cơn mưa mọc lên như nấm, không biết lúc nào đều được trưng bày ra.

Dương Thần vẫn lần đầu tiên đón Giáng Sinh ở trong nước Hoa Hạ, không ngờ bầu không khí lại nồng đậm như thế này, không kém gì so với các nước Âu Mỹ, không khỏi cảm thán thế giới này thật sự trở nên nhỏ bé rồi.

Chỗ ngồi bên cạnh, chỉ để một túi da màu trắng, chính là tối qua Thái Nghiên đã nói lấy giúp cô ấy, Dương Thần không quên, sáng sớm nhìn thấy túi da để ở bàn trà liền lấy đem đi.

Lúc đi đến bãi đỗ xe mà giải trí Ngọc Lôi viết ở dưới lầu, vừa lúc Lâm Nhược Khê chở Tuệ Lâm cũng vừa đến.

Tuệ Lâm xuống xe, đang nói lời từ biệt với Lâm Nhược Khê, Lâm Nhược Khê buông cửa kính xe xuống, thần sắc thoạt nhìn có chút mệt mỏi, nhưng mang theo vài phần ôn hòa và ý cười.

Nhìn thấy Dương Thần từ phía đối diện xuống xe, Lâm Nhược Khê coi như vốn không nhìn thấy, giống như người xa lạ, cũng không phản ứng, rất tự nhiên đóng cửa sổ xe, sau đó lái xe rời khỏi.

Dương Thần nửa cười nửa không nhìn chiếc xe rời khỏi, xem ra những lời tối qua, đã khiến Lâm Nhược Khê hoàn toàn không muốn để ý tới mình, trạng thái không để ý tới này, so với lời nói lạnh nhạt, còn có vẻ xa lạ hơn rất nhiều.

Tuệ Lâm chú ý tới cảnh tượng này, khuôn mặt mang chút ưu sầu, cũng không tiện nói cái gì.

Đi vào trong công ty, không ít nhân viên đều đeo khăn quàng cổ, quần áo trên người cũng nhiều hơn thường ngày một chút, hiển nhiên có tuyết một chút, nhiệt độ không khí đột nhiên giảm, muốn phong độ cũng đều bắt đầu cần độ ấm.

Đột nhiên Dương Thần nhớ lại, tuyết rơi lần trước, là theo Mạc Thiện Ny đi ra vùng ngoại thành leo núi, sau đó mới có đêm khó quên đó.

Nhớ tới vết thương cũ trên chân của Mạc Thiên Ny, Dương Thần có chút lo lắng, dù sao thời tiết lạnh rồi, chân của cô ấy lại sẽ bị bệnh cũ tái phát.

Vào văn phòng của mình, Dương Thần đóng cửa, lấy điện thoại ra ấn số gọi cho Mạc Thiện Ny.

Vài giây sau, Mạc Thiện Ny liền nhận điện thoại, trong giọng nói vẫn tràn đầy sức sống như vậy, dường như mang theo chút vui sướng.

– Thật là hiếm có, có thời gian gọi điện thoại cho tiểu oán phụ như em.

Mạc Thiên Ny tự thấy xót xa nói đùa.

Dương Thần trực tiếp hỏi han:

– Chân thế nào rồi, có đau không?

Mạc Thiện Ny ở đầu bên kia im lặng một lát, cười nói:

– Nghe anh hỏi một câu như vậy, cho dù đau em cũng chỉ có thể nói không đau.

– Rốt cuộc có đau hay không?

Dương Thần nghe có chút sốt ruột, sự đau đớn của Mạc Thiên Ny đêm đó khiến hắn vẫn còn nhớ.

– Không đau nữa, yên tâm.

Mạc Thiện Ny nhẹ nhàng nói:

– Lần trước anh chữa trị cho em, cảm thấy tốt lên rất nhiều, hôm nay tuyết rơi, em mặc nhiều quần, cũng không cảm thấy đau và có gì bất lợi.

Lúc này Dương Thần mới yên tâm.

– Đau thì bảo anh, đừng chịu đựng, anh xem cho em, hoặc đưa em đi bệnh viện, đều được.

Mạc Thiện Ny “Ừ” một tiếng.

– Em đột nhiên nhớ anh, đều tại anh, vừa sáng anh đã gọi điện thoại, hôm nay em làm việc thế nào, phiền chết đi được, còn có bao nhiêu việc phải làm.

– Bận lắm sao?

– Đương nhiên rồi, em hiện tại là Trưởng ban bộ Tài chính, anh không biết cuối năm công ty phải tiến hành các loại kết toán sao? Hơn nữa sắp tết rồi, rất nhiều công nhân viên đều nghỉ về quê, chúng ta ở Trung Hải, đương nhiên đành phải làm nhiều một chút.

Mạc Thiên Ny buồn thương nói.

Dương Thần ngẫm nghĩ một chút.

– Buổi tối cùng ăn cơm đi, rất lâu rồi không ở bên em, em lại mệt như vậy, phải khao một chút.

Mạc Thiện Ny khanh khách thích thú mỉm cười.

– Hiểu được người đau, không tồi không tồi nhưng, em không muốn ăn ở ngoài, tối đến nhà em ăn được không, em làm cơm cho anh ăn.

– Có thể ngủ ở chỗ em không?

Dương Thần cười hỏi.

– Anh muốn chết à.

Tiếng Mạc Thiên Ny hờn dỗi.

– Tóm lại quyết định vậy, em đi làm đây, buổi tối đến nhà em, bye bye trước nha.

Nói xong, lập tức dập điện thoại.

Dương Thần vẻ mặt buồn bực, ngắt như vậy cũng quá trực tiếp rồi, không hôn tạm biệt gì cả.

Vừa muốn mở điện thoại chơi trò chơi, điện thoại lại rung lên.

Dương Thần nhìn xuống, là số lạ, nghĩ lại chính là Thái Nghiên.

Sau khi nhận, quả nhiên là giọng của Thái Nghiên.

– Lấy túi chưa?

Tâm trạng của Thái Nghiên dường như không tồi, nhẹ nhàng hỏi han.

– Trí nhớ của tôi không tồi, cô đã ở cục cảnh sát chưa, tôi cầm cho cô.

– Anh đi làm chẳng lẽ bất cứ lúc nào ra ngoài cũng được sao?

Thái Nghiên hỏi.

Dương Thần cười cười.

– Tôi chính là nhân vật đóng vai phụ, mọi việc đều người khác làm.

– Tôi nghĩ cũng thấy vậy…

Thái Nghiên đúng là không ngạo mạn giống quá khứ, nói:

– Bây giờ thì thôi, đợi 11 giờ trưa, gặp ở ngã tư bên đường lớn phía bắc.

Dương Thần sửng sốt, không rõ vì sao Thái Nghiên lại chọn khoảng cách xa Cục cảnh sát và công ty, nhưng cũng không quá để ý, lại đồng ý.

Chơi xong hai tiếng trò chơi, tuyết rơi cả nửa ngày cũng dừng rồi, Dương Thần liền lái xe đến chỗ hẹn với Thái Nghiên.

Đường phố Trung Nam là phố dành riêng cho người đi bộ, hai bên đường phần lớn là nhà hàng và cửa hàng ăn vặt, Dương Thần đi đến gần ngã tư, tìm ở bốn xung quanh, muốn tìm người phụ nữ mặc trang phục cảnh sát.

Đúng lúc này, giọng của Thái Nghiên từ đằng sau vang lên.

– Anh tìm cái gì vậy, tôi không phải ở đây sao.

Dương Thần quay người lại, nhìn thấy Thái Nghiên ở sau lưng, cả người mặc chiếc áo bó sát người màu trắng đục, để bộ ngực ngoại cỡ tự hào của cô, vây quanh một khăn lụa màu tím, lộ ra chút kiều diễm, bên dưới mặc một chiếc quần jean màu sáng, khiến đôi chân vốn đã thon dài đẹp đẽ của Thái Nghiên mê hoặc lòng người.

Không thể không nói, kèm với khuôn mặt vốn đã khí khái hào hùng và rực rỡ kia, Thái Nghiên đánh chút kem nền, dùng kiểu trang điểm như vậy đi trên đường, đã hấp dẫn đa số ánh mắt của các đôi nam nữ.

Nhìn thấy mắt Dương Thần tỏ ra kinh ngạc nhìn mình, trong lòng Thái Nghiên hơi hơi đắc ý và vui mừng, nhưng cũng không thể hiện ra, mà là giả vờ không biết hỏi:

– Tôi rất kỳ lạ sao?

Dương Thần cười ngượng ngùng.

– Đột nhiên không mặc trang phục cảnh sát, có chút không nhận ra, tuy nhiên cô mặc thế này rất thích hợp.

– Không phải bắt tội phạm, anh cho rằng tôi nghiện mặc trang phục cảnh sát sao?

Thái Nghiên liếc Dương Thần mắt một cái.

Dương Thần không sao cả nhún nhún vai, đưa túi trắng trong tay giao cho Thái Nghiên.

– Đây là của cô, mang đến cho cô đó.

– Cảm ơn.

Sau khi Thái Nghiên nhận lấy, cũng không xem đồ trong đó, ngược lại cười nói:

– Đi ăn chút gì không?

Dương Thần chần chừ.

– Cơm trưa sao?

– Vậy anh cho là cái gì?

Thái Nghiên tức giận hỏi.

Dương Thần đúng là không nghĩ tới Thái Nghiên sẽ mời mình cùng ăn cơm trưa, tuy nhiên nghĩ đến lúc trước đã đồng ý làm bạn với cô, cũng không có lý do gì từ chối, huống chi mình cũng đói rồi.

– Tôi tùy thích, ăn gì cũng được.

Thái Nghiên cũng không quá cầu kỳ.

– Vậy đi quán cơm Lỗ gia kia, tôi đã ăn ở đó, khẩu vị không tồi.

Dương Thần không ý kiến, sau khi đi theo Thái Nghiên đi vào quán cơm Lỗ gia, tìm cái bàn hai người ở chỗ cửa sổ.

Thái Nghiên thuần thục sau khi theo sát nhân viên phục vụ gọi thức ăn, hỏi Dương Thần:

– Anh thích ăn thức ăn gì, gọi thêm vài món.

– Không cần, tôi thấy cô gọi vậy là đủ rồi, buổi trưa ăn nhiều rồi buổi tối không có khẩu vị.

Trong lòng Dương Thần còn nghĩ buổi tối Mạc Thiện Ny muốn nấu cơm, như nàynếu ăn no rồi, buổi tối biểu hiện không tốt vậy thì khó xử rồi.

Thái Nghiên cũng không nghĩ nhiều, ngược lại hỏi vấn đề khác, chỉ có điều Dương Thần lại không có gì có thể nói chuyện cùng Thái Nghiên, rất nhiều việc, Dương Thần không cho rằng có thể nói cho Thái Nghiên biết.

Thái Nghiên cũng phát hiện Dương Thần có một loại phòng bị với mình, không hài lòng nói:

– Anh cần phải như vậy sao? Tôi chỉ hiếu kỳ trước đây anh làm gì, vì sao thân thủ tốt như vậy, lẽ nào anh là tội phạm, không thể nói ra sao?

Dương Thần thở dài.

– Thái Nghiên, lần trước cô đã nói qua, hy vọng chúng ta là bạn, nếu như cô thật sự nghĩ như vậy, vậy tôi hy vọng cô không nên hỏi những vấn đề này, tôi không nói hiển nhiên có đạo lý của tôi, chị cô hẳn là biết một chút, nhưng cô ấy không nói cho cô, cô nên biết những chuyện này cũng không phải có thể tùy tiện nói.

Thái Nghiên kiều hừ một tiếng, rồi cũng không hỏi lại.

Không bao lâu sau, nhân viên phục vụ bưng mấy đĩa thức ăn đến, Thái Nghiên nhớ tới cái gì, vội vàng hỏi:

– Anh uống cái gì, muốn rượu trắng hay rượu nho? Ở đây có cao lương không tồi.

Dương Thần nói thẳng:

– Không cần, ăn hai chén cơm, nhét đầy cái bụng mà thôi.

Thái Nghiên cay đắng, nhưng không có gì để nói, mắt nhìn Dương Thần gọi hai chén cơm, liền bắt đầu ăn như hổ đói, bản thân cũng đành phải bắt đầu ăn.

Ban đầu chuẩn bị tốt các loại vấn đề và đề tài, cơ bản toàn bộ chưa nói nói ra, một bữa cơm chỉ vẻn vẹn không đến 5 phút, Dương Thần liền vỗ vỗ bụng, ợ một cái.

– Tôi ăn no rồi, cô từ từ ăn.

Dương Thần cũng không lập tức đi, dù sao như thế sẽ không lễ phép, vì thế ngồi đó cầm cây tăm chậm rãi chờ Thái Nghiên.

Thái Nghiên đột nhiên dừng các hoạt động ăn cơm, nuốt thức ăn trong miệng, ngẩng khuôn mặt tươi đẹp kia lên, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm Dương Thần, nhưng lại có chút u ám.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 6
Phần 7 Vân Hồng Lăng có chút không cam lòng hỏi, cũng không có ý tứ muốn rời đi. Về trước đi, có một số việc sau này nói với con. Vân Khiếu Thiên nói. Vâng. Vân Hồng Lăng có chút không tình nguyện lên tiếng nói: Cha, người không được khi dễ Thiếu Du nha. Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi mới chậm rãi đi ra khỏi đại sảnh. Nữ nhân tới tuổi gả chồng rôi a. Nhìn nữ nhi mình Vân Khiếu Thiên không khỏi thầm than một tiếng. Được rồi, Lục Thiếu Du, hiện giờ cũng chỉ có hai người chúng ta, cũng không có người thứ ba...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Phần 7 Nạp Lan Như Nguyệt cùng Bối Toa nhìn nhau, có chút ngây ngốc kinh ngạc. Vô Song cùng Long Nhất điên loan đảo phượng ở bên trong, thật không nghĩ tới lại xuất hiện loại tình huống này, không phải là đánh nhau ở bên trong chứ. Lúc này trướng bồng bị đóng băng đột nhiên rung lên hai cái rồi oanh một tiếng bạo liệt, một thân ảnh phá băng chui ra, có chút chật vật đáp xuống, trên người đều là băng vụn, ở trên người ngoại trừ mặc một chiếc áo ngoài rộng thùng thình thì không có mặc gì ở bên trong cả. “Ta... ” Long Nhất cười khổ phủi băng trên người, vẻ...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Ngày mùng 5 Tết tuyệt vời - Tác giả The Kid
Cần năm nay 19 tuổi đang sống chung với đứa em gái tên Thơ, 15 tuổi. Vì gia đình quê gốc ở Cần Thơ nên ba mẹ đặt tên cho hai đứa con là Cần và Thơ, để cho gia đình luôn nhớ về quê cũ. Vào ngày mùng 1, 2, 3 Tết thì hai anh em có đi theo ba mẹ đi gặp gỡ dòng họ, đi chùa, đi chơi... Nhưng đến ngày mùng 5 thì hai anh em lại muốn ở nhà. Ba mẹ vẫn còn đi gặp nhiều bạn bè nữa, để cho hai anh em ở nhà coi nhà. Sau khi ăn cơm trưa với món thịt kho hột vịt, hai anh em ai về phòng...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng