“Nói… tao còn nhiều việc phải làm lắm.”
“Dạ dạ… em nói rồi sếp đừng phạt em nhé?”
“Mày còn câu giờ tao cho anh em ném mày vào chuồng chó đấy.”
“Dạ dạ em nói ngay… vụ buổi liên hoan tại trung tâm dạy tiếng nhật bị phá đám, hàng không được sử dụng ạ.”
Tròng mắt Bắc ánh lên tia máu, hắn bóp vỡ chiếc cốc thủy tinh trong tay khiến nước vãi lênh láng ra bàn làm việc.
“Giải thích lý do.” Bắc gằn giọng.
“Dạ dạ… buổi tiệc đang diễn ra rất tốt đẹp, khách khứa chuẩn bị lao vào nện nhau tới nơi thì bị một thằng vào phá đám, nó phá cầu giao tổng, ném vỡ kính đuổi khách về, còn đánh bọn em te tua.”
Bắc nghiến răng, vẻ mặt tỏ ra rất tức giận.
“Còn số hàng thì sao? Nó có lấy được không?”
“Dạ không ạ, nó chỉ đánh xong rồi đi mất, thằng này nhìn có vẻ còn non nhưng võ công rất cao cường ạ.”
“Thôi được rồi, chúng mày lo chuyện ở đấy cho ổn thỏa đi đừng để bị nghi ngờ gì.”
Hắn hít thở sâu rồi tắt máy, sau đó bình tĩnh trở lại rồi gọi đàn em vào giao nhiệm vụ.
Lát sau, Bắc cùng mấy gã đàn em đi ô tô tới một khu chung cư đang đình chỉ thi công khi sắp hoàn thành, nơi đây đủ vắng vẻ để thực hiện một số giao dịch ngầm.
Bắc dẫn 3 tên đàn em mỗi trên xách theo một vali xách tay, cả đám đi vào khu chung cư, đến nơi đã được chỉ định sẵn. Tại một căn phòng ở tầng 3 khu chung cư đã có vài người đợi sẵn. Một thanh niên 18 tuổi khá đẹp trai ăn mặc lịch sự bóng bẩy đúng kiểu công tử con nhà giàu, hai bên có hai gã vệ sĩ to cao đen hôi nhìn là biết uy tín.
Thanh niên đang ngồi chơi game, tuy có KDA là 1/10/0 nhưng vẫn bật mic chửi đồng đội ngu học, Bắc cùng đàn em bước vào.
“Cậu Chủ!” Bắc lên tiếng một cách lịch sự.
Nhưng đối phương có vẻ không quan tâm, vẫn tiếp tục vừa chơi game vừa chửi đồng đội óc chó.
Bắc vẫn giữ gương mặt bình tĩnh, đứng đó đợi cho thanh niên kia xong ván game. Thanh niên kia vừa kết thúc ván game thua thì cay cú ném điện thoại xuống đất sau đó nhìn Bắc cùng mấy gã hắn dẫn theo vào nói: “Sao… hàng đủ chứ?”
Bắc hất hàm ra hiệu cho đàn em mang những chiếc vali kia lên để trên bàn và mở ra, bên trong có những gói nilon trong suốt nhỏ hình chữ nhật chứa loại bột màu trắng.
“Đây là 95% số hàng như thỏa thuận, 5% còn lại tôi đang giữ và bán ở địa bàn của tôi.” Bắc nói.
Thanh niên kia liếc nhìn số hàng, sau đó nhíu mày nói: “Tạm được… nhưng lần sau hãy làm kín đáo một chút, tôi không muốn để bố tôi phát hiện một lần nữa đâu… hiểu chứ?”
Trong lời nói của thanh niên kia chứa đầy sự đe dọa, Bắc nhận ra điều đó và gật đầu: “Sẽ không có lần sau nữa, tôi đảm bảo.”
Thiếu niên kia vươn tay cầm lấy một búi bột, nắn nắn một chút rồi mở ra đưa lên mũi ngửi sau đó cười nhếch mép đóng lại, hắn lắc đầu một cái sai đàn em đưa cho đàn em của Bắc một chiếc vali khác. Đàn em của Bắc mở ra bên trong có chứa tiền, toàn là đô la mỹ.
“Tôi vẫn giao cho anh đủ số tiền, nhưng mà nên nhớ nếu lần sau còn như vậy thì cẩn thận cái mạng.” Thanh niên kia đe dọa rồi kéo đàn em rời đi cùng mấy chiếc vali chứa bột trắng.
Bắc nhìn theo với ánh mắt thù hằn: “Đợi đó thằng nhóc!”
“Đại ca, tiền đủ rồi… về thôi.”
“Đi!”
…
Quỳnh đang nấu ăn ở nhà, bé Bông chạy lăng xăng quanh phòng ăn, vừa chạy vừa hát vu vơ: “Chú bé loắt choắt… cái xắc xinh xinh… cái chân thoăn thoắt… cái đầu cắt moi.”
Quỳnh nghe cô bé hát như vậy vừa giận mà cũng vừa buồn cười: “Bông, đừng hát câu đó nữa kẻo cô đánh đòn đó.”
Bé Bông cười toe toét, sau đó chạy lại níu váy của Quỳnh mà hỏi: “Cô ơi bao giờ bố mới về ạ?”
Quỳnh nhìn đồng hồ cũng đã 18h rồi, bình thường Bắc muộn nhất là 17h30 có mặt ở nhà.
“Chắc hôm nay bố Bắc về muộn một xíu thôi.” Quỳnh đáp.
Vừa dứt câu thì có tiếng bấm chuông cửa, bé Bông nghe vậy thì nhảy cẫng lên: “A bố về!”
Cô bé chạy ra mở cửa, Bắc mỉm cười khi thấy con gái. Bé Bông nhảy vào lòng của Bắc ôm chặt cổ hắn: “Bố về… bố về!”
Bắc nựng má con gái yêu, sau đó hỏi: “Bông hôm nay đi học có ngoan không?”
“Dạ có ạ!”
Bắc bế con vào nhà, thấy Quỳnh đang nấu ăn thì tiến vào trong bếp. Quỳnh mặc chiếc váy học sinh xếp ly ngắn ngang đùi, vóc dáng của nàng đã cải thiện khá nhiều kể từ khi lên thành phố học nên nhìn cũng rất gì và này nọ, mông má có đủ chỉ là ngực có hơi khiêm tốn, chắc sau này nàng sẽ đi độ loa.
“Em chào anh!” Quỳnh quay ra lễ phép chào Bắc.
“Ừ!” Bắc gật đầu.
Chiếc áo ba lỗ rộng nách màu trắng gợi cảm làm lộ ra những chỗ nhạy cảm, chỉ cần nàng nhấc tay lên là sẽ có thể nhìn thấy một phần ngực. Phần da dưới cánh tay của Quỳnh cũng được chăm sóc cẩn thận nên trắng trẻo mịn màng, nhìn là muốn rúc vào đó ngay.
Bắc bế bé Bông bằng một tay, tay còn lại vỗ mông Quỳnh khi hắn tiến sát tới. Bé Bông chỉ biết bố và cô đang đứng cạnh nhau chứ không hề biết bên dưới của Quỳnh đang bị bắc nắn bóp.
Quỳnh đã chờ đón cảm giác này kể từ khi Bắc về nhà nên không bất ngờ, nàng cứ để Bắc bóp mông mình trong khi đang nấu nướng.
“Hôm nay trên trường có gì thú vị không em?” Bắc hỏi Quỳnh, tay hắn tốc váy nàng lên để xoa bóp cặp mông tròn dưới lớp quần lót mỏng.
Quỳnh hơi rùng mình đáp: “Dạ… cũng có chút chút, hôm nay em đã làm theo lời anh, giữ nó hết 1 tiết học rồi mới tháo ra.”
Bắc mỉm cười: “Tốt lắm.”
Sau đó Bắc ghé sát vào tai Quỳnh rồi hôn nhẹ, một nụ hôn lướt qua thôi cũng đủ Quỳnh bủn rủn tay chân.
Bé Bông thấy thế, liền kéo mặt Bắc ra cau đôi lông mày đáng yêu nói: “Bố… bố không được thơm cô Quỳnh.”
Quỳnh xấu hổ cúi đầu, trong khi đó Bắc hỏi con gái: “Sao vậy con? Tại sao bố lại không được thơm cô Quỳnh?”
Bé Bông đáp đầy dõng dạc: “Tại bố có mẹ và con rồi, bố chỉ được thơm mẹ và con thôi.”
Nghe cô con gái nhỏ nói vậy, Bắc bật cười làm cô bé mặt đỏ phừng phừng vì giận dỗi, Bắc nói: “Cô Quỳnh là em gái của bố, bố thơm cô ấy là điều bình thường mà con, giống như bố thơm con, rồi con thơm cô Quỳnh vậy.”
Bé Bông tròn mắt nhìn Bắc, vẻ mặt khá đăm chiêu nhìn vừa đáng yêu vừa mắc cười. Sau đó bé Bông gật đầu: “Vậy thì được ạ, con cho bố từ nay được thơm cô Quỳnh, nhưng bố phải thơm cả con nữa.”
Bắc nhéo cặp má phúng phính của bé Bông rồi phì cười.
Sau bữa cơm tối, Bắc dẫn Quỳnh và bé Bông ra công viên gần nhà chơi.
Bé Bông rất thích ra ngoài chơi như vậy, được dịp chảy nhảy thỏa thích vô cùng. Trùng hợp thay lại gặp mấy người bạn cùng lớp cũng được bố mẹ dẫn đến công viên chơi nên càng thích hơn. Nhìn bé Bông chạy nhảy nô đùa cùng đám bạn, Quỳnh nhìn đến ngây ngốc.
Bắc nhận ra ánh mắt ấy, ánh mắt của sự mong muốn có một thiên thần nhỏ của chính mình trong đôi mắt của Quỳnh.
“Đang nghĩ gì thế?” Bắc biết thừa nhưng vẫn hỏi.
Quỳnh lắc đầu: “Không có gì đâu ạ”
Bắc nói: “Như anh đã hứa, đợi em học xong anh sẽ cho em một đứa con, kết tinh của chúng ta.”
Quỳnh có hơi run rẩy, trong lòng nàng luôn mong muốn điều đó, chỉ là nàng sợ.
“Em muốn lắm nhưng em sơ.”
“Em sợ gì? Sợ những lời đàm tiếu sao?”
“Không, em sợ con sinh ra sẽ không được bình thường vì chúng ta có chung dòng máu.” Quỳnh đáp với nét mặt lo âu cùng giọng nói run rẩy.
Bắc xoa đầu Quỳnh: “Ngốc ạ, tỷ lệ dị tật do cận huyết chỉ nhỉnh hơn một chút xíu so với tỷ lệ dị tật ở cặp bố mẹ thông thường thôi, em đừng có lo. Giống như em vậy, em hoàn toàn bình thường thậm chí còn rất xinh đẹp.”
Nhận cái xoa đầu ấm áp của Bắc, Quỳnh cảm thấy yên tâm phần nào. Bỗng Bắc móc trong túi quần ra một thiết bị nhỏ rồi bấm nút, cả người Quỳnh lập tức co rúm lại, nét mặt đỏ bừng lên, hai chân hơi nhíu lại với nhau.
Bên trong chiếc váy xếp ly ngắn, nàng không mặc quần lót đã thế còn nhét hai chiếc sextoy vào hai lỗ đít và lồn. Lúc này Quỳnh cũng đeo sextoy trứng rung trong lỗ đít để kích thích chính mình, nàng nghiện cảm giác được sướng mọi lúc mọi nơi. Đó là một quá trình do đích thân Bắc huấn luyện, ban đầu còn khó khăn nhưng dần dần thành quen và giờ thì không thể thiếu.
Bắc thích nhìn nét mặt của Quỳnh khi chịu đựng những cơn rung dữ dội từ sextoy trong người, hắn bấm nút tăng cường độ lên khiến Quỳnh càn bị kích thích hơn nữa. Lồn nàng rỉ nước ướt hết cả, thỉnh thoảng lại co giật nhìn cực kỳ tội nghiệp nhưng cũng cực kỳ kích thích.
Quỳnh cố đứng thẳng, nàng đứng tựa vào chiếc hàng rào gầm đó.
“Ư… a… ư… a… ư… a!” Quỳnh bật ra những tiếng rên rất nhỏ trong cổ họng, môi mím chặt không cho những âm thanh dâm dục ấy cất thành lời.
“30 Phút nữa nếu em vẫn chịu được thì đêm nay sẽ được thưởng.” Bắc đề nghị.
“Ư… dạ!”
Bé Bông chạy tới kéo Quỳnh ra chơi cùng, Quỳnh chưa kịp từ chối đã bị lôi đi rồi. Nhìn nàng khổ sở như vậy khiến Bắc thích thú mỉm cười.
30 phút sau…
Bắc tiến đến chỗ bé Bông và Quỳnh đang chơi xích đu. Bé Bông ngồi trên xích đu còn Quỳnh đứng phía sau đẩy, Bắc tinh mắt nên nhìn thấy dưới đất ngay chỗ giữa hai chân của Quỳnh có một vũng nước nhỏ, có những giọt nước trong veo vẫn nhỏ giọt xuống.
Thấy Bắc tới, Quỳnh mừng rỡ vì biết thời gian đã kết thúc. Bắc tắt máy rung đi, Quỳnh lập tức thở phào nhẹ nhõm vì không còn chịu sự kích thích tra tấn từ hai chiếc sextoy trong 2 lỗ dưới mình.
“Về thôi!” Bắc lên tiếng.
Bé Bông còn muốn chơi nữa nhưng không thể không nghe lời bố, sau khi trở về nhà điều đầu tiên là Bắc cho bé Bông đi ngủ. Sau đó thì sang phòng của Quỳnh để thưởng cho nàng.
Khi hắn vào phòng đã thấy Quỳnh chuẩn bị xong, nàng cởi sạch đồ quỳ ngay trước cửa, trên cổ đeo chiếc vòng da có dây xích, đầu đeo tai chó, mông có gắn sextoy dính đuôi, bên trong lồn có một chiếc sextoy đang rung ở mức độ tối đa.
Bắc đi vào phòng là Quỳnh cũng bò theo phía sau, giống như một con chó cái đang đi theo chủ nhân vậy.
Bắc ngồi lên giường, nhìn ngắm Quỳnh đang quỳ trước mặt há miệng lè lưỡi thở như một con chó cái thì cười rồi nói: “Biểu hiện rất tốt, lại đây liếm chân cho chủ nhân đi.”
Quỳnh lập tức bò về phía Bắc rồi cúi xuống liếm chân cho hắn ta, khi không có lệnh của Bắc thì nàng không dừng lại.
“Có ngon không?”
“Gâu… có!”
Bắc thích huấn luyện phụ nữ trở thành những con chó cái đam mê tình dục, cảm giác biến một người phụ nữ bình thường trở thành một cái bồn chứa tinh không hơn không kém khiến hắn thấy thỏa mãn. Ban đầu là sự sợ hãi, sự ngại ngùng của những người phụ nữ nhưng sau đó họ dần bị thuần hóa, dần bộc lộ cái bản năng tình dục bên trong người ra thì cũng là lúc quá trình huấn luyện tiến triển mạnh.
Quỳnh mới chỉ được Bắc huấn luyện một thời gian ngắn nên chưa thể gọi là thành thục, phải như bà Thảo mới gọi là thành thục, mới gọi là đủ tiêu chuẩn để đem đi tham gia những cuộc chơi sắc dục.
“Đủ rồi, giờ thì bú cặc cho ta đi.” Bắc ra lệnh.
Trong khi huấn luyện, Bắc trong vai chủ nhân hay còn gọi là Boss, Quỳnh trong vai nô lệ tình dục, một con chó cái không hơn không kém, hầu như Quỳnh sẽ dùng tiếng sủa của chó ở đầu mỗi câu nói, mà những câu nói cũng rất hạn chế nên hầu như toàn sủa là chủ yếu.
“Gâu!” Quỳnh sủa lên sau đó bò tới cởi quần của Bắc ra, tiếp đó nàng vuốt ve con cặc to lớn gân guốc của Bắc rồi cúi xuống bú mút một cách say mê.
Nàng xoắn lưỡi quay thân cặc rồi liếm lên xuống, tay nàng chống xuống đất tạo dáng bò còn đầu nàng liên tục thò rụt dưới háng của chủ nhân. Tiếng bú cặc mỗi lúc một dồn dập hơn, Quỳnh lúc này không sử dụng quá nhiều kỹ năng, nàng đơn giản chỉ là biến miệng thành lồn rồi cho cặc Bắc địt vào.
Cứ rụt ra rụt vào được 10 cái thì Quỳnh lại rướn cổ nuốt sâu cặc vào tận cuống họng cho đến khi nghẹn mới nhả ra và thở gấp, mỗi lần như vậy mặt nàng lại đỏ lên, đôi mắt đỏ sọng vì tuyến lệ tiết ra.
“Tốt… làm tốt lắm… cứ thế đi!” Bắc ngồi hưởng thụ, nhìn ngắm thành quả huấn luyện của mình.
Quỳnh nhận được lời khen càng hăng say hơn, nàng vừa bú cặc vừa phát ra những tiếng rên rỉ đĩ thõa, giống như con chó cái lên cơn động dục vậy. Nàng sục sạo dưới háng chủ nhân đến 15 phút, quai hàm đã mỏi nhưng nàng vẫn tiếp tục. Những lần nuốt cặc tới tận cuống họng cũng thường xuyên hơn, hầu như lần nào cũng nuốt và mỗi lần như vậy giữ ít nhất 10 giây. Nhiều lần Quỳnh mắc ọe nhưng cố kiềm chế vì nếu ọe mà phát ra tiếng hoặc để chủ nhân không hài lòng là sẽ bị phạt.
Bắc điều chỉnh mức rung của sextoy trong lồn Quỳnh, có bao nhiêu chế độ rung thì hắn chỉnh bấy nhiêu, làm Quỳnh vừa bú cặc mà cơ thể vừa run rẩy nhất là phần dưới cứ ngoáy tít giống như có cái mừng chủ về nhà vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Gia đình dâm loạn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 17/05/2023 11:38 (GMT+7) |