Dương Thần - Quyển 8

Phần 56

– Anh?

Dương Thần kín như bưng đáp:

– Đương nhiên muốn là người đàn ông cạnh em rồi.

– Ngươi… ngươi biết rõ ta hỏi gì, nhưng nếu ngươi không muốn trả lời, ta cũng không hỏi thêm, dù sao ta rơi vào tay ngươi, là do ta gieo gió gặt bão, không biết rõ về ngươi…

Tiêu Chỉ Tình cắn răng, trong lòng nghi hoặc vô cùng, người đàn ông này thật kỳ lạ, không ngờ có thể dễ dàng nhìn ra trong cơ thể mình có độc, việc này lại khiến cô có một tia hy vọng, nói:

– Nếu anh đã nhìn ra, trong cơ thể tôi đều là độc chí mạng, anh còn muốn cưỡng ép sao?

Dương Thần nhíu mày:

– Sao lại không chứ?

– Anh không sợ chết?

Tiêu Chỉ Tình nhìn người đàn ông kia như quái vật, khàn giọng nói:

– Trong thân thể tôi, trong máu, xương cốt, các cơ quan đều là kịch độc! Chỉ cần trong cơ thể tôi đụng đến anh, anh trong khoảng thời gian ngắn sẽ bị thối rữa cũng không có gì là lạ! Hơn nữa anh chẳng lẽ không hiếu kỳ, vì sao trong cơ thể tôi đều là chất độc, còn có thể sống bình thường như vậy?

– Không sao cả, nghĩ nhiều thật lãng phí thời gian, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu…

– Quả là tên quỷ háo sắc ngu ngốc tự tìm đường chết…

Tiêu Chỉ Tình sắp tức chết, chính mình nói những lời này, mặc dù là muốn hắn buông tha cho mình, nhưng cũng là muốn cứu mạng hắn!

Dương Thần cũng không để ý đến cô gái, hứng trí liếm môi, đôi tay hướng về phía đai áo khoác tắm của Tiêu Chỉ Tình, cởi tung!

Một tấm thân nõn nà như băng tuyết, mang theo một mùi hương mới tắm xong rất ngọt ngào và mùi hương sữa từ cơ thể cô gái, hiện ra trước mặt Dương Thần.

Tiêu Chỉ Tình vòng eo mảnh mai cực kỳ tinh tế, duyên dáng, đối lập với đôi thỏ trắng nõn nà tươi đẹp, chỗ xương quai xanh lại giống như được khắc đục tinh xảo, tản ra một khí chất thanh tú.

Bởi vì căng thẳng, thân thể mềm mại của Tiêu Chỉ Tình lạnh run rẩy, khóe mắt có nước mắt, có vẻ vô cùng động lòng người.

Cũng bởi vậy, trước ngực hai khối đậu non cũng run rẩy theo, Dương Thần sợ liệu đụng nhẹ vào có tan ra mất…

Nhìn xuống dưới chút nữa, dưới bụng bằng phẳng của cô gái, là cặp đùi đẫy đà bị đè ép xuống, dưới chiếc quần lót hoa văn nhỏ, có thể nhìn thấy mảnh đất bí ẩn thưa thớt cỏ…

Dương Thần rất không khí phách, nảy ra một suy nghĩ trong đầu: Được gặp người bạn giường tự đưa đến miệng này, bị sét đánh, cũng đáng lắm!!

Tiêu Chỉ Tình yên lặng nhắm hai mắt lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm như hối hận.

Dương Thần cũng không đè nặng cô nữa, nhanh nhẹn cởi chiếc quần lót của mình, thấy người phụ nữ kia nhắm mắt lại ngây ngô cười, không khỏi hỏi:

– Sao vậy, nhìn dáng vẻ em rất chờ mong?

– Đến đi.

Tiêu Chỉ Tình bỗng nói.

– Ừ?

– Theo tôi biết đến nay, tôi không cho rằng đời này sẽ có quan hệ với người đàn ông nào, cho nên cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Nhưng nếu anh muốn thế, đến chết còn không sợ, tôi có gì phải sợ. Cùng lắm thì anh cướp đi sự trong sạch của tôi, tôi thì giúp anh quy tiên, hai chúng ta không thiếu nợ nhau, chỉ có điều bộ dạng anh chết đừng quá xấu…

Tiêu Chỉ Tình thản nhiên nói xong, để lộ ra một vẻ chán ghét thế gian.

Trong phòng im lặng lại, Dương Thần ánh mắt phức tạp nhìn cô gái ở dưới chốc lát:

– Nếu nói vậy, em dám làm 1 chuyện trước mặt anh không?

Tiêu Chỉ Tình đột nhiên mở mắt ra nhìn Dương Thần đột nhiên nghiêm túc:

– Cái gì?

Dương Thần vẻ mặt buồn bực nhìn cặp đùi tròn trịa đẹp đẽ kia:

– Em kẹp chân chặt vậy, anh không thể giúp em cởi quần ra.

Tiêu Chỉ Tình vừa bớt giận, lại bị làm bực mình, trong mắt tràn đầy xấu hổ, giận dữ, bộ ngực phập phồng, hận không thể cắn chết người đàn ông này.

– Anh bị chết khó coi chút, càng xâu càng tốt!

Tiêu Chỉ Tình nguyền rủa, bỗng ngồi dậy, thuần thục tự lột bỏ chiếc quần lót, tùy tiện ném xuống sàn nhà!

Sau đó cùng “tử thi” hướng lên giường, chuyển hướng cặp đùi, lộ ra thánh địa kia…

– Được, thế này anh vừa lòng chứ!

Ngay trước mặt một người đàn ông mới gặp, cứ như vậy đem thân mình rộng mở ra cho hắn xem, Tiêu Chỉ Tình cũng không biết vì sao mình lại thế này, có lẽ là sinh mạng thống khổ, không muốn cứ tiếp tục như vậy, hoặc là trong cảnh tuyệt vọng buong tay hết thảy theo bản năng kiêu ngạo, tóm lại chỉ muốn chết, nhưng lại cảm thấy được giải thoát…

Dương Thần gắt gao nhìn chằm chằm, hai chiếc đùi hoàn mỹ kia, một khe suối hồng nhạt, quả nhiên đẹp hơn cả bức tranh sơn thủy.

– Nhìn đã đủ chưa? Lần đầu thấy phụ nữ sao?

Tiêu Chỉ Tình không tự nhiên, bất mãn nói, dù bất cứ giá nào, trong lòng vẫn không được tự nhiên.

Dương Thần phục hồi tinh thần lại, cười ngây ngốc nói:

– Thấy không ít, nhưng đẹp như vậy thì khá ít.

Nhìn người đàn ông ngốc nghếch cười, Tiêu Chỉ Tình biết hắn thật sự khích lệ chính mình, nhưng ca ngợi cũng là không khỏi. Tiêu Chỉ Tình cho dù không tình nguyện, cũng ngượng ngùng, có phần động tình, mặt tràn sắc xuân.

Đột nhiê, Dương Thần hai tay dùng sức hướng đến hai đống tuyết kia nắm chặt!

– Á! Anh làm gì vậy! Đau… a…

Tiêu Chỉ Tình đang muốn mắng Dương Thần thô lỗ, không ngờ trong nháy mắt, phía dưới truyền lên một trận đau đớn!

Một trận lũ nóng bỏng nháy mắt tiến vào cơ thể, thông thấu chỗ đóng băng hai mươi mấy năm kia!

Tiêu Chỉ Tình nước mắt lăn xuống, làm ướt tấm khăn trải giường trắng, cô biết, ngay lúc nãy mình không chú ý, chính mình đã từ biệt thời con gái.

Hơn nữa, người mang đi thanh xuân của mình, rất nhanh sẽ chết đi…

Dương Thần hì hì cười, hai tay trở lại dịu dàng, vuốt ve cơ thể nhẵn nhụi kia:

– Sợ em căng thẳng, thần kinh thắt chặt, càng thêm đau, anh liền gây chú ý, rất nhanh thôi, càng lúc sẽ càng thoải mái, anh thề em sẽ thích cảm giác này, anh kinh nghiệm rất phong phú, không phải chỉ khoa chân múa tay…

Nhìn người đàn ông vẻ mặt đắc ý, Tiêu Chỉ Tình cười nhạo nói:

– Anh tốt nhất vẫn là nghĩ cách để sống thêm chốt lát, có lời trăn chối thì nói đi, tuy rằng tôi cũng không quan tâm đến anh…

– Ồ, em xem này, chúng ta mới thân mật, sao lại nói những lời như vậy.

Dương Thần lắc đầu tiếc hận.

– Anh giờ chắc phải cảm giác được, cái vật anh đang để trong cơ thể tôi… có chút lạnh đi…

Tiêu Chỉ Tình cười nói.

Dương Thần sửng sốt, cẩn thận cảm nhận lại, lập tức cảm thấy khác thường…

Dựa theo lẽ thường, tiến vào trong cơ thể phụ nữ, súng của mình phải được cảm giác ấm áp, mềm mại bao vây mới đúng, nhưng trong cơ thể Tiêu Chỉ Tình, đúng là rất lạnh!

Người phụ nữ này, không ngờ là máu lạnh?!

Chẳng trách, từ đầu tới đuôi, đều không cảm nhận được cơ thể cô ta có chút nhiệt độ nào, làn da cũng như ngâm trong nước, cảm giác nhiệt độ cơ thể thấp hơn bình thường.

Cũng bởi vậy, Tiêu Chỉ Tình tuy là trinh nữ, nhưng cũng không có chút gì đỏ sẫm chảy ra, máu sớm đã ngưng đọng lại trong cơ thể.

Càng thêm kỳ quái chính là, từng đợt âm khí nhè nhẹ, theo cơ thể Tiêu Chỉ Tình, dần dần thông qua bảo bối của Dương Thần, xâm nhập cơ thể hắn!

Dương Thần nhíu mày:

– Trong cơ thể em không chỉ có độc tố, còn có Tiên thiên hàn độc?!

Tiêu Chỉ Tình cười lạnh:

– Thế thì sao? Anh còn có tâm tư hỏi tôi à, tự hỏi đi, đã quá muộn, anh không thể cứu được nữa.

Dương Thần hứng trí gật gật đầu:

– Có thể, nhưng chưa chắc…

Nói xong, mông Dương Thần dùng sức…

– Á!

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Chỉ Tình trắng bệch, cô gái này vừa mới thành đàn bà, Dương Thần dùng lực tột đỉnh, thâm nhập sâu thẳng vào nụ hoa, thiếu chút nữa làm cô ngất xỉu!

– Tiểu thư Chỉ Tình thân yêu, chúng ta mới vừa bắt đầu, anh nói này, không đến nửa ngày anh sẽ đòi lại công bằng, không tha cho em.

Dương Thần cười to, cũng không không để ý đến ánh mắt khó tin của Chỉ Tình, cứ như vậy bừa bãi tàn sát…

Sau giờ ngọ, trong phòng khách âm u, uyên ương giao ngộ, phỉ thúy đoàn tụ, mây mưa mù mịt…

Dương Thần không biết mệt mỏi chinh chiến, Tiêu Chỉ Tình lúc đầu đau đớn, sau lại rơi vào cảnh đẹp…

Cô lúc đầu còn cố gắng tự hỏi, vì sao tên xấu xa này và mình tiếp xúc thân mật xong, không bị hàn độc xâm nhập cơ thể mà chết thảm, lại càng uy lực, sau đó, từng đợt sóng tấn công của Dương Thần lại khiến Tiêu Chỉ Tình cả người như trên mây, phập phồng nằm sấp, giống như chiếc thuyền trên biển, hoàn toàn không để ý gì khác…

Dương Thần không biết mệt, mang thân thể cô giá kia bày đủ tư thế, có lẽ vì thể chất âm hàn của Tiêu Chỉ Tình, thân hình mềm mại vô cùng, cho dù là thế cổ quái thế nào cũng có thể làm được, da thịt nhẵn nhụi như tơ khiến Dương Thần yêu thích không chịu buông tay.

Nhìn vẻ mặt cô ánh mắt dẫn giãn ra, theo bản năng thở dốc, Dương Thần mới ý thức được đã vô tình vận động hơn nửa buổi chiều!

Phát ra lần thứ ba, Dương Thần mới để Tiêu Chỉ Tình yên ổn nằm xuống, chính mình thì cầm ly rượu vang lúc trưa uống dở, một hơi cạn sạch, xoa xoa miệng, nói với cô gái nửa hôn mê:

– Rượu này không tồi, em dùng thuốc cũng không tồi, không ngờ không màu không vị, không ảnh hưởng vị rượu.

Tiêu Chỉ Tình dần dần tỉnh táo lại, cả người mệt mỏi vô cùng, nhìn người đàn ông giày vò mình mấy tiếng, cô cảm thấy mình như đang mơ, dù sao mình cũng không có kinh nghiệm phương diện kia, cũng không nghe nói có ai có thể làm việc đó cả buổi chiều!

– Anh… anh thật không sao?

Tiêu Chỉ Tình không tin được hỏi, sắc mặt nhợt nhạt, lúc này với cô mà nói, hận cũng không còn sức dậy!

Dương Thần giơ tay vỗ lên đùi trắng như tuyết của cô, hỏi ngược lại:

– Em không có gì không thoải mái chứ?

Tiêu Chỉ Tình nghi hoặc nhíu mày, bị Dương Thần hỏi như vậy, cô mới ý thức được, thân thể có chỗ hơi khác…

Dần dần, trong đôi mắt đẹp của cô, hiện lên niềm vui bất ngờ, vẻ uể oải hoàn toàn biến mất, run rẩy che miệng, lẩm bẩm:

– Độc… độc không còn? Sao lại có thể như vậy?

Dương Thần cười nhìn cô gái khóc vì vui sướng:

– Tuy em không nói, nhưng anh cũng có thể đoán được, thể chất em tuy đặc biệt, độc tố này không làm em chết được, nhưng lại ngủ đông trong cơ thể em suốt, thỉnh thoảng chắc sẽ phát tác vài lần. Lúc đó em rất đau khổ, chỉ sợ đó là lý do em không sợ chết.

Vốn anh định tìm bạn giường vui vẻ, em lại lừa anh, hạ độc anh, anh sẽ không nhân từ nương tay. Nhưng em là trinh nữ, anh cũng không quá keo kiệt, coi như tiền boa, giúp em loại trừ độc tố.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Phần 56 Tôi trở lại trong phòng của A Quý, Vương Minh cả người ước đẫm đang vắt kiệt nước trên quần áo, tôi cũng cởi đồ, không cần khách khí liền đi vào trong phòng A Quý lấy rượu của hắn ra uống mấy hớp cho ấm người. Tiếp theo phải suy nghĩ xem nên làm gì bây giờ. Nói thật ra thì tôi chưa từng nghĩ tới tình huống này, bản thân hoàn toàn bị bất ngờ, nó khiến tôi nhớ tới trước đây thầy giáo dạy tôi từng nói một câu: “Ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo”. Đây là một khái niệm theo từng hoàn cảnh khác nhau, sau này được sử dụng trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lăng Tiếu – Quyển 25
Phần 56 Tiểu tử nhà ngươi tốt nhất là thả ta ra, bằng không thì... Tà Huyết giáo chúng ta không giết được ngươi sẽ không dừng lại! Ô Cốt cực kỳ sợ hãi, không thể không mở miệng kinh hô với Lăng Tiếu. Lăng Tiếu dữ tợn cười nói: Yên tâm, bản cung sớm muộn gì cũng sẽ san bằng Tà Huyết giáo các ngươi! Bây giờ trước tiên ta phải thay đại ca ta trảm ngươi đã. Thuận theo thanh âm của hắn, lực lượng dưới chân hắn bạo phát, trực tiếp giẫm lên trên đầu Ô Cốt, một luồng sát khí màu đen nồng đậm lập tức bao vây Ô Cốt, rất nhanh đã ăn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Dương Thần – Quyển 13
Phần 56 Dương Thần sau khi nghe xong, hơi sửng sốt một chút, lập tức liền nở nụ cười nhẹ, giống như nghe được một truyện cười vậy. Ngươi cười cái gì. Hỗn Độn không vui mà nhíu mày nói. Tôi chỉ là đang cười... Ngươi cũng đã nhiều tuổi như vậy rồi, sao vẫn còn thích chơi cái trò tự mình an ủi mình này. Dương Thần lắc đầu, có chút cảm khái. Nói bậy! Bản tôn làm sao có thể tự mình an ủi mình chứ, đây vốn là sự thực! Dương Thần hỏi ngược lại: Nếu ngươi thực sự lợi hại như lời ngươi nói, vì sao hơn mười vạn năm qua, lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng