Các bác đã bao giờ thất tình mà trở nên yếu đuối bất cần chưa? Mình thì có đấy. Lại còn là mối tình thanh xuân trên ghế nhà trường nữa nên càng cay. Lúc đấy sau tết lên HN tự nhiên gấu cắt liên lạc với mình. Ban đầu mình cũng kệ vì cũng không phải lần đầu tiên như vậy nhưng sau một tuần thì mình cáu không chịu nổi lùng khắp cái đất Hà Đông cuối cùng cũng gặp em ngồi sau một thằng 4 mắt phóng vèo qua mặt. Tối đấy đợi trước cổng trọ thì gặp em nó về. Lý do là người nhà ngăn cấm, với lại bằng tuổi không có tương lai, thằng kia thì sắp ra trường, bố mẹ lại công chức mọi người giới thiệu nên đang tìm hiểu.
Em mà biết gia thế nhà mình chắc đéo giám có nửa cái suy nghĩ như vậy luôn. Căn bản là lúc học cấp 3 mình cũng khá kín, mấy đứa thân mới biết bố mình trong ngành thôi còn lại chỉ biết mẹ mình làm giáo viên. Cảm giác bị đá xong trời còn mưa, lạnh nữa làm mình yếu đuối vcl các bác ạ. Mình cũng cứng, không khóc nhưng cảm giác tức giận thì đầy phổi. Sau lần đấy mình tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ để đá thêm một lần nào nữa.
Chuỗi ngày thất tình của mình kéo dài lê thê. Kể với thằng anh rắm thối thế là ông ấy kéo đi uống rượu. Lần đầu tiên biết say các bác ạ, say sấp mặt ra hai anh em vẫn kéo nhau lên Mã Mây để vào bar cho biết. Lúc ra bill gần 2 củ tỉnh cả rượu. Vì mình thất tình chứ đéo phải ông anh nên mình trả. Thất tình tốn kém thật, lần sau không bao giờ 7 love nữa.
Còn hơn củ cộng thêm tiền mừng tuổi cũng đủ sống nên mình quyết định thất tình kiểu khác. Suốt ngày ru rú ở nhà. Lúc đấy vừa sang 2k9 mỗi tháng mình được khoảng 3 củ nhà gửi với thỉnh thoảng bác cho thêm nữa nên nói thật mình cũng rủng rỉnh so với đám bạn. Ở nhà nhiều thành ra lại thích nấu ăn các bác ạ. Ban đầu thì cho vui thôi vì tính mình thích mày mò sau thì thấy đam mê mới chết. Lúc đấy Chíp với đứa bạn cùng ngõ thỉnh thoảng qua mình kèm tiếng anh thêm. Đôi lúc nấu ăn cho cả đám dở hơi đấy. Mình coi 2 đứa là chuột bạch, bọn nó lại nghĩ khác nên cứ khen lấy được.
Năm nhất kỳ 2 học quân sự nên khá nhàn, mình thì chuyện qua rồi không nghĩ nhiều nhưng đôi khi cũng thấy hụt hẫng. Dù sao 2 đứa cũng yêu nhau từ lớp 12 lên đến đại học nói quên luôn sao quên được mặc dù trong mình cũng đã xác định sẽ chẳng đi đến đâu ngay từ đầu. Mình đá nó thì cảm giác chắc tốt hơn.
– Anh Mốc thất tình phải không?
– Sao Chíp biết?
– Em thấy anh hay nghe nhạc buồn.
Thời gian đấy mình repeat mấy bài của Lê Hiếu.
– Anh thấy hay nên nghe thôi, anh làm gì có người yêu.
– Mắt anh cũng buồn nữa.
Tự nhiên mình thấy Chíp nhạy cảm vãi. Mình buồn thật nhưng giấu rất tốt, ngoài mặt vẫn cười cợt, ngoài mấy bài của Lê Hiếu ra mình chả thể hiện gì. So với tuổi 16 có lẽ em quá nhạy cảm hoặc là với mình em có sự quan tâm đặc biệt.
Lúc đó sự quan tâm từ Chíp như cái phao kéo mình ra khỏi nỗi buồn. Mình đi đá bóng nhiều hơn, chơi với bạn nhiều hơn, có thêm nhiều lần say nữa. Chíp vẫn hay qua chơi với mình, thỉnh thoảng ở lại ăn cơm nhưng tuyệt nhiên không bao giờ chịu rửa bát. Đôi khi em nhờ mình đèo lên bờ hồ mua sách hay đi mua vài thứ vớ vẩn. Mình bất giác thấy nhẹ lòng khi có cô em gái như vậy bên cạnh…
Hết 2 tháng quân sự. Trường mình cùi vãi các bác ạ, học quân sự tại trường luôn mình đi học trở lại. Chương trình học của mình khá nặng nên không có nhiều thời gian chơi cùng Chíp nữa. Với lại mình cũng quen thêm nhiều bạn đại học nên hay thích kiểu qua nhà trọ bọn nó chơi rồi ở lại để đàn đúm tán tỉnh mấy em bé trong xóm trọ. Thành ra càng ngày mình càng ít sang điểm danh hơn. Cũng rất lâu rồi không ngồi ăn cùng em ở nhà.
Tháng tư là lời nói dối của HAT cũng là sinh nhật em.
Gần ngày sinh nhật Chíp nhắn tin cho mình mời sang nhà ăn cơm cùng gia đình. Mọi năm có cả bạn Chíp tới nhưng năm nay đúng ngày thì chỉ có người nhà thôi. Mình chọn mua cho em một cái vòng tay cung hoàng đạo thật đẹp và đợi đến ngày. Tđn đến ngày thì quên các bác ạ. Chiều học xong đi đá bóng điện thoại thì vứt ở cốp xe. Đá xong cả đội còn rủ nhau lên tận cầu Long Biên xem tàu hỏa với lại ăn ngô nướng mải vui chả sờ đến điện thoại. Về đến nhà hơn 10h tắm xong mở điện thoại thấy 10 cuộc gọi nhỡ, 2 của cô, còn lại là của Chíp. Mình thấy trên bàn học của mình có một miếng bánh gato bên trên vẫn còn 1 quả cherry đỏ. Chắc Chíp mang sang cho mình vì từ nhà em sang đây cũng gần thôi. Tự nhiên mình thấy chán bản thân vô tâm vãi ra, ngày sinh nhật em cũng quên. Nhìn đồng hồ 10h30 chạy một mạch sang đấy. Qua chỗ Hải hà kotobuki mua thêm một cái bánh nhỏ xíu cùng cây nến chạy như thằng thần kinh tới ngõ nhà em. Cũng may vẫn còn mua được bánh.
Nhắn tin cho Chíp nói anh đang đợi dưới nhà. 10 phút sau Chíp nhắn lại là đang ngủ say. Ngủ say mà điện vẫn sáng chưng. Mình nhắn tin ý bảo anh xin lỗi anh có việc quá đột xuất nên không nghe được điện thoại chứ không phải anh quên, em mà không xuống là anh đứng đến sáng. Thêm 10 phút nữa đang định về vì muỗi cắn sưng chân thì Chíp ra. Mắt hơi buồn, mặt xị ra. Mình cười cợt đưa cái bánh ra rồi hát rống lên bài CMSN. Chíp đấm mình mấy cái rồi hỏi dỗi sao giờ mới tới. Mình bịa chuyện thằng bạn bị tai nạn ra để chống chế, khổ thân thằng bạn cứt.
– Vòng này anh lùng khắp Tôn Thất Tùng mới mua được cho Chíp đó.
– Điêu! Cổng trường em bán đầy…
– Thế ra cổng trường mua nhé.
– Ứ ừ. Anh đeo cho em…
Đeo vòng tay cho Chíp xong cứ thấy em vui vui. Mình gạ ăn bánh đi vì đói quá, Chíp bảo để dành mai mới ăn.
– Anh đói lắm rồi…
– Em cũng hơi hơi…
– Hay ra Gốc Đề ăn bánh giò nhé, vào xin phép ba đi, đưa cả thằng Bi đi cùng…
– Ba em đi trực, mẹ với Bi ngủ rồi anh đưa em đi nhanh còn về.
Mình với Chíp vừa đi vừa nói mấy chuyện linh tinh, tới quán mình còn lấy nến cắm lên bánh giò cho em thổi làm em cười ngất. Ăn xong đưa em về tự nhiên trong lòng lại có cảm xúc rất lạ. Nhưng mà lúc đấy mình cũng không để ý nhiều.
Mình về thấy có tin nhắn của Chíp…
– Em vui lắm. Cảm ơn anh :3
Mình dốt mấy trò icon nên không dịch ra được!
…
Các bác ra mắt nhà vợ thế nào. Mình thì như tấu hài.
Bọn mình sau khi thành đôi thì giấu còn hơn mèo giấu cứt nên cũng ít người biết. Anh em thân thiết với mình và hội bạn của Chíp biết nhưng gia đình 2 bên thì tuyệt nhiên không. Sau khi mình cầu hôn em thì việc của mình cũng ổn ổn nên em bảo về nhà em ra mắt 2 cụ. Gọi là ra mắt công khai quan hệ thôi chứ thực ra 2 cụ lạ gì cái thằng mõm nhôm ăn chực như mình.
Chiều hôm đấy xách theo giỏ hoa quả đến thấy mẹ Chíp đang tất bật trong bếp. Chíp thì đang dưới siêu thị sắm đồ. Thấy mình mẹ Chíp mới rả lả:
– Con ơi nay em đưa bạn trai về nhà đấy! Mình gọi mẹ xưng con với mẹ Chíp từ xưa rồi.
– Vâng mẹ. Con sang để ăn mừng đây.
– Thế bạn trai Chíp như nào mẹ?
– Uhm, cao rao, có học, đẹp trai… vv… vv…
Mình đơ mẹ mất một lúc, thằng đéo nào đấy chứ không phải mình các bác ạ, nghe thấy sai sai. Hay là hôm nay Chíp giới thiệu bạn trai thật, còn mình được mời đến để tấu hài. Thằng Bi nó ngồi xem TV mà nó cười phọt cả rắm.
Rồi 2 mẹ con tỉ tê chuyện trò việc của mình một lúc. Mẹ Chíp tình cảm cực các bác ạ, cứ ngồi nói thương mình vất vả này kia động viên các kiểu. Một lúc sau Chíp lên nhà thấy 2 mẹ con đang trò chuyện thì tủm tỉm kêu mình vào phụ bếp cùng. Phụ bếp mà mình làm hết chả sót món nào.
Tầm 7h ba Chíp về thì mình kêu đói đòi ăn thôi. Mẹ Chíp diện váy rõ đẹp, Chíp thì vẫn quần đùi áo phông. Mẹ Chíp cứ sốt ruột đi ra đi vào hỏi Chíp bạn đâu chưa tới. Chíp nhìn mình nháy mắt. Mình chuẩn bị ra bảo vệ đồ án thì ba Chíp hất hàm chỉ vào mình bảo: Nó đây còn gì!
Hôm đấy 9h mới được ăn vì mẹ Chíp buôn điện thoại với mẹ mình 2 tiếng. Lúc đầu còn gào thét nữa.
Sau này các bác có con gái hãy yêu chiều nó như cách ba Chíp yêu chiều em ý nha.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Gấu mẹ vĩ đại |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Ngày cập nhật | 19/05/2022 11:25 (GMT+7) |