Khi tôi 4 tuổi, lúc tôi bắt đầu có nhận thức, tôi đã ấp ủ một giấc mơ đó là sở hữu một cái máy tuốt lúa. Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu nổi đam mê ngày bé tại sao lại như vậy. Theo những lời mẹ tôi hay rêu rao với con dâu thì ngày đấy tôi mất ăn mất ngủ vì cái máy tuốt lúa. Nhà tôi không có ruộng nên mặc định là chẳng có thóc lúa gì để tuốt, để theo đuổi đam mê tôi sẽ đi theo cái máy tuốt từ nhà này sang nhà khác cho đến bao giờ các bác thợ nghỉ thì thôi. Chỉ cần ở đâu có tiếng máy nổ là ở đó có Hoàng Minh. Tôi lúc đấy một fan trung thành của máy tuốt, sẵn sàng bỏ cơm chỉ để xem người ta bỏ lúa vào máy sau đó rơm phụt ra đằng rơm, thóc phụt ra đằng thóc.
Đam mê máy tuốt theo tôi đến khi tôi nhận ra là xem máy tuốt thì cũng hay đấy nhưng về nhà bố tôi đánh thì không hay một tí nào. Tôi quay sang đam mê điện tử 4 nút, mê mẩn mỗi dịp hè được lên thủ đô thăm các anh chị. Ở đấy ngoài sữa milo bộ nintendo của Long là thứ mà tôi ước ao nhất – nếu được phép mang về quê tôi sẽ chẳng ngần ngại mà mang về. Khi mà cơn lốc đầu đĩa ùa về làng quê, nhà nhà có, người người có thì nhà tôi dell có. Tôi thèm thuồng lắm vì thường thì cái đầu đấy nó chơi được game, tận những 1000 trò. Cho tôi chơi nấm lùn với contra là tôi cũng sướng lắm rồi, đây tận những 1000 thì ai chả ước ao. Tôi vùng vằng, ăn vạ, bóng gió là bố mẹ tôi xây được cái nhà to tổ bố, có nghèo nàn gì đâu mà cái đầu đĩa thì không mua được.
Bố tôi đánh tôi, mẹ tôi bảo là anh cứ từ từ mà dạy con, giờ em đánh cho cũng được!
Lúc tôi lên thành phố học thì bố tôi mua đầu đĩa, hai bố con chính là bố tôi với lại Minh Bé suốt ngày ngồi đánh điện tử. Tôi lúc đấy đã không còn đam mê, nên mặc kệ, mà có về cũng chẳng được chơi, ước mơ lúc đấy của tôi khác rồi. Tôi lúc đấy muốn sau này lắm tiền nhiều của, mở một quán net thật to, riêng tôi sẽ chơi 10 máy một lúc. Về sau cũng những trận đòn roi từ phía bố tôi đã dập tắt đam mê đó.
Khi lên đại học, ước mơ của tôi cũng trưởng thành hơn, và thiết thực hơn rất nhiều. Ra được trường, đừng nợ môn, và lấy được Chíp làm vợ. Đơn giản như thế thôi mà sau bao gian nan cái ước mơ nhỏ nhoi đấy mới thành được hiện thực.
Khi tôi thuộc về Chíp, cả thể xác lẫn tinh thần thì tôi lại manh nha thêm nhiều ước mơ khác, cũng nhỏ nhoi thôi, có kể ra các ông lại cười nên tôi chả nói hết. Một trong số đó là có đồng ra đồng vào để thỉnh thoảng còn sĩ với đời.
Thế là tôi đầu tư vào crypto.
Ban đầu là tôi học theo ông anh tôi, để vớt vát một chút ít mất mát lúc tôi bị phá sản. Tôi thấy cũng lắm rủi ro nên quyết định hạ cánh an toàn, nghĩa là vốn liếng lãi lời rút ra gần hết để vừa trả nợ vừa đầu tư bên mảng khác an toàn hơn. Nhưng vẫn hay vào đấy ngó nghiêng lắm.
Khi thị trường đang uptrend tôi lại giấu giấu diếm diếm vợ tôi, bơm vào đấy một ít để có tí xăng xe đi lại. Vợ tôi hay mưu hèn kế bẩn, dùng mỹ nhân kế hoặc là nắm đấm để moi hết những đồng quỹ đen của tôi nên uống cafe thì không sao chứ đi hát hò có tay vịn là tôi chịu, không có tiền. Đàn ông con trai mà thế thì hèn lắm. Nên tôi quyết tâm giữ lại khoảng trời riêng này cho mình.
Tôi là một holder chính hiệu, nghe tin vỉa hè hoặc lời xui khiến của ông anh có em nào ngon là tôi tất tay, sau đó tắt app và đợi, vậy nên Chíp không biết gì. Thỉnh thoảng tôi đi vệ sinh hoặc lúc làm việc mới vào nhòm ngó tí. Nhiều khi tài khoản chia mấy lần cũng chẳng dám rơi một giọt nước mắt, nỗi đau này chỉ có trời xanh thấu hiểu.
Nhưng mà tôi là người sống tình nghĩa, biết trước biết sau, mỗi lần nhân 2 nhân 3 tài khoản tôi đều nhớ tới vợ con đầu tiên. Con thì đồ chơi 39k bán đầy vỉa hè thích gì cứ chọn, tiền nong không phải vấn đề. Vợ thì điện thoại đồng hồ cứ thích là có, hỏi tiền đâu thì toàn đối tác biếu. Vậy nên vợ tôi rất thích tôi thỉnh thoảng đi uống bia với thằng Zlatan, vì cứ mỗi lần tôi nhậu nhẹt với nó một thời gian là kiểu gì vợ tôi cũng có quà. Cũng đúng thôi, thằng đấy nó là ma xó của cái thị trường này rồi.
Năm 2020 dịch bệnh, nghĩa là năm ngoái đấy, thị trường chứng khoán Việt Nam thắng lớn, cứ chơi là thắng từ bà bán trà đá ngoài vỉa hè cho đến chú bảo vệ trông xe, ai ai cũng cầm điện thoại vuốt Chart xem như những chuyên gia đọc lệnh kinh nghiệm đầy mình. Dân văn phòng thì khỏi nói, trong bữa trà chiều mà không nói được mấy câu về thị trường thì quê một cục. Hôm đấy Chíp về đến nhà mặt hoa da phấn, hí hửng lắm, tôi ngồi xem TV, con tôi thì cắn móng tay ở trong lòng tôi. Chíp bế con bé vứt ra một bên sau đó ngồi vào đúng vị trí đấy, ôm cổ tôi thủ thỉ:
– Em có cái này hay cực chồng ạ.
– Anh từ chối.
– Anh đã biết đó là cái gì đâu mà từ chối.
– Anh vẫn nên từ chối thì hơn.
– Anh dám à?
– Tối nhé, tối em chiều xong em bảo cái này hay ho cực, chồng cứ tin ở em.
Tôi ậm ừ không phải vì cái câu hay ho cực của vợ tôi đâu, mà là cái hẹn tối nay. Còn tin ở Chíp thì nói thật tôi cũng không tin lắm. Nhưng tôi vẫn cười tươi lúc Chíp mút tai thưởng nóng tôi.
Tối đến tôi như ngồi trên đống lửa, rõ ràng hẹn hò với nhau rồi mà con thì ngáy o o từ rõ lâu mà vợ tôi vẫn đeo tai nghe xem xét cái gì đó. Váy vóc gợi tình lắm rồi xem điện thoại làm cái gì, vào việc đi, tôi muốn lắm nhưng ngại không dám nói đành thể hiện bằng hành động đụng chạm.
– Anh bỏ ra nào, em đang nghe bản tin chứng khoán hôm nay.
– Bản tin gì cơ?
– Chứng khoán.
– Em nghe làm cái gì, nghe thằng em anh nó nói chuyện còn hay hơn đây này.
Chíp cười ma mị, kéo tôi ra ngoài, tôi với thằng em tôi hoan hô to lắm, nhưng mà Chíp cứ trườn bò chán trên người tôi xong đặt điều kiện là tí nữa em bảo gì anh phải nghe em cơ. Tôi thì chịu thế dell nào được cảnh này lại nghĩ chắc Chíp nói về mấy tư thế mới thế nên tôi ừ bừa, Chíp vỗ má bảo tôi ngoan, sau đó…
– Em muốn đầu tư chứng khoán chồng nhé.
– Bao nhiêu, mà em có biết cái gì về nó đâu.
– Khoảng 10k. Giờ chưa biết nhưng mà kiểu gì cũng sẽ biết. Khi em ăn nên làm ra kiểu gì anh cũng được thơm lây, yên tâm nhé, go to moon!!!
– Cũng được nhưng 10k là quá nhiều cho một con gà như em! Theo anh em nên khởi động cũng với con số 10 nhưng mà là 10tr thôi. 10tr VND.
– Anh có 10k cũng cân đo đong đếm với vợ à.
– Đó là tiền bỉm sữa, tiền sau này con chúng mình đi học bên mẽo mang trí thức về xây dựng quê hương đất nước.
– Dẹp hết, mà em chơi chỉ có win, anh đừng có lèo nhèo.
Thế là sau khi mặc cả một thôi một hồi, vợ tôi ném 5k vào thị trường chứng khoán khi chả biết cái mẹ gì ngoài hai lệnh mua và bán.
Tôi cũng không biết gì, tôi chơi cái gì thì tìm hiểu cái đấy thôi nên cũng không tham gia nhiều. Như tôi có lộc về đất cát nên chắc vợ tôi cũng có lộc về cái gì đấy, biết đâu là ở thị trường này, mua bừa một vài mã cũng ăn thì sao. Thị Chip sau đó cứ về nhà là bấm điện thoại bàn luận liên tọi với các chuyên gia tài chính trong nhóm. Cái nhóm zalo Ăn sập Hà Nội được đổi tên thành Hội chị em tỷ đô. Chíp mày mò, nghiên cứu mọi lúc mọi nơi, cười hô hố mỗi lúc mã đầu tư tăng mạnh 1%, hay là suy tư đăm chiêu mỗi khi cũng mã đấy vừa tăng hôm trước hôm sau giảm nhẹ một nửa.
Buổi tối là giờ con bé nhà tôi xem baby bus hoặc là cái gì đó tương tự, nhưng giờ vợ tôi chiếm lấy cái TV, ngồi nghe hết bản tin này đến bản tin nọ, có cả giấy bút ghi chép, nghe mùi có vẻ chuyên nghiệp lắm. Tôi thấy đầu tư mà chịu khó tìm hiểu như vậy cũng là cái hay, dưới góc nhìn một dân kinh tế nửa mùa, lại có thâm niên lô đề với lại chơi coin dạo tôi thấy Chíp có tư tưởng cầu tiến như vậy cũng mừng. Biết đâu sau này em thành công ở thị trường này, thỉnh thoảng tán lộc tôi lại có thêm đồng ra đồng vào. Nó lại là vui như tết.
Nhưng mà niềm vui ngắn chẳng tày gang, Vừa vui sướng khi tài khoản xanh được mấy hôm thì cả sàn đỏ. Tôi ghét màu đỏ, từ việc đèn đỏ ngoài đường cho đến đèn đỏ về nhà, giờ ghét cả màu đỏ trên thị trường chứng khoán nữa. Vì nó biến vợ tôi thành một con người khác. Cáu bẳn và càm ràm. Tâm lý ăn thua ăn vào máu thị Chíp rồi, tôi không ra tay thì không được.
Tôi lâu lắm rồi mới vào vai chị Thanh Tâm, tôi ôm Chíp tỉ tê khi đêm muộn nói về những tấm gương vàng trong làng triệu phú ở mãi tịn bên phố Wall. Tôi bảo trước đây khi chưa thành triệu phú họ đã từng là những tỷ phú đấy. Sùi bọt mép thì đến lượt Chíp nói:
– Em chỉ muốn đỡ đần cho anh mà thôi.
– Nhưng anh không đần, anh rất thông minh, thậm chí tên là Minh luôn.
– Em cũng muốn tự chủ về kinh tế, cũng muốn là người phụ nữ thành đạt.
– Lại nữ quyền à? Em lấy được anh là thành công lắm rồi.
Chíp dỗi, chắc tại tôi hay đề cao mình quá, nghĩ cũng đúng, vợ chồng nên bình đẳng, ai chả có ước mơ, chắc ước mơ của Chíp là được bình đẳng với tôi. Thế thì tốt thôi, đi làm nộp hết tiền cho tôi rồi về nhà cơm nước tinh tươm thế là bình đẳng. Tôi lại xoa mông em an ủi rằng vợ anh là nhất, là số hai thì dell ai số một. Rồi tôi khuyên em là đã đầu tư thì chấp nhận rủi ro, như tôi ấy tôi có kêu ca gì đâu. Thôi bỏ mẹ lỡ mồm, mắt Chíp sáng như đuốc:
– Anh còn giấu em cái gì, khai thật ra. Yên tâm có khoan hồng.
– Em đã nghi nghi từ lâu rồi.
– Bảo sao thỉnh thoảng cứ lén lút.
Chíp cứ độc thoại còn tôi thì mặt như cứt ngâm, tôi là hạt đỗ xanh hay con gà nhỉ. Đến nước này thì tôi thú nhận thật là tôi dấm dúi đầu tư crypto. Chíp vỗ vai bảo anh em trong thị trường đầu tư không phải ngại có gì cứ trao đổi. Đầu tư từ bao giờ, bao nhiêu tiền, lời lãi ra sao cứ khai hết ra. Thế là chúng tôi nói chuyện thẳng thắn với nhau, tôi nằm thẳng để nói, Chíp ngồi cũng thẳng trên người tôi. Tôi bảo cái chứng khoán của em một tháng lãi được có 5 – 10% chỉ đáng vứt đi, tôi chơi cảm giác mạnh nhân 2 nhân 3 là bình thường. Chia 5 chia 6 tài khoản thì tôi không nói. Tôi bảo điện thoại rồi thì đồng hồ của em toàn từ đây mà ra đấy, thế là Chíp quay xe, Chíp bảo tôi dạy Chíp đi.
Nghiện là dở rồi, nhà một người đã là đánh bạc rồi, giờ thêm vợ tôi với lại cái tâm lý mau chóng đốt cháy giai đoạn nhảy vào thì chỉ có ra đê sớm. Tôi bảo là dell được, em vẫn nên xanh đỏ tím vàng ở vnindex đi thì Chíp lại dỗi, tay cấu mắt cho nước mắt chảy ra.
Tôi lại thôi thì, nhưng mà bắt phải thanh khoản hết cái đống vốn đổ ra, mà phải mang lãi về tôi mới cho chơi cùng tôi. Chíp ra vẻ dễ bảo là cứ để đấy cho em, việc này em làm được.
Tháng sau Chíp đầu tư cho tôi cái màn hình máy tính 30 inch rõ xịn, xịn đến mức mà tôi nhìn vào còn xấu hổ thay cho cái màn cũ. Hỏi tiền đâu ra thì nói tiền lãi chơi chứng khoán đấy, tôi mắt chữ a mồm chữ o, em vỗ vai kêu tôi thực hiện lời hứa đi. Tôi lập cho em cái tài khoản trên Binance, P2P với em rồi bắt đầu dạy em tập tành. Nhưng tiền P2P thì em không trả tôi.
Kết thúc năm 2021, tôi gần như bỏ, vì cháy tài khoản liên tục, tôi thực sự ngu ngốc. Chíp sau vài lần đu đỉnh đã có nhiều kinh nghiệm. Bây giờ tài khoản của em đã X mấy lần, tôi chuyên gia trong lĩnh vực này thì thôi, không đáng nhắc tới. Chíp đánh theo trend, cứ thích là vào, hôm sau tự lãi, tôi ngồi trước cái màn hình cả ngày, xem đi xem lại chán chê, đọc ra cái lệnh nhưng vợ tôi chỉ ừ cho có lệ, chả bao giờ theo, thế nên mùa bão này tuy có mất mát nhưng với Chíp chỉ là muỗi.
– Đầu tư vào anh quả là sáng suốt.
Chíp vỗ má tôi bảo như thế. Cả năm nay tôi mượn rượu tỏ tình đòi lại số tiền P2P cho Chíp khởi nghiệp nhưng không thành công. Sau noel năm nay tôi bỏ. Thề!
…
Cậu Bi Bé Bỏng của mẹ tôi đã có người yêu. Không phải cái cô ngày xưa nữa, cô ấy xinh đáo để, thế mà cậu lại đá. Tôi cứ tiếc.
Tôi hỏi thì cậu bảo là con bé trong quá trình yêu đương đòi hỏi ở cậu nhiều quá, với lại cứ hở ra là đòi chia tay nên cậu cho next luôn. Tôi vỗ tay khen cậu đàn ông lắm, cậu làm thế rất ra dáng, xứng đáng có hai, không phải năm người yêu.
Nhưng mà mặt cậu lại buồn, cậu bảo vẫn còn yêu mà chia tay thì đau khổ lắm, cậu muốn tôi cho cậu hút thuốc nhưng tôi bảo là cậu chưa đủ tuổi nên cậu đành ăn bim bim vậy.
Cậu Nam là con trai cưng của mẹ tôi, việc tôi khuyến khích cậu xỏ khuyên tai bị mẹ tôi mắng một trận tơi bời, việc cậu có người yêu mẹ tôi càng phản đối, tôi với bố tôi trong lúc mẹ tôi dạy bảo cậu đã uống được 5 vại bia ở Thu Hằng. Thế mà cũng chính mẹ tôi lại là người mai mối cho cậu ấy cái cô người yêu bây giờ. Vẫn là mối cùng cơ quan. Hình như chỗ mẹ tôi làm là trường quay của chương trình Bạn muốn hẹn hò thì phải.
Vì đang thất tình nên cậu Nam bảo với tôi là tặc lưỡi yêu cho có, nhưng mà tôi cũng gặp cô bé kia rồi, cô ấy xinh hơn đứt cô cũ. Khôn như cậu quê tôi đầy. Cậu Thôi Chấn Nam đã biết tự vác cưa đi cưa gái, không cần đến tôi, vì tôi không hay ca cẩm chuyện học hành của cậu giống chị cậu nhưng tôi hay nói những thứ cao siêu, cậu nghe đếch hiểu được. Có điều cậu vẫn vay nóng tiền của tôi, toàn hẹn đến tết mới trả.
Tôi ngày xưa cưa gái cứ gọi là dễ. Như là mối tình thời cấp 3 đấy, khi mà đám con trai trong lớp thi nhau làm màu ông thì tỏ ra lạnh lùng, ông thì ra vẻ trí thức tôi lại chả làm dell gì, cứ ngồi một chỗ ấy vậy mà mấy cô thích. Sau tôi chọn yêu cô ngực bự nhất, với lại học giỏi nhất. Yêu cô nào học kém lại phải kèm cặp mệt người.
Ngày đấy tôi để tóc dài, không phải tôi đú đởn gì đâu nhưng mấy lần tôi định đi cắt tóc thì tôi lại tiêu hết mẹ nó vào cái tiền cắt tóc rồi, thành ra cứ khất lần khất lượt đến tận lúc buộc túm vào được. Chị tôi lại bảo đẹp, hợp với tôi nên bảo cứ để như vậy đi, giống trai Hàn. Ủ ôi, giống trai Hàn thì ai chả thích, tôi quyết định để như vậy luôn. Nhưng mà sai lầm các ông ạ, tóc dài thì bố tôi càng dễ túm đầu, đấm lại không trượt phát nào, nhưng đó là chuyện mãi về sau này.
Chị Nguyên tôi bảo là thêm quả kính vào nữa thì như kiểu Bae Yong Joon rồi, tôi còn dell biết đấy là ai nhưng nghĩ chắc cũng nổi tiếng nên cũng cố sắm lấy quả kính 0 độ mà đeo vào. Nhìn cũng đẹp trai hẳn nhưng mà mắt đang 10/10 đeo kính vào dù không phải kính cận vẫn khó chịu vãi lều, đeo được nửa ngày là tôi chóng mặt buồn nôn, tí nữa thì ngất con mịa nó ra giữa sân thể dục. Các bạn khênh tôi vứt vào gốc cây, đứa đút bánh, đứa lau mồ hôi, lại toàn các bạn gái nên tôi thích quá cứ giả vờ thêm tí nữa. Trong đám con gái búa xua vào sơ cứu cho tôi có cả cái cô mối tình đầu. Nhưng tôi ngẫm lại rồi, ngày xưa chạm tay nhau còn ngại bỏ mẹ ra, có khi các cô ấy tranh thủ tôi bị rối loạn triều đình mà ùa vào sờ mó tôi mỗi người một tí, chắc là vậy!
Sau lần ấy thì tôi thành đề tài châm biếm của mấy thằng con trai trong lớp, là loại đã yếu còn ra gió, đã si đa còn xông pha đi hiến máu, tôi ức lắm muốn ra mặt nhưng các bạn nữ lại bênh tôi bảo là sông có lúc người có khúc, vậy nên tôi mặc kệ cho 2 phe cãi nhau chán thì thôi. Cuối cùng tôi trở thành thằng ysl trong mắt cả hai bên.
Hội khỏe phù đổng 20/11 năm lớp 11 trong lúc đội bóng nam lớp tôi đang chuẩn bị ăn rổ hành thì tôi lại đang bận đi đá pes. Quán quá đông, đợi hơn 30p không có máy nên tôi về đi cổ vũ các bạn. Chuyên toán tin thì các ông biết rồi, không cận thị thì cũng chân tay cũng như que tăm, nhìn đi nhìn lại nói thật tôi vẫn thuộc hàng body đẹp nhất lớp, xa hơn thì nhất trường, nhất Vịnh Bắc Bộ.
Lúc tôi tới sân thì các bạn tôi đã trắng dái 3 – 0 rồi, mặt cậu nào cũng như gà cắt tiết, các cậu thấy tôi thì như vớ được vàng vì cậu dell nào cũng kêu mệt, muốn thay người nhưng con trai lớp tôi chỉ ưa dâm dục, ghét thể thao thành ra đội bóng lèo tèo có chục mống, số còn lại cũng như tôi tranh thủ đi đánh điện tử hoặc là đi xem chị em thi bóng chuyền nhảy xa hết cmn rồi. Tôi nhận lời ngay, gì chứ bóng bánh tôi cũng đá suốt, tôi còn sút giữa sân vào được cơ mà, mấy skill cứa lòng, lốp bóng tôi làm như cơm bữa. Đấy là tôi đang nói trong pes 6. Tóm lại là tôi kinh nghiệm đầy mình.
Vào sân tôi chạy tít mù, mỗi lần tôi đi ăn trộm ngô bị đuổi tôi cũng chạy nhanh như vậy, thế nên dễ dàng tôi ghi 3 bàn trong những phút còn lại. Do tôi lười viết nên không muốn chi tiết tôi qua người ra sao, xử lý kỹ thuật như thế nào. Nói chung là tôi đỉnh, mấy bạn nữ đứng xem nhìn tôi như kiểu idol. Kết quả lớp tôi thua 4 – 2, tôi phản lưới nhà một trái. Nhưng tôi vẫn là ngôi sao của trận đấu, thầy thể dục sau còn gọi tôi lên tuyển trường nhưng tôi không tỏa sáng được phút nào vì vợ thầy là cô dạy Hóa bắt tôi ở nhà tập trung thi HSG, tôi chuyên toán tin bắt đi thi Hóa thì các ông phải biết trình tôi nó cao ra sao. Thực ra là vì đội Hóa có gái, và rất xinh, với lại Hóa nó dễ kiếm điểm hơn chứ tôi thích thì đội nào tôi cũng vào được hết.
Tôi hay ăn vụng trong lớp, tôi còn hay nói chuyện riêng nên tôi được ưu ái ngồi ở bên các bạn nữ. Cái gì cũng có lý do, ăn vụng là do tôi đi học muộn, vì tối tôi còn học đến khuya, sáng dell dậy sớm được, còn nói chuyện riêng là do tôi tình cảm, học hành khô khan sợ các bạn buồn nên tôi hỏi han tâm sự. Cô chủ nhiệm bảo tôi mồm không mọc được da non. Bánh kẹo tôi hay chia cho các bạn nữ, các bạn nam có cc tôi cho ý, không phải tôi sĩ gái mà là có đi có lại khi nào có của ngon vật lạ các bạn thường nghĩ đến tôi mà cấu véo cho tôi chút đầu thừa đuôi thẹo.
Cứ thế đến giữa kỳ hai lớp 11 tiếng lành đồn xa cả trường biết tôi đẹp trai chạy nhanh và ăn vặt cũng giỏi, có mấy em lớp 10 viết thư tỏ tình cho tôi, ban đầu là ngại ngùng viết trao tay, sau thì em đưa tận mặt. Tôi sướng! Có ông nào được như tôi không, mau mau điểm danh, chúng ta là những vì sao, gặp người người thích, gặp hoa hoa nở. Các bạn nam thì hâm mộ, các bạn nữ trong lớp thì tức ra mặt. Vậy nên để nước trong không chảy ruộng ngoài, em nyc của tôi mạnh dạn cầm tay tôi hỏi có muốn ăn cháo lưỡi không. Tôi thấy em ấy xinh xắn học giỏi nhà lại có xe đạp điện nên tôi gật luôn, đi đâu mà thiệt. Đấy thế là có bạn gái. Dễ…
Hữu xạ tự nhiên hương, thay vì múa may quay cuồng để làm màu tôi tự có bạn gái, thế giới như kiểu xoay xung quanh tôi vậy.
Đó là nội dung tôi vẫn hay bịa ra với Chíp – vợ tôi mỗi lần em chống cằm hỏi tôi về mối tình đầu, nó ra làm sao và như thế nào? Tại sao tôi lại đổ đốn yêu đương nhăng nhít từ ghế nhà trường không chịu tập trung học hành? Không chịu nghĩ cho tương lai, phấn đấu làm giàu cho quê hương đất nước? Tôi phải bịa như vậy để em biết là tôi cũng chẳng muốn đâu, nó tự nhiên có, rằng là tôi đã giấu hết những lần săn đón, những trò con bò chỉ để thấy được ánh cười trong đôi mắt của cái cô người yêu ngày xưa. Thôi thì chúng tôi cũng không đi quá xa chỉ đi đến gần rốn, chẳng lời hứa hẹn, giờ em đã là của người khác, tôi bịa như thế nào thì em cũng chẳng biết đường mà trách nên tôi cứ đề cao mình lên tí, có mất gì đâu.
Chíp bĩu môi chê bai cô người yêu cũ của tôi mắt thẩm mỹ kém. Cậu Nam thì cứ há hốc mồm giơ ngón tay ngụ ý là tôi đỉnh quá. Cậu ước ao được như tôi. Còn vì sao tôi phải kể ra trước mặt cả cậu Nam là vì ngoài cậu còn có cả bố mẹ vợ với lại con tôi nữa. Đó là câu chuyện thường như huyện mỗi khi đang ăn cơm mà thiếu trò gì vui vui, vợ tôi lại cấu véo yêu cầu tôi kể về những mỗi tình đã cũ, thậm chí là còn chẳng có. Nhớ ra ai vợ tôi sẽ bóng gió thế này:
– Hay là anh Minh kể về mối tình đầu đi.
– Anh Minh kể cho em với cả nhà nghe noel anh hay tặng gì cho người yêu nào. Cái chị tên Linh mà hồi đại học anh yêu đến chết đi sống lại đấy?
…
Sau đó thì mẹ tôi cũng hưởng ứng, cũng kể lể bố tôi ngày xưa trăng hoa ra sao. Hôm sau tôi với ông lại mò mẫm đi tìm khi thì bó hoa, khi thì cái vòng để mà có món quà tặng cho vợ. Cậu Nam được mẹ với chị cậu cấm chỉ học theo thói hư tật xấu của chúng tôi, nói là chỉ được yêu khi nào thực sự chững chạc, biết chịu trách nhiệm cho hành vi và lời nói của chính mình, thế mới là đàn ông. Nhưng mà cậu cũng lăng nhăng bỏ mẹ, cậu quẹt tinder còn nhanh gấp mấy lần thằng Zlatan bạn tôi, tôi biết nhưng mặc kệ, cậu còn trẻ cậu cứ hết mình với cái gọi là đam mê.
Lúc trước mỗi lần vào các dịp lễ lớn tôi thường tỉ mẩn tặng cho Chíp những bất ngờ. Các dịp lễ lớn ở đây được tính là 4 lần sinh nhật trong năm, tết âm, tết dương, 8/3, 1/6, giỗ tổ Hùng Vương, ngày 22/12 thành lập QĐND, ngày thương binh liệt sĩ… Thường thì Chíp sướng, tỏ ra hạnh phúc mê tơi, thưởng tôi vô vàn nụ hôn hứa hẹn với tôi nhiều điều rằng thì là xứng đáng có nhiều người yêu nhưng mỗi lần tôi ngỏ ý muốn như vậy thì em lại giơ nắm đấm ra hỏi ngược lại: Có muốn không?
Noel năm mà tôi mò từ dự án về, để cho bớt cái không khí u ám trong nhà Chíp tự trang trí nhà tôi thành cái siêu thị BigC, cũng đèn, cũng bóng, cũng cây thông Noel để bên cạnh cái ghế tôi hay ngồi nhìn ra hồ. Bình thường tôi sẽ dẫn em đi ăn thật sớm, sau đó kiếm chỗ gửi xe thật xa và dắt tay em đi bộ đến tận nhà thờ Lớn. Mặc dù chúng tôi chả ai tin vào ông già Noel nhưng mà để sính ngoại vẫn lấy cớ đi ra đấy đúng khoảnh khắc 12h khi mà chuông vang lên là tôi vào việc, ôm hôn em tự nhiên như ở nhà. Mà chẳng phải riêng đôi chúng tôi đâu, có hàng nghìn đôi như vậy mục đích là biết đâu lọt vào ống kính một anh phóng viên FA nào đó, ngày mai đầy mặt báo sẽ có quả ảnh lãng mạn cùng một cái title rõ kêu đính kèm quả ảnh mập mờ đầy ánh đèn xe có căng mắt cũng dell biết là ai nhưng chính chủ thì vẫn sướng, muốn khoe ra cho cả thế giới biết mình đã ra đường chơi sau 12h đêm như thế nào.
Tôi khi ấy đến thở còn chẳng muốn, thiết tha gì cái lễ giáng sinh. Chíp tất bật cơm nước rõ sớm, Minh Bé muốn ăn ké nhưng tôi đuổi thẳng cổ. Chíp mua mấy đồ tây, tôi giúp nhưng em gạt ra nói cứ yên tâm, em làm được. Tôi đành chiều em ngồi một bên xem em nấu nướng. Chia sẻ thật các đồng chí, thay vì đi làm về ngồi xem TV các ông hãy xem người phụ nữ của đời mình nấu ăn trong bếp, nó thực sự rất đẹp. Không có gì tuyệt vời hơn khi chứng kiến người yêu mình vừa nấu ăn vừa líu lo những giai điệu, đó là giai điệu của tình yêu, của hạnh fuck. Tôi biết là các ông mong chờ một cái ôm eo, một màn mơn trớn nhưng mà dịp lễ ta nên để dành những cái đấy vào ban đêm, bây giờ cứ enjoy cái moment này đi đã.
Tôi kê bàn ra gần sát ban công, thắp hai ngọn nến cắm ngược vào cái đít bát như ngày xưa mỗi lần nhà mất điện mẹ tôi hay làm. Chíp cười bảo tôi qua loa xuề xòa, sau tôi dùng đèn pin của điện thoại hắt lên, cũng chill phết. Em cho tôi ăn đùi cừu nướng, khoai tây nghiền, vài món linh tinh kèm salad. Cũng tây nhưng tôi phải chấm nước mắm vì nhạt quá.
Trước ăn Chíp bắt tôi đợi rõ lâu, em trang điểm sửa soạn chán chê mới ngồi vào bàn. Tôi tự thấy bản thân mình hèn kém, có cái đơn giản là làm cho người yêu mình được vui vẻ cũng làm không xong. Dưới ánh đèn mập mờ của cái điện thoại tôi thấy Chíp xinh đẹp như một thiên thần, tôi không đụng đũa, cứ ngắm em như vậy. Ban đầu em còn nhí nhảnh pha trò, sau bẽn lẽn cúi đầu xấu hổ. Tôi lấy tay em áp vào má mình, tôi thích em vuốt ve tôi như vậy. Tôi nghĩ là nếu đánh đổi mọi thứ mà lấy được giây phút như này thì tôi cũng sẵn lòng. Nó bình yên đến lạ.
– Em có đẹp không?
– Có chứ, nếu cho anh làm bảng xếp hạng những người đẹp nhất thế giới, em chắc chắn đứng thứ hai.
– Vậy còn thứ nhất thì sao?
– Cũng là em, nhưng lúc ấy em sẽ mặc váy cưới.
Chíp vừa cười vừa khóc. Tôi định bảo vừa khóc vừa cười ăn 10 bãi… ứt thì em lao đến ôm lấy tôi, ngồi trên lòng và hôn. Nụ hôn dài, có cả dầu mỡ.
– Thưởng cho bảo bối của em này.
– Qua loa thế thôi á.
– Em còn chưa đòi quà đâu nhé.
– Anh có chuẩn bị mà.
– Lấy ra ngay đi.
– Sao em không tự lấy, nó ở ngay dưới chân em đấy.
Tôi có chuẩn bị quà thật, và tôi để dưới chân bàn, đóng hộp buộc nơ cẩn thận lắm, nhưng chắc Chíp nghĩ đến quà khác, giống suy nghĩ của các ông. Tay em lần mò, người trườn thấp xuống. Tôi buồn thật nhưng tôi vẫn là đàn ông, tôi tặng em món quà em mong đợi nhất…
10h đêm, chúng tôi vẫn trần như nhộng ôm nhau trong phòng. Bụng tôi với Chíp réo liên tục, tôi gạ em ra đánh chén nốt cái bàn thức ăn vẫn dang dở ngoài ban công kia đi để mà còn lấy sức tí nữa rung chuông. Chíp cười véo tôi tham lam. Ra ngoài thì ôi thôi, con mèo nhà tôi tranh thủ lúc chúng tôi bế nhau vào trong phòng đã chén gần hết đĩa thịt tôi cắt sẵn. Tôi tức lắm, đồ ăn người yêu tôi làm mà con chó đấy nó lại to gan ăn vụng, tôi muốn ném nó ra ngoài đường cho làm ăn mày nhưng Chíp ngăn lại bảo đợi béo tí nữa rồi thịt. Con chó nghe vậy sợ chạy rúc vào gầm ghế. Chưa kịp dọn thì Minh Bé đi chơi về, Chíp vào phòng khoác thêm áo ngoài. Tôi định dọn bàn ăn.
– Ngon thế, vẫn còn thừa đồ, anh đừng dọn, để em ăn cho.
– Mày có chắc không?
– Yên tâm, ăn xong dọn sạch sẽ…
– Khánh Huyền nấu ăn ngon thật.
– Mai chị lại nấu cho em ăn nữa nhé.
– Quá no.
– Sao hai người không ăn lại đi nấu mì thế?
…
12h đêm giáng sinh, Chíp cuộn tròn trong lòng tôi Minh Bé đang ngồi dỗ con mèo vì vừa ra tay hơi nặng, nó đang dỗi. Tôi nhắn tin cho em “Anh không tin có ông già noel, cũng không tin phép màu nhưng anh vẫn ước sau này được có em bên cạnh” Chíp kéo tay tôi để lên trên ngực em, tim em đang đập rộn ràng. Chúng tôi cứ như vậy ngồi xem hết bộ phim Ở nhà một mình mới đi ngủ.
Đã mấy năm qua đi, nhưng giáng sinh năm nào tôi với Chíp cũng tự tổ chức một party nho nhỏ để chúc mừng như năm ấy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Gấu mẹ vĩ đại |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Ngày cập nhật | 19/05/2022 11:25 (GMT+7) |