Duy Ngã Độc Tôn


Update Phần 59

Phần 23

Loan là người Hà Giang, bố mẹ cô cũng là người địa phương, gặp nhau, yêu nhau và lấy nhau rồi có một gia đình bình thường. Gia đình cô có một tiệm tạp hóa khá ổn ngay thành phố nên thu nhập cũng gọi là đủ ra vào, không thiếu thốn gì. Cô là con gái duy nhất nên bố mẹ rất cưng chiều, dù chỉ làm nghề trồng cây thảo dược và nuôi giun Trùn Quế, nhưng bố cô lại dạy dỗ cô một cách rất bài bản. Là một cô gái xinh đẹp, tuy không quá cao nhưng với khuôn mặt trái xoan thon gọn, mũi dọc dừa, đôi mắt trong veo dịu dàng, làn da trắng muốt của cô gái nơi xứ lạnh. Từ thời cấp ba đã không biết bao người theo đuổi Loan, có điều cô lại thích tự lập, thích tự xây dựng con đường công việc cho mình.

Sau khi thi đỗ đại học, cô ở trọ một mình tại Hà Nội, ban đầu làm thêm nhiều việc linh tinh để học hỏi kinh nghiệm rồi vô tình được giới thiệu làm PG cho một số sự kiện. Các sự kiện cô chọn tham gia đều mang tính lành mạnh như về giáo dục, văn hóa, khai trương, hội chợ chứ không chọn những sự kiện có tính phải khoe thân sắc như triển lãm ô tô, xe máy… Sau khi có chút vốn, cô lần mò tìm được một vài xưởng sản xuất quần áo và thành lập một cửa hàng nhỏ trong một ngõ phố. Thu nhập trừ thuê địa điểm và người bán hàng không quá cao nhưng thừa đủ cho cô trang trải cuộc sống dưới thủ đô mà không cần nhờ vả tới gia đình thậm chí có chút tích cóp.

Tính cách của Loan thì cực kỳ dịu hiền, ai tiếp xúc cũng đều cảm nhận được sự nhẹ nhàng từ cô, chưa bao giờ ai thấy cô cáu gắt hay giận dỗi, lại chủ động tự lập nên càng về sau, khi thì trên trường, khi thì bán hàng và nhiều nhất là khi đứng làm PG. Không biết bao nhiêu anh chàng đã trồng cây si, xin đưa đón, mỗi lần tới những ngày lễ chị em là thiếu điều cô thuê ô tô chở quà về.

Bên cạnh đó cũng không ít những tên nhà giàu muốn cám dỗ cô, tặng cô những món quà xa xỉ như vàng, điện thoại, có kẻ còn hứa hẹn tặng cả nhà lầu xe hơi nếu cô chịu làm tình nhân của hắn, trao cho hắn cái ngàn vàng. Nhưng giữ mình, cô chưa bao giờ sa đà vào điều đó, những món quà giá trị quá 1 triệu cô đều sẽ trả lại cho chủ nhân tận nơi sau khi đã nhận.

Mỗi ngày trôi qua cô đều nhận được hàng trăm tin nhắn hỏi han, mời đi chơi và cả gạ gẫm. Cũng thi thoảng có tin nhắn của những kẻ biến thái khoe thân, gạ tình một cách mất dạy, thường cô cũng block ngay không cần phải nhìn. Cuộc sống của cô có thể nói là khá thoải mái nhưng bận rộn với hàng hóa và các show làm người mẫu, vì vậy mỗi khi được tụ tập bạn bè đại học cô đều rất vui và tham gia bất kể bận việc gì.

Còn hôm nay, cô đang ngồi trong căn phòng mà toàn bộ vật dụng đều mang hướng màu hồng nhạt, ôm gối, mắt cô rưng rưng buồn. Cô ngước đôi mắt lấp lánh ra cửa khi nó bật mở, Thanh Dương cùng chồng bước vào:

– Sao thế, thế cuối cùng thế nào, bên viện giải thích sao?

Thanh Dương chưa ngồi xuống đã đốp ngay câu hỏi.

– Không tìm ra nguyên nhân, chỉ có thể tìm cách từ từ điều trị.

Thìn nhìn khuôn mặt của Loan, đâu rồi làn da mịn màng không tì vết, trên khuôn mặt đó là rất nhiều những lỗ mụn, có chỗ thành từng mảng nhìn khá ghê rợn, cảm giác như bị con gì đó ăn rồi lỗ chỗ những vết thủng.

– Có chuyện gì vậy Loan? Thìn nhẹ nhàng hỏi.

– Không có gì đâu anh, anh ngồi chơi em lấy nước!

Loan cố nở một nụ cười, anh chồng của Thanh Dương luôn làm cô có cảm giác dễ gần, dễ mến. Cô đứng dậy rót hai ly nước đưa cho Thìn lúc này đã ngồi vào cái ghế cạnh bàn trang điểm. Còn Thanh Dương thì ngồi luôn trên giường của Loan.

– Hơn một tháng trước, em bắt đầu phát hiện triệu chứng có mụn bất thường. Đầu tiên là 1 2 cái rồi thành 5 6 cái. Em tìm hiểu trên mạng mới tới một địa chỉ chữa mụn quảng cáo uy tín bằng đông y, tuy hơi đắt tiền nhưng cam kết sẽ trị hẳn. Vì em rất ghét thuốc tây nên quyết định theo bài thuốc uống và bôi của bên này. Kết quả như anh thấy đây, không những không đỡ mà nó thành thế này, giờ cả mặt em đều là mụn và vỡ ra lở loét. Giờ đến tự mình nhìn trong gương em còn thấy ghê sợ. Hôm nay em đi khám ở viện XX người ta bảo vì điều trị từ đầu sai cách giờ thành nặng rồi, chưa khẳng định cách chữa được như thế nào, chỉ có thể kiên trì từ từ tìm cách.

Thìn lặng nhìn khuôn mặt của Loan, nếu so với cách đây mới một tháng là khuôn mặt kiều diễm trong trí nhớ của Thìn thì có thể nói đây là một khuôn mặt hoàn toàn khác. Ngay cả trên trán, mụn nối nhau vỡ ra thành từng dải như vết lở loét. Thìn hoàn toàn hiểu, với một cô gái, nhất là cô gái xinh đẹp thì khuôn mặt chính là tính mạng. Là tất cả những gì cần trân trọng nhất trên cơ thể, vậy mà khuôn mặt đáng tự hào lúc nào đã trở thành xấu xí và có phần kinh dị như thế kia?

Kéo theo nó chắc chắn là những hệ lụy vô cùng lớn về sự tự tin cũng như các mối quan hệ khác. Xấu luôn là một cái tội dù cái tội này không bao giờ là lỗi của bạn. Với Loan lúc này chẳng khác nào Thìn bị phế toàn bộ võ công, liệt bốn chi nằm một chỗ cả. Không biết tìm lời nào an ủi bạn của vợ, cả anh và Thanh Dương chỉ có thể hỏi han nhiều điều linh tinh xung quanh câu chuyện xảy ra, an ủi cô và cố gắng hướng cô về sự lạc quan sẽ tìm ra cách.

– Không ngờ trước đây tớ hay nói đùa, nếu tớ xấu thì liệu có ai tán tỉnh tớ không giờ đã ứng nghiệm rồi!

– Sao thế? – Thanh Dương hỏi cô bạn đã lấy được chút bình thản.

– Từ ngày tớ bị mụn thì không sao cho tới hơn chục ngày trước. Một anh chàng cứ theo đuổi cả đôi năm qua cứ lăn nỉ hẹn hò, tớ quyết định đi thử để xem anh ta có thực lòng với tớ hay không. Không ngờ sau khi thấy khuôn mặt mới này của tớ về nhà không còn nhắn tin hỏi han tán tỉnh như trước nữa!

– Thật vậy sao? Lại có kiểu đàn ông như vậy!

– Thật sự mà, thế là sau đó tớ up ảnh trên cả zalo, fb nói rõ tình trạng bệnh. Cũng nhiều lời hỏi thăm động viên rất xã giao, nhưng hầu hết sau đó là bỏ chạy. Giờ một ngày trôi qua chỉ còn bạn bè và người thân hỏi thăm là chính.

– Sao lại thế được nhỉ, cho dù thích vì sắc cũng phải nghĩ rồi bạn sẽ chữa khỏi lại xinh đẹp trở lại chứ?

– Một phần vì tớ bảo khả năng không thể chữa được công khai, một phần tớ nhận ra đàn ông chỉ thích cái trước mắt mà thôi. Có ai thật lòng mà kiên trì đợi chờ tớ chữa bệnh hoặc giả chấp nhận con người tớ khi không chữa được bệnh đâu!! Tớ nghĩ trong cái rủi cũng có cái may mắn, nhiều lúc trước sự nhiệt tình, tha thiết của 1 vài người suýt nữa tớ đã xiêu lòng. Chuyện này xảy ra mới nhận ra tất cả nhiệt tình đó chỉ vì nhan sắc trước đây tớ có. Hóa ra trước nay tớ không mù, toàn bộ đàn ông tán tỉnh tớ không có lấy chút thật lòng.

– Chắc hẳn vẫn còn vài anh theo đuổi chứ?

– Có thì vẫn có, hẳn là những người nghĩ mụn thì trước sau cũng chữa khỏi được. Nhưng cái thái độ lạnh nhạt hơn hẳn là mong chờ được tỉ tê với tớ bất cứ ở đâu và bao lâu như trước kia. Cái kiểu thính cứ để đấy biết đâu tớ đớp, rồi nếu tớ trở lên xinh đẹp có phải đã cắn câu!

– Làm gì tiêu cực vậy chứ, ít nhiều vẫn có đàn ông tốt mà!

– Có chứ, như anh Thìn nhà bạn ý! – Cả hai đưa mắt về phía Thìn đang chăm chú nghe câu chuyện giữa hai người.

– Bọn tớ là vợ chồng rồi, khác chứ!

– Em hỏi anh Thìn nhé! Nếu Thanh Dương lúc gặp anh cũng xấu xí, không có gì thu hút thì anh có chọn yêu Dương không?

– Ơ sao lại chuyển hướng sang anh!

– Thì chồng cứ trả lời Loan đi xem nào! – Thanh Dương tò mò.

– Vợ anh đã bao giờ thu hút hay đẹp đâu! Anh vẫn yêu đó thôi ha ha.

– Em đập chết anh!

Thanh Dương chạy lại không quên đem theo con gấu bông đuôi giường Loan đập túi bụi vào đầu Thìn. Tất nhiên là đánh yêu thôi. Thìn gạt con gấu bông vợ sang một bên, nhẹ nhàng chia sẻ với Loan.

– Thực sự thì anh không rõ đàn ông khác thế nào. Nhưng anh nghĩ tình cảm bắt đầu từ sự đồng cảm, đồng điệu, cùng giúp nhau những lúc khó khăn mới là tình cảm thực sự chân thành. Còn cái yêu bằng tai, bằng mắt ban đầu không khẳng định được gì cả. Chỉ khi gắn bó với 1 người đủ lâu, cùng nhau vượt đủ sóng gió em mới có thể khẳng định tình cảm hai người có thật sự chân thành hay không.

– Ngày đầu anh gặp Thanh Dương, anh lúc đó đâu có gì, tiền bạc không có, Thanh Dương chia sẻ với anh từng cái bánh mì, ngồi uống với nhau từng cốc trà đá vỉa hè. Ngược lại, lúc đó thật sự trong mắt anh, không phải vì Thanh Dương đặc biệt hay xinh đẹp. Yêu vì đẹp cái đẹp đó hết sẽ hết yêu sao? Yêu vì đặc biệt, vậy quen cái đặc biệt đó thành bình thường sẽ thế nào? Anh yêu Thanh Dương vì sự nhẹ nhàng của cô ấy, cách cô ấy quan tâm và lo lắng cùng anh mọi chuyện, thấu hiểu những khó khăn thời ban đầu khởi nghiệp. Nói chung ở cạnh vợ mình anh thấy rất bình yên.

– Về sau càng yêu nhau lâu, anh càng thấy cô ấy có nhiều đức tính tốt đẹp. Tất nhiên bên cạnh đó có nhiều tính cách chưa phù hợp với nhau. Ví dụ anh rất nhanh còn cô ấy khá chậm, hay để anh chờ đợi… Nhưng mỗi người giảm đi cái tôi một chút, người kia cố gắng lên một chút dần dà đều ổn cả. Nếu yêu một người, cần học cách yêu điểm xấu của người đó trước, nếu điểm xấu đã yêu được rồi thì chẳng có lý do gì không yêu được hết điểm tốt cả. Nói tóm lại, tình yêu không vì lý do nào bắt đầu thì cũng không vì lý do nào mà có thể kết thúc.

Ba người trầm lặng một chút, Thanh Dương thì khá quen với những kiểu nói triết lý sâu sắc của chồng. Còn Loan thì cũng không quá lạ nhưng đây là lần đầu nghe anh chồng bạn nói về tình yêu. Cô thực sự thấy cảm động, hỏi sao một cô tiểu thư như Thanh Dương lại yêu anh tới vậy. Trước đây, khi hai người cưới, bạn bè cứ rỉ tai nhau đó là may mắn của anh chàng nhìn như xe ôm kia. Cóc ghẻ ăn được thiên nga, nhưng hóa ra, may mắn ở đây là Thanh Dương, tìm được một người chồng tuyệt vời, một chỗ dựa tinh thần vững chắc chứ chưa cần nói tới tài năng của anh về kinh tế mà sau này mới nở rộ.

– Anh nói đúng, nhưng đàn ông như anh trên đời này đâu còn nhiều!

– Anh cũng chỉ là một người bình thường thôi mà. Không còn nhiều không có nghĩa không có. Em cứ chú ý quan sát, đợi chờ thôi, họ có thể không có cơ hội gặp em vì còn đang chăm chỉ trong thư viện, trong công việc hay đang tăng ca. Còn những người có thể gặp em bất cứ đâu hàng ngày là những kẻ rảnh rang. Hạnh phúc đôi khi chỉ là một khoảnh khắc lướt qua, như hoàn cảnh anh và Dương gặp nhau, khác là anh và vợ anh đã nắm bắt nó đúng lúc. Việc không may của em, cứ bình tĩnh tìm cách chạy chữa, còn em cũng xác định được rất tốt, đây chính là cơ hội để tim đi tìm một người thật lòng với mình.

– Em hiểu rồi ạ. Cảm ơn hai người lắm lắm, nay em được an ủi nhiều rồi!

Cả ba ngồi nói chuyện phiếm trên trời dưới biển, kể về việc đi chơi Tam Đảo gặp sự cố, rồi nói về cuộc sống của Thảo chọn sai gia đình mà gả vào… cho tới tận hơn 9h đêm. Thìn nhắc nhở việc cả 2 vợ chồng vội qua đây chưa ăn uống gì, Loan hối hai vợ chồng về ăn uống còn nghỉ ngơi sớm. Cả hai ra về không khỏi tội nghiệp cho cô bạn đầy nghị lực. Nói gì thì nói, từ nay cuộc sống và suy nghĩ của cô ấy chắc chắn sẽ thay đổi một cách rõ rệt.

– Chúc mừng Mộ Liên đã trở thành lãnh đạo số 3 của Sói Đêm.

– CHÚC MỪNG!

Gần 50 người nâng chén rượu lên hướng về phía Mộ Liên lúc này mặt vẫn trầm âm đứng cạnh Lang Chủ và Lang Tà giơ cao chén rượu về phía dưới.

– Cảm ơn thịnh tình của Lang Chủ và tất cả các anh em. Nhất định tôi sẽ cố hết sức cống hiến cho Sói Đêm ngày một mạnh mẽ, theo Lang Chủ chinh phạt mọi miền để cái tên Sói Đêm là sự hãi sợ cho bất cứ ai nghe thấy nó.

– Sói Đêm! Sói Đêm! Sói Đêm…

Tất cả cùng hô to rồi cạn ly rượu mừng. Chiến thắng thuyết phục của Mộ Liên khiến không ai không phục, bắt đầu từ khi anh tuyên bố khiêu chiến vị trí lãnh đạo cấp cao vài giờ trước.

– Tôi muốn khiêu chiến vị trí lãnh đạo cao cấp, trở thành cánh tay trái của Lang Chủ!

– Ngươi đã biết nguyên tắc chưa? – Lang Chủ chú ý tới câu nói của Mộ Liên.

– Nguyên tắc nào tôi cũng chưa rõ!

– HAAA HAA.

Tất cả cùng cười ồ lên, việc qua một lần kiểm tra mà đạt được vị trí Lang Nha cũng coi như là quá xuất chúng rồi. Nhưng việc lên khiêu chiến một đại đội trưởng vẫn phải xem xét chứ đừng nói vị trí lãnh đạo cao cấp. Thật tình mà nói, đại đội trưởng nào khi làm bài kiểm tra cũng luôn là điểm tuyệt đối và dưới 4 phút 20s. Tên này đúng là không hiểu chuyện đã vội thách thức vị trí, qua là điên rồ, chắc chắn sắp học được bài học về sự khiêm tốn.

– Để khiêu chiến vị trí lãnh đạo cao cấp, ngươi phải đánh bại từng người trong số 12 đại đội trưởng. Không có nghỉ ngơi, liên tục khiêu chiến người vẫn chắc chắn chứ?

– Chắc chắn! Để tôi thử một phen!

– Được, mở Lang Đài!

Lang Tà khoát tay ra lệnh, vài chiến sĩ chạy đi trước, còn lại tất cả đi theo Lang Chủ về một khu vực thi đấu cách đó chừng hơn trăm m. Gọi là Lang Đài nhưng không có gì đặc biệt, chỉ là một võ đài hình mặt sói chừng 30m2, xung quanh đều là bùn lầy, có 4 đường lên từ 4 phía bắc qua bãi bùn, xung quanh đài đấu võ không có dây che chắn.

– Hôm nay, vị khách mới đạt chức danh Lang Nha chiến sĩ – Mộ Liên khiêu chiến vị trí lãnh đạo cao cấp. Mời 12 đại đội trưởng chuẩn bị chiến đấu chứng thực. Luật chơi rất đơn giản, hoặc bị knock out, hoặc rơi xuống đài hoặc đầu hàng và có rủi do chết nếu không sẽ không dừng. Mộ Liên – ngươi hiểu nguyên tắc chưa? Lúc này còn cơ hội rút lui!

– Làm Sói mà lại sợ hãi thì chi bằng ta về làm chó nhà hơn! – Nói rồi anh chạy nhanh một mạch lên võ đài đang được chiếu sáng bằng hơn chục đèn pha cỡ lớn bốn góc trong tiếng vỗ tay của tất cả mọi người.

– Hoan hô! Ý chí khá lắm.

– Đừng chết nhé, ta thích anh rồi đấy!

– Có ý chí thế là rất tốt, liệu đường đầu hàng đúng lúc.

Mộ Liên đứng giữa trung tâm võ đài ngước mắt nhìn xung quanh, 12 đại đội trưởng đã tháo bớt đồng phục. Trên tay là những vũ khí lạnh sở trường, đa phần là dao găm, 1 hai người dùng kiếm, có người dùng đoản côn, trường côn. Luật chơi ngoài việc đánh đối kháng liên tiếp 12 người nối nhau, còn tự do dùng vũ khí cận chiến. Vấn đề là Mộ Liên không thể lộ ra mình chuyên dùng ám khí, vì tất cả đang coi anh là người luyện quyền pháp của Thiên Mã Thần Công. Lần này chỉ có thể dựa vào anh rồi.

– Đại đội trưởng số 8 – Trần Vỹ xin được thọ giáo!

Một người đàn ông vô cùng lực lưỡng dễ bề gấp ba Mộ Liên lao lên võ đài, hai tay cầm hai dao găm. Mộ Liên chưa kịp chào hỏi, lập tức hắn đã xông tới. Cánh tay thuận đâm con dao thẳng về mí mắt anh, tay còn lại để dao phía sau ý định chém bồi khi Mộ Liên né. Tốc độ kinh người, Mộ Liên né sang một bên tránh nhát đâm trực diện ý đồ khóa tay hắn, xong lập tức hắn đã nhún mình lên cao hơn 2m, xoay người một vòng trên không bất chợt phi cả 2 con dao xuống, dao đã nhanh, chân hắn còn nhanh hơn, đồng lúc cả 2 con dao và cú đá mượn trọng lực gia tăng sức mạnh lao về phía Mộ Liên.

Mộ Liên bật người lui lại chút, anh đưa chân phải đá vòng về phía sau, cúi thấp hẳn người xuống, chân anh vẽ một vòng cung hoàn hảo từ trước ra sau, vòng qua đầu va chạm với tên đội trưởng.

– Oành!

Tiếng va chạm váng lên kèm tiếng đại đội trường số 8 đã bị đá bay ra khỏi mép võ đài cách đó tới hơn 10m, một nửa thân hắn đã chạm vào bãi bùn chính thức bị loại quyền thi đấu. Trên hai tay Mộ Liên là hai con dao đã được bắt gọn. Dưới khán đài chỉ kịp nhìn động tác co người đá chân vòng qua đầu của Mộ Liên đã thấy đại đội trưởng Trần Vỹ nằm nửa người trên đống bùn. Im lặng chừng 3 giây tất cả vỗ tay hò hét rào rào.

– Tuyệt vời…

Mộ Liên đưa mắt nhìn 11 tên đội trưởng còn lại và Lang Tà chưa hết ngạc nhiên. Khi làm bài kiểm tra, một phần giấu thực lực, một phần không sử dụng súng quá nhiều nên anh không đạt điểm tối đa. Anh đảm bảo nếu được làm lại, tốc độ ít nhất giảm 30s. Còn lúc này, 11 tên đại đội trưởng phải phán đoán lại tình hình. Thế tam công vừa rồi của Trần Vỹ là rất gấp, đầu tiên ra đòn gió buộc đối thủ né tránh, sau đó lợi dụng độ cao phóng dao từ 2 hướng khác nhau, bản thân tạo thành thế công thứ 3, đối thủ tiến lùi phải trái đều bị tấn công rất khó phòng thủ. Vậy mà chỉ với một cú đá và bắt gọn 2 con dao tốc độ khó thấy dễ dàng…

– Để tránh mất thời gian của Lang Chủ và mọi người, mời cả 11 đại đội trưởng cùng lên.

Mộ Liên nhẹ nhàng nói, bị động chạm tự ái, mười một đại đội trưởng cầm chắc vũ khí trên tay, lao lên từ 4 phía bao vây Mộ Liên. Cách chiến đấu của Sói Đêm được huấn luyện cực kỳ bài bản đúng như cái tên của nó, Sói tấn công theo đàn là đáng sợ nhất. Bất cứ chiến sĩ nào của Sói Đêm đều có khả năng phối hợp với đồng đội, dù là một hay nhiều.

Chỉ cần nhìn cách bố trí và cử chỉ của các đồng đội là tự bản thân mỗi người sẽ biết lên lùi tiến lúc nào. Ra vào cực kỳ nhịp nhàng và hợp ý mà không cần tín hiệu hay ra dấu. Một con mãnh sư cũng khó chiến thắng một đàn sói đói, trong tự nhiên Sói chính là loài đại diện cho sự tự tin, dẻo dai, tính kỷ luật, kiên trì và chiến thuật tinh ranh. Khó có loài vật nào vĩ đại như loài sói, cũng không biết bao nhiêu bút mực đã nói về sự mạnh mẽ này.

Và lúc này, Mộ Liên đang đứng giữa một bầy sói nguy hiểm nhất, nhanh nhất, kỷ luật nhất. Vấn đề chính là ở chỗ này, nếu chỉ chiến đấu 1 – 1 mà lại phải giấu nghề, Mộ Liên chắc chắn mình trước sau cũng bị thương hoặc bại nếu chỉ dùng quyền pháp, vừa rồi vì đại đội trưởng số 8 chủ quan anh mới dễ dàng hạ gục. Anh có luyện Thiên Mã Thần Công nhưng thời gian chưa nhuần nhuyễn, anh luyện tập là theo chỉ thị bang chủ giao phó mà ban đầu anh không hiểu tại sao, bên cạnh vẫn luyện Tuyệt Vận Ám Khí. Do không rõ mục đích của Vô Sắc bang chủ là gì lên anh luyện cũng không kỹ, hơn nữa từ khi tập trung vào thăng cấp tầng Càn, anh nơi lỏng hẳn việc luyện tập Thiên Mã Thần Công. Do vậy, cách tốt nhất để chiến thắng trong cuộc đấu này chính là nhanh chóng hạ gục 1 tên, khiêu khích tất cả cùng lên, khi đó chiến đấu có sự lộn xộn sẽ tận dụng dùng chính tất cả vũ khí của bọn chúng thành ám khí trực tiếp phát xạ. Nhìn sẽ như là anh dùng Thiên Mã quyền pháp để đánh gục tất cả.

Không ngoài dự liệu, khi một đội trưởng lao tới phía trước thì lập tức 3 người khác lao vào các góc chết xung quanh anh. Mộ Liên nhanh chóng quay mặt nhìn chằm chằm vào tên đang tới về phía sau, cái khựng lại trong tích tắc của hắn đủ để anh áp sát, chạm tay vào đoản côn của hắn mà phát lực ám khí. Vũ khí trên tay hắn trở thành ám khí phản lại người cầm, lập tức không thể phòng ngự, sái cổ tay, kèm theo quà khuyến mại của Mộ Liên là một cú đấm toàn lực giữa ngực, loại khỏi vòng chiến đấu.

Cứ như vậy, sự chú ý của mọi người bị phân tán nhiều theo sự di chuyển của tất cả các đại đội trưởng quanh Mộ Liên, anh dễ dàng sử dụng chiêu bài này để hạ gục từng người một cho tới khi cú đấm cuối cùng của anh dừng lại trên mặt đại đội trưởng số 2, còn tay anh đã cầm được thanh kiếm của hắn. Khi phát chiêu của Tuyệt Vận Ám Khí hắn đã không thể chịu được lực phát xạ mà phải buông kiếm ra.

Tất cả hò hét điên cuồng, cũng tự đánh giá năng lực rất có thể còn hơn cả Lang Tà của Mộ Liên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Thông tin truyện
Tên truyện Duy Ngã Độc Tôn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện người lớn, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 18/02/2020 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình dục học đường (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 23 Rút con cặc ra khỏi cái lỗ lồn đầy nước nhờn căng mọng của Lan rồi tôi cũng chầm chậm mà nhét một ngón tay vào bên trong mà móc. Biết tôi đút tay vào rồi thì Lan cũng khẽ dạng chân của mình ra để cho tôi đút tay vào sâu hơn. Móc nhẹ nhẹ thì nước nhờn cũng chảy ra nhiều, một tay tôi móc cái lỗ lồn, một tay thì xoa nhẹ cái bầu vú rồi nói: Công nhận là nước của em nhiều thật. Làm như vậy một lúc rồi bây giờ nó cũng chảy ra thật là nhiều luôn! Ai biết được là nhiều hay ít, chắc tại anh ấy, cứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex học sinh
Món quà bất ngờ (Full)
Phần 7 Chủ nhật ngày an lành, trời xanh trong vắt, chim lượn quanh. Đã một tuần trôi qua từ cái đêm định mệnh ấy, hôm nay tôi thức dậy bên cạnh người phụ nữ còn ngủ say. Đó là Huệ, mẹ của vợ tôi. Thoáng choàng tay ôm lấy tấm thân trắng ngần không một mảnh vải dưới lớp chăn, tôi hôn nhẹ lên gương mặt hiền hòa của nàng. Tôi vẫn không hiểu được tại sao làn da và thể xác của một người phụ nữ chuẩn bị bước sang tuổi ngũ tuần lại có thể láng mịn, mát mát ấm ấm thật dễ chịu như vậy. “Ưm...” tiếng rên khẽ thoáng vang lên từ đôi bờ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Đụ nát lồn Truyện bóp vú
Hắc Long – Quyển 2
Trời thu mát mẻ với những cơn gió nhẹ thổi lướt qua. Hôm nay con đường trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết, tết Nguyên Tiêu đã cận kề nên ai nấy đều hối hả nhất là lũ trẻ con với những chiếc đèn lồng mà bố mẹ chúng mua cho. Nơi góc phố, trên chiếc bàn rượu nhỏ của một tiểu quán. Một người trung niên đang say mê nấc từng vò rượu không có điểm dừng, ít ai nhân ra được hắn vì hắn đã thay đổi quá nhiều, nhất là sau chuyến đi dài không kết quả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Hắc Long

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng